- Biển số
- OF-7171
- Ngày cấp bằng
- 17/7/07
- Số km
- 32,785
- Động cơ
- 5,945,274 Mã lực
Ui, vậy là em với cụ cùng khóa ah ? khéo lại cùng lớp, cùng phòng ấy chứKụ học K31 ạ. nhanh thật 35 năm rồi

Ui, vậy là em với cụ cùng khóa ah ? khéo lại cùng lớp, cùng phòng ấy chứKụ học K31 ạ. nhanh thật 35 năm rồi

Hihi, e học ngu nên 2 năm sau mới vào trường. nói như chuyện fun của cụ thì do U em ko nhịn được nên em chui ra sớm hihi, chứ ko sẽ học cùng với cụUi, vậy là em với cụ cùng khóa ah ? khéo lại cùng lớp, cùng phòng ấy chứ![]()
Thế mới nói trên cơ sở công bằng (chia đều) rồi mới có những điều chỉnh sau đó. và những điều chỉnh này hợp tình, hợp lý dựa vào các tham số biến thiên như trên. Nếu gia đình có giáo dục tốt, sự chấp nhận những tham số biến thiên này rất dễ, thậm chí lỡ có ấm ức trong lòng nghĩ là bố mẹ không công bằng nhưng cũng ko dám/không nỡ làm cho MQH giữa gia đình xấu đi. Ví dụ, giả sử có 1 sự việc gì đó xảy ra, giận anh giận chị lắm (tức thời) nhưng sau đó nghĩ lại, lại nhớ đến ngày xưa bố mẹ dạy bảo mình thế nào, anh chị em yêu thương mình ra sao mà ko nỡ giận tiếp.Vậy là cào bằng cụ ạ, chứ ko phải công bằng đâu:
- Con cả thường đc chiều chuộng, hưởng hết mọi ưu đãi của bố mẹ ông bà...cho đến khi có em.
- Đứa em ra đời chắc chắn ko đc hưởng như ...thằng anh, vì ít nhất là cũng có 2 đứa rồi.
- Chưa kể sức khỏe, giới tính, trí thông minh, kỹ năng kiếm sống....mỗi đứa 1 khác
- Sau khi trưởng thành, mỗi đứa 1 số phận, đứa nghèo đứa giàu, đứa khỏe đứa ốm...
- Công sức đóng góp vào tài sản của bố mẹ mỗi đứa 1 khác, đứa nhiều, đứa ít, đứa chả góp gì lại còn phá.
- Đứa ở với bố mẹ, đứa thoát ly, chưa kể trách nhiệm với tổ tiên: cúng bái giỗ chạp họ hàng...
Sơ sơ với cụ hàng chục những lí do trên, để nói rằng việc chia đều ko phải là công bằng, mà là cào bằng vô trách nhiệm, chia cho xong. Hợp lý nhất là cha mẹ nên chủ động bàn bạc công khai với con cái việc phân chia tài sản khi còn sống. Khi đó cần giải thích rõ lý do tại sao đứa nhiều đứa ít, dẫn tới sự đồng thuận của các con để đảm bảo sự phân chia di sản của mình sau khi mất được các con tôn trọng và hiểu được mong muốn của cha mẹ (luôn có xu hướng bù đắp cho đứa nào nghèo, vất vả, bệnh tật hay thật thà nhất nhà...).
Và em vẫn cho rằng, nếu ko xác định đc việc của cải là trong 2 bàn tay mình, mà chỉ nhăm nhăm nhìn đến tài sản của cha mẹ, thì ko có cách chia nào là công bằng, và niềm vui của đứa này sẽ là nỗi buồn của đứa khác. Haizz.
