Me tụi nhỏ cũng mới tâm sự với em về một số tâm tư của cô ấy trong thời gian vừa qua, nhờ đó em mới thấy rằng, có nhiều khi em cũng thật vô tâm. Cách đây nửa năm, khi cô ấy đi khám phụ khoa định kỳ, thì bác sỹ phát hiện ra cô ấy có một cái u nang ở một bên buồng trứng. Vì thế bác sỹ yêu cầu cô ấy hàng tháng tới siêu âm và làm xét nghiệm để theo dõi cái u này.
Vừa rồi cô ấy đi khám lại sau khi từ VN qua, thì dựa vào kết quả xét nghiệm mới nhất, bác sỹ nói phải tiến hành mổ nội soi để cắt cái u đó. Nhưng vì đầu tháng 3 này cô ấy lại có lịch làm phẫu thuật nội soi đường tiêu hóa ở trên Praha, nên bà bác sỹ nói sẽ lên lịch mổ nội soi u nang cho cô ấy, sau khi cô ấy làm xong nội xoi trên Praha trở về. Bà ấy cũng động viên là không có vấn đề gì nghiêm trọng, căn bệnh này nhiều phụ nữ cũng hay gặp phải.
Thường thì trước những cuộc tiểu phẫu, đại phẫu hay nội soi thì bác sỹ đều yêu cầu bệnh nhân tới gặp bác sỹ khu vực (hay còn gọi là bác sỹ cá nhân), để làm các xét nghiệm tiền phẫu thuật. Các bác sỹ trực tiếp thực hiện ca mổ, sẽ dựa vào các kết quả xét nghiệm này để lên phương án tối ưu cho ca mổ đó. Nên thời gian vừa qua cô ấy cũng phải đi làm khá nhiều xét nghiệm, rồi cả chuyện u nang buồng trứng, khiến tinh thần của cô ấy cũng mỏi mệt.
Nhưng vì thấy em cũng đang khá căng thẳng trong công việc, nên cuối tuần cô ấy vẫn tranh thủ thu xếp thời gian và rủ em đi nghỉ ngơi an dưỡng. Em thì cũng chỉ nghĩ đơn giản là có bệnh thì điều trị, mình có lo lắng thì cũng chẳng giải quyết được gì. Quan điểm của em là mọi cái gần như đều mong chờ vào các y bác sỹ, còn người có bệnh thì nên lạc quan và thoải mái tinh thần là ổn.
Có lẽ em không phải là người mang bệnh nên chưa hiểu rõ hết tâm lý cũng như các lo lắng mà mẹ tụi nhỏ đang gặp phải. Chính vì vậy mà em vẫn như mọi khi, vẫn vô tư đòi hỏi mọi thứ. Tất nhiên là mẹ tụi nhỏ vẫn chiều chuộng và dành cho em, nhưng tới hôm qua thì cô ấy mới chia sẻ và thổ lộ suy tư thật của mình với em.
Nghĩ lại, em thấy mình cũng vô tâm. Giờ chỉ biết động viên và cùng các con quan tâm hơn tới cô ấy. Em vẫn tin là mọi chuyện rồi cũng đều sẽ tốt đẹp. Cuộc đời tuy nhiều gập ghềnh, nhưng rồi khó khăn nào cũng vượt qua, cái đích nào rồi cũng sẽ tiến dần được tới
Vừa rồi cô ấy đi khám lại sau khi từ VN qua, thì dựa vào kết quả xét nghiệm mới nhất, bác sỹ nói phải tiến hành mổ nội soi để cắt cái u đó. Nhưng vì đầu tháng 3 này cô ấy lại có lịch làm phẫu thuật nội soi đường tiêu hóa ở trên Praha, nên bà bác sỹ nói sẽ lên lịch mổ nội soi u nang cho cô ấy, sau khi cô ấy làm xong nội xoi trên Praha trở về. Bà ấy cũng động viên là không có vấn đề gì nghiêm trọng, căn bệnh này nhiều phụ nữ cũng hay gặp phải.
Thường thì trước những cuộc tiểu phẫu, đại phẫu hay nội soi thì bác sỹ đều yêu cầu bệnh nhân tới gặp bác sỹ khu vực (hay còn gọi là bác sỹ cá nhân), để làm các xét nghiệm tiền phẫu thuật. Các bác sỹ trực tiếp thực hiện ca mổ, sẽ dựa vào các kết quả xét nghiệm này để lên phương án tối ưu cho ca mổ đó. Nên thời gian vừa qua cô ấy cũng phải đi làm khá nhiều xét nghiệm, rồi cả chuyện u nang buồng trứng, khiến tinh thần của cô ấy cũng mỏi mệt.
Nhưng vì thấy em cũng đang khá căng thẳng trong công việc, nên cuối tuần cô ấy vẫn tranh thủ thu xếp thời gian và rủ em đi nghỉ ngơi an dưỡng. Em thì cũng chỉ nghĩ đơn giản là có bệnh thì điều trị, mình có lo lắng thì cũng chẳng giải quyết được gì. Quan điểm của em là mọi cái gần như đều mong chờ vào các y bác sỹ, còn người có bệnh thì nên lạc quan và thoải mái tinh thần là ổn.
Có lẽ em không phải là người mang bệnh nên chưa hiểu rõ hết tâm lý cũng như các lo lắng mà mẹ tụi nhỏ đang gặp phải. Chính vì vậy mà em vẫn như mọi khi, vẫn vô tư đòi hỏi mọi thứ. Tất nhiên là mẹ tụi nhỏ vẫn chiều chuộng và dành cho em, nhưng tới hôm qua thì cô ấy mới chia sẻ và thổ lộ suy tư thật của mình với em.
Nghĩ lại, em thấy mình cũng vô tâm. Giờ chỉ biết động viên và cùng các con quan tâm hơn tới cô ấy. Em vẫn tin là mọi chuyện rồi cũng đều sẽ tốt đẹp. Cuộc đời tuy nhiều gập ghềnh, nhưng rồi khó khăn nào cũng vượt qua, cái đích nào rồi cũng sẽ tiến dần được tới

Chỉnh sửa cuối:
