- Biển số
- OF-110095
- Ngày cấp bằng
- 23/8/11
- Số km
- 6,398
- Động cơ
- 1,083,779 Mã lực
Cụ ở thủ đô thì theo gót cụ chủ đê. Cháu kiếm đc như cụ chủ sẽ theo cụ sau.Ai cũng có tinh thần giống cụ thì tốt cho thủ đô quá. Đa tạ cụ.![]()

Cụ ở thủ đô thì theo gót cụ chủ đê. Cháu kiếm đc như cụ chủ sẽ theo cụ sau.Ai cũng có tinh thần giống cụ thì tốt cho thủ đô quá. Đa tạ cụ.![]()
Cao tằng tổ tỷ nhà em ở HN từ thế kỷ XVII cụ ạ. Giờ có muốn theo cụ chủ cũng không biết đi đâu.Cụ ở thủ đô thì theo gót cụ chủ đê. Cháu kiếm đc như cụ chủ sẽ theo cụ sau.![]()
Thế thì cụ đang ở quê rồi. Quê quá, quá quêCao tằng tổ tỷ nhà em ở HN từ thế kỷ XVII cụ ạ. Giờ có muốn theo cụ chủ cũng không biết đi đâu.![]()
Dạ vâng cụ. Mỗi khi Tết đến xuân về em thấy mình cô đơn kinh khủng.Thế thì cụ đang ở quê rồi. Quê quá, quá quê![]()
Cờ bạc ăn nhau vè gà gáy cụ nhỉNăm 2009, em có cậu bạn thân, cả về con người lẫn nghề nghiệp đều rất có tiềm năng phát triển rực rỡ. Thậm chí ông chủ cũ của cậu bạn là con trai chủ tịch tỉnh còn muốn đưa cậu này lên làm quản lý cấp cao cho hệ thống kinh doanh bán oto của mình. Nhưng tiếc là cậu ấy lại bỏ phố về quê là 1 huyện khá nghèo ở Tỉnh. Em khuyên nhủ ko được.
Đến bây giờ, sau hơn chục năm, cậu ấy kêu như vạc vì làm mãi ko có dư, mặc dù rất chăm chỉ. Em nói lại câu chuyện bỏ phố về quê thì giờ ko cãi em nữa rồi.
Đáng tiếc.
Cụ chủ update xem sau gần 1 năm về quê thế nào rồi?Thế là hôm nay vợ em cũng sinh được 5 ngày và ra viện. Em cũng đưa ra quyết định mang tính bước ngoặt của cuộc sống, đấy là đưa cả gia đình VỀ QUÊ sinh sống.
Sau gần 20 năm ra HN, rồi lấy vợ được 15 năm thì mất 13 năm hai vợ chồng đi điều trị vô sinh. Bao thăng trầm vất vả mưu sinh ở đất HN, rồi cũng mua được cái chung cư tạm ổn, có con xe cỏ để đón vợ lúc nắng mưa, chịu bao thất bại rồi mới đến thành công. Nay ông trời không phụ lòng đã cho nhà em một thằng cu kháu khỉnh. Cuối cùng đã đến lúc 2 vc em thực hiện nguyện vọng của mình là về quê, ở gần ông bà, anh chị em.
Em thì làm xây dựng, vợ em trước kia làm giáo viên. Cũng chỉ vì căn bệnh vô sinh mà hai vợ chồng chịu bao vất vả, cứ gon được ít tiền nào lại dắt díu nhau đi viện này viện nọ. Tưởng chừng hết hi vọng thì lại có kết quả. Giờ hai vc cũng chẳng cần gì hơn, quyết định về quê. Em bán cái nhà cũng được khoảng 7 tỷ, với cái xe cỏ làm vốn, thôi thì về quê mua lấy cái máy xúc với mở cái cửa hàng vật liệu xây dựng túc tắc để làm. Vợ em thì còn máu nghề nghiệp, chắc đợi khi cháu bé cứng cáp thì xin đi dạy học ở quê.
Tạm biệt HN, tạm biệt cái không khí sầm uất, em về với nơi yên bình. Tạm biệt các cụ, khi nào có cụ nào đi chơi trên đường mòn HCM, về đến thị trấn Phong Sơn, Cẩm Thủy thì ghé em làm cốc nước vối.
Tạm biệt HN.
Có khi đến đời các con mình quan điểm nó lại khác thế hệ mình đó cụ.Em ủng hộ cụ, cơ mà cũng có 1 băn khoăn rằng mười mấy năm nữa, bé con của cụ lại làm 1 hành trình như cụ để bươn chải ở Hà Lội. Lại câu chuyện mưu sinh, mua nhà, mua xe...Nếu ở lại HN, có khi bé con lại ko phải lo mua nhà, bớt đc 1 gánh nặng cho cháu, ít nhất là trong những năm đầu đời.
