[Funland] Nơi chia sẻ những câu chuyện Tâm linh trong cuộc sống thường ngày 2021

Trạng thái
Thớt đang đóng

Ali chemist

Xe hơi
Biển số
OF-8118
Ngày cấp bằng
15/8/07
Số km
175
Động cơ
537,992 Mã lực
vâng, em lại biên tiếp loạt chuyện nhà chú S hầu cccm cùng thẩm

_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Hài nhi !

sau chuyện xảy ra với chú Ngọng, ông S đã thay đổi trong nhận thức về ma tà quỷ dị. ông nghe lời bà cụ, mời thầy thủ nhang về nhà làm lễ tạ và trấn yểm lại cuộc đất.
thời gian sau đó, mọi việc có vẻ xuôi xuôi. đôi khi vc ông vẫn cảm nhận được sự "lảng vảng rình rập" quanh mình, nhưng cũng chỉ dừng ở mức độ đó, chứ ko có chuyện gì đi xa hơn.

có sẵn "của dành dụm" rồi biết làm ăn và căn cơ, ông khấm khá lắm. và ông quyết định chuyển cả nhà ra thành phố, để đổi đời, rũ bỏ cảnh chân lấm tay bùn.
ông cất nhà ở tp, 1 căn nhà 2 tầng khang trang. vào cái thời điểm năm 95/96 mà có nhà 2 tầng ở tp thì cũng đáng để vênh mặt ngẩng đầu lắm rồi.

ở quê, con gái ông - cô H chơi thân nối khố với cô Q (con bà M). 2 cô thân thiết như 2 chị em ruột vậy. tính khí cô H cũng giống ông S, cá tính rất mạnh, nếu là đàn ông thì gọi là ngựa chứng, còn phụ nữ thì gọi là ngựa vía để miêu tả type người như vậy.

cô Q được ông S xin cho công việc ở ngoài tp, thế nên Q cùng về ở với gia đình ông H. thỉnh thoảng dịp nghỉ mới về quê thăm nhà.
mọi việc cứ thế êm đềm trôi đi với nhà ông S ở tp. rồi thì cô H lấy chồng. nhà chồng cô H tuy ở tp lâu đời. nhưng nhà đông anh em, lại nhỏ, nên 2 bên đồng ý khi cô H có bầu thì về nhà ông S ở, để có người chăm bẵm.

cô Q tuy nhiều tuổi hơn, trông đẹp đằm thắm và mặn mà, ngực nở, eo thon, mông cong, vừa chắc nịch vừa nảy nở...(ơ...hơ...nhắc đến mà lại thấy thèm thế nhỉ), hơn hẳn cô ngựa vía H, nhưng cô vốn căn cao số nặng, ngoài thời gian đi làm thì chỉ thích lui tới mấy nơi đền chùa, chứ chẳng đoái hoài gì đến chuyện zai gái cả.

khi H có bầu được 16 tuần, thì dọn hẳn về nhà ông S ở, hai chị em H và Q lại được dịp ở cùng phòng với nhau như thời cô H chưa xuất giá.

tối hôm đó, Q đưa H đến chùa để cầu an, cho mai sau mẹ tròn con vuông, Q vốn hay lui đến đền chùa nên quen thân với sư thầy ở đây - 1 ngôi chùa khá nổi tiếng ở HP. làm lễ xong, 2 cô đi vãn cảnh chùa và gặp sư thầy
sư thầy: cô đây (chỉ H) ko hiểu đã gây oán thù với ai mà người ta theo cô đến cả tận đây thế này ?
H: cháu á ? ai cơ ? ai theo cháu hả thầy ? theo cháu hay theo chị Q
sư thầy: theo cô đấy. cô nghĩ lại xem có gây oán thù gì với ai ko mà người ta theo cô đấy. lo lễ bái cúng kiếng hóa giải oan trái đi ko thôi chẳng được yên đâu
H: không, cháu làm gì có. chẳng khi nào cháu làm gì ai cả.
sư thầy: ấy là tôi cứ nói vậy. cô cứ suy nghĩ cho kỹ.
Q: im lặng 1 lúc, rồi ra hiệu cho H đi lấy xe rồi ra trước để đợi, xong rồi nói với sư thầy: có thật hả thầy ?! em H này là chị em với con, đi lấy chồng, mấy bữa nay mới về nhà. từ ngày về nhà thảo nào con thấy cứ bồn chồn ko yên. cứ như có người đang lẩn khuất rình rập vậy.
sư thầy: uh, có đấy. về rồi hỏi lại xem đã gây ra oan tình gì với ai, mà âm khí người này nặng lắm. ko lo giải oán cho mau thì rồi có ngày mang vạ. đây, mang cái bùa này về, thấy sự lạ thì đeo vào.
Q nhận túi bùa rồi chào sư thầy, 2 chị em cô ra về. và với tính khí ngựa vía của H thì cô gạt đi toàn bộ những gì mà lời sư thầy và Q nói.

(note: sư thầy này em biết rõ. khi nói chuyện với chị Q thì đúng là sư thầy đó, người trong 1 lần nhà em có công chuyện, đến thỉnh thầy, mà tối hôm đó thầy còn gọi điện rủ em....về ngủ với thầy. nghĩ lại em thấy vẫn ghê ghê lợm giọng. em trai thẳng nhé, ko cong !)

đêm hôm đó về, 2 chị em H & Q vẫn cứ ríu rít tít mù chuyện trò trên phòng tầng 2 trước khi đi ngủ, mặc dù thỉnh thoảng Q vẫn có cảm giâc bất an và bồn chồn khó giải thích. ông bà S thì đã đi ngủ sớm để sáng sớm còn ra trông coi buôn bán ở đại lý gạo gần nhà (cửa hàng gạo này cũng là 1 trong số những ngôi nhà mà ông S mua được ở tp, rồi lấy đó mà làm cửa hàng )
rồi tất cả ngôi nhà cũng chìm vào đêm khuya, chìm vào giấc ngủ cuối ngày. trời thu se lạnh, ngoài trời lộng gió, đậm nét đặc trưng của mùa thu, mùa của "trời thì lộng gió/ chó thời thay lông"

đêm khuya tĩnh mịch
gió gọi heo may
trọn giấc nồng say
giữa mùa cô quạnh

1 làn sương lạnh
ùa vào ghé thăm
gọi người đang nằm
trân trân mở mắt

ánh nhìn sâu thẳm
chiếu thẳng giường nằm
tiếng gọi xa xăm
"dậ..yyy mau..auuu, cầ...nn lắm..mmm"

bước chân nhón nhẹ
rời chỗ nghỉ ngơi
vô thức theo lời
đến nơi cửa sổ


đang ngon giấc nồng, gió lạnh ùa vào cửa sổ, làm cho cô H giật mình tỉnh giấc. cựa mình run rẩy H mở mắt và thấy 1 bóng hình ai đó đang đứng cuối giường, ánh mắt sâu thẳm lạnh lẽo đang hướng thẳng vào cô. cô trân trân mở mắt đầy sợ hãi nhưng toàn thân thì bất động, như đang bị cả 1 khối đá tảng ở đâu đè chặt lên tay chân mình.
"dậy...ậyyy đi, lại..iiii đây..yyy nào..ooo. đi mau..uuu nào...ooo"
H rơi vào trong trạng thái vô thức, hồn phách như đã bị "bóng hình" kia chiếm lấy. H nhẹ nhàng ngồi dậy, nhón khẽ chân bước xuống giường, rồi cứ thế...cứ...thế nhẹ nhàng trong vô thức mà tiến từng bước lại về phía cửa sổ.
H đứng đó, mở mắt trừng trừng, hướng về màn đêm đặc quánh bên ngoài.

