[Funland] Nơi chia sẻ những câu chuyện Tâm linh trong cuộc sống thường ngày 2021

Trạng thái
Thớt đang đóng

TimeBreak

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-70206
Ngày cấp bằng
8/8/10
Số km
2,067
Động cơ
460,817 Mã lực
trong chuyện nhà ông S, có 2 chi tiết về "Vị" giữ của kia mà em chưa thông. cccm nào biết thì chú giải giúp em

1/ theo lời ông S mô tả lại, thì bộ đồ Vị ấy mặc bao gồm rất nhiều lớp vải (kiểu như chúng ta mặc đồ mà hết lớp áo này đến lớp áo khác). những lớp "áo" này vải mỏng, như kiểu lớp lụa vậy, nhưng theo thời gian nên chắc chắn bị sờn/thô đi.
nhưng mục đích việc có nhiều lớp như vậy để làm gì ?
a) là theo 1 dạng pháp thuật khi trấn yểm ?!
b) là để ướp xác - nếu theo điều này, thì cũng ko đúng, vì thực chất lúc phát hiện ra thì chú N rũ ra chỉ còn lớp tro tàn. nếu ướp xác thì phải còn nguyên xương xẩu/cốt.

2/ để xương/cốt phân hủy/phân rã thành tro tàn như vậy, thì tất nhiên thời gian rất lâu, đơn vị là trăm năm. vậy sao thời gian đó bộ đồ Vị đó mặc ko bị phân hủy ?!
chẳng lẽ chu kì bán rã của vải vóc lại lâu hơn chu kì bán rã của xương xẩu/cốt tủy ?!
Đêm nay cuất đi Lão
 

LÃO CANH NÔNG

Xe điện
Biển số
OF-701798
Ngày cấp bằng
26/9/19
Số km
2,255
Động cơ
130,321 Mã lực
Em chỉ dám trả lời chắc 2 điều:

1. Chưa bao giờ ghi nhận một thần giữ của nào được ướp xác.

2. Vải vóc phân hủy kém hơn xương thịt là chuyện có thật. Lý do có lẽ nằm ở nguyên liệu nhuộm vải có tính kháng khuẩn cao. Và trong nhiều vụ khai quật mả kết, phần xương thịt sau khi tiếp xúc với ô xi đều tan rã nhanh chóng, còn vải liệm thì không.
oh, ra là vậy. đa tạ lão Đại !

1/ do có nhiều lớp vải nên em nghĩ ngay đến mấy phim xác ướp hay xem. rồi có suy nghĩ đó.
vậy tạm thời nên thiên về suy nghĩ: việc có nhiều lớp vải, là do đặc thù yêu cầu của pháp môn trấn yểm mà ra lão nhỉ ?!

2/ tks lão đã chú giải cụ thể !
 

Khoai Cún

Xe tăng
Biển số
OF-302562
Ngày cấp bằng
23/12/13
Số km
1,568
Động cơ
327,418 Mã lực
Vâng vậy e xin phép kể một chút theo những gì e nghe kể lại.có gì mong các cụ bỏ qua.truyện là khu định trung thuộc làng vẽn vĩnh yên có một cây lộc vừng cổ thụ.tuổi đời thì cũng chẳng ai biết chỉ áng chừng khoảng trên dưới 200 năm.thân gốc khá to từ xưa khu vực cây Lộc vừng là cánh đồng.những năm 98,99 thì có dự án mở rộng quốc lộ 2b.mọi thứ thì khá ổn chỉ riêng vị trí cây lộc vừng theo thiết kế thì vào phần đường khá nhiều.nên có chủ trương chặt cây để làm đường.ban đầu về phía dân làng cũng k muốn chặt nhưng phía thì công họ tính toán thì phương án chặt là tối ưu do thời đó còn lạc hậu.vừa mới tách tỉnh kinh tế còn chưa phát triển cho lắm.mặc dù các cao niên trong làng cũng tư vấn cho phía thi công là cây lộc vừng lâu năm và khá thiêng xưa đi ra nghĩa địa ngoài đồng đều dừng xe quan tại đó .nhưng bên thi công họ lại nghĩ khác.đến ngày chặt tán thì 2 công nhân chặt tán trèo lên phát trước các cành nhỏ.mọi chuyện khá thuận lợi thì đến lúc chiều trên đường về nhà cả 2 người đi cùng xe với nhau và bị tai nạn gt chết tại chỗ.từ đó phía công nhân dự án cũng sợ và k có ai đứng ra nhận chặt nữa.chủ đầu tư họ chuyển qua thuê ngoài.thời đó chỗ e có nghề bổ củi chặt cây.nên họ tìm đến nhà này sống vùng mạn giáp tam đảo.2 bố con nhà này khá khoẻ mạnh ông bố chừng ngoài 40 còn con trai cũng độ 18 ,20.phía thi công họ cũng k giấu giếm chuyện tâm linh về cây lộc vừng.nhưng ông bố vốn chặt nhiều cây to cổ thụ thì có vẻ không tin và một phần cũng vì khoản thù lao khá lớn.thời đó thì những người sống bằng mấy nghề đó khá nghèo.ai thuê thì làm và chả có mấy việc.ông bố cũng biết cây lộc vừng do có thời gian trở củi ra vĩnh yên bán.thống nhất là chặt 2,3 ngày là xong.buổi đầu 2 bố con chặt tán cũng khá êm xuôi.cho đến khi chiều tối về nhà thì người con trai đang độ tuổi thanh niên bị cảm và mất trong đêm.lúc này ông bố có thể do quá đau buồn về cái chết của con trai mà sau đám tang con 1,2 ngày cũng bị ngã đập đầu vào tam cấp chết.lại thêm 2 cái chết do việc chặt cây càng khiến từ đó k một ai dám nhận công việc đó cả.chủ đầu tư bó tay và thông báo phía tỉnh về vấn đề này.chủ tịch tỉnh thời đó cũng tính phương án di dời về gần ubnd mới và có mời sư thầy khá nổi tiếng về làm lễ.nhưng sau khi làm lễ thì sư thầy cũng khuyên là giữ nguyên k nên di dời do cây sống lâu năm chuyện nhiều vong hồn ngụ trên cây k phải cứ làm lễ xong là có thể di dời ra chỗ khác được.và cuối cùng phương án đưa ra là uốn cong con đường.hiện tại các cụ đi tam đảo qua điện lực vĩnh yên khoảng 200m là thấy dưới gốc cây có 1 điện thờ nhỏ để người dân hàng tháng thắp hương.ngày xưa đoạn đó khá nhiều tai nạn nhưng k có người chết là 1 điểm khá kì bí.và cũng có chuyện có người trên việt trì xuống đó chơi.con trai họ có vặt hoa cây Lộc vừng thì tối về bị co dật,k nói được.biết chuyện người nhà xuống làm lễ và xin nước cho con uống thì hôm sau lại khỏi.
Ngày xưa chưa có cao tốc, em đi về qua đường 2b suốt, rất nhiều lần thắc mắc về cái cây giữa đường, nay mới được nghe truyện. Cảm ơn cụ.
 

