Có cụ nào mới hơn không?
Còn chuyện gì nữa k cụEm đăng nốt phần cuối để tối xem Bóng đá cho yên tâm ạ!
ĐẤT DỮ ....
( tiếp theo và hết )
Đận này ông Thanh ngọng ốm nặng lắm , ông mê sảng liên tục và nằm liệt giường hẳn . Thỉnh thoảng ông rên khẽ như lạy van : chúng mày có thôi chém nhau đi không , ối dồi ôi tôi dau đầu quá . Bà cụ bán rau gầy rộc đi khi mất ngủ triền miên vì ông Thanh rên rỉ , ban ngày thì còn phố xóm đáo qua chứ đêm thì không lẽ bà để mặc ông nằm đó . Dẫu có chửi nhau suốt nhưng vì vẫn phải chung mái nhà nên bà cũng không nỡ bỏ mặc , đã già cả còn thêm mất ngủ khiến bà trông hom hem hẳn đi ....
Chợ Sắt vốn là khu chợ rất nổi tiếng của Hải phòng , nhưng không hiểu vì sao từ ngày người ta cho nhà thầu Trung Quốc vào đầu tư cái chợ ấy bỗng như khác hẳn , kinh doanh lèo tèo như chợ ma . Mà cả khu chợ được xây hoành tráng như thế lại toạ lạc chỗ đắc địa của thành phố , vậy mà vẫn lèo tèo . Nghe đâu cái ông người tàu mời ông bạn từ Phòng Thành về chơi và xem lại địa thế chỗ chợ Sắt để mở hàng gì đó , Thấy đồn ông này giỏi địa lý lại cũng là pháp sư cao tay . Người ta không thể ngờ được rằng ông thầy đó trước cũng ở ngay gần đó , ông theo cha mẹ về nước năm 78-79 khi mà người ta bài xích người Hoa . Ông Thanh lại có họ xa với ông thày địa lý đó , việc đầu tiên là ông thày đi mọ mẫm tìm chút máu đào xa lắc của mình . Mày mò hỏi thăm xóm cũ mãi , ông cũng tìm được ông Thanh nằm chết dí trong cái mớ hỗn độn không biết gọi là giẻ hay chăn , Ông vào và cúng khấn một hồi rồi nhẩm đốt ngón tay , xong cho ông Thanh mấy trăm bạc và dặn hàng xóm chuẩn bị hậu sự đi là vừa , chỉ biết rằng có người rỉ tai lại với bà Linh rằng đừng uẩn ức mãi nữa . Nghe đâu lúc thày địa lý nhắm mắt ngồi bấm tay hàng nửa giờ cạnh giường ông Thanh thì thầy thấy hai người kia kiếp trước nợ mạng nhau , ngoài sa trường anh Bằng chém thằng Long cụt đầu trước . Vì là kẻ thù của nhau từ tiền kiếp nên giờ đòi mạng nhau như cũ , chứ việc anh Bằng luôn thủ súng trong người thì ai chả biết . Đòm phát có mà chả kịp vung dao .....
Đúng ba ngày sau thì Ông Thanh ngọng mất , phường đứng lên tổ chức cả niệm lẫn đưa ra nghĩa trang gói gọn trong một ngày . Chắc cũng chẳng xem ngày giờ gì , chỉ biết tầm 4h sáng chim lợn lại eng éc trên xóm nghe mà rợn cả người . Người ta kháo nhau chị B nhà đối diện kêu nhức tai vì nghe tiếng vọng lúc 4h ... còn sáng ra thì bà bán rau lục tục đi lấy rau sớm để bán , lúc bật điện đưa mắt nhìn vào ổ của ông Thanh thấy cái tư thế nằm co quắp bà nghi ngờ , liền vào lay ông thì đã thấy đi rồi .....
Bà hô hoán hàng xóm , cái tầm 5h hơn mà nghe hô hoán thì nó ám ảnh cái xóm nghèo ấy như thế nào , bà Linh bảo ... ông ấy đi chắc cũng chỉ tầm 4h chứ thân còn mềm thì có nghĩa chết chưa quá 3h đồng hồ .