"bộp....bộp..." tiếng động vang lên phía sau vai H.
"này, đứng đây làm cái gì thế hả ? mày bị làm sao thế hả ?! H, H....mày bị mộng du ah"
cơn gió lạnh lúc trước cũng làm cho Q tỉnh giấc và cô chứng kiến tất cả sự việc từ đầu đến cuối. và cô cũng biết rằng lời sư thầy là đúng, thì ra tất cả cảm giác bất an, bồn chồn, cảm giác bị rình rập, cũng từ cái "bóng hình" kia mà ra.
lay người H thật mạnh, Q tác động vào người H mọi cách có thể để H tỉnh dậy, thậm chí là cấu véo.
H giật nảy người, đôi mắt ko còn vô hồn nữa.
cô nhìn Q mà trực như muốn khóc òa vì sợ sệt, mếu máo rồi lắp bắp
H: chị ơi, em sợ lắm, nó bắt em dậy, nó gọi em rồi nó dẫn em đi. ma hả chị hay là cái gì vậy ?
Q: chắc mày đi đâu, gặp nó, nó thấy hợp rồi nó theo mày rồi. ko sao đâu, mai dậy rồi lên chỗ sư thầy xem sao
2 chị em lại dìu nhau vào giường. Q quay ra khép cửa sổ, khi đưa tay ra ngoài để với cánh cửa, bỗng da gà của tay cô nổi hết lên, có gì đó bên ngoài nấp bên cánh cửa sổ đã lướt qua tay cô - Q chắc chắn như vậy.
vội vàng đóng sập cửa sổ và chốt lại, Q lấy túi bùa của sư thầy cho hồi tối ra treo ở cửa sổ rồi leo vội lên giường nằm cùng H.
2 chị em lại trấn an cho nhau mà cố gắng ngủ tiếp, để sáng mai còn mau chóng lên gặp sư thầy. lúc này mới có tầm 1h sáng, từ giờ đến sáng còn lâu quá, chưa khi nào 2 cô thấy thời gian trôi chậm ntn. họ tin rằng chỉ cần ngủ được, rồi sáng mai lên gặp sư thầy, rồi mọi việc sẽ ổn.
nhưng họ đã nhầm, đêm nay...ko đơn giản chỉ có vậy !

thức cùng rấm rức
mệt lả thân này
thiêm thiếp chau mày
chìm vào giấc ngủ

màn đêm bao phủ
giấc ngủ mệt nhoài
bải hoải tấm thân
lịm vào mê mệt

nghiệp gieo năm đó
oán hận khó tha
hồ...ồn... ở nơi xa
về tìm cố chủ

canh năm giấc ngủ
chợt lạnh bên vai
trở mình sang phải
mắt nhìn không sai

thủ phục ngồi đó
nơi cạnh đầu giường
mắt trừng đăm đăm
ánh nhìn than oán

tiếng oan cất vọng
giục người theo mau
nhón chân tới bước
bóng người lướt sau

"mau...tới...bậc...thang"
vọng âm "dừng ....bước"
đẩy người phía sau
máu loang một dải !


sợ sệt, rấm rức, run rẩy một hồi thì 2 chị em mệt lả đi rồi cũng thiêm thiếp chìm vào giấc ngủ.
tầm đó hơn 3h sáng, H đang lả đi trong cơn mê mệt thì cảm nhận được vai của mình lạnh buốt, ko phải lạnh do gió mà lạnh như ai trườm đá vào vậy. giật mình tỉnh dậy, quay sang Q thì cô ta vẫn đang ngủ ngon lành, lay lay người mà Q ko dậy, H trở mình quay người ra phía ngoài giường.
đập vào mắt H, là 1 bóng hình người nữ đang ngồi thủ phục cạnh giường, mắt đăm đăm nhìn cô. cô mất hồn mất vía há hốc mồm, rồi như cơn sợ hãi xâm lấn toàn bộ cơ thể cô khiến cô bất động. theo cùng cơn sợ hãi đó, như có điều gì đã cùng theo vào để chiếm lấy 1 phần thần thức của cô, để đẩy cô vào trạng thái nửa tỉnh nửa mê.
phần tỉnh: để biết cô đang gặp điều gì, nhưng nó ko đủ để cô thoát ra khỏi...
phần mê: để cơ thể cô bị dẫn dụ từ 1 nơi xa xăm nào đó và cứ thế nghe lời.

bóng hình đó đứng dậy rồi bước tới theo hướng cửa, "họ" quay mặt lại về phía H
trong đầu H văng vẳng lời thúc giục "dậy...đi, đi...theo...ra...aaa.... đây"
H đã hoàn toàn tuân theo lời gọi ấy mà nhẹ nhàng dậy, rời khỏi giường và bước theo "họ"
qua cửa phòng, tới nơi cầu thang dẫn xuống nhà, H đứng khựng lại để như chờ đợi điều gì, ko còn thấy "họ" ở phía trước cô nữa, phần tỉnh trong H đang thúc giục cô quay lại phòng phủ, nhưng phần mê đang đóng đinh chân cô ngay tại nơi đây, bậc trên cùng của cầu thang.
"bộpppppp"
tiếng kêu vang lên từ phía sau lưng H, "ai đó" đã đẩy cô ngã cầu thang.
cô ngã lăn lộn huỳnh...huỵch...xuống tận chân cầu thang, và nằm đó đầy đau đớn.
lúc này thần thức cô như được giải phóng để trọn vẹn tỉnh táo, cô hét toáng lên thất thanh.
Q giật mình dậy rồi lao ra nhìn xuống, ông bà S cũng dậy lao ra khỏi phòng và bật điện
đập vào mắt mọi người, H nằm đó, trên vũng máu, vệt máu trải dài từ mấy bậc cầu thang cuối cùng cho đến nơi H nằm...

chất chứa oán hận
diệt tận truy cùng
âm vọng xa xăm
"nợ kia ! phải trả...ả..ả...!"

ân đền oán trả
là chuyện của người
sao phận hài nhi
chìm cùng...vũng máu ?!


H được nhanh chóng đưa vào bệnh viện cấp cứu. H ko bị nặng lắm, nhưng đứa con 16 tuần tuổi thì ko giữ được.
khi H tỉnh dậy, mọi người động viên an ủi, nhưng H quyết ko nghe và tường thuật lại mọi chuyện, mọi cảm giác đêm đó cho mọi người nghe và nằng nặc bảo chị Q phải đến gặp sư thầy nhờ giúp đỡ.
khi H kể đến chi tiết "bóng hình ngồi thủ phục", ông bà S thất kinh và bàng hoàng thật sự. biết ko thể giấu được, và cũng thực sự lo cho con nên ông S kéo chị Q ra kể đầu đuôi câu chuyện.
Q: vậy là có thật hả chú ?! cháu chỉ nghe loáng thoáng mẹ cháu có lần kể vậy thôi, cháu tưởng mẹ cháu nói quá lời.
chú S: uh, là có thật. nhưng hồi đó đã nhờ cụ thủ nhang làm lễ rồi trấn yểm rồi. tưởng phải yên rồi chứ. bao lâu nay có chuyện gì đâu.
Q: có phải cụ thủ nhang mới chết đầu năm nay ko ?
chú S: uh, chính cụ ấy đấy. giờ mày xem có thầy nào tốt thì liên hệ giúp chú với. rồi mình đến nhờ thầy. nhưng chuyện này chỉ nhà mình biết, tuyệt đối ko được cho đằng chồng con H biết. nghe chưa !
Q: rồi, cháu nhớ rồi.

