Ôi, em nhớ bánh rán Hà Nội quá. Đúng món em thích.Nay sáng chủ nhật, xe du lịch đông, em mua luôn ở Hàng Chiếu chị ạ, nhưng em thấy không ngon bằng bánh rán chỗ đầu Lê Đại Hành (số 33 hay 31 gì đó) bánh to 6k/cái.
Ôi, em nhớ bánh rán Hà Nội quá. Đúng món em thích.Nay sáng chủ nhật, xe du lịch đông, em mua luôn ở Hàng Chiếu chị ạ, nhưng em thấy không ngon bằng bánh rán chỗ đầu Lê Đại Hành (số 33 hay 31 gì đó) bánh to 6k/cái.
À nhà đấy chị cũng hay ăn cùng cháo trai ấy, nhưng xa dạo này ăn ở đây cho gầnNay sáng chủ nhật, xe du lịch đông, em mua luôn ở Hàng Chiếu chị ạ, nhưng em thấy không ngon bằng bánh rán chỗ đầu Lê Đại Hành (số 33 hay 31 gì đó) bánh to 6k/cái.
Xem, chọn hướng nhà cửa và sắp xếp phòng ốc, nội thất theo tuổi và cung mệnh của gia chủ (chủ nhà). Trong một gia đình thì chỉ có 1 chủ nhà mà thôi, còn việc nó có thể hợp hay không hợp với một hay một số thành viên sinh sống tại đó là việc thường xảy ra và không sách nào hay trường phái nào đề cập tới việc đó.Nhìn thấy cụ em nhớ ra việc để hỏi .
Trong 1 mảnh đất khi tiến hành xây nhà thì sẽ tính phong thủy cho căn nhà. Tính toán lại căn cứ vào tuổi của nam chủ . Vậy khi đạt đc nhiều yếu tố tốt theo tuổi nam chủ có thể sẽ làm xấu 1 số vị trí tốt của thành viên khác . Vd : nam chủ Tây tứ mệnh. Mở cửa , hướng ban thờ, bếp vv nhằm tốt cho nam chủ nhưng lại phạm phải chỗ tốt cho thành viên Đông tứ mệnh trong nhà.
Trường hợp này trong PT có giải pháp nào không cụ ?
Em nghĩ nhà thì lấy chủ làm trọng, ở đây là vợ chồng ông chủ nhà thôi cụ, nếu không thì không định được đâu là chính đâu là phụ. Trc nhà em có việc tương tự. Mọi thứ sắp xếp ổn thoả cho bố mẹ em nhưng thằng em trai em bị vào cung cô độc. Sau nó chuyển sang ngủ ở phòng khác thì lấy vợ hanh thông. Sách thì có nhưng chắc cụ chưa tiếp cận thôi.Xem, chọn hướng nhà cửa và sắp xếp phòng ốc, nội thất theo tuổi và cung mệnh của gia chủ (chủ nhà). Trong một gia đình thì chỉ có 1 chủ nhà mà thôi, còn việc nó có thể hợp hay không hợp với một hay một số thành viên sinh sống tại đó là việc thường xảy ra và không sách nào hay trường phái nào đề cập tới việc đó.
Quyền lợi đi liền với Trách nhiệmViệc phân chia tài sản thừa kế cho con trai phần lớn và con gái phần nhỏ hoặc ko có gì. Em nêu suy nghĩ riêng của cá nhân em thôi. Các mợ cứ phàn nàn là gái nên được chia ít hay ko chia bên nhà mình nhưng các mợ ko nghĩ đến việc các mợ lấy chồng thì đã hưởng phần lớn bên chồng (hơn các chị em gái nhà chồng) rồi. Nếu gia đình các mợ chia đều cho con trai và con gái, gia đình bên chồng các mợ cũng chia đều thì cộng lại cả 2 suất vợ chồng cũng gần như bằng trường hợp chia cho trai phần lớn và gái ko có gì. Đó là tính chung trên cả xã hội rộng, còn gia cảnh mỗi nhà khác nhau thì ko thể so sánh nhau.
