- Biển số
- OF-354252
- Ngày cấp bằng
- 10/2/15
- Số km
- 101
- Động cơ
- 265,225 Mã lực
Cơ ngơi nhà cụ đẹp quá. Cơ mà về quê cũng nhiều vấn đề ạ, từ chỗ làm, chỗ ăn học, bệnh viện các kiểu.
Em thì quyết định đưa cả nhà qua Châu Âu sau chục năm bon chen ở HNThế là hôm nay vợ em cũng sinh được 5 ngày và ra viện. Em cũng đưa ra quyết định mang tính bước ngoặt của cuộc sống, đấy là đưa cả gia đình VỀ QUÊ sinh sống.
Sau gần 20 năm ra HN, rồi lấy vợ được 15 năm thì mất 13 năm hai vợ chồng đi điều trị vô sinh. Bao thăng trầm vất vả mưu sinh ở đất HN, rồi cũng mua được cái chung cư tạm ổn, có con xe cỏ để đón vợ lúc nắng mưa, chịu bao thất bại rồi mới đến thành công. Nay ông trời không phụ lòng đã cho nhà em một thằng cu kháu khỉnh. Cuối cùng đã đến lúc 2 vc em thực hiện nguyện vọng của mình là về quê, ở gần ông bà, anh chị em.
Em thì làm xây dựng, vợ em trước kia làm giáo viên. Cũng chỉ vì căn bệnh vô sinh mà hai vợ chồng chịu bao vất vả, cứ gon được ít tiền nào lại dắt díu nhau đi viện này viện nọ. Tưởng chừng hết hi vọng thì lại có kết quả. Giờ hai vc cũng chẳng cần gì hơn, quyết định về quê. Em bán cái nhà cũng được khoảng 7 tỷ, với cái xe cỏ làm vốn, thôi thì về quê mua lấy cái máy xúc với mở cái cửa hàng vật liệu xây dựng túc tắc để làm. Vợ em thì còn máu nghề nghiệp, chắc đợi khi cháu bé cứng cáp thì xin đi dạy học ở quê.
Tạm biệt HN, tạm biệt cái không khí sầm uất, em về với nơi yên bình. Tạm biệt các cụ, khi nào có cụ nào đi chơi trên đường mòn HCM, về đến thị trấn Phong Sơn, Cẩm Thủy thì ghé em làm cốc nước vối.
Tạm biệt HN.![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
Cả gia đình có suy nghĩ về việc trở lại HN ko cụ?Thế là hôm nay vợ em cũng sinh được 5 ngày và ra viện. Em cũng đưa ra quyết định mang tính bước ngoặt của cuộc sống, đấy là đưa cả gia đình VỀ QUÊ sinh sống.
Sau gần 20 năm ra HN, rồi lấy vợ được 15 năm thì mất 13 năm hai vợ chồng đi điều trị vô sinh. Bao thăng trầm vất vả mưu sinh ở đất HN, rồi cũng mua được cái chung cư tạm ổn, có con xe cỏ để đón vợ lúc nắng mưa, chịu bao thất bại rồi mới đến thành công. Nay ông trời không phụ lòng đã cho nhà em một thằng cu kháu khỉnh. Cuối cùng đã đến lúc 2 vc em thực hiện nguyện vọng của mình là về quê, ở gần ông bà, anh chị em.
Em thì làm xây dựng, vợ em trước kia làm giáo viên. Cũng chỉ vì căn bệnh vô sinh mà hai vợ chồng chịu bao vất vả, cứ gon được ít tiền nào lại dắt díu nhau đi viện này viện nọ. Tưởng chừng hết hi vọng thì lại có kết quả. Giờ hai vc cũng chẳng cần gì hơn, quyết định về quê. Em bán cái nhà cũng được khoảng 7 tỷ, với cái xe cỏ làm vốn, thôi thì về quê mua lấy cái máy xúc với mở cái cửa hàng vật liệu xây dựng túc tắc để làm. Vợ em thì còn máu nghề nghiệp, chắc đợi khi cháu bé cứng cáp thì xin đi dạy học ở quê.