sau đó gia đình ông S cũng mời sư thầy làm lễ, tụng kinh gõ mõ, bùa chú trừ tà trấn quỷ, rồi bùa bình an này nọ đủ cả - [đoạn này em ko được nghe kể nên thực sự ko có dữ liệu để thuật lại. nhưng đại khái như vậy ]

mọi chuyện lại trở về êm xuôi, nhưng tâm lý mọi người gia đình ông S thì luôn cảnh giác và cẩn thận trong từng sự việc.
sau khi H phục hồi thể trạng, 1 năm sau thì H lại mang bầu.
khi mang bầu được 16 tuần, thì H lại về nhà ông S để được chăm bẵm và giữ gìn, chờ ngày khai hoa nở nhụy.
hễ ở nhà, ko chị Q thì bà H thay nhau ngủ cùng với H, còn đi ra ngoài thì hoặc chồng H về chở đi, hoặc Q sẽ là người đưa đi, chứ tuyệt đối ko để H đi 1 mình.
Hôm đó, ngày rằm, Q lại đưa H lên chùa để lễ lạt cầu bình an. như bao lần từ khi xảy ra chuyện, chị Q sẽ là người cầm lái, chứ tuyệt nhiên ko để H tự đi.

bóng tối nhá nhem
con đường heo hút
người đi vội vàng
về nơi khuất nẻo

"ai ngồi dưới đó
thủ phục gốc cây ?!"
như đợi người đến
đón người qua đây

biết đâu nơi ấy
ma đợi quỷ mong
"tiễn" người đến chỗ
tuyệt mệnh diệt vong


trời nhá nhem tối, trên đường về, khi đi đến ngã ba đầu đường nhựa , chỗ con đường bị khuất bởi hàng cây xà cừ ven đường. xa xa, từ chỗ 2 chị em đến chỗ gốc cây xà cừ cỡ tầm 200m, Q giật mình nhìn thấy như có bóng ai đang ngồi thủ phục dưới gốc cây. mắt đang hướng về phía xe cô, như đang chờ đợi xe của cô lăn bánh tới.
tấp xe vào lề đường, Q trấn tĩnh lại để nhìn cho rõ
H: sao dừng lại vậy chị ?
Q: em nhìn phía gốc cây xà cừ kia xem nào, có phải có ai đang ngồi đó ko ?
H: căng mắt ra nhìn mà ko thấy ai, rồi đáp: ko, em có nhìn thấy cái gì đâu ? mà chị nhìn thấy hả ?
Q: lúc nãy thấy rõ mà giờ sao ko thấy nhỉ ?! chắc chị bị hoa mắt rồi !
H: thôi đi đi, ko có thì thôi, đi đi chứ đứng đây làm gì nữa.

Q kéo ga và tiếp tục đi.
càng đi gần đến cây xà cừ đó, Q càng cảm thấy rợn rợn người, cảm giác chốc chốc lại rùng mình. Q kéo mạnh ga để mau chóng vượt qua đoạn đường này, thoát khỏi cái cảm giác này càng sớm càng tốt.
chiếc xe bon bon lướt nhanh càng lúc càng gần tới chỗ cây xà cừ, tưởng rằng sẽ thoát khỏi nơi ấy chỉ trong chốc lát nữa thôi.
Đột nhiên, tay lái của Q như bị ai đó kéo giật mạnh...rất...mạnh hướng thẳng về gốc cây xà cừ mà lao tới, Q cố bẻ lái và đạp phanh mà bất lực. chiếc xe mang trên nó là Q và H đâm rrr....ầm ...ầm...ầm.... vào gốc cây xà cừ. H ngồi sau, trong tư thế ngồi lệch 1 bên bị văng ra xa chà mặt và bụng xuống đường cả 1 đoạn dài và nằm đó ngất lịm. máu lại trào ra.
Q là người chủ động tay lái nên kịp ngả người sang bên trước khi xe đâm vào gốc cây, Q văng ra khỏi xe nhưng chỉ bị ngã gập tay xuống đường và lê đi 1 đoạn.
Q nhổm người bò dậy và đập vào mắt mình là hình ảnh đầy đau đớn của H.
theo hướng mắt Q nhìn về nơi H nằm, chếch chếch sang phía đường bên kia, lấp ló dưới 1 gốc cây khác...bóng hình người ở đó, người nữ, ko thấy mặt người, đôi mắt thâm quầng xám xịt đang xộc thẳng ánh nhìn về nơi H nằm.
chị Q thất thanh và hô hoán đến lạc cả giọng cầu cứu giúp đỡ.
H được đưa vào bệnh viện cấp cứu.
H vẫn giữ được tính mạng của mình, nhưng 1 lần nữa, H lại bị sảy thai, khi cũng...16 tuần tuổi !
Đọc phần này xong không biết đêm nay có ngủ được không
 

prado2012

Xe container
Biển số
OF-141245
Ngày cấp bằng
9/5/12
Số km
7,797
Động cơ
443,240 Mã lực
Cái vị ở nhà cụ LÃO CANH NÔNG đáng sợ quá. Nếu vị ay còn ở phần đất cũ em nghĩ cụ nên hỏi ý kiến trước khi đào xới cải tạo, xin phép đầy đủ hẵng làm ạ.
 

Hồng Ca

Xe tải
Biển số
OF-644805
Ngày cấp bằng
30/4/19
Số km
311
Động cơ
119,149 Mã lực
NHỮNG NGÀY XƯA Ở LÀNG.
Mời đạo sỹ núi Cấm...
dam-ma-dao-si.jpeg