Cụ chả sai ở chỗ nào cả, tiền bạc phân minh ái tình dứt khoát. Anh chị cụ đang lạm dụng sự tín nhiệm của ông bà (chưa nói 500M đó có mất hay ko) nhưng việc anh chị cụ đã dung túng cho con cái làm bậy là có thật . Vay lại sổ của ông bà để mua xe rồi trả lãi hàng tháng thứ cứ thật thà mà nói, quanh co thế ở nhà cháu là chết với cháu. Chuyện tiền bạc không cả nể, không mập mờ.đúng là có tiền có khi còn khổ hơn ko có tiền ấy ạ.
e có chuyện buồn mà giờ ko biết nói sao. bố mẹ e có 1 cuổn sổ tk 500tr, đưa cho ô anh gửi để ô bà lấy lãi hàng tháng. thực tế thì cái tiền lãi này ô bà cũng có tiêu đến đâu. chuyện bắt đầu từ khi chị gái em cần tiền để mua đất đai đầu tư gì đó thì chị ấy về nói với anh trai là muốn mượn cái sổ của bà để cầm cố vay 200tr thôi. hỏi anh thì anh bảo đưa cho cháu, hỏi cháu thì cháu bảo cô bảo bố cháu. loanh quanh một hồi ko đưa được sổ tk của ô bà đâu và lấy lý do "gửi online nên ko có sổ" vv ... chắc chị gái em cũng đoán ra được là cái đứa cháu nó dùng 500tr vào việc gì đó rồi nên cũng to tiếng với anh chị. em chỉ là người ở giữa và trong tranh luận thì anh chị vẫn quanh co ko nói thật, em thì chỉ bảo nếu có sổ mà ac giữ cho ông bà thì cứ đưa cái sổ ấy ra cô ấy xem.
tầm nửa tháng sau, cái đứa cháu ấy nó gửi cho e cái sao kê tài khoản đứng tên a trai em có số dư 500tr đó để minh chứng là tiền của ôb vẫn còn nguyên và nó kèm theo một chuỗi gần như là mắng chú tham lam, dòm ngó cả sổ của ôb. ôi em ức đến tận cổ và nhìn sao kê thì e ngờ ngợ thấy có điều gì đó ko ổn. e cũng có quen biết bank đó và nhờ lấy sao kê thì tá hỏa là cái sao kê tk mà cháu em nó gửi là cái giả, đã được chèn dòng 500tr, còn cái đúng là 500tr đó được rút ra cách đó tầm 1 năm rồi.
e có gửi lại cái sao kê thật cho cô cháu gái kia và nói là chú sẽ về nc với bố mẹ cháu. về nc thì anh chị mới thừa nhận là vc cháu nó dùng tiền đó để mua xe và cũng xin lỗi em. em cũng nói là để giữ thể diện cho a chị và cháu thì em sẽ ko nói chuyện này cho các cô biết nhưng em cần 1 lời xin lỗi từ con bé cháu kia
đến giờ là 2 năm nhưng nó vẫn ko xin lỗi. và chú cháu cũng ko nói chuyện với nhau
ko biết em sai ở đâu nữa nhỉ.
Cụ không sai mà người sai là vợ chồng anh trai bác lẫn đứa cháu gái kia. Anh trai của cụ đúng là lạm dụng lòng tin của ông bà để gần như chiếm đoạt số tiền nửa tỷ đó, còn cháu gái cụ thìđúng là còn làm giả cả sao kê nhưng lên giọngđể mắng chú thế thì em e là hỏng rồi. Thế nên cụ chả sai gì hết, em nghĩ cụ sai chỉ là giấu ông bà để ông bà ko buồn và ông bà không nhận ra sự thật mà thôiđúng là có tiền có khi còn khổ hơn ko có tiền ấy ạ.
e có chuyện buồn mà giờ ko biết nói sao. bố mẹ e có 1 cuổn sổ tk 500tr, đưa cho ô anh gửi để ô bà lấy lãi hàng tháng. thực tế thì cái tiền lãi này ô bà cũng có tiêu đến đâu. chuyện bắt đầu từ khi chị gái em cần tiền để mua đất đai đầu tư gì đó thì chị ấy về nói với anh trai là muốn mượn cái sổ của bà để cầm cố vay 200tr thôi. hỏi anh thì anh bảo đưa cho cháu, hỏi cháu thì cháu bảo cô bảo bố cháu. loanh quanh một hồi ko đưa được sổ tk của ô bà đâu và lấy lý do "gửi online nên ko có sổ" vv ... chắc chị gái em cũng đoán ra được là cái đứa cháu nó dùng 500tr vào việc gì đó rồi nên cũng to tiếng với anh chị. em chỉ là người ở giữa và trong tranh luận thì anh chị vẫn quanh co ko nói thật, em thì chỉ bảo nếu có sổ mà ac giữ cho ông bà thì cứ đưa cái sổ ấy ra cô ấy xem.
