Mợ đọc truyện "Nỗi buồn chiến tranh" của Bảo Ninh, khá ám ảnh Mợ ạ
Nhân vật chính, một sỹ quan trinh sát dày dạn của quân Giải phóng, sau chiến tranh, thân nhân gia đình ở hậu phương không còn ai, anh thấy mình mang nợ món nợ sinh tồn từ những đồng đội đã nằm xuống, anh ở lại tham gia đoàn quy tập liệt sỹ, ngày tháng trôi qua, anh ám ảnh mụ mị và giao tiếp cả trong giấc mơ. Trong đó có nói đến những đêm ngủ trên xe cùng hài cốt liệt sỹ, hoặc ngủ giữa rừng nơi xưa là chiến trường, trong mơ, ngoài gặp đồng đội báo mộng, chào hỏi, thì thỉnh thoảng vẫn gặp những anh lính dù, biệt động ...của VNCH, họ đến cũng chào hỏi và có ý nhờ đưa hộ nắm xương tàn về xuôi ...
Đây chỉ là truyện, nhưng tác giả là lính chiến trường, chiến đấu trong 6 năm cuối cùng ác liệt nhất của cuộc chiến, thì em nghĩ cũng không phải hoàn toàn hư cấu ạ
Chuyện thành sách thì em k dám đảm bảo tính khách quan tuyệt đối. Nhưng chuyện chuyến đi Tây Nguyên thì còn có vài chi tiết.em kể hết ra thì đâm quá rõ ràng và người trong cuộc sẽ nhận ra ngay do vậy có thể sẽ k thích. Nhưng xin hầu cccm 1 vài điều lặt vặt.
Chuyện thế này : 1 buổi tối trong gần trục tối tgian đoàn em ở lại và tiếp tục cv tâm linh..em có cùng 1 người đi từ ks sang huyện đội địa phương chơi thăm mấy anh lãnh đạo. Không hẹn trước nên chỉ có mỗi anh huyện đội phó gốc bắc tiếp.( Anh người Mê Linh hn , lấy vợ Q Ngãi hay Q Nam gì đó .vợ là giáo viên dạy gần nhà .và nhà ac cách đơn vị anh 40 km).
Trà nc 1 hồi em hỏi .: Anh à.em nghe nói chiến dịch mở khoá mn là chiến dịch TN và đòn quyết định là BanMe đúng k ?
Ờ đúng đấy chú.
Em gợi tiếp. Đánh TN chính là để chiếm sân htx của cả xã, dồn đc quân, chuyển đc hậu cần và khống chế từ duyên hải vn sang dọc lãnh thổ 3 làng đông dương .chuyển vận hoàn hảo tạo thế áp chế đồng bằng và tp.
Anh quay sang..mày có học.. à..
Em bốc phét đấy ( cười )..
Phét đc thế thì phét tiếp.(.cười )
Vâng. Nhưng BanMe không dữ dội bằng mấy huyện này của kontum..đây mới là vùng mà 2 ông đang khoẻ tranh nhau .1 ông gần như ở sẵn, 1 ông đến tranh sân nên cổng sân sẽ vãi thịt nhiều nhất..
Ờ ..đúng , thế nên ngay chỗ mà ae mình đang ngồi đây có khá nhiều mộ tập thể của ĐCong miền bắc..hồi năm ngoái xây mở rộng tường rào đv gặp mấy hố ..mỗi hố khoảng trên 20 ae..lính cũng thi thoảng gặp chuyện lạ.
Anh có gặp k.? Có ..mà 2 ae mày làm chén nhá.có con cá khô ..
Thích nghe k ...mà tao kể xong khéo lại k dám về ks.
A yên tâm..em hành quân trong mọi thời tiết ,chiến đấu trên mọi địa hình..( em cười và lại bốc phét ).
Đc ...ờ. cách đây gần 7 năm.ngày ấy tao mới chuyển về đây làm phó. Lúc ấy chỗ này k tường rào, không sân bóng.không đường bt..có mỗi 2 dãy nhà mái tôn , tao lên đây tháng mới về 1 lần. Anh T trưởng giờ cũng là trưởng từ hồi đó. Ae qua ctr K cả nên ở cùng buồng luôn.trực chỉ huy thì phiên ai nấy trực ở căn đầu hồi. Phòng trực có mỗi cái bàn và đôi ghế ae tự tác.1 tv đen trắng xin đc của họ hàng và mang lên đây. Tối đó tao trực ,tv ngày xưa chỉ đến 11,12 h đêm là chả còn ctrinh nào..1 mình xem tv rồi ngủ quên luôn trên cái ghế dài..đêm TN mùa mưa chán lắm.đv chỉ có mỗi cái đèn đỏ cộ treo dưới hiên .lính gác có ở đó k chả biết.
Khoảng 3 h sáng .1 ông cởi trần,quần đùi ,chân dép cs , mũ sắt ,nhưng đeo dây lưng treo lủng lẳng , cắp cả súng bước vào từ khi nào k rõ .ông không chào mà đứng nói chậm.." tôi ở dưới tủ..2 này nữa( hay 3 em k nhớ chính xác ) gia đình đc vắng người .xin đưa tôi lên 1 đồi quanh đó..tao tỉnh dậy ,té ra mơ..bt thì lại ngủ..nhưng giấc mơ nó rõ ràng quá nên k ngủ đc ..cửa lúc đó vẫn mở , tao ra hiên nhìn xung quanh 1 màu tối như đêm 30 ngoài bắc.mưa rơi rả rích suốt đêm k ngừng.
