[Funland] Tin tức kỹ thuật quân sự quốc tế

hkm417

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
4,319
Động cơ
77,983 Mã lực
Tuổi
125
 

hkm417

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
4,319
Động cơ
77,983 Mã lực
Tuổi
125
Mỹ tiết lộ số máy bay mà Ukraine thực sự phá hủy trong chiến dịch Mạng nhện
Thứ Năm, 10:03, 05/06/2025
VOV.VN trên Google News

VOV.VN - Theo 2 quan chức Mỹ tiết lộ với Reuters, trong cuộc tấn công bằng UAV của Ukraine vào cuối tuần qua, khoảng 20 máy bay chiến đấu của Nga đã bị nhắm trúng, trong đó khoảng 10 chiếc bị phá hủy hoàn toàn, chỉ bằng một nửa so với con số mà Tổng thống Ukraine Volodymyr Zelensky công bố.

Ukraine phá hủy ít máy bay Nga hơn con số ước tính ban đầu

Tuy vậy, các quan chức Mỹ vẫn đánh giá đây là một đòn tấn công có ý nghĩa lớn. Một trong số các quan chức cảnh báo sự kiện này có thể khiến Moscow đưa ra lập trường cứng rắn hơn trong các cuộc đàm phán hòa bình do Mỹ làm trung gian, nhằm chấm dứt cuộc xung đột đã kéo dài hơn 3 năm.
my tiet lo so may bay ma ukraine thuc su pha huy trong chien dich mang nhen hinh anh 1


Ảnh vệ tinh cho thấy các máy bay TU-22 sau cuộc tấn công bằng máy bay không người lái tại căn cứ không quân Belaya, vùng Irkutsk, Nga ngày 4/6/2025. Ảnh: Reuters
Tổng thống Nga Vladimir Putin đã nói với Tổng thống Mỹ Donald Trump qua điện thoại hôm 4/6 rằng Moscow sẽ đáp trả cuộc tấn công này, theo bài đăng của ông Trump trên mạng xã hội. Ông Trump cho biết cuộc trò chuyện "rất tốt", nhưng "không phải là một cuộc đối thoại sẽ dẫn đến hòa bình ngay lập tức".
Ukraine cho biết họ đã tấn công 4 căn cứ không quân trên lãnh thổ Nga bằng 117 UAV, được phóng từ các container gần mục tiêu trong chiến dịch mang mật danh “Mạng nhện”. Ngày 4/6, Ukraine công bố đoạn video cho thấy UAV tấn công các máy bay ném bom chiến lược của Nga và hạ cánh lên ăng-ten hình vòm của hai máy bay do thám A-50 - dòng máy bay rất hiếm trong kho vũ khí của Nga.

