[Funland] Tin tức kỹ thuật quân sự quốc tế

ZOV

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-833100
Ngày cấp bằng
29/4/23
Số km
1,958
Động cơ
54,101 Mã lực
Tuổi
35

 

ZOV

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-833100
Ngày cấp bằng
29/4/23
Số km
1,958
Động cơ
54,101 Mã lực
Tuổi
35
Không chiến Ấn Độ - Pakistan hé lộ năng lực vũ khí của Trung Quốc và phương Tây?
Thứ Bảy, 06:21, 10/05/2025
VOV.VN trên Google News

VOV.VN - Một trận không chiến giữa các tiêm kích do Trung Quốc sản xuất của Pakistan và tiêm kích Rafale do Pháp chế tạo của Ấn Độ đang được giới quân sự toàn cầu theo dõi sát sao nhằm rút ra những bài học có thể tạo lợi thế trong các cuộc xung đột tương lai.

Trận không chiến thu hút sự quan tâm của giới quân sự toàn cầu

Theo 2 quan chức Mỹ tiết lộ với hãng tin Reuters, một máy bay chiến đấu của Pakistan do Trung Quốc sản xuất đã bắn rơi ít nhất 2 máy bay quân sự của Ấn Độ ngày 7/5. Đây có thể được xem là một cột mốc quan trọng với khả năng tác chiến của dòng tiêm kích tiên tiến do Bắc Kinh phát triển.
Cuộc không chiến này là cơ hội hiếm hoi để các lực lượng quân sự nghiên cứu hiệu quả của các phi công, tiêm kích và tên lửa không đối không trong thực chiến. Những dữ liệu này sẽ giúp họ củng cố và hoàn thiện khả năng sẵn sàng chiến đấu của lực lượng không quân.
khong chien An Do - pakistan he lo nang luc vu khi cua trung quoc va phuong tay hinh anh 1

Máy bay chiến đấu J-10C của Không quân Pakistan biểu diễn tại buổi diễn tập trước lễ diễu hành mừng Ngày Quốc khánh Pakistan tại Islamabad vào ngày 21/3/2024. Ảnh: Getty
Các chuyên gia nhận định, việc vũ khí hiện đại được sử dụng trong thực chiến sẽ thu hút sự phân tích sâu rộng từ nhiều nước, trong đó có cả Trung Quốc và Mỹ.

Một quan chức Mỹ giấu tên cho biết Washington có cơ sở để tin tưởng rằng Pakistan đã sử dụng tiêm kích J-10 của Trung Quốc để phóng tên lửa không đối không nhằm vào các chiến đấu cơ của Ấn Độ.
Trên mạng xã hội, nhiều bình luận tập trung vào hiệu suất của tên lửa không đối không PL-15 do Trung Quốc phát triển khi đối đầu với Meteor - loại tên lửa điều khiển bằng radar do tập đoàn châu Âu MBDA sản xuất. Tuy nhiên, hiện chưa có xác nhận chính thức về việc các vũ khí trên được sử dụng trong trận giao tranh.
khong chien An Do - pakistan he lo nang luc vu khi cua trung quoc va phuong tay hinh anh 2

Tên lửa Meteor. Ảnh: forceindia
"Các lực lượng không quân ở Trung Quốc, Mỹ và nhiều quốc gia châu Âu chắc chắn sẽ rất quan tâm đến việc thu thập càng nhiều dữ liệu thực tế càng tốt về chiến thuật, kỹ thuật, quy trình tác chiến cũng như loại khí tài được sử dụng, loại nào phát huy hiệu quả, loại nào không", ông Douglas Barrie, chuyên gia cấp cao về hàng không quân sự tại Viện Nghiên cứu Chiến lược Quốc tế (IISS) nhận định.
“Chúng ta có thể đang chứng kiến cuộc đối đầu giữa vũ khí mạnh nhất của Trung Quốc và vũ khí mạnh nhất của phương Tây, nếu thật sự các khí tài này đã được triển khai. Điều này vẫn chưa được xác minh", ông Barrie nói.
Ông cũng cho rằng phía Pháp và Mỹ chắc chắn đang trông đợi thu thập được thông tin tình báo tương tự từ phía Ấn Độ.
“Mẫu tên lửa PL-15 là một thách thức lớn. Đây là loại vũ khí mà quân đội Mỹ đặc biệt quan tâm và theo dõi sát sao", một lãnh đạo trong ngành công nghiệp quốc phòng cho biết.
manh_vo_kim_loai_may_bay_an_do.jpg

Trận không chiến lớn nhất trong lịch sử giữa Ấn Độ-Pakistan

VOV.VN - Tổng cộng 125 máy bay chiến đấu của Ấn Độ và Pakistan đã giao chiến trong hơn một giờ vào rạng sáng 7/5, nhưng không bên nào vượt qua không phận của đối phương

Giải mã những mảnh ghép còn thiếu
Các nhà phân tích phương Tây và các nguồn tin trong ngành công nghiệp quốc phòng cho biết nhiều chi tiết quan trọng vẫn chưa rõ ràng, chẳng hạn như việc liệu tiêm kích Ấn Độ có mang theo tên lửa Meteor hay không, cũng như mức độ các phi công được huấn luyện. Theo các nhà phân tích, các nhà sản xuất vũ khí cũng sẽ rất thận trọng trong việc phân tách giữa hiệu năng kỹ thuật thuần túy và các yếu tố tác chiến thực tế.
“Sẽ có những đánh giá kỹ lưỡng về cái gì hiệu quả, cái gì không nhưng chúng ta cũng phải lưu ý đến ‘sương mù chiến tranh’ vốn luôn bao trùm các cuộc xung đột", ông Byron Callan, chuyên gia quốc phòng tại Washington và là đối tác điều hành của Capital Alpha Partners, nhận định.
Ông cho biết các công ty quốc phòng Mỹ đang nhận được phản hồi liên tục về hiệu quả hoạt động của sản phẩm do họ cung cấp trong chiến sự tại Ukraine.
“Vì vậy, tôi hy vọng tình hình cũng tương tự đối với các nhà cung cấp châu Âu của Ấn Độ. Còn Pakistan và Trung Quốc có lẽ cũng đang chia sẻ các dữ liệu tương tự với nhau. Nếu tên lửa PL-15 hoạt động đúng như tuyên bố, hoặc thậm chí tốt hơn, Trung Quốc chắc chắn muốn được xác nhận điều đó".
Một nguồn tin trong ngành quốc phòng từ một quốc gia phương Tây đang sử dụng tên lửa Meteor cho biết, một hình ảnh đăng tải trên mạng, được cho là phần đầu dò của tên lửa dường như cho thấy đây là một phần của tên lửa đã trượt mục tiêu. Có nhiều nguồn tin trái chiều về việc Pakistan đang sử dụng phiên bản nội địa của PL-15 từ Không quân Trung Quốc hay chỉ là phiên bản xuất khẩu với tầm bắn ngắn hơn được công bố vào năm 2021.
Ông Douglas Barrie, chuyên gia từng có nhiều bài viết chuyên sâu về tên lửa PL-15, cho rằng khả năng cao Pakistan đang sử dụng phiên bản xuất khẩu.
Một nguồn tin khác trong ngành công nghiệp quốc phòng phương Tây đã bác bỏ những tuyên bố rằng PL-15 sử dụng động cơ tên lửa có tầm bắn vượt trội so với Meteor, tuy nhiên cũng thừa nhận rằng khả năng thực tế của PL-15 “có thể cao hơn những gì từng được đánh giá". Tầm bắn chính thức của Meteor chưa từng được công bố.
“Ở thời điểm hiện tại, thật khó để đưa ra bất kỳ kết luận nào. Chúng ta biết quá ít", nguồn tin này cho hay.
Tầm bắn và hiệu năng của PL-15 từ lâu đã là chủ đề thu hút sự quan tâm lớn từ giới quân sự phương Tây. Việc dòng tên lửa này xuất hiện được xem như một trong nhiều dấu hiệu cho thấy Trung Quốc đã vượt xa giai đoạn phụ thuộc vào công nghệ có nguồn gốc từ Liên Xô.
Mỹ hiện đang phát triển tên lửa AIM-260 thông qua hãng Lockheed Martin, một phần là nhằm đối phó với PL-15 và khả năng tác chiến ngoài tầm nhìn của nó - một phần trong chiến lược điều chỉnh ưu tiên quốc phòng của phương Tây với Trung Quốc.
Các nước châu Âu cũng đang nghiên cứu kế hoạch nâng cấp giữa vòng đời cho tên lửa Meteor mà theo tạp chí chuyên ngành Janes, có thể bao gồm cải tiến về động lực và hệ thống dẫn đường nhưng các nhà phân tích cho rằng tiến độ vẫn còn chậm.
Vào tháng 3, Tổng thống Mỹ Donald Trump đã trao hợp đồng cho Boeing để chế tạo dòng tiêm kích hiện đại nhất từ trước tới nay của Không quân Mỹ - dự kiến sẽ tích hợp khả năng tàng hình, cảm biến tiên tiến và động cơ thế hệ mới.
 

ZOV

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-833100
Ngày cấp bằng
29/4/23
Số km
1,958
Động cơ
54,101 Mã lực
Tuổi
35
"Siêu tàu chiến" Nga Ivan Rogo có đủ sức đánh bật Ukraine khỏi Biển Đen?
Thứ Bảy, 05:36, 10/05/2025
VOV.VN trên Google News

VOV.VN - Nga đang đẩy mạnh hoàn tất chiếc tàu chiến lớn nhất từng được chế tạo cho Hạm đội Biển Đen - tàu đổ bộ tấn công Ivan Rogo, tại xưởng đóng tàu Zaliv ở Kerch, Crimea. Tuy nhiên, giới chuyên gia vẫn nghi ngờ về khả năng tác chiến của "soái hạm" này trước quân đội Ukraine ở Biển Đen.

Nga chuẩn bị hoàn thành tàu chiến lớn nhất từ trước đến nay

Ảnh vệ tinh do hãng tin quốc phòng Ukraine Defense Express công bố cho thấy tiến độ đóng tàu Ivan Rogov đã được đẩy nhanh đáng kể trong vài tháng gần đây. So sánh hình ảnh từ tháng 7/2024 với hiện tại, hãng này nhận định phần thân tàu đã thành hình rõ rệt, phản ánh tiến triển của đội đóng tàu Nga sau gần một năm trì trệ.
Ivan Rogov là một trong hai tàu tấn công đổ bộ thuộc Dự án 23900 do Điện Kremlin đặt hàng nhằm hiện đại hóa Hải quân Nga. Chiếc tàu chiến còn lại, Mitrofan Moskalenko, dự kiến được biên chế cho Hạm đội Thái Bình Dương. Hai chiếc tàu này được thiết kế với khả năng vận chuyển tới 900 lính thủy đánh bộ, 75 xe chiến đấu, ba tàu đổ bộ cỡ nhỏ và 15 trực thăng, bao gồm cả trực thăng vận tải Ka-29 và trực thăng tấn công Ka-52K. Với lượng giãn nước lên tới 40.000 tấn, Ivan Rogov vượt xa về kích thước so với tàu tuần dương Moskva, soái hạm từng là niềm tự hào của Hạm đội Biển Đen nhưng đã bị đánh chìm bởi tên lửa Neptune của Ukraine vào tháng 4/2022.
 sieu tau chien nga ivan rogo co du suc danh bat ukraine khoi bien Den hinh anh 1

Mô hình tàu đổ bộ Ivan Rogo. Ảnh: Russian MoD
Cho đến nay, Nga chưa từng vận hành bất kỳ tàu chiến nào thuộc loại này. Theo cựu Phó tham mưu trưởng Hải quân Ukraine Andriy Ryzhenko, các tàu đổ bộ hiện nay của Nga đều có từ thời Liên Xô. Ông Ryzhenko cho biết, theo tư duy quân sự những năm 1970 - 1980, các tàu đổ bộ sẽ tiếp cận bờ biển dưới sự yểm trợ của không quân và pháo binh, sau đó mới để binh sĩ và các phương tiện thiết giáp rời tàu.

Trong khi đó, phương Tây đã chuyển sang khái niệm tàu đổ bộ hiện đại hơn, hoạt động giống như tàu sân bay nhỏ, từ đó triển khai quân bằng trực thăng và tàu đổ bộ trong khi tàu mẹ vẫn neo ở xa bờ và được yểm hộ chặt chẽ.
Nỗ lực hiện đại hóa Hải quân Nga từng được cụ thể hóa bằng hợp đồng mua hai tàu lớp Mistral của Pháp vào năm 2010. Tuy nhiên, sau khi Nga sáp nhập Crimea năm 2014, các lệnh trừng phạt của phương Tây khiến Paris hủy bàn giao và chuyển nhượng tàu cho Ai Cập. Sau đó, Điện Kremlin khởi động chương trình đóng tàu đổ bộ nội địa, trong đó có các chiến hạm Ivan Rogov và Mitrofan Moskalenko, với giá trị hợp đồng ước tính khoảng 100 tỷ rúp (1,2 tỷ USD).
Tuy nhiên, dự án đã gặp nhiều trục trặc và chậm tiến độ. Báo Izvestia đưa tin năm 2021 rằng Ivan Rogov sẽ được bàn giao vào tháng 12/2028, còn Mitrofan Moskalenko muộn hơn một năm. Nhưng từ đó đến nay, không có cập nhật đáng kể nào về tiến độ chiếc tàu thứ hai.
Hiệu quả chiến lược bị nghi ngờ
Ngay cả khi hoàn tất, giới chuyên gia vẫn nghi ngờ tính hiệu quả chiến lược của Ivan Rogov, đặc biệt trong bối cảnh chiến trường Biển Đen đang thay đổi. Thổ Nhĩ Kỳ kiểm soát lối vào Địa Trung Hải và sở hữu một hạm đội hiện đại, trong khi Ukraine đã chứng minh năng lực tấn công bằng máy bay không người lái và tên lửa chống hạm. Ông Ryzhenko nhận định, khi đối đầu Ukraine, Ivan Rogov sẽ dễ trở thành mục tiêu.
“Con tàu này chỉ có hệ thống phòng không tầm ngắn. Điều đó không đủ để ngăn chặn các cuộc tấn công ồ ạt bằng UAV hay tên lửa như Neptune và Harpoon, đặc biệt khi được triển khai từ F-16 hoặc Mirage", ông Rogov nói.
Việc Ukraine tận dụng UAV tấn công cả từ trên không lẫn mặt biển đã buộc Nga phải rút phần lớn Hạm đội Biển Đen khỏi Sevastopol, chuyển sang căn cứ Novorossiysk, tuy an toàn nhưng có hiệu quả tấn công thấp hơn. Ba trong bốn căn cứ chính của hạm đội nằm tại khu vực Crimea, bao gồm Sevastopol, Feodosia và Donuzlav. Theo ông Ryzhenko, các cảng này có lợi thế lớn vì không bị đóng băng vào mùa đông và có vị trí chiến lược hướng ra Địa Trung Hải, Đại Tây Dương. Hạm đội Biển Đen được thành lập từ năm 1783 từng là trụ cột sức mạnh hải quân Nga ở phía nam, đóng vai trò quan trọng trong việc triển khai lực lượng xa bờ.
Tính đến thời điểm xung đột Nga-Ukraine bùng nổ vào tháng 2/2022, Hạm đội Biển Đen sở hữu 58 tàu chiến và 74 tàu phụ trợ, trong đó có 3 khinh hạm, 7 tàu ngầm và tàu tuần dương Moskva. Tất cả đều trang bị tên lửa hành trình Kalibr. Điện Kremlin cũng điều động thêm sáu tàu đổ bộ từ Hạm đội Baltic để chuẩn bị cho các chiến dịch đổ bộ gần Odesa. Tuy nhiên, ba nỗ lực áp sát bờ biển Ukraine đã thất bại do hệ thống phòng thủ vững chắc của Kyiv. Hoạt động đổ bộ duy nhất thành công là chiếm đảo Zmiinyi (Đảo Rắn), sau đó cũng bị Ukraine giành lại.
Hạm đội Nga sau đó chuyển sang vai trò tấn công tầm xa bằng tên lửa nhưng phải hứng chịu thiệt hại nặng nề. Từ tàu hộ tống Veliky Ustyug, tàu tuần tra quanh Đảo Rắn, cho đến soái hạm Moskva bị đánh chìm, các tổn thất nối tiếp buộc Nga phải dời lực lượng về Novorossiysk.
Ngay cả ở đó, tình trạng an ninh vẫn mong manh. Vào tháng 8/2023, tàu đổ bộ lớp Olenegorsky Gornyak bị UAV tấn công và hư hại nặng.
Ukraine không ngừng mở rộng kho vũ khí với tên lửa Storm Shadow và SCALP từ Anh, Pháp, cùng các UAV hải quân ngày càng tinh vi. Theo Hải quân Ukraine, Nga đã mất hơn một phần ba số tàu chiến tại Biển Đen; trong khi tình báo Anh ước tính thiệt hại khoảng 25%.
Mặc dù gần đây tốc độ tấn công của Ukraine có giảm, Nga cũng đã thay đổi chiến thuật, thường xuyên di chuyển tàu, tăng cường phòng thủ cảng và hạn chế tàu rời bến. Ông Ryzhenko cho biết Nga hiện chủ yếu giữ lại các khinh hạm cũ và tàu tuần tra nhỏ ở khu vực Crimea.
Tại xưởng đóng tàu Zaliv, nơi Ivan Rogov đang được chế tạo, lực lượng Nga đã thiết lập hệ thống rào chắn bảo vệ trước các cuộc tấn công bằng UAV. Tuy nhiên, một số chuyên gia cảnh báo rằng ngay cả khi đạt được lệnh ngừng bắn, giao tranh vẫn có thể tiếp diễn trong tương lai. Khi đó, Hạm đội Biển Đen vẫn sẽ là mục tiêu dễ tổn thương.
 

