- Biển số
- OF-570972
- Ngày cấp bằng
- 26/5/18
- Số km
- 112
- Động cơ
- 144,660 Mã lực
- Tuổi
- 51
Hỏi lần này chắc đủ kinh nghiệm dùng cho 40 năm sau luôn cụ ạ. Cảm ơn cụ4 năm nữa thêm 1 thằng cu, liệu cụ có tắm mưa trưa hè lần nữa rồi lên of hỏi nữa ko![]()
Hỏi lần này chắc đủ kinh nghiệm dùng cho 40 năm sau luôn cụ ạ. Cảm ơn cụ4 năm nữa thêm 1 thằng cu, liệu cụ có tắm mưa trưa hè lần nữa rồi lên of hỏi nữa ko![]()
Yeppp cụ! Em nghĩ qua tớt này em cũng chọn được cho mình cái ít xấu nhất rồi ạLàm sớm đi. Ko có giải pháp hoàn hảo cho tình huống quá xấu, chọn cái ít xấu nhất thôi
Chỉ có cụ mới quyết được cuộc đời cụ. Lên đây tâm sự tán gẫu cho vui chứ nhờ các cụ mợ tư vấn tư véo cho khác éo nào đẽo cày giữa đường.Cháu tàu ngầm trong OF cũng lâu rồi. Nhưng vì có nhiều người quen nên đành đổi lái lập cái mới để vào kể câu chuyện của mình. Chẳng biết là cháu đã say chưa nhưng vì sáng thứ 7 buồn buồn cũng rảnh rỗi nên đã nốc được kha khá cồn vào người rồi nên mới có can đảm dãi bày nỗi lòng. Cháu biết sau khi cháu nói ra chắc sẽ nhận về rất nhiều gạch đá đặc biệt là của các mợ. Đành thế nhưng xin CCCM nhẹ tay trên một góc độ nào khác.
Cháu giới thiệu cháu sinh năm 1974. Mãi năm 2014 mới lấy vợ thì kể cũng là muộn.
Đến nay được 4 năm thì cũng có cô con gái. Đến bây giờ cũng không hiểu nổi sao ngày ấy lại lấy nhau vì chả hợp nhau được cái khoản nào. Chuyện của vợ chồng cháu thì cũng không phải xung đột, không gây hấn,... chỉ là cứ dần dần có khoảng cách rồi lạnh lùng với nhau. Hơn 1 năm nay có ở chung phòng thì cũng đứa giường đứa ghế, ăn cơm thì đứa trước đứa sau.
Thì cũng trong khoảng thời gian đó, tính đến giờ cũng gần 1 năm cháu có quen và yêu một cô bé kém cháu 20 tuổi. Ban đầu chỉ là trò chuyện qua đường, sau đó lại thấy được có gì đó gần gũi, có gì đó thân thương, cùng quan điểm sống, cùng sở thích dù cách thể hiện của mỗi người là khác nhau. Không nghĩ là sau đó lại yêu nhau, cứ như được tắm mát giữa khi trời rực. Cháu như được sống lại cả ngàn lần trước cuộc sống hôn nhân tăm tối.
Nhưng điều đáng buồn là cháu đã lừa dối cô gái ấy. Cháu nói rằng vợ chồng cháu gần như ly hôn, mỗi người một nơi, đang hoàn tất thủ tục. Cháu biết là cháu sai nhưng cái thời điểm ấy cháu lại để lý trí của mình rong chơi xa quá. Nếu ngay từ đầu cháu không dối gạt thì có lẽ cô ấy sẽ không yêu cháu đến như vậy. Rồi một ngày cô ấy vô tình phát hiện được những gì cháu nói không phải là sự thật, cháu cảm tưởng mình như chết đi được, vì cháu nhìn cô ấy vật vã, đau khổ, dằn vặt, uất nghẹn cứ trào lên, cô ấy tự tử, khoảnh khắc nhìn cô ấy nằm trong bệnh viện toàn màu trắng tim cháu như ngừng thở. Cháu dường như bất lực trước nỗi đau của cô ấy vì biết cô ấy trở nên như vậy chính là vì tin yêu cháu quá nhiều đến dám hy sinh cả tính mạng.