tầm nửa tháng sau, cái đứa cháu ấy nó gửi cho e cái sao kê tài khoản đứng tên a trai em có số dư 500tr đó để minh chứng là tiền của ôb vẫn còn nguyên và nó kèm theo một chuỗi gần như là mắng chú tham lam, dòm ngó cả sổ của ôb. ôi em ức đến tận cổ và nhìn sao kê thì e ngờ ngợ thấy có điều gì đó ko ổn. e cũng có quen biết bank đó và nhờ lấy sao kê thì tá hỏa là cái sao kê tk mà cháu em nó gửi là cái giả, đã được chèn dòng 500tr, còn cái đúng là 500tr đó được rút ra cách đó tầm 1 năm rồi.
e có gửi lại cái sao kê thật cho cô cháu gái kia và nói là chú sẽ về nc với bố mẹ cháu. về nc thì anh chị mới thừa nhận là vc cháu nó dùng tiền đó để mua xe và cũng xin lỗi em. em cũng nói là để giữ thể diện cho a chị và cháu thì em sẽ ko nói chuyện này cho các cô biết nhưng em cần 1 lời xin lỗi từ con bé cháu kia
đến giờ là 2 năm nhưng nó vẫn ko xin lỗi. và chú cháu cũng ko nói chuyện với nhau
ko biết em sai ở đâu nữa nhỉ.

Em còn biết gia đình đông anh em con gái mua nhà cho bố mẹ anh trai còn tìm cách chiếm cái nhà đó đẩy ông bà đi cơ, dù như mọi gia đình phong kiến thì tài sản các ông anh nhận hết. Cho nên chữ "công bằng" nó mơ hồ lắm. Có người được 9/10 vẫn ấm ức vì sao không được 10/10. Có người không được gì vẫn cười xòa là nuôi lớn là đủ rồi. Cho nên tốt nhất là đừng nhòm vào túi người khác (kể cả cha mẹ) là xong.Cụ chả sai ở chỗ nào cả, tiền bạc phân minh ái tình dứt khoát. Anh chị cụ đang lạm dụng sự tín nhiệm của ông bà (chưa nói 500M đó có mất hay ko) nhưng việc anh chị cụ đã dung túng cho con cái làm bậy là có thật . Vay lại sổ của ông bà để mua xe rồi trả lãi hàng tháng thứ cứ thật thà mà nói, quanh co thế ở nhà cháu là chết với cháu. Chuyện tiền bạc không cả nể, không mập mờ.
nó mắng em tham lam dòm ngó tiền của ông bà. nó còn bảo giờ cháu mới biết cái tham lam của người có học nó ntn. cay đắng thật.Cụ không sai mà người sai là vợ chồng anh trai bác lẫn đứa cháu gái kia. Anh trai của cụ đúng là lạm dụng lòng tin của ông bà để gần như chiếm đoạt số tiền nửa tỷ đó, còn cháu gái cụ thìđúng là còn làm giả cả sao kê nhưng lên giọngđể mắng chú thế thì em e là hỏng rồi. Thế nên cụ chả sai gì hết, em nghĩ cụ sai chỉ là giấu ông bà để ông bà ko buồn và ông bà không nhận ra sự thật mà thôi![]()
Xòe bài xong cắt quan hệ thôi cụ. Đơn giản có gì mà cay.nó mắng em tham lam dòm ngó tiền của ông bà. nó còn bảo giờ cháu mới biết cái tham lam của người có học nó ntn. cay đắng thật.