ZOV

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-833100
Ngày cấp bằng
29/4/23
Số km
1,958
Động cơ
54,101 Mã lực
Tuổi
35
Mỹ sắp sản xuất bom nhiệt hạch mới mạnh gấp 24 lần quả bom thả xuống Hiroshima
Thứ Sáu, 12:12, 09/05/2025
VOV.VN trên Google News

VOV.VN - B61-13, mạnh gấp 24 lần quả bom Mỹ từng thả xuống Hiroshima (Nhật Bản) dự kiến sẽ được sản xuất hàng loạt vào cuối năm nay.

Cơ quan An ninh hạt nhân quốc gia Mỹ (NNSA) cho hay, nước này dự kiến bắt đầu sản xuất lô đầu tiên của mẫu bom trọng lực nhiệt hạch mới nhất, B61-13, ngay trong tháng 6 tới.
B61-13 là phiên bản nâng cấp từ mẫu bom hạt nhân B61 từng được sản xuất hàng loạt vào năm 1968. Phiên bản mới sẽ được hiện đại hóa với hệ thống điện tử và thiết bị điều khiển mới, trong đó có bộ phận đuôi điều hướng, giúp biến nó thành một loại vũ khí dẫn đường chính xác.
my sap san xuat bom nhiet hach moi manh gap 24 lan qua bom tha xuong hiroshima hinh anh 1


Bom B61-12 tại căn cứ không quân Whiteman, ở Missouri, Mỹ, ngày 13/6/2022. Ảnh: USAF
Theo Fox News, đầu đạn của B61-13 có sức công phá tối đa khoảng 360 kiloton, gấp 24 lần quả bom Mỹ từng thả xuống Hiroshima.

“Chúng tôi dự kiến sẽ sản xuất lô B61-13 đầu tiên trong tháng này, sớm hơn gần một năm so với kế hoạch”, quyền lãnh đạo NNSA, bà Teresa Robbins, thông báo trước Quốc hội Mỹ ngày 7/5. Bà cho biết thêm, việc sản xuất hàng loạt sẽ được triển khai vào cuối năm tài khóa 2025.
Theo bà Robbins, loại bom này sẽ “tăng cường năng lực răn đe và bảo đảm an ninh” bằng cách cung cấp cho Tổng thống Mỹ thêm lựa chọn trong việc đối phó với các mục tiêu quân sự kiên cố hoặc có diện tích lớn.
Từ tháng 1/2025, Washington đã bắt đầu triển khai các phiên bản trước đó là B61-12 tại các căn cứ quân sự của Mỹ ở châu Âu.
Mặc dù tích cực thúc đẩy hiện đại hóa kho vũ khí hạt nhân, Tổng thống Mỹ Donald Trump vẫn tuyên bố rằng vũ khí hạt nhân là “mối đe dọa sinh tồn lớn nhất đối với nhân loại”.
Hồi tháng 3 vừa qua, ông từng kêu gọi các cường quốc hạt nhân từ bỏ loại vũ khí này.
“Sẽ thật tuyệt nếu tất cả chúng ta có thể giải trừ vũ khí hạt nhân, vì sức mạnh của chúng thật điên rồ. Tôi rất mong muốn khởi động các cuộc đàm phán về vấn đề này”, ông Trump nói với các phóng viên khi đó.
Tuy nhiên, trong nhiệm kỳ đầu tiên, chính ông Trump đã đơn phương rút Mỹ khỏi Hiệp ước Lực lượng Hạt nhân Tầm trung (INF) ký năm 1987, với lý do Nga vi phạm hiệp ước. Moscow phủ nhận cáo buộc này đồng thời chỉ trích Washington về việc rút khỏi hiệp ước.
Năm 2024, sau khi chính quyền Tổng thống Joe Biden cho phép Ukraine sử dụng tên lửa do Mỹ cung cấp trong các cuộc tấn công tầm xa vào sâu bên trong lãnh thổ Nga, Moscow đã sửa đổi học thuyết hạt nhân. Theo học thuyết mới, bất kỳ cuộc tấn công nào nhằm vào Nga do một quốc gia không sở hữu vũ khí hạt nhân thực hiện nhưng được hậu thuẫn bởi một quốc gia có vũ khí hạt nhân, sẽ được xem là hành động gây chiến từ cả hai, và Nga sẽ đáp trả bằng vũ khí hạt nhân.
 

ZOV

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-833100
Ngày cấp bằng
29/4/23
Số km
1,958
Động cơ
54,101 Mã lực
Tuổi
35
Loạt vũ khí chủ lực giúp Nga phá vỡ lợi thế công nghệ quân sự của phương Tây
Thứ Sáu, 05:07, 09/05/2025
VOV.VN trên Google News

VOV.VN - Trong khuôn khổ chiến lược tái vũ trang quân sự quy mô lớn, Tổng thống Vladimir Putin đã yêu cầu thay đổi đáng kể các ưu tiên sản xuất quốc phòng của Nga, trong đó có việc tăng tốc sản xuất các hệ thống không người lái, vũ khí tích hợp trí tuệ nhân tạo (AI) và vũ khí năng lượng định hướng (DEW).

Với nỗ lực này, Nga dường như muốn chứng minh với thế giới rằng, họ là một quốc gia hùng mạnh với lực lượng quân đội tinh nhuệ, hoàn toàn có khả năng tự cung tự cấp.
loat vu khi chu luc giup nga pha vo loi the cong nghe quan su cua phuong tay hinh anh 1

Máy bay không người lái đóng vai trò ngày càng quan trọng trong cuộc xung đột Nga-Ukraine. Ảnh: TASS
Trong các cuộc thảo luận với các chỉ huy lĩnh vực quốc phòng Nga, Tổng thống Putin nhấn mạnh rằng máy bay không người lái đã định hình lại bộ mặt của xung đột. Tuy nhiên, ông cũng thừa nhận tình trạng thiếu hụt máy bay không người lái cho các hoạt động chiến đấu ở tiền tuyến. Theo nhà lãnh đạo Nga, tiến độ hoạt động của quân đội Nga ở tiền tuyến quá lớn đến mức không có lực lượng sản xuất nào có thể bắt kịp nhu cầu của họ.
Lực lượng không người lái hùng hậu của Nga
Quân đội Nga đã triển khai nhiều máy bay không người lái trên mặt trận, trong đó có UAV Orlan-10, chủ yếu được sử dụng cho các nhiệm vụ Tình báo, Giám sát và Trinh sát (ISR) và tác chiến điện tử (EW). Orlan-10 sử dụng các vũ khí tinh vi như tổ hợp tác chiến điện tử LEER-3 để gây nhiễu liên lạc di động. LEER-3 có khả năng nhận diện hơn 2.000 điện thoại trong phạm vi 6km, cho phép khoanh vùng các vị trí tập trung quân của đối phương.

Dòng máy bay không người lái khác mà Nga ưa chuộng là máy bay không người lái chiến đấu tầm trung (UAV). Loại UAV này được Nga thử nghiệm lần đầu tiên tại chiến trường Syria. Trong cuộc xung đột hiện tại, Nga triển khai để tiến hành tấn công các mục tiêu tại Ukraine.
Một loại UAV chiến đấu hạng nặng mà Nga vẫn đang thử nghiệm là Okhotnik (Thợ săn), được thiết kế cho các nhiệm vụ tấn công. Quân đội Nga cho rằng, trong tương lai, UAV này có thể cạnh tranh với các UAV của Mỹ như Global Hawk.
Lancet cũng là một trong những UAV lợi hại nhất của Nga. Trong thời gian gần đây, Nga đã nâng cấp phần mềm của UAV này, tích hợp trí tuệ nhân tạo (AI), cho phép nó nhắm mục tiêu tự động. UAV Lancet cũng có khả năng chống lại các biện pháp tác chiến điện tử của Ukraine và trở thành mối đe dọa lớn đối với tiền tuyến của Ukraine.
AI giúp vũ khí Nga “thông minh” hơn
UAV Lancet không phải là phương tiện không người lái duy nhất được tích hợp AI trong kho vũ khí ngày của Moscow. Các UAV Rusak-S và Shahed do Iran chế tạo mà Moscow đang sử dụng đều được trang bị khả năng dẫn đường tự động và nhận dạng mục tiêu, cho phép chúng xác định những mục tiêu quan trọng, chẳng hạn như cơ sở hạ tầng năng lượng ngay cả khi hoạt động trong môi trường có tín hiệu điện tử yếu.
Nga coi công nghệ này AI là chìa khóa cho quá trình hiện đại hóa quân đội, đặc biệt là vì cách ứng dụng AI trong các hệ thống chỉ huy và kiểm soát có thể cải thiện hoạt động quân sự của Nga.
Điện Kremlin cho rằng, các hệ thống AI mà nước này đang phát triển không chỉ quan trọng đối với viêc nắm bắt thông tin mà còn góp phần phá vỡ các hệ thống Chỉ huy, Kiểm soát, Truyền thông, Máy tính, Tình báo, Giám sát và Trinh sát (C4ISR) của đối phương. Liên quan đến hệ thống chỉ huy và kiểm soát, AI có thể được sử dụng để xử lý lượng lớn dữ liệu chiến trường, giúp các chỉ huy ra quyết định nhanh hơn.
Nga đẩy mạnh phát triển vũ khí DEW
Việc phát triển vũ khí năng lượng định hướng (DEW) là một phần trong nỗ lực của Nga nhằm giành ưu thế về công nghệ quân sự. Trước đó vào năm 2018, Nga đã triển khai một loại vũ khí laser trên mặt đất để chống lại vệ tinh, thậm chí cả máy bay không người lái. Vũ khí này có tên gọi Hệ thống laser Peresvet.
Ngoài ra, Moscow cũng sở hữu các vũ khí điện từ có thể phá vỡ thiết bị điện tử của đối phương. Các vũ khí điện tử này này nhắm vào các hệ thống chỉ huy điều khiển, thông tin liên lạc, tình báo, giám sát, trinh sát (C4ISR) và liên lạc vệ tinh. Hiện, các nhà khoa học Nga đang xem xét liệu DEW có thể được sử dụng cho nhiệm vụ chống vệ tinh (ASAT) hay không. Nếu được áp dụng thành công, DEW có thể giúp Nga áp đảo lợi thế về công nghệ quân sự của NATO bằng cách phá vỡ các hệ thống phòng thủ tên lửa và C4ISR quan trọng trên vệ tinh. Nỗ lực của Nga trong việc phát triển DEW phù hợp với đánh giá của nước này cho rằng không gian cũng sẽ trở thành một chiến trường trong tương lai.
Nhìn chung, Nga tiếp tục đạt được những bước tiến đáng kể trong ba lĩnh vực công nghệ mới là UAV, DEW và AI. Các loại vũ khí như UAV Orlan-10, hệ thống phòng không S-500 Prometey, hay vũ khí tích hợp AI đã cho thấy điều đó. Giới quan sát cho rằng, những bài học kinh nghiệm rút ra từ cuộc xung đột tại Ukraine sẽ khiến cơ sở công nghiệp quốc phòng của Nga tìm cách cải tiến và đổi mới để bắt kịp các đối thủ như Mỹ trong những lĩnh vực quan trọng này.
 

ZOV

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-833100
Ngày cấp bằng
29/4/23
Số km
1,958
Động cơ
54,101 Mã lực
Tuổi
35
Singapore tăng cường tiềm lực hải quân, trang bị tàu không người lái
Thứ Năm, 11:49, 08/05/2025
VOV.VN trên Google News

VOV.VN - Quân đội Singapore dự kiến đưa vào hoạt động tàu rà phá thủy lôi không người lái vào năm 2027 nhằm hiện đại hóa và tăng cường tiềm lực hải quân.



Play
Mute

Loaded: 0%


Progress: 0%
Remaining Time -1:03
Công ty Kỹ thuật ST (ST Engineering) hôm 7/5 cho biết công ty này đã được Bộ Quốc phòng Singapore trao hợp đồng sản xuất, cung cấp hệ thống rà phá thủy lôi tự động thế hệ mới gồm: tàu mặt nước không người lái (USVs), phương tiện lặn không người lái (AUVs) và trung tâm chỉ huy, kiểm soát từ xa.
singapore tang cuong tiem luc hai quan, trang bi tau khong nguoi lai hinh anh 1


Tàu hải quân Singapore. Nguồn: Straits Times
Hệ thống này trang bị các cảm biến và mạng lưới truyền dữ liệu trực tuyến tiên tiến, cho phép hải quân Singapore thực hiện nhiệm vụ rà phá thủy lôi từ khoảng cách xa. Tính năng mới sẽ đảm bảo an toàn cho nhân lực và được đánh giá là ưu việt hơn đáng kể các tàu rà phá thủy lôi thế hệ cũ - lớp Bedok (dự kiến sẽ được thay thế và loại biên sau năm 2027).
Các quốc gia ven biển như Singapore thường xuyên phải đối mặt với các nguy cơ, thách thức từ thủy lôi và thiết bị nổ tự chế do loại vũ khí này tương đối dễ sản xuất, giá thành rẻ nên thường xuyên được các tổ chức khủng bố, tội phạm sử dụng.

Không chỉ Singapore, lực lượng hải quân các nước khu vực và quốc tế thời gian qua cũng tăng cường mua sắm, trang bị các hệ thống rà phá mìn, thủy lôi không người lái nhằm nâng cao hiệu quả và giảm thiểu nguy cơ mất an toàn cho binh sỹ.
 

ZOV

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-833100
Ngày cấp bằng
29/4/23
Số km
1,958
Động cơ
54,101 Mã lực
Tuổi
35
 

ZOV

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-833100
Ngày cấp bằng
29/4/23
Số km
1,958
Động cơ
54,101 Mã lực
Tuổi
35
Ấn Độ thu được tên lửa hiện đại do Trung Quốc sản xuất
Quân đội Ấn Độ thu được tên lửa đối không PL-15E còn gần như nguyên vẹn, được tiêm kích Pakistan khai hỏa trong trận không chiến ngày 7/5.

Hãng tin IANS của Ấn Độ hôm 9/5 cho biết một tên lửa không đối không tầm xa PL-15E của quân đội Pakistan đã được tìm thấy trong trạng thái tương đối nguyên vẹn gần làng Kamahi Devi ở quận Hoshiarpur, bang Punjab, miền bắc nước này.

Hình ảnh hiện trường cho thấy phần lớn thân tên lửa vẫn nguyên vẹn, với đầy đủ cánh lái và cánh nâng. Phần đầu quả đạn bị vỡ, bộ phận nghi là hệ thống dẫn đường nằm gần đó.

Ấn Độ thu tên lửa PL-15 nguyên vẹn



Binh sĩ Ấn Độ tại hiện trường tên lửa PL-15E rơi ngày 9/5. Video: X/Kunal Biswas 707
Binh sĩ không quân Ấn Độ có mặt ở vị trí tên lửa rơi, sau khi nhận thông tin từ dân làng. "Các quân nhân sơ tán người dân khỏi hiện trường, vô hiệu hóa và hủy nổ quả đạn", IANS cho biết.

Tuy nhiên, video được đăng trên mạng xã hội cho thấy các binh sĩ Ấn Độ phong tỏa khu vực và chụp ảnh quả đạn. Không có dấu hiệu nào cho thấy nó bị tác động hoặc phá hủy sau đó.

Joseph Trevithick, biên tập viên của chuyên trang quân sự Mỹ War Zone, nhận định tiêm kích Pakistan đã sử dụng chế độ bắn và quên khi phóng tên lửa PL-15E.

Trong chế độ này, máy bay sẽ phát hiện mục tiêu bằng radar đối không và nạp dữ liệu vào quả đạn. Sau khi rời bệ, tên lửa sử dụng hệ thống dẫn đường quán tính để bay tới khu vực dự đoán có mục tiêu, trước khi kích hoạt radar chủ động để tìm kiếm và lao tới đích.

Tên lửa PL-15E rơi gần làng Kamahi Devi, bang Punjab, Ấn Độ. Ảnh: War Zone
" style="margin: 0px; padding: 0px 0px 407.875px; box-sizing: border-box; text-rendering: optimizelegibility; width: 680px; float: left; display: table; -webkit-box-pack: center; justify-content: center; background: rgb(240, 238, 234); text-align: center; position: relative;">
Tên lửa PL-15E rơi  gần làng Kamahi Devi, bang Punjab, Ấn Độ. Ảnh: WarZ one


Tên lửa PL-15E rơi gần làng Kamahi Devi, bang Punjab, Ấn Độ. Ảnh: War Zone

Chế độ này giúp máy bay không cần liên tục khóa mục tiêu sau khi phóng đạn và có thời gian thoát ly khỏi đòn bắn trả của đối phương. Tuy nhiên, điều này hạn chế đáng kể hiệu quả chiến đấu của tên lửa ở tầm xa, khiến tỷ lệ diệt mục tiêu thấp hơn cả tên lửa dẫn đường bằng radar bán chủ động lạc hậu hơn.