Sau đám ma người ta lại thấy rợn rợn qua căn nhà đầy mùi nhang khói đó , cái bàn thờ gỗ tạp được để giữa nhà khiến người ta nhớ đến cái ban thờ anh Bằng hồi mới bị chém chết , cái mùi nhang khói bảng lảng âm dương như thằng Long máu me đầy người về xin cơm bà cụ bán rau , nó cứ âm âm u u buồn bã và ai oán . Chỉ tội bà cụ bán rau , chắc cũng sợ hãi lắm vì sống trong cái cảnh nghèo mạt nên phải nghiến răng nén sợ hãi để có chỗ trú bão giông mà không ướt như chuột lột , dẫu sao nó cũng có một chữ NHÀ ....
Nguồn: FB: Xuân Bồ Câu
Lão là mới nhất đấyCó cụ nào mới hơn không?
Chờ cụ biên xong em có chút thắc mắc.
Chào S ông em quay về 402, phòng này có 3 giường như hình em mô tả. Đầu giường là cửa sổ nhìn xuống đường phố. Thằng D đã sắp xếp xong đồ vào tủ, nó thấy em về thì hỏi em nằm giường nào
Từ lúc mở cửa vào phòng, em đã để ý cái tầm cửa mở có độ quét nhìn thẳng vào 2 giường G2 và G3, thế là em bảo em chọn cái giường G1 trong cùng
Thằng D vâng rồi bảo em nằm giường cạnh anh cho vui
Em tắm trước, khi ra ngoài ngồi, em mới quan sát kỹ cái phòng. Nó có 2 đèn neon ở bên trên cái tủ và 2 đèn nữa ở phía tường đối diện. Có 1 cái đèn ngủ thì ở bên trên cái cửa ra vào,bóng quả nhót màu xanh. Em tắt neon,bật thử lên thì phòng xanh lè ..... Em tắt luôn
Hai anh em nằm G1 và G2, em hì hục xách 2 cái vali của 2 anh em vứt lên cái G3. Thằng D ra thấy vậy thì hỏi sao?
Em bảo: để cho giường đó đỡ trống (đây cũng là nguyên tắc em luôn làm khi đi ngủ khách sạn 1 mình mà có 2 giường)
Hôm đó đi cả ngày, hai anh em tắt đèn, không bật cái đèn xanh kia, mà kéo rèm ở cái cửa sổ nhìn ra hành lang (thẳng sang cửa 403), cửa kính đó là kính hoa dâu, ánh điện từ hành lang hắt vào sáng mờ mờ, thực sự cũng chẳng thích thú gì nhưng cũng đành vậy
Em lầm bầm bảo D mai nhớ mua cái đèn bàn về để anh em còn làm việc, kiêm đèn ngủ luôn ...rồi em ngủ lúc nào không biết
Sáng hôm sau đi địa phương. Anh em tự ăn sáng rồi đi sớm. Trên xe, 1 sếp trưởng hỏi S là hôm qua ngủ ngon không
S cười giòn tan, bảo ngủ tốt, chả vấn đề gì. Sếp lại hỏi không có ai quấy j chứ. S hể hả: Chả có ai. Chắc mọi người bày đặt đồn thổi trêu chọc thôi
Công việc của bọn em đận đó là chia 2 tổ do 2 sếp trưởng dẫn đầu, em tháp tùng 1 sếp, S 1 sếp, thằng D chạy hậu cần, chủ yếu đi cùng em.
Những ngày đầu tiên trôi qua, công việc lu bù, thấy S sáng nào cũng dậy tốt, làm việc tốt, tinh thần tốt ...bên em cũng vậy, anh em đi cả ngày về là ngủ ngon lành, sáng dậy lại đi .... Chuyện phòng 403 vì thế cứ nhạt dần
Thứ 7 bọn em vẫn đi làm. CN thì nghỉ. Sáng CN, (hôm bọn em vào là CN tuần trước,vị chi là đã ở đây 7 đêm), mấy anh em kéo nhau ra ăn phở Hà Nội cho đỡ nhớ (cửa hàng phở Hà Nội khá to,nằm ỏ phố Nguyễn Đình Chiểu thì phải, mấy anh em phải đi tãxi đến)
Ăn sáng xong thì cafe. Rảnh mà. Nên cữ cà phê ở Hồ Con Rùa kéo dài từ lúc ăn sáng xong đến tận trưa. Thôi thì đủ mọi chuyện, chuyện công, chuyện riêng, quan điểm, gái đẹp, xe sang.... Và tất nhiên là có nội dung hỏi S về 403
Một anh hỏi:
- Ngủ ngon không?