TimeBreak

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-70206
Ngày cấp bằng
8/8/10
Số km
2,067
Động cơ
460,817 Mã lực
Vâng vậy e xin phép kể một chút theo những gì e nghe kể lại.có gì mong các cụ bỏ qua.truyện là khu định trung thuộc làng vẽn vĩnh yên có một cây lộc vừng cổ thụ.tuổi đời thì cũng chẳng ai biết chỉ áng chừng khoảng trên dưới 200 năm.thân gốc khá to từ xưa khu vực cây Lộc vừng là cánh đồng.những năm 98,99 thì có dự án mở rộng quốc lộ 2b.mọi thứ thì khá ổn chỉ riêng vị trí cây lộc vừng theo thiết kế thì vào phần đường khá nhiều.nên có chủ trương chặt cây để làm đường.ban đầu về phía dân làng cũng k muốn chặt nhưng phía thì công họ tính toán thì phương án chặt là tối ưu do thời đó còn lạc hậu.vừa mới tách tỉnh kinh tế còn chưa phát triển cho lắm.mặc dù các cao niên trong làng cũng tư vấn cho phía thi công là cây lộc vừng lâu năm và khá thiêng xưa đi ra nghĩa địa ngoài đồng đều dừng xe quan tại đó .nhưng bên thi công họ lại nghĩ khác.đến ngày chặt tán thì 2 công nhân chặt tán trèo lên phát trước các cành nhỏ.mọi chuyện khá thuận lợi thì đến lúc chiều trên đường về nhà cả 2 người đi cùng xe với nhau và bị tai nạn gt chết tại chỗ.từ đó phía công nhân dự án cũng sợ và k có ai đứng ra nhận chặt nữa.chủ đầu tư họ chuyển qua thuê ngoài.thời đó chỗ e có nghề bổ củi chặt cây.nên họ tìm đến nhà này sống vùng mạn giáp tam đảo.2 bố con nhà này khá khoẻ mạnh ông bố chừng ngoài 40 còn con trai cũng độ 18 ,20.phía thi công họ cũng k giấu giếm chuyện tâm linh về cây lộc vừng.nhưng ông bố vốn chặt nhiều cây to cổ thụ thì có vẻ không tin và một phần cũng vì khoản thù lao khá lớn.thời đó thì những người sống bằng mấy nghề đó khá nghèo.ai thuê thì làm và chả có mấy việc.ông bố cũng biết cây lộc vừng do có thời gian trở củi ra vĩnh yên bán.thống nhất là chặt 2,3 ngày là xong.buổi đầu 2 bố con chặt tán cũng khá êm xuôi.cho đến khi chiều tối về nhà thì người con trai đang độ tuổi thanh niên bị cảm và mất trong đêm.lúc này ông bố có thể do quá đau buồn về cái chết của con trai mà sau đám tang con 1,2 ngày cũng bị ngã đập đầu vào tam cấp chết.lại thêm 2 cái chết do việc chặt cây càng khiến từ đó k một ai dám nhận công việc đó cả.chủ đầu tư bó tay và thông báo phía tỉnh về vấn đề này.chủ tịch tỉnh thời đó cũng tính phương án di dời về gần ubnd mới và có mời sư thầy khá nổi tiếng về làm lễ.nhưng sau khi làm lễ thì sư thầy cũng khuyên là giữ nguyên k nên di dời do cây sống lâu năm chuyện nhiều vong hồn ngụ trên cây k phải cứ làm lễ xong là có thể di dời ra chỗ khác được.và cuối cùng phương án đưa ra là uốn cong con đường.hiện tại các cụ đi tam đảo qua điện lực vĩnh yên khoảng 200m là thấy dưới gốc cây có 1 điện thờ nhỏ để người dân hàng tháng thắp hương.ngày xưa đoạn đó khá nhiều tai nạn nhưng k có người chết là 1 điểm khá kì bí.và cũng có chuyện có người trên việt trì xuống đó chơi.con trai họ có vặt hoa cây Lộc vừng thì tối về bị co dật,k nói được.biết chuyện người nhà xuống làm lễ và xin nước cho con uống thì hôm sau lại khỏi.
Lão ở Hà Nội mà chạy về VY cầu Nhật Tân thì chắc chắn biết 1 cây cổ thụ to ngay đầu Võ Chí Công gần Bưởi
Đường lớn cũng để lại nguyên cây ngay giữa đường
 

thanhvinhckgtcc

Xe điện
Biển số
OF-143620
Ngày cấp bằng
28/5/12
Số km
4,927
Động cơ
292,062 Mã lực
Nơi ở
Vĩnh phúc
Lão ở Hà Nội mà chạy về VY cầu Nhật Tân thì chắc chắn biết 1 cây cổ thụ to ngay đầu Võ Chí Công gần Bưởi
Đường lớn cũng để lại nguyên cây ngay giữa đường
Gần bưởi thì chắc toàn xà cừ phải không cụ.lâu rồi e cũng k nhớ lắm
 

114hangbong

Xe cút kít
Biển số
OF-663750
Ngày cấp bằng
30/5/19
Số km
16,743
Động cơ
353,661 Mã lực
Lão ở Hà Nội mà chạy về VY cầu Nhật Tân thì chắc chắn biết 1 cây cổ thụ to ngay đầu Võ Chí Công gần Bưởi
Đường lớn cũng để lại nguyên cây ngay giữa đường
Cây đó là cây đa mọc ở đầu cổng làng. Ngày xưa lớp vỡ lòng của em ngay trong cái nhà kho dưới bóng đa đó, còn phần gốc thì nằm trong vườn nhà dân. Hàng ngày mẹ em buổi sáng chở em từ trên phố xuống Nghĩa Đô cho vào lớp vỡ lòng học còn mẹ em sang trường cấp 2 dậy. Buổi trưa mẹ em lại chở em về dưới phố.
Nhiều hôm lớp chuyển sang học ca chiều thì em ăn cơm ngay nhà có gốc đa đó rồi lang thang chơi trong làng đợi tối bố em phi xuống đón về nhà. Bố em hay ngồi ở sân nói chuyện, cảm ơn bác gái cho em chén tận 2 bữa cơm. Bác ý thì nông dân con cà con kê toàn níu bố em kể chuyện ma với yêu tinh trên gốc đa với đầu ngọn tre chỗ chuồng lợn nhà bác ý. Em ngồi sau xe bố, liếc liếc ngọn tre với bụi cây hỏi Bố ơi, chuyện ma bác ý kể có thật không bố? Bố đi mau lên con ngồi sau sợ lắm.. Bố em gắt Linh tinh, làm gì có ma mà sợ.. May trẻ con may quên nên hôm sau lại lê la chơi ở đấy chả nhớ ma quỉ dì...!
 
Chỉnh sửa cuối:

Hồng Ca

Xe tải
Biển số
OF-644805
Ngày cấp bằng
30/4/19
Số km
311
Động cơ
119,149 Mã lực
Ma nầy thiệt là
Đáng lý ra là phải tận hưởng 1 trận đất trời vần vũ, đến lúc cao trào thì anh Năm Băm thăng hoa không hãm được, tóe loe như bình bọt cứu hỏa, tới khi trong vắt như nước lavie thì ngất

Hầy
tội anh Năm lắm, tối đó thiệt ra cô Hai không đến được chỗ hẹn vì bị trúng thực.
 

Hồng Ca

Xe tải
Biển số
OF-644805
Ngày cấp bằng
30/4/19
Số km
311
Động cơ
119,149 Mã lực
Ko phải cụ ạ, theo sách cổ Tây Tạng để lại mà ông ý tiếp cận được thì chúng ta là thế hệ người thứ 6 trên trái đất, trước chúng ta là người Atlan, rồi Leimuri... Càng về trước thì khả năng tương tác với năng lượng vũ trụ và thế giới tâm linh của con người càng cao, nên khả năng của họ càng lớn...
Mundasev là tiến sĩ nhãn khoa nổi tiếng thế giới của Liên xô cũ, đã đến Tây Tạng trên 20 lần, và là 1 trong những người hiếm hoi đến được chân kim tự tháp Kailash...
Bộ 5 tác phẩm của ông viết về Tây tạng VN mình đã dịch và bán trên Đinh Liệt, gồm:
Chúng ta thoát thai từ đâu
Bảng vàng Somachi..? (E nhớ ko chính xác)
Bức thông điệp bi thảm của cổ nhân
Trong vòng tay Sambala
Nước...
Bộ này đọc rất mê ạ
sách rất thú vị nhưng nhiều chỗ thấy tác giả gò ép khiên cưỡng quá, nhất là những chỗ dựng lại các kim tự tháp từ các núi tuyết bị phong hóa.
 

tulipvietnam

Xe hơi
Biển số
OF-693489
Ngày cấp bằng
3/8/19
Số km
173
Động cơ
101,850 Mã lực
Tuổi
34
trong chuyện nhà ông S, có 2 chi tiết về "Vị" giữ của kia mà em chưa thông. cccm nào biết thì chú giải giúp em

1/ theo lời ông S mô tả lại, thì bộ đồ Vị ấy mặc bao gồm rất nhiều lớp vải (kiểu như chúng ta mặc đồ mà hết lớp áo này đến lớp áo khác). những lớp "áo" này vải mỏng, như kiểu lớp lụa vậy, nhưng theo thời gian nên chắc chắn bị sờn/thô đi.
nhưng mục đích việc có nhiều lớp như vậy để làm gì ?
a) là theo 1 dạng pháp thuật khi trấn yểm ?!
b) là để ướp xác - nếu theo điều này, thì cũng ko đúng, vì thực chất lúc phát hiện ra thì chú N rũ ra chỉ còn lớp tro tàn. nếu ướp xác thì phải còn nguyên xương xẩu/cốt.