Kính lão huynh 1 ly mà máy không cho. Cho em nợ vậy nhé.Quyền lợi đi liền với Trách nhiệm
Đây là Thiên địa Đại đạo, Đông hay Tây, xưa hay nay đều thế cả, và sau này mãi mãi vẫn thế Cụ ạ
Ở thể chế xưa, con trai được toàn bộ tài sản, con gái chả được gì vì rất đơn giản và logic: gái đi lấy chồng là cắm mặt cúi cổ lo việc nhà chồng, nhà đẻ không còn trông cậy được gì
Sâu xa là từ cái Tam Tòng mà ra, nó xóa bỏ triệt để vai trò phụ nữ: không được thi khoa bảng, không được làm quan, không gì cả. Nó là sane phẩm của văn hóa, triết học Hán khi sang cố gắng đồng hóa nước ta mà thôi
Nhưng ở xứ Đại Việt, Mẫu hệ là yếu tố phân tách hẳn với văn hóa Hán.
Giặc đến nhà thì đàn bà cũng đánh
Trách nhiệm như thế mà đòi xóa bỏ quyền lợi là nghịch lại Đại đạo
Trong Đại gia đình em, các Chị gái thờ cúng Bố Mẹ bình thường, gia đình các Chị vẫn ấm êm, phát triển, các cháu ngoại thành đạt
Anh em trai khi vợ có đề xuất, cũng để ban thờ bên vợ trong nhà
Có lẽ đó là quan điểm tùy từng gia tộc
Lão già Khổng Tử thật là 1 tên già đê tiện khốn kiếp. Nếu không có lão này thì Tàu và VN ta có lẽ đã khác dất nhiều, có khi đã hóa Dồng từ lâu dồi, đâu để cho bọn Tây lông dắt mũiQuyền lợi đi liền với Trách nhiệm
Đây là Thiên địa Đại đạo, Đông hay Tây, xưa hay nay đều thế cả, và sau này mãi mãi vẫn thế Cụ ạ
Ở thể chế xưa, con trai được toàn bộ tài sản, con gái chả được gì vì rất đơn giản và logic: gái đi lấy chồng là cắm mặt cúi cổ lo việc nhà chồng, nhà đẻ không còn trông cậy được gì
Sâu xa là từ cái Tam Tòng mà ra, nó xóa bỏ triệt để vai trò phụ nữ: không được thi khoa bảng, không được làm quan, không gì cả. Nó là sane phẩm của văn hóa, triết học Hán khi sang cố gắng đồng hóa nước ta mà thôi
Nhưng ở xứ Đại Việt, Mẫu hệ là yếu tố phân tách hẳn với văn hóa Hán.
Giặc đến nhà thì đàn bà cũng đánh
Trách nhiệm như thế mà đòi xóa bỏ quyền lợi là nghịch lại Đại đạo
Trong Đại gia đình em, các Chị gái thờ cúng Bố Mẹ bình thường, gia đình các Chị vẫn ấm êm, phát triển, các cháu ngoại thành đạt
Anh em trai khi vợ có đề xuất, cũng để ban thờ bên vợ trong nhà
Có lẽ đó là quan điểm tùy từng gia tộc
là cụ tự kêu các mợ ở đây “phàn nàn” nếu cụ đọc lại comment của mình đấy. Còn cái ý chia đều của cụ thì đã nói ở trên, nó không hợp lý vì nó là sự nguỵ biện cho sự bất công bằng từ gia đình đến xã hội, em nói cụ máy móc theo nghĩa đó đấy. Nói thật là em hay xem phim Tàu với Việt nam thấy nhiều vụ như các mợ kể nên đọc đến ý bình đẳng trên toàn xã hội của cụ thì đúng là đại nghịch bất đạo khi quyền lợi ko đi cùng trách nhiệm được nguỵ biện công bằng chung khi đổ đồng tổng sắp như cụ nói mà thôi.Em đã nói là suy nghĩ của riêng em… ko hề chỉ trích ai như mợ 2012 nhận xét… mời mợ 2012 đọc lại còm của em nhé… chưa gì đã gọi người khác là ngụy quân tử kiểu chê bai thì em cũng chịu… ý của em là nếu nhà nào cũng chia đều thì cộng 2 suất cũng gần tương đương chia lệch phần lớn phần nhỏ… ko hề có ý trọng nam khinh nữ hay nặng nhẹ việc thờ cúng là con trai hay con gái… chuyện tiền lương thì lại là chuyện khác nữa… lương cao lương thấp là rõ ràng… phải có sếp có lính… thế thôi!!!