- Ngon. Chả làm sao cả
- Có thấy gì là lạ không?
- Không luôn
Anh kia chen vào :
- Về lần này tao bảo lão Q (Chánh văn phòng) cho mày vào kỷ yếu luôn
- Sao hả anh?
- Cái 403 này người ở lâu nhất mà VP ghi lại cũng chỉ 3 đêm...
- Hơ, đấy là vì công tác ít ngày, chứ có lâu như anh em mình đâu? S cãi
Anh sếp lúng túng, ừ, có phải lúc nào cũng có công tác dài ngày ở đây đâu...
Em chỉ ngồi nghe từ đầu, đến lúc này, sau khi rất phân vân, em quyết định hỏi S:
- Mùi tỏi tươi mấy hôm có đỡ không ông?
Nghe em hỏi, S như nhớ ra, bảo:
- Hết ngay thì phải. Từ sáng hôm sau đến nay không còn tí mùi nào luôn
Chiều hôm đó tự do, mấy anh em đi Củ Chi chơi đến tối mới về.
Ăn uống xong mới lên phòng. S cao hứng sang 402 chơi với hai anh em em.
S là đàn ông rất tháo vát, chu đáo. Trong khi anh em đi cứ rôm rả chém gió, chơi, rồi ăn uống, rồi về ...thì S chả biết từ lúc nào đã mua được bịch hoa quả tươi, xách theo vào luôn 402.
Hai anh trưởng cao tuổi hơn ngủ sớm, 3 bọn em ăn hết mớ xoài,dưa thì cũng gần 11h... lục tục đi ngủ
Phòng em thì D đã mua cái đèn bàn để luôn chỗ bàn làm việc cạnh cái tủ và cửa sổ nhìn ra hành lang,nên từ mấy hôm bọn em đóng cửa kéo rèm kín, bật đèn bàn thay đèn ngủ, rất tốt
Nằm nghịch điện thoại một lúc chưa ngủ được, cũng tầm 12h đêm, thì em thấy tiếng 403 mở cửa, rồi ba bước chân lẹp kẹp, tiếng S vang lên cùng tiếng gõ cửa phòng em:
- Ông X ơi, ngủ chưa, tôi nhờ tí
D bật dậy ra mở cửa, S cởi trần quần đùi, tay cầm cái điện thoại thò mặt vào bảo:
- Ông X sang tôi nhờ tí
Em nhỏm dậy đi theo S sang, D định đi theo, nhưng tự nhiên không hiểu sao ngay lúc ấy lại lóe lên trong đầu em là 402 không thể bỏ ngỏ cửa, em bảo D cứ ở lại, mình em sang
Bước theo S vào 403
Xộc vào mũi em là MÙI TỎI
Em đang lạch xạch tiếp ạ
Em xong rồi đấy ạ,Mợ hỏi đi ợChờ cụ biên xong em có chút thắc mắc.
Ơ, đã hết đâu ạ?Em xong rồi đấy ạ,Mợ hỏi đi ợ
Xời buồn gì, em thấy thế là hay rồi. Nhìn thực tế Nhựt bủn mạnh hơn mình, các cầu thủ nhà mình đá quá nhiệt huyết máu lửa....chỉ kém vui hơn tí thôiBuồn quá
Hai bố con áo đỏ sẵn rồi
Đó chính là điều em vẫn ám ảnh đến tận bây giờ .....Ơ, đã hết đâu ạ?
Em thắc mắc là nhiều người nghĩ rằng ma sợ tỏi. Nhưng trong trường hợp này thì hơi sai sai. Vậy thực sự tỏi có tác dụng gì không ạ?
Ới cụ Đào Tử Thi, em nhớ có lần cụ Đào nói tỏi không có tác dụng với ma.Đó chính là điều em vẫn ám ảnh đến tận bây giờ .....
Không thể hiểu nổi
Thỉnh thoảng em sẽ vào còm khua để tránh trường hợp cụ ngủ gật.Thằng D tuột ra câu hỏi ấy xong thì ngủ luôn
D ăn tốt, sức khoẻ tốt, ngủ cực tốt
Em chìm dần vào giấc ngủ, trong đầu cứ vảng vất Chủ nhật, Chủ nhật, Mùi Tỏi ...
Sáng hôm sau, lại một tuần công việc mới. Khi xuống sảnh để lên xe đi, chưa thấy S xuống.
S chậm khoảng 10p.