Sau đó mỗi ngày mỗi ngày cô ấy đều không nói gì, cháu đoán là cô ấy còn không ăn uống tự đày đọa bản thân mình. Và cháu biết bản thân mình đến lúc phải dừng lại rồi.
Sau khoảng thời gian này, khi cô ấy lấy được lại bình tĩnh, cháu và cô ấy nói chuyện lại với nhau. Nhưng chẳng hiểu có thứ ma lực nào mà cứ thế lao vào nhau, bất chấp mọi lý trí trước đó. Cứ thế sai rồi lại sai. Nhưng phải thừa nhận ra cô ấy và cháu quá hợp nhau, từ tình yêu, sex, sở thích, cảm thông, công việc,... mọi thứ đều có thể chia sẻ cho nhau mà không có ngần ngại nào cả. Bên cô ấy cháu cảm thấy vui, hạnh phúc, được là chính mình và được sống với chính mình.
Bên cạnh đó cháu cảm thấy những tổn thương của cô ấy, cháu thấy được ánh mắt hân hoan, hy vọng của cô ấy mỗi khi gặp cháu và cũng thấy được ánh mắt buồn bã đau khổ khi cháu sắp phải rời đi, hoặc phải về nhà. Cháu thấy mình thật ích lỷ và có lỗi với cô ấy khi luôn để cô ấy thiệt thòi, chưa bao giờ có một buổi hẹn hò đúng nghĩa, chưa bao giờ có một buổi tối bên nhau, chưa bao giờ mời cô ấy 1 bữa ăn tử tế, chưa bao giờ đưa cô ấy tới rạp chiếu phim, ... cháu chưa làm được gì cho cô gái ấy cả, thậm chí còn chưa 1 lần công khai nắm tay cô ấy ở 1 nơi xa. Nhưng vì sao cô ấy cứ chấp nhận, cứ tha thiết, cứ thật thà và cứ thiệt thòi. Cô ấy chưa từng đòi hỏi gì cả, chưa từng nói lên mong muốn của mình, đến cả những buổi hẹn chiều cafe cô ấy cũng chỉ cần 1 cốc nước lọc.
Điều mà cháu thấy tội lỗi nhất là trong khi cô ấy cứ yêu hết lòng, hy sinh hết lòng thì cháu lại lừa dối cô ấy, nhiều khi bỏ quên cô ấy để cô ấy bơ vơ, 1 mình, lặng lẽ khóc cười, không 1 lời kêu than, trách móc. Cháu thà là cô ấy cứ đánh, cứ chửi cháu, cứ trách móc thì cháu sẽ nhẹ lòng hơn, và cứ thà là cô ấy cứ đòi hỏi, cứ nói "em cần như này" và "anh phải như kia" vì cô ấy xứng đáng. Nhưng không, cô ấy không nói gì cả, chính điều ấy nó làm cháu phải suy nghĩ và cháu bắt đầu nghĩ đến việc mình sẽ chấm dứt cuộc hôn nhân đang trên bờ vực của mình. Cháu muốn 2 vợ chồng giải thoát cho nhau, muốn ngừng làm tổn thương cô gái ấy, muốn chăm sóc và quan tâm cô ấy 1 cách đúng nghĩa, CHÁU MUỐN ĐƯỢC ÍCH KỶ MỘT LẦN VÌ HẠNH PHÚC CỦA CÔ GÁI ẤY.
Chênh 20 xuân thì cũng nên suy nghĩ nghiêm túc về tương lai, em xin có lờiCháu tàu ngầm trong OF cũng lâu rồi. Nhưng vì có nhiều người quen nên đành đổi lái lập cái mới để vào kể câu chuyện của mình. Chẳng biết là cháu đã say chưa nhưng vì sáng thứ 7 buồn buồn cũng rảnh rỗi nên đã nốc được kha khá cồn vào người rồi nên mới có can đảm dãi bày nỗi lòng. Cháu biết sau khi cháu nói ra chắc sẽ nhận về rất nhiều gạch đá đặc biệt là của các mợ. Đành thế nhưng xin CCCM nhẹ tay trên một góc độ nào khác.