Vì e cũng bươn chải để mua nhà, mua xe ở xứ thủ đô này ngót mười mấy niên rồi.
học làng mà lại tốt hơn phố hở cụ, nhà e thì đang ở HN rồi, vc e có sắm mảnh đất quê cách nhà đang ở 40km, đi mất độ 50p lái xe, nhưng mà thực sự e thấy ngoài môi trường ra, diện tích sử dụng thì mọi thứ k thể bằng chỗ e đang ở bây giờ, có lẽ nó sẽ hợp với vc e lúc về già hơn, chứ giờ về đó cả nhà chắc toang luôn, từ cv, học hành đều k muốn thay đổi, và khó thay đổiEm không về quê ( vì quê em cũng là 1 thành phố ở tỉnh) em chuyển về 1 vùng đất mới luôn được 2 năm nay rùi.Giờ thành anh nông dân trồng rau bán...không giàu có gì nhưng thấy thỏa mái hơn ở thành phố nhiều.
Nhìn 2 đứa con học trường làng thấy vui vẻ, thành tích học tốt hơn ở thành phố em thấy quyết định của em đến giờ là đúng đắn
Em thấy dưới quê học áp lực giảm hơn hẵn so với thành phố. Trên thành phố muốn con theo lớp không chỉ học trên lớp không mà học thêm, học tăng cường...ngoài gia ở dưới quê con được đi chơi ra ngoài nhiều hơn chứ ở thành phố đâu dám thả ra. Nên tinh thần mấy cháu thỏa mái hơn học nhẹ nhàng hơn tiếp thu tốt hơn...Theo em đánh giá là vậy.học làng mà lại tốt hơn phố hở cụ, nhà e thì đang ở HN rồi, vc e có sắm mảnh đất quê cách nhà đang ở 40km, đi mất độ 50p lái xe, nhưng mà thực sự e thấy ngoài môi trường ra, diện tích sử dụng thì mọi thứ k thể bằng chỗ e đang ở bây giờ, có lẽ nó sẽ hợp với vc e lúc về già hơn, chứ giờ về đó cả nhà chắc toang luôn, từ cv, học hành đều k muốn thay đổi, và khó thay đổi
Đến đời con lại lóc cóc lên Hn học đh lập nghiệp, phấn đấu mua cái nhà thủ đôSang trang mới, cuộc sống thay đổi đổi thay là bthg
em thì cũng muốn về quê, nhưng mà k có quê , vì e gốc ở HN rồi, nhưng mà nhà cửa bé như cái lỗ mũi, nên cũng ao ước về quê có mảnh đất rộng hơn để thỏa cái chí nhà vườn, nhưng nhà cửa HN thì vẫn phải giữ được cho con cái nó có chỗ ra vào lập nghiệp với bố mẹ nó còn về HN chơi thăm HNĐến đời con lại lóc cóc lên Hn học đh lập nghiệp, phấn đấu mua cái nhà thủ đô.
Đc 2 chục năm lại về.
Em fun tý. Nhưng khả năng cao ntn lắm.
Chúc mừng cụ đã đc toại nguyện, gì chứ về quê là em ưng.Thế là hôm nay vợ em cũng sinh được 5 ngày và ra viện. Em cũng đưa ra quyết định mang tính bước ngoặt của cuộc sống, đấy là đưa cả gia đình VỀ QUÊ sinh sống.
Sau gần 20 năm ra HN, rồi lấy vợ được 15 năm thì mất 13 năm hai vợ chồng đi điều trị vô sinh. Bao thăng trầm vất vả mưu sinh ở đất HN, rồi cũng mua được cái chung cư tạm ổn, có con xe cỏ để đón vợ lúc nắng mưa, chịu bao thất bại rồi mới đến thành công. Nay ông trời không phụ lòng đã cho nhà em một thằng cu kháu khỉnh. Cuối cùng đã đến lúc 2 vc em thực hiện nguyện vọng của mình là về quê, ở gần ông bà, anh chị em.
Em thì làm xây dựng, vợ em trước kia làm giáo viên. Cũng chỉ vì căn bệnh vô sinh mà hai vợ chồng chịu bao vất vả, cứ gon được ít tiền nào lại dắt díu nhau đi viện này viện nọ. Tưởng chừng hết hi vọng thì lại có kết quả. Giờ hai vc cũng chẳng cần gì hơn, quyết định về quê. Em bán cái nhà cũng được khoảng 7 tỷ, với cái xe cỏ làm vốn, thôi thì về quê mua lấy cái máy xúc với mở cái cửa hàng vật liệu xây dựng túc tắc để làm. Vợ em thì còn máu nghề nghiệp, chắc đợi khi cháu bé cứng cáp thì xin đi dạy học ở quê.
Tạm biệt HN, tạm biệt cái không khí sầm uất, em về với nơi yên bình. Tạm biệt các cụ, khi nào có cụ nào đi chơi trên đường mòn HCM, về đến thị trấn Phong Sơn, Cẩm Thủy thì ghé em làm cốc nước vối.
Tạm biệt HN.![]()
![]()
![]()
![]()
![]()
cụ có kênh nào chia sẻ cuộc sống đó không, để em theo dõi vớiEm không về quê ( vì quê em cũng là 1 thành phố ở tỉnh) em chuyển về 1 vùng đất mới luôn được 2 năm nay rùi.Giờ thành anh nông dân trồng rau bán...không giàu có gì nhưng thấy thỏa mái hơn ở thành phố nhiều.
Nhìn 2 đứa con học trường làng thấy vui vẻ, thành tích học tốt hơn ở thành phố em thấy quyết định của em đến giờ là đúng đắn
Dạ không. Em không làm kênh nào hết cụ àcụ có kênh nào chia sẻ cuộc sống đó không, để em theo dõi với