"Nhiều khả năng quả đạn PL-15E không đến được mục tiêu và bay đến khi cạn nhiên liệu rồi rơi xuống đất. Tên lửa còn gần như nguyên vẹn là dấu hiệu cho thấy nó không kích hoạt chế độ tự hủy hoặc không có tính năng này", Trevithick nêu quan điểm.

Thu hồi được quả PL-15E còn tương đối nguyên vẹn có thể giúp Ấn Độ nghiên cứu năng lực và hạn chế của tên lửa, từ đó xây dựng biện pháp kỹ thuật, chiến thuật và quy trình mới để đối phó vũ khí đối phương.

Mô hình tên lửa PL-15E trong một cuộc triển lãm của Trung Quốc. Ảnh: Sina
" style="margin: 0px; padding: 0px 0px 453.328px; box-sizing: border-box; text-rendering: optimizelegibility; width: 680px; float: left; display: table; -webkit-box-pack: center; justify-content: center; background: rgb(240, 238, 234); text-align: center; position: relative;">
Tên lửa PL-15E trong một cuộc triển lãm của Trung Quốc. Ảnh: Sina

Mô hình tên lửa PL-15E trong một cuộc triển lãm của Trung Quốc. Ảnh: Sina

PL-15 được Học viện Tên Lửa Hàng không Trung Quốc phát triển và thử nghiệm lần đầu tiên năm 2012, trang bị radar mảng pha quét điện tử chủ động (AESA). Phiên bản PL-15 nội địa của Trung Quốc có tầm bắn tới 300 km, trong khi mẫu PL-15E xuất khẩu có thể bắn trúng mục tiêu ở khoảng cách tối đa 145 km.

Giới chuyên gia quân sự nhận định PL-15 là một trong những tên lửa không đối không tiên tiến nhất thế giới, cạnh tranh với dòng AIM-120 AMRAAM của Mỹ và R-77 Nga.

 

ZOV

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-833100
Ngày cấp bằng
29/4/23
Số km
1,958
Động cơ
54,101 Mã lực
Tuổi
35
 

ZOV

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-833100
Ngày cấp bằng
29/4/23
Số km
1,958
Động cơ
54,101 Mã lực
Tuổi
35
 

ZOV

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-833100
Ngày cấp bằng
29/4/23
Số km
1,958
Động cơ
54,101 Mã lực
Tuổi
35
Rafale của Ấn Độ so với J-10C của Pakistan: So sánh chi tiết
Qua
Bàn tin tức
-
Ngày 8 tháng 5 năm 2025
0
https://www.facebook.com/sharer.php?u=https%3A%2F%2Ftheasianmirror.com%2Ftop-stories%2F61035%2Findian-rafale-vs-pakistans-j-10c-a-detailed-comparison%2F
https://twitter.com/intent/tweet?text=Indian+Rafale+vs+Pakistan%E2%80%99s+J-10C%3A+A+detailed+comparison&url=https%3A%2F%2Ftheasianmirror.com%2Ftop-stories%2F61035%2Findian-rafale-vs-pakistans-j-10c-a-detailed-comparison%2F&via=The+Asian+Mirror
https://pinterest.com/pin/create/button/?url=https://theasianmirror.com/top-stories/61035/indian-rafale-vs-pakistans-j-10c-a-detailed-comparison/&media=https://theasianmirror.com/wp-content/uploads/2025/05/indian-rafale-vs-pakistans-j-10c-who-controls-high-ground-amid-aerial-dogfight-news-280305.webp&description=A%20detailed%20comparison%20of%20Indian%20Rafale%20vs%20Pakistan%E2%80%99s%20J-10C%20here.%20As%20tensions%20escalate%20once%20again%20between%20nuclear-armed%20Pakistan%20and%20India
https://api.whatsapp.com/send?text=Indian+Rafale+vs+Pakistan%E2%80%99s+J-10C%3A+A+detailed+comparison%20%0A%0A%20https://theasianmirror.com/top-stories/61035/indian-rafale-vs-pakistans-j-10c-a-detailed-comparison/
https://www.linkedin.com/shareArticle?mini=true&url=https://theasianmirror.com/top-stories/61035/indian-rafale-vs-pakistans-j-10c-a-detailed-comparison/&title=Indian+Rafale+vs+Pakistan%E2%80%99s+J-10C%3A+A+detailed+comparison
Rafale của Ấn Độ so với J-10C của Pakistan: So sánh chi tiết
So sánh chi tiết giữa Rafale của Ấn Độ và J-10C của Pakistan tại đây.
Khi căng thẳng một lần nữa leo thang giữa Pakistan và Ấn Độ, hai quốc gia có vũ khí hạt nhân, các chuyên gia đang so sánh năng lực không quân của hai nước này - cụ thể là máy bay Chengdu J-10C của Pakistan và máy bay Dassault Rafale của Ấn Độ.
Mọi người bắt đầu tìm kiếm máy bay Rafale của Ấn Độ khi chiếc máy bay phản lực được đánh giá cao của Ấn Độ bị bắn hạ trong bối cảnh căng thẳng leo thang.
Đọc thêm: Pakistan 'bắn hạ' máy bay không người lái của Ấn Độ gần Walton ở Lahore trong bối cảnh căng thẳng gia tăng
Với việc cả hai quốc gia đều đầu tư mạnh vào việc hiện đại hóa lực lượng không quân, các nhà phân tích đang theo dõi chặt chẽ loại máy bay phản lực nào có thể chiếm ưu thế trong một cuộc xung đột tiềm tàng.
Rafale của Ấn Độ so với J-10C của Pakistan: So sánh chi tiết
Đặc trưngJ-10Cmáy bay Rafale
Nguồn gốcTrung QuốcPháp
Vai tròMáy bay chiến đấu đa năng thế hệ 4.5Máy bay chiến đấu đa năng thế hệ 4.5
Động cơ1 × động cơ phản lực cánh quạt WS-10B2 × Động cơ phản lực cánh quạt Snecma M88-2
Lực đẩy (Tổng cộng)~27.500 pound~34.000 pound
Tốc độTốc độ 2.0Tốc độ 1,8 Mach
Phạm vi chiến đấu~1.200 km (không cần tiếp nhiên liệu)~1.850 km (không tiếp nhiên liệu)
Thiết bị điện tử hàng khôngRadar AESA, IRST, Liên kết dữ liệuRadar RBE2 AESA, bộ SPECTRA EW
Vũ khíPL-15 BVR, PL-10, bom dẫn đườngMeteor BVR, MICA, SCALP, Búa
Sức chứa tải trọng~6.000kg~9.500kg
Bay bằng dâyĐúngĐúng
Tính năng tàng hìnhGiảm RCS có giới hạnGiảm RCS vừa phải, bộ ECM
Chi phí đơn vịƯớc tính 50 triệu đô la~75-100 triệu đô la
Sức mạnh chiến đấu
J-10C của Pakistan nổi bật với tên lửa tầm xa ngoài tầm nhìn (BVR) PL-15, được cho là vượt xa nhiều đối thủ cạnh tranh, bao gồm cả kho MICA hiện tại của Ấn Độ. Điều này mang lại cho Pakistan lợi thế tiềm năng trong các cuộc giao tranh BVR.
Tuy nhiên, Rafale của Ấn Độ lại phản công bằng tên lửa Meteor, được coi rộng rãi là tên lửa BVR tốt nhất hiện nay.
Kết hợp với tên lửa hành trình SCALP và bộ tác chiến điện tử SPECTRA, Rafale mang đến sức mạnh hủy diệt trong các nhiệm vụ tấn công sâu.
J-10C, sản phẩm của mối quan hệ quân sự ngày càng phát triển giữa Trung Quốc và Pakistan, được coi là câu trả lời của Bắc Kinh cho hàng nhập khẩu từ Pháp của Ấn Độ.
Đọc thêm: Khả năng tấn công thứ hai của Pakistan
Trong khi đó, Rafales cho thấy sự đa dạng hóa của Ấn Độ khỏi các nền tảng của Nga và theo đuổi lợi thế vượt trội về mặt công nghệ.
Trong sự so sánh này, không có người chiến thắng dễ dàng.
Trong khi Rafale chiếm ưu thế về tầm bay xa, khả năng tác chiến điện tử và tính linh hoạt trong tấn công, J-10C cung cấp khả năng BVR tuyệt vời với chi phí thấp hơn.
 

ZOV

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-833100
Ngày cấp bằng
29/4/23
Số km
1,958
Động cơ
54,101 Mã lực
Tuổi
35
Tên lửa không đối không trang bị cho máy bay chiến đấu của Ấn Độ và Pakistan
Ấn Độ và Pakistan có thể mang theo một loạt vũ khí không đối không cực kỳ đa dạng, có khả năng tác chiến ấn tượng, đặc biệt là ở tầm xa.
Thomas Newdick
Đã xuất bảnNgày 8 tháng 5 năm 2025 1:51 PM EDT

671


Các báo cáo về cuộc chiến trên không diễn ra giữa Ấn Độ và Pakistan trong những ngày gần đây cho thấy đây có thể là loạt giao tranh trên không dữ dội nhất trong nhiều thập kỷ. Mặc dù vẫn rất khó để có được thông tin chi tiết được xác nhận về cuộc chiến này, mà một số nguồn tin cho biết có sự tham gia của hơn một trăm máy bay chiến đấu cùng lúc, nhưng ít nhất chúng ta cũng biết được những loại tên lửa không đối không (AAM) nào có sẵn cho Không quân Ấn Độ và Pakistan.

C.COSMAO — Dassault / Internet Trung Quốc — PLAAF

Bản tin TWZ

Địa chỉ emailĐăng ký
Bằng cách đăng ký, bạn đồng ý với Điều khoản dịch vụChính sách bảo mật của chúng tôi.
Các báo cáo về cuộc chiến trên không giữa Ấn Độ và Pakistan trong những ngày gần đây cho thấy có thể đây là loạt giao tranh trên không dữ dội nhất trong nhiều thập kỷ. Mặc dù vẫn rất khó để có được thông tin chi tiết được xác nhận về cuộc chiến này, mà một số nguồn tin cho biết có sự tham gia của hơn một trăm máy bay chiến đấu cùng lúc, nhưng ít nhất chúng ta cũng biết những loại tên lửa không đối không (AAM) nào có sẵn cho Không quân Ấn Độ và Pakistan. Nổi bật trong số này là tên lửa PL-15 do Trung Quốc sản xuất, với xác của ít nhất hai ví dụ về loại vũ khí này đã được phát hiện. Bạn có thể đọc thêm về những tác động của lần sử dụng đầu tiên PL-15 trong câu chuyện gần đây của chúng tôi về chủ đề này.
Các nguồn tin an ninh Pakistan đã đăng tải tuyên bố năm máy bay chiến đấu của Không quân Ấn Độ bị bắn hạ, với Thủ tướng Shehbaz Sharif khoe khoang rằng Không quân Pakistan đã thổi bay năm máy bay phản lực của Ấn Độ thành "mảnh vụn". Trong số những vụ tiêu diệt trên không được cho là này, các nguồn tin Pakistan đã tuyên bố phá hủy không dưới ba máy bay chiến đấu đa năng Rafale . Cho đến nay, có những báo cáo về một vụ bắn hạ Rafale được xác nhận bởi một quan chức tình báo cấp cao của Pháp, nói chuyện với CNN , trong khi đó các nhà chức trách Pháp đang xem xét khả năng mất thêm Rafale. Hình ảnh được cho là cho thấy xác máy bay Rafale — số hiệu BS-001 một chỗ ngồi, chiếc Rafale EH đầu tiên được chuyển giao cho Ấn Độ — đã được đăng trên mạng xã hội.


Quảng cáo





Trong khi đó, một nguồn tin an ninh cấp cao khác của Pakistan đã mô tả với CNN về một trận không chiến quy mô lớn có sự tham gia của 125 máy bay phản lực, chiến đấu trong hơn một giờ, trong thời gian đó, các máy bay vẫn ở trong không phận của mình và bắn tên lửa không đối không vào nhau từ khoảng cách xa.

Cũng như máy bay chiến đấu có người lái, Pakistan cũng đã đưa ra những tuyên bố rộng rãi về việc phá hủy máy bay không người lái của Ấn Độ. Sớm hơn hôm nay, Pakistan cho biết họ đã bắn hạ 25 quả đạn Harop do Israel sản xuất. Một trong những máy bay không người lái này đã có thể "một phần" tấn công mục tiêu gần thành phố Lahore, làm bị thương bốn quân nhân, theo phát ngôn viên của Quân đội Pakistan, Trung tướng Ahmed Sharif Chaudhry.

Cho đến nay, chính phủ Ấn Độ vẫn chưa xác nhận hay phủ nhận bất kỳ tổn thất nào trong số này. Việc Không quân Pakistan sử dụng AAM do Trung Quốc sản xuất cũng đã được Bắc Kinh tận dụng, dẫn đến việc đại sứ quán Ấn Độ tại Trung Quốc cáo buộc truyền thông nhà nước Trung Quốc "thông tin sai lệch".

Quảng cáo





Nhìn chung, một mức độ nhầm lẫn đáng kể là rất điển hình khi giải quyết các cuộc giao tranh đang diễn ra trong lúc chiến đấu đang diễn ra. Một loạt các tuyên bố và phản biện chính thức và không chính thức, một số trong số đó là kỳ quặc, cũng là điều dễ hiểu, đặc biệt là khi giải quyết trên phương tiện truyền thông xã hội. Vì vậy, chúng ta nên giữ một tâm trí cởi mở về kết quả của các cuộc đối đầu trên không này và xem xét rằng các vụ tai nạn, cũng như các vụ hỏa lực thân thiện, cũng rất có thể xảy ra. Đồng thời, các hệ thống phòng không trên bộ của Ấn Độ và Pakistan rất có thể cũng đóng một vai trò quan trọng, và bất kỳ tổn thất máy bay nào cũng có thể là kết quả của các cuộc giao tranh bằng tên lửa đất đối không.
Một chiếc JF-17 của Không quân Pakistan được trưng bày tĩnh với một loạt vũ khí không đối không và không đối đất, tại Karachi, vào tháng 11 năm 2024. Ảnh của Asif HASSAN / AFP
Tuy nhiên, AAM rõ ràng là một yếu tố cực kỳ quan trọng trong chiến tranh trên không. Bản tóm tắt sau đây sẽ xem xét các loại vũ khí chính trong lớp này được cả hai bên sử dụng trong cuộc xung đột. Mặc dù thông tin được cung cấp là chính xác nhất có thể, đối với bất kỳ AAM nào, hiệu suất — đặc biệt là tầm bắn — và độ tin cậy tổng thể phụ thuộc rất nhiều vào nhiều yếu tố, bao gồm đường đi của mục tiêu và độ cao và tốc độ của máy bay phóng. Sự đa dạng tổng thể của các loại tên lửa và nhà cung cấp đặc biệt đáng chú ý, với cả hai quốc gia đều có nguồn cung cấp AAM từ các quốc gia khác nhau. Một mặt, đây là một phần của việc đi trước đối thủ, nhưng mặt khác cũng nhằm mục đích bảo đảm các tuyến cung cấp, trong trường hợp quyền tiếp cận một số công nghệ nhất định bị cắt đứt, đặc biệt là trong thời điểm căng thẳng hoặc xung đột. Tương tự như vậy, Ấn Độ, chẳng hạn, đã liên tục mua máy bay chiến đấu từ cả Liên Xô (nay là Nga) và từ các nhà sản xuất phương Tây.
ẤN ĐỘ
ASRAAM

Quảng cáo





Tên lửa không đối không tầm ngắn tiên tiến AIM-132 ASRAAM (tên lửa tầm nhiệt) của MBDA là một loại vũ khí không chiến có khả năng đáng chú ý, gần đây cũng trở nên nổi bật hơn do được sử dụng trong cuộc chiến ở Ukraine , nơi tên lửa này đã được cải tiến thành công để phóng từ mặt đất.
Nặng khoảng dưới 200 pound và dài 9 feet 6 inch, ASRAAM về cơ bản tương tự như AIM-9X Sidewinder, nhưng có một số điểm khác biệt về hiệu suất. Cụ thể, nó được cho là có tầm bắn tối đa dài bất thường đối với một loại vũ khí cùng loại. Thật vậy, các tài khoản chưa được xác nhận đánh giá rằng nó có thể tấn công mục tiêu xa tới 31 dặm, mặc dù nó thường được cho là có tầm bắn hơn 15 dặm.
Bộ Quốc phòng Anh Bộ Quốc phòng Anh
Bộ tìm kiếm hồng ngoại của tên lửa cung cấp phạm vi thu thập dữ liệu ngoài tầm ngắm (HOBS) cao .
Ấn Độ đã chọn ASRAAM cho máy bay tấn công mặt đất Jaguar nâng cấp của mình và cũng tích hợp nó trên Máy bay chiến đấu hạng nhẹ Tejas (LCA). Máy bay huấn luyện phản lực tiên tiến Hawk Mk 132, có khả năng chiến đấu thứ cấp, cũng có thể sử dụng ASRAAM, mặc dù không rõ liệu chúng có được triển khai trong hoạt động hay không.
Thiên văn

Quảng cáo





Hiện chỉ được biết là có thể mang trên Su-30MKI, Astra là tên lửa không đối không ngoài tầm nhìn đầu tiên do Ấn Độ tự sản xuất. Được phát triển bởi Tổ chức Nghiên cứu và Phát triển Quốc phòng (DRDO), tên lửa này là sản phẩm của Bharat Dynamics Limited (BDL).
Theo DRDO , Astra có khả năng tấn công các mục tiêu cơ động cao và siêu thanh ở phạm vi lên tới 61 dặm và bay với tốc độ Mach 4.5. Tên lửa có hệ thống dẫn đường quán tính, cập nhật giữa hành trình thông qua liên kết dữ liệu và một đầu dò radar chủ động cho giai đoạn cuối (đầu dò chủ động được kích hoạt khi cách mục tiêu khoảng tám dặm). Tên lửa được cho là cung cấp một mức độ đáng kể các biện pháp đối phó điện tử (ECCM) để tránh gây nhiễu của kẻ thù.
Bốn quả đạn thử nghiệm Astra được mang theo bởi Su-30MKI. Quản trị viên DRDO
Astra cũng dự kiến được tích hợp trên Tejas Mk 1AMiG-29K của Hải quân Ấn Độ .
Derby
Trong Không quân Ấn Độ, Rafael Derby do Israel sản xuất được sử dụng độc quyền cho Tejas. Phiên bản Derby ER (Tầm bắn mở rộng) do Ấn Độ sử dụng có thể bắn trúng mục tiêu ở tầm bắn tối đa được cho là lên tới 61 dặm, đưa nó vào cùng hạng với Astra do địa phương phát triển. Derby ER cũng sử dụng dẫn đường quán tính, cập nhật giữa chặng bay qua đường truyền dữ liệu và một đầu dò radar chủ động cho giai đoạn cuối.
Rafael quảng cáo Derby ER là có "biên giới phóng toàn cầu", nghĩa là nó có thể được sử dụng để tấn công các mục tiêu ở bán cầu sau, cũng như ở các khu vực phía trước. Tên lửa có tầm bắn được nêu là khoảng 25 dặm đối với các mục tiêu ở bán cầu sau. Đối với các loại giao tranh này, tên lửa sẽ được bắn ở chế độ khóa sau khi phóng (LOAL), bắt đầu bay dưới sự kiểm soát quán tính, với đường truyền dữ liệu cho phép máy bay phóng cung cấp thông tin cập nhật về mục tiêu trong khi tên lửa bay, trước khi đạt được khóa trong khi bay.