Hai quan chức Mỹ giấu tên ước tính, đợt không kích này đã phá hủy khoảng 10 máy bay và khiến tối đa 20 máy bay bị ảnh hưởng. Con số này thấp hơn nhiều so với tuyên bố của ông Zelensky trước báo giới tại Kiev vào cùng ngày, trong đó ông nói rằng một nửa trong tổng số 41 máy bay Nga bị nhắm trúng đã hư hỏng không thể sửa chữa.
Reuters chưa thể xác minh độc lập số liệu do Ukraine và Mỹ đưa ra.
Nga - nước luôn coi lực lượng hạt nhân là công cụ răn đe chủ chốt đối với Mỹ và NATO đã kêu gọi Mỹ và Anh kiềm chế Kiev sau vụ tấn công. Hiện Nga và Mỹ đang nắm giữ khoảng 88% kho vũ khí hạt nhân toàn cầu. Washington cho biết Kiev không hề thông báo trước về cuộc tấn công này.
Giao tranh ở Ukraine đang leo thang, bất chấp gần 4 tháng nỗ lực của ông Trump nhằm đạt được hòa bình cho cuộc xung đột này. Nhà Trắng chưa đưa ra phản hồi chính thức. Đại sứ quán Nga và Ukraine cũng không trả lời ngay lập tức yêu cầu bình luận.
Nguy cơ leo thang xung đột
Cơ quan an ninh nội địa Ukraine (SBU) cho biết thiệt hại mà Nga phải gánh chịu từ chiến dịch này lên đến 7 tỷ USD và khoảng 34% số máy bay mang tên lửa hành trình chiến lược tại các sân bay chính của Nga đã bị tấn công.
Ảnh vệ tinh thương mại chụp sau cuộc tấn công cho thấy nhiều máy bay ném bom chiến lược của Nga, bao gồm Tu-95 và Tu-22 Backfire, vốn được dùng để phóng tên lửa tấn công Ukraine đã bị hư hỏng.
Bộ Quốc phòng Nga xác nhận Ukraine đã nhắm vào các căn cứ không quân ở các vùng Murmansk, Irkutsk, Ivanovo, Ryazan và Amur, đồng thời tuyên bố đã đẩy lùi được các cuộc tấn công ở 3 khu vực. Nga cũng thừa nhận có một số máy bay bốc cháy tại các khu vực Murmansk và Irkutsk.
Cuộc tấn công này đã khích lệ tinh thần cho Ukraine sau nhiều tháng phải chịu áp lực liên tục từ Nga với các đợt pháo kích và tấn công quy mô lớn bằng UAV cùng với tên lửa. Một số nhà quan sát nhận định, sự kiện cũng cho thấy dù đang phải vật lộn để cản bước các lực lượng của Moscow nhưng Kiev vẫn có khả năng tung ra các cuộc tấn công bất ngờ sâu trong lãnh thổ Nga ở khoảng cách lên tới 4.300 km tính từ tiền tuyến.
Đặc phái viên của ông Trump về Ukraine cảnh báo rằng nguy cơ leo thang từ cuộc xung đột này “đang tăng vọt”, nhất là khi Ukraine đã tấn công vào một phần trong "bộ ba hạt nhân" của Nga, gồm năng lực tấn công hạt nhân từ đất liền, trên không và trên biển.
“Trong lĩnh vực an ninh quốc gia, khi tấn công vào một phần trong hệ thống sống còn của đối thủ, tức bộ ba hạt nhân thì rủi ro leo thang tăng lên rất nhiều vì ta không biết phía bên kia sẽ phản ứng như thế nào", ông Keith Kellogg, đặc phái viên của ông Trump, nói với kênh Fox News ngày 3/6.
 

hkm417

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
4,319
Động cơ
77,983 Mã lực
Tuổi
125
Nga triển khai tên lửa siêu thanh Oreshnik tại Belarus: Lằn ranh đỏ mới với NATO
Thứ Bảy, 06:30, 07/06/2025
VOV.VN trên Google News

VOV.VN - Cuối năm 2025, tên lửa siêu thanh Oreshnik sẽ được Nga triển khai tại Belarus. Sự xuất hiện của hệ thống tên lửa siêu thanh Oreshnik tại Belarus - vùng đệm chiến lược giữa Nga và NATO đang làm dấy lên những lo ngại sâu sắc trong cộng đồng an ninh châu Âu.

Việc Nga triển khai hệ thống tên lửa siêu thanh Oreshnik tại Belarus đánh dấu một bước leo thang nghiêm trọng trong cuộc đối đầu chiến lược giữa Moscow và phương Tây. Động thái này không chỉ củng cố vị thế quân sự của Nga tại vùng biên giới phía Tây mà còn gửi một tín hiệu cứng rắn tới NATO và các nước láng giềng Đông Âu trong bối cảnh căng thẳng chưa hạ nhiệt tại Ukraine.
nga trien khai ten lua sieu thanh oreshnik tai belarus lan ranh do moi voi nato hinh anh 1

Ảnh minh họa tên lửa siêu thanh Oreshnik của Nga. Nguồn: Bulgarianmilitary
Phản ứng của NATO trước bước đi của Moscow
Theo truyền thông nhà nước Nga, hệ thống tên lửa chiến thuật Oreshnik đã được triển khai đến Belarus như một phần của kế hoạch tái cơ cấu thế trận phòng thủ phía Tây nước Nga. Hệ thống này được mô tả là “tối tân và độc nhất vô nhị”, có khả năng xuyên thủng mọi lớp phòng không hiện có của NATO nhờ tốc độ siêu thanh, khả năng tàng hình và hệ thống dẫn đường chính xác cao.