Hương cả Bép phục thuốc mất hơn 10 ngày thì đã gần mạnh như xưa, tâm thần tỉnh táo liền triệu tập chức sắc trong làng ra nhà việc để họp. Như thường lệ lại chết con Cầy tơ với một tá Vịt Xiêm để làm mồi dẫn sự thông thái đến với cái đầu của các chư vị kỳ lão hội đồng. Đặt chén rượu xuống mâm, ông Cả trầm tĩnh nói " làng ta loạn to rồi, tôi mời các vị ra đây xem có kế sách gì giúp làng xã". Các vị đàn anh vừa gặm đầu vịt vừa gật gù, hồi lâu chưa thấy ai ứng tiếng thì ở dưới thềm có tiếng người rụt rè " bẩm Cả hay là mời đạo sỹ về làng mình", nhìn xuống là Hai Nắc lo việc cỗ bàn.
" Láo nào, ai cho thứ mày bàn đến việc làng", Hương Quản Lác đập bàn cái rầm quát lớn.
"Kìa, chú Quản, cứ để mọi người góp ý kiến. Ông bà mình có câu: biết đâu chùa rách phật vàng, ai hay trong quán ẩn tàng kinh luân, em Hai cứ nói thử cho Qua nghe", Hương Cả Bép lên tiếng.
Hai Nắc bạo dạn nói " thưa Cả, con thấy phàm những việc quái dị đường âm trừ phi có người đạo hạnh ra tay, bằng không thì hỏng. Con hay đi theo ghe thương hồ, nghe nói đến núi Cấm có nhiều người tu tiên đắc đạo, nếu Làng ta mời được người hạ sơn thì việc có thể xong"
Hương Cả Bép nghĩ ngợi hồi lâu rồi nói " Qua thấy cũng không còn cách nào khác, việc này đúng là phải nhờ tay cao thủ", Hội Đồng Kỳ Lão gục gặc đầu lao xao " phải, phải, nếu đã vậy thì Cả mau cử người đi mời, việc gấp lắm rồi". " Qua cử Hương sư Năm lé cùng với Hai Nắc đi một chuyến tới núi Cấm mời cho kỳ được người giỏi về giúp Lang" Cả Bép quyết định.
Hôm sau, Hương sư Năm lé cùng Hai Nắc xuống ghe đi núi Cấm.
Làng Mai Hội mỗi ngày một thảm đạm, cái ồn ào náo nhiệt của một làng quê trù phú đã không còn, khắp hang cùng ngõ hẻm thấy cháo lá đa cùng muối gạo vương vãi, đêm đêm các bàn thiên đỏ lòe lửa nhang đèn, việc đồng áng bê trễ chỉ tụ tập bàn tán xì xầm những việc yêu ma phá phách. Nhà Thiếm Tư Mân ở giáp phía Tây của Làng, nhà nghèo nên phải ra tận cuối làng để ở, ba bề bốn bên vắng vẻ lắm. Chồng thiếm Tư theo bạn làm ăn linh đinh trên ghe hàng năm trời mới về một lần, nhà chỉ có Thiếm với mấy đứa con trứng gà trứng vịt. Thiếm Tư Mân tuy đã con đàn nhưng người nom vẫn phong vận ráo rảnh. Thiếm vốn đàn bà Hoa lai Miên hay còn gọi là dân "đầu Gà đít Vịt" nên có nước da nâu tươi giòn, người gọn gàng chắc nịch, chưn dài lưng ngắn, đít cao nhỏng. Tánh Thiếm ưa se sua, mắt lúng liếng làm duyên nên đám trai mới lông măng nổi sóng trong lòng cứ tìm cách ve vãn người Tiết Phụ vắng chồng. Bởi vậy chồng Thiếm đi xa có dặn đám nhỏ ở nhà trông chừng Má, nên nhất cử nhất động vườn Khoai ruộng Ngô của Thiếm đều có ánh mắt coi chừng. Sáng nay thằng út Đẹt trông nhà còn con Hạnh, thằng Phi theo Thiếm đi ra ruộng. Út Đẹt ở nhà nấu cám bã để đổ cho bầy Heo trong chuồng đang réo đòi ăn từ sáng sớm. Cho Heo ăn xong, thằng Đẹt ra chuồng gà ngoài vườn chuối để mò trứng nướng ăn, ra đến chuồng gà thì không thấy con nào ở trong chuồng, rõ ràng chiều tối qua Đẹt đã tự tay gài cửa chuồng sau khi lùa gà lên chuồng. Chết thật, ở nhà để mất trộm gà thì Thiếm Tư về um chạch trên mông đít nó cho mà xem, nhìn quanh quẩn thấy có lông gà rải rác, út Đẹt vội chạy tìm xung quanh thì thấy một con gà mái nằm sau gốc chuối, nhấc lên thì con gà đã chết cứng từ bao giờ, bộ lông rời rã bay theo gió, chỉ còn bộ khung xương lủng lẳng phủ lớp da trắng bợt, máu thịt đã bị tiêu sạch....còn tiếp
 

LÃO CANH NÔNG

Xe điện
Biển số
OF-701798
Ngày cấp bằng
26/9/19
Số km
2,255
Động cơ
130,321 Mã lực
Đọc phần này xong không biết đêm nay có ngủ được không
chắc sẽ ngủ rất ngon cụ ạ. cụ đừng lang thang ở đâu lúc nửa đêm thì sẽ ổn :D

Cái vị ở nhà cụ LÃO CANH NÔNG đáng sợ quá. Nếu vị ay còn ở phần đất cũ em nghĩ cụ nên hỏi ý kiến trước khi đào xới cải tạo, xin phép đầy đủ hẵng làm ạ.
tks cụ đã góp ý.
vâng, tất nhiên sẽ phải đầy đủ lễ nghi và thủ tục ạ.
 

prado2012

Xe container
Biển số
OF-141245
Ngày cấp bằng
9/5/12
Số km
7,797
Động cơ
443,240 Mã lực
Tối đến bật điều hoà lạnh trùm chăn xem truyện của các cụ trong này hay quá. Các cụ biên tiếp có em cổ vũ !
 

HoaMaudon

Xe tăng
Biển số
OF-344992
Ngày cấp bằng
1/12/14
Số km
1,990
Động cơ
298,610 Mã lực
vâng, em lại biên tiếp loạt chuyện nhà chú S hầu cccm cùng thẩm

_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Hài nhi !

sau chuyện xảy ra với chú Ngọng, ông S đã thay đổi trong nhận thức về ma tà quỷ dị. ông nghe lời bà cụ, mời thầy thủ nhang về nhà làm lễ tạ và trấn yểm lại cuộc đất.
thời gian sau đó, mọi việc có vẻ xuôi xuôi. đôi khi vc ông vẫn cảm nhận được sự "lảng vảng rình rập" quanh mình, nhưng cũng chỉ dừng ở mức độ đó, chứ ko có chuyện gì đi xa hơn.

có sẵn "của dành dụm" rồi biết làm ăn và căn cơ, ông khấm khá lắm. và ông quyết định chuyển cả nhà ra thành phố, để đổi đời, rũ bỏ cảnh chân lấm tay bùn.
ông cất nhà ở tp, 1 căn nhà 2 tầng khang trang. vào cái thời điểm năm 95/96 mà có nhà 2 tầng ở tp thì cũng đáng để vênh mặt ngẩng đầu lắm rồi.

ở quê, con gái ông - cô H chơi thân nối khố với cô Q (con bà M). 2 cô thân thiết như 2 chị em ruột vậy. tính khí cô H cũng giống ông S, cá tính rất mạnh, nếu là đàn ông thì gọi là ngựa chứng, còn phụ nữ thì gọi là ngựa vía để miêu tả type người như vậy.

cô Q được ông S xin cho công việc ở ngoài tp, thế nên Q cùng về ở với gia đình ông H. thỉnh thoảng dịp nghỉ mới về quê thăm nhà.
mọi việc cứ thế êm đềm trôi đi với nhà ông S ở tp. rồi thì cô H lấy chồng. nhà chồng cô H tuy ở tp lâu đời. nhưng nhà đông anh em, lại nhỏ, nên 2 bên đồng ý khi cô H có bầu thì về nhà ông S ở, để có người chăm bẵm.

cô Q tuy nhiều tuổi hơn, trông đẹp đằm thắm và mặn mà, ngực nở, eo thon, mông cong, vừa chắc nịch vừa nảy nở...(ơ...hơ...nhắc đến mà lại thấy thèm thế nhỉ), hơn hẳn cô ngựa vía H, nhưng cô vốn căn cao số nặng, ngoài thời gian đi làm thì chỉ thích lui tới mấy nơi đền chùa, chứ chẳng đoái hoài gì đến chuyện zai gái cả.

khi H có bầu được 16 tuần, thì dọn hẳn về nhà ông S ở, hai chị em H và Q lại được dịp ở cùng phòng với nhau như thời cô H chưa xuất giá.

tối hôm đó, Q đưa H đến chùa để cầu an, cho mai sau mẹ tròn con vuông, Q vốn hay lui đến đền chùa nên quen thân với sư thầy ở đây - 1 ngôi chùa khá nổi tiếng ở HP. làm lễ xong, 2 cô đi vãn cảnh chùa và gặp sư thầy
sư thầy: cô đây (chỉ H) ko hiểu đã gây oán thù với ai mà người ta theo cô đến cả tận đây thế này ?
H: cháu á ? ai cơ ? ai theo cháu hả thầy ? theo cháu hay theo chị Q
sư thầy: theo cô đấy. cô nghĩ lại xem có gây oán thù gì với ai ko mà người ta theo cô đấy. lo lễ bái cúng kiếng hóa giải oan trái đi ko thôi chẳng được yên đâu
H: không, cháu làm gì có. chẳng khi nào cháu làm gì ai cả.
sư thầy: ấy là tôi cứ nói vậy. cô cứ suy nghĩ cho kỹ.
Q: im lặng 1 lúc, rồi ra hiệu cho H đi lấy xe rồi ra trước để đợi, xong rồi nói với sư thầy: có thật hả thầy ?! em H này là chị em với con, đi lấy chồng, mấy bữa nay mới về nhà. từ ngày về nhà thảo nào con thấy cứ bồn chồn ko yên. cứ như có người đang lẩn khuất rình rập vậy.
sư thầy: uh, có đấy. về rồi hỏi lại xem đã gây ra oan tình gì với ai, mà âm khí người này nặng lắm. ko lo giải oán cho mau thì rồi có ngày mang vạ. đây, mang cái bùa này về, thấy sự lạ thì đeo vào.
Q nhận túi bùa rồi chào sư thầy, 2 chị em cô ra về. và với tính khí ngựa vía của H thì cô gạt đi toàn bộ những gì mà lời sư thầy và Q nói.