Với trọng lượng 260 pound, Derby ER tương đối nhẹ đối với một tên lửa không đối không ngoài tầm nhìn, khiến nó phù hợp với Tejas nhỏ bé. Tuy nhiên, đối với các máy bay chiến đấu lớn hơn, Không quân Ấn Độ dường như đã chọn gắn bó với tên lửa không đối không do Nga sản xuất và Astra do địa phương phát triển để giải quyết các mục tiêu ngoài tầm nhìn.
thiên thạch
Tên lửa không đối không ngoài tầm nhìn có khả năng nhất trong biên chế Không quân Ấn Độ là MBDA Meteor, được mua theo thỏa thuận của New Delhi nhằm mua máy bay chiến đấu đa năng Rafale.
Như chúng ta đã thảo luận chi tiết trong quá khứ , Meteor toàn châu Âu được phân biệt bởi hệ thống đẩy ramjet mới lạ. Loại động cơ này có thể được điều chỉnh trong các giai đoạn bay khác nhau. Điều này có nghĩa là nó vẫn có đủ năng lượng trong cuộc tấn công cuối cùng — khi các động cơ tên lửa không đối không thông thường thường mất năng lượng và do đó mất đi sự nhanh nhẹn.
Nhờ động cơ ramjet, 'khu vực không thoát' cực kỳ quan trọng của Meteor lớn hơn nhiều so với các vũ khí tương đương. Điều này có nghĩa là khả năng kẻ thù né tránh tên lửa ở giai đoạn cuối của cuộc giao tranh, bằng cách sử dụng các thao tác năng lượng cao, sẽ giảm đáng kể. Một lợi thế khác của khả năng điều chỉnh động cơ là hệ thống lái tự động của Meteor có thể tính toán lộ trình hiệu quả nhất đến mục tiêu để bắn ở tầm rất xa.

Meteor cũng là một trong những tên lửa không đối không có tầm bắn xa nhất của phương Tây, có khả năng tấn công mục tiêu ở khoảng cách khoảng 130 dặm.
Cũng như một radar tìm kiếm chủ động cho giai đoạn cuối, Meteor có một liên kết dữ liệu hai chiều. Điều này cung cấp cho tên lửa các bản cập nhật trong khi bay khi nó bay ra mục tiêu, trong khi phi công trên máy bay phóng có thể sử dụng liên kết dữ liệu để lấy thông tin về nhiên liệu, năng lượng và trạng thái theo dõi của Meteor. Điều đó có thể giúp xác định xem có nên bắn một tên lửa khác, ngừng bắn hay thậm chí chỉ định một mục tiêu khác có cơ hội hay không.
MICA
Tên lửa không đối không khác được sử dụng trên máy bay chiến đấu do Pháp sản xuất của Ấn Độ là MICA, trang bị cho cả Rafale và Mirage 2000 cũ hơn.
Khác thường đối với một tên lửa không đối không tầm xa hiện đại của phương Tây, MICA có thể được trang bị đầu dò radar chủ động hoặc đầu dò hồng ngoại. Khi sử dụng tùy chọn sau, đầu dò có thể hoạt động như một hệ thống tìm kiếm và theo dõi hồng ngoại của 'người nghèo' và cung cấp chỉ báo phát hiện mục tiêu trên màn hình hiển thị trên đầu (HUD) của phi công.
LUCKNOW, ẤN ĐỘ - NGÀY 24 THÁNG 10: Một chiếc Mirage 2000 hạ cánh trên Đường cao tốc Lucknow-Agra gần Bangarmau ở quận Unnao vào ngày 24 tháng 10 năm 2017, cách Lucknow, Ấn Độ khoảng 65 km. Có tới 20 máy bay của Không quân Ấn Độ (IAF), bao gồm máy bay vận tải AN-32, Mirage 2000 và Sukhoi 30 MKI, sẽ hạ cánh trên Đường cao tốc Lucknow-Agra (Ảnh của Subhankar Chakraborty/Hindustan Times qua Getty Images)
Một chiếc Mirage 2000 hạ cánh trên đường cao tốc, với một tên lửa MICA dẫn đường bằng hồng ngoại duy nhất dưới cánh trái. Ảnh của Subhankar Chakraborty/Hindustan Times qua Getty Images
MICA sử dụng động cơ đẩy vectơ để cải thiện sự nhanh nhẹn và có tầm bay tối đa được báo cáo là khoảng 37 dặm.
Python 5
Tên lửa Rafael Python 5 dẫn đường bằng hồng ngoại là thành viên mới nhất trong dòng tên lửa không chiến mà Israel bắt đầu phát triển vào cuối những năm 1970.
Trong khi các phiên bản đầu tiên của tên lửa Python là vũ khí tầm nhiệt tầm ngắn đơn giản hơn, các phiên bản sau được thiết kế để sử dụng với kính ngắm gắn trên mũ bảo hiểm, cụ thể là các phiên bản kế tiếp của Hệ thống mũ bảo hiểm hiển thị và ngắm ( DASH ) của Elbit. Cũng như có khả năng bị radar kiểm soát trong giai đoạn đầu của cuộc giao tranh, đầu dò Python có thể được hướng đến gần như bất cứ nơi nào đầu và mũ bảo hiểm của phi công hướng đến.
Tiền thân trực tiếp của Python 5, Python 4, xuất hiện vào đầu những năm 1990 và được báo cáo là có khả năng bay cao ngoài tầm ngắm (HOBS) 60 độ trong chiến đấu cận chiến và cơ động ở mức lên tới 70g; người ta cũng nói rằng nó có thể quay 180 độ sau khi phóng để đánh chặn mục tiêu phía sau máy bay phóng. Nó cũng giới thiệu một đầu dò hồng ngoại hình ảnh băng tần kép (IIR) và các biện pháp đối phó hồng ngoại (IRCCM).

Python 5 bổ sung thêm nhiều cải tiến, bao gồm một bộ tìm kiếm mới được cho là có khả năng cung cấp hiệu suất tốt hơn khi chống lại máy bay không người lái.
Ấn Độ đã mua Python 5 cùng với Derby ER để trang bị cho máy bay Tejas.
R-27
Được NATO gọi là AA-10 Alamo, Vympel R-27 được Liên Xô phát triển từ giữa những năm 1970 để trang bị cho MiG-29 và Su-27.
Hai phiên bản đầu tiên được đưa vào sản xuất năm 1983 là R-27R dẫn đường bằng radar bán chủ động và R-27T dẫn đường bằng hồng ngoại. R-27R sử dụng dẫn đường quán tính với hiệu chỉnh vô tuyến giữa chặng bay trong 30 giây đầu tiên của chuyến bay, với dẫn đường bằng radar bán chủ động cho giai đoạn cuối (yêu cầu radar của máy bay chiến đấu chiếu sáng). R-27T có đầu dò hồng ngoại thụ động và chỉ phóng sau khi đầu dò đã khóa mục tiêu.
Nhân viên Không quân Ấn Độ (IAF) vệ sinh máy bay chiến đấu MiG-29 do Nga sản xuất đỗ tại Căn cứ Không quân Yelahanka ở Bangalore vào ngày 18 tháng 2 năm 2019, trước thềm Triển lãm Hàng không quốc tế hai năm một lần lần thứ 12 của Ấn Độ. - Ba máy bay chiến đấu Rafale tham gia Triển lãm Hàng không Quốc tế Aero India hai năm một lần từ ngày 20 đến 24 tháng 2, một quan chức cho biết vào ngày 14 tháng 2. (Ảnh của MANJUNATH KIRAN / AFP) (Ảnh của MANJUNATH KIRAN/AFP qua Getty Images)
Một chiếc MiG-29 của Không quân Ấn Độ. Nhìn thấy bên dưới cánh phải (từ trái sang phải) là các ví dụ về tên lửa R-73, R-77 và R-27R. Ảnh của MANJUNATH KIRAN/AFP qua Getty ImagesMANJUNATH KIRAN
Các phiên bản tầm xa hơn của những vũ khí này cũng được sản xuất bằng cách thêm một phần động cơ xung kép mạnh hơn. Đây là R-27ER dẫn đường bằng radar và R-27ET dẫn đường bằng hồng ngoại.
Tầm bắn tối đa của R-27T được cho là 37 dặm, và 31 dặm đối với R-27T. Các phiên bản tầm bắn mở rộng có thể bắn trúng mục tiêu ở tầm bắn tối đa 59 dặm (R-27ER) hoặc 56 dặm (R-27ET).
Một phiên bản của R-27 với đầu dò radar thụ động cũng đã được phát triển, nhưng không rõ Ấn Độ có mua hay không.
Mặc dù đã cũ, R-27 vẫn là vũ khí chính của MiG-29 và Su-30MKI của Ấn Độ.
R-73
Vympel R-73 , được phương Tây gọi là AA-11 Archer, được đưa vào biên chế Liên Xô vào năm 1983 và nhanh chóng được coi là một tên lửa không đối không tầm ngắn rất có năng lực. Sự kết hợp giữa đầu dò hồng ngoại mọi hướng, khả năng ngắm ngoài đường chân trời cao, điều khiển lực đẩy vectơ và thực tế là nó có thể được chỉ thị bằng kính ngắm gắn trên mũ phi công khiến nó trở thành mối đe dọa tức thời và đảm bảo rằng nó sẽ là một thiết kế có ảnh hưởng.
Ngày nay, lợi thế của R-73 đã bị xói mòn do sự xuất hiện của AIM-9X Sidewinder , các phiên bản kế tiếp của Python của Israel, ASRAAM và nhiều loại khác.
Cuộc tập trận ngày-đêm của Không quân Ấn Độ nhằm phô diễn sức mạnh chiến đấu và hỏa lực đã được tiến hành tại trường bắn Pokhran. Sự kiện này có sự tham gia của hơn 180 máy bay, bao gồm máy bay chiến đấu, máy bay vận tải, trực thăng và lính biệt kích. Sự kiện này giới thiệu các hệ thống vũ khí. Máy bay chiến đấu tiền tuyến bao gồm Sukhoi-30, Mirage-2000, Jaguar, MiG-29, trực thăng tấn công, Máy bay điều khiển từ xa (RPA) và AWACS công nghệ cao đã thể hiện tiềm năng của chúng trong chương trình mà các công ty quan hệ công chúng bản địa uy tín đã trình diễn (Ảnh của Pallava Bagla/Corbis qua Getty Images)
Một chiếc Su-30MKI của Không quân Ấn Độ với tên lửa R-73 gắn trên điểm cứng ở đầu cánh, được mang bên trong là tên lửa R-77 và R-27. Ảnh của Pallava Bagla/Corbis qua Getty ImagesPallava Bagla
Tuy nhiên, R-73 vẫn là tên lửa chiến đấu tầm gần rất mạnh, với tầm bắn tối đa khoảng 18,6 dặm khi tấn công trực diện hoặc 8,7 dặm khi tấn công theo đuôi mục tiêu.
Trong biên chế Không quân Ấn Độ, R-73 được trang bị cho các đơn vị MiG-21 Bison , MiG-29 và Su-30MKI.
R-77
Được NATO đặt tên báo cáo là AA-12 Adder, Vympel R-77 được phát triển như đối tác của Liên Xô của AIM-120 AMRAAM. Lần đầu tiên thử nghiệm phóng vào năm 1984, cuối cùng đi vào hoạt động vào năm 1994. Cuối cùng, R-77 ban đầu chỉ được sản xuất hạn chế cho Nga, với hầu hết các mẫu được hoàn thiện để xuất khẩu.
Tên lửa thường được phóng theo hướng dẫn quán tính, với các bản cập nhật giữa chặng đường được cung cấp bởi liên kết dữ liệu, trước khi sử dụng đầu dò radar chủ động cho giai đoạn cuối. Theo báo cáo, R-77 có thể chuyển sang chế độ dẫn đường radar thụ động nếu gặp phải các biện pháp đối phó điện tử mạnh, kích hoạt nguồn gây nhiễu.
GHAZIABAD, ẤN ĐỘ NGÀY 8 THÁNG 10: Máy bay chiến đấu SU-30MKI của Không quân Ấn Độ (IAF) được trang bị BrahMos trong cuộc diễu hành Ngày Không quân lần thứ 89 tại căn cứ Không quân Hindon vào ngày 8 tháng 10 năm 2021 tại Ghaziabad, Ấn Độ. Không quân Ấn Độ được thành lập vào ngày 8 tháng 10 năm 1932 và kể từ đó, lực lượng này đã đóng vai trò chủ chốt trong một số cuộc chiến tranh quan trọng và các nhiệm vụ mang tính bước ngoặt. (Ảnh của Ajay Aggarwal/Hindustan Times qua Getty Images)
Một chiếc Su-30MKI của Không quân Ấn Độ mang tên lửa trơ R-73 (bên ngoài) và R-77 (bên trong) dưới cánh trái, cũng như một quả bom rơi tự do. Ảnh của Ajay Aggarwal/Hindustan Times qua Getty ImagesHindustan Times
Phiên bản cơ bản của R-77 được cho là có tầm bắn tối đa là 50 dặm.
Không quân Ấn Độ sử dụng R-77 để trang bị cho MiG-21 Bison, MiG-29 và Su-30MKI.
PAKISTAN
Trong khi Ấn Độ chủ yếu lấy tên lửa không đối không từ châu Âu và Nga, cũng như ngày càng phát triển trong nước, Pakistan chủ yếu dựa vào tên lửa do Trung Quốc sản xuất cho các máy bay chiến đấu do Trung Quốc phát triển, trong khi vũ khí chủ yếu do Mỹ sản xuất được trang bị cho phi đội F-16 của nước này.
Tên lửa AIM-9 Sidewinder
Tên lửa không đối không dẫn đường bằng hồng ngoại Sidewinder cổ điển vẫn là vũ khí tầm ngắn được lựa chọn cho phi đội F-16 của Pakistan. Mặc dù Pakistan chưa nhận được AIM-9X mới nhất, nhưng họ vẫn tiếp tục sử dụng AIM-9L toàn diện cũng như phiên bản AIM-9P cũ hơn.
Một chiếc F-16C của Không quân Hoa Kỳ mang một tên lửa AIM-120C AMRAAM ở đầu cánh, một tên lửa AIM-9L/M Sidewinder ở giá treo ngoài cùng dưới cánh và một tên lửa AGM-88 HARM ở giá treo giữa cánh. Không quân Hoa Kỳ
Tên lửa AIM-120 AMRAAM
Tên lửa không đối không ngoài tầm nhìn chính của phi đội F-16 Pakistan là Tên lửa không đối không tầm trung tiên tiến AIM-120C-5 (AMRAAM), một loại vũ khí lần đầu tiên được chuyển giao cho quân đội Hoa Kỳ vào năm 1996. Nhìn chung, AMRAAM là tên lửa đã được chứng minh hiệu quả nhất trong cùng loại.
Với sự ra đời của AIM-120C-7 có tầm bắn xa hơn, cũng như AIM-120D có chân dài hơn, AIM-120C-5 không còn tiên tiến như khi mới xuất hiện: nó cũng thiếu khả năng liên kết dữ liệu hai chiều và khả năng nhắm mục tiêu của bên thứ ba như trên mẫu D.
Tuy nhiên, AIM-120C vẫn rất có khả năng và cũng cung cấp một số lợi thế đáng kể so với các mẫu AIM-120A/B trước đó. Ngay cả ở dạng cơ bản nhất, thế hệ phụ đầu tiên, những cải tiến về phạm vi, khả năng dẫn đường, khả năng chống lại các biện pháp đối phó và nhiều hơn nữa đều rất đáng kể.
ẢNH TẬP TIN: Một chiếc F-16 thuộc Phi đội tiêm kích 421, Căn cứ Không quân Hill, Utah phóng tên lửa không đối không tầm trung tiên tiến AIM-120 (AMRAAM) đầu tiên trên phạm vi đất liền. (Ảnh của Không quân Hoa Kỳ)
Một chiếc F-16 từ Phi đội tiêm kích 421, Căn cứ Không quân Hill, Utah, bắn tên lửa AIM-120 AMRAAM. Không quân Hoa KỳUSAF
Theo dữ liệu từ một trong những đơn vị vận hành , AIM-120C-5 có tầm bắn tối đa khoảng 46 dặm.
Câu hỏi lớn xoay quanh AMRAAM của Pakistan — và phi đội F-16 nói chung — là liệu nước này có sử dụng chúng trong một cuộc đối đầu như thế này với Không quân Ấn Độ hay không.
Pakistan có một phi đội khoảng 76 máy bay F-16, là sự kết hợp giữa Máy bay chiến đấu phòng không A/B (ADF), Bản cập nhật giữa vòng đời AM/BM (MLU) và các mẫu Block 52 C/D . Chúng bao gồm các máy bay phản lực được mua trực tiếp từ Hoa Kỳ và các nguồn hàng cũ. Các lô máy bay khác, trong quá khứ, đã bị Washington cấm vận , chặn việc giao hàng.
Quay trở lại năm 2019, trong các cuộc đụng độ giữa Không quân Ấn Độ và Pakistan, Ấn Độ đã công khai trưng bày các phần của AIM-120C-5 làm bằng chứng cho thấy F-16 có liên quan theo một cách nào đó. New Delhi cũng cho biết họ có "bằng chứng không thể chối cãi" rằng một chiếc F-16 của Pakistan đã bị một chiếc MiG-21 Bison bắn hạ. Trong khi đó, Pakistan phủ nhận việc F-16 của họ, vốn là máy bay duy nhất có khả năng mang AMRAAM, tham gia vào cuộc giao tranh và phủ nhận mọi tổn thất liên quan.
NEW DELHI, ẤN ĐỘ - NGÀY 28 THÁNG 2: Các quan chức Không quân Ấn Độ cho thấy các phần của một tên lửa AMRAAM đã phát nổ, được cho là do các máy bay F-16 của Không quân Pakistan (PAF) bắn ra, được tìm thấy ở quận Rajouri của phía Ấn Độ, tại một cuộc họp báo chung của Không quân Ấn Độ, Lục quân và Hải quân tại South Block vào ngày 28 tháng 2 năm 2019 tại New Delhi, Ấn Độ. Ấn Độ đã công khai đưa ra bằng chứng đầu tiên cho thấy Không quân Pakistan (PAF) đã sử dụng máy bay F-16 để thả bom vào một cơ sở quân sự của Ấn Độ gần LoC. Căng thẳng Ấn Độ-Pakistan vẫn tiếp diễn hôm nay khi Không quân Ấn Độ (IAF) xua đuổi các máy bay chiến đấu Pakistan xâm nhập vào khu vực Nowshera của Jammu và Kashmir với việc Ấn Độ bắn hạ một chiếc F-16 của Pakistan rơi xuống phía Pakistan. Sự cố xảy ra một ngày sau khi các máy bay phản lực của Không quân Ấn Độ ném bom trại huấn luyện lớn nhất của tổ chức Jaish-e-Mohammed (JeM) ở Balakot. (Ảnh của Vipin Kumar/Hindustan Times qua Getty Images)
Ngày 28 tháng 2 năm 2019: Các quan chức Không quân Ấn Độ cho thấy các bộ phận của tên lửa AMRAAM, được cho là do một chiếc F-16 của Không quân Pakistan bắn ra, được tìm thấy ở quận Rajouri, thuộc lãnh thổ Jammu và Kashmir của Ấn Độ, trong khu vực Kashmir đang tranh chấp rộng lớn hơn. Ảnh của Vipin Kumar/Hindustan Times qua Getty ImagesHindustan Times
Bất chấp điều đó, việc Pakistan sử dụng máy bay F-16 chống lại Ấn Độ có ý nghĩa chính trị quan trọng.
Trong nhiều năm qua, đã có sự phản đối chính trị đáng kể của Hoa Kỳ đối với việc bán F-16 cho Pakistan từ các thành viên của Quốc hội , vì nhiều lý do, chủ yếu là cáo buộc rằng bộ máy an ninh nhà nước của họ ít nhất là đồng lõa trong nhiều hoạt động khủng bố, nếu không phải là họ ủng hộ chúng hoàn toàn . Với điều này trong tâm trí, Pakistan có thể cân nhắc kỹ hơn về việc sử dụng F-16 của mình chống lại Ấn Độ để tránh những hạn chế đối với viện trợ quân sự trong tương lai từ Hoa Kỳ.
Máy bay chiến đấu F-16 của Không quân Pakistan bay ngang qua Nhà Tổng thống trong cuộc diễu hành mừng ngày quốc khánh ở Islamabad vào ngày 23 tháng 3 năm 2025. (Ảnh của Aamir QURESHI / AFP) (Ảnh của AAMIR QURESHI/AFP qua Getty Images)
Ba máy bay F-16 của Không quân Pakistan trong cuộc diễu hành mừng ngày quốc khánh ở Islamabad vào ngày 23 tháng 3 năm 2025. Ảnh của Aamir QURESHI / AFPAAMIR QURESHI
Với đội máy bay chiến đấu do Trung Quốc thiết kế ngày càng lớn mạnh, được trang bị tên lửa không đối không do Trung Quốc sản xuất, lựa chọn của Pakistan là giữ máy bay F-16 của mình tránh xa mọi cuộc đối đầu với Ấn Độ cũng đang trở nên thực tế hơn.
Ảo thuật
Tên lửa không đối không dẫn đường bằng hồng ngoại Matra Magic 2 do Pháp sản xuất có nhiều điểm tương đồng với AIM-9L và có thể được các máy bay F-16 của Pakistan sử dụng thay thế cho vũ khí do Hoa Kỳ sản xuất. Nó cũng được sử dụng để trang bị cho các phi đội máy bay chiến đấu F-7PG và Mirage 3/5 cũ hơn, mặc dù không có khả năng các máy bay phản lực này sẽ tham gia chiến đấu với Không quân Ấn Độ, xét đến khả năng hạn chế hơn của chúng.
Tên lửa Magic 2. (Globalsecurity.org)
PL-5 và PL-9
Tên lửa không chiến PL-5 do Trung Quốc sản xuất có nguồn gốc từ những năm 1960, mặc dù nó chỉ được đưa vào sản xuất vào năm 1982, nổi lên như một bản sao của AIM-9. Phiên bản đầu tiên được đưa vào sử dụng là PL-5B dẫn đường bằng hồng ngoại, được thay thế vào giữa những năm 1980 bởi PL-5C cải tiến và cuối cùng là PL-5E-II vào đầu những năm 1990. Mẫu cuối cùng này có khả năng là mẫu được Pakistan sử dụng và được cho là có khả năng ngắm xa ngoài đường ngắm cao được cải thiện đáng kể (góc ngắm xa ngoài đường ngắm +/-25 độ trước khi phóng), mang lại hiệu suất ở mọi khía cạnh. Nó cũng có ngòi nổ cận đích laser.
Mô hình của PL-5E-II tại Triển lãm hàng không Trung Quốc ở Chu Hải năm 2008. Nhìn bề ngoài, vũ khí này rất giống với AIM-9L/M Sidewinder. MIKE CLARKE/AFP qua Getty Images
Trong khi đó, PL-9 là một tên lửa không đối không dẫn đường bằng hồng ngoại khác do Trung Quốc sản xuất và được thiết kế dành riêng cho mục đích xuất khẩu, quá trình phát triển bắt đầu từ giữa những năm 1980. Mặc dù dựa trên cùng một thân tên lửa như PL-5 và PL-7 trước đó, PL-9 khác biệt ở chỗ sử dụng đầu dò hồng ngoại mọi hướng.
Trong khi PL-5E-II chủ yếu được sử dụng trên máy bay JF-17, PL-9 được cho là trang bị cho máy bay F-7PG, một loại máy bay chỉ còn được Không quân Pakistan sử dụng hạn chế.
PL-12
Trung Quốc bắt đầu nghiên cứu PL-12 vào đầu những năm 1990 như một phản ứng đối với AMRAAM. Do đó, tên lửa ngoài tầm nhìn này có chức năng dẫn đường radar chủ động, cũng như đường truyền dữ liệu để cập nhật giữa chặng bay.
Các báo cáo cho rằng PL-12 sử dụng động cơ tên lửa có lực đẩy thay đổi để đảm bảo tốc độ và khả năng cơ động trong toàn bộ phạm vi bay, và quân đội Trung Quốc coi nó vượt trội hơn AIM-120B và R-77 của Nga, mặc dù kém hơn một chút so với AIM-120C.
Một chiếc J-10C của Trung Quốc thực hiện một phi vụ huấn luyện, với một quả đạn trơ PL-12 được mang dưới cánh phải. Xinhua/Liu Chuan qua Getty Images
Theo thông số kỹ thuật chính thức, PL-12 có tầm bắn từ 44 đến 62 dặm, giảm xuống còn 37-44 dặm đối với SD-10 được cấu hình xuất khẩu. Viện nghiên cứu quốc phòng Royal United Services Institute (RUSI) của Anh đánh giá rằng tầm bắn của PL-12 "nằm giữa AIM-120B và AIM-120C-5".
PL-12 — hay đúng hơn là phiên bản xuất khẩu SD-10 — được trang bị cho máy bay JF-17 và J-10C của Pakistan.
PL-15
Tên lửa không đối không ngoài tầm nhìn PL-15 của Trung Quốc được phát triển để thay thế cho PL-12, được cho là nhằm mục đích ít nhất là đạt được hiệu suất ngang bằng với AIM-120D .
Quan trọng nhất, tên lửa mới sử dụng động cơ tên lửa xung kép giúp tăng phạm vi hoạt động lên tới 124 dặm. Một đường truyền dữ liệu hai chiều cung cấp thông tin cập nhật hướng dẫn cho tên lửa và máy bay phóng, và đầu dò sử dụng công nghệ mảng quét điện tử chủ động (AESA) , với chế độ chủ động và thụ động, và cũng được cho là có khả năng chống lại các biện pháp đối phó tốt hơn.
Tải trọng không đối không cho J-10C bao gồm tên lửa không đối không PL-15 (bên trong) và PL-10 (bên ngoài). qua internet Trung Quốc
PL-15 có thể đã bắt đầu được phát triển vào khoảng năm 2011 và ngoài việc thay thế PL-12 trên toàn bộ phi đội máy bay chiến đấu của Trung Quốc, nó cũng được chào bán để xuất khẩu dưới tên gọi PL-15E. Pakistan đã trở thành khách hàng đầu tiên của PL-15E để trang bị cho các máy bay chiến đấu JF-17 và J-10C của mình.
Các số liệu hiệu suất được công bố của PL-15E bao gồm phạm vi hoạt động là 90 dặm, ít hơn một chút so với phiên bản nội địa.
RUSI xác định rằng PL-15 “vượt xa dòng tên lửa AIM-120C/D AMRAAM do Hoa Kỳ sản xuất và có tầm bắn tối đa tương đương với Meteor ”. Tuy nhiên, cùng nguồn tin này lưu ý rằng Meteor của toàn châu Âu có thể có vùng không thoát lớn hơn nhiều và khả năng tiêu diệt mục tiêu tầm xa tốt hơn nhờ động cơ phản lực ramjet. Bất kể thế nào, PL-15 cung cấp cho Pakistan một loại vũ khí ít nhất cũng tương đương với các tên lửa không đối không có khả năng nhất mà Ấn Độ sử dụng.
Trong số các tên lửa được mô tả, PL-15 là tên lửa duy nhất được xác nhận đã được sử dụng trong các cuộc giao tranh hiện tại. Cho đến nay, xác tên lửa đã được xác định ở ít nhất hai địa điểm, mặc dù kết quả của các cuộc giao tranh vẫn chưa được biết.


Quảng cáo





Rõ ràng Ấn Độ và Pakistan có quyền tiếp cận nhiều loại tên lửa không đối không khác nhau, nhiều loại trong số đó có khả năng rất tốt — ít nhất là trên lý thuyết.
Tuy nhiên, bất kể tiềm năng của chúng là gì, tên lửa không đối không sẽ chỉ là một phần trong việc đảm bảo một cuộc giao tranh trên không thành công. Điều quan trọng không kém là khả năng của các bên trong việc khai thác lợi thế của đào tạo, mạng lưới, cảnh báo sớm trên không, chiến tranh điện tử, chiến thuật và nhiều yếu tố khác. Cuối cùng, bất kể điều gì xảy ra trong cuộc đối đầu đang diễn ra giữa Ấn Độ và Pakistan, thì chính những yếu tố này sẽ quyết định vận mệnh chung của các lực lượng không quân tương ứng.
 

ZOV

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-833100
Ngày cấp bằng
29/4/23
Số km
1,958
Động cơ
54,101 Mã lực
Tuổi
35
Radar của Su-35 Nga 'ăn' một nửa tầm bắn của tên lửa R-37M
Bởi Boyko Nikolov vào ngày 23 tháng 3 năm 2024
Đăngnhận tin tức của Google
Tên lửa không đối không siêu thanh R-37M của Nga được coi là một trong những loại đạn dược mạnh mẽ và ấn tượng nhất trong không quân chiến đấu của Nga. Theo thông số kỹ thuật do Nga công bố, tên lửa này di chuyển với tốc độ Mach 6 và có tầm bắn lên tới 400 km.
Tên lửa không đối không R-37M của Nga
Nguồn ảnh: Wikipedia

Kể từ khi chiến tranh nổ ra ở Ukraine, các nhà phân tích đã suy đoán rằng tầm bắn của tên lửa vẫn chưa được chứng minh. Thay vào đó, con số tham vọng 400 km dường như không thể đạt được, mặc dù R-37M đã đáp ứng tiêu chuẩn về tầm bắn hoạt động trước khi đưa vào sử dụng vào năm 2019. Một số chuyên gia cho rằng điều này là do sự khác biệt giữa máy bay thử nghiệm tên lửa và máy bay sử dụng nó trong chiến đấu thực tế.
R-37M được thiết kế cho một loại máy bay khác – MiG-31BM Foxhound. Máy bay đánh chặn siêu thanh này hoạt động với radar N007M. Ở Ukraine, không quân chiến đấu của Nga tích cực sử dụng R-37M được lắp trên máy bay chiến đấu Su-35 Flanker-E , tuy nhiên, được trang bị radar Irbis-E. Chính các radar này góp phần tạo nên hiệu quả trái ngược của tên lửa trên chiến trường.
Máy bay chiến đấu Su-35 của Nga
Nguồn ảnh: Twitter
Sự khác biệt của radar

N007M mạnh hơn nhiều so với Irbis-E, còn được gọi là Zaslon-M. Zaslon-M là radar mảng pha cho phép quét một khu vực rộng hơn và theo dõi nhiều mục tiêu cùng lúc. Đây là một lợi thế đáng kể so với Irbis-E, một radar mảng quét điện tử thụ động [PESA]. Radar PESA chỉ có thể tập trung vào một mục tiêu tại một thời điểm, cản trở hiệu quả của nó trong môi trường nhiều mục tiêu.
Radar Zaslon-M hoạt động ở mức công suất cao hơn so với Irbis-E. Nó phô trương công suất cực đại khoảng 400 kW, trái ngược hoàn toàn với công suất cực đại 20 kW của Irbis-E. Công suất tăng này cho phép Zaslon-M phát hiện mục tiêu từ khoảng cách xa hơn và với độ chính xác được cải thiện. Nó cũng cho phép radar xuyên thủng các biện pháp đối phó điện tử hiệu quả hơn, khiến nó trở nên bền bỉ hơn trong tình huống chiến đấu.
radar pesa su-35
Nguồn ảnh: Tạp chí Military Watch
Vai trò của A-50U

Nhờ khả năng phát hiện và theo dõi mục tiêu ở khoảng cách xa hơn, tên lửa R-37M có thể được bắn từ khoảng cách xa hơn, tăng phạm vi hiệu quả của tên lửa. Hiểu được những sự thật này làm sáng tỏ lý do tại sao không quân Nga "buộc" phải thường xuyên sử dụng không chỉ cho các hoạt động trên không mà còn cho các cuộc không kích trên không bằng máy bay Cảnh báo sớm và Kiểm soát trên không [AEW&C] của họ, như A-50U.
Vào tháng 5 năm ngoái, lực lượng không quân chiến đấu của Ukraine đông đảo hơn hiện nay. P37M đóng vai trò quan trọng dưới cánh của Su-35, giúp chống lại MiG-29 và Su-27 của Ukraine. Hai phi công Ukraine chia sẻ rằng khó khăn chính của họ là đối phó với loại tên lửa này. Do Su-35 và R-37M, các phi công Ukraine buộc phải bay ở độ cao thấp hơn đáng kể so với độ cao cần thiết để phản công hoặc chiến dịch thành công.
Đang tải video

Một báo cáo của Không quân tiết lộ rằng độ cao đạt được quá thấp, ngọn cây có thể nhìn thấy rõ. Khi Su-27 và MiG-29 của Ukraine bay thấp như vậy, chúng không chỉ dễ bị phòng không Nga tấn công mà còn dễ bị tên lửa đất đối không vác vai của người bắn hạ. Một câu chuyện từ một phi công Ukraine, có mật danh là Koprina và đang điều khiển một chiếc MiG-29, đã được đề cập trong báo cáo. Ông tuyên bố rằng những nhiệm vụ này đặc biệt khó khăn đối với ông và các đồng nghiệp. Theo phi công này, mối nguy hiểm liên quan đến nó gấp đôi. Đó là vì nếu bị tên lửa Nga bắn trúng, sẽ không có đủ thời gian cũng như không gian để phóng ra ngoài một cách an toàn.


