- Biển số
- OF-3366
- Ngày cấp bằng
- 13/2/07
- Số km
- 23,723
- Động cơ
- 319,421 Mã lực
- Nơi ở
- Hà Nội
- Website
- tuyendungvieclam.net
ChuẩnCó mợ ý thì forum còn xôm nữa![]()
ChuẩnCó mợ ý thì forum còn xôm nữa![]()
Thế là lại đi tìm cụ Thắng phỏngEm nghi Cầu Lường đổi tên thành cầu Vĩnh Thịnh rồi
Em nghĩ hôn nhân thất bại có thể làm người ta cảm thấy bản thân không được yêu, không đáng được yêu v.v. ảnh hưởng đến sự tự tin. Tùy nguyên nhân sự bất ổn trong lòng mợ là gì, nhưng em đoán tìm bạn trai mới là cách nhanh nhấtem Tâm sự với cả nhà mình chút nhé!
hiện tại ngót nghét 40 rùi sao em thấy càng ngày em càng nhìn ra xung quanh hơn là nhìn trong tâm mình, chả hiểu sao trí óc em mông lung quá đỗi. hay tại tuổi già đến, mà trong em cũng chỉ như 35 thôi mà sao em thấy tâm mình, cả cái tâm trí em, cả cái linh hồn em cứ tự giam mình ấy, hay tại em vẫn chấp niệm quá khứ, sống bằng ánh mắt hay cảm xúc của người khác nhỉ?
thế thì chết dở? một ngày 24 giờ thì 7-8 giờ em ngủ, công việc 8h thể thao 1-2 giờ chăm sóc con cái và bla bla ...sinh hoạt hằng ngày, vậy mà sao có thời điểm trong ngày rất tích cực và năng lượng, có thời điểm em cứ đau đáu so sánh mình với người ngoài để lại tụt năng lượng, thấy mình như làm đc quá ít....thấy mình vô dụng...
mà kì thực em rất chịu khó cày chuyên môn và cống hiến, em làm việc vì cái tâm và vì lòng tự trọng của bản thân, 20 năm qua em chăm chỉ cày cuốc yêu công việc yêu chuyên môn, cố gắng trưởng thành mỗi ngày ., vậy mà chỉ 1 ánh mắt của kẻ tiểu nhân đánh giá này nọ vô căn cứ là em tự ôm nó vào người em, để rồi lại day dứt, suy tư, lại trăn trở mình đã làm gì, mình phải như thế nào?
giờ trong em tâm trí có vẻ hơi bí, em chưa chịu thay đổi góc nhìn và làm mới bản thân hay sao ý, em cứ thấy cuộc sống nó bí, quanh quẩn, đôi lúc mông lung vô định ko biết đời trôi đi đâu về đâu.
có lúc em lại nghĩ đi qua gian khó cũng là 1 cách sống, hãy đi qua những cảm xúc tiêu cực hay những ngày mưa, lòng có lúc chất chứa buồn vui chua xót bồi hồi nhớ thương....cảm xúc tiêu cực chỉ là 1 vị khách ghé thăm mình
lên đây em thấy nhiều các đấng nam nhi nói chuyện vui, góc nhìn đa chiều, em thấy nhẹ lòng lắm, mong các cao nhân chỉ giáo cho em
Biết là mệt nhưng vẫn phải hít đất tập bơi (cạn)Trần Đoành. đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt cụ ei![]()
Cụ mang ngòi ong ra đê, cất mãi nó lại ngắn ngòiBiết là mệt nhưng vẫn phải hít đất tập bơi (cạn)![]()
Má, ức chế kinh khủng ! Từ khi cha này quay lại văn xuôi mất hết. Lại viết thơ 5 chữ.Có đôi khi lời nói
Tưởng rằng rất cao siêu
Nhờ người nghe biết điều
Hoặc người nghe biết ít
Rõ ràng là lá mít
Vẫn to hơn lá me
Cũng một lứa cả mè
Cũng con to con nhỏ
Khôn ngoan nhờ số đỏ
Ngờ nghệch do số đen
Chưa chắc ai sang hèn
Ngứa tay đều mắc chém![]()
Truy nã Bồ Thắng cả bồ Bách .... ko hiểu 2 cụ ấy đã dám vào lại OF chưaThế là lại đi tìm cụ Thắng phỏng![]()