2/ để xương/cốt phân hủy/phân rã thành tro tàn như vậy, thì tất nhiên thời gian rất lâu, đơn vị là trăm năm. vậy sao thời gian đó bộ đồ Vị đó mặc ko bị phân hủy ?!
chẳng lẽ chu kì bán rã của vải vóc lại lâu hơn chu kì bán rã của xương xẩu/cốt tủy ?!
1/ Theo em biết thì trang phục ngày xưa mớ 3 mớ 7, khác xa bây giờ. Ông S cũng chỉ mô tả là nó có nhiều lớp vải nên không rõ chi tiết các lớp ra sao, có phải là nhiều cái áo khác nhau hay là 1 áo có nhiều lớp. Em có tìm hiểu trang phục cổ của VN thì nhiều loại quần áo xưa rất kỳ công, chưa kể những nhà làm Thần giữ của thì là nhà giàu, ăn mặc cũng xa hoa, khác với dân thường. Nên nhiều khả năng đây là trang phục của tầng lớp giàu có thôi chứ không phải có mục đích gì.
 

NgocYenFamily

Đi bộ
Biển số
OF-525643
Ngày cấp bằng
7/8/17
Số km
6
Động cơ
173,260 Mã lực
Cây đó là cây đa mọc ở đầu cổng làng. Ngày xưa lớp vỡ lòng của em ngay trong cái nhà kho dưới bóng đa đó, còn phần gốc thì nằm trong vườn nhà dân. Hàng ngày mẹ em buổi sáng chở em từ trên phố xuống Nghĩa Đô cho vào lớp vỡ lòng học còn mẹ em sang trường cấp 2 dậy. Buổi trưa mẹ em lại chở em về dưới phố.
Nhiều hôm lớp chuyển sang học ca chiều thì em ăn cơm ngay nhà có gốc đa đó rồi lang thang chơi trong làng đợi tối bố em phi xuống đón về nhà. Bố em hay ngồi ở sân nói chuyện, cảm ơn bác gái cho em chén tận 2 bữa cơm. Bác ý thì nông dân con cà con kê toàn níu bố em kể chuyện ma với yêu tinh trên gốc đa với đầu ngọn tre chỗ chuồng lợn nhà bác ý. Em ngồi sau xe bố, liếc liếc ngọn tre với bụi cây hỏi Bố ơi, chuyện ma bác ý kể có thật không bố? Bố đi mau lên con ngồi sau sợ lắm.. Bố em gắt Linh tinh, làm gì có ma mà sợ.. May trẻ con may quên nên hôm sau lại lê la chơi ở đấy chả nhớ ma quỉ dì...!
Chỗ đoạn này có cụ mợ nào gặp trường hợp xe ô tô đi tới gốc cây thì chết máy đột ngột chưa ạ, các xe sau phanh dúi dụi, cháu thì chứng kiến 2 lần rồi

Sent from Nokia via OTOFUN
 

RongPhuongBac

Xe điện
Biển số
OF-748686
Ngày cấp bằng
2/11/20
Số km
2,242
Động cơ
178,938 Mã lực
Chỗ đoạn này có cụ mợ nào gặp trường hợp xe ô tô đi tới gốc cây thì chết máy đột ngột chưa ạ, các xe sau phanh dúi dụi, cháu thì chứng kiến 2 lần rồi

Sent from Nokia via OTOFUN
Có rồi cụ nhé. Kể cả máy móc công trình mà làm việc gần nghĩa trang không hương khói thì cũng bị dừng đột ngột. Cái chuyện xe ô tô về thăm Trường Sơn xưa cũng vậy. Qua hang tám cô mà không thắp hương thì khó đi tiếp. Nói thế không phải em mê tín mà là em quan niệm 1 nén hương là 1 sự biết ơn. Ngay cả thuyết ma dựng giường nữa. Người mới thì nên báo cáo người cũ...
 

LÃO CANH NÔNG

Xe điện
Biển số
OF-701798
Ngày cấp bằng
26/9/19
Số km
2,255
Động cơ
130,321 Mã lực
1/ Theo em biết thì trang phục ngày xưa mớ 3 mớ 7, khác xa bây giờ. Ông S cũng chỉ mô tả là nó có nhiều lớp vải nên không rõ chi tiết các lớp ra sao, có phải là nhiều cái áo khác nhau hay là 1 áo có nhiều lớp. Em có tìm hiểu trang phục cổ của VN thì nhiều loại quần áo xưa rất kỳ công, chưa kể những nhà làm Thần giữ của thì là nhà giàu, ăn mặc cũng xa hoa, khác với dân thường. Nên nhiều khả năng đây là trang phục của tầng lớp giàu có thôi chứ không phải có mục đích gì.
dạ, tks cụ đã chú giải thêm.
tại em cứ tự mặc định phụ nữ thời đó chỉ có 1 cái áo yếm và áo màu nâu nâu như trên phim, thế nên thấy lạ.
 

Nero_BM

Xe đạp
Biển số
OF-146307
Ngày cấp bằng
19/6/12
Số km
37
Động cơ
720,721 Mã lực
Có chuyện này em nghĩ liên quan tới vấn đề tâm linh em xin kể hầu các Cụ: đợt 30/4 năm 2015 em và gia đình đi chơi Huế - Quảng bình bằng xe oto. Đoàn em đi 2 xe. Lúc đi đường 1, lúc về em nghỉ Quảng bình một đêm, ngày hôm sau em quyết định cho mọi người đi đường mòn HCM vì em thì đi đường mòn dễ đến cả vài chục lần rồi, nhưng mọi người thì chưa ai đi.
Câu chuyện em kể liên quan đến Đèo Đá Đẽo, nằm trên địa phận QB. Nếu ai đã đi qua đường mòn và Đèo thì đều biết đây là địa điểm đánh phá ác liệt thời chiến tranh chống Mỹ, thuộc nhưng địa điểm gây khó khăn và thiệt hại cho các bên ta và chắc các Cụ cũng biết là các Bác Bộ đội và Thanh niên Xung phong hy sinh rất nhiều tại địa điểm này!
Trên đỉnh Đèo hiện nay có một Am/Khu thờ, tưởng niệm các Anh hùng Liệt sỹ của dân tộc. Với lòng Thành kính và Biết ơn, gần như lần nào qua đây em cũng bảo cậu lái xe cho xuống, anh em vào đặt lễ và khấn Anh linh các Bác rồi mới lại đi công tác tiếp.
Trở lại câu chuyện, đoàn em 2 xe, em chạy I20 đời 2012 đi trước, xe Fortunr đi sau, xe em 4 người xuất phát từ Đồng Hới, quãng độ 11h em tới đụa phận chân đèo và chạy lên. Xe em xe mới, vợ cũng chỉ chạy loanh quanh trong phố và đặc biệt em thấy I20 - 1,4 chấm chạy sướng thật, kể cả đường trường, fortunr em đi hàng ngày còn thấy không bằng.
Em thì giờ bay cũng nhiều, đi công tác cũng rất nhiều, đèo Ô Quy Hồ, Thung Khe,... cũng là rất bình thường.
Đột nhiên lên được khoảng 3/4 dốc, gần đến đỉnh Đèo, em bỗng thấy có tiếng kêu rất lạ phía sau xe, cũng gần chỗ tránh rộng nên em tấp vào lề kiểm tra ngay, một mình em xuống, tới sau xe em nghe thấy tiếng kêu Ục ục như nước sôi trong bình xăng, nghe ngóng khoảng 2,3 phút vẫn kêu. Em mở thử nắp bình xăng (khi mở đứng tránh một bên) thì không thấy gì nhưng vẫn nghe thấy tiếng sôi Ục ục như thế, Cụ nào ngày xưa nấu cơm lúc sôi thì biết nó kêu như thế nào. Thấy là em nghĩ bảo xăng làm sao mà sôi được, nếu xăng có vấn đề gì thì đã Bùng rồi. Bình xăng chứ có phải Két nước đâu.
Sau khi xem xét kỹ vẫn vậy đột nhiên em có ý nghĩ: đây là Đèo Đá Đẽo, hay các Bác trêu gì hay nhắc nhở mình?.. nghĩ vậy em lại lên xe chạy chậm chậm lên Đỉnh Đèo, đến chỗ Am Thờ em lấy ít nước Lavi, đặt tiền lễ ... và làm lễ như mọi khi, cũng xin thêm nay con đi chới cũng gia đình xin mọi việc được May mắn và An toàn...Lễ xong em ra kiểm tra xe thấy không kêu gì nữa ( toàn bộ việc này từ đầu đến cuối em không hề nói với ai, Vợ và F1, Bà Ngoại, sơj mọi người lo).
Dừng thêm một lúc, thấy ổn và an toàn em lên xe đi tiếp. Từ đó về tới HN không có vấn đề gì nữa. Sau này khi QL1 và cao tốc xong, em ít chạy đường mòn, chỉ một số lần nữa. Nhưng tuyệt nhiên em không thấy hiện tượng gì Trước và Sau thời điểm em gặp hôm 2/5/2015.
Em kể câu chuyện này sau cũng 5,6 năm, chỉ một mình em biết. Em cũng không thể giải thích được tại sao bình xăng lại sôi được như thế? Có lý do gì không? Hay là vấn đề tâm linh? Nói thật với các Cụ là lúc đó và tới bây giờ em hoàn toàn không thấy sợ gì cả nhưng thua thật là mơ hồ có một cái gì đấy!!! Em rất mong các Cụ nếu có thể giải đáp giúp em.
 