Việc chọn Belarus, một đồng minh thân cận và có vị trí địa lý then chốt làm nơi triển khai tên lửa Oreshnik là một bước đi mang tính chiến lược cao của Moscow. Kể từ sau cuộc xung đột Ukraine năm 2022, Belarus đã trở thành bàn đạp quân sự chủ chốt của Nga để gây áp lực lên sườn phía đông của NATO.
Tổng thống Nga Vladimir Putin từng nhiều lần khẳng định rằng việc phương Tây mở rộng NATO về phía đông là “mối đe dọa hiện hữu” đối với an ninh quốc gia Nga. Trong bối cảnh NATO không ngừng tăng cường hiện diện quân sự tại Ba Lan, Romania và vùng Baltic, Moscow coi việc triển khai Oreshnik như một “hành động phòng vệ hợp pháp”.
Song trên thực tế, việc bố trí tên lửa siêu thanh tại Belarus đã làm thay đổi đáng kể cán cân răn đe tại châu Âu. Với thời gian phản ứng cực ngắn, chỉ vài phút từ lúc phóng tới khi đánh trúng mục tiêu, Oreshnik buộc các nước NATO phải xem xét lại toàn bộ chiến lược phòng thủ, đặc biệt là năng lực phát hiện sớm và khả năng đánh chặn.
Ngay sau khi có thông tin về việc triển khai Oreshnik, giới chức phương Tây đã bày tỏ quan ngại sâu sắc. Một quan chức NATO giấu tên phát biểu với Reuters rằng: “Chúng tôi đang theo dõi sát sao mọi động thái của Nga tại Belarus. Việc đưa hệ thống vũ khí siêu thanh mới vào sát biên giới NATO là hành động gây bất ổn và có thể làm tăng nguy cơ xung đột”.
Bộ Quốc phòng Ba Lan thì nhấn mạnh rằng Warsaw sẽ “tăng cường khả năng phòng thủ tên lửa” và “đẩy nhanh hợp tác với các đối tác NATO” nhằm đối phó với mối đe dọa ngày càng lớn từ phía đông. Đức – nước vốn chủ trương thận trọng - cũng không giấu được sự lo lắng. Bộ trưởng Quốc phòng Boris Pistorius tuyên bố Berlin “sẽ không khoanh tay đứng nhìn nếu cán cân sức mạnh tại châu Âu bị đảo lộn”.
Tuy nhiên, đến nay, NATO chưa đưa ra phản ứng quân sự cụ thể nào. Các nhà phân tích nhận định rằng liên minh này đang đối mặt với thế tiến thoái lưỡng nan: nếu triển khai thêm vũ khí tới Đông Âu, họ sẽ góp phần đẩy căng thẳng leo thang; nhưng nếu không làm gì, họ sẽ tỏ ra yếu thế trước Nga.
Công nghệ siêu thanh: Cuộc đua không hồi kết
Việc Nga tung ra hệ thống Oreshnik cho thấy nước này đang dẫn đầu thế giới trong lĩnh vực vũ khí siêu thanh – công nghệ được coi là sẽ định hình chiến tranh trong thế kỷ XXI. Trong khi Mỹ và Trung Quốc vẫn đang thử nghiệm các mẫu đầu đạn lượn siêu thanh (HGV), Nga đã sở hữu ít nhất ba loại tên lửa siêu thanh được triển khai thực tế: Avangard (gắn trên tên lửa đạn đạo xuyên lục địa), Kinzhal (phóng từ máy bay MiG-31K) và nay là Oreshnik.
nga trien khai ten lua sieu thanh oreshnik tai belarus lan ranh do moi voi nato hinh anh 2