Xinh như avt thì mợ chém cả ngày em cũng chịu khó ngheEm là em hay nghĩ quá mà đang có chuyện tâm sự buồn cụ nào rảnh cho em nói chuyện tâm sự tí
Thí chủ là người đa đoan, tâm tính phong phú, kiến thức mêng mang ở đời nên có thành công trong làm ăn là lẽ thường, tuy thành bại ở đời cũng tựa như mưa nắng xoay vần nên đó không phải là điều mà bần cư sỹ ta muốn nói tới. Cái ta muốn nói với thí chủ lại chính là cái tâm hành của thí chủ với những thành bại của chính mình, thí chủ thông minh đâm ra xét nét, tự mình lo hết được mọi mọi việc đâm ra lại chẳng hài lòng với một ai. Với bản tâm đa đoan, phong phú thì chỉ cần một ánh mắt, khóe miệng không như ý của người thế gian, thí chủ lại mang về tự vấn, giằng xé, hoang mang. Âu đó cũng là pháp khổ dành cho kẻ đa đoan, thông minh, thành công để học lại bài học của chính mình.em Tâm sự với cả nhà mình chút nhé!
hiện tại ngót nghét 40 rùi sao em thấy càng ngày em càng nhìn ra xung quanh hơn là nhìn trong tâm mình, chả hiểu sao trí óc em mông lung quá đỗi. hay tại tuổi già đến, mà trong em cũng chỉ như 35 thôi mà sao em thấy tâm mình, cả cái tâm trí em, cả cái linh hồn em cứ tự giam mình ấy, hay tại em vẫn chấp niệm quá khứ, sống bằng ánh mắt hay cảm xúc của người khác nhỉ?
thế thì chết dở? một ngày 24 giờ thì 7-8 giờ em ngủ, công việc 8h thể thao 1-2 giờ chăm sóc con cái và bla bla ...sinh hoạt hằng ngày, vậy mà sao có thời điểm trong ngày rất tích cực và năng lượng, có thời điểm em cứ đau đáu so sánh mình với người ngoài để lại tụt năng lượng, thấy mình như làm đc quá ít....thấy mình vô dụng...
mà kì thực em rất chịu khó cày chuyên môn và cống hiến, em làm việc vì cái tâm và vì lòng tự trọng của bản thân, 20 năm qua em chăm chỉ cày cuốc yêu công việc yêu chuyên môn, cố gắng trưởng thành mỗi ngày ., vậy mà chỉ 1 ánh mắt của kẻ tiểu nhân đánh giá này nọ vô căn cứ là em tự ôm nó vào người em, để rồi lại day dứt, suy tư, lại trăn trở mình đã làm gì, mình phải như thế nào?
giờ trong em tâm trí có vẻ hơi bí, em chưa chịu thay đổi góc nhìn và làm mới bản thân hay sao ý, em cứ thấy cuộc sống nó bí, quanh quẩn, đôi lúc mông lung vô định ko biết đời trôi đi đâu về đâu.
có lúc em lại nghĩ đi qua gian khó cũng là 1 cách sống, hãy đi qua những cảm xúc tiêu cực hay những ngày mưa, lòng có lúc chất chứa buồn vui chua xót bồi hồi nhớ thương....cảm xúc tiêu cực chỉ là 1 vị khách ghé thăm mình
lên đây em thấy nhiều các đấng nam nhi nói chuyện vui, góc nhìn đa chiều, em thấy nhẹ lòng lắm, mong các cao nhân chỉ giáo cho em
Động lòng nên toan những nhắn nheBần cư sỹ ta không dám ho he mang rìu cùn mà múa trước mắt tiều phu, nhưng vốn từ lâu ở trong am lần tràng hạt, nhờ ơn trên hiểu chút tha tâm thông đã động lòng trước tâm sự của thí chủ, nên có đôi lời nhắn nhe.
Ghè được mắc chi ông chả ghèĐộng lòng nên toan những nhắn nhe
Nhắn nhe không được, gậy ông ghè![]()