“Các mợ” với “các mợ ở đây” hoàn toàn khác nhau nhé… thêm chữ ở đây thì quá là ác ý quá mợ…là cụ tự kêu các mợ ở đây “phàn nàn” nếu cụ đọc lại comment của mình đấy. Còn cái ý chia đều của cụ thì đã nói ở trên, nó không hợp lý vì nó là sự nguỵ biện cho sự bất công bằng từ gia đình đến xã hội, em nói cụ máy móc theo nghĩa đó đấy. Nói thật là em hay xem phim Tàu với Việt nam thấy nhiều vụ như các mợ kể nên đọc đến ý bình đẳng trên toàn xã hội của cụ thì đúng là đại nghịch bất đạo khi quyền lợi ko đi cùng trách nhiệm được nguỵ biện công bằng chung khi đổ đồng tổng sắp như cụ nói mà thôi.
Em dừng comment với cụ ở đây nhé.
Kính Cụ Anh một ly ạKính lão huynh 1 ly mà máy không cho. Cho em nợ vậy nhé.
Em dâu HD đây ạ.
Hi, chia sẻ với mợ. Gia trưởng thì em không dám nói , nhưng phân biệt XX, XY thì em thấy quê em còn rất năng nề. Em xin chia sẻ một câu chuyện để CCCM thấy:
Hàng năm các cụ ở quê năm nào cũng tổ chức họp họ, nhưng toàn rơi vào những ngày thường trong tuần nên em cũng ít về vì còn phải đi làm . Năm vừa rồi ngày giỗ họ vào thứ 5 nhưng các cụ nhất quyết chuyển sang ngày thứ 7 để con cháu các chi ở tỉnh xung quanh về họp bàn chuyện của họ. Sau khi bàn bạc xong và thống nhất cao đến tiết mục cơm cỗ . Quê em cơm cỗ ngồi phân chia thứ bậc rất nghiêm ngặt, em và mấy ae được xắp mâm ngồi nhưng thiếu một người , lúc đấy em thấy hai vợ chồng ông anh cùng chi cũng vừa đến nên em mời ông anh ngồi cùng cho đủ mâm ,ông này đang công tác trên Huyện (chị vợ thì ngồi với vợ em ở mâm khác phía xa) lúc mời em thấy ông anh cũng chần chừ nhưng rồi cũng vào mâm và ngồi xuống. Khi rượu được rót ra mấy anh em còn đang hỏi thăm nhau và chưa được hớp nào, có ông chú trong họ đi qua thấy và nói ơ thằng ... sao ngồi ở đây xuống dưới kia chứ, làm cho ông anh mặt đỏ bừng và đi xuống ngồi ở mâm phía dưới ( lý do duy nhất là ông anh đấy chỉ có 2 cô con gái). Bọn em cũng ngoài 50 cả rồi ,và em cũng không ủng hộ quan điểm của các cụ ở quê vì nó tạo áp lực cho con cháu từ cuộc sống hàng ngày đến những việc chung của họ. Khi em có ý kiến thì vẫn một câu duy nhất "đất lề, quê thói và quy định của họ như vậy ", không hiểu mấy năm sau đến lứa bọn em được cầm cờ ,có thay đổi được những quan niệm đấy không , nhưng em thấy khó nói.
Vứt cmn ra khỏi đầu cho nhẹ đi Lão anhXh nó vô vàn lắm mợ .
Em kể 1 câu chuyện có thật 100% . Không sai 1 chi tiết nào để mợ thấy nó đa dạng . Bất kể đó là nhà trai hay gái .
1 nhà nọ bố miệng nói rất thương con gái và trong lẽ sống luôn phát biểu chửi bất kỳ kẻ nào trọng tiền hơn tình. Tc mới quan trọng chứ tiền nó bạc. ...
Rồi con gái lấy chồng.
