- Biển số
- OF-565823
- Ngày cấp bằng
- 23/4/18
- Số km
- 1,656
- Động cơ
- 161,126 Mã lực
Xin lỗi mợ Trang nhé! Chỉ 1 phút trót dại, em mới nghĩ ra cách chép tay. Mong mợ bỏ quá, đừng thực hiện.
Thực tế với em đây là 1 niềm vui chứ ko có gì tội cả cụ ạ. Giống như kiểu có anh chàng chăm sóc người yêu như bà hoàng, nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, người ngoài nhìn vào có thể nghĩ: thèng này ngu, tội nghiệp, bla bla...Anh chàng kia thì đang happy vì tình yêu, được chăm nàng là 1 niềm hạnh phúc.Mợ làm em nhớ đến 1 chị, hình như là một trong các admin của VNthuquan thì phải, rất chăm chỉ mổ cò trên word để có bài đăng. Hồi xưa đó chưa phát triển công nghệ scan, chuyển đổi (có lẽ mua máy đắt) và cá nhân ko có computer bà chị ấy cứ phải ra hàng net ngồi từ sáng đến đêm. Em trông thấy tội lắm.
Rất tội!
Thế thì cổ quá cụ ah. Em thì chỉ có thể chép tay đc font chữ ngày xưa, kiểu sơ giản của bọn Ăng lê xắc xông.Muốn hoài cổ phải chép tay bằng bút lông ngỗng. Theo font chữ ngày xưa. Bìa sách bọc da dê cụ ạ

Xin lỗi mợ Trang nhé! Chỉ 1 phút trót dại, em mới nghĩ ra cách chép tay. Mong mợ bỏ quá, đừng thực hiện.
Em ko ngạc nhiên khi các cụ thắc mắc, ngạc nhiên hoặc có phần gì gì đó...với việc gõ lại sách. Em chỉ muốn hỏi: bản thân các cụ có thực sự yêu quý cuốn sách nào đến mức xót xa khi bị người khác viết vào/ gập trang/ làm rách...?Thế thì cổ quá cụ ah. Em thì chỉ có thể chép tay đc font chữ ngày xưa, kiểu sơ giản của bọn Ăng lê xắc xông.
Em vẫn thắc mắc là cụ muốn gõ lại cái quyển ruột của cụ để làm gì nhỉ ??? (Ba dấu ? của em ý nghĩa là thắc mắc một cách tột độ)
Mợ đúng là mẫu phụ nữ rất... kiểu như là cương nghị.Thực tế với em đây là 1 niềm vui chứ ko có gì tội cả cụ ạ. Giống như kiểu có anh chàng chăm sóc người yêu như bà hoàng, nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, người ngoài nhìn vào có thể nghĩ: thèng này ngu, tội nghiệp, bla bla...Anh chàng kia thì đang happy vì tình yêu, được chăm nàng là 1 niềm hạnh phúc.
Bà chị trong ví dụ của cụ cũng thế, một công việc không công, tốn rất nhiều thời gian và công sức, nếu ko vì đam mê, họ sẽ ko làm. Khi đã là đam mê họ sẽ ko care. Gõ chữ cũng thế, muốn gõ phải đọc lại từng trang của tác phẩm, chứ scan thì đơn giản lắm. Em muốn gõ lại hơn 2000 trang sách vì đó là cả một trời tuổi thơ của em: trộm sách từ tủ của papa, dồn túi nilon móc vào tay, vác theo chiếc ghế kê dưới gốc xoài để trèo lên. Ngày ấy em chỉ là một con bé con, cây xoài nhà em cao đến 2 tầng nhà, leo lên nhọn có thể nhìn thấy cánh đồng xa xa. Trên ngọn có chạc 5, ngồi đó ko lo ngã, và ai đi qua cũng ko biết nên em có thể đọc thoải mái cả buổi...
Bây giờ cây xoài chẳng còn, cũng ko còn tiếng bố gọi về ăn cơm, ko còn tiếng chim ríu rít chuyền cành gọi nhau, ko còn...
Rất tiếc khi phải thông báoMợ đúng là mẫu phụ nữ rất... kiểu như là cương nghị.
Em phải hét gọi cụ DaDieuchienxu vô đây để cảm mợ.
Chỉ khổ em stu-pít công nghệ ko biết hyperlink tên nick cho cụ ấy nhận đc thông báo có người réo tên mà hiện nguyên hình ở đây. Haizz....

