- Biển số
- OF-536803
- Ngày cấp bằng
- 12/10/17
- Số km
- 3,203
- Động cơ
- 199,189 Mã lực
ĐCM thì có từ lâu nhưng Đạm Cà Mau mới có sau thời bao cấp.Đạm Cà Mau nổi tiếng thế mà cụ quên à.![]()
ĐCM thì có từ lâu nhưng Đạm Cà Mau mới có sau thời bao cấp.Đạm Cà Mau nổi tiếng thế mà cụ quên à.![]()
Lúc mới mở cửa. Thì VN mình là nhờ lúa gạo đồng bằng Sông Cửu Long cứu đối cho cả nước bác ơi.Đúng là không có thuốc trừ sâu, phân bón thì năng suất khó cao. Nhưng các cụ lưu ý là lúc mới mở cửa, VN cũng chả có phân bón và thuốc trừ sâu nhiều đâu. Đầu tiên là từ cái cơ chế khoán thúc đẩy năng lực sản suất. Cuba biết cái này nhưng vì lý do gì đó mà chưa áp dụng thì còn khó khăn dài.
Không dư thừa như bác viết đâu!Lúc mới mở cửa. Thì VN mình là nhờ lúa gạo đồng bằng Sông Cửu Long cứu đối cho cả nước bác ơi.
Lúc nào thì Đồng bằng SCL cũng dư thừa lúa gạo. Nhưng thời bao cấp, chỉ có cửa hàng Mậu dịch còn buôn bán tự do bị cấm. Các tình thành đều ngăn sông cấm chợ. Nên lúa gạo miền nam lẫn vùng lúa miền Bắc không làm thế nào để mà lưu thông đến người dân thành phố …
Em nhớ mở cửa xong cái là nhà em được ăn cơm trắng. Gạo Mậu dịch dek đi xát hoặc đổi 10kg ăn 8 …
Cuba thì không tiện cho canh tác lúa gạo như VN. Mà trồng cây công nghiệp (caffe, cacao vc) thì không xuất khẩu đi được ..,
Công nhận dân VN mình chịu thương chịu khó, một nắng hai sương. Nhưng do là dân trồng lúa nước, đặc tính đã nghìn năm…Trồng lúa để đảm bảo lương thực không phải khó, cũng không cần phải có nhiều máy móc vật tư nông nghiệp. Quan trọng là phải tạo được động lực cho dân (khoán chẳng hạn), biết cách làm và phải cần cù.
Như quê em, 1 vùng trồng lúa tên tuổi ở đồng bằng sông Hồng thời đầu khoán 10 đã làm như sau:
- Cày ruộng: sức trâu (1 trâu + 1 người)
- Xếp ải, đổ ải: sức người
- Tát nước: sức người. Các loại gầu tự chế.
- Bừa: sức người (2 người kéo, 1 người giữ bừa; hoặc trâu/người kết hợp như kéo cày).
- Cấy lúa: sức người 100%, căng dây, chổng mông cấy từng gốc chứ không chơi gieo sạ (xạ) nhé
- Chăm sóc (bắt sâu, làm cỏ, sục bùn): sức người là chính
Có món đặc sản là toàn dân, kể cả học sinh, buổi tối mang đèn dầu ra ruộng, đặt trên chậu nước có váng dầu để bẫy sâu bướm. Rồi xông khói bắt chuột nữa.
Phân bón chủ yếu là hữu cơ (ủ từ chất thải của người và gia súc, gia cầm, hoặc từ thân lá cây xanh, rơm rạ).
Phân bón hóa học và thuốc trừ sâu dùng rất ít. Đợt cao điểm sâu bệnh mới phun, cả vụ chắc 1 lần. Phân HH chỉ để bón thúc, cũng chỉ 1-2 lần/vụ, lượng ít.
- Thu hoạch: sức người. Cắt bằng liềm, gánh/chở thuyền về sân, dùng cối đá lăn người kéo để tuốt lúa.
Thóc phơi thủ công chứ không có máy sấy gì cả.
Tất cả các khâu sx như trên, có đến trên 90% là truyền thống. KHCN hiện đại cũng không phải yếu tố quyết định gì cho lắm.
