Do trình độ lý luận của cụ ý cao hơn em, em mới vào nghềLão được tăng lương trước lão này à.![]()

Do trình độ lý luận của cụ ý cao hơn em, em mới vào nghềLão được tăng lương trước lão này à.![]()

em cũng có lần chán việc năm 2010, đùng cái nghỉ luôn 3 tháng mới làm đi lại. Trong 3 tháng đấy em vui đc đúng tuần đầu còn lại vật vã vì ko biết làm j cho hết ngày (hồi trẻ trâu chưa có gia đình áp lực kinh tế chưa có). Rút kinh nghiệm từ đó tới giờ em ko dám chán nữa.Em thì không phải 3 mà đến 4 lần chán việc công ty ở nhà tiêu lương khô 4-5 tháng không làm gì (cơ mà chưa đến miếng cuối cùng vì em chẳng có miếng nào, có ít tiền trong TK rút ra thôi) .Giờ nhận lương hưu 3 củ +đi làm thêm túc tắc 20 củ cũng thấy đời vẫn vui cụ ạ.Thôi thì mình tự bằng lòng với lựa chọn của mình thôi ạ.
Mi tuEm có 4 củ một tháng, còn lại toàn đào củ sắn ăn. Đành ủn lên giúp cụ vậy


Thu nhập từ lao động để nuôi F1 là nhẵn như chùi.E cũng đang giống cụ, thấy khổ quá.Em ít khi than thở, vì cuộc sống là do mình tạo ra, sướng khổ gì thì cũng do mình, nhưng thực sự hôm nay em bắt đầu thấy hoang mang, mọi chuyện nguyên do bắt đầu từ khoảng một năm về trước.
Công việc trước đây của em cũng tạm ổn, thu nhập không cao hẳn nhưng theo em nghĩ cũng ở mức trung bình khá ( 50 đến 70 củ/tháng), nhưng tự nhiên em thấy chán công việc đang làm, mỗi ngày đến văn phòng là như có áp lực vô hình, em không còn tí hứng thú nào làm việc, mặc dù anh em đồng nghiệp, các sếp ở công ty vẫn tin tưởng và quý em, công việc thì nhiều, vất vả em gánh được, nhưng em không thấy niềm vui và hạnh phúc khi mình hoàn thành công việc gì đó, mà mỗi việc em làm chỉ còn là trách nhiệm phải xong, thế rồi em quyết định thay đổi công việc ra làm tự do, nhận việc theo dự án, việc thì có nhưng tiền chẳng thấy đâu, có dự án em lên concept xong, họ nói không dùng được, nhưng sau đó em biết họ dùng chính bản concept của em để triển khai tiếp, có công việc thì lai rai mãi, ứng được tí tiền rồi cứ trôi theo thời gian... nói chung là thu nhập không đáng kể, khi còn làm công việc cũ, em cũng giấu gấu găm được chục miếng JSC làm của phòng thân, và từ ngày thôi việc ở công ty cũ em phải bán dần để trang trải chi tiêu trong gia đình ( lương gấu nhà em làm VP chỉ vài triệu/tháng) và em vẫn nói với gấu là tiền lương của em, hôm nay khi miếng lương khô cuối cùng em phải cho đi, em thực sự thấy hoanh mang, không biết tháng sao sẽ thế nào? em có nên nói thật hết với gấu không? các cụ cho em xin mấy lời chia sẻ để em lấy lại tinh thần.
Năm 2011 em y cụ bây giờ, khác cái là chưa có gia đình. Trước đó em làm cho 1 tập đoàn duty free lớn nhất thế giới, lương đâu đó cũng tròm trèm 3 xịch trong khoảng gần 4 năm. Chăn ấm, đệm êm tự dưng rửng mỡ nhảy ra start up, và em tạch nửa năm sau đấy, không còn 1 thứ gì kể cả lương khô, mì gói. Em nhận ra mình chỉ giỏi đi làm thuê chứ không có khả năng làm ông chủ, cuống cuồng thi tuyển vào chỗ khác rồi yên vị từ bấy đến giờ. Tác chiến độc lập không dễ như ta tưởng, phỏng cụ, âu cũng là 1 trải nghiệm nhớ đời. Giờ em nghe anh Nghẹo lải nhải khởi nghiệp với tát ấp là rung đùi cười khảy thôi, chắc nó chừa mình ra. Chúc cụ sớm qua cơn bĩ cực!Em ít khi than thở, vì cuộc sống là do mình tạo ra, sướng khổ gì thì cũng do mình, nhưng thực sự hôm nay em bắt đầu thấy hoang mang, mọi chuyện nguyên do bắt đầu từ khoảng một năm về trước.
Công việc trước đây của em cũng tạm ổn, thu nhập không cao hẳn nhưng theo em nghĩ cũng ở mức trung bình khá ( 50 đến 70 củ/tháng), nhưng tự nhiên em thấy chán công việc đang làm, mỗi ngày đến văn phòng là như có áp lực vô hình, em không còn tí hứng thú nào làm việc, mặc dù anh em đồng nghiệp, các sếp ở công ty vẫn tin tưởng và quý em, công việc thì nhiều, vất vả em gánh được, nhưng em không thấy niềm vui và hạnh phúc khi mình hoàn thành công việc gì đó, mà mỗi việc em làm chỉ còn là trách nhiệm phải xong, thế rồi em quyết định thay đổi công việc ra làm tự do, nhận việc theo dự án, việc thì có nhưng tiền chẳng thấy đâu, có dự án em lên concept xong, họ nói không dùng được, nhưng sau đó em biết họ dùng chính bản concept của em để triển khai tiếp, có công việc thì lai rai mãi, ứng được tí tiền rồi cứ trôi theo thời gian... nói chung là thu nhập không đáng kể, khi còn làm công việc cũ, em cũng giấu gấu găm được chục miếng JSC làm của phòng thân, và từ ngày thôi việc ở công ty cũ em phải bán dần để trang trải chi tiêu trong gia đình ( lương gấu nhà em làm VP chỉ vài triệu/tháng) và em vẫn nói với gấu là tiền lương của em, hôm nay khi miếng lương khô cuối cùng em phải cho đi, em thực sự thấy hoanh mang, không biết tháng sao sẽ thế nào? em có nên nói thật hết với gấu không? các cụ cho em xin mấy lời chia sẻ để em lấy lại tinh thần.
