NHỮNG NGÀY XƯA Ở LÀNG
Người đàn bà nhớ chồng..
Đàn gà nhà Thiếm Tư Mân lăn ra chết ráo, rải rác khắp vườn và đều bị hút sạch máu thịt chỉ còn lại xương da. Thiếm Tư kêu trời như bọng, cảnh nhà vốn túng thiếu quanh năm, giờ đây càng thêm ngặt ngèo. Mấy đứa con bị Thiếm Tư mắng nhiếc vì cái tội ham chơi không cài cửa chuồng gà cẩn thận, để cầy cáo vào giết sạch bầy. Thời buổi gì mà đến cầy cáo cũng ác ôn, ăn con nào thì ăn cho hết, đằng này giết cả bầy, mà ăn kiểu gì kỳ cục còn lại như xác ve trút lốt. Thiếm Tư ngậm ngùi gom mớ xác gà chết lại chôn vào góc vườn rồi sửa soạn cơm nước cho sắp nhỏ. Mâm cơm tối dọn ra trong ánh đèn huê kỳ lom dom chỉ có đậu bắp luộc chấm mắm cá Sặc nhưng đám trẻ ăn rào rào, Thiếm Tư chống đũa ngồi nhìn con rồi thở dài não nuột " Ba tụi bây nửa năm nay chưa thấy về, cứ đi biệt vậy có nhớ đến vợ con, không biết làm ăn ra sao, rồi có bị người ta rù quyến mà nhậu nhẹt vợ nhỏ con thêm không", càng nghĩ Thiếm càng tủi thân, cơn nghẹn ngào dâng lên đến cổ, Thiếm buông đũa rồi vô buồng nằm. Đám con Hạnh thằng Phi biết dạo này má hay lên buồn bất thình lình, con Hạnh bới cơm để riêng ra cho Thiếm rồi cả đám im lặng ăn cơm.
Trong buồng, Thiếm Tư nằm nghĩ miên man nhớ tới hồi mới cưới, hai vợ chồng son một gian nhà lá nhưng hạnh phúc biết mấy. Những mộng tưởng tương lai của tuổi thanh xuân bao giờ cũng đầy ăm ắp như giếng nước mùa mưa. Những ánh mắt lúng liếng, những đụng chạm vô tình hay hữu ý đều làm ửng hồng màu hoa đào trên má người thiếu phụ xuân thì. Thiếm Tư nhớ đến những trận ái ân cuồng loạn diễn ra trên chiếc giường, bờ ruộng, gốc mít, nhớ cái cảm giác vòng tay ghì siết lấy tấm lưng trần bóng nhẫy mồ hôi, quắp chặt lấy bộ đùi dế của người chồng lực điền để hãm bớt đà phi của con Tuấn Mã đương hăng. Càng nghĩ càng nhớ chồng, người Thiếm Tư nóng hôi hổi, hai đùi bất giác kẹp chặt lại rồi Thiếm kêu lên nho nhỏ " Mình đang chết rấp với con đỹ nào mà không chịu về, để em khổ thế này". Tình cảnh của Thiếm đúng là:
"Ai mà không rạo rực
Hình ảnh kẻ Chinh Phu
Trong đùi người Cô Phụ"
Để hãm cơn nhớ chồng, Thiếm Tư ngồi dậy rồi đi ra ngoài, đám trẻ đã lên bộ ván ngủ từ lúc nào, giữa nhà vẫn để mâm cơm phần cho Thiếm. Thiếm Tư dém lại mùng mền cho bọn nhỏ rồi bước ra ngoài sân, trời đã tối thui, gió thổi xào xạc đám dừa nước xung quanh, bước lại chái bếp có Lu nước, Thiếm Tư sẽ sàng trút bộ quần áo để xối nước cho mát, đặng dập tắt cơn lửa đang cháy lan toàn thân thể. Giữa đêm tối huyền nhiệm, bóng đêm đã che đi cái tòa thiên nhiên rất khéo đúc của Thiếm Tư, dòng nước mát chảy từ vai xuống những ngọn đồi tròn căng, rồi thành dòng suối nhỏ chảy tràn qua vùng đồng bằng sinh nở linh thiêng, len lỏi vào xứ Cỏ Rậm có khe sâu bất tuyệt, nước phủ cái ôm mơn trớn dịu dàng lên lên cặp đùi tròn vo mịn màng chắc lẳn của Thiếm. Đương tận hưởng cảm giác đê mê khoan khoái trong vòng tay của Thủy Thần thì bất chợt Thiếm Tư nghe có tiếng động như tiếng thở phì phì phía đằng sau.....còn tiếp