Được cái chính quyền địa phương chỉ đạo sát sao. Loa phóng thanh suốt ngày ra rả: ngày mai toàn dân làm cỏ; hộ ông A xóm X chưa đổ ải...
Đơn giản vậy mà vẫn có gạo đủ ăn, thừa đem đi xuất khẩu.
Bác mô tả công việc ở quê bác để quy ra là ở đâu trồng lúa nước cũng dễ dàng như vậy!
Chưa cần sang tận Cuba quá xa, bác cứ thử vào Ninh Thuận rồi mang tất cả những thứ bác liệt kê ra thực hiện thử vài ba vụ lúa!
Cuba không khô hạn như Ninh Thuận, nhưng không có nhiều nước như quê bác. Những vùng mà VN đang giúp họ trồng được lúa là ở khu vực phía nam của 1 tỉnh ở giữa Cuba, vốn là những đầm lầy, ngày trước (có khi đến tận bây giờ) họ nuôi cá sấu. Đất của họ thuộc loại mới khai thác nên khá phì nhiêu, không phải đất bạc mầu như ĐB Bắc Bộ, nhưng vì là 1 nước đảo dài, không có sông, hồ lớn trữ nước. Thủy lợi của họ hoàn toàn phải bằng máy móc, vì địa hình của họ dù không có núi cao, nhưng cũng chẳng đủ bằng phẳng để làm những con kênh dài. Thủy lợi với họ không chỉ chi phí khá cao, mà còn chẳng dễ!
Em chưa đi Cuba các bác a! Nên em không biết khí hậu thổ nhưỡng ở đó ntn. Nên căn bản chém gió là chính!Nền văn minh lúa nước ở quê ta đã tồn tại hàng nghìn năm, đã ăn vào máu của từng làng xã, từng hộ gia đình, khác với Cuba bắt đầu từ con số không. Nông nghiệp Cuba là trồng cây công nghiệp, là cafe, mía đường, thuốc lá,.. những hàng hoá đó không thể ăn thay cơm mà cần giao thương với nước khác.
Từ năm 2022 Cuba cũng đã mở cửa cho kinh tế tư nhân, cho đầu tư nước ngoài. Muộn còn hơn không nên nếu nước bạn tự chủ được lương thực, đảm bảo được xăng dầu, điện nước thì kinh tế sẽ khởi sắc. VN ta đang giúp bạn đi theo hướng này.
Tiện còm của cụ em nhận thấy ở miền bắc thời trước mấy tỉnh có công nghiệp đều có tỉnh lị làm tỉnh lị cho tỉnh mới sau khi sáp nhập như: Thái Nguyên của Bắc Thái, Bắc Giang của Hà Bắc, Việt Trì của Vĩnh Phú, Nam Định của Hà Nam Ninh. Nhưng sau khi tách tỉnh thì hầu hết cái tỉnh có tỉnh lị kia đều có kinh tế kém phát triển hơn so với tỉnh phụ ngoại trừ TN (do BK quá yếu). Do thời thế thay đổi, khối doanh nghiệp tư nhân, FDI phát triển nên cái đội tách ra như Bắc Ninh, Vĩnh Phúc, Hà Nam đều ăn đứt đội tỉnh chính. Gần đây BG có FDI ồ ạt đầu tư nên mới lấy lại vị thế được chútViệt Nam có 3 nhà máy SX phân bón cụ. nhà máy phân super lân Lâm thao, sau này lân Long thành, lân Văn điển, đạm Hà bắc, thuốc trừ sâu SX nhà máy hoá chất Việt trì. Ngoài ra còn phân hữu cơ hộ gia đình tự SX. Chỉ thiếu phân đạm Ure và thuốc trừ sâu nhập hay viện trợ Liên xô. Em nhớ là vậy.
Sức người không thay được điều kiện tự nhiên.Em chưa đi Cuba các bác a! Nên em không biết khí hậu thổ nhưỡng ở đó ntn. Nên căn bản chém gió là chính!
Nhưng kết quả của vụ đầu hợp tác trồng lúa của VN-CB khả quan cho thấy đấy CB có vẻ trồng được lúa nước.
Vấn đề là kỹ thuật, giống, phân bón, thuốc trừ sâu trừ cỏ và sức lao động.
Kỹ thuật và giống thì VN giúp.