HUNGBDA79

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-94459
Ngày cấp bằng
8/5/11
Số km
30,821
Động cơ
635,291 Mã lực
À có chuyện này kể các lão nghe: hôm tháng trc chửa dịch mấy ae rủ nhau đi mở cung tài lộc ở đền j Đong Luông hay j luông ở yên bái trên xe có 4 người: e, 1 ông anh, bà chị lãnh đạo ban Đ, thằng bạn cùng cty, 1 đứa con gái bà chị. Nghe loáng thoáng nó mãi chẳng ma nào theo mà chân dài khá xinh làm phòng hành chính điện lực, nó học báo chí.
Đi làm hơn 1 năm nhà lại đk cứ đòi mua vespa. Em cùng mọi ng trên xe đều can đừng mua nặng như cái cùm, kêu phạch phạch.
E bảo xuống tao cho mượn con lx2011 đắp chiếu từ 2017. Nó xuôi xuôi mà bà chị bảo thôi mua cho cái ato mà đi nhất định ko nghe.
Rồi vào xin mở cung thì mn đều ngon lành.
Cháu gái xin 7 lần ko xong. Mãi bà chị khấn bái inh om thì đc, cắt cả duyên âm của khỉ gì nữa. Thôi sẵn gà bia ra quán quất hết tap bia.
Phê phê lên xe thiu thiu ngủ thì con cháu phán thôi con ko đi xm nữa đòi mua con cross. Hú hú lạ vậy cà???
Hay thằng duyên âm kia nó thích đi phượt phọt bằng xm ko chừng.
Khà khà, cuối tuần sau lại đc bữa đi rửa xe roài:)):)):))
À quên có ông nhõi thầy cúng sn83 ở hn lên nữa để đi cúng cho cả đoàn.
Tay lx bảo xin thầy con đề, hắn phán mày sn bn, nó bảo e 77, ơ mình cũng 77 chiều về làm 2 lít.
Lên xe ngủ 1 mạch 4h chiều dậy đạp xe dfinh ninh về giã con 77 thì ổn. Mải đạp xe ngắm gái về quên cmn mất. Cơm xong mở kq.net thì giàng ơi bạch thủ luôn. Cu lx oai oái e trúng 5 lít. Mk tiếc vãi:(
 
Chỉnh sửa cuối:

LÃO CANH NÔNG

Xe điện
Biển số
OF-701798
Ngày cấp bằng
26/9/19
Số km
2,255
Động cơ
130,321 Mã lực
_ _ _ _ _ _
Mộng Mị

sáng sớm hôm đó, ông S chạy sang nhà mẹ. thấy con sáng sớm đã sang, bà cụ lấy làm lạ lắm, vì theo lẽ thường sáng là ông S ra đồng, tới tận gần trưa mới về nhà mẹ rồi sau đó về nhà mình
bà cụ: nhà S sáng sớm đã đi đâu vậy ?
ông S: chú N (em trai ông S) chạy sông chưa về ah ? con tiện đường ghé qua bu thôi
bà cụ: chưa về, chắc còn ra chợ nữa rồi mới về.
thì thà thì thầm, ông S hỏi bà cụ
ông S: bu này, đận trước khi lấy mảnh đất con đang ở, bu bảo là loanh quanh hôm rằm là có cái gì ở gốc xoài hả ? bu có biết chính xác trông nó ntn ko ?
bà cụ: thì dân họ kháo nhau vậy, thấy bảo ở đó có ma, họ nói cứ tầm mấy ngày đó thì kiểu gì cũng thấy có bóng trắng vật vờ ở đó. nhưng cũng chỉ trông thấy thế thôi, chứ ko ai nói bị dọa hay bị trêu gì cả, mà sao ?
ông S: thì đêm qua con thấy hình như đúng là vậy. nhưng con chắc là hơi sương hơi nước gì thôi, chứ đâu ra mà ma với cỏ gì. toàn thần hồn nát thần tính.
bà cụ: trước bu bảo mà anh ko nghe, giờ thì đổi làm sao được mảnh khác nữa. đám nào vào đám nấy hết rồi. thôi để mồng 1 tới tôi ra đền rồi nhờ thầy thủ nhang ở đó về xem cho. thầy cao tay lắm. làng này nhà ai có điều gì ra nhờ thầy, thầy giúp cho rồi cũng yên.
ông S: con đã nói ko sao là ko sao, tiện chuyện thì hỏi vậy thôi, bu đừng có cả nghĩ rồi thầy bà lung tung, vợ con rồi bọn trẻ nó lại hãi quá hóa rồ thì khổ ra.
lúc sau thì chú N cũng về, tiện đà câu chuyện bà cụ kể lại cho chú N nghe
chú N: ah, cũng có đấy, quãng mấy hôm rằm em quăng lưới ở sông rồi về, thì cũng thấy cái bóng ấy. nhất là mười tư thì rõ nhất. nhưng em cũng đi ngang qua thôi. sau rồi quen nên cũng chẳng để ý nữa
ông S: thế ah, thế chú thấy nó ntn. tối qua tôi thấy như kiểu người ngồi xổm ấy
chú N: em cũng chẳng để ý lắm đâu. thấy nó cứ lảng vảng chỗ gốc xoài vậy thôi. ban đầu có hơi giật mình nhưng sau quen rồi cũng chẳng hãi.