Trên xe, mọi người nói chuyện rôm rả, S lặng yên. Em nhìn sang S, nét mệt mỏi loé lên nơi khoé mắt...
Biết tính S, em cũng không hỏi gì hơn. Rồi lại chia hai nhóm công việc. Chiều muộn về ăn cơm, quan sát thì em thấy S đã hết mệt. Công việc hôm nay bên nhóm S tốt nên cậu ta phấn khởi.
Cơm nước xong lên phòng. Em chủ động bảo S là sẽ vào phòng cùng. S đồng ý.
Bước vào 403, mùi tỏi đã lại hết sạch như chưa từng nồng nàn đêm qua. Em đi quanh phòng, vào cả WC, mọi thứ đều bình thường
Em chào S, chuẩn bị về, bỗng nhiên nhìn vào cái tủ gương. Em nhớ ra, bảo S: Ông lấy cái khăn, che cái gương lại đi, hay hơn...
S gật đầu. Hôm nay S không tươi và nhanh miệng lắm.
Em về phòng, bảo D là hnay anh em chú ý chút, nếu bên anh S có cần j thì mình sang. D nhất trí ngay.
Nhưng rồi đêm trôi qua trong yên ổn
Sáng hôm sau, khi em với D vào thang máy thì S cũng vào theo....
Nhìn S em giật mình, mắt chớm có quầng và mệt mỏi ...rõ là đêm qua S không ngủ tốt
S vẫn lặng lẽ như sáng hôm qua. Hai anh trưởng hôm nay bắt đầu chú ý, hỏi S có ngủ đc ko. S vẫn ương, nói là ngủ tốt.
Trước khi hai tổ chia nhau đi cviec, S nói riêng với em: Tối nay về ông sang tôi nhờ tí
Em ok
Chiều hôm đó về, lúc ăn cơm, các anh trưởng cho biết là công việc tiến triển rất tốt. Dự kiến là thứ 3 tuần sau (tức là 1 tuần nữa) sẽ về.
Nghe vậy thì e thấy bình thường, vì em cũng chả có nhu cầu về sớm, thằng D thì chưng hửng, vì nó đã lên kế hoạch đi ăn, đi chơi, đi thăm thú ở đây cho 4 cái Chủ nhật.... Nhìn sang S, em thấy S ánh lên niềm vui trong mắt
Em vẫn hóng nhá, lão hứa hết chuyện này hôm nay rồi đấy nháThằng D tuột ra câu hỏi ấy xong thì ngủ luôn
D ăn tốt, sức khoẻ tốt, ngủ cực tốt
Em chìm dần vào giấc ngủ, trong đầu cứ vảng vất Chủ nhật, Chủ nhật, Mùi Tỏi ...
Sáng hôm sau, lại một tuần công việc mới. Khi xuống sảnh để lên xe đi, chưa thấy S xuống.
S chậm khoảng 10p.
Trên xe, mọi người nói chuyện rôm rả, S lặng yên. Em nhìn sang S, nét mệt mỏi loé lên nơi khoé mắt...
Biết tính S, em cũng không hỏi gì hơn. Rồi lại chia hai nhóm công việc. Chiều muộn về ăn cơm, quan sát thì em thấy S đã hết mệt. Công việc hôm nay bên nhóm S tốt nên cậu ta phấn khởi.
Cơm nước xong lên phòng. Em chủ động bảo S là sẽ vào phòng cùng. S đồng ý.
Bước vào 403, mùi tỏi đã lại hết sạch như chưa từng nồng nàn đêm qua. Em đi quanh phòng, vào cả WC, mọi thứ đều bình thường
Em chào S, chuẩn bị về, bỗng nhiên nhìn vào cái tủ gương. Em nhớ ra, bảo S: Ông lấy cái khăn, che cái gương lại đi, hay hơn...
S gật đầu. Hôm nay S không tươi và nhanh miệng lắm.
Em về phòng, bảo D là hnay anh em chú ý chút, nếu bên anh S có cần j thì mình sang. D nhất trí ngay.
Nhưng rồi đêm trôi qua trong yên ổn
Sáng hôm sau, khi em với D vào thang máy thì S cũng vào theo....
Nhìn S em giật mình, mắt chớm có quầng và mệt mỏi ...rõ là đêm qua S không ngủ tốt
S vẫn lặng lẽ như sáng hôm qua. Hai anh trưởng hôm nay bắt đầu chú ý, hỏi S có ngủ đc ko. S vẫn ương, nói là ngủ tốt.