Cháu giới thiệu cháu sinh năm 1974. Mãi năm 2014 mới lấy vợ thì kể cũng là muộn.
Đến nay được 4 năm thì cũng có cô con gái. Đến bây giờ cũng không hiểu nổi sao ngày ấy lại lấy nhau vì chả hợp nhau được cái khoản nào. Chuyện của vợ chồng cháu thì cũng không phải xung đột, không gây hấn,... chỉ là cứ dần dần có khoảng cách rồi lạnh lùng với nhau. Hơn 1 năm nay có ở chung phòng thì cũng đứa giường đứa ghế, ăn cơm thì đứa trước đứa sau.
Thì cũng trong khoảng thời gian đó, tính đến giờ cũng gần 1 năm cháu có quen và yêu một cô bé kém cháu 20 tuổi. Ban đầu chỉ là trò chuyện qua đường, sau đó lại thấy được có gì đó gần gũi, có gì đó thân thương, cùng quan điểm sống, cùng sở thích dù cách thể hiện của mỗi người là khác nhau. Không nghĩ là sau đó lại yêu nhau, cứ như được tắm mát giữa khi trời rực. Cháu như được sống lại cả ngàn lần trước cuộc sống hôn nhân tăm tối.
Nhưng điều đáng buồn là cháu đã lừa dối cô gái ấy. Cháu nói rằng vợ chồng cháu gần như ly hôn, mỗi người một nơi, đang hoàn tất thủ tục. Cháu biết là cháu sai nhưng cái thời điểm ấy cháu lại để lý trí của mình rong chơi xa quá. Nếu ngay từ đầu cháu không dối gạt thì có lẽ cô ấy sẽ không yêu cháu đến như vậy. Rồi một ngày cô ấy vô tình phát hiện được những gì cháu nói không phải là sự thật, cháu cảm tưởng mình như chết đi được, vì cháu nhìn cô ấy vật vã, đau khổ, dằn vặt, uất nghẹn cứ trào lên, cô ấy tự tử, khoảnh khắc nhìn cô ấy nằm trong bệnh viện toàn màu trắng tim cháu như ngừng thở. Cháu dường như bất lực trước nỗi đau của cô ấy vì biết cô ấy trở nên như vậy chính là vì tin yêu cháu quá nhiều đến dám hy sinh cả tính mạng.
Sau đó mỗi ngày mỗi ngày cô ấy đều không nói gì, cháu đoán là cô ấy còn không ăn uống tự đày đọa bản thân mình. Và cháu biết bản thân mình đến lúc phải dừng lại rồi.
Sau khoảng thời gian này, khi cô ấy lấy được lại bình tĩnh, cháu và cô ấy nói chuyện lại với nhau. Nhưng chẳng hiểu có thứ ma lực nào mà cứ thế lao vào nhau, bất chấp mọi lý trí trước đó. Cứ thế sai rồi lại sai. Nhưng phải thừa nhận ra cô ấy và cháu quá hợp nhau, từ tình yêu, sex, sở thích, cảm thông, công việc,... mọi thứ đều có thể chia sẻ cho nhau mà không có ngần ngại nào cả. Bên cô ấy cháu cảm thấy vui, hạnh phúc, được là chính mình và được sống với chính mình.