Tạm biệt HN, tạm biệt cái không khí sầm uất, em về với nơi yên bình. Tạm biệt các cụ, khi nào có cụ nào đi chơi trên đường mòn HCM, về đến thị trấn Phong Sơn, Cẩm Thủy thì ghé em làm cốc nước vối.
Tạm biệt HN.![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
Nhà cụ được cả vợ lẫn chồng đồng lòng thế này thì ngon quá.Thế là hôm nay vợ em cũng sinh được 5 ngày và ra viện. Em cũng đưa ra quyết định mang tính bước ngoặt của cuộc sống, đấy là đưa cả gia đình VỀ QUÊ sinh sống.
Sau gần 20 năm ra HN, rồi lấy vợ được 15 năm thì mất 13 năm hai vợ chồng đi điều trị vô sinh. Bao thăng trầm vất vả mưu sinh ở đất HN, rồi cũng mua được cái chung cư tạm ổn, có con xe cỏ để đón vợ lúc nắng mưa, chịu bao thất bại rồi mới đến thành công. Nay ông trời không phụ lòng đã cho nhà em một thằng cu kháu khỉnh. Cuối cùng đã đến lúc 2 vc em thực hiện nguyện vọng của mình là về quê, ở gần ông bà, anh chị em.
Em thì làm xây dựng, vợ em trước kia làm giáo viên. Cũng chỉ vì căn bệnh vô sinh mà hai vợ chồng chịu bao vất vả, cứ gon được ít tiền nào lại dắt díu nhau đi viện này viện nọ. Tưởng chừng hết hi vọng thì lại có kết quả. Giờ hai vc cũng chẳng cần gì hơn, quyết định về quê. Em bán cái nhà cũng được khoảng 7 tỷ, với cái xe cỏ làm vốn, thôi thì về quê mua lấy cái máy xúc với mở cái cửa hàng vật liệu xây dựng túc tắc để làm. Vợ em thì còn máu nghề nghiệp, chắc đợi khi cháu bé cứng cáp thì xin đi dạy học ở quê.
Tạm biệt HN, tạm biệt cái không khí sầm uất, em về với nơi yên bình. Tạm biệt các cụ, khi nào có cụ nào đi chơi trên đường mòn HCM, về đến thị trấn Phong Sơn, Cẩm Thủy thì ghé em làm cốc nước vối.
Tạm biệt HN.![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
Vậy là ổn rồi. Dần dần đầu tư thêm con xe tải nữa rồi kiếm công trình cải tạo nhỏ nhỏ làm dần cụ ạ.Hôm nay tròn 9 tháng em về quê. Em xin nêu vài cảm nhận.
Về cuộc sống thì thực sự em hài lòng. Ở nhà gần ông bà nên cũng vui hơn. Cháu bé trộm vía khoẻ mạnh ít ốm đau. Em làm mảnh vườn nhỏ trồng rau và nuôi ít gà ta, hôm nào trong khu có ai thịt bò lại làm vài cân tươi vứt tủ lạnh. Ở đây chỉ phí rẻ, quan trọng là đời sống tính thần, cuối tuần em phi xe vào thác Mây tránh nóng.
Về công viêc thì em cũng ổn định rồi. Em đổi con Expander sang Ford bán tải, mua cái máy xúc D55 bánh lốp với mở đại lý vật liệu, cũng túc tắc, vợ em lại đi dạy trường làng.
Nói chung em hài lòng. Nợ ảnh các cụ, hôm nào đi thác Mây vs suối cá em post. Quê em có món của núi ngon lắm.
Rồi đến con cụ lại lọ mọ lên HnThế là hôm nay vợ em cũng sinh được 5 ngày và ra viện. Em cũng đưa ra quyết định mang tính bước ngoặt của cuộc sống, đấy là đưa cả gia đình VỀ QUÊ sinh sống.