Vật tư NN thì VN hỗ trợ 1 phần, phần nhiều các bạn CB phải dùng sức người bù đắp.
Đói ăn mà không tích cực lao động thì thôi chịu.
Và động lực thì lãnh đạo CB phải tạo ra cho người dân.
Vấn đề của Cuba là họ đang tụt lại so với chính họ trong quá khứ. Sản lượng cây lương thực và cây công nghiệp cũng như sản phẩm của tất cả các ngành đều suy giảm mạnh so với 10 năm trước. Mặc dù 10 năm trước hoàn cảnh cũng y hệt như vậy, không ít hơn lệnh cấm vận nào so với năm nay liên quan đến cây trồng, đất đai cũng không rộng hơn bây giờ. Nhưng nền sản xuất của Cuba hiện nay đã quá mục ruỗng đến tận gốc rễ rồi. Các cụ cứ quan sát rồi sẽ thấy, sang năm Cuba sẽ còn tiếp tục khó khăn hơn nữa cho tới khi lụi tàn hẳn.Sức người không thay được điều kiện tự nhiên.
Có vẻ như các chuyên gia VN ước tính tận dụng được khu vực trồng được lúa nước thì sẽ đáp ứng được 40% nhu cầu lương thực của Cuba, những vùng còn lại họ tiếp tục như trước đây trồng những cây cần ít nước hơn (nhưng có giá trị cao hơn lúa). Nếu không bị cấm vận họ xuất khẩu được để nhập gạo bù thì sẽ không còn bị đói như bây giờ.
Ngay như với cây ngô họ cũng đã từng có năng suất cao hơn ở VN hiện tại.
Bị cấm vận chặt thì nước như Venezuela trước đây xuất khẩu dầu bù lỗ người dân ăn chơi mà bây giờ cũng đói dài. VN mình cũng 1 thời gian dài được hưởng cấm vận mà nhiều người vẫn gọi là "thời bao cấp"!
Hoá ra bà vợ thất nghiệp ở nhà trông con nhà e cũng đã ck ủng hộ 200k, vừa kể , em cũng chả dám ý kiến, thôi thì vì anh e cuba khó khăn, m khó ít đỡ bạn khó nhiềuTình hình ủng hộ đến thời điểm hiện tại.
Trung bình ~200K/lượt ủng hộ các cụ ạ.
![]()
In hình anh Che cũng đẹp. Cụ cho AI sửa đi.![]()
![]()
![]()
E muốn in áo mấy hình nàu có cụ nào sửa màu hộ e
Vấn đề là NƯỚC thôi ạ. Đảo tứ bề là biển. Sông ngòi không nhiều. Lượng mua ít. Không thể phát triển mạnh lúa nước như VN đâu mợ ơi…Em chưa đi Cuba các bác a! Nên em không biết khí hậu thổ nhưỡng ở đó ntn. Nên căn bản chém gió là chính!
Nhưng kết quả của vụ đầu hợp tác trồng lúa của VN-CB khả quan cho thấy đấy CB có vẻ trồng được lúa nước.
Vấn đề là kỹ thuật, giống, phân bón, thuốc trừ sâu trừ cỏ và sức lao động.
Kỹ thuật và giống thì VN giúp.
Vật tư NN thì VN hỗ trợ 1 phần, phần nhiều các bạn CB phải dùng sức người bù đắp.
Đói ăn mà không tích cực lao động thì thôi chịu.
Và động lực thì lãnh đạo CB phải tạo ra cho người dân.