ông S ra về và bắt đầu 1 ngày lao động bt của mình. ông vững tâm hơn khi nghe thông tin như vậy từ mẹ và em trai. nhưng ông cũng nhớ rằng hôm nay là 14, đêm nay ông nhất định sẽ xem hình thù "người đó" ra sao.
sau bữa cơm tối, ông lại nằm đu đưa trên chiếc võng ngoài hiên. vợ ông cũng yên vị trong nhà.
quãng 9h thì cũng tắt điện mà đi ngủ.
ông S nằm đó, trăng 14 rọi sáng cả khoảng sân và thêm cả 1 góc vườn trước mặt.
ông nằm đó thiu thiu rồi chìm vào giấc gật gù lúc nào ko hay.
đang ngon giấc, bất chợt ngực ông như bị gì đó đè xuống, nặng trĩu. ông toan vùng dậy thì người như bị rút hết sức, chân tay mềm nhũn mà buông thõng xuống 2 bên võng. ông ú ớ cất tiếng gọi vợ mà chẳng thể nào thốt nổi lên lời...
rồi 1 cơn gió lạnh ùa tới trên đầu ông, ông ngửa cổ ngước mắt nhìn ngược ra sau. trợn mắt....., rồi ngạt thở.....và hồn vía thất thần khi ông thấy 1 cái bóng của người phụ nữ đang đứng phía trên đầu mình, cái bóng ấy trắng dã 1 màu nước vo gạo, 2 tay đang buông thõng dọc mình, ánh mắt nhìn chăm chăm và xộc thẳng vào mặt ông.
bóng trắng ấy vươn tay ra và chộp lấy cổ họng của ông rồi bàm tay ấy từ từ thắt lại...thắt...lại chặt hơn.
cảm giác mắt ông sắp lồi ra khỏi hốc, thì cùng lúc vang lên 1 giọng nói từ cái bóng đó, 1 giọng nữ khàn...khàn, thều thào ngắt quãng
"giàu....đấy
sẽ giàu lắm...ắmmm...đ...ấ...ấyyyy
phải lấy...ấyyyy của. lấy..ấyy của ở đất
này đi..iiii
sẽ giàu..àuuu lắmmm"
nói xong thì bóng trắng đó buông tay khỏi cổ ông S, rồi vụt theo hướng ra sân mà khuất vào khoảng vườn u tối nơi ánh trăng chưa rọi đến.

ông S choàng tỉnh, ngồi bật dậy và hổn hểm thở dốc. "mơ kiểu gì mà sao cảm giác thật đến vậy nhỉ " - ông S tự hỏi mình.
lấy cái điếu bát bên dưới và bắn 1 bi thuốc lào cho trấn tĩnh lại. ông S đứng dậy rồi bước vào nhà, khép cửa và đi tới chiếc giường ngủ mà bà H (vợ ông S) đang nằm đó.
ông leo lên giường, toan nằm xuống thì bà H cất lời hỏi
bà H: sao thức muộn thế ? mấy giờ rồi mà giờ mới vào ngủ
ông S: chưa ngủ hay sao mà còn hỏi ? tôi vừa rồi mơ mà như thật, ko biết ai báo mộng hay là gì nữa.
bà H ngồi dậy cạnh bên cửa sổ, ông S nằm dài bên cạnh thế rồi ông kể cho bà H nghe toàn bộ giấc mơ.
tai thì nghe nhưng mắt bà H thì hướng ra khoảnh vườn trước mặt. trăng lúc này đã soi rọi khắp khoảnh vườn, rọi sáng cả gốc cây xoài.
thế rồi tự nhiên ông S thấy tay nhói đau.
nhìn xuống ông thấy tay bà S đang bấu chặt lấy tay ông. ông ngước nhìn lên mặt bà S thì chỉ thấy mồm bà đang há hốc, dường như bà đang cố để hú hét lên mà âm thanh bị tắc nghẹn ở cổ, nên chỉ phát ra những tiếng khàn khàn đục ngàu như đang muốn xé toang cổ họng mà chui ra
"hhhhh.....aaaaa.....aaa...aaahhhhhh...."
bà H càng cố rặn để phát ra tiếng thì càng bất lực.
ông S bật dậy bên cạnh vợ mình và cùng hướng theo hướng mắt của bà S đang dán chặt vào phía gốc xoài kia.
Tại nơi đó !
Sáng ánh trăng !
Dưới gốc xoài !
Rất rõ ràng !
Bóng trắng kia !
Một người nữ !
Tóc vấn khăn !
Ngồi thủ phục !
Tay bó chân !
Cằm tựa gối !
Mắt trừng trừng !
Mặt hướng về !
Nơi cửa sổ !

cả 4 mắt của vc ông S đã nhìn thấy rõ ràng điều ko nên thấy, cái điều mà đang tồn tại ở mảnh đất này.
thanh niên cứng S giờ đây cũng biết thế nào là nổi hết da gà. nhưng vốn đã được tôi luyện qua chiến tranh, ông S biết mình phải làm gì.
ông gạt phắt tay bà H ra, rồi vơ chiếc đèn pin và chiếc gậy ở đầu giường lao ra ngoài cửa.
băng qua sân ông chạy ngay về phía gốc xoài và rọi đèn pin vào đó.
nhưng tuyệt nhiên lại chẳng thấy gì cả.
ông dùng gậy gõ cộp cộp vào thân cây, cũng chẳng thấy gì nữa cả.
nhưng thân thể của ông thì cảm nhận rõ ràng 1 luồng khí lạnh buốt đang theo gót chân ông mà trườn lên sống lưng.
ông vội nhảy ra xa khỏi khu vực đó và lại soi đèn pin vào gốc xoài, vẫn chẳng thấy gì cả.
thật lạ ! rõ ràng chính mắt ông đã trông thấy, ko chỉ ông mà còn cả bà H cũng thấy nữa, vậy giờ "người nữ đó" đã đi đâu ?!
ông rọi đèn pin khắp vườn và đi vòng quanh nhà 1 lượt.
cũng chẳng thấy có gì khác !
quay về khoảng sân, lúc này ông S lại thấy 1 lần nữa sởn da gà và lạnh toát thân thể khi liếc ra sau lưng thì nghe được âm thanh "hừ...ừ ư ư ư...hhhh...ừ ừ....."
Đằng sau lưng !
Tại mảnh vườn !
Nơi gốc xoài !
Bóng hình người !
Quỳ chụm gối !
Tay chắp cao !
Đầu cúi sụp !
Màn khói trắng !
Lượn vô hình !

ông S lia đèn pin vào nơi gốc xoài ấy, và thất thần sững người khi thấy ....1 bóng đen đang hiện hình rõ ràng nơi gốc xoài quái gở ấy !
ông thấy vợ của mình, bà H, tóc lõa xõa ngang lưng, chân đất, đang quỳ lạy gốc xoài với 1 nắm hương đang nghi ngút tỏa khói trên tay.
ông vội lao tới và đập vào người bà, rồi gằn giọng "điên ah, vào nhà ngay ! định cho cả làng này biết rồi mà loạn lên ah"
rồi ông lôi xềnh xệnh bà vào nhà, đóng tất cả các cửa lại !

qua cơn hãi hùng, 2 ông bà mới hoàn hồn lại mà cất lên lời
ông S: ra đấy làm gì mà khấn vái xì xụp thế ?
bà H: giọng vẫn run run sợ hãi - thì ra đấy thắp hương khấn vái cho ma nó đừng trêu mình nữa
ông S: im lặng ko nói gì, vì tới lúc này, ông ko thể phủ nhận những gì ông nhìn thấy và trải qua được nữa
bà H: thế có đúng là như ông mơ thấy ko ?
ông S: lắc lắc đầu - ko phải, tôi mơ thì đầu ko vấn khăn như thế
bà H: ôi zồi ôi, chẳng lẽ lại có đến 2 hay sao ?!
ông S: bớt cái mồm đi. để sáng mai rồi tính. đừng có bù lu bù loa lên nữa
bà H: tịt ngòi, ko nói gì được nữa, chỉ thỉnh thoảnh sụt sịt.