Sau gần 20 năm ra HN, rồi lấy vợ được 15 năm thì mất 13 năm hai vợ chồng đi điều trị vô sinh. Bao thăng trầm vất vả mưu sinh ở đất HN, rồi cũng mua được cái chung cư tạm ổn, có con xe cỏ để đón vợ lúc nắng mưa, chịu bao thất bại rồi mới đến thành công. Nay ông trời không phụ lòng đã cho nhà em một thằng cu kháu khỉnh. Cuối cùng đã đến lúc 2 vc em thực hiện nguyện vọng của mình là về quê, ở gần ông bà, anh chị em.
Em thì làm xây dựng, vợ em trước kia làm giáo viên. Cũng chỉ vì căn bệnh vô sinh mà hai vợ chồng chịu bao vất vả, cứ gon được ít tiền nào lại dắt díu nhau đi viện này viện nọ. Tưởng chừng hết hi vọng thì lại có kết quả. Giờ hai vc cũng chẳng cần gì hơn, quyết định về quê. Em bán cái nhà cũng được khoảng 7 tỷ, với cái xe cỏ làm vốn, thôi thì về quê mua lấy cái máy xúc với mở cái cửa hàng vật liệu xây dựng túc tắc để làm. Vợ em thì còn máu nghề nghiệp, chắc đợi khi cháu bé cứng cáp thì xin đi dạy học ở quê.
Tạm biệt HN, tạm biệt cái không khí sầm uất, em về với nơi yên bình. Tạm biệt các cụ, khi nào có cụ nào đi chơi trên đường mòn HCM, về đến thị trấn Phong Sơn, Cẩm Thủy thì ghé em làm cốc nước vối.
Tạm biệt HN.![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
Qua tuổi trung niên, sau 2 đợt nằm viện, rồi bố mẹ già yếu thì e nhận ra là nhà cứ gần bệnh viện lớn là tốt nhất.Cơ ngơi nhà cụ đẹp quá. Cơ mà về quê cũng nhiều vấn đề ạ, từ chỗ làm, chỗ ăn học, bệnh viện các kiểu.
Năm 2009, em có cậu bạn thân, cả về con người lẫn nghề nghiệp đều rất có tiềm năng phát triển rực rỡ. Thậm chí ông chủ cũ của cậu bạn là con trai chủ tịch tỉnh còn muốn đưa cậu này lên làm quản lý cấp cao cho hệ thống kinh doanh bán oto của mình. Nhưng tiếc là cậu ấy lại bỏ phố về quê là 1 huyện khá nghèo ở Tỉnh. Em khuyên nhủ ko được.E nghĩ nhờ có bôn ba hn cụ chủ mới có 7 tỷ, chứ ở quê vớ vẩn chả có gì
Còn việc cụ ấy về quê là lựa chọn cá nhân e ko bàn
Ở hn mà con đi du học thì cũng khác gì đâuNhiều cụ lo sau con cụ thớt lớn lên HN học ko có chỗ ăn nghỉ nhỉ. Gì chứ với đầu óc và vốn sống, nền tảng kinh tế của cụ thớt, xoẹt cái học đâu mua nhà đấy, làm ở đâu mua cho nhà ở đó luôn ấy chứ. Nhà ở, cc HN đắt là cũng do nhu cầu nguồn lực ngoại tỉnh, con cái lên học mua luôn cho cc, học xong bán tính ra còn rẻ hơn thuê trọ
Chúc mừng cụ chủ!Hôm nay tròn 9 tháng em về quê. Em xin nêu vài cảm nhận.
Về cuộc sống thì thực sự em hài lòng. Ở nhà gần ông bà nên cũng vui hơn. Cháu bé trộm vía khoẻ mạnh ít ốm đau. Em làm mảnh vườn nhỏ trồng rau và nuôi ít gà ta, hôm nào trong khu có ai thịt bò lại làm vài cân tươi vứt tủ lạnh. Ở đây chỉ phí rẻ, quan trọng là đời sống tính thần, cuối tuần em phi xe vào thác Mây tránh nóng.