Đúng cụ. Toàn thủ phủ công nghiệp quy hoạch năm xưa thôi. Sau khi tách tỉnh; Vĩnh phú, Hà bắc, Hà Nam Ninh, Bắc thái này lại quay về với tên khác.Tiện còm của cụ em nhận thấy ở miền bắc thời trước mấy tỉnh có công nghiệp đều có tỉnh lị làm tỉnh lị cho tỉnh mới sau khi sáp nhập như: Thái Nguyên của Bắc Thái, Bắc Giang của Hà Bắc, Việt Trì của Vĩnh Phú, Nam Định của Hà Nam Ninh. Nhưng sau khi tách tỉnh thì hầu hết cái tỉnh có tỉnh lị kia đều có kinh tế kém phát triển hơn so với tỉnh phụ ngoại trừ TN (do BK quá yếu). Do thời thế thay đổi, khối doanh nghiệp tư nhân, FDI phát triển nên cái đội tách ra như Bắc Ninh, Vĩnh Phúc, Hà Nam đều ăn đứt đội tỉnh chính. Gần đây BG có FDI ồ ạt đầu tư nên mới lấy lại vị thế được chút
Vấn đề khó khăn hiện nay của Cuba là:Nền văn minh lúa nước ở quê ta đã tồn tại hàng nghìn năm, đã ăn vào máu của từng làng xã, từng hộ gia đình, khác với Cuba bắt đầu từ con số không. Nông nghiệp Cuba là trồng cây công nghiệp, là cafe, mía đường, thuốc lá,.. những hàng hoá đó không thể ăn thay cơm mà cần giao thương với nước khác.
Từ năm 2022 Cuba cũng đã mở cửa cho kinh tế tư nhân, cho đầu tư nước ngoài. Muộn còn hơn không nên nếu nước bạn tự chủ được lương thực, đảm bảo được xăng dầu, điện nước thì kinh tế sẽ khởi sắc. VN ta đang giúp bạn đi theo hướng này.
Vấn đề là phải : Mưa thuận Gió hòa cụ ơi!Trồng lúa để đảm bảo lương thực không phải khó, cũng không cần phải có nhiều máy móc vật tư nông nghiệp. Quan trọng là phải tạo được động lực cho dân (khoán chẳng hạn), biết cách làm và phải cần cù.
Như quê em, 1 vùng trồng lúa tên tuổi ở đồng bằng sông Hồng thời đầu khoán 10 đã làm như sau:
- Cày ruộng: sức trâu (1 trâu + 1 người)
- Xếp ải, đổ ải: sức người
- Tát nước: sức người. Các loại gầu tự chế.
- Bừa: sức người (2 người kéo, 1 người giữ bừa; hoặc trâu/người kết hợp như kéo cày).
- Cấy lúa: sức người 100%, căng dây, chổng mông cấy từng gốc chứ không chơi gieo sạ (xạ) nhé
- Chăm sóc (bắt sâu, làm cỏ, sục bùn): sức người là chính
Có món đặc sản là toàn dân, kể cả học sinh, buổi tối mang đèn dầu ra ruộng, đặt trên chậu nước có váng dầu để bẫy sâu bướm. Rồi xông khói bắt chuột nữa.
Phân bón chủ yếu là hữu cơ (ủ từ chất thải của người và gia súc, gia cầm, hoặc từ thân lá cây xanh, rơm rạ).
Phân bón hóa học và thuốc trừ sâu dùng rất ít. Đợt cao điểm sâu bệnh mới phun, cả vụ chắc 1 lần. Phân HH chỉ để bón thúc, cũng chỉ 1-2 lần/vụ, lượng ít.
- Thu hoạch: sức người. Cắt bằng liềm, gánh/chở thuyền về sân, dùng cối đá lăn người kéo để tuốt lúa.
Thóc phơi thủ công chứ không có máy sấy gì cả.
Tất cả các khâu sx như trên, có đến trên 90% là truyền thống. KHCN hiện đại cũng không phải yếu tố quyết định gì cho lắm.
Được cái chính quyền địa phương chỉ đạo sát sao. Loa phóng thanh suốt ngày ra rả: ngày mai toàn dân làm cỏ; hộ ông A xóm X chưa đổ ải...
Đơn giản vậy mà vẫn có gạo đủ ăn, thừa đem đi xuất khẩu.
Thật sự những gì Cuba đã từng viện trợ, em thấy giá trị là không thể đong đếm ạ! Không thể quy ra tiền hiện nay tương đương 600tr usd được ạ! Bệnh viện, khách sạn, đường xá, đã có giá trị vô cùng to lớn không thể tính đếm được cho nhân dân VN cho đến tận hôm nay. Nhiều công trình đã. trở thành biểu tượng lịch sử.Cám ơn MTTQ phát động phong trào mà e mới biết dc nghĩa cử của các bạn Cuba đồi với VN mình, nó ko những to lớn về mặt giá trị, mà cực ý nghĩa về mặt tinh thần tại những thời điểm mình khó khăn.