)Nếu mà tủ tiền chiến thì cạn lời suýt xoa rồi cụ!Tủ sách theo e là "perfect" đây ạ, mời các cụ thưởng lãm.
Cụ nào đoán được tủ này bao năm tuổi rồi thì e phục sát đất !!!
![]()
Thực tế em là 1 đứa cứng đầu theo kiểu ko giống ai, có những sở thích hơi điên khùng và lạc loàiMợ đúng là mẫu phụ nữ rất... kiểu như là cương nghị.
Em phải hét gọi cụ DaDieuchienxu vô đây để cản mợ.
Chỉ khổ em stu-pít công nghệ ko biết hyperlink tên nick cho cụ ấy nhận đc thông báo có người réo tên mà hiện nguyên hình ở đây. Haizz....
.Mợ nhầm to, cụ ấy chỉ thích ăn thịt đà điểu và các món có bột chiên xù


Nếu mà tủ tiền chiến thì cạn lời suýt xoa rồi cụ!
Cụ biết vở kịch Vũ Như Tô của Lưu Quang Vũ không? Có lẽ em là người đồng bệnh kiểu Đan Thiềm.Ca này em bó tay rồi mợ ah. Nhưng làm việc mìn thích là được rồi! Ah, sao mợ không chép tay lại nhỉ ??? Cho nó hoài cổ.
Nhà cụ ấy ko đủ diện tích để bày và bảo quản sách - một điều rất đáng tiếc.Mợ nhầm to, cụ ấy chỉ thích ăn thịt đà điểu và các món có bột chiên xù
Sách của cụ ấy chỉ là để đóng thùng hoặc cho mối xơi thôi![]()
Em thấy bình thường mà, ai cũng có cách thể hiện tình yêu khác nhau. Và em cũng ko cho ai tự tiện mở tủ sách của em, nhưng ông con 2 tuổi thì bó tay.Em ko ngạc nhiên khi các cụ thắc mắc, ngạc nhiên hoặc có phần gì gì đó...với việc gõ lại sách. Em chỉ muốn hỏi: bản thân các cụ có thực sự yêu quý cuốn sách nào đến mức xót xa khi bị người khác viết vào/ gập trang/ làm rách...?
Em nghĩ theo kiểu của cụ thì là cách sắp đặt sách tối ưu. Khoảng trống để tiếp tục sung bổ sách theo dòng sưu tập. Ô kính bố trí đủ sao cho có thể nhìn đc hết sách. Các sách cùng chiều đc chú ý đặt gần cho đều nhau. Chiều sâu tủ chỉ cần đủ cho 1 hàng để nhìn thấy gáy mỗi cuốn (ko bị xếp 2 lần sách, lấp mất dòng trong) Không gian thoáng đãng. Tủ gỗ tốt. Có bình chữa cháy.Cụ đoán thử điểm gì khiến e coi nó là perfect ?
Nếu mà tủ tiền chiến thì cạn lời suýt
Em thì đang phục mấy cái sau lớp kính kia. Nhìn mê hồn! Em mạo muội đoán tủ 1960 và ở miền Nam.Tủ sách theo e là "perfect" đây ạ, mời các cụ thưởng lãm.
Cụ nào đoán được tủ này bao năm tuổi rồi thì e phục sát đất !!!
![]()
Đang thì chém gió chủ đề cuồng sách, mợ lại quay qua diện tích ngôi nhàNhà cụ ấy ko đủ diện tích để bày và bảo quản sách - một điều rất đáng tiếc.

)Em chỉ giải thích vụ đóng thùng và mối xông thôi. Thè lè lưỡi đâyĐang thì chém gió chủ đề cuồng sách, mợ lại quay qua diện tích ngôi nhà
(Tìm ko thấy cái mặt thè lè lưỡi đâu cả)

Yeah !Em chỉ giải thích vụ đóng thùng và mối xông thôi. Thè lè lưỡi đây![]()

Yeah !
Xin can mợ vụ kia nhé. Mai mợ mua vé du lịch cho bể xô đi
(Em gửi mặt nghiêm trang tỏ ý: em thật)
Em có những sở thích rất khác người, cụ muốn can e rằng hơi khó
. Ví dụ có lúc em hứng lên làm hoa giả, 7-8 bó/ lẵng hoa đã được handmade để đem tặng
. Lúc khác em hứng lên làm bánh ngô bánh khoai, những ai ở gần em lại khổ vì ăn. Có ai can đc đâu. Em cứ mang qua thì lại phải ăn thôi
.
.