- Biển số
- OF-126262
- Ngày cấp bằng
- 1/1/12
- Số km
- 49,414
- Động cơ
- 804,123 Mã lực
Kiểu như bỏ Thu vào thơ đem về SG là lúc nào cũng có phải không?Cũng hợp lý. Nhưng mùa Thu là đẹp nhất. Ra mùa Thu về là thơ phải đóng thành sách í nhể?

Kiểu như bỏ Thu vào thơ đem về SG là lúc nào cũng có phải không?Cũng hợp lý. Nhưng mùa Thu là đẹp nhất. Ra mùa Thu về là thơ phải đóng thành sách í nhể?

Dạ vâng, Thu HN đem về SG ko biết có bị xào xáo ko. Chứ ko mấy người tới HN mà ko bâng khuâng đc.Kiểu như bỏ Thu vào thơ đem về SG là lúc nào cũng có phải không?![]()
Có mùa đông ngayDạ vâng, Thu HN đem về SG ko biết có bị xào xáo ko. Chứ ko mấy người tới HN mà ko bâng khuâng đc.
Hôm nay Sư làm thơ về mùa Đông ngoài Bắc đi. Dữ liệu đây ạ:
- Lạnh 17-20 độ
- Sương mờ
...còn lại Sư thêm vào cho nó thi vị nhá


Thơ gì thế này ạ?Có mùa đông ngay
TRĂNG LỪA
Em ở nơi nào có ướt mưa
Giá buốt con tim gió đầu mùa
Nhớ đông năm trước em từng hứa
Đợi đến xuân về thoả mộng xưa
Gọi mãi sao người chẳng dạ thưa
Phải chăng đông ấy chỉ nói bừa
Thu qua tàn tạ hương hoa sữa
Buồn lòng thốt vội để đòng đưa
Người ơi, người đã thấy vui chưa?
Ta trót vội tin tiếng cợt đùa
Bao nhiêu cảm xúc tim chan chứa
Tan tác rã rời dưới cơn mưa
Trăng hờn trăng tủi nhớ trăng xưa
Óng ánh long lanh cũng bằng thừa
Hồn thơ đã chết tuôn nhừa nhựa
"Người gởi cho ta ánh trăng lừa"![]()

Thơ cũ mèm rồi, search chữ "đông" ra cả đống. Lạnh hơn nàyThơ gì thế này ạ?![]()


Lắng chút nữa đi, cứ phải chèn mấy chữ ko liên quan vào nhờ?Thơ cũ mèm rồi, search chữ "đông" ra cả đống. Lạnh hơn này
NGẪU HỨNG BỐN MÙA
Mùa xuân phới phới chẳng khắt khe
Ôm trọn yêu thương đến lặc lè
Mai đào nở rộ khoe hương sắc
Ta đến bên người để chở che
Thế rồi nhạt nắng lặng tiếng ve
Phượng đỏ thôi tươi giã biệt hè
Cơn mưa bất chợt mời thu đến
Chiếc lá cuối cũng đợi vàng hoe
Thu đi tàn úa hết lê thê
Cái rét mùa đông sẽ tràn về
Tim không đủ ấm đâu rơi lệ
Chỉ đọng trong hồn chút tái tê![]()

Bốn mùa làm nhiều quá rồi nên bây giờ không biết làm ntn nữa. Hay là nói về cô gái Bắc kỳ nhỉ?Lắng chút nữa đi, cứ phải chèn mấy chữ ko liên quan vào nhờ?![]()

Không, em xào trc rồi nhá,Bốn mùa làm nhiều quá rồi nên bây giờ không biết làm ntn nữa. Hay là nói về cô gái Bắc kỳ nhỉ?![]()

Hôm trước là chê còn cái này là khen cho dù hơi dối lòngKhông, em xào trc rồi nhá,![]()

Vậy giữ cho người miền Nam đi, em miền Bắc ko quen nói dócHôm trước là chê còn cái này là khen cho dù hơi dối lòng![]()

Đọc đi để biết đôi khi nói dóc cũng hayVậy giữ cho người miền Nam đi, em miền Bắc ko quen nói dóc![]()


Em có chân trong nhóm đc nhờ đấyUỷ quyền cho chị 114hangbong và mợ co.ntt sắp xếp lịch thì hai người lặn mất tăm ạ. Em lại loi choi, loi choi rồi. Mà trông ảnh của anh khiêu khích dạ dày quá đi
Hay quáChị có nhận đâu. Mình tuổi giề![]()
Anh cũng có xơi đc đâu|Nhìn ngon ghê, tiếc là e k xơi dc
Thảo nào có 5 người hóng mà không nói dìHay quá
NN tuyền là khách

Cứ mỗi lần phọt thơ là anh phải phọt đủ 3 lần. à không 3 bài hả anh?Đọc đi để biết đôi khi nói dóc cũng hay
YÊU EM CÔ GÁI BẮC KỲ
Đang nằm đọc truyện say sưa
Nghe bà hàng xóm trêu đùa thằng con
Bỗng nhiên chuyển giọng véo von
Chửi chồng say xỉn lon ton mới về
Người đâu hung dữ thấy ghê
Giọng thì the thé không phê chút nào
Giường bên thằng bạn thì thào
Là con gái Bắc đứa nào cũng đanh
Chua lè chua lét như chanh
Gái Nam đâu vậy mong manh ngọt ngào
Thật thà chưa biết ra sao
Nhưng tai nghe thấy phần nào cũng tin
Trải qua năm bảy cuộc tình
Trẻ không dám thử bởi tim nhắc thầm
Về già bỗng lại hâm hâm
Vào trong cõi ảo ghé nhầm cố nhân
Ban đầu cũng rất phân vân
Nâng lên hạ xuống mấy lần mới quen
Nói ra thiên hạ bảo hèn
Lần đầu nghe tiếng trống kèn trong tim
Kể đây không phải để dìm
Bởi anh đã cố im lìm lắng nghe
Cố yêu mà cứ ngang phè
Không như thuẩ trước tái tê cả hồn
Nghĩ rằng một nốt vùi chôn
Nhưng sao bỗng thấy bồn chồn luyến thương
Thì ra yêu ghét khó lường
Đã yêu, yêu cả con đường em đi
Này em, cô gái Bắc Kỳ
Anh yêu em lắm bởi vì ... yêu em
Ngọt hơn anh cũng chẳng thèm
Chỉ cần vẫn mãi êm đềm mà thôi
Nụ cười như nắng trên môi
Hồn xiêu phách tán rã rời nhớ nhung
Xin em đừng tắt giữa chừng
Khiến anh lại phải lừng khừng như xưa
Ông trời lo việc nắng mưa
Anh lo kiếm cách để đưa em về
Tình mình quá đỗi lê thê
Lúc tan lúc hợp chẳng hề bớt yêu![]()



Lâu lâu cũng cố hơn chútCứ mỗi lần phọt thơ là anh phải phọt đủ 3 lần. à không 3 bài hả anh?![]()

Ko thích bài này nhưng em cứ trả lễ nhé. Kẻo lại bảo con gái Bắc chảnh. Ơ, nhưng mà ko thơ nữa đâu ko lại bị lườm,Đọc đi để biết đôi khi nói dóc cũng hay
YÊU EM CÔ GÁI BẮC KỲ
Đang nằm đọc truyện say sưa
Nghe bà hàng xóm trêu đùa thằng con
Bỗng nhiên chuyển giọng véo von
Chửi chồng say xỉn lon ton mới về
Người đâu hung dữ thấy ghê
Giọng thì the thé không phê chút nào
Giường bên thằng bạn thì thào
Là con gái Bắc đứa nào cũng đanh
Chua lè chua lét như chanh
Gái Nam đâu vậy mong manh ngọt ngào
Thật thà chưa biết ra sao
Nhưng tai nghe thấy phần nào cũng tin
Trải qua năm bảy cuộc tình
Trẻ không dám thử bởi tim nhắc thầm
Về già bỗng lại hâm hâm
Vào trong cõi ảo ghé nhầm cố nhân
Ban đầu cũng rất phân vân
Nâng lên hạ xuống mấy lần mới quen
Nói ra thiên hạ bảo hèn
Lần đầu nghe tiếng trống kèn trong tim
Kể đây không phải để dìm
Bởi anh đã cố im lìm lắng nghe
Cố yêu mà cứ ngang phè
Không như thuẩ trước tái tê cả hồn
Nghĩ rằng một nốt vùi chôn
Nhưng sao bỗng thấy bồn chồn luyến thương
Thì ra yêu ghét khó lường
Đã yêu, yêu cả con đường em đi
Này em, cô gái Bắc Kỳ
Anh yêu em lắm bởi vì ... yêu em
Ngọt hơn anh cũng chẳng thèm
Chỉ cần vẫn mãi êm đềm mà thôi
Nụ cười như nắng trên môi
Hồn xiêu phách tán rã rời nhớ nhung
Xin em đừng tắt giữa chừng
Khiến anh lại phải lừng khừng như xưa
Ông trời lo việc nắng mưa
Anh lo kiếm cách để đưa em về
Tình mình quá đỗi lê thê
Lúc tan lúc hợp chẳng hề bớt yêu![]()

Công nhận anh sư mầnCứ mỗi lần phọt thơ là anh phải phọt đủ 3 lần. à không 3 bài hả anh?![]()

Về đã, cố quá nên ... quá cố rồiKo thích nhưng em cứ đáp lại bài nhé. Kẻo mà bảo con gái Bắc chảnh. Ơ nhưng mờ ko thơ nữa, ko lại bị lườm ợ,.
Ko thích bài này nhưng em cứ trả lễ nhé. Kẻo lại bảo con gái Bắc chảnh. Ơ, nhưng mà ko thơ nữa đâu ko lại bị lườm,
Nhà chàng chẳng cạnh nhà tôi
Cách nhau đến tận một trời xuân xanh
Tôi đem duyên ướp mộng lành
Mà chàng không ngó, tôi dành tặng tôi
Trăng vàng ai nỡ đem phơi
Dệt thành tơ lụa giữa trời đêm Đông
Sương mù giăng lối bâng khuâng
Đường đi một bóng, tơ hồng chia hai
Mắt buồn vương nét mày ngài
Vàng son một thuở riêng ai đợi chờ
Đành rằng tình chẳng như mơ
Chép thành nỗi nhớ, ta vờ tin nhau
Một trời xuân sắc qua mau
Lỡ thì ai bắc cho cầu Hiền Lương
Giá đừng để dạ tơ vương
Giá đừng có để tôi thương mình chàng
Thì đâu có chuyện trái ngang
Cũng đâu có chuyện xứ Nam lòng vòng