(note: sư thầy này em biết rõ. khi nói chuyện với chị Q thì đúng là sư thầy đó, người trong 1 lần nhà em có công chuyện, đến thỉnh thầy, mà tối hôm đó thầy còn gọi điện rủ em....về ngủ với thầy. nghĩ lại em thấy vẫn ghê ghê lợm giọng. em trai thẳng nhé, ko cong !)

đêm hôm đó về, 2 chị em H & Q vẫn cứ ríu rít tít mù chuyện trò trên phòng tầng 2 trước khi đi ngủ, mặc dù thỉnh thoảng Q vẫn có cảm giâc bất an và bồn chồn khó giải thích. ông bà S thì đã đi ngủ sớm để sáng sớm còn ra trông coi buôn bán ở đại lý gạo gần nhà (cửa hàng gạo này cũng là 1 trong số những ngôi nhà mà ông S mua được ở tp, rồi lấy đó mà làm cửa hàng )
rồi tất cả ngôi nhà cũng chìm vào đêm khuya, chìm vào giấc ngủ cuối ngày. trời thu se lạnh, ngoài trời lộng gió, đậm nét đặc trưng của mùa thu, mùa của "trời thì lộng gió/ chó thời thay lông"

đêm khuya tĩnh mịch
gió gọi heo may
trọn giấc nồng say
giữa mùa cô quạnh

1 làn sương lạnh
ùa vào ghé thăm
gọi người đang nằm
trân trân mở mắt

ánh nhìn sâu thẳm
chiếu thẳng giường nằm
tiếng gọi xa xăm
"dậ..yyy mau..auuu, cầ...nn lắm..mmm"

bước chân nhón nhẹ
rời chỗ nghỉ ngơi
vô thức theo lời
đến nơi cửa sổ


đang ngon giấc nồng, gió lạnh ùa vào cửa sổ, làm cho cô H giật mình tỉnh giấc. cựa mình run rẩy H mở mắt và thấy 1 bóng hình ai đó đang đứng cuối giường, ánh mắt sâu thẳm lạnh lẽo đang hướng thẳng vào cô. cô trân trân mở mắt đầy sợ hãi nhưng toàn thân thì bất động, như đang bị cả 1 khối đá tảng ở đâu đè chặt lên tay chân mình.
"dậy...ậyyy đi, lại..iiii đây..yyy nào..ooo. đi mau..uuu nào...ooo"
H rơi vào trong trạng thái vô thức, hồn phách như đã bị "bóng hình" kia chiếm lấy. H nhẹ nhàng ngồi dậy, nhón khẽ chân bước xuống giường, rồi cứ thế...cứ...thế nhẹ nhàng trong vô thức mà tiến từng bước lại về phía cửa sổ.
H đứng đó, mở mắt trừng trừng, hướng về màn đêm đặc quánh bên ngoài.

"bộp....bộp..." tiếng động vang lên phía sau vai H.
"này, đứng đây làm cái gì thế hả ? mày bị làm sao thế hả ?! H, H....mày bị mộng du ah"
cơn gió lạnh lúc trước cũng làm cho Q tỉnh giấc và cô chứng kiến tất cả sự việc từ đầu đến cuối. và cô cũng biết rằng lời sư thầy là đúng, thì ra tất cả cảm giác bất an, bồn chồn, cảm giác bị rình rập, cũng từ cái "bóng hình" kia mà ra.
lay người H thật mạnh, Q tác động vào người H mọi cách có thể để H tỉnh dậy, thậm chí là cấu véo.
H giật nảy người, đôi mắt ko còn vô hồn nữa.
cô nhìn Q mà trực như muốn khóc òa vì sợ sệt, mếu máo rồi lắp bắp
H: chị ơi, em sợ lắm, nó bắt em dậy, nó gọi em rồi nó dẫn em đi. ma hả chị hay là cái gì vậy ?
Q: chắc mày đi đâu, gặp nó, nó thấy hợp rồi nó theo mày rồi. ko sao đâu, mai dậy rồi lên chỗ sư thầy xem sao
2 chị em lại dìu nhau vào giường. Q quay ra khép cửa sổ, khi đưa tay ra ngoài để với cánh cửa, bỗng da gà của tay cô nổi hết lên, có gì đó bên ngoài nấp bên cánh cửa sổ đã lướt qua tay cô - Q chắc chắn như vậy.
vội vàng đóng sập cửa sổ và chốt lại, Q lấy túi bùa của sư thầy cho hồi tối ra treo ở cửa sổ rồi leo vội lên giường nằm cùng H.
2 chị em lại trấn an cho nhau mà cố gắng ngủ tiếp, để sáng mai còn mau chóng lên gặp sư thầy. lúc này mới có tầm 1h sáng, từ giờ đến sáng còn lâu quá, chưa khi nào 2 cô thấy thời gian trôi chậm ntn. họ tin rằng chỉ cần ngủ được, rồi sáng mai lên gặp sư thầy, rồi mọi việc sẽ ổn.
nhưng họ đã nhầm, đêm nay...ko đơn giản chỉ có vậy !

thức cùng rấm rức
mệt lả thân này
thiêm thiếp chau mày
chìm vào giấc ngủ

màn đêm bao phủ
giấc ngủ mệt nhoài
bải hoải tấm thân
lịm vào mê mệt

nghiệp gieo năm đó
oán hận khó tha
hồ...ồn... ở nơi xa
về tìm cố chủ

canh năm giấc ngủ
chợt lạnh bên vai
trở mình sang phải
mắt nhìn không sai

thủ phục ngồi đó
nơi cạnh đầu giường
mắt trừng đăm đăm
ánh nhìn than oán

tiếng oan cất vọng
giục người theo mau
nhón chân tới bước
bóng người lướt sau

"mau...tới...bậc...thang"
vọng âm "dừng ....bước"
đẩy người phía sau
máu loang một dải !


sợ sệt, rấm rức, run rẩy một hồi thì 2 chị em mệt lả đi rồi cũng thiêm thiếp chìm vào giấc ngủ.
tầm đó hơn 3h sáng, H đang lả đi trong cơn mê mệt thì cảm nhận được vai của mình lạnh buốt, ko phải lạnh do gió mà lạnh như ai trườm đá vào vậy. giật mình tỉnh dậy, quay sang Q thì cô ta vẫn đang ngủ ngon lành, lay lay người mà Q ko dậy, H trở mình quay người ra phía ngoài giường.
đập vào mắt H, là 1 bóng hình người nữ đang ngồi thủ phục cạnh giường, mắt đăm đăm nhìn cô. cô mất hồn mất vía há hốc mồm, rồi như cơn sợ hãi xâm lấn toàn bộ cơ thể cô khiến cô bất động. theo cùng cơn sợ hãi đó, như có điều gì đã cùng theo vào để chiếm lấy 1 phần thần thức của cô, để đẩy cô vào trạng thái nửa tỉnh nửa mê.
phần tỉnh: để biết cô đang gặp điều gì, nhưng nó ko đủ để cô thoát ra khỏi...
phần mê: để cơ thể cô bị dẫn dụ từ 1 nơi xa xăm nào đó và cứ thế nghe lời.