Bên cạnh đó cháu cảm thấy những tổn thương của cô ấy, cháu thấy được ánh mắt hân hoan, hy vọng của cô ấy mỗi khi gặp cháu và cũng thấy được ánh mắt buồn bã đau khổ khi cháu sắp phải rời đi, hoặc phải về nhà. Cháu thấy mình thật ích lỷ và có lỗi với cô ấy khi luôn để cô ấy thiệt thòi, chưa bao giờ có một buổi hẹn hò đúng nghĩa, chưa bao giờ có một buổi tối bên nhau, chưa bao giờ mời cô ấy 1 bữa ăn tử tế, chưa bao giờ đưa cô ấy tới rạp chiếu phim, ... cháu chưa làm được gì cho cô gái ấy cả, thậm chí còn chưa 1 lần công khai nắm tay cô ấy ở 1 nơi xa. Nhưng vì sao cô ấy cứ chấp nhận, cứ tha thiết, cứ thật thà và cứ thiệt thòi. Cô ấy chưa từng đòi hỏi gì cả, chưa từng nói lên mong muốn của mình, đến cả những buổi hẹn chiều cafe cô ấy cũng chỉ cần 1 cốc nước lọc.
Điều mà cháu thấy tội lỗi nhất là trong khi cô ấy cứ yêu hết lòng, hy sinh hết lòng thì cháu lại lừa dối cô ấy, nhiều khi bỏ quên cô ấy để cô ấy bơ vơ, 1 mình, lặng lẽ khóc cười, không 1 lời kêu than, trách móc. Cháu thà là cô ấy cứ đánh, cứ chửi cháu, cứ trách móc thì cháu sẽ nhẹ lòng hơn, và cứ thà là cô ấy cứ đòi hỏi, cứ nói "em cần như này" và "anh phải như kia" vì cô ấy xứng đáng. Nhưng không, cô ấy không nói gì cả, chính điều ấy nó làm cháu phải suy nghĩ và cháu bắt đầu nghĩ đến việc mình sẽ chấm dứt cuộc hôn nhân đang trên bờ vực của mình. Cháu muốn 2 vợ chồng giải thoát cho nhau, muốn ngừng làm tổn thương cô gái ấy, muốn chăm sóc và quan tâm cô ấy 1 cách đúng nghĩa, CHÁU MUỐN ĐƯỢC ÍCH KỶ MỘT LẦN VÌ HẠNH PHÚC CỦA CÔ GÁI ẤY.
mệt phết ......................................Đọc hết các cmt của cụ chủ phần nào em hiểu.Mọi người có thể k chấp nhận được việc cụ đang làm.Em thì không lên án vì nếu cụ đang hp mà cụ tìm màu hồng bên ngoài thì lại khác.Đằng này hp gđ cụ không có và tiếng sét nó nổ uỳnh bên tai thì tránh sao đc.Phàm là con người,cái gì càng thiếu thốn càng ao ước.Nó đến mà mình chối bỏ hoạ có là thằng điên.Ít gì cái khoảng trời riêng cụ đang có cũng phần nào làm cụ cân bằng được cs,chí ít gì còn thấy Cs còn niềm vui.Trách nhiệm với con cái là sự quan tâm,chia sẻ chứ k phải là sự gắn kết 1 cái gọi là gđ giả tạo.Trẻ con dần dần sẽ nhận thức đc.Thà cho cháu nó đối diện khi nó chưa thực sự nhận thức gì còn hơn là sự giả tạo đó theo nó trưởng thành.Lúc đó bé còn sock hơn và cả cái tuổi thơ sống trong sự im lặng của bố mẹ nó sẽ tạo ra 1 tính cách khác đấy cụ.
Cụ là người sống tình cảm.Thích gì là làm bằng đc và đôi khi hơi bản năng.Tính quyết đoán khá cao.Ly hôn khi mà vc trở thành đồng sàng dị mộng thì đó là giải pháp giải thoát cho nhau đó cụ.
Chớ có dại mà nhờ oferCụ cứ nghe theo tiếng gọi con chim thôi ạ, cháu hóng năm sau cụ lại lên đây mở thớt
Làm sao giữ vợ kém 20 tuổi - cccm giúp em - em sắp mọc sừng![]()

Nhiều cụ khắt khe quá . Hôn nhân mà ko hạnh phúc thì tốt nhất sớm giải thoát cho nhau càng sớm càng tốtTrích bài cho cụ sau vào đọc
Cụ năm nay già rồi, sống mấy nỗi nữa mà ko sống cho bản thân mình.