Cám ơn cụ đã đi theo tiếng gọi toàn dân khởi nghiệp của oảng. Chúng ta cần rất nhiều xác chết để các anh ấy anh tươi. Đi B như ngày xưa vui các cụ nhỉ, đường ra trận mùa này đẹp lắm, toàn lũ k à.Em ít khi than thở, vì cuộc sống là do mình tạo ra, sướng khổ gì thì cũng do mình, nhưng thực sự hôm nay em bắt đầu thấy
hoang mang, mọi chuyện nguyên do bắt đầu từ khoảng một năm về trước.
Công việc trước đây của em cũng tạm ổn, thu nhập không cao hẳn nhưng theo em nghĩ cũng ở mức trung bình khá ( 50 đến 70 củ/tháng), nhưng tự nhiên em thấy chán công việc đang làm, mỗi ngày đến văn phòng là như có áp lực vô hình, em không còn tí hứng thú nào làm việc, mặc dù anh em đồng nghiệp, các sếp ở công ty vẫn tin tưởng và quý em, công việc thì nhiều, vất vả em gánh được, nhưng em không thấy niềm vui và hạnh phúc khi mình hoàn thành công việc gì đó, mà mỗi việc em làm chỉ còn là trách nhiệm phải xong, thế rồi em quyết định thay đổi công việc ra làm tự do, nhận việc theo dự án, việc thì có nhưng tiền chẳng thấy đâu, có dự án em lên concept xong, họ nói không dùng được, nhưng sau đó em biết họ dùng chính bản concept của em để triển khai tiếp, có công việc thì lai rai mãi, ứng được tí tiền rồi cứ trôi theo thời gian... nói chung là thu nhập không đáng kể, khi còn làm công việc cũ, em cũng giấu gấu găm được chục miếng JSC làm của phòng thân, và từ ngày thôi việc ở công ty cũ em phải bán dần để trang trải chi tiêu trong gia đình ( lương gấu nhà em làm VP chỉ vài triệu/tháng) và em vẫn nói với gấu là tiền lương của em, hôm nay khi miếng lương khô cuối cùng em phải cho đi, em thực sự thấy hoanh mang, không biết tháng sao sẽ thế nào? em có nên nói thật hết với gấu không? các cụ cho em xin mấy lời chia sẻ để em lấy lại tinh thần.
Đệt, trước mà có được mức lương như cụ chủ chắc em cũng làm thuê cho nhẹ đầu. Dòng đời xô đẩy khắc nghiệt quá đành sang phía bên kia. Nhọc nhằn lắmEm ít khi than thở, vì cuộc sống là do mình tạo ra, sướng khổ gì thì cũng do mình, nhưng thực sự hôm nay em bắt đầu thấy hoang mang, mọi chuyện nguyên do bắt đầu từ khoảng một năm về trước.
Công việc trước đây của em cũng tạm ổn, thu nhập không cao hẳn nhưng theo em nghĩ cũng ở mức trung bình khá ( 50 đến 70 củ/tháng), nhưng tự nhiên em thấy chán công việc đang làm, mỗi ngày đến văn phòng là như có áp lực vô hình, em không còn tí hứng thú nào làm việc, mặc dù anh em đồng nghiệp, các sếp ở công ty vẫn tin tưởng và quý em, công việc thì nhiều, vất vả em gánh được, nhưng em không thấy niềm vui và hạnh phúc khi mình hoàn thành công việc gì đó, mà mỗi việc em làm chỉ còn là trách nhiệm phải xong, thế rồi em quyết định thay đổi công việc ra làm tự do, nhận việc theo dự án, việc thì có nhưng tiền chẳng thấy đâu, có dự án em lên concept xong, họ nói không dùng được, nhưng sau đó em biết họ dùng chính bản concept của em để triển khai tiếp, có công việc thì lai rai mãi, ứng được tí tiền rồi cứ trôi theo thời gian... nói chung là thu nhập không đáng kể, khi còn làm công việc cũ, em cũng giấu gấu găm được chục miếng JSC làm của phòng thân, và từ ngày thôi việc ở công ty cũ em phải bán dần để trang trải chi tiêu trong gia đình ( lương gấu nhà em làm VP chỉ vài triệu/tháng) và em vẫn nói với gấu là tiền lương của em, hôm nay khi miếng lương khô cuối cùng em phải cho đi, em thực sự thấy hoanh mang, không biết tháng sao sẽ thế nào? em có nên nói thật hết với gấu không? các cụ cho em xin mấy lời chia sẻ để em lấy lại tinh thần.
Cụ này hoàn cảnh giống emỞ nhà em, em làm trụ cột gia đình hơn chục năm từ khi kết hôn, em chỉ nói với gấu là anh lo được cho cả nhà, và em vẫn làm thế từ trước đến nay, còn về công việc, do đặc thù em làm bên kỹ thuật nên chả chia sẻ gì được với gấu, khi chuyển công việc, em giấu vì sợ gấu lo lắng, nên vẫn duy trì mọi thứ như cũ.
Em trưởng nhóm, sau mỗi sếp lùnLão được tăng lương trước lão này à.![]()