bóng hình đó đứng dậy rồi bước tới theo hướng cửa, "họ" quay mặt lại về phía H
trong đầu H văng vẳng lời thúc giục "dậy...đi, đi...theo...ra...aaa.... đây"
H đã hoàn toàn tuân theo lời gọi ấy mà nhẹ nhàng dậy, rời khỏi giường và bước theo "họ"
qua cửa phòng, tới nơi cầu thang dẫn xuống nhà, H đứng khựng lại để như chờ đợi điều gì, ko còn thấy "họ" ở phía trước cô nữa, phần tỉnh trong H đang thúc giục cô quay lại phòng phủ, nhưng phần mê đang đóng đinh chân cô ngay tại nơi đây, bậc trên cùng của cầu thang.
"bộpppppp"
tiếng kêu vang lên từ phía sau lưng H, "ai đó" đã đẩy cô ngã cầu thang.
cô ngã lăn lộn huỳnh...huỵch...xuống tận chân cầu thang, và nằm đó đầy đau đớn.
lúc này thần thức cô như được giải phóng để trọn vẹn tỉnh táo, cô hét toáng lên thất thanh.
Q giật mình dậy rồi lao ra nhìn xuống, ông bà S cũng dậy lao ra khỏi phòng và bật điện
đập vào mắt mọi người, H nằm đó, trên vũng máu, vệt máu trải dài từ mấy bậc cầu thang cuối cùng cho đến nơi H nằm...

chất chứa oán hận
diệt tận truy cùng
âm vọng xa xăm
"nợ kia ! phải trả...ả..ả...!"

ân đền oán trả
là chuyện của người
sao phận hài nhi
chìm cùng...vũng máu ?!


H được nhanh chóng đưa vào bệnh viện cấp cứu. H ko bị nặng lắm, nhưng đứa con 16 tuần tuổi thì ko giữ được.
khi H tỉnh dậy, mọi người động viên an ủi, nhưng H quyết ko nghe và tường thuật lại mọi chuyện, mọi cảm giác đêm đó cho mọi người nghe và nằng nặc bảo chị Q phải đến gặp sư thầy nhờ giúp đỡ.
khi H kể đến chi tiết "bóng hình ngồi thủ phục", ông bà S thất kinh và bàng hoàng thật sự. biết ko thể giấu được, và cũng thực sự lo cho con nên ông S kéo chị Q ra kể đầu đuôi câu chuyện.
Q: vậy là có thật hả chú ?! cháu chỉ nghe loáng thoáng mẹ cháu có lần kể vậy thôi, cháu tưởng mẹ cháu nói quá lời.
chú S: uh, là có thật. nhưng hồi đó đã nhờ cụ thủ nhang làm lễ rồi trấn yểm rồi. tưởng phải yên rồi chứ. bao lâu nay có chuyện gì đâu.
Q: có phải cụ thủ nhang mới chết đầu năm nay ko ?
chú S: uh, chính cụ ấy đấy. giờ mày xem có thầy nào tốt thì liên hệ giúp chú với. rồi mình đến nhờ thầy. nhưng chuyện này chỉ nhà mình biết, tuyệt đối ko được cho đằng chồng con H biết. nghe chưa !
Q: rồi, cháu nhớ rồi.

sau đó gia đình ông S cũng mời sư thầy làm lễ, tụng kinh gõ mõ, bùa chú trừ tà trấn quỷ, rồi bùa bình an này nọ đủ cả - [đoạn này em ko được nghe kể nên thực sự ko có dữ liệu để thuật lại. nhưng đại khái như vậy ]

mọi chuyện lại trở về êm xuôi, nhưng tâm lý mọi người gia đình ông S thì luôn cảnh giác và cẩn thận trong từng sự việc.
sau khi H phục hồi thể trạng, 1 năm sau thì H lại mang bầu.
khi mang bầu được 16 tuần, thì H lại về nhà ông S để được chăm bẵm và giữ gìn, chờ ngày khai hoa nở nhụy.
hễ ở nhà, ko chị Q thì bà H thay nhau ngủ cùng với H, còn đi ra ngoài thì hoặc chồng H về chở đi, hoặc Q sẽ là người đưa đi, chứ tuyệt đối ko để H đi 1 mình.
Hôm đó, ngày rằm, Q lại đưa H lên chùa để lễ lạt cầu bình an. như bao lần từ khi xảy ra chuyện, chị Q sẽ là người cầm lái, chứ tuyệt nhiên ko để H tự đi.

bóng tối nhá nhem
con đường heo hút
người đi vội vàng
về nơi khuất nẻo

"ai ngồi dưới đó
thủ phục gốc cây ?!"
như đợi người đến
đón người qua đây

biết đâu nơi ấy
ma đợi quỷ mong
"tiễn" người đến chỗ
tuyệt mệnh diệt vong


trời nhá nhem tối, trên đường về, khi đi đến ngã ba đầu đường nhựa , chỗ con đường bị khuất bởi hàng cây xà cừ ven đường. xa xa, từ chỗ 2 chị em đến chỗ gốc cây xà cừ cỡ tầm 200m, Q giật mình nhìn thấy như có bóng ai đang ngồi thủ phục dưới gốc cây. mắt đang hướng về phía xe cô, như đang chờ đợi xe của cô lăn bánh tới.
tấp xe vào lề đường, Q trấn tĩnh lại để nhìn cho rõ
H: sao dừng lại vậy chị ?
Q: em nhìn phía gốc cây xà cừ kia xem nào, có phải có ai đang ngồi đó ko ?
H: căng mắt ra nhìn mà ko thấy ai, rồi đáp: ko, em có nhìn thấy cái gì đâu ? mà chị nhìn thấy hả ?
Q: lúc nãy thấy rõ mà giờ sao ko thấy nhỉ ?! chắc chị bị hoa mắt rồi !
H: thôi đi đi, ko có thì thôi, đi đi chứ đứng đây làm gì nữa.

Q kéo ga và tiếp tục đi.
càng đi gần đến cây xà cừ đó, Q càng cảm thấy rợn rợn người, cảm giác chốc chốc lại rùng mình. Q kéo mạnh ga để mau chóng vượt qua đoạn đường này, thoát khỏi cái cảm giác này càng sớm càng tốt.
chiếc xe bon bon lướt nhanh càng lúc càng gần tới chỗ cây xà cừ, tưởng rằng sẽ thoát khỏi nơi ấy chỉ trong chốc lát nữa thôi.
Đột nhiên, tay lái của Q như bị ai đó kéo giật mạnh...rất...mạnh hướng thẳng về gốc cây xà cừ mà lao tới, Q cố bẻ lái và đạp phanh mà bất lực. chiếc xe mang trên nó là Q và H đâm rrr....ầm ...ầm...ầm.... vào gốc cây xà cừ. H ngồi sau, trong tư thế ngồi lệch 1 bên bị văng ra xa chà mặt và bụng xuống đường cả 1 đoạn dài và nằm đó ngất lịm. máu lại trào ra.
Q là người chủ động tay lái nên kịp ngả người sang bên trước khi xe đâm vào gốc cây, Q văng ra khỏi xe nhưng chỉ bị ngã gập tay xuống đường và lê đi 1 đoạn.
Q nhổm người bò dậy và đập vào mắt mình là hình ảnh đầy đau đớn của H.
theo hướng mắt Q nhìn về nơi H nằm, chếch chếch sang phía đường bên kia, lấp ló dưới 1 gốc cây khác...bóng hình người ở đó, người nữ, ko thấy mặt người, đôi mắt thâm quầng xám xịt đang xộc thẳng ánh nhìn về nơi H nằm.
chị Q thất thanh và hô hoán đến lạc cả giọng cầu cứu giúp đỡ.
H được đưa vào bệnh viện cấp cứu.
H vẫn giữ được tính mạng của mình, nhưng 1 lần nữa, H lại bị sảy thai, khi cũng...16 tuần tuổi !
Cô H quả đúng là gan tính như Ông S đấy ạ

Nhưng điềm đã báo mà còn phạm sai lầm ngoan cố
Ngay ssu khi sẩy lần đầu, cô và bố cô phải hiểu là oan oan báo tới cửa rồi, Cô H đã có phúc đi làm dâu nhà khác, thì phải nương tựa phúc phần bên đó. Nói gì nói, dâu con là người họ khác, oan oán có chủ, âm dương có luật, nhà chồng cô H có gia tiên gia thần độ riêng, nếu được phúc đức tổ tiên ấm dầy thì giọt máu nhà họ không thể dễ lấy đi như thế
Ngoan cố chui về mà chịu nạn ư?