Sáng sớm hôm sau, 2 ông bà đã dắt díu nhau sang nhà mẹ và thuật lại mọi chuyện cho bà cụ và chú N nghe.
sau 1 hồi bàn bạc. ông S quyết định sẽ cùng chú N chặt bỏ, đào tận gốc, trốc tận rễ cái cây xoài cổ thụ ấy đi, vì lúc đó mọi người đều cho rằng cây xoài ấy có vong trú ngụ ở đó. chỉ cần chặt nó đi, hết chỗ trú, thì vong cũng tàn đời.
rồi ông quyết định bà H và cô con gái sẽ sang ở hẳn với bà cụ cho đến khi mọi việc xong xuôi. còn chú N sẽ sang ở với ông H những ngày này.
cây xoài ấy to lắm, phải mất cả tuần rồi mượn thêm người mới dần dần mà hạ hết được nó.
ai hỏi gì thì ông S và chú N đều thống nhất trả lời là "chặt đi lấy đất xây thêm nhà cho thằng con trai đang đi làm xa mai mốt về lấy vợ"
đến khi cây xoài chỉ còn cái gốc trơ trọi thì chỉ còn ông S và chú N ở lại lo việc dọn dẹp.
2 anh em ông S quyết định còn cái gốc, tuy to nhưng cũng chỉ cần 2 người với cuốc, mai, thuổng, xà beng, thì kiểu gì cũng sớm xong thôi.
và đúng như vậy, chỉ mất thêm 3 ngày nữa vừa đào vừa vét đất, thì rồi 2 anh em ông S cũng "trốc được tận rễ" cái gốc xoài cổ thụ kia. mọi việc coi như thế là xong, đem vứt bỏ cái gốc xoài kềnh càng này đi thì mọi việc sẽ lại yên ổn.
Nhưng cả 2 anh em ông đã lầm.
khi đào sâu xuống, và rộng ra cỡ phải đến tầm hơn 1.5 m, thì chiếc xà beng của ông S đã vấp phải 1 thứ gì đó rắn lắm.
2 anh em ông chột dạ. rồi bàn nhau ko đào nữa, mà lấy xẻng và mai để nạo từng lớp đất ra.
đất vùng này hay lắm, cứ đào xuống tầm 1m, thì toàn bộ đất bên dưới là đất có màu vàng của gan gà. như kiểu đất sét vậy.
cũng vì thế mà nhà ở đây, nếu xây từ xưa, thì người ta cũng chẳng cần làm móng. cứ đào sâu xuống đến lớp đất gan gà này. thì lấy đất nền đó mà thay móng, rồi cứ thế xây lên.
công cuộc nạo vét tỉ mẩn cứ thế diễn ra.
cho đến khi 2 anh em ông S đào thấy được 1 tấm phản hình bán nguyệt.
tiếp tục đào sâu xuống nữa, dần dần, hình hài của vật thể ấy hiện ra. sau khi xối nước làm sạch 2 anh em ông S thấy rõ:
đó là 1 chiếc giếng bán nguyệt được xây bằng gạch, 1 mặt hình dạng 1 bức tường phẳng, ở trên mặt này có 1 cửa nhỏ vào được khoét mái hình cung. mặt còn lại là được xây theo hình bán nguyệt.
đường kính của bán nguyệt này rộng chừng 1.5m, chiều sâu giếng chừng 1.5m
ông S và chú N ko biết nên mừng hay nên lo, nhưng họ quyết định sẽ tìm hiểu xem trong cái "giếng" đó có gì !
khi bậy được tấm phản kia lên, 2 anh em ông chợt thấy như luồng khí lạnh từ đâu ùa tới, lạnh tới mức mà 2 anh em phải nhấc chân lên khỏi nền đất. và theo đó là màn sương xám xịt từ trong giếng thoát ra.
mất một hồi lâu đợi chờ để đất dưới chân hết lạnh, để tình trạng trở lại bình thường, tấm phản được quăng lên trên, chú N nhảy xuống và thấy được 1 chiếc Ang (loại giống như cái chum nhỏ dùng để đựng nước, ngày xưa hay dùng), chiếc Ang có nắp đậy kín và được chùm vải bọc nửa thân bên ngoài.
bên cạnh chiếc Ang này, phía góc tường, là ....1 bộ đồ mà được cấu thành bởi rất nhiều lớp vải, hết lớp này đến lớp khác, phải đến hơn chục lớp như vậy ! - rũ rũ bộ đồ đó, thì chú N chỉ thấy lớp chất đen xám theo đó mà rơi ra.
ở phía bờ tường vòng cung bán nguyệt, có 1 cặp tấm gỗ trên đó có khắc chữ Tàu được gắn lên đó. chú N phải lần mò bằng tay mới biết trên đó có khắc chữ Tàu - là dạng như cặp câu đối, chú N đoán vậy.
Còn lại, dưới đó, chỉ là 1 lớp sình khô đen sì (tựa tựa như than cám vậy )
Ai cũng biết trong chiếc Ang kia có gì - là vàng thỏi, dạng hình hộp chữ nhật, to cỡ ngón tay trỏ. và còn cả những xấp vàng lá.
2 anh em biết được họ đã tìm thấy gì.
chiếc Ang này - họ giữ lại !
cặp câu đối - họ mang thiêu !
bộ đồ kia - họ đem đốt !
chiếc giếng ấy - họ lấp vùi !
sau khi lấy chiếc Ang lên, 2 anh em ông S dội cả đống dầu hỏa xuống cái giếng ấy. vứt luôn cả tấm nắp giếng bán nguyệt ấy xuống rồi đốt !
ngọn lửa cháy bùng, thiêu đốt luôn cả cái lạnh giá tăm tối từ cái giếng kì dị này.
trong ánh lửa vằn vện đang ngùn ngụt kia, ông S thần hồn nát thần tính nhìn thấy "người đó" đang ngồi thủ phục, bó gối, mắt trừng trừng trợn lên nhìn ông ko rời ! trong đầu ông lảng vảng tiếng cười - 1 tiếng cười của động vật chứ ko phải của con người "hé...hé....hé...é....é..hé".

Họ đã tìm thấy được của, đúng như lời của "Vị" nữ kia mách bảo ! họ sẽ giàu - đương nhiên. nhưng họ ko biết rằng, tai họa cho cả gia đình, đến tận con cháu họ, cũng từ đó mà ra !
Ngày nào em cũng vào hóng bài của cụ, để mấy hôm nữa rảnh rảnh em biên tiếp ạ.
Đêm nay cuất đi Lão
em biên tiếp mạch chuyện hầu cccm

_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Truy đuổi !

sau khi có của, anh em chú S trồng cây vải thế vào chỗ của gốc xoài cổ thụ kia.
vị trí cái giếng cổ kia được lấp đi cẩn thận. vậy là chẳng ai biết được đã từng có gì xảy ra ở đó !
người làng chỉ biết rằng ông S đang chuẩn bị cất đất xây nhà cho con trai đang đi làm xa về lấy vợ.
có tiền có của, ông S và chú N chia nhau để sửa sang rồi xây mới nhà cho bà cụ.
rồi đầu tư làm ăn. công việc ngày càng phát triển, đời sống ngày càng sung túc. tuy chỉ là dân đen nhưng nhà ông S thuộc diện giàu nhất nhì cái xã ấy.
quan hệ đẻ ra quan hệ, quan hệ đẻ ra cơ hội, cơ hội đẻ ra tiền.
ông S vẫn công việc kinh doanh bao thầu gạo lúa từ quê ra tp. rồi ông thu vén mua được mấy đám đất ngoài tp, ông để dành với suy tính sau này toàn bộ nhà ông sẽ chuyển ra tp mà sống để cho sang cái thằng người.
lẽ đời là vậy, khi người ta đã Phú rồi, thì ắt hẳn sẽ nghĩ đến làm sao để được Quý!

còn chú N có tiền, đã thầu hẳn cả 1 khúc sông rộng để nuôi cá (sông này tên sông Tranh, xuôi dòng theo hướng về Hải Dương là đến đền của quan lớn tuần Tranh).
chú N có 1 cái vó bè đặt cạnh khu vực nuôi cá của chú, để chú tiêu khiển nhâm nhi những dư âm của thuở cơ hàn với nửa đời sông nước chài lưới.
chú N ở làng chơi thân với anh trai bà M - tên T.
2 chú cùng hợp tác làm ăn (nói cho sang cái thằng ngợm, chứ nói hẳn ra thì chú T này như là làm công cho chú N vậy)
2 người vẫn thường ra khúc sông ấy để trông coi bè cá, và ngồi nhâm nhi chén tạc chén thù khi trông bè cất vó.
cũng phải tầm 1,5 năm kể từ cái ngày anh em ông S tìm được cái giếng cổ kia.
mọi việc vẫn cứ êm đềm trôi, mọi người dường như đã ko còn nhớ đến bóng trắng của "người nữ" dưới gốc xoài kia nữa. cứ tưởng rằng mọi việc đã yên, nhưng họ đã lầm.
đến lúc này, mới là lúc họ phải gánh chịu những sự trừng phạt !
bắt đầu từ chú N !