Về công viêc thì em cũng ổn định rồi. Em đổi con Expander sang Ford bán tải, mua cái máy xúc D55 bánh lốp với mở đại lý vật liệu, cũng túc tắc, vợ em lại đi dạy trường làng.
Nói chung em hài lòng. Nợ ảnh các cụ, hôm nào đi thác Mây vs suối cá em post. Quê em có món của núi ngon lắm.
quá tuyệt, cụ thử làm youtube chia sẻ cảnh đẹp ở quê, cũng là ghi lại cuộc sống của mình sau này bản thân/con cái xem lại xem saoHôm nay tròn 9 tháng em về quê. Em xin nêu vài cảm nhận.
Về cuộc sống thì thực sự em hài lòng. Ở nhà gần ông bà nên cũng vui hơn. Cháu bé trộm vía khoẻ mạnh ít ốm đau. Em làm mảnh vườn nhỏ trồng rau và nuôi ít gà ta, hôm nào trong khu có ai thịt bò lại làm vài cân tươi vứt tủ lạnh. Ở đây chỉ phí rẻ, quan trọng là đời sống tính thần, cuối tuần em phi xe vào thác Mây tránh nóng.
Về công viêc thì em cũng ổn định rồi. Em đổi con Expander sang Ford bán tải, mua cái máy xúc D55 bánh lốp với mở đại lý vật liệu, cũng túc tắc, vợ em lại đi dạy trường làng.
Nói chung em hài lòng. Nợ ảnh các cụ, hôm nào đi thác Mây vs suối cá em post. Quê em có món của núi ngon lắm.
Nhìn cột điện 500kV em cũng đoán nhà cụ ở gần đường HCM, trước năm 2020 thì em đi qua khu này nhiều! Chúc cụ vạn sự như ý!Thế là hôm nay vợ em cũng sinh được 5 ngày và ra viện. Em cũng đưa ra quyết định mang tính bước ngoặt của cuộc sống, đấy là đưa cả gia đình VỀ QUÊ sinh sống.
Sau gần 20 năm ra HN, rồi lấy vợ được 15 năm thì mất 13 năm hai vợ chồng đi điều trị vô sinh. Bao thăng trầm vất vả mưu sinh ở đất HN, rồi cũng mua được cái chung cư tạm ổn, có con xe cỏ để đón vợ lúc nắng mưa, chịu bao thất bại rồi mới đến thành công. Nay ông trời không phụ lòng đã cho nhà em một thằng cu kháu khỉnh. Cuối cùng đã đến lúc 2 vc em thực hiện nguyện vọng của mình là về quê, ở gần ông bà, anh chị em.
Em thì làm xây dựng, vợ em trước kia làm giáo viên. Cũng chỉ vì căn bệnh vô sinh mà hai vợ chồng chịu bao vất vả, cứ gon được ít tiền nào lại dắt díu nhau đi viện này viện nọ. Tưởng chừng hết hi vọng thì lại có kết quả. Giờ hai vc cũng chẳng cần gì hơn, quyết định về quê. Em bán cái nhà cũng được khoảng 7 tỷ, với cái xe cỏ làm vốn, thôi thì về quê mua lấy cái máy xúc với mở cái cửa hàng vật liệu xây dựng túc tắc để làm. Vợ em thì còn máu nghề nghiệp, chắc đợi khi cháu bé cứng cáp thì xin đi dạy học ở quê.
Tạm biệt HN, tạm biệt cái không khí sầm uất, em về với nơi yên bình. Tạm biệt các cụ, khi nào có cụ nào đi chơi trên đường mòn HCM, về đến thị trấn Phong Sơn, Cẩm Thủy thì ghé em làm cốc nước vối.
Tạm biệt HN.![]()
![]()
![]()
![]()
![]()