Nếu những thông tin này là thực, thì em e rằng nơi giếng bán nguyệt kia vùi lấp không chỉ 1 mà là 2 mạng người
Độc môn đến nhường này thì không chỉ để giữ 1 cái ang vàng nho nhỏ đâu ạ

Cụ nắm thêm thông tin ạ
 

prado2012

Xe container
Biển số
OF-141245
Ngày cấp bằng
9/5/12
Số km
7,797
Động cơ
443,240 Mã lực
Sở cứ gì mà mợ HoaMaudon nhận định là hai mạng người ạ? Phải chăng là đòi hai mạng?
 

HoaMaudon

Xe tăng
Biển số
OF-344992
Ngày cấp bằng
1/12/14
Số km
1,990
Động cơ
298,610 Mã lực

LÃO CANH NÔNG

Xe điện
Biển số
OF-701798
Ngày cấp bằng
26/9/19
Số km
2,255
Động cơ
130,321 Mã lực
Cô H quả đúng là gan tính như Ông S đấy ạ

Nhưng điềm đã báo mà còn phạm sai lầm ngoan cố
Ngay ssu khi sẩy lần đầu, cô và bố cô phải hiểu là oan oan báo tới cửa rồi, Cô H đã có phúc đi làm dâu nhà khác, thì phải nương tựa phúc phần bên đó. Nói gì nói, dâu con là người họ khác, oan oán có chủ, âm dương có luật, nhà chồng cô H có gia tiên gia thần độ riêng, nếu được phúc đức tổ tiên ấm dầy thì giọt máu nhà họ không thể dễ lấy đi như thế
Ngoan cố chui về mà chịu nạn ư?

Nếu những thông tin này là thực, thì em e rằng nơi giếng bán nguyệt kia vùi lấp không chỉ 1 mà là 2 mạng người
Độc môn đến nhường này thì không chỉ để giữ 1 cái ang vàng nho nhỏ đâu ạ

Cụ nắm thêm thông tin ạ
dạ, ko phải 2 lần đâu ạ. mà là 4 lần H bị sảy thai.
sở dĩ em chỉ có thể kể được 2 lần này, là vì còn có chị Q là người trực tiếp ở bên H lúc đó. khi về nhà bà M và trực tiếp nghe chị Q kể thì em mới có đầy đủ dữ liệu để biên lại theo lời kể của chị.
còn 2 lần sau của H (với người chồng khác) thì chị Q ko còn ở nhà ông S nữa mà đi lấy chồng rồi, nên chị ko trực tiếp chứng kiến.
do đó em ko có dữ liều nhiều để biên lại.
cố tình biên, thì từ chuyện lại chuyển sang truyện rồi.
 

Khoai Cún

Xe tăng
Biển số
OF-302562
Ngày cấp bằng
23/12/13
Số km
1,568
Động cơ
327,418 Mã lực
Hôm nay em rảnh 😊.
Sau một năm vật vã thì hôm nay em rất rảnh luôn. Em đọc một lèo topic này và bỗng dưng nhớ lại vài chuyện nho nhỏ, post lên cho đỡ rảnh.
1. Châu phi:
Ông GS già người Argentina (bảo là già chứ cũng chả già mấy, hồi năm 2014 ổng mới gần 5 xịch hay sao ớ) ngành giám định xương hồi xưa dạy em vốn là một tay ham phiêu bạt, đam mê cuồng nhiệt với phân tích đường đạn. Nhìn thì đẹp troai lãng tử, thế quái nào có sở thích kì quặc, cứ thấy xương là mắt sáng quắc, đặc biệt là xương của nạn nhân bạo lực. Nên ổng như một quyển từ điển sống về thảm họa và chiến tranh hiện đại vậy.
Nhân có lần bàn về các yếu tố trực giác trong tìm kiếm nạn nhân, ổng mở cho chúng em xem một case đầy lạ lùng tận Châu Phi.
Ở Phi Châu, những năm 9x thì vẫn còn nhiều bộ lạc sống tách biệt tại những nơi xa xôi. Nội chiến, các trận càn quét nhiều khi xóa sổ cả ngôi làng biến tất cả thành tàn tích, chôn vùi sâu trong rừng rậm, sa mạc. Đội điều tra nhân đạo quốc tế năm ấy được cử đến tìm hiểu và lên PA viện trợ. Trong quá trình tìm hiểu, họ thu được một số thông tin ít ỏi về sự biến mất của một tộc người cư ngụ ở đâu đó trong rừng. Rừng thì rộng, tộc người này sống cách biệt, ít giao lưu nên thông tin bị đánh giá mơ hồ, thiếu căn cứ nhưng ông gs, lúc đó là sv mới ra trường, lại cứ thấy băn khoăn.
Đặc biệt, tối đi ngủ lại toàn nghe thấy tiếng trống xa xăm. Sáng dậy hỏi thì ai cũng khẳng định k có nhạc nhẽo lễ hội gì quanh đây hết. Loanh quanh đến khi nhiệm vụ gần hoàn tất, sắp rút quân, cậu sv vẫn luẩn quẩn với tập tài liệu mỏng tèo về bộ tộc nọ, mỗi lần cầm lên lại thấy bứt rứt bồn chồn, có lần còn nghe văng vẳng tiếng trống... Thế là cậu quyết tâm đề nghị đội tiến hành tìm kiếm case này. Sau bao ngày lê la tại đầu đường ngõ chợ, vị trí đại khái được phác thảo, họ lên đường. Dù có ng bản địa dẫn đi, vẫn vài lần lạc đường, loanh quanh suýt bỏ cuộc. Ngày cuối, họ họp và quyết định mai sẽ quay về thì cậu sv đột nhiên cảm thấy tiếng trống xa xăm vọng lại, mò mẫm theo tiếng trống xuyên đêm, cậu dẫn được cả đội đến một thung nhỏ, có một ngôi làng tựa như địa ngục.
Cả một ngôi làng không ai sống sót, xương phơi trắng đất. Như một bộ sưu tập cái chết vậy, có đủ kiểu vết thương, gãy, dập, đạn bắn... giữa làng còn có dàn thiêu. Cả xương hài nhi quấn trong lòng mẹ....
Một cuộc thảm sát đúng nghĩa.
Em có được xem một vài hình chụp, thực sự kinh hoàng.
Về sau... đó được coi là bằng chứng kết tội diệt chủng. Quá trình thu thập, phân tích, điều tra kéo dài gần 5 năm.
2. Truyện của bọn trẻ con...
Haizzz, em mỏi tay quá, hẹn hôm khác các cụ nhé.
 