hôm đó như mọi bữa, chú N và chú T lại dắt díu nhau ra bè cá ngoài sông.
hôm đó là ngày rằm 14, ánh trăng sáng chiếu rọi đường làng. 2 chú sau bữa cơm tối lại cầm đèn pin thẳng hướng sông mà tiến bước.

dọc đường đi, trên con đường ko đèn điện chỉ có ánh trăng bàng bạc hắt rọi xuống, 2 bên đường lúc thì cây cối um tùm, lúc thì những rặng tre phủ bóng, chú T cảm giác ớn lạnh sau gáy, như có người đang ẩn nấp lấp ló đằng sau theo dõi chú
chú T: này N, sao tao thấy cứ lạnh gáy quá mày, như có ai đằng sau đang theo mình thì phải
chú N: đâu ? chú N quay lại lia đèn pin mấy lượt nhưng ko thấy ai - làm gì có ai đâu bác !
chú T: uh, nhưng sao thấy lạnh toát gáy mày ạ. lạnh nhưng gáy tao lại đang đổ mồ hôi đây này.
chú N: hay bác bị trúng gió ? bôi tí cao này vào xem nào.
bôi cao xong thì chú T cũng thấy đỡ đỡ hơn. và 2 người lại đi tiếp.
ra đến bè cá, 2 chú ở lại, còn người trông bè trước đó thì về nghỉ.
ngồi đó, giữa khung cảnh tối đen xung quanh, chú T giật bắn mình khi có cảm giác có ai phía sau đang nhìn xoáy vào gáy mình. quay ngoắt đầu về phía bụi tre phía sau, chú thoáng thấy 1 bóng trắng lướt vụt qua rồi biến mất. chú thấy rợn rợn nên nói với chú N
chú T: này N, tao vừa thấy như có bóng ai đang rình anh em mình thì phải. tao thấy thoáng qua mà ko rõ mày ạ
chú N: ui zồi, bác cứ thần hồn nát thần tính. ở đây thì làm gì có ai rình mò
chú T: nhưng tao cứ có cảm giác sợ sợ. có khi đêm nay lại mất ngủ.
chú N: lần đầu tiên em thấy bác ntn. bác trông to như tịnh thâm vậy mà nhẽ còn yếu bóng vía hơn em. khà...khà...
thế rồi chú N lảng sang chuyện khác và 2 người lại tiếp tục trò chuyện.

đêm quê tĩnh mịch, đang trò chuyện, bỗng đâu tiếng cá quẫy nước ở phía vó bè, to lắm.
tiếng cá quẫy to ntn, chứng tỏ cá to, cất vó được con cá sông to thì sướng phải biết !

trăng lên trăng lên
lên cao cao mãi
giữa dòng sông Tranh
bè trôi ngoài bãi

hai người miết mải
trông vó trông bè
mong mẻ cá to
sớm mai nặng lưới

dưới dòng trăng rọi
bỗng tiếng quẫy to
có người reo hò

"cá này thật béo"

2 người chạy sang phía vó bè, cái vó đang ngập chìm trong nước. dưới làn nước loang loáng ánh trăng đó, 2 người thấy 1 làn nước xoáy.
chắc mẩm là có cá chui vào vó. 2 người lân ra mép bè. họ ko kéo vó lên, mà cúi xuống đưa tay thục xuống nước mà khua tìm lưới để nâng lưới lên xem cá to bé ra sao.
chú T bên này vừa khua vừa kéo lưới, bên kia chú N cũng vậy.
đột nhiên chú T nghiêng mặt ghé mắt sang phía chú N. dưới mặt nước chỗ chú N, ko chỉ là lấp lánh ánh trăng, mà là 1 khoảng sáng trắng hiển hiện.
rồi "ùmm...ùmmm"
chú T thấy chú N tự nhiên nhảy xuống nước. chú T nghĩ chú N vội vàng bắt cá nên cũng lấy làm lạ, chưa khi nào chú N lại vậy.
chú T: N ơi..iii, N ! làm cái gì mà vội thế hả !
nhưng đáp lại lời chú gọi, chỉ là sự lặng thinh.

tay khua tay nhấc
nâng lưới vó bè
cúi mặt xuống sông
tay gồng kéo lưới

bỗng đâu phía dưới
bóng trắng một người
một bàn tay vươn
chộp người cất lưới

hình in phía dưới
người nữ lênh đênh
gương mặt dập dềnh
nổi trên dòng xiết

âm hồn muốn giết
người kia dưới dòng
âm vọng tiếng vang
"XUỐNG ĐÂY ! MÀY...YYY...YY CHẾT...TTT !"

giữa dòng nước xiết
người kia ngã ùm
ngập ngụa trong bùn

bặt tăm chẳng nổi !

chú T nóng ruột trên bè khi ko còn thấy bóng dáng chú N đâu, tăm cũng ko có mà sủi. chú T chạy vội về phía cần vó và hết sức kéo vó lên.
vó được kéo lên, nhưng chú T chẳng thấy gì bên trong cả, cá ko có, người cũng không nốt !
đến lúc này chú T hoảng thật sự.
từ lúc chính mắt chú thấy chú "N" nhảy xuống nước, tính đến giờ cũng tầm hơn 5 phút rồi. chú N tuy cả nửa đời người sống trên sông nước, nhưng con người thì ko thể nào mà lặn được lâu đến vậy.
đang trong cơn hốt hoảng, chú T nghe thấy tiếng " ì...oạp....ì...oạp, bì....bõm....bì...bõm" phía bên bè cá. tiếng như ai đó đang lội nước mà đi lên bè vậy !
tưởng chú N, chú T cất tiếng gọi to
chú T: ai đấy...yyyy ! thằng N phải ko ?!

ì oạp bì bõm
tiếng lội nước sang
ai người nơi đó ?!
hay chỉ vọng vang ?!

im lìm đáp lại
thinh lặng hồi âm
vội vàng gấp gáp
kiếm tìm tận tâm

ánh đèn lia rọi
bờ nước hàng cây
hoảng hồn nơi ấy
bụi tre "bóng mây"

"người nữ" bóng trắng
đứng lặng thinh không
xồng xộc ánh mắt
oán thắt u hồn !

hồn bắt người bạn
gặp nạn trên sông
nhấn chìm số mệnh

dưới dòng mênh mông.