Tao cũng nghĩ ngợi chút .bước trở vào phòng trực tao cố đứng đúng cái chỗ ông kia đứng , nhìn vào phía cái ghế dài xem cảm giác nó ra làm sao..nghĩ ngợi là vì đơn vị này đóng trên nền cũ của 1 sân bay trực thăng dã chiến trước 1975.. và biết chắc các chỗ như này là đều " có chuyện ". .
Lấy đèn pin tao soi về phía cổng đv ..lính vẫn gác đó nhưng chắc ngủ gà nên đánh tiếng ..tao lại đi vòng quanh 2 dãy nhà..chẳng có gì..soi vào không gian phía đồi thì đèn lù mù ngay trước mặt ..không thấy gì..lại về phòng . Nhưng từ đó k buồn ngủ nữa..đến sáng gặp ae đơn vị tao cũng k hỏi hay nói gì chuyện ấy, coi như mơ mẩn linh tinh..
Thế thôi á.thế mà doạ em k dám về ks á..he.
Tiếp:
Tao để phần đáng để kể nhất đến 11 h xem bọn mày có dám về k..
Đv lại cho lôi cổ bọn em luôn.ai cho phép dân vào đv q đ uống r đến nửa đêm..anh kể đê..he.
Chiều hôm sau lính gọi. Anh C ơi..phu nhân nhà anh gọi.Tao đến phòng máy nghe.thường vợ tao gọi là có chuyện hỏi hay dặn việc gì ,chứ đthoai đv nó cũng giữ ý lắm .
" Bố B à. Em đây..má bịnh ..vvv"
Tóm lại là bà ngoại ngoài Quảng ốm..vợ đang nghỉ hè nên gọi báo mấy mẹ con sẽ đi xe khách về Quảng chơi thăm bà luôn.nửa tháng mới quay lại.anh ở cq không cần về đâu..bà ốm nhẹ.
Ok ..xong. ..nhưng khi ra khỏi phòng máy về phòng mình tao giật mình nhớ ra cái mốc thời gian ông cởi trần nói.
Hôm sau là thứ 7. Tao qua gọi 2 thằng tân binh. A Long , A..(A gì nữa em k nhớ nổi.tên ae Tây Nguyên như tên nc ngoài ..he )
2 thằng không bận gì thì cn này mang cuốc xẻng công binh theo anh về nhà.chuyển hộ anh cái cây ngoài sân ra cổng...2 cậu tân binh ok luôn.
Cn đến .sớm anh chưa kịp gọi thì 2 cậu tân binh đã đeo dụng cụ trên lưng đến cửa phòng anh nhe nhởn cười..đi chưa anh.
Tao ok , thay giày và dắt xe ra .kẹp 3 . 3 ae đi ăn bún rồi nhằm nhà anh thẳng tiến.
Đến nhà , anh sang hx xin chìa khoá..nhà anh cũng c4 mái tôn ,nền trị xm cát.
Nghỉ 1 lát anh bảo : 2 thằng vào phòng trong( pngủ) khênh hộ anh cái tủ quần áo ra ngoài..
2 cậu lính khênh xong hỏi..cây đâu anh ..
Cây à. Chỗ khênh tủ ra đó.đào lên xem sao.. 2 cậu lính đoán ngay nên hỏi : có cúng k ?
Anh nhớ ra liền chạy ra p ngoài lấy mấy nén nhang .khấn qua quýt.
Đào đi 2 đứa.. dưới độ sâu chỉ khoảng 1 m . 1 cái mũ sắt mọt còn vài mẩu. 1 dây lưng vải dù to bản.2 lựu đạn gỉ, 1 ak báng xếp k nguyên vẹn..1 chiếc dép cs..hầu như k còn xương cốt.
(Em nghỉ ít phút)
(Tiếp.)
Xong việc ,khi những thứ tìm thấy như vậy đc xếp vào cái chiếu nhà tao thì 2 thằng kia hỏi..mang đâu anh.
Tao sang hx điện thoại về đv.báo anh T ( chỉ huy ). Anh T bảo giữ nguyên đợi anh xuống. Gần 1 h sau anh T và 2 ae nữa xuống, theo hướng dẫn của anh T và anh T cũng trực tiếp báo các bên và địa phương. Thủ tục đc tiến hành nhanh chóng vào ngày hôm sau..người dưới tủ đc đưa về nghĩa trang ls địa phương với tên trên bia là chiến sĩ khuyết danh ( không phải vô danh cccm ạ .em hỏi lại là như vậy ).
Hết câu chuyện..lát sau anh nói. Mai anh T sẽ đi vào nơi đoàn đang tìm kiếm đó.anh ấy quý đoàn và có tn lắm.mai chính thằng A Long và A (gì gì đó) sẽ theo giúp đoàn.
Sao anh biết ?
Cho quân và dân quân địa phương đi đào là trách nhiệm hỗ trợ tìm kiếm ls..còn trực tiếp anh T vào là cá nhân anh T muốn.chiều tao thấy ông ấy nói chuẩn bị siêu xe u oát rồi.
Nói thêm.:sau này nghĩ lại thì anh huyện đội phó , người kể chuyện này cũng làm không đúng tâm nguyện của người đã khuất ( muốn lên 1 đồi nào quanh đó ). Còn người đã khuất cũng muốn 1 mình 1 khoảnh chứ không muốn vào khu tập thể ..hay đ đội của cụ ấy nằm trên các đồi đó mà cụ ấy muốn "đoàn tụ".