Khi quen nhau ít tuần cô vay tương đương 5 chỉ vàng mua quần áo đi xin việc . Quen nhau vài tháng cô Nằng nặc bằng mọi giá đòi ng yêu mua gói bh AIA năm 1 do cô bán trị giá 10 chỉ vàng khi ấy. Chắc chiết khấu lớn nhưng cô ỉm. Rồi cô đòi mua quà giá trị tặng mẹ ng yêu..nhưng khi mua cô nói : anh trả tiền đi. Ng yêu cũng trả. Mọi nợ nần cô lờ đi như chưa từng cầm tiền. Lấy đương nhiên là xù nợ ko cần 1 lời nói lại về chuyện cũ . Màn bán bh diễn ra trước mặt bố cô dâu tương lai .
Cưới. : từ chăn màn quần áo ảnh ọt nhẫn nhủng nhà cửa giường chiếu v v tóm lại là 100% chú rể lo , nhà trai lo . Nhà gái mua cho con gái cái uây gần 10 năm tuổi. Rể sau ngán quá bảo dâu mang về cho em trai, rể sẽ mua cho dâu 1 chiếc xe tử tế ( sau còn nói mua cho oto nhưng ko dám nhận - chí hèn sợ ko lo đc dầu xăng ) . Dâu mang về . Bố dâu mang về quê cho cháu ruột vì khi đó mẹ dâu mất- dư 1 xe.
Ngày cưới. Nhà dâu cô bác bố mẹ tuyên bố trong đám cho 2 vc 8 chỉ vàng . Đc 1 tuần dâu nói để nhà rể ko an toàn . Xin mang về gửi bố mẹ đẻ. Tuần tiếp theo thì bảo cho bố mẹ đẻ vay trả nợ do vừa xây nhà vài tầng..khi đó nhà rể cũng đang hoàn thiện. Mười mấy năm trôi qua và mãi mãi sau này . Nhiều biến cố kinh tế lớn đã xảy ra . Rể có lúc rơi vào khó khăn cực độ tới mức phải chuyển trường tư về công cho con học , khó tới mức suýt bán nốt cái xe máy nhưng bố con nhà dâu lờ đi ko 1 lời nói gì động tới 8 chỉ vàng. Khi dâu đẻ đái thì bố dâu cũng ngồi nhà kệ mịa chúng bay ko cho con gái 1 xu ..lo quá thì ông khóc , tụ tập hx khóc và chửi bậy..ra bề rể chưa tốt.
Mẹ vợ cấp cứu rồi chết . Tiền bv , tiền cc, tiền bs , tiền đám ma rể lo giúp..lo xong còn dư 50 % tiền. Nói trả rể 50% đó nhưng rể cho nốt vì em vợ còn đi học. Đó quy vàng thì thời giá cũng tính bằng đv cây.
13 năm sau Ngày mẹ rể ốm vì bạo bệnh bố dâu dắt vợ bé qua thăm mua 2 kg cam và vài đôi trăm ngàn. Rể ko trọng tiền quá mức nhưng đau xót trong lòng vì sao mình ngu tới mức vớ phải 1 lũ ngu từ bố tới con thế ko sao gỡ đc.
14 năm sau. Ngày mẹ rể mất bố dâu và vợ tới phúng vài trăm k. . Ko bằng đc cả đôi bên xóm giềng. Rể lại thấy thấm thía nỗi ngu của mình..vì dễ dãi ko hiểu biết mà vơ vào 1 gien giống lười biếng ngu hèn tầm thường.
Vợ rể đẻ đái vài bận thì bố con nhà dâu lờ mấy chỉ vàng .
Rể 1 mình mua đất , bố con nhà dâu lờ . Hay vì biết rể đã lại có vài cây .
Rể xây nhà , bố con nhà dâu lờ. Phải thôi. 130 150 cây khi ấy nó có chắc nó ko nhớ 8 chỉ mang diễn trong đám ngày nào .
Thời điểm khi mang 8 chỉ về sau cưới 2 tuần dâu ko biết rằng nơi mà cô nói ko an toàn đó rể đang để đó tương đương hơn 120 cây vàng..rể đâu có coi 8 chỉ ra cái đinh gì. Cs sau này cũng vậy . Dâu đến như kẻ ở nhờ vô trách nhiệm.