đáp lại lời chú T chỉ là im lặng và thinh không, cùng tiếng ì oạp lõm bõm dập dềnh liên hồi. chú T nhảy bước sang bên bè cá cạnh đó, lia đèn pin chiếu rọi tứ phía. vì nghĩ tiếng ì oạp, lõm bõm đó là người bước từ trên bờ xuống sông, nên chú lia theo hướng bờ sông.
chú chết sững - lúc chú kể lại câu chuyện, chú vẫn nhớ như in cảm giác hồn tiêu vía tán đó.
ánh đèn của chú khi lia về phía bụi tre, chú như chết đứng khi vấp phải 1 bóng trắng người nữ, đang đứng lẩn khuất sau bụi tre mà hướng mặt xộc thẳng tới trên bè cá.
chú T ngã sõng xoài trên bè, mồm há hốc cố gắng hét lên thất thanh, nhưng càng hét thì càng ko thể ra tiếng. cổ họng chú như bị bóp nghẹt.
chú lăn lê bò càng trên bè tìm đường chạy.
khi chạy ra mép bè, thì chú thấy 1 xác người đang lềnh phềnh, dập dềnh, mặt úp xuống nước đang mắc kẹt vào cạnh bè cá.
khỏi cần nói chú T cũng biết đó chính là chú N.
sức lực ở đâu ùa tới, chú T túm tóc và túm áo chú N để lôi chú N lên bè.
chú T nhớ rõ, lúc lôi chú N lên bờ, mặt chú N bị trét đầy bùn.
chú T lấy hết sức bình sinh để túm lấy chú N mà lăn qua lăn lại.
rồi chú T vật ngửa chú N ra, tóm 2 chân của chú N vắt lên 2 vai mình để đầu chú N chúi xuống, rồi cứ thế cõng ngược chú N lên mà chạy.
cứ vừa chạy về hướng làng chú vừa hô "ối..iii làng nước ơi....thằng N chết đuối....cứu thằng N chết đuối làng nước ơi...iiiii"
chú T cứ vậy mà chạy thẳng 1 mạch về nhà bà cụ. dân làng cũng ùa ra, đông như ngày hội "đánh trộm chó"
vợ chồng ông S cũng chạy sang cùng những tiếng kêu gào thất thanh.
sau 1 hồi làm theo các phương pháp dân gian, thì chắc cũng nhờ "mả táng tại hàm rồng" thì nước trong người chú N cũng ọc ra từ mũi từ miệng. chú N ho sặc sụa.
mọi người hò nhau khiêng chú lên trạm xá xã.
tình hình ổn định. chú T mới kể lại cho mọi người, cho cả ông S toàn bộ diễn biến sự việc.
tới đoạn kể về gặp bóng trắng, ông S mặt biến sắc, thất thần như mất hồn !

rốt cục rồi chú N cũng tỉnh lại. chỉ có điều, cũng chính từ lúc này mãi cho đến bây giờ, chú bị câm, câm hoàn toàn ! ko nói được gì, chỉ ú ú ớ ớ ! để rồi người làng từ sau đó cho đến giờ gọi chệch tên chú từ chú N thành chú Ngọng !
đồng thời, chú bị thần kinh. cuộc sống mưu sinh giờ chỉ trông chờ vào nghề vận chuyển bằng xích lô và cái xe cải tiến cũ kĩ.

và đó, cũng là khởi đầu cho những tháng ngày "cay đắng bờ môi" mà toàn gia quyến nhà ông S phải hứng chịu. ko mấy ai hiểu vì sao lại thế, vì sao em trai ông vốn là người thanh niên cường tráng, quanh năm sông nước mà lại chết đuối, để rồi sinh ra câm ngọng và lẩn thẩn tâm thần.
vì sao con trai ông vốn ngoan hiền, chăm chỉ làm ăn khi đi xklđ bên nước ngoài, nhưng khi về lại lâm vào cảnh tù tội, mà theo như Lã Phong Lâm đã từng hát, là đành phải "Tuyệt tình ca" vì "Không có ngày về".
vì sao con gái ông 2 đời chồng mà ko có lấy 1 mụn con, cứ có rồi lại sảy, mong ngóng rồi lại mất. để rồi các chàng rể cũng đều lâm vào cảnh tù tội và con gái ông đành phải dứt bỏ mà sống cuộc đời lủi thủi 1 mình.
và...còn những chuyện khác đau thương xảy đến nữa !
chẳng mấy ai hiểu. nhưng gia đình ông S, và những người làng xóm thân thiết hiểu rất rõ nguồn cơn của những điều đó - họ phải gánh nghiệp, vì đã lấy của từ....Thần Giữ Của !
 

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,735
Động cơ
287,526 Mã lực
Cccm trên đây mà đang sống tại các nc châu âu hoặc mỹ,canada vv cho em hỏi là ở bển có ma k ạ?
 

RongPhuongBac

Xe điện
Biển số
OF-748686
Ngày cấp bằng
2/11/20
Số km
2,242
Động cơ
178,938 Mã lực
Cccm trên đây mà đang sống tại các nc châu âu hoặc mỹ,canada vv cho em hỏi là ở bển có ma k ạ?
Em nghĩ người Việt sang do ma có cũng ăn hại thôi. Không hiểu con ma nói gì thì sợ gì ám quẻ. Hehe. Em fun tí. À. Mà có cụ nào công tác ngành báo chí thì chắc biết một bài báo nói về một cựu binh Mỹ 30 năm bị ma ám vì trót lấy kỳ vật của người lính bắc việt mà đem về Mỹ. Bài báo đó cách đây khoảng 23-24 năm rồi. Bây giờ em tìm trên google mà không thấy. Hoặc hạn chế. Nhưng bài báo đó của An Ninh Thủ Đô thì phải.
 

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,735
Động cơ
287,526 Mã lực
Em nghĩ người Việt sang do ma có cũng ăn hại thôi. Không hiểu con ma nói gì thì sợ gì ám quẻ. Hehe. Em fun tí. À. Mà có cụ nào công tác ngành báo chí thì chắc biết một bài báo nói về một cựu binh Mỹ 30 năm bị ma ám vì trót lấy kỳ vật của người lính bắc việt mà đem về Mỹ. Bài báo đó cách đây khoảng 23-24 năm rồi. Bây giờ em tìm trên google mà không thấy. Hoặc hạn chế. Nhưng bài báo đó của An Ninh Thủ Đô thì phải.
Cũng k biết đc cụ ạ.phải qua các cụ ấy trực tiếp trải nghiệm chứ tờ báo đó em k tin lắm.
 

Yeuaibaygio

Xe lăn
Biển số
OF-756754
Ngày cấp bằng
8/1/21
Số km
13,893
Động cơ
353,443 Mã lực
Tuổi
50
May mà sáng nay em mới đọc được chuyện của LÃO CANH NÔNG, chứ đọc buổi đêm thì tha hồ mà tưởng tượng, tại em hồi nhỏ đọc truyện tây, ta, tàu đủ kiểu nên trí tưởng tượng nó phong phú lắm ạ. :((
Em xin góp thêm chuyện những cái cây không chặt được.
Cách đây chừng 15 năm, em có thời gian làm ở Khu công nghiệp Nguyễn Đức Cảnh ở Thái Bình. Trong thời gian em làm ở đấy thì Khu công nghiệp này cũng mới hình thành và đang xây dựng, phát triển. Có một công ty của VN, tư nhân/cổ phần gì đó, lâu em quên tên rồi, vị trí ở gần cuối đường Trần Thái Tông đầu ra Lý Bôn, trong khu đất của họ có một cái cây đa ở góc trái phía gần đường đi (nhìn từ đường vào). Cây đa này nếu so với những cây đa cổ thụ ở đền chùa thì cũng không phải là to lắm, vì em không phải người ở đó nên không rõ nó lâu đời chưa. Khi công ty đó san lấp mặt bằng, bao lần tìm cách hạ cây mà không được, em nghe kể cứ xe ủi lại gần là chết máy, rồi đêm trăng sáng thì có người thấy đàn trẻ con nô đùa. Sau này họ phải để nguyên cây và xây thêm cái am thờ nhỏ dưới gốc. Từ lúc công ty bắt đầu xây đến khi xây xong là em vẫn làm ở khu đấy. Em lại hay có việc đi qua đó, mỗi lần đi qua lại liếc vào cứ thấy rờn rợn (tại nó ngay gần đường á, hic).
Cái cảm giác rờn rợn này không phải em tưởng tượng ra. Em tự thấy em khá cứng vía, cũng không duy tâm, nhưng có những chỗ em tự nhiên có cảm giác đó. Ví dụ hồi đi nhà tù Phú Quốc, vào được 3-4 trại là em thấy khó chịu lắm nên không theo cô hướng dẫn đi tiếp nữa mà đứng phía ngoài. Lúc đó là 2-3h chiều, nắng to mà vẫn cảm giác bất an thế nào ấy.
Ở đoạn đường đi qua nhà thi đấu tỉnh Ninh Bình (cái nhà thi đấu ở khu mới), giữa đường cũng có một cây lộc vừng nhìn rất vướng víu, chắc cũng có vấn đề gì không chặt được. Chứ em thấy để thế mất an toàn giao thông lắm.
 
Trạng thái
Thớt đang đóng
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top