Em nhớ là đọc nhiều bài của cụ trong này kể về các kỷ niệm tình duyên. Em nhớ cụ miệng thì tán dẻo mà mắt vẫn để tâm từng thay đổi nhỏ của bạn nữ nên em nghĩ cụ là người rất nhạy cảm, tinh tế. Phụ nữ thích nhất mẫu nam kiểu này bảo sao cụ nhiều mối.Mẹ em yêu em ko giống ai. Em nổi tiếng khi bé vì mặc đẹp . Em có tiếng khi 3 4 tuổi mẹ em đưa cho 1 hộp sữa ông thọ có đục 2 cái lỗ trên mặt lon. Em ngửa cổ tu 1 hơi không nhả là hết luôn cái lon xong ném vỏ ..mọi ng vội nhặt lại để tráng lại tận dụng.
Em từng có tiếng là 1 em bé đẹp , mạnh dạn và mau miệng . Chính mẹ em kể rằng khi em 3 4 tuổi cứ ra chợ mà xổng ra là em tự lượn ra hàng thịt xin đc 1 miếng dù ko quen biết. Rồi 1 tối muộn mẹ em chở em từ đâu đó về thì hỏng xe . Em tự nhiên chay xa con đường tìm ng đến giúp..
Mẹ em tranh thủ đi kéo tôm mà tóm đc con 33 bé như đồng xu cũng mang về cho.
Nhưng em cũng là đồ vật để mẹ em đánh rất đau nhằm trả thù bà nội ..cái này lớn em hiểu ra . Em nói và mẹ em im. Em bị đánh liên tục với những lý do chính mình ko biết . Rồi trói chân tay thả dọa dìm chết trong bể nc mưa khi 3 4...vv
Em đc 10 ..có hôm mẹ em cũng thưởng ăn phở ( chợ ngã 4 sở cũ ..thời 1980 1982 ) . Nhưng phở ko bao giờ nhiều bằng roi vọt .
Em cảm giác em kiêm thêm làm tài sản sở hữu , là thú nuôi, là vật trang sức .
Có hôm trước khi mẹ em mất đôi năm . 1 hôm 1 đồng nghiệp bà qua chơi..em lạnh nhạt . Sau em có giải thích : con ko tự tin đc nữa trước cô ấy. Nay con 44 45 nhưng nhớ năm 11 . Cô ấy dạy Nga văn. Con ko mang sách cô ấy xuống VP nói với mẹ. Mẹ về nói với bố..bố nhìn con nói : lần sau lôi nó ra cửa lớp và tát vào mặt.
Con lại quên vào lần sau nào đó và mẹ đã làm xuất sắc dặn dò của bố. Hôm nay con còn nguyên cảm giác nhục nhã trước các bạn. Mẹ em nói nhỏ : mẹ xin lỗi ..đây là lần đầu tiên bà xl em ..có thể là duy nhất nhưng em thấy nhẹ bỗng trong lòng khi ấy. Nhưng bảo ôm ấp như mấy thằng bạn ôm mẹ chúng thì em chịu .
Mẹ em luôn khắc nghiệt dù bà hy sinh cho em rất nhiều nhưng kể cả tới khi bà mất em cũng ko sao cải thiện nổi khối băng trong lòng trước bà. Có thể mọi ng sẽ chửi..nhưng thực sự nói đây thì xúc động chứ khi bà bắt đầu nhắm mắt tới khi an táng bà em chưa từng rơi đc 1 giọt nc mắt .. dù có lúc em sợ sự lạnh lẽo của chính mình.
Sau khi mẹ em mất độ 1 năm ..1 hôm bà 2 của bố em gọi báo tin bố em vào viện cắt polip..nói con bà đã chu đáo đưa đi khám và làm ( bs) .. hỏi ý em sao, có qua thăm không . Em ko thể trả lời là không nhưng em ko biết qua sẽ như nào ..qua nói sao . Em qđ trả lời : để con suy nghĩ và em không qua . Lần gặp nhau gần nhất trước đó đã không cải thiện đc gì .
Nhạy cảm, tinh tế thì thường chỉ sướng người được quan tâm thôi chứ người mang đức tính này thường khổ bỏ xừ ra vì người thường đa số vô tâm. Người thường chỉ cần được cho hộp sữa đã thấy mừng nhưng người mẫn cảm còn quan tâm đến tận cùng cảm xúc của người đưa hộp sữa lúc đó cơ.