Nghĩa trang thì còn cho là gắn với quyền lợi được chôn cất của người dân. Mặc dù e ko hiểu là cái quyền đó quy định ra sao trong luật. Thôi coi như bỏ qua đi.Ở nông thôn đất rộng thì chưa vấn đề gì cụ. Ở thủ đô đất chật người đông mới sinh ra vấn đề quyền lợi, chủ quyền theo phường.
Về Đền Chùa bên LB hình thành phát triển theo đời sống lịch sử của ND bên LB cả trong và ngoài đê. Giờ tách ngoài đê bao gồm nhiều đền chùa gắn tên lịch sử với dân LB sang bờ bên kia sông, mang tên phường khác. Vậy là dân phường bên này mất chủ quyền, mất lịch sử
Còn về vấn đề nghĩa trang, đất đai thuộc phường nào thì phường đó qly. Đất cát ngoài đê nếu thuộc qly phường mới HH. Vậy sau này dân phường Bồ Đề và Long Biên có nhu cầu chôn cất tiếp người thân ra nghĩa trang ngoài đó, để cạnh dòng họ người thân của họ đã chôn trước kia thì phường HH có phê duyệt không? Hay lại lý do khác phường không giải quyết ?
Cái đền chùa ở Long Biên thì dân ở đó có chủ quyền là thế nào? Có quyền lợi gì hơn so với 1 người dân ở nơi khác. Họ vẫn có quyền thăm thú. E chưa thấy lợi ích khác nhau chỗ nào. Ví dụ cái chùa Bằng nó cùng xã/phường với em thì e có chủ quyền/quyền lợi với nó thế nào?
Về yếu tố lịch sử thì nó gắn với bản chất cái chùa, đền đó chứ đâu có phục thuộc vào việc nó thuộc phường/xã nào quản lý. Như Văn Miếu, Quốc tử giảm thì nó có thuộc phường/xã nào, thậm chí chính quyền, chế độ nào chăng nữa thì nó có bị mất lịch sử đâu?