Bực mình nên thì nghĩ thế thôi, chứ con cháu nó trẻ người non dạ khó lắm cụ ah. Cụ cứ động cái là cắt, thế lúc mình hư vợ nó cũng bảo cắt thì toi ahXòe bài xong cắt quan hệ thôi cụ. Đơn giản có gì mà cay.

Bực mình nên thì nghĩ thế thôi, chứ con cháu nó trẻ người non dạ khó lắm cụ ah. Cụ cứ động cái là cắt, thế lúc mình hư vợ nó cũng bảo cắt thì toi ah![]()
Con cháu thì cũng có ngưỡng chứ cụ. Em cứ cắt đã còn sau này nó thay đổi thì tính tiếp.
Còn chuyện mình hư thì... E hèm.Cụ học k31 khoa nào vậy?Ui, vậy là em với cụ cùng khóa ah ? khéo lại cùng lớp, cùng phòng ấy chứ![]()
Nghe nó cứ phũ phàng mà cứ thế nào ý cụ, chả nhẽ anh chị em ruột lại không bằng bạn bè cả người ngoài. Có một số câu em thấy nó không đúng và có phần ích kỷ.Em cũng thấy cái câu Anh em kiến giả nhất phận là cái câu vớ vẩn nhất trần đời!
Nếu thế thì đẻ đàn đẻ lũ làm cái qué gì chứ! Đẻ lắm để sau nhìn con cái chúng nó tranh nhau cho vui chắc![]()
Ngay cả anh chị em đôi khi cũng vậy thôi. Em có nhiều chị gái nhưng có một chị rất tham tiền, toàn nghĩ cách để nhờ vả hay vay, vặt thằng cậu thôi. Cháu nó cần tiền để mua xe kinh doanh, tiền thì chị ấy có thừa nhưng toàn cho vay lãi và cứ phải xin hoặc vay cậu đến mức tối đa xem như thế nào đã, trong khi nhiều lúc mình bí thôi rồi có tiền đếch đâu. Bảo chị ấy là sao không cho cháu hay cho vợ chồng nó vay thì chị chối bai bải, bảo tao làm gì có đồng nào, abc. Nhiều lúc em phải tìm đủ trò từ việc giả vờ bảo mua cái này cái kia hoặc đầu tư abc lãi lắm chị có chung không, ... là lại bảo tao có từng này từng kia, thế là mình biết được để sắc thuốc sao cho phù hợp. Người thân của mình thì mình biết được tính cách và lựa lời nói cho gấu cho nó hiểu và đưa ra cách xử lý sao cho phù hợp chứ không thì quan hệ chị chồng, em dâu nát nhà luônCon cháu thì cũng có ngưỡng chứ cụ. Em cứ cắt đã còn sau này nó thay đổi thì tính tiếp.
Còn chuyện mình hư thì... E hèm.

Chả cần cắt, cũng chả cần cay. Cay thì đau lòng mình thiệt mình thôi. Nó không hỏi mình thì mình cũng chả phải chào lại nó. Còn mọi việc cứ bình thường, có cỗ to thì vẫn cứ mời, nó đến thì đến chả đến thì thôi. Cũng không nên bắt nó xin lỗi làm gì. Lúc nào nó thay đổi hỏi lại mình thì mình lại tiếp chuyệnCon cháu thì cũng có ngưỡng chứ cụ. Em cứ cắt đã còn sau này nó thay đổi thì tính tiếp.
Còn chuyện mình hư thì... E hèm.
