Hồi xưa nhà em nghèo nên em chỉ có học và làm việc nhà thôi ạ. Em nhớ hồi tiểu học (em học khu B ở ngoại thành), năm lớp 4 hay lớp 5, lớp em có 2 bạn nữ nhà có điều kiện, mua hay mượn được 2 cái váy voan trắng xòe nhiều tầng, đi tất giấy trắng, trang điểm xinh đẹp, các bạn ấy múa bài Tập tầm vông để thi văn nghệ cấp trường (xuống trường chính ở phố thi). Em đi xem các bạn ấy múa mà mê mẩn, như thấy tiên ấy Mợ ạ.
Sau này đi làm, phải vào đội văn nghệ (thanh niên mà), thử giọng tất, hóa ra em hát được, không những tốp ca mà cả song ca nam nữ mới ghê. Em nhớ là em hát không dở lắm nhưng chân tay với mặt cứng đơ ra ấy
Lúc ấy chỉ hát nhạc đỏ, nhạc trẻ với nhạc vàng thôi, hồi bé nhà hàng xóm mở nhạc vàng còn ông nội em mở đài tiếng nói VN suốt nên em tuy không hát nhưng thuộc giai điệu rất nhiều bài.
Hát chèo với mấy thể loại kén nghe kia là mấy năm gần đây thôi, có một sếp với vài khách quan trọng thích, em nghe mấy bác đấy hát ngang quá nên hát đại, hóa ra em hát cũng đúng nhạc

. Sau đó em mới nghe kỹ để học theo cho đúng giọng chèo, để hát đỡ phô, cũng được khen động viên, dần dần em mới thấy hay và định đi học đàn nguyệt. Có vậy thôi chứ so với dân văn hóa thì em chưa được xách dép cho họ ạ.
Con gái em không chịu hát nhưng nó có chút khả năng guitar (thầy đánh giá là khá), em cho học guitar cổ điển được 4 năm rồi ạ.