Trước khi hai tổ chia nhau đi cviec, S nói riêng với em: Tối nay về ông sang tôi nhờ tí
Em ok
Chiều hôm đó về, lúc ăn cơm, các anh trưởng cho biết là công việc tiến triển rất tốt. Dự kiến là thứ 3 tuần sau (tức là 1 tuần nữa) sẽ về.
Nghe vậy thì e thấy bình thường, vì em cũng chả có nhu cầu về sớm, thằng D thì chưng hửng, vì nó đã lên kế hoạch đi ăn, đi chơi, đi thăm thú ở đây cho 4 cái Chủ nhật.... Nhìn sang S, em thấy S ánh lên niềm vui trong mắt
Thằng D tuột ra câu hỏi ấy xong thì ngủ luôn
D ăn tốt, sức khoẻ tốt, ngủ cực tốt
Em chìm dần vào giấc ngủ, trong đầu cứ vảng vất Chủ nhật, Chủ nhật, Mùi Tỏi ...
Sáng hôm sau, lại một tuần công việc mới. Khi xuống sảnh để lên xe đi, chưa thấy S xuống.
S chậm khoảng 10p.
Trên xe, mọi người nói chuyện rôm rả, S lặng yên. Em nhìn sang S, nét mệt mỏi loé lên nơi khoé mắt...
Biết tính S, em cũng không hỏi gì hơn. Rồi lại chia hai nhóm công việc. Chiều muộn về ăn cơm, quan sát thì em thấy S đã hết mệt. Công việc hôm nay bên nhóm S tốt nên cậu ta phấn khởi.
Cơm nước xong lên phòng. Em chủ động bảo S là sẽ vào phòng cùng. S đồng ý.
Bước vào 403, mùi tỏi đã lại hết sạch như chưa từng nồng nàn đêm qua. Em đi quanh phòng, vào cả WC, mọi thứ đều bình thường
Em chào S, chuẩn bị về, bỗng nhiên nhìn vào cái tủ gương. Em nhớ ra, bảo S: Ông lấy cái khăn, che cái gương lại đi, hay hơn...
S gật đầu. Hôm nay S không tươi và nhanh miệng lắm.
Em về phòng, bảo D là hnay anh em chú ý chút, nếu bên anh S có cần j thì mình sang. D nhất trí ngay.
Nhưng rồi đêm trôi qua trong yên ổn
Sáng hôm sau, khi em với D vào thang máy thì S cũng vào theo....
Nhìn S em giật mình, mắt chớm có quầng và mệt mỏi ...rõ là đêm qua S không ngủ tốt
S vẫn lặng lẽ như sáng hôm qua. Hai anh trưởng hôm nay bắt đầu chú ý, hỏi S có ngủ đc ko. S vẫn ương, nói là ngủ tốt.
Trước khi hai tổ chia nhau đi cviec, S nói riêng với em: Tối nay về ông sang tôi nhờ tí
Em ok
Chiều hôm đó về, lúc ăn cơm, các anh trưởng cho biết là công việc tiến triển rất tốt. Dự kiến là thứ 3 tuần sau (tức là 1 tuần nữa) sẽ về.
Nghe vậy thì e thấy bình thường, vì em cũng chả có nhu cầu về sớm, thằng D thì chưng hửng, vì nó đã lên kế hoạch đi ăn, đi chơi, đi thăm thú ở đây cho 4 cái Chủ nhật.... Nhìn sang S, em thấy S ánh lên niềm vui trong mắt
Lúc lên phòng, như đã nhận lời, em vào 403 cùng S
S nhờ em cùng chuyển cái giường ra chỗ khác
Em hỏi sao? Bị thế nào?
S không nói, chỉ nói là nằm đó có gió thổi từ cửa sổ vào lạnh, khó ngủ. Đêm qua mò dậy đẩy giường lệch sang mà ko đc, nặng quá
Em ok, hỏi S định chỉnh lại thế nào. S bảo đẩy sát vào tường nhà WC, lệch hẳn khỏi cửa sổ ấy
Thế là hai thằng hì hục đẩy. Nhưng mà sao nó nặng thế. Đẩy mắm môi mắm lợi mới được.