Cùng một chiến thuật phải không?
Su-35 bắn tên lửa BVR bắn hạ Mi-8 tại biên giới
Nguồn ảnh: Twitter
Ngày nay, Ukraine không triển khai nhiều máy bay thường xuyên như trước. Tuy nhiên, điều đó sẽ không duy trì lâu với sự xuất hiện của 45 máy bay chiến đấu F-16. Ban đầu, sáu chiếc sẽ được triển khai, số còn lại sẽ theo sau khi nhiều phi công Ukraine chuẩn bị xong. Tuy nhiên, điều này đặt ra câu hỏi về "chiến thuật tiếp tục của Nga" là sử dụng Su-35 và P-37M để không chiến. Sự xuất hiện của F-16 có nghĩa là không quân Nga sẽ cần phải sử dụng toàn bộ phạm vi của R-37M. Do đó, nếu vai trò của MiG-31M không thay đổi trong chiến tranh, chúng ta có thể chứng kiến sự hồi sinh của A-50U. Tuy nhiên, vài tháng qua không mấy thuận lợi cho loại máy bay này.
BulgarianMilitary.com nhớ lại rằng chiếc A-50 đầu tiên đã bị bắn trúng, nhưng không bị phá hủy, trên mặt đất tại căn cứ không quân Machulishchy gần Minsk, Belarus. Một máy bay không người lái đã làm hỏng máy bay. Sự việc này xảy ra vào ngày 26 tháng 2 và hai ngày sau, hình ảnh vệ tinh cho thấy máy bay bị hư hại nhẹ. Sau đó, vào cuối năm 2024, các tuyên bố từ Ukraine bắt đầu nổi lên. Đầu tiên là một chiếc A-50 đã bị bắn hạ trên Biển Azov vào ngày 14 tháng 1. Vào ngày 23 tháng 2, lực lượng vũ trang Ukraine tuyên bố rằng một chiếc A-50 thứ hai đã bị bắn hạ trên Krasnodar Krai. Một hệ thống tên lửa phòng không S-200 do Liên Xô sản xuất đã được sử dụng để phá hủy máy bay. Trên thực tế, người Nga đã xác nhận việc phá hủy chiếc máy bay này, trong khi cho đến ngày nay, họ không xác nhận cũng không phủ nhận việc phá hủy chiếc máy bay đầu tiên trên Biển Azov.

Vai trò của F-16
Argentina mua 24 máy bay F-16A/B MLU đã qua sử dụng của châu Âu có tên lửa AIM
Nguồn ảnh: NATO
Tuy nhiên, có vẻ như Moscow “bị ép” phải sử dụng Su-35 để phóng tên lửa R-37M. MiG-31M sẽ không thể chống lại một cuộc chạm trán có thể xảy ra với F-16. Do đó, rất có thể chúng ta sẽ thấy Su-35 trên không thường xuyên hơn vào nửa cuối năm 2024, cũng như nhiều máy bay A-50 hơn để đảm bảo tầm bắn của tên lửa R-37M được tăng lên. Điều này cho thấy nhiều máy bay trinh sát A-50 của Nga có thể bị tấn công hơn và rất có khả năng nhiều máy bay trong số chúng sẽ bị bắn trúng hoặc bắn hạ.
Đây là lý do chính đáng cho động thái chưa được xác nhận nhưng rất được mong đợi của Liên bang Nga nhằm xây dựng lại đội máy bay A-50 của Liên Xô . Ý định này có lẽ đã được ám chỉ bằng việc giao một chiếc A-50 được tân trang hoàn toàn vào đầu tháng 3. Sau đó, các báo cáo từ phương tiện truyền thông Nga chỉ ra rằng A-50 đã được đưa vào kho vũ khí hàng không của nước này.

Tuy nhiên, phạm vi đầy đủ của việc nâng cấp A-50 của Nga vẫn còn mơ hồ. Các nguồn tin công khai tiết lộ rằng Moscow vẫn kiểm soát ít nhất 40 máy bay A-50, nhưng theo các nguồn tin khác, chỉ có sáu trong số này đang trong tình trạng hoạt động để triển khai chiến đấu. Nếu thông tin này là đúng, thì sáu máy bay này được dự đoán là không đủ cho đến nửa cuối năm 2024, khi Su-35 sẽ đối đầu với F-16.
Từ -3 đến -2, RuAF đã có được một chiếc A-50U được phục chế, nhưng liệu điều đó có thể không
Nguồn ảnh: Twitter
Irbis-E có tầm bắn 200 km
Tuy nhiên, cách tiếp cận này dường như làm vấn đề tệ hơn thay vì giải quyết nó. Các nguồn tin của Ukraine cho rằng Su-35 triển khai R-37M từ khoảng cách 150-200 km. Nếu những báo cáo này là chính xác, điều này có ngụ ý rằng radar Irbis-E có khả năng hạn chế tầm bắn của tên lửa xuống một nửa không?

Một tiết lộ quan trọng vào năm ngoái là Ukraine sẽ nhận được tên lửa không đối không AIM-120 AMRAAM . Theo đó, những tên lửa này sẽ bổ sung cho đợt giao hàng F-16 sắp tới. Tầm bắn tối đa của AIM-120 là 160 km, cụ thể là đối với phiên bản AIM-120D. Với điều này, sự thống trị của Su-35 thực tế đã bị vô hiệu hóa, vì nó sẽ cần phải cạnh tranh ngang bằng với F-16.
AIM-120 AMRAAM - Tên lửa không đối không tầm trung tiên tiến
Nguồn ảnh: Wikimedia Commons
Có người nhận thấy điều gì đó ở Nga
Trong khi họ tiếp tục ca ngợi khả năng của R-37M kết hợp với Su-35 ở Nga, một sự thừa nhận bất ngờ đã đến từ nhà sản xuất máy bay chiến đấu. Chỉ vài tuần trước, người phát ngôn chính thức của nhà sản xuất Su-35 tại Komsomolsk-on-Amur đã thừa nhận rằng hiệu suất của máy bay trong không phận thù địch của Ukraine không đáp ứng được kỳ vọng.

Điều thú vị là không có đề cập cụ thể nào đến R-37M hoặc radar của máy bay. Lý do cho bình luận này có thể nằm trong một khía cạnh khác của việc sử dụng Su-35 ở Ukraine. Có một số suy đoán rằng lợi thế của Su-35 có thể vô tình trở thành bất lợi. Trong quá trình thiết lập ưu thế trên không ở độ cao lớn, Su-35 buộc phải hạ xuống độ cao thấp, nơi nó trở nên dễ bị phòng không Ukraine tấn công.
Nga sẽ trình làng máy bay chiến đấu Sukhoi Su-57E xuất khẩu tại Ấn Độ - Máy bay chiến đấu Su-35
Nguồn ảnh: Rosoboronexport
Chuyên gia của chúng tôi, Alexei Lenkov, cũng không cung cấp thông tin chi tiết cụ thể về hiệu suất của Su-35 và R-37M. Tuy nhiên, ông đã nhấn mạnh, "Những hạn chế về thiết kế ban đầu của Su-35 có thể là những yếu tố góp phần tạo nên những đặc điểm khác nhau này." Ông có thể đang ám chỉ đến radar Irbis-E không? Ông đã từ chối nêu rõ!
 

ZOV

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-833100
Ngày cấp bằng
29/4/23
Số km
1,958
Động cơ
54,101 Mã lực
Tuổi
35


 

ZOV

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-833100
Ngày cấp bằng
29/4/23
Số km
1,958
Động cơ
54,101 Mã lực
Tuổi
35
Ukraine lâm nguy trước Nga khi bầu trời không còn "lá chắn thép" Patriot
Thứ Bảy, 15:02, 10/05/2025
VOV.VN trên Google News

VOV.VN - Trong ngắn hạn, Ukraine gần như không có khả năng tự triển khai một hệ thống phòng thủ tên lửa đạn đạo hiệu quả. Cách duy nhất để bảo vệ bầu trời Ukraine là nước này phải tiếp tục nhận thêm tên lửa Patriot từ các nước đồng minh.

Khả năng bắn hạ máy không người lái (UAV) và tên lửa hành trình của Ukraine đã được cải thiện đáng kể trong hơn 3 năm giao tranh với Nga, nhờ vào khả năng thích ứng đáng kinh ngạc của nền sản xuất quốc phòng trong nước và gói viện trợ quân sự từ các đồng minh. Tuy nhiên, ở thời điểm hiện tại, Ukraine vẫn thể sở hữu bất kỳ "lá chắn thép" nào tương đương Patriot - một hệ thống tên lửa đất đối không do Mỹ chế tạo, nổi tiếng với khả năng đánh chặn tên lửa đạn đạo đang bay với độ chính xác cao.
Trước năm 2022, các kỹ sư Ukraine từng nỗ lực cải tiến các khẩu đội phòng không từ thời Liên Xô để đối phó với các mối đe dọa an ninh. Nhưng cũng như Patriot, các hệ thống đó nay đang cạn kiệt đạn dược và các nhà thiết kế buộc phải ưu tiên chế tạo tên lửa hành trình và tên lửa đạn đạo tấn công hơn là phát triển các lá chắn phòng thủ.
Trong ngắn hạn, Kiev gần như không có khả năng tự triển khai một hệ thống phòng thủ tên lửa đạn đạo hiệu quả. Cách duy nhất để bảo vệ bầu trời Ukraine là nước này phải tiếp tục nhận thêm tên lửa Patriot từ các nước đồng minh.

ukraine lam nguy truoc nga khi bau troi khong con la chan thep patriot hinh anh 1


Hệ thống phòng không Patriot. Ảnh: ReutersKhi bầu trời không còn là "lá chắn"
Tên lửa đạn đạo là một trong những thách thức khó đối phó nhất đối với bất kỳ hệ thống phòng không nào. Chúng di chuyển theo quỹ đạo hình parabol ở độ cao lớn, cách xa bề mặt Trái đất, rồi lao xuống với vận tốc gấp nhiều lần tốc độ âm thanh để đánh trúng mục tiêu.
Việc đánh chặn loại vũ khí này đòi hỏi mức độ chính xác cực cao, từ khâu phát hiện sớm trên không trung đến quá trình phóng tên lửa đánh chặn sao cho tên lửa này nhắm trúng mục tiêu trong thời gian cực ngắn. Ngược lại, tên lửa hành trình và UAV thường bay thấp và chậm hơn, tạo điều kiện thuận lợi hơn cho hệ thống phòng không có thời gian phản ứng và tiêu diệt chúng trước khi chạm đích.
Dù phần lớn vũ khí Mỹ viện trợ cho Ukraine không mang lại hiệu quả đáng kể nhưng các hệ thống phòng thủ tên lửa, đặc biệt là Patriot, lại là ngoại lệ. Theo ông Fabian Hoffmann, một chuyên gia tên lửa tại Dự án hạt nhân Oslo, Mỹ đã làm chủ công nghệ này sau Chiến tranh Lạnh, dựa trên giả định rằng họ sẽ luôn làm chủ không phận nơi chiến đấu. Điều này buộc Mỹ phải tập trung vào việc đối phó các loại vũ khí tầm xa như tên lửa hành trình và tên lửa đạn đạo.
Tuy nhiên, dưới thời Tổng thống Donald Trump, viện trợ phòng không cho Ukraine đã chậm lại đáng kể. Lô Patriot lớn cuối cùng được chuyển giao chỉ vài ngày sau lễ nhậm chức của ông, với 90 tên lửa được tái điều động từ Israel. Một hệ thống khác từ Israel đang trong quá trình tân trang nhưng tiêu chuẩn tân trang của Mỹ vốn nổi tiếng khắt khe, thường khiến các lô hàng bị trì hoãn chuyển giao trong nhiều tháng để chờ kiểm duyệt.
Ukraine giữ kín thông tin liên quan đến chương trình tên lửa và hệ thống phòng không, với mức độ bảo mật được đánh giá là nghiêm ngặt. Tuy nhiên, các dữ liệu hiện có cho thấy tình hình đang xấu đi rõ rệt.
Tổng Thư ký NATO Mark Rutte gần đây thừa nhận rằng phần lớn số tên lửa Patriot từng được cam kết viện trợ cho Ukraine đã được chuyển giao xong vào giữa tháng 4/2025. Trong khi đó, Bộ Quốc phòng Mỹ từ chối tiết lộ chi tiết về các lô Patriot còn lại. Một phát ngôn viên chỉ cho biết rằng Washington “tiếp tục cung cấp vũ khí cho Ukraine từ các gói viện trợ đã được phê duyệt trước đó.”
Các quốc gia EU, vốn từng hỗ trợ Patriot cho Ukraine một cách hào phóng, giờ đây cũng đã tiêu hao phần lớn kho dự trữ và buộc phải đặt mua bổ sung nhằm duy trì năng lực tự phòng thủ.
Trong khi đó, Nga không chỉ duy trì mà còn mở rộng năng lực sản xuất tên lửa đạn đạo. Mặc dù Ukraine từng tuyên bố Nga đã cạn kiệt tên lửa Iskander vào giai đoạn đầu của cuộc chiến, song theo ông Andriy Yusov, đại diện của Tổng cục Tình báo Ukraine, Nga được cho là đã khôi phục sản lượng lên mức khoảng 40 đến 50 quả mỗi tháng. Nhờ vậy, Moscow đang đẩy mạnh tần suất sử dụng Iskander trong các đợt tấn công, trong bối cảnh khả năng đánh chặn của Ukraine có dấu hiệu suy yếu.
Số liệu do Không quân Ukraine công bố cho thấy hiệu quả phòng thủ trước tên lửa đạn đạo đã giảm sút rõ rệt trong thời gian gần đây. Trong tháng 4/2025, Ukraine hứng chịu 22 vụ tấn công bằng tên lửa đạn đạo, chủ yếu là Iskander. Chỉ 8 quả trong số đó bị đánh chặn, 7 trong số này xuất hiện trong một cuộc tấn công quy mô lớn nhằm vào thủ đô Kiev, nơi được bảo vệ nghiêm ngặt nhất cả nước. Tuy vậy, 4 tên lửa vẫn xuyên thủng lưới phòng không, khiến 12 dân thường thiệt mạng và 87 người khác bị thương.
Nhà báo Kollen Post của The Kyiv Indepensent nhận định, sự suy yếu trong năng lực phòng không khiến người dân Ukraine, đặc biệt ở các khu vực xa chiến tuyến, cảm thấy bất an hơn bao giờ hết, khi niềm tin vào “lá chắn” bảo vệ thành phố đang dần lung lay.
Thế khó của Ukraine
Tổng thống Volodymyr Zelensky hiện đang tìm mọi cách để mua thêm Patriot từ các đồng minh, trong bối cảnh nước này chưa thể tự sản xuất hệ thống đất đối không này.
Ông Michael Duitsman, chuyên gia tên lửa tại Trung tâm Nghiên cứu Không phổ biến vũ khí hạt nhân James Martin thuộc Viện Middlebury, cho biết: "Việc phát triển các hệ thống SAM (đất đối không) rất tốn kém và mất thời gian".
“SAM là một hệ thống gồm nhiều thành phần khác nhay: tên lửa, bệ phóng, radar, máy tính, v.v. Mỗi thành phần đó cần được phát triển, tạo mẫu và thử nghiệm, đảm bảo tất cả chúng phải phối hợp ăn ý với nhau khi SAM được triển khai trên chiến trường", ông Duitsman nói.
Hệ thống phòng không trong nước của Ukraine chủ yếu sử dụng các bệ phóng tên lửa SAM còn sót lại của Liên Xô, đặc biệt là S-200 và S-300.
Ukraine đã bắt đầu nâng cấp các hệ thống S-300 của mình thành phiên bản SD-300 trước khi nổ ra xung đột với Nga. Một tài liệu được công bố vào năm 2021 (sau đó đã bị gỡ khỏi trang của Cục Thiết kế Luch) cho thấy SD-300 vẫn sử dụng đầu đạn nổ mảnh – một thiết kế đã lỗi thời so với các hệ thống phòng thủ chống tên lửa đạn đạo hiện đại, vốn hướng đến việc tiêu diệt mục tiêu bằng va chạm trực tiếp thay vì phát nổ ở khoảng cách gần.
Trong khi phần cứng cho tên lửa chống đạn đạo thường mất nhiều năm để chế tạo, việc nâng cấp phần mềm, đặc biệt là các thuật toán dự đoán quỹ đạo tên lửa đối phương, được xem là một giải pháp tiết kiệm và nhanh chóng hơn để cải thiện hiệu quả của S-300. Việc nhập khẩu thêm các hệ thống radar tiên tiến cũng là một hướng đi khả thi.
Tuy nhiên, Ukraine đang phải đối mặt với tình trạng thiếu đạn nghiêm trọng cho cả SAMP-T, S-300 lẫn Patriot. Những nhà máy có đủ năng lực sản xuất hoặc nâng cấp đạn dược cho các hệ thống này trước chiến tranh nay lại trở thành mục tiêu ưu tiên trong các cuộc không kích của Nga.
Điều này khiến Ukraine mắc kẹt trong một vòng luẩn quẩn: cần các hệ thống phòng không để bảo vệ nhà máy nhưng lại không có đủ nhà máy để sản xuất thêm các hệ thống phòng không.
Vì sao hệ thống Patriot không thể thay thế?
Hiện tại, Ukraine đang phụ thuộc vào hai dòng tên lửa Patriot chủ chốt: PAC-2 và PAC-3.
Hệ thống Patriot bao gồm bệ phóng, radar và tên lửa, trong đó Raytheon chịu trách nhiệm sản xuất hệ thống mặt đất cùng với tên lửa PAC-2 – vốn được tối ưu để đánh chặn tên lửa hành trình. Trong khi đó, Lockheed Martin sản xuất dòng PAC-3, được đánh giá là hệ thống phòng thủ chống tên lửa đạn đạo hiệu quả nhất hiện nay, đặc biệt với phiên bản mới nhất là Missile Segment Enhancement (MSE).
Ngoài Patriot, các hệ thống phòng không khác đang hoạt động tại Ukraine bao gồm S-300 có từ thời Liên Xô, NASAMS do Na Uy cung cấp, Iris-T của Đức, và SAMP/T – hệ thống phòng không Pháp-Ý sử dụng tên lửa Aster, hiện là một trong những đối trọng gần nhất với Patriot về khả năng đánh chặn hiện đại.
Điểm nổi bật của PAC-3 là công nghệ “hit-to-kill” (tạm dịch: chạm để diệt), nghĩa là thay vì phát nổ gần mục tiêu và rải mảnh như các tên lửa phòng không truyền thống, PAC-3 phá hủy mục tiêu bằng cách trực tiếp va chạm với nó. Theo một tài liệu mà Lockheed Martin cung cấp cho tờ Kyiv Independent, phương pháp này đặc biệt hiệu quả trong việc tiêu diệt toàn bộ tên lửa đối phương, kể cả các tên lửa có chứa chất nổ mạnh hoặc chất hóa học, đồng thời hạn chế nguy cơ các mảnh vỡ vẫn rơi trúng mục tiêu.
Không giống như PAC-2, PAC-3 không mang theo thuốc nổ, giúp nó trở nên nhỏ gọn, nhẹ và cơ động hơn nhiều. Điều này cho phép mỗi bệ phóng Patriot tiêu chuẩn có thể chứa tới 16 quả PAC-3, so với chỉ 4 quả PAC-2.
Công nghệ nhắm mục tiêu chính xác cho phép PAC-3 thực hiện chiến thuật "hit-to-kill" là một cải tiến quan trọng, được phát triển sau khi PAC-2 thất bại trong việc đánh chặn hiệu quả các tên lửa SCUD của Iraq trong Chiến tranh vùng Vịnh lần thứ nhất. Tính đến nay, Mỹ là quốc gia duy nhất xuất khẩu công nghệ "hit-to-kill".
Lockheed Martin nhấn mạnh trong một tuyên bố gửi Kyiv Independent: “Công nghệ hit-to-kill của PAC-3 tích hợp các phần mềm và phần cứng tiên tiến, từ đầu dò hiện đại, thân tên lửa có độ phản ứng cao, hệ thống điều khiển linh hoạt cho đến phần mềm điều hướng. Tooe hợp những yếu tố đó giúp PAC-3 đạt được khả năng đánh chặn tuyệt đối".
Mặc dù vậy, việc sản xuất tên lửa Patriot mới sẽ mất nhiều năm để hoàn thiện. Dự báo, một lượng lớn tên lửa Patriot mới sẽ được đưa vào sản xuất trong vòng hai năm tới, trong khi hệ thống phòng không của Ukraine vẫn phụ thuộc chủ yếu vào nguồn cung tên lửa từ các quốc gia khác, trong bối cảnh nguồn cung này đang dần cạn kiệt trên toàn cầu.
 

