Tôi thử phân tích một cách khoa học, yêu cầu người đọc có trình độ THPT để bình luận.
1) Độ cao của căn hộ cháu bé rơi so với mặt đất, đây là sàn tầng 13 (ký hiệu 12A) là khoảng 12 *3.3m = 39.6m. Tuy nhiên nếu so với mái tôn nơi bé rơi xuống là khoảng 37m.
2) Khối lượng của em bé gái 2.5-3 tuổi khoảng 11-12 kg.
3) Vận tốc của bé khi tiếp đất, bỏ qua ma sát là V=SQRT(2*G*h) = SQRT(2*9.8 m/s^2 * 37m) = SQRT(725.2 m^2/s^2) = 26.9 m/s. Nếu tính ma sát, tạm coi vận tốc khi tiếp mái tôn là khoảng 20-25 m/s (ước tính). Theo giờ thì vận tốc đạt trên 72-90 km/h - đây là vận tốc khá lớn.
4) Nếu bé rơi đúng vào mặt phẳng cứng, không đàn hồi, nếu cắm đầu xuống trước thì chết chắc, nếu tiếp đất bằng lưng hay bụng thì các cơ quan nội tạng cũng sẽ bị tổn thương nặng nề.
5) Do khối lượng cơ thể của bé nhẹ, nên tổng xung lực cú va chạm với mái tôn chỉ bằng người lớn có khối lượng gấp 5-6 lần (khoảng 60kg) chạy với tốc độ 4-5m/s khoảng 15-18km/h, hoặc người lớn ngã từ độ cao 1.5m.
6) May mắn lớn nhất của em bé là tiếp phần mềm của mái tôn, tức là phần giữa các xà đỡ, nên mái tôn hấp thụ phần lớn xung lực, và em bé nẩy lên cao cỡ 2m. Nếu tiếp phần cứng mái tôn, bên dưới là xà đỡ, thì nhiều phần cơ thể có thể vỡ nát.
7) Tư thế tiếp đất cũng may mắn, tư thế nằm, làm cho xung lực trải đều trên một diện tích rộng, áp lực tính trên m2 giảm (áp suất).
Nhờ có 2 may mắn liên tiếp mục 6) và 7) nên khả năng cao là nếu không có ai đỡ thì em bé này vẫn sống và tổn thương ít nghiêm trọng.
Nếu người đỡ trúng, thì cũng không thể đỡ được vật thể 11kg lao đi với vận tốc 80km/h, và tổn thương có thể nhiều hơn vì diện tích phần va chạm giảm đi.
Tóm lại, người đỡ có bản năng anh hùng và hành động chớp nhoáng, tuy nhiên em bé bị tổn thương ít chủ yếu nhờ vào 6) và 7).