Trong số 8 người bạn học nữ trong lớp thì em ấn tượng nhất cô bạn tên Kristina. Cô ấy có đôi mắt khá đẹp cùng khuôn mặt trái xoan và mái tóc vàng óng mượt. Nhưng cái chính là cô bạn ấy cũng khá nhỏ nhắn và xinh xắn, nghĩa là cũng chỉ cao ngang ngang thấp hơn em một chút. Tóm lại cô bạn đó có thể coi là thấp nhất lớp 
Em để ý thì thấy cô bạn này đăng ký học ngành informatika a statistika (ngành thông tin và thống kê). Nên môn toán là sở trường của cô ấy. Trong khi đó thì em ngẫu nhiên nhờ từ Việt Nam qua mà lại là ngôi sao sáng về môn học này. Thành ra có những bài toán chuyên sâu, cô ấy đều nhờ em giảng giải.
Trong trường học, có khá nhiều các câu lạc bộ ngoại khoá, mọi người có thể đăng ký tham gia và theo học, cả miễn phí lẫn có phí. Em để ý Kristina đăng ký lớp khiêu vũ cổ điển, vậy là em cũng đăng ký lớp đó dù em mù tịt về cái này cũng như khiếu hàm thụ âm nhạc. Nhưng chẳng sao cả, không biết thì mới phải học
Tới tháng 12, lần đầu tiên trong đời em thấy bông tuyết rơi, cảm nhận cái lạnh giá của mùa đông nơi Châu Âu. Hôm đó em dậy sớm và đi một vòng ra quảng trường để xem phong cảnh tuyết rơi rồi mới tới trường. Khi em đi qua khu chợ ngoài trời (Mestska trnice - chợ trời của thành phố), nơi đa số người Việt Nam dựng quầy để bán hàng. Thời đó các quầy bán hàng không được phép dựng cố định, mà chỉ được làm bằng các khung sắt hàn đầu móc để lắp giằng vào nhau (mọi người hay gọi là Stanek). Lúc trước Bố em cũng bán trên những cái quầy stanek như thế này, nhưng từ khi mẹ con em sang đoàn tụ với Bố thì gia đình em thuê 1 cái cửa hàng ở trong trung tâm để buôn bán. Nhưng cuối tuần cả nhà vẫn mang stanek lên chợ trời ở TP Teplice để bán hàng.
Lại nói khi em đi qua khu chợ trời với mấy dãy stanek đang được dựng lên của người Việt để buôn bán. Các Stanek này sáng ra sẽ được dựng lên để bày hàng bán, cuối ngày lại phải tháo giỡ cho lên xe chở về cùng hàng hoá rồi hôm sau lại mang ra dựng. Em để ý thấy có 1 cô gái Việt Nam cũng tầm tuổi em, một mình lắp stanek trong khi tuyết rơi lạnh giá.

Em để ý thì thấy cô bạn này đăng ký học ngành informatika a statistika (ngành thông tin và thống kê). Nên môn toán là sở trường của cô ấy. Trong khi đó thì em ngẫu nhiên nhờ từ Việt Nam qua mà lại là ngôi sao sáng về môn học này. Thành ra có những bài toán chuyên sâu, cô ấy đều nhờ em giảng giải.
Trong trường học, có khá nhiều các câu lạc bộ ngoại khoá, mọi người có thể đăng ký tham gia và theo học, cả miễn phí lẫn có phí. Em để ý Kristina đăng ký lớp khiêu vũ cổ điển, vậy là em cũng đăng ký lớp đó dù em mù tịt về cái này cũng như khiếu hàm thụ âm nhạc. Nhưng chẳng sao cả, không biết thì mới phải học

Tới tháng 12, lần đầu tiên trong đời em thấy bông tuyết rơi, cảm nhận cái lạnh giá của mùa đông nơi Châu Âu. Hôm đó em dậy sớm và đi một vòng ra quảng trường để xem phong cảnh tuyết rơi rồi mới tới trường. Khi em đi qua khu chợ ngoài trời (Mestska trnice - chợ trời của thành phố), nơi đa số người Việt Nam dựng quầy để bán hàng. Thời đó các quầy bán hàng không được phép dựng cố định, mà chỉ được làm bằng các khung sắt hàn đầu móc để lắp giằng vào nhau (mọi người hay gọi là Stanek). Lúc trước Bố em cũng bán trên những cái quầy stanek như thế này, nhưng từ khi mẹ con em sang đoàn tụ với Bố thì gia đình em thuê 1 cái cửa hàng ở trong trung tâm để buôn bán. Nhưng cuối tuần cả nhà vẫn mang stanek lên chợ trời ở TP Teplice để bán hàng.
Lại nói khi em đi qua khu chợ trời với mấy dãy stanek đang được dựng lên của người Việt để buôn bán. Các Stanek này sáng ra sẽ được dựng lên để bày hàng bán, cuối ngày lại phải tháo giỡ cho lên xe chở về cùng hàng hoá rồi hôm sau lại mang ra dựng. Em để ý thấy có 1 cô gái Việt Nam cũng tầm tuổi em, một mình lắp stanek trong khi tuyết rơi lạnh giá.