Và khi đẩy cái giường đi thì em mới phát hiện ra 1 điều mà em vẫn không để ý
Thằng D tuột ra câu hỏi ấy xong thì ngủ luôn
D ăn tốt, sức khoẻ tốt, ngủ cực tốt
Em chìm dần vào giấc ngủ, trong đầu cứ vảng vất Chủ nhật, Chủ nhật, Mùi Tỏi ...
Sáng hôm sau, lại một tuần công việc mới. Khi xuống sảnh để lên xe đi, chưa thấy S xuống.
S chậm khoảng 10p.
Trên xe, mọi người nói chuyện rôm rả, S lặng yên. Em nhìn sang S, nét mệt mỏi loé lên nơi khoé mắt...
Biết tính S, em cũng không hỏi gì hơn. Rồi lại chia hai nhóm công việc. Chiều muộn về ăn cơm, quan sát thì em thấy S đã hết mệt. Công việc hôm nay bên nhóm S tốt nên cậu ta phấn khởi.
Cơm nước xong lên phòng. Em chủ động bảo S là sẽ vào phòng cùng. S đồng ý.
Bước vào 403, mùi tỏi đã lại hết sạch như chưa từng nồng nàn đêm qua. Em đi quanh phòng, vào cả WC, mọi thứ đều bình thường
Em chào S, chuẩn bị về, bỗng nhiên nhìn vào cái tủ gương. Em nhớ ra, bảo S: Ông lấy cái khăn, che cái gương lại đi, hay hơn...
S gật đầu. Hôm nay S không tươi và nhanh miệng lắm.
Em về phòng, bảo D là hnay anh em chú ý chút, nếu bên anh S có cần j thì mình sang. D nhất trí ngay.
Nhưng rồi đêm trôi qua trong yên ổn
Sáng hôm sau, khi em với D vào thang máy thì S cũng vào theo....
Nhìn S em giật mình, mắt chớm có quầng và mệt mỏi ...rõ là đêm qua S không ngủ tốt
S vẫn lặng lẽ như sáng hôm qua. Hai anh trưởng hôm nay bắt đầu chú ý, hỏi S có ngủ đc ko. S vẫn ương, nói là ngủ tốt.
Trước khi hai tổ chia nhau đi cviec, S nói riêng với em: Tối nay về ông sang tôi nhờ tí
Em ok
Chiều hôm đó về, lúc ăn cơm, các anh trưởng cho biết là công việc tiến triển rất tốt. Dự kiến là thứ 3 tuần sau (tức là 1 tuần nữa) sẽ về.
Nghe vậy thì e thấy bình thường, vì em cũng chả có nhu cầu về sớm, thằng D thì chưng hửng, vì nó đã lên kế hoạch đi ăn, đi chơi, đi thăm thú ở đây cho 4 cái Chủ nhật.... Nhìn sang S, em thấy S ánh lên niềm vui trong mắt
Lúc lên phòng, như đã nhận lời, em vào 403 cùng S
S nhờ em cùng chuyển cái giường ra chỗ khác
Em hỏi sao? Bị thế nào?
S không nói, chỉ nói là nằm đó có gió thổi từ cửa sổ vào lạnh, khó ngủ. Đêm qua mò dậy đẩy giường lệch sang mà ko đc, nặng quá
Em ok, hỏi S định chỉnh lại thế nào. S bảo đẩy sát vào tường nhà WC, lệch hẳn khỏi cửa sổ ấy
Thế là hai thằng hì hục đẩy. Nhưng mà sao nó nặng thế. Đẩy mắm môi mắm lợi mới được.
Và khi đẩy cái giường đi thì em mới phát hiện ra 1 điều mà em vẫn không để ý
Lão có cho rằng những đồ vật đã từng gắn bó với người đã mất trong 1 thời gian dài thì sẽ thành tinh không ạ?Thằng D tuột ra câu hỏi ấy xong thì ngủ luôn
D ăn tốt, sức khoẻ tốt, ngủ cực tốt
Em chìm dần vào giấc ngủ, trong đầu cứ vảng vất Chủ nhật, Chủ nhật, Mùi Tỏi ...
Sáng hôm sau, lại một tuần công việc mới. Khi xuống sảnh để lên xe đi, chưa thấy S xuống.
S chậm khoảng 10p.
Trên xe, mọi người nói chuyện rôm rả, S lặng yên. Em nhìn sang S, nét mệt mỏi loé lên nơi khoé mắt...