ZOV

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-833100
Ngày cấp bằng
29/4/23
Số km
1,958
Động cơ
54,101 Mã lực
Tuổi
35
Các đơn vị tiền tuyến của Nga nhận được lô xe tăng T-90M và T-72B3M cải tiến mới
Đông Âu và Trung Á, Mặt đất
Ban biên tập tạp chí Military Watch
Ngày 8 tháng 5 năm 2025

Xe tăng T-90M của Quân đội Nga

Xe tăng T-90M của Quân đội Nga

Quân đội Nga đã nhận được lô xe tăng chiến đấu chủ lực T-90M và T-72B3M mới , được chuyển giao cho các đơn vị tiền tuyến từ nhà máy xe tăng Uralvagonzavod vào tuần đầu tiên của tháng 5 và được hưởng lợi từ một số cải tiến về khả năng phản ánh những bài học kinh nghiệm rút ra từ cuộc chiến cường độ cao tại chiến trường Ukraine. Các biến thể mới của hai loại xe tăng này được hưởng lợi từ lớp giáp lồng gia cố trên nóc xe để bảo vệ vật lý chống lại máy bay không người lái, đạn dược lảng vảng và tên lửa chống tăng có điều khiển tấn công từ trên xuống, vốn đã được cả hai bên sử dụng rộng rãi để chống lại xe tăng của đối phương. Cả hai loại xe tăng này cũng được hưởng lợi từ các ăng-ten tác chiến điện tử gắn ở thân trước nhằm đánh chặn các mối đe dọa từ máy bay không người lái bay thấp, bị nghi ngờ là có liên quan đến các máy gây nhiễu chống máy bay không người lái như hệ thống Volnorez. Sau các báo cáo vào tháng 8 rằng T-90M đã tích hợp hệ thống bảo vệ chủ động Arena-M và các báo cáo tiếp theo rằng T-72 được hiện đại hóa với mức độ bảo vệ giáp tương tự cũng sẽ nhận được hệ thống này, các lô xe tăng mới được cho là đã được chuyển giao với Arena-M cung cấp khả năng sống sót cao hơn đáng kể. Những cảnh quay đầu tiên về xe tăng T-72 được triển khai trên tiền tuyến được trang bị hệ thống Arena-M đã được công bố vào tháng 3 năm 2025.

T-72B3M với Hệ thống Arena-M

T-72B3M với Hệ thống Arena-M

Arena-M sử dụng hệ thống radar để liên tục theo dõi môi trường xung quanh để phát hiện các mối đe dọa đang đến gần, và khi phát hiện các đầu đạn đang đến gần, nó sẽ tự động theo dõi chúng, tính toán quỹ đạo của chúng và triển khai các loại đạn bảo vệ để đánh chặn và tiêu diệt chúng trước khi chúng va chạm với xe tăng. Theo báo cáo, nó có thể đánh chặn tên lửa, tên lửa và đạn chống tăng nổ mạnh bay với tốc độ lên tới 1000 mét mỗi giây và có thể làm như vậy ở khoảng cách 50 mét. Trước đây, xe tăng Nga chỉ tích hợp hệ thống bảo vệ tiêu diệt mềm Shtora, không thể chủ động tiêu diệt các đầu đạn đang đến gần mà thay vào đó sẽ cảnh báo cho kíp lái và giúp xe tăng ngụy trang. Mặc dù Nga đã phát triển hệ thống bảo vệ chủ động tiêu diệt cứng từ những năm 1990, với nhiều biến thể của hệ thống Arena đã được phát triển, nhưng do thiếu kinh phí nên chúng chủ yếu được tiếp thị để xuất khẩu. Mặc dù Nga tụt hậu so với Hàn Quốc, Trung Quốc và Israel trong việc tích hợp các hệ thống bảo vệ chủ động tiêu diệt cứng vào xe tăng của mình, nhưng nước này đã nhanh chóng áp dụng các biện pháp đối phó chống máy bay không người lái tiên tiến để ứng phó với việc các quốc gia trên khắp thế giới phương Tây và Thổ Nhĩ Kỳ, thành viên NATO, liên tục cung cấp hàng chục nghìn máy bay không người lái cho Ukraine.

T-90M với lớp phủ giảm nhiệt Nakidka Heat Signature

T-90M với lớp phủ giảm nhiệt Nakidka Heat Signature


Uralvagonzavod là nhà máy xe tăng duy nhất trong năm nhà máy xe tăng lớn của Liên Xô hoạt động vào những năm 1980 vẫn sản xuất xe tăng và có thể là nhà máy xe tăng lớn nhất thế giới với quy mô của các cơ sở đối thủ của Trung Quốc và Triều Tiên vẫn chưa được biết đến. Đơn đặt hàng xe tăng T-90M mới chế tạo tăng nhanh chóng do cả việc mất các lớp xe tăng cũ hơn tại chiến trường Ukraine và do căng thẳng gia tăng với NATO đang mở rộng , gây thêm áp lực lên hệ thống phòng thủ của Nga. Hiệu suất của xe tăng đã nhận được lời khen ngợi đặc biệt cao từ các quan chức cấp cao của Nga. Pháo nòng trơn 2A46M-5 125mm và hệ thống kiểm soát hỏa lực Kalina của xe tăng cho phép triển khai nhiều loại đạn dược chuyên dụng, một số trong số đó đã bắt đầu được nhìn thấy ở Ukraine vào đầu năm 2023, trong khi khả năng sống sót của xe được hưởng lợi từ việc tích hợp giáp phản ứng nổ Relikt cũng như cách ly đạn dược khỏi phần còn lại của xe bên trong . Giống như tất cả các xe tăng của Nga, khả năng sử dụng đạn nổ mảnh của xe tăng này mang lại lợi thế quan trọng trong vai trò hỗ trợ bộ binh, vốn là vai trò chính mà xe tăng được cả hai bên sử dụng trong cuộc xung đột. Việc mua sắm T-90M rất hạn chế trước khi leo thang chiến sự ở Ukraine vào năm 2022, chủ yếu là do các biện pháp tiết kiệm chi phí, có nghĩa là T-90M chỉ đóng một vai trò hạn chế trong các cuộc chiến trong hai năm đầu của cuộc chiến, với việc xe tăng do Liên Xô chế tạo được tin tưởng nhiều hơn.

Xe tăng T-90M của quân đội Nga tại Nhà hát Ukraina

Xe tăng T-90M của quân đội Nga tại Nhà hát Ukraina

Việc mua xe tăng T-90M mới chế tạo đã được bổ sung bằng việc giao các biến thể nâng cấp của các mẫu xe tăng cũ hơn, bao gồm cả T-72 được cải tiến như T-72B3M. Mức độ hao mòn cao đối với đội xe tăng T-72 của Nga vào năm 2022 nói riêng được báo cáo đã làm cạn kiệt dần kho dự trữ khổng lồ của Nga về xe tăng T-72 do Liên Xô chế tạo đang được lưu trữ, với sản lượng xe tăng hiện nay chỉ bằng một phần nhỏ so với mức thời Liên Xô, nghĩa là việc bổ sung những chiếc xe tăng này sẽ vẫn không có khả năng. Ngành công nghiệp xe tăng của Nga được cho là đã thành công trong việc tăng sản lượng từ khoảng 130 xe tăng được sản xuất hàng năm trước năm 2022 lên hơn 200 xe tăng hàng năm hiện nay và theo một số ước tính thì còn nhiều hơn nữa. Tuy nhiên, con số này vẫn còn nhỏ so với sản lượng hơn 4000 xe tăng hàng năm của Liên Xô vào những năm 1980, trong đó có hàng nghìn xe tăng T-80 phức tạp hơn, tốn kém hơn đáng kể để sản xuất so với T-72 hoặc T-90. Song song với việc sản xuất T-90, ngành công nghiệp Nga đang nỗ lực tái lập sản xuất T-80 và đưa xe tăng chiến đấu chủ lực thế hệ tiếp theo T-14 vốn bị trì hoãn từ lâu vào hoạt động. Xe tăng này dự kiến sẽ được sản xuất tại Uralvagonzavod cùng với T-90M.
 

ZOV

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-833100
Ngày cấp bằng
29/4/23
Số km
1,958
Động cơ
54,101 Mã lực
Tuổi
35
Các cuộc đụng độ trên không giữa Ấn Độ và Pakistan: Một cơ hội mới lớn cho chương trình máy bay chiến đấu Su-57 của Nga
Nam Á, Máy bay và Phòng không
Ban biên tập tạp chí Military Watch
Ngày 8 tháng 5 năm 2025

Su-57 và phần còn lại của Rafale bị bắn hạ

Su-57 và phần còn lại của Rafale bị bắn hạ

Một khối lượng lớn bằng chứng chỉ ra những chiến thắng lớn của Pakistan trong một loạt các trận không chiến với Không quân Ấn Độ, khởi xướng Chiến dịch Sindoor vào ngày 6 tháng 5 để vô hiệu hóa các mục tiêu trong nước và các khu vực lân cận đang tranh chấp, đã đặt ra những câu hỏi nghiêm túc về các quyết định mua sắm trong tương lai sẽ định hình phi đội máy bay chiến đấu của Ấn Độ. Sự leo thang đột ngột của căng thẳng lâu dài thành các cuộc giao tranh công khai đã làm nổi bật lý do cho việc cả hai quốc gia lâu nay đều coi trọng việc triển khai các khả năng tác chiến trên không hàng đầu. Do đó, đáng chú ý là điều này xảy ra chưa đầy ba tháng sau khi cả Nga và Hoa Kỳ đều tăng cường nỗ lực tiếp thị máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm Su-57 và F-35 của đối thủ cho nước này tại triển lãm hàng không Aero India. Mặc dù F-35 dự kiến sẽ không được xem xét nghiêm túc vì lý do chính trị, cụ thể là do những hạn chế sâu rộng mà Hoa Kỳ áp đặt đối với việc sử dụng máy bay của mình, hạn chế quyền tự chủ theo những cách không thể chấp nhận được đối với Bộ Quốc phòng Ấn Độ, việc mua sắm Su-57 và thỏa thuận sản xuất theo giấy phép cho các máy bay chiến đấu đã được báo cáo là đang được xem xét nghiêm túc.

Su-57 (trên) và F-35 và Air India 2025

Su-57 (trên) và F-35 và Air India 2025

Trong khi chờ mua máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm mới, đội bay chiến đấu tinh nhuệ của Không quân Ấn Độ bao gồm Su-30MKI của Nga và máy bay chiến đấu Rafale 'thế hệ 4+' của Pháp. Su-30MKI là máy bay lớn hơn nhiều với radar nặng gấp đôi, khả năng cơ động cao hơn nhiều và khả năng mang vũ khí lớn hơn nhiều. Mặc dù tiên tiến khi được mua lần đầu tiên vào năm 2002, nhiều thiết bị điện tử hàng không của nó có từ đầu những năm 2000, với radar mảng quét điện tử thụ động N011M được coi là ngày càng lỗi thời. Rafale là máy bay nhẹ hơn nhiều được đưa vào sử dụng ở quy mô nhỏ, chỉ có 36 chiếc đang hoạt động. Mặc dù được mua gần đây hơn với radar hiện đại hơn, nhưng nó bị cản trở bởi kích thước nhỏ của bộ cảm biến, khả năng cơ động tương đối hạn chế và thiếu tối ưu hóa cho không chiến. Việc bắn hạ được xác nhận ít nhất một máy bay chiến đấu Rafale, mỗi chiếc khiến Bộ Quốc phòng Ấn Độ thiệt hại một khoản tiền khổng lồ lên tới hơn 240 triệu đô la, và thành công được báo cáo của máy bay chiến đấu J-10C do Trung Quốc cung cấp và tên lửa không đối không PL-15 trong biên chế Pakistan, có thể đã giúp củng cố thông điệp về khả năng cạnh tranh mới nổi của Pakistan nhờ vào việc mua sắm thiết bị tiên tiến của Trung Quốc.

Máy bay chiến đấu Rafale

Máy bay chiến đấu Rafale



Trong suốt Chiến tranh Lạnh, các đơn vị chiến đấu cơ hàng đầu của Không quân Ấn Độ đã có những lợi thế đáng kể so với các đối thủ Pakistan. Năm 1971, MiG-21 của Ấn Độ đã chứng minh được lợi thế lớn so với F-104 của Pakistan trong các cuộc giao tranh, trong khi vào những năm 1980, các máy bay chiến đấu MiG-23ML và MiG-29 của nước này tự hào có radar mạnh hơn và khả năng vượt ra ngoài tầm nhìn mà các máy bay phản lực F-16A/B của Pakistan không thể sánh kịp. Tuy nhiên, sự gia tăng vị thế của ngành hàng không chiến đấu của Trung Quốc trong 20 năm qua và sự chậm trễ lớn trong việc Ấn Độ lên kế hoạch mua sắm máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm của Nga đã phần lớn đảo ngược điều này, với J-10C của Pakistan rất có thể có tiềm năng chiến đấu không đối không lớn hơn bất kỳ máy bay chiến đấu nào khác ở Nam Á. Sự xuất hiện sắp xảy ra của máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm J-35 ở Pakistan, mặc dù kém khả năng hơn J-20 nhưng vẫn có khả năng hơn nhiều so với bất kỳ máy bay chiến đấu nào được vận hành trong khu vực, đang khiến vị thế của các đơn vị chiến đấu cơ hàng đầu của Ấn Độ trở nên tồi tệ hơn nữa. Những chiếc J-35 đầu tiên dự kiến sẽ đi vào hoạt động trước năm 2030, cung cấp cho Pakistan một máy bay chiến đấu vượt trội hơn hẳn J-10C với radar lớn hơn, độ bền cao hơn, khả năng tàng hình tiên tiến và hệ thống khẩu độ phân tán.

Không quân PLA Trung Quốc J-10C với tên lửa không đối không PL-15 và PL-10

Không quân PLA Trung Quốc J-10C với tên lửa không đối không PL-15 và PL-10

Sức mạnh đã được chứng minh của máy bay chiến đấu hiện đại của Trung Quốc lần đầu tiên vào ngày 6 tháng 5 dự kiến sẽ gây ra mối lo ngại nghiêm trọng tại Bộ Quốc phòng Ấn Độ, với việc tiếp tục mua sắm thêm J-10C, máy bay chiến đấu JF-17 Block 3 tiên tiến nhưng nhẹ hơn, và J-35, có khả năng khiến phi đội Ấn Độ gặp bất lợi về chất lượng rất đáng kể. Với các ngành công nghiệp quốc phòng châu Âu không được kỳ vọng sẽ sản xuất được máy bay chiến đấu đáp ứng các tiêu chuẩn tối thiểu của thế hệ thứ năm trong thập kỷ tới, trong khi Hoa Kỳ vẫn bị loại khỏi danh sách nhà cung cấp vì lý do chính trị, điều này chỉ còn lại Nga là nhà cung cấp máy bay chiến đấu tiềm năng có thể nhanh chóng đảo ngược xu hướng gia tăng lợi thế trên không của Pakistan. Việc mất uy tín của Rafale hoặc các giải pháp thay thế 'thế hệ 4+' khác của châu Âu là câu trả lời khả thi cho sức mạnh ngày càng tăng của máy bay phản lực chiến đấu mà Trung Quốc đang xuất khẩu sang Pakistan khiến chương trình thế hệ thứ năm của Nga ở vị thế mạnh hơn nhiều để giành được đơn đặt hàng.
 

ZOV

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-833100
Ngày cấp bằng
29/4/23
Số km
1,958
Động cơ
54,101 Mã lực
Tuổi
35
Máy bay J-10C của Pakistan đã bắn hạ Rafale của Ấn Độ trong cuộc đụng độ ngày 6 tháng 5 - Báo cáo
Nam Á, Máy bay và Phòng không
Ban biên tập tạp chí Military Watch
Ngày 7 tháng 5 năm 2025

Không quân Pakistan J-10C

Không quân Pakistan J-10C

Sau khi Pakistan công bố tuyên bố rằng một máy bay chiến đấu Rafale của Không quân Ấn Độ đã bị bắn hạ trong cuộc đụng độ trên không giữa hai nước vào ngày 6 tháng 5, sự xuất hiện của những hình ảnh xác nhận việc phá hủy một chiếc Rafale và vụ rơi máy bay trên lãnh thổ Ấn Độ đã dẫn đến một cuộc khủng hoảng quan hệ công chúng đối với Bộ Quốc phòng Ấn Độ. Số lượng nhỏ máy bay Rafale được triển khai, chỉ có 36 chiếc được mua từ Pháp, trước đó đã đặt ra câu hỏi về những tuyên bố của Pakistan trước khi hình ảnh về máy bay chiến đấu bị rơi được xác nhận. Mặc dù một số nguồn tin của Ấn Độ đã nhanh chóng tuyên bố rằng Rafale đã bị mất trong một vụ việc không liên quan đến chiến đấu, một quan chức tình báo cấp cao của Pháp nói chuyện với CNN đã xác nhận rằng Rafale đã bị lực lượng Pakistan bắn hạ và có thể có nhiều hơn một máy bay đã bị bắn hạ. Pakistan cũng đã được xác nhận là đã sử dụng tên lửa không đối không PL-15 trong các cuộc giao tranh, với phần còn lại của một trong những tên lửa có thể đã phát nổ trong quá trình bắn hạ máy bay chiến đấu của đối phương. Bằng chứng hoàn cảnh này đã hỗ trợ cho một số báo cáo chưa được xác nhận rằng một máy bay chiến đấu J-10C của Không quân Pakistan đã bắn hạ máy bay chiến đấu Rafale của Ấn Độ trong cuộc giao tranh.

Máy bay chiến đấu Rafale của Không quân Ấn Độ

Máy bay chiến đấu Rafale của Không quân Ấn Độ

J-10C là một trong hai lớp máy bay chiến đấu của Pakistan có khả năng sử dụng PL-15, cùng với JF-17 Block III. Hai lớp máy bay chiến đấu này sử dụng các công nghệ radar, vật liệu tổng hợp và thiết bị điện tử hàng không tinh vi tương tự nhau, và nhiều trong số đó ban đầu được phát triển cho chương trình máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm J-20 của Trung Quốc, mặc dù JF-17 là máy bay nhẹ hơn nhiều với động cơ yếu hơn và radar nhỏ hơn. Thiết kế của nó ưu tiên chi phí hoạt động thấp, cho phép Không quân Pakistan triển khai trên quy mô lớn. J-10C hiện là lực lượng tinh nhuệ của Không quân Pakistan và trong số hai lớp máy bay chiến đấu, đây là lớp có nhiều khả năng được bố trí trước để ứng phó với các cuộc tấn công dự kiến của Ấn Độ trong những ngày dẫn đến các cuộc giao tranh ngày 6 tháng 5. Việc mất ít nhất một chiếc Rafale và khả năng sử dụng J-10C để tiêu diệt mục tiêu có ý nghĩa kinh tế và an ninh đáng kể, vượt xa Nam Á. J-10C là loại máy bay nhẹ nhất và ít tốn kém nhất trong năm loại máy bay chiến đấu được Không quân Quân đội Giải phóng Nhân dân Trung Quốc mua sắm, bao gồm J-15, J-16, FC-31 và J-20, và có khả năng kém hơn đáng kể so với các biến thể mới nhất của J-20. Ngược lại, Rafale được kỳ vọng sẽ vẫn là loại máy bay chiến đấu bản địa có khả năng nhất của Pháp và châu Âu trong tương lai gần , bao gồm cả đến tận những năm 2030 khi Trung Quốc bắt đầu đưa vào sử dụng các máy bay chiến đấu thế hệ thứ sáu.

Xác máy bay chiến đấu Rafale bị bắn hạ ngày 6 tháng 5

Xác máy bay chiến đấu Rafale bị bắn hạ ngày 6 tháng 5


Mặc dù J-10C từ lâu đã được coi là có lợi thế đáng kể so với Rafale về khả năng chiến đấu không đối không, nhưng việc chứng minh điều này trong thực chiến làm nổi bật tầm quan trọng của sự nổi lên của Trung Quốc như một trong hai quốc gia dẫn đầu thế giới trong lĩnh vực hàng không chiến đấu cùng với Hoa Kỳ, cũng như mức độ tụt hậu ngày càng tăng của các ngành công nghiệp châu Âu. Với chi phí chỉ bằng khoảng một phần ba Rafale và chi phí vận hành thấp hơn nhiều, hiệu suất của J-10C dự kiến sẽ làm tăng thêm sự quan tâm của nước ngoài đối với máy bay chiến đấu và việc mua sắm máy bay phản lực chiến đấu của Trung Quốc nói chung. Ngược lại, sự quan tâm của nước ngoài đối với Rafale và các số liệu của châu Âu nói chung có thể bị ảnh hưởng do hiệu suất của máy bay chiến đấu, với những lời kêu gọi bắt đầu gia tăng ở Ấn Độ nhằm hủy bỏ kế hoạch mua thêm 26 máy bay chiến đấu Rafale cho Hải quân Ấn Độ. Với chi phí khổng lồ của Rafale ở mức hơn 240 triệu đô la cho mỗi máy bay chiến đấu đã gây ra một vụ bê bối đáng kể ở Ấn Độ, việc mua thêm máy bay chiến đấu của Pháp dự kiến sẽ phải đối mặt với sự phản đối lớn hơn, điều này có thể gây ra thảm họa cho ngành hàng không chiến đấu phụ thuộc nhiều vào xuất khẩu của quốc gia châu Âu này.
 

ZOV

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-833100
Ngày cấp bằng
29/4/23
Số km
1,958
Động cơ
54,101 Mã lực
Tuổi
35
Không quân Ấn Độ đối mặt với khủng hoảng quan hệ công chúng sau khi xác nhận máy bay Rafale trị giá 240 triệu đô la đã bị phá hủy
Nam Á, Máy bay và Phòng không
Ban biên tập tạp chí Military Watch
Ngày 7 tháng 5 năm 2025

Máy bay chiến đấu Rafale

Máy bay chiến đấu Rafale

Ngay sau khi Không quân Ấn Độ khởi xướng Chiến dịch Sindoor, trong đó chứng kiến một loạt các cuộc không kích được tiến hành nhằm vào các mục tiêu ở Pakistan và vùng Kashmir đang tranh chấp, các báo cáo về tổn thất trong phi đội máy bay chiến đấu của nước này đã nhanh chóng xuất hiện. Cùng với bằng chứng về việc Pakistan bắn hạ một máy bay chiến đấu MiG-29 và có thể là một chiếc Mirage 2000 , bằng chứng chụp ảnh về xác máy bay chiến đấu khác đã xác nhận việc mất một chiếc Rafale. Giá đỡ pylon, các bộ phận tên lửa và mảnh vỡ động cơ xác nhận rằng máy bay bị mất không thể là bất kỳ loại máy bay chiến đấu nào khác, mặc dù vụ nổ đạn dược của máy bay chiến đấu đã gây ra một vụ nổ thứ cấp sau khi va chạm khiến các mảnh vỡ văng ra và gây thêm thương vong. Mặc dù một số nguồn tin của Ấn Độ đã nhanh chóng tuyên bố rằng máy bay chiến đấu đã bị rơi trong một sự cố không liên quan đến chiến đấu, nhưng khả năng máy bay chiến đấu đã bị máy bay chiến đấu Pakistan hoặc hệ thống phòng không tầm xa của nước này bắn hạ được coi là cao. Việc phát hiện ra các mảnh vỡ từ tên lửa không đối không tầm xa PL-15 do Trung Quốc sản xuất tại Ấn Độ cho thấy ít nhất một trong những loại máy bay chiến đấu mạnh nhất của Pakistan, J-10C và JF-17 Block III, đã tham gia vào các cuộc đụng độ, đặc biệt là máy bay J-10C mới mua từ lâu được kỳ vọng sẽ có lợi thế đáng kể trong chiến đấu so với Rafale.

Những gì còn lại của máy bay chiến đấu Rafale bị phá hủy số sê-ri BS 001

Những gì còn lại của máy bay chiến đấu Rafale bị phá hủy số sê-ri BS 001

Việc mất một chiếc Rafale có khả năng trở thành thảm họa quan hệ công chúng đối với Bộ Quốc phòng Ấn Độ, với việc mua sắm máy bay chiến đấu của Pháp từ lâu đã gây nhiều tranh cãi. Một thỏa thuận trị giá 8,7 tỷ đô la để mua 36 máy bay chiến đấu đã được ký kết vào năm 2016, khiến chiếc máy bay này trở thành một trong những máy bay đắt đỏ nhất từng được xuất khẩu sang bất kỳ quốc gia nào trên thế giới với giá hơn 241 triệu đô la mỗi chiếc, làm dấy lên cáo buộc tham nhũng trong quá trình mua sắm. Mặc dù có giá cao, Rafale là một máy bay tương đối nhẹ với động cơ yếu nhất trong số bất kỳ máy bay chiến đấu nào đang được sản xuất trên thế giới, radar tương đối nhỏ và tầm bay hạn chế hơn nhiều so với các máy bay lớn hơn như Su-30MKI hoặc J-16 của Trung Quốc. Các nguồn tin quốc phòng Ấn Độ trước đây đã bác bỏ những lời chỉ trích bằng cách lập luận cụ thể rằng Rafale sẽ mang lại ưu thế to lớn so với Không quân Pakistan và tạo điều kiện thuận lợi cho việc bắn hạ các máy bay chiến đấu của Pakistan sâu trong không phận của nước này. Tuy nhiên, cơ sở công nghiệp và lĩnh vực công nghệ hạn chế hơn nhiều của Pháp đã khiến khả năng hoạt động của máy bay chiến đấu của nước này ở mức tương đương với các máy bay phản lực chiến đấu có năng lực hơn của Mỹ và Trung Quốc bị nghi ngờ.

Không quân Pakistan J-10C với tên lửa PL-15

Không quân Pakistan J-10C với tên lửa PL-15


Trong khi J-10C và JF-17 Block III của Pakistan được hưởng lợi từ nhiều công nghệ tiên tiến được phát triển cho chương trình máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm J-20 của Trung Quốc , thì ngược lại, Pháp được cho là còn hơn một thập kỷ nữa mới có thể đưa vào sử dụng một máy bay chiến đấu đáp ứng các tiêu chuẩn tối thiểu của thế hệ thứ năm. Quốc gia châu Âu này không được kỳ vọng sẽ đạt được điều này một cách độc lập như Trung Quốc và Hoa Kỳ đã làm. J-10C được mua với giá thấp hơn một phần ba so với Rafale, trong khi Pakistan chuẩn bị mua máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm J-35 với giá ước tính bằng một nửa so với máy bay chiến đấu của Pháp. Sự khác biệt về giá cả một phần phản ánh sự khác biệt về hiệu quả giữa các ngành công nghiệp quốc phòng của Pháp và Trung Quốc. Khi Không quân Ấn Độ phải đối mặt với khả năng Rafale không thể cung cấp bất kỳ thứ gì giống như ưu thế, và phải đối mặt với sự xuất hiện sắp xảy ra của J-35 tại Pakistan, điều này sẽ khiến các đơn vị máy bay chiến đấu của họ gặp bất lợi rất lớn, lực lượng này có thể đẩy nhanh các kế hoạch hiện đang được xem xét để mua máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm Su-57 của Nga. Việc tài trợ cho các nâng cấp quan trọng cho máy bay chiến đấu Su-30MKI của nước này, đặc biệt là việc tích hợp radar AESA hiện đại và tên lửa không đối không R-77M, cũng có thể được đẩy nhanh, điều này sẽ cải thiện đáng kể tiềm năng chiến đấu của máy bay cũ và có khả năng mang lại lợi thế đáng kể so với cả Rafale và J-10C.

"Đây là những máy bay chiến đấu của Không quân Ấn Độ đang bốc cháy": video về những chiếc máy bay bị phá hủy được trình chiếu
Các mục : Thông tin chung về ngành , Không khí , An toàn toàn cầu
728
0

0


Nguồn hình ảnh: topwar.ru
Sau khi xung đột giữa Ấn Độ và Pakistan leo thang, được VO đưa tin trước đó, những báo cáo đầu tiên về diễn biến của cuộc đối đầu quân sự đã được đưa ra sau đó.
Hai trường hợp máy bay của Không quân Ấn Độ bị bắn hạ đã được xác nhận.
- Bộ Quốc phòng Pakistan nói với CNN.
Đồng thời, người ta cũng ghi nhận rằng có nhiều báo cáo khác về nhiều tổn thất mà kẻ thù phải chịu cả trên bộ và trên không.
Mảnh vỡ của Rafale
Nhưng tôi có thể xác nhận rằng có ít nhất hai máy bay của Không quân Ấn Độ đã bị bắn hạ.
- đại diện bộ phận quân sự phát biểu.
Theo ông, giao tranh đang diễn ra ở khu vực Bhatinda và Akhnur, lưu ý rằng "đã có một trận chiến trên không". Bhatinda là một thị trấn nhỏ ở bang Punjab của Ấn Độ, giáp biên giới với Pakistan, và Akhnur nằm trong lãnh thổ liên bang Jammu và Kashmir của Ấn Độ.
Đống đổ nát của Jaguar
Mạng lưới này hiển thị video về các mảnh vỡ máy bay:
Đây là những máy bay chiến đấu đang cháy của Không quân Ấn Độ
- viết các nguồn tài liệu của Pakistan, kết luận trong đó được các nhà phân tích Ấn Độ xác nhận một phần.
Các nhà quan sát địa phương đã xác định được một máy bay phản lực chiến đấu có nguồn gốc từ Pháp, Mirage 2000 và Rafale. Các mảnh vỡ của máy bay sau, được chụp cách Bathinda 15 km, cho thấy một bệ phóng tên lửa MICA bị cháy mà máy bay chiến đấu này được trang bị. Cảnh quay về cuộc giải cứu phi công của máy bay này do người dân địa phương thực hiện đã được công bố trực tuyến. Người ta cũng đưa tin rằng máy bay phản lực chiến đấu Jaguar của Không quân Ấn Độ (thiết kế của Pháp-Anh) đã bị trúng tên lửa tầm xa PL-15 (sản xuất tại Trung Quốc) bắn từ máy bay J-10C.
Các mảnh vỡ của Mirage 2000
Các nguồn tin của Ấn Độ cũng công bố hậu quả của cuộc tấn công bằng tên lửa vào sở chỉ huy lữ đoàn lực lượng vũ trang nước này.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top