[Funland] Ở Làng Quê

comiki

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-504527
Ngày cấp bằng
13/4/17
Số km
22,680
Động cơ
6,960,811 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Các cụ các ông các bà tha hồ soi cô dâu mới, có người còn liếc mắt phát từ đầu đến chân xong dừng lại ở bụng haha :D
Toàn hàng tồn mất chìa khóa, dừng lại được ở bụng mắt lại chả sáng rực :D
 

comiki

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-504527
Ngày cấp bằng
13/4/17
Số km
22,680
Động cơ
6,960,811 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Nghĩ lại, đời người cũng ngắn thật. Ông nào mải chơi, ngoài 30 mới xây dựng gia đình thì thời gian sống có ích chỉ còn có nửa đời người.
Uầy, vậy nhà em cộng lại thành sống vô ích cả đời người :|
 

TTViet

Xe buýt
Biển số
OF-42487
Ngày cấp bằng
6/8/09
Số km
608
Động cơ
489,104 Mã lực
Đây là cây đa giếng nước làng Xuân Cầu - Hưng Yên. Tranh màu nước do Kts Nguyễn Thế Khải vẽ

1766904522832.png
 

baba77

Xe điện
Biển số
OF-825566
Ngày cấp bằng
29/1/23
Số km
2,081
Động cơ
702,779 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Cụ viết hay, mượt đấy chứ. Em cũng nhiều hoài niệm về làng quê mà văn em nó cứ cụt lủn, ko viết được như cụ.
Tính về thời gian thì em chỉ sống ở quê có 15 năm, từ cấp 3 là đã rời quê lên HN học. Nhưng những kỷ niệm thời thơ ấu ở làng quê vẫn luôn in đậm trong trí nhớ chứ nhiều sự kiện sau này xong là quên tiệt.
Nhớ hồi bé em toàn ngủ với bà vì mẹ còn các em. Mùa đông trời rét căm căm mà cái chăn bông gạo hồi đó nó nặng nhưng ko ấm như bây giờ. Cháu thắp đèn dầu học bài. Bà chui vào chăn nằm trước, nằm một lúc chăn mới ấm lên, đến lúc cháu đi ngủ đã được bà sưởi ấm cho rồi.
Nhớ những trưa hè bọn trẻ con rủ nhau ra bờ ao chơi hoặc ra sông mò ốc bám ở những tảng đá dưới gầm cầu. Sông cạn nhưng em ko biết bơi mà cũng dám đu cùng chúng nó. Có hôm đi lang thang đến sẩm tối mẹ đi gọi mãi mới về. Đến nhà mẹ đã cầm sẵn roi oánh cho 1 trận quắn đít.
Nhớ thời chưa có điện, những tối hè cả làng lên bờ đê hóng mát. Nhìn về phía xa xa nơi có quầng sáng thì biết đó là Hà Nội, là 1 thế giới khác lung linh ánh sáng khác quê mình.
Nhớ những ngày hè bước chân xuống ruộng nước nóng bỏng, ngày đông lạnh giá chân tê buốt.
Nhớ ngày mồng 4 Tết hàng năm thường đi dỡ khoai tây. Đứng ở dưới ruộng nhìn lên bờ đê người ta đi hội pháo Đồng Kỵ mà ao ước.
Những ngày đầu xuân mở hội làng, cả làng đông vui tấp nập hơn cả Tết. Sẽ lại làm giò, làm nem, thịt đông, nấu canh măng, gói bánh tẻ. Rồi các cô chú ở xa về, cả các bác bên ngoại, rồi có thể cả khách khứa đến chơi. Buổi tối sẽ có tuồng, chèo hoặc cải lương. Thanh niên trai gái sẽ dập dìu hẹn hò nhau. Hết hội làng mình lại đến hội làng bên cạnh. Loanh quanh hội hè hết làng nọ đến làng kia đến tận tháng 2 âm vẫn còn.
Giờ làng quê thay đổi nhiều, ao hồ cũng san lấp hết, nhà cửa san sát chả khác gì ở phố. Nhà bố mẹ em cũng đập đi xây lại nhưng em vẫn nhớ mãi ngôi nhà ngói 5 gian nằm trong con ngõ nhỏ ngoằn ngoèo trong ký ức của ngày xưa.
Những đứa con vùng quê nghèo hoàn cảnh khá tương đồng cụ nhỉ, với khát khao mong ước rất nhỏ nhoi.
 

haivina

Xe điện
Biển số
OF-7884
Ngày cấp bằng
9/8/07
Số km
3,136
Động cơ
551,463 Mã lực
Có một chương trình trên tivi tên là "Sinh ra từ làng". Tôi cũng định lấy cái tên ấy để đặt cho những dòng viết của mình, nhưng rồi lại thấy nó chưa đủ. Bởi với tôi, làng không chỉ là nơi ta cất tiếng khóc chào đời, mà là một phần máu thịt, là cái nôi ôm ấp cả một nửa đời người với bao biến động.
Tôi sinh ra ở một làng quê Bắc Bộ vào những năm tháng thanh bình sau cuộc chiến. Những cuộc súng ống, bom rơi chỉ còn là lời kể của người già. Chiến tranh biên giới nổ ra khi tôi còn quá nhỏ để hiểu thế nào là lầm than. Thế hệ tôi – những đứa trẻ lớn lên giữa mùi bùn đất và hương lúa trổ – cứ thế mà đi qua tuổi thơ như một lẽ tự nhiên của đất trời.
Các cụ bảo đời người chỉ hai năm mươi là vào áo quan. Giờ đây, khi cái ngưỡng "nửa đời người" đã chạm sát gót chân, đêm nằm vắt tay lên trán, tôi chợt thấy lòng mình chênh vênh. Tôi sắp đi hết cái năm mươi lần thứ nhất, để rồi tự hỏi: Mình là ai giữa cõi đời này? Ta đến đây để làm gì, hay chỉ là một mảnh ghép bé mọn, một vệt sáng vụt qua rồi tan biến vào hư không?
Có đôi khi, tôi ngỡ mình là "đời thừa". Nhưng nhìn lại những lần chết hụt, những khúc quanh nghiệt ngã mà mình vẫn bình an đi qua, tôi chợt hiểu: Có lẽ số phận giữ tôi lại để tôi nếm cho bằng hết cái vị "hỉ, nộ, ái, ố", để tôi trả cho xong món nợ đời còn nặng gánh trên vai.
Tự nhiên, tôi thèm được viết. Không phải để làm văn chương bóng bẩy, mà viết để gom nhặt những mảnh vỡ của ký ức. Viết về cái làng quê xưa cũ đã thay hình đổi dạng. Viết về những con người đã đi ngang qua đời tôi, để lại những vết hằn sâu sắc. Viết về những thay đổi chóng mặt của thời cuộc mà đôi khi mắt mình chưa kịp thích nghi. Tôi biết văn mình không hay. Nhưng có sao đâu? Đây là cuộc đời tôi, là bản tự truyện bằng chữ của một người con bước ra từ gốc rạ. Những gì tôi thấy, những gì tôi đau, tôi sẽ trải lòng mà viết hết ra cho dù có lộn xộn theo mảng trí nhớ.
Cảm ơn các cụ, các mợ đã dừng chân nghe tôi kể chuyện đời. Nếu rảnh, xin hãy ghé lại, để tôi có thêm động lực để kế cuộc sống làng quê. Cảm ơn, mong Chã cấp giúp tôi chiều dài thớt để tôi mời các cụ, các mợ nhìn về "một thời xa vắng" và cùng "thương nhớ đồng quê"
Cay da.jpg
Bác viết có vẻ hay đấy. Em cũng thích làng quê.
Hóng xem có gì hay cùng chia sẻ, học hỏi với các bác.
 

formen

Xe cút kít
Biển số
OF-485699
Ngày cấp bằng
27/1/17
Số km
16,816
Động cơ
435,262 Mã lực

cmyk77

Xe điện
Biển số
OF-90245
Ngày cấp bằng
30/3/11
Số km
3,453
Động cơ
453,854 Mã lực
Nơi ở
Quận Hoàng Mai
Cánh Đồng Làng
Trước mặt làng phía nam là cánh đồng làng. Cánh đồng là cả một khoảng trời bao la gắn liền với tuổi thơ ghẻ lở, chăn trâu, cắt cỏ và những buổi trưa nắng chang chang đi bắt cá say nắng. Từ làng ra đồng có hai lối đi mà mỗi lần bước chân qua, cảm giác về quê hương lại hiện lên rõ mồn một.Lối gần nhất bắt đầu từ Ngõ Ba giữa làng, đi qua dãy ao mát rượi là chạm mặt với đồng Cửa. Con sông máng thủy lợi ngăn cách làng với đồng bằng một cây cầu gạch cổ kính, uốn vòm duyên dáng nhưng không có lan can. Vượt qua cầu là mở ra cả một vùng đồng Bạch mênh mông. Lối thứ hai lại mang một màu sắc khác. Đi xuôi về cuối xóm 6, qua cây đa cổ thụ là cây cầu bê tông có lan can vững chãi. Phía bên kia cầu là cả một thế giới "trung tâm" thời bấy giờ: nào là trụ sở Ủy ban, trường học, sân kho hợp tác xã, và đặc biệt là dãy nhà Thương nghiệp – nơi người dân xếp hàng với những tấm tem phiếu thời bao cấp. Đi vòng qua khu bãi chiếu bóng và nhà máy tinh dầu, tôi sẽ gặp đồng Quan, mảnh đất phần trăm màu mỡ của dân làng. Bản đồ của những cái tên thân thuộc Cánh đồng làng tôi không "thẳng cánh cò bay" như trong ca dao, nhưng lại rất ngăn nắp nhờ hệ thống thủy lợi quy hoạch vuông vức. Từ đầu làng đến cuối đồng dài chừng hai cây số, chia thành từng khu riêng biệt:

Khu Đồng Cửa: Nằm sát làng, chuyên dùng để gieo mạ vụ Chiêm. Khu Đồng Bạch: Cánh đồng chính rộng lớn nhất, nơi cấy lúa hai vụ. Các thửa ruộng được chia thành từng "đỗi" đánh số từ 1 đến 8. Nhà tôi có hai sào ở đỗi 4 và đỗi 5. Hết đồng Bạch là Đống Cối , cạnh đống Cối là nương gieo mạ vụ Mùa. Rồi đến đồng Vòng. Giáp nương mạ mùa là khu Tinh Dầu và cánh đồng Quan: Đây là vùng đất cao. Ngày bé, tôi thường theo gia đình đi cắt lá bạc hà cho nhà máy nấu tinh dầu. Sau này, nơi đây trở thành khu ruộng đấu thầu và trồng rau màu mùa đông như khoai tây, su hào, hay dưa gang, dưa lê mỗi độ hè về. Khu Đầm: Nằm xa nhất, trũng nhất và cũng là nơi chứa đựng nhiều niềm vui nhất. Mùa nước, hoa sen hoa súng nở rực trời; mùa khô, đây là thiên đường để chúng tôi vẫy vùng bắt cá. Ký ức về cánh đồng là những buổi trưa nắng cháy, đám mục đống chúng tôi dắt trâu đi quanh các bờ đỗi cho chúng ăn cỏ. Ngày đó, ranh giới giữa các xóm (xóm 6, xóm 7, xóm 8) rất rõ rệt. Đám trẻ con chúng tôi hay "chia phe" bảo vệ cỏ nhà mình, đôi khi nổ ra những cuộc cãi vã, đuổi đánh chỉ vì một con trâu lỡ chân sang ăn cỏ "đống nhà tao". Nhưng vui nhất vẫn là những lần đi chăn trâu về với xâu cá lủng lẳng trên tay. Nào cá rô, cá trê, cá diếc... Những người trong làng đi ngang qua thường cười bảo: "Thằng này sát cá đấy!". Câu khen ấy khiến tôi tự hào suốt cả buổi chiều. Với tôi, cánh đồng không chỉ là nơi sản xuất lúa gạo, là miếng cơm manh áo của gia đình từ thời Hợp tác xã đến thời Khoán 10, mà còn là một "cuộc đời khác" sau những giờ lên lớp. Ở đó có mồ hôi của buổi cày, buổi gặt; có tiếng cười của lũ bạn mục đồng và cả những lần "chết hụt" đầy hú vía, tôi sẽ hồi nhớ lại và kể tiếp…
2221978223920066577.jpg