Tóm lại vẫn phải thu hồi sổ về cho ông bà để tránh rủi ro. Sau đó thì dư trênChả cần cắt, cũng chả cần cay. Cay thì đau lòng mình thiệt mình thôi. Nó không hỏi mình thì mình cũng chả phải chào lại nó. Còn mọi việc cứ bình thường, có cỗ to thì vẫn cứ mời, nó đến thì đến chả đến thì thôi. Cũng không nên bắt nó xin lỗi làm gì. Lúc nào nó thay đổi hỏi lại mình thì mình lại tiếp chuyện
Chuyện nhỏ bằng móng tay mà cũng bận tâm thế này chả trách cứ tự mình làm khổ mình
em cũng có 1 bà chị như vậy, rất tính toán. nhưng em nghiệm ra là trời ko cho thì có tính mấy cũng chả lại được với trờiNgay cả anh chị em đôi khi cũng vậy thôi. Em có nhiều chị gái nhưng có một chị rất tham tiền, toàn nghĩ cách để nhờ vả hay vay, vặt thằng cậu thôi. Cháu nó cần tiền để mua xe kinh doanh, tiền thì chị ấy có thừa nhưng toàn cho vay lãi và cứ phải xin hoặc vay cậu đến mức tối đa xem như thế nào đã, trong khi nhiều lúc mình bí thôi rồi có tiền đếch đâu. Bảo chị ấy là sao không cho cháu hay cho vợ chồng nó vay thì chị chối bai bải, bảo tao làm gì có đồng nào, abc. Nhiều lúc em phải tìm đủ trò từ việc giả vờ bảo mua cái này cái kia hoặc đầu tư abc lãi lắm chị có chung không, ... là lại bảo tao có từng này từng kia, thế là mình biết được để sắc thuốc sao cho phù hợp. Người thân của mình thì mình biết được tính cách và lựa lời nói cho gấu cho nó hiểu và đưa ra cách xử lý sao cho phù hợp chứ không thì quan hệ chị chồng, em dâu nát nhà luôn![]()
em ko can thiệp chuyện thu sổ. bố con tự bảo nhau mà thu sếpTóm lại vẫn phải thu hồi sổ về cho ông bà để tránh rủi ro. Sau đó thì dư trên
nó nói đủ điều hỗn xược mợ ạ. e là người xin việc cho nó, nó lấy chồng và sinh con thuê nhà e cũng hỗ trợ (gửi 50% tiền thuê hàng tháng trogn gần 2 năm) đến khi nó mua chung cư thì hỏi vay tiền chú cũng cho vay đến bao giờ có thì trả ko tính lãi (trả rồi) mà vẫn nhận được lời cay đắng. thế nên ngẫm ra tốt quá cũng chẳng nênChả cần cắt, cũng chả cần cay. Cay thì đau lòng mình thiệt mình thôi. Nó không hỏi mình thì mình cũng chả phải chào lại nó. Còn mọi việc cứ bình thường, có cỗ to thì vẫn cứ mời, nó đến thì đến chả đến thì thôi. Cũng không nên bắt nó xin lỗi làm gì. Lúc nào nó thay đổi hỏi lại mình thì mình lại tiếp chuyện
Chuyện nhỏ bằng móng tay mà cũng bận tâm thế này chả trách cứ tự mình làm khổ mình
Vâng cụ làm thế là đúng rồi nên không phải áy náy lăn tăn gì, chỉ sợ mình sai thì mới phải nghĩ ngợi, ân hận. Tính em như vậy. Em chỉ sợ em sai hoặc em mắc ơn người khác phải nghĩ cách trả thôi chứ người khác sai thì nếu sau này họ nhận ra họ sẽ sửa, không nhận ra thì cũng thôi chứ làm sao bây giờ. Chỉ có bố mẹ nó bảo may ra nó còn nghe chứ chú bác nó không nghe đâu. Em có quan điểm con hư là do ảnh hưởng từ bố mẹ. Bố mẹ nó nói dối bao che cho nó rút tiền thì nó cũng thế. Bố mẹ nó mà đúng đắn, thấy nó hỗn láo với chú thì vả cho cái, bắt sang xin lỗi ngay.nó nói đủ điều hỗn xược mợ ạ. e là người xin việc cho nó, nó lấy chồng và sinh con thuê nhà e cũng hỗ trợ (gửi 50% tiền thuê hàng tháng trogn gần 2 năm) đến khi nó mua chung cư thì hỏi vay tiền chú cũng cho vay đến bao giờ có thì trả ko tính lãi (trả rồi) mà vẫn nhận được lời cay đắng. thế nên ngẫm ra tốt quá cũng chẳng nên