Kẻ luôn nói tc mới quan trọng sau khi vợ mất còn không dám lấy 1 ai ko có thu nhập dư ra , bảo con trai cũng phải kiếm đứa có thu nhập mới lấy.
Nhưng rể đã lấy con gái ông ko những khi đó sau vô công dồi nghề là màn bán bh cho chính chồng tương lai.sau tới là vô công dồi nghề.
Nhưng có 1 sự thật . sâu xa trong lòng chắc chắn rể khinh bố con nhà dâu không bao giờ hết . Nỗi khinh bỉ sâu xa trong lòng cao như núi..nó toát cả ra ngoài.
Giờ đây rể giận mình quá non nớt tình trường để vớ phải thứ mà theo anh ta là vô phúc. Giận mình ko đủ dã man để mang đến trả người sau cưới 1 tháng. Giận mình vớ phải giống chí hèn mạt. Nhầm lẫn khái niệm ngoan hư .
Chuyện tầm phào ko có tâm linh . Em sẽ xóa nó sau để trả lại tài nguyên cho thớt.
Em nhất trí. Tuy nhiên đó chỉ là những gì người ta/người ngoài cuộc dùng lý trí để nói với nhau. Còn người trong cuộc, những người đang phải đối mặt, trả giá, hoặc dứt nó đi thì cũng để lại vết sẹo, mỗi lần trái gió trờ trời lại nhức nhối.Xe nội lước
Buông bỏ những chuyện đó đi cho nhẹ đầu, nhẹ lòng cụ ơi. Coi như làm từ thiện hoặc đánh rơi. Em cũng va những việc đó rồi, bài học là quên vấn đề tiền đi càng sớm càng tốt, hãy cảm thấy vui vì mình là người cho đi.
Về con người: nhìn nhầm, chọn nhầm người trong các mối quan hệ có phần lớn là lỗi của mình. Thay đổi được thì thay đổi. Không thay đổi được thì dẹp, không dẹp được thì sống vì những thứ tốt đẹp trong tương lai, nhà vợ không tốt thì sống vì vợ, con thôi; vợ không tốt thì sống vì con.
Từng gia đình sẽ có từng skeleton in the cupboard ( bộ xương thối trong tủ) cụ ạ. Coi như người con rể đang trả nghiệp nợ nhà dâu kiếp trước đi. Vợ chồng, em nghĩ nó là dây tơ hồng đã định sẵn, cũng là một dạng trả nghiệp nhau.Bỏ chứ cụ mợ. Nhưng có như hổ thì cũng đã mắc quai ..sức càng cố bật lên . Lũ ngu hèn càng tóm vào ỷ lại. Ng rể đã lụn bại vì chúng.. không biết ngày nào mới dứt đc đám nhầy nhụa đó. Cái đau nhất là những đứa bé yêu.. chúng ko đc nhận sự gd mang tính vh và cổ truyền làm căn bản.
Như này thì đã bỏ được đâu ạ.Bỏ chứ cụ mợ. Nhưng có như hổ thì cũng đã mắc quai ..sức càng cố bật lên . Lũ ngu hèn càng tóm vào ỷ lại. Ng rể đã lụn bại vì chúng.. không biết ngày nào mới dứt đc đám nhầy nhụa đó. Cái đau nhất là những đứa bé yêu.. chúng ko đc nhận sự gd mang tính vh và cổ truyền làm căn bản.
Chắc chắn rồi Mợ ơi. Em có thể hiểu được ạ.Em nhất trí. Tuy nhiên đó chỉ là những gì người ta/người ngoài cuộc dùng lý trí để nói với nhau. Còn người trong cuộc, những người đang phải đối mặt, trả giá, hoặc dứt nó đi thì cũng để lại vết sẹo, mỗi lần trái gió trờ trời lại nhức nhối.
Có một điều em thấy trong dân gian có câu, lấy vợ dại hại 3 đời, với em câu đó áp dụng cho cả 2 phía, ko phải mỗi lấy vợ đâu.
Có những cái nhầm lẫn kiếp này ko thể sửa chữa được, kể cả có quay đầu cũng ko thể là bờ,