hoàn cảnh em giống cụ, cũng từ bỏ một cv ổn định nhảy ra ngoài, rồi đem lương khô ra để nuôi giấc mơ
giờ lại lấy giấc mơ tích lương khô 

Bắt đầu lại thì hết lực, mà đi làm thuê lại thì không tài nào mở mồm hỏi việc được vì ngại vì sĩ 

Tự làm hay làm cho các cty thì bản chất vẫn là làm thuê.Mấy năm trước em cũng từng rơi vào hoàn cảnh như cụ chủ, cũng đang yên đang lành "tự biến mình thành người thất nghiệp". Cũng cái kiểu...sĩ hão, rồi không chịu "nhục"... rồi đến mấy tháng sau vừa chán, vừa thấy quẩn quanh và thực ra là cả vì...chẳng còn gì nữa
Thừa nhận mình thất nghiệp rồi bước nữa là thừa nhận bản thân thất bại starup là một cái gì rất...khó vượt qua.Bắt đầu lại thì hết lực, mà đi làm thuê lại thì không tài nào mở mồm hỏi việc được vì ngại vì sĩ
Đấu tranh mãi rồi em lại đi làm thuê, giờ thì cũng ổn.
Chốt lại là: nhục nhất là không có tiền mà vẫn phải sống như kiểu đang có tiền, hoặc có rất nhiều tiền
Nên là cứ nói ra cụ ạ, nói ra để biết thực tế mình đang như thế nào, và làm thế nào để thay đổi...
Vâng, em cũng hiểu màTự làm hay làm cho các cty thì bản chất vẫn là làm thuê.


)
Lương khô Tàu ạ?Nhà cháu còn nhõn 2 miếng.
![]()
Chắc có Cụ ạ. Eim mua ở Cao Bằng.Lương khô Tàu ạ?
Không rõ Hà nội có không cụ nhỉ?