HoaMaudon

Xe tăng
Biển số
OF-344992
Ngày cấp bằng
1/12/14
Số km
1,990
Động cơ
298,610 Mã lực
dạ, ko phải 2 lần đâu ạ. mà là 4 lần H bị sảy thai.
sở dĩ em chỉ có thể kể được 2 lần này, là vì còn có chị Q là người trực tiếp ở bên H lúc đó. khi về nhà bà M và trực tiếp nghe chị Q kể thì em mới có đầy đủ dữ liệu để biên lại theo lời kể của chị.
còn 2 lần sau của H (với người chồng khác) thì chị Q ko còn ở nhà ông S nữa mà đi lấy chồng rồi, nên chị ko trực tiếp chứng kiến.
do đó em ko có dữ liều nhiều để biên lại.
cố tình biên, thì từ chuyện lại chuyển sang truyện rồi.
Vậy là điều em lờ mờ đoán từ đầu chuyện đã có vẻ rõ nét hơn
Vị ấy là 2 mẹ con
 

pikapika1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-744672
Ngày cấp bằng
30/9/20
Số km
389
Động cơ
62,770 Mã lực
Tuổi
45
Bác không nên đến đấy trừ khi muốn thành đệ tử.
Em hết cả rượu vodka cụ. Đúng là bề trên cho Lộc mà cụ chưa được hưởng.

Em thì không gặp người âm như cụ bao giờ tuy nhiên không hiểu sao em rất thích đến đền thờ Đức Thánh Trần và các vị tướng họ Trần. Khi thắp hương ở đó lần nào em cũng có cảm giác rợn hết chân lông, rung động tận đáy lòng. Nhẽ nào mình lại ứng hợp với đền họ Trần ( ag mà em cũng họ Trần). Khi đến các đền chùa khác em không có cảm giác như vậy cụ ạ.
 

pikapika1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-744672
Ngày cấp bằng
30/9/20
Số km
389
Động cơ
62,770 Mã lực
Tuổi
45
Chim lợn thực ra là một loại chim cú thôi. Xưa kia em ở gần nghĩa trang Mai Dịch chim lợn kêu suốt. Tuy nhiên thỉnh thoảng có tiếng kêu rất lạ mà như mô tả trên này thấy giống tiếng vọng kêu.
Trong lúc chờ bác LÃO CANH NÔNG em xin gõ tiếp vài dòng:
3. Chim lợn:
Dân gian hay có những lời đồn không hay về chim lợn và những điều không may khi gặp/liên quan đến nó. Tuy nhiên, theo khoa học thì chim lợn có giác quan tốt hơn con người nên có thể cảm nhận được những thứ khuếch tán ra từ cơ thể người/sinh vật sắp chết nên mới có chuyện những nhà có người sắp mất thì chim lợn hay bay quanh đó kêu éc éc.
Làng em cách đây tầm chục năm có nhà bị trùng tang. Cụ ông mất được 1 năm thì cụ bà (vợ) mất, mất đúng sau ngày giỗ đầu. Đợt đấy chim lợn bay xung quanh nhà kêu điếc tai, người nhà đấy ban đêm cũng chẳng dám đi đâu, ở trong nhà có con mèo hay con chuột chạy làm xong chậu kêu cũng sợ. Sau khi cụ bà mất thì có đi xem bói, mời thầy các kiểu và có lấy bùa về cho yên tâm. Nhưng cụ bà mất được 1 tháng thì 1 người con trai bị tai nạn giao thông mất. Sau khi người con trai mất thì có đi mời sư bên chùa Trấn Quốc về lập đàn cả 1 ngày, tối hôm đấy 3 con lợn nuôi trong chuồng nhà đấy lăn ra chết cả 3. Nhưng sau đấy thì nhà đấy yên, không còn xảy ra gì nữa.
Chỗ em trước có cái tháp nước lâu không sử dụng, bỏ không, chim lợn vào làm tổ đầy. Chúng làm tổ rồi, bay lượn kêu gào suốt quanh đó. Dân quanh đấy thỉnh thoảng vẫn lên phá tổ với tìm bắt chim để nó đỡ kêu đau đầu nhưng cũng chẳng ai làm sao cả.
 

prado2012

Xe container
Biển số
OF-141245
Ngày cấp bằng
9/5/12
Số km
7,797
Động cơ
443,240 Mã lực
Bác không nên đến đấy trừ khi muốn thành đệ tử.
Dạ em là nữ sao lại làm đệ tử của nhà tướng được ạ. Các vị ấy là anh hùng xưng Thánh của dân tộc sao thu đến em ah. Hai năm nay dịch dã lại sinh cu út chỉ có chồng em đại diện gia đình thành tâm thắp nhang trên đền thôi ạ.
 

pikapika1

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-744672
Ngày cấp bằng
30/9/20
Số km
389
Động cơ
62,770 Mã lực
Tuổi
45
Dạ em là nữ sao lại làm đệ tử của nhà tướng được ạ. Các vị ấy là anh hùng xưng Thánh của dân tộc sao thu đến em ah. Hai năm nay dịch dã lại sinh cu út chỉ có chồng em đại diện gia đình thành tâm thắp nhang trên đền thôi ạ.
Công đồng Trần triều vẫn thấy có các cô, còn thì nữ có theo được hay không thì em chịu. Thằng con em từ khi bé tí đi chùa thì không sao nhưng đến các nơi thờ đạo Mẫu là nó phản ứng rất lạ nên em tránh không đưa nó đến.
 

LÃO CANH NÔNG

Xe điện
Biển số
OF-701798
Ngày cấp bằng
26/9/19
Số km
2,255
Động cơ
130,321 Mã lực
Kẻ trấn yểm đã đạt tới tột cùng của dã man và tàn độc Cụ ạ
Vậy là điều em lờ mờ đoán từ đầu chuyện đã có vẻ rõ nét hơn
Vị ấy là 2 mẹ con
hic...nổi hết cả da gà ! em thật !
mợ giải thích giúp em tại sao lại có nhận định là 2 mẹ con ?
_ 1 vị là TGC chắc hẳn phải là trinh nữ, vậy sẽ còn 1 vị là mẹ của TGC cũng bị chôn theo á ?
hay,
_ TGC lại mang bầu lúc bị chôn ?
dù gì đi nữa, theo đa phần cccm trên đây, đều nhận định rằng còn 1 Vị nữa đang ngự ở thửa đất chung đó (ko phải thửa đất của em), và lão DurexXL còn nói Vị còn lại level còn cao hơn cả TGC, nhưng ko tung tác - chẳng lẽ vị này theo logic mợ suy đoán lại chính là mẹ của TGC ?!

còn 1 điều nữa em thấy thắc mắc, mong mợ và cccm ai biết thì góp ý nhận định:
từ khi được cụ thủ nhang làm lễ và trấn yểm, mọi việc trong gia đình ông S có vẻ êm xuôi.
nhưng thời điểm H bị sảy lần 1, thì là ko lâu sau khi cụ thủ nhang mất.
vậy có khi nào sự ko còn của thầy thủ nhang, sẽ góp phần lớn cho việc "quay lại" của Vị kia ?
tức là tác dụng kìm giữ và hóa giải Vị kia, cũng theo cái chết của cụ thủ nhang mà mất tác dụng ?!
liệu có khả năng nào như vậy ?!
 

LÃO CANH NÔNG

Xe điện
Biển số
OF-701798
Ngày cấp bằng
26/9/19
Số km
2,255
Động cơ
130,321 Mã lực
Đại khái là dùng sự oán hận để chuyển thành năng lượng của sự báo thù.
tức là từ cái cội nguồn oán hận của TGC, sẽ lại sinh ra 1 oán hận nữa thành 2 oán hận - oán hận (mẹ) và oán hận (con) ?
có thể hiểu như vậy ?
 
Trạng thái
Thớt đang đóng
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top