Ảnh này tôi chụp vào mùa đông cánh đồng làng tôi trước khi bị xóa sổ thành khu công nghiệp - 2015
 

thaibinhdutu

Xe buýt
Biển số
OF-80813
Ngày cấp bằng
21/12/10
Số km
819
Động cơ
425,016 Mã lực
Thỉnh thoảng em vẫn xem lại "Thương nhớ đồng quê". Hơn 20 năm trước làm cái website về văn hóa làng, cặm cụi thiết kế, sưu tầm tư liệu, biên tập dịch anh việt, tải bài qua 1269.. rất nhiều tư liệu hay. Giờ gần như không nhớ được gì mấy, thoáng gặp lại chắc hẳn sẽ nhiều thông tin lại tràn về.
Văn hóa làng là cái giữ cho tộc Kinh không bị hòa tan biến mất. Nhưng không là văn hóa lõi mang đi cao mang đi xa được.
 

kutingayxua

Xe tăng
Biển số
OF-195393
Ngày cấp bằng
23/5/13
Số km
1,930
Động cơ
341,962 Mã lực
Cháu cũng hóng thớt để nhớ về quê hương và 1 dòng sông, đó là hình ảnh của bài hát;

Trong tim ai cũng có một dòng sông riêng mình
Tim tôi luôn gắn bó với dòng sông tuổi thơ
Con sông tôi tắm mát
Con sông tôi đã hát
Con sông cho tôi đậm một tình yêu nước non quê nhà
Sông cũng như người ấy
Có khi vui buồn có khi hờn ghen chỉ tình yêu tuổi thơ mới thấy
Ôi những con thuyền giấy những năm tuổi thơ đã đi về đâu?
Ðể mình tôi nhớ nhung bây giờ
:D
 

baba77

Xe điện
Biển số
OF-825566
Ngày cấp bằng
29/1/23
Số km
2,081
Động cơ
702,779 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Thỉnh thoảng em vẫn xem lại "Thương nhớ đồng quê". Hơn 20 năm trước làm cái website về văn hóa làng, cặm cụi thiết kế, sưu tầm tư liệu, biên tập dịch anh việt, tải bài qua 1269.. rất nhiều tư liệu hay. Giờ gần như không nhớ được gì mấy, thoáng gặp lại chắc hẳn sẽ nhiều thông tin lại tràn về.
Văn hóa làng là cái giữ cho tộc Kinh không bị hòa tan biến mất. Nhưng không là văn hóa lõi mang đi cao mang đi xa được.
Phim này hay quá cụ nhỉ, kết phim cũng buồn. Vụ tai nạn làm em không dám xem lại phim
 

buicongchuc

Xe ngựa
Biển số
OF-146822
Ngày cấp bằng
23/6/12
Số km
29,604
Động cơ
950,471 Mã lực
Nơi ở
Bắc Triều Tiên, Hà Nội
Em được dạy rằng về quê gặp ai cũng chào. Nhưng giờ văn hóa đó có vẻ mai một đi rồi.
Chim gặp bác chào mào, chào bác
Chim gặp cô sơn ca, chào cô
Chim gặp anh chích choè, chào anh
Chim gặp chị sáo nâu, chào chị...
Chim gặp cụ ớp phơ, chào cụ
Chim gặp mợ ớp phơ, chào mợ...
 
Chỉnh sửa cuối:

buicongchuc

Xe ngựa
Biển số
OF-146822
Ngày cấp bằng
23/6/12
Số km
29,604
Động cơ
950,471 Mã lực
Nơi ở
Bắc Triều Tiên, Hà Nội
Tết đầu tiên về làm dâu, đi Tết, đi nhận họ, em lần đầu được trải nghiệm văn hóa làng.
Đó là một truyền thống tốt đẹp mx nhỉ. Quê em hiện vẫn duy trì truyền thống đó.
Đi tết nhận họ, người mới cưới về biết được đâu là ông, bà, chú, bác, cô, gì, anh, em, .... họ tộc nhà chồng/vợ.

Ngày xưa, tết đầu sau cưới. Mẹ em dặn vợ em chuẩn bị bao nhiêu quà tết đi đâu, biếu ai, ..., ban đầu vợ em ngạc nhiên lắm... Quê vợ em ở TT. Phùng không có truyền thống đó, không có nhà thợ họ nên phải hàng năm sau em vẫn chưa nhớ hết anh em họ tộc nhà vợ dù em khá chịu khó đi ăn giỗ bên vợ (từ HN chạy về có tẹo đường, tính em lại ham vui).
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top