Biết tính S, em cũng không hỏi gì hơn. Rồi lại chia hai nhóm công việc. Chiều muộn về ăn cơm, quan sát thì em thấy S đã hết mệt. Công việc hôm nay bên nhóm S tốt nên cậu ta phấn khởi.
Cơm nước xong lên phòng. Em chủ động bảo S là sẽ vào phòng cùng. S đồng ý.
Bước vào 403, mùi tỏi đã lại hết sạch như chưa từng nồng nàn đêm qua. Em đi quanh phòng, vào cả WC, mọi thứ đều bình thường
Em chào S, chuẩn bị về, bỗng nhiên nhìn vào cái tủ gương. Em nhớ ra, bảo S: Ông lấy cái khăn, che cái gương lại đi, hay hơn...
S gật đầu. Hôm nay S không tươi và nhanh miệng lắm.
Em về phòng, bảo D là hnay anh em chú ý chút, nếu bên anh S có cần j thì mình sang. D nhất trí ngay.
Nhưng rồi đêm trôi qua trong yên ổn
Sáng hôm sau, khi em với D vào thang máy thì S cũng vào theo....
Nhìn S em giật mình, mắt chớm có quầng và mệt mỏi ...rõ là đêm qua S không ngủ tốt
S vẫn lặng lẽ như sáng hôm qua. Hai anh trưởng hôm nay bắt đầu chú ý, hỏi S có ngủ đc ko. S vẫn ương, nói là ngủ tốt.
Trước khi hai tổ chia nhau đi cviec, S nói riêng với em: Tối nay về ông sang tôi nhờ tí
Em ok
Chiều hôm đó về, lúc ăn cơm, các anh trưởng cho biết là công việc tiến triển rất tốt. Dự kiến là thứ 3 tuần sau (tức là 1 tuần nữa) sẽ về.
Nghe vậy thì e thấy bình thường, vì em cũng chả có nhu cầu về sớm, thằng D thì chưng hửng, vì nó đã lên kế hoạch đi ăn, đi chơi, đi thăm thú ở đây cho 4 cái Chủ nhật.... Nhìn sang S, em thấy S ánh lên niềm vui trong mắt
Lúc lên phòng, như đã nhận lời, em vào 403 cùng S
S nhờ em cùng chuyển cái giường ra chỗ khác
Em hỏi sao? Bị thế nào?
S không nói, chỉ nói là nằm đó có gió thổi từ cửa sổ vào lạnh, khó ngủ. Đêm qua mò dậy đẩy giường lệch sang mà ko đc, nặng quá
Em ok, hỏi S định chỉnh lại thế nào. S bảo đẩy sát vào tường nhà WC, lệch hẳn khỏi cửa sổ ấy
Thế là hai thằng hì hục đẩy. Nhưng mà sao nó nặng thế. Đẩy mắm môi mắm lợi mới được.
Và khi đẩy cái giường đi thì em mới phát hiện ra 1 điều mà em vẫn không để ý
Đó là cái giường ở 403 nó khác ở 402.
Bên 402 là giường gỗ bình thường
Bên 403 là giường kiểu khách sạn, không có đầu giường. Cái mà tưởng là đầu giường thật ra là gắn lên tường. Còn cái giường thì kê sát vào đó.
Nhưng khác ở chỗ là ở ksan, giường kiểu này thường có bánh xe. Đây thì không. Kiểu giường này liền đệm 20cm, ga, chăn. Bảo sao nặng lòi mắt...
Đẩy cái giường xong. Tự nhiên, rất vô thức, em ngoảnh lại sau lưng. Trên tường, thằng cha đàn ông đeo kính buồn thảm đang nhìn em ...em rùng mình
Em rủ S là vứt cmn đồ ở đấy, khoá phòng 403, sang 402 ngủ cho vui
S ngần ngừ rồi lắc đầu
Em về phòng. Cũng như đêm trước. Em chưa ngủ ngay. Chủ ý lắng nghe xem bên 403 có động tĩnh j, S có gọi j không ....
Em nằm vơ vẩn mông lung...bỗng nghĩ ra một điều khá quái gở: Cái gương, cái cửa sổ và khuôn mặt với đôi mắt u ám dường như cùng giao nhau ở 1 điểm: Cái Giường
Và Cái Giường thì không biết vô tình hay cố ý, là loại cố định và gắn cứng ở vị trí đó
Và người ngủ trên giường thì lăn ra mệt .....