- Nếu cụ và vẹo nhạt nhẽo, ko còn tình cảm nữa thì nên bỏ, giải phóng cho cả hai. Điều này ko sai, văn minh. Kệ mịa thiên hạ, cụ sống cuộc đời cho cụ + trách nhiệm với một nhóm liên quan. Nên nói thẳng với vẹo, ngay trưa nay
- Nếu cụ và em kia yêu nhau, sống ko thiếu nhau được thì em ủng hộ tiến tới với nhau
- Cụ phải có trách nhiệm kinh tế với con cụ hiện nay, nuôi dạy nó thành người.
- Cụ phải đảm bảo, kinh tế cho gia đình mới khi vẫn phải san sẻ với gia đình cũ. Cụ phải sống hạnh phúc với tình yêu hiện nay để cho những người xung quanh thấy cụ lựa chọn đúng.
- Em kia em tính mới có 24, em thấy méo gì phải tự tử vì tình, kể cả tuyệt vọng. Cụ cần xem lại thấu đáo tính cách, em sợ đã đi nhầm đường 1 lần, đi nhầm lần nữa thì hết cơ hội làm lại
Nói tóm lại, chả có méo gì mà sợ. Cụ chỉ phải cày về kinh tế. Và nhớ soi kỹ bạn gái hiện nay.
Nhưng vẫn đúng là cụ trẻ ạ. Em tưởng vừa xong cấp 3.Gần 5 sọi thì cụ thật chứ cụ
Nói chung đọc cái top của cụ, ko 1 câu nhắc đến vợ cụ có ưu điểm gì nhược điểm gì, ko hề nói 1 từ nào suy nghĩ đến con cái, đến vợ sau li hôn, thì em biết cụ là kiểu người gì rồi.Mợ phũ quá nhưng mợ nghĩ như vậy cũng dễ hiểu thôi
"Cơi đựng trầu" đây rồiSao mà có người chịu được kiểu người bi lụy, yếu đuối như cô bồ của cụ nhỉ? Cs đã đủ thứ nặng nề rồi, suốt ngày còn phải lo o bế tâm hồn mong manh dễ vỡ của cô nhân tình bé nhỏ, mắc mệt.
Em là đàn bà nhưng em ủng hộ cụ li hôn, tiến tới với cô nhân tình. Như vậy chị vợ của cụ mới được tự do, tìm cho m 1 ng xứng đáng. Mà kể cả ko tìm được ai, thì rũ được ông chồng như cụ là cũng nhẹ đũng quần rồi.
Thứ 2 nữa là để cụ với cô bồ đến với nhau thì cô ta sẽ ko bập vào 1 anh đang có vợ khác, cụ cũng sẽ ko đi chăn 1 gái trẻ khác. Xã hội sẽ bớt đi nhiều nước mắt.

65 cũng đào hoa ạ.KLQ: công nhận tuổi Giáp Dần số đào hoa phết! Dám nghĩ dám làm. Nhà cháu quen 1 cụ tuổi này, cũng dính vào 1 mợ trẻ 9x và đang ngập ngụa trong đầm lầy ko tìm ra lối thoát,chấp nhân dòng đời xô đẩy muốn đưa mình đến đâu thì đến.

Không khéo lại đẽo sang em nữa kém gần 3 chục, fun tý nhưng cụ nói đúng, chỉ có cụ mới giải quyết được vấn đề của cụ ấy. Lên đây chín người chục ý, không khéo lại đẽo lung tungChỉ có cụ mới quyết được cuộc đời cụ. Lên đây tâm sự tán gẫu cho vui chứ nhờ các cụ mợ tư vấn tư véo cho khác éo nào đẽo cày giữa đường.
74 hổ cụ ạ. Nhưng em đoán chắc ko phải tuổi dần đâu ạ. Có khi nhớ nhầm.đcm, bạn bè tôi cũng rặt 74,75 mà chả có thằng nào có tư tưởng ngu xuẩn vậy. các ông tuổi thìn đều là các ông giỏi, chắc lọt mỗi ông