Một tên lửa đạn đạo liên cất cánh từ bãi phóng của Nga. Ảnh: United24
Điểm đáng lưu ý là Oreshnik không cần phải mang đầu đạn hạt nhân để đạt hiệu quả chiến lược. Với độ chính xác cao và khả năng xuyên phá lớn, chỉ một cú đánh trúng mục tiêu cũng đủ làm tê liệt các sở chỉ huy, sân bay, căn cứ quân sự quan trọng của đối phương.
Không giống các hệ thống trước đây như Iskander hay Kinzhal, tên lửa siêu thanh Oreshnik được phát triển từ chương trình tên lửa đạn đạo xuyên lục địa RS-26 Rubez, đánh dấu một bước bổ sung quan trọng vào kho vũ khí chiến lược của Nga. Với tầm bắn ước tính từ 1.000 đến 5.500km, nó có khả năng bao phủ hầu hết lãnh thổ các quốc gia Trung Âu, trong đó có Ba Lan, Đức, CH Séc và các căn cứ NATO ở vùng Baltic.
Khả năng siêu thanh vượt Mach 5 tức là vào khoảng 6.200km/h - đặt tên lửa ngoài tầm tiếp cận của nhiều hệ thống phòng không thông thường. Nguồn tin Nga cho biết tên lửa Oreshnik có thể mang nhiều đầu đạn độc lập ̣(MIRV), cho phép tấn công nhiều mục tiêu cùng lúc.
Tổng thống Putin từng tự hào phát biểu rằng: “Oreshnik không chỉ là vũ khí siêu thanh hiệu quả mà sức công phá của nó, đặc biệt là khi được sử dụng hàng loạt có thể tương đương với vũ khí chiến lược”.
NATO đối diện với thách thức mới
Triển khai tên lửa Oreshnik tại Belarus không chỉ là một hành động quân sự thuần túy mà còn là một đòn đánh vào tâm lý chiến lược của phương Tây. Trong khi NATO đang cố gắng giữ vững mặt trận đoàn kết, sự xuất hiện của loại vũ khí siêu thanh mới, với khả năng tấn công chớp nhoáng, đã làm lộ rõ điểm yếu trong cơ chế phòng thủ tập thể của phương Tây.
Cùng lúc đó, cuộc chiến tại Ukraine vẫn tiếp diễn với nhịp độ căng thẳng và không có dấu hiệu cho thấy Moscow sẽ xuống thang. Trong bối cảnh ấy, sự hiện diện của Oreshnik trở thành một biểu tượng cho quyết tâm đối đầu lâu dài của Nga với trật tự an ninh do phương Tây dẫn dắt.
Việc Nga triển khai hệ thống tên lửa siêu thanh Oreshnik tại Belarus không chỉ là bước đi quân sự đơn thuần mà còn là lời tuyên bố đầy tính toán về tham vọng chiến lược của Moscow trong thời đại mới. Khi năng lực vũ khí vượt ngưỡng phản ứng của các hệ thống phòng thủ truyền thống, một trật tự an ninh mới đang dần hình thành, trong đó thời gian, tốc độ, khả năng tấn công phủ đầu trở thành yếu tố định hình cục diện.
Châu Âu, đặc biệt là NATO đang phải đối mặt với một hiện thực an ninh khắc nghiệt hơn, nơi mọi phương tiện răn đe truyền thống dường như không còn là lá chắn tuyệt đối. Cuộc cạnh tranh công nghệ quốc phòng giữa Nga và phương Tây sẽ tiếp tục bước vào giai đoạn khốc liệt hơn, không chỉ trên bàn đàm phán, mà ngay tại các đường biên giới chiến lược.
 

hkm417

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
4,319
Động cơ
77,983 Mã lực
Tuổi
125
Ukraine đối mặt hiểm họa khi thế trận phòng thủ tên lửa suy yếu
Thứ Sáu, 05:21, 06/06/2025
VOV.VN trên Google News

VOV.VN - Giới phân tích cho rằng, năng lực phòng thủ tên lửa của Ukraine đang ở điểm giới hạn, bất chấp những nỗ lực của quốc gia này tiến hành các cuộc tấn công quy mô lớn như “Chiến dịch mạng nhện” trong thời gian gần đây.

Ukraine chỉ có một số ít khẩu đội Patriot đang hoạt động do nhu cầu sửa chữa và phụ tùng thay thế hạn chế. Mỗi tên lửa đánh chặn của hệ thống có giá thành đắt đỏ. Thông thường, Kiev phải cần hai tên lửa Patriot để đánh chặn một tên lửa Nga bay tới. Với nguồn lực hạn chế đó, Ukraine phải đối mặt với hiểm họa khi thế trận phòng thủ thiếu bền vững.
ukraine doi mat hiem hoa khi the tran phong thu ten lua suy yeu hinh anh 1


Một tổ hợp tên lửa Patriot. (Ảnh minh họa: ZUMA).Phòng thủ tên lửa chạm giới hạn đỏ
Dù Ukraine tuyên bố Chiến dịch Mạng nhện là một thành công ấn tượng, với việc phá hủy hoặc làm hư hỏng 41 máy bay ném bom chiến lược của Nga, nhưng điều này vẫn không thay đổi được thực tế là Moscow có nhiều tên lửa hơn còn hệ thống phòng thủ của Ukraine lại khá mong manh, không đảm bảo yêu cầu.
Tổng thống Mỹ Donald Trump cho hay trong cuộc điện đàm ngày 4/6, Tổng thống Nga Vladimir Putin cảnh báo rằng Moscow sẽ đáp trả cuộc tấn công của Ukraine vào đội máy bay ném bom của Nga. Nếu Nga tiến hành làn sóng tấn công bằng tên lửa đạn đạo mới để đáp trả “Chiến dịch Mạng nhện” của Ukraine, điều này sẽ gây áp lực rất lớn đối với lực lượng Ukraine. Không thể phủ nhận năng lực tấn công bất đối xứng bằng máy bay không người lái và hoạt động trinh sát, phá hoại của Ukraine ngày càng được cải thiện nhưng hệ thống phòng thủ tên lửa của Ukraine hoàn toàn quá tải và thiếu nguồn lực.

Ukraine chỉ có 8 khẩu đội tên lửa Patriot, trong đó chỉ có 4 đến 6 khẩu đội được cho là có thể hoạt động tại bất kỳ thời điểm nào do quá trình sửa chữa và khả năng tiếp cận phụ tùng thay thế hạn chế.
Hệ thống Patriot do tập đoàn vũ khí Raytheon của Mỹ phát triển, lần đầu tiên được chuyển giao cho Ukraine vào mùa xuân năm 2023. Đức và Hà Lan cũng cung cấp thêm các hệ thống này cho Kiev vào cuối năm đó. Đến thời điểm hiện tại, tổ hợp Patriot vẫn là một trong những lựa chọn khả thi duy nhất của Ukraine để đánh chặn tên lửa đạn đạo của Nga, nhưng chúng đi kèm với những hạn chế.
Mỗi tên lửa đánh chặn Patriot có giá khoảng 4 triệu USD - khiến việc phòng thủ chống lại loạt tên lửa của Nga tốn kém hơn nhiều so với việc phát động các cuộc tấn công chiến lược. Kíp vận hành hệ thống Patriot của Ukraine thường phải bắn hai tên lửa để chặn một tên lửa của Nga bay tới. Điều này khiến Ukraine phải tiêu tốn hàng chục triệu USD để bảo vệ một khu vực ở quốc gia này trước làn sóng tấn công bằng tên lửa của Nga.
Một số báo cáo ước tính, hiện tại Ukraine chỉ có khoảng 200 tên lửa đánh chặn Patriot trong kho vũ khí và không rõ liệu họ có được chuyển giao thêm hay không. Tập đoàn Lockheed Martin đã tuyên bố sẽ tăng sản lượng lên khoảng 600 tên lửa đánh chặn mỗi năm, nhưng phần lớn trong số nàysẽ được sử dụng để bổ sung kho dự trữ của Mỹ và các đồng minh.
Chính quyền Tổng thống Trump vẫn chưa đưa ra thông báo nào về kế hoạch gửi thêm tên lửa tới Ukraine, đánh dấu sự thay đổi đáng kể so với chính sách thời Biden. Trước đó chính quyền ông Biden đã chuyển giao hầu như tất cả vũ khí mà Ukraine yêu cầu ngay khi họ cần.
Ukraine đối mặt hiểm họa
Tổng thống Ukraine ngày 4/6 đã hối thúc các nước phương Tây đẩy nhanh việc cung cấp các hệ thống phòng không cho quốc gia này để chống lại các cuộc tấn công bằng tên lửa của Nga và giúp Kiev tăng cường sản xuất vũ khí trong nước. Phát biểu qua video tại cuộc họp của Nhóm liên lạc quốc phòng Ukraine tại trụ sở NATO ở Brussels, ông Zelensky nêu rõ, trọng tâm là các hệ thống Patriot do Mỹ sản xuất.
“Đây là cách hiệu quả nhất để buộc Nga ngừng các cuộc tấn công bằng tên lửa và khủng bố”, ông Zelensky nhấn mạnh. Nhà lãnh đạo Ukraine cũng kêu gọi đại diện của khoảng 50 quốc gia thực hiện các cam kết trước đây.
Đáng chú ý, Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Pete Hegseth đã không tham dự cuộc họp này. Đây là lần đầu tiên người đứng đầu Lầu Năm Góc vắng mặt kể từ khi diễn đàn về viện trợ quân sự cho Ukraine được tổ chức cách đây ba năm. Người tiền nhiệm của ông Hegseth là ông Lloyd Austin, đã thành lập Nhóm liên lạc quốc phòng Ukraine sau khi Nga phát động chiến dịch quân sự đặc biệt Ukraine vào năm 2022. Sự vắng mặt của Pete Hegseth là được coi là dấu hiệu cho thấy chính quyền Tổng thống Trump can dự ngày càng ít hơn vào cuộc xung đột Nga-Ukraine.
Tình hình tại Nga hoàn toàn khác biệt. Mặc dù chịu ảnh hưởng lớn do các cuộc tấn công bằng máy bay không người lái của Ukraine, kho tên lửa của Nga vẫn rất lớn và Moscow đã cải thiện đáng kể khả năng sản xuất vũ khí kể từ khi xung đột nổ ra.
Theo Cơ quan Tình báo Đối ngoại Ukraine, Nga đang đẩy nhanh sản xuất những loại vũ khí mà Ukraine ít có khả năng đối phó, Moscow có kế hoạch sản xuất 3.000 tên lửa tầm xa trong năm nay, trong số đó có 750 tên lửa đạn đạo Iskander-M và 560 tên lửa hành trình Kh-101.
Iskander-M là tê lửa đạn đạo tầm ngắn với tầm bắn lên tới 500 km, có khả năng mang đầu đạn thông thường hoặc hạt nhân. Tên lửa này nổi tiếng với tốc độ và khả năng cơ động cao, khiến các hệ thống phòng không khó có thể đánh chặn. Còn tên lửa hành trình Kh-101 được thiết kế để tấn công chính xác tầm xa. Tên lửa có thể bay thấp để tránh bị radar phát hiện. Với tầm bắn lên tới 3.000 km, Kh-101 có thể tấn công mục tiêu ở bất kỳ đâu tại Ukraine từ sâu trong lãnh thổ Nga.
Nếu Ukraine thiếu các hệ thống phòng thủ tên lửa tiên tiến như Patriot lâu dài, Nga sẽ có nhiều thời gian phát triển những loại tên lửa ngày càng lợi hại hơn, có khả năng gây ra thiệt hại đáng kể cho Kiev.
 

hkm417

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
4,319
Động cơ
77,983 Mã lực
Tuổi
125
Robot vũ trang tự nhả đạn: “Đội quân thép” của Ukraine trên chiến trường
Thứ Sáu, 05:17, 06/06/2025
VOV.VN trên Google News

VOV.VN - Các binh sỹ Ukraine đã tăng cường trang bị cho robot mặt đất súng trường và các loại vũ khí khác, cho phép chúng tấn công đối phương thay vì tự đặt họ vào tình thế nguy hiểm.

Robot vũ trang tự nhả đạn

Robot là một phần trong cuộc chạy đua công nghệ đang diễn ra trên chiến trường Ukraine. Oleksandr Yabchanka – người phụ trách đơn vị robot của Tiểu đoàn Da Vinci Wolves của Ukraine cho biết, giá trị của những robot này nằm ở việc chúng có thể làm những điều mà ngay cả các binh sỹ dũng cảm nhất của Ukraine cũng không làm được.
robot vu trang tu nha dan Doi quan thep cua ukraine tren chien truong hinh anh 1


Phương tiện mặt đất không người lái THeMIS. Ảnh: Business Wire
Hiện nay, ngày càng có nhiều công ty ở Ukraine và các quốc gia đối tác đang nghiên cứu phát triển robot mặt đất để sơ tán người bị thương, vận chuyển và đặt mìn nổ tại các vị trí của đối phương, thậm chí bắn vũ khí vào các mục tiêu của Nga. Công nghệ này không phải là mới trong cuộc chiến, nhưng đang ngày càng trở nên phổ biến hơn.
Nếu được sử dụng rộng rãi, robot mặt đất có thể mang lại lợi thế cho Ukraine, trong bối cảnh lực lượng nước này vẫn bị áp đảo trước Nga về nhân lực, vật lực. Hơn nữa, Kiev đang phải đối mặt với sự thiếu chắc chắn về các khoản chảy viện trợ của phương Tây.

Các robot của Ukraine có nhiều hình dạng khác nhau: một số được đặt cố định và trông giống như một khẩu súng trên giá đỡ, một số khác có thể di chuyển chẳng hạn như robot có bánh xe.
Ở các vị trí được tăng cường như chiến hào, binh sỹ Ukraine thường có một điểm cố định để bắn súng máy và các loại vũ khí khác. Những binh sỹ vận hành các loại vũ khí đó rất dễ bị bắn trả, vì vậy việc triển khai robot thay thế là giải pháp hữu hiệu. Theo Yabchanka, khi quân đội Nga xác định được nơi phát ra hỏa lực từ phía Ukraine, họ sẽ tấn công bằng pháo binh, máy bay không người lái hoặc súng phóng lựu. Với sự xuất hiện của những hệ thống tự động trên chiến trường, Ukraine có thể đưa robot vào vị trí đó để thay thế con người.
Yabchanka cho biết, robot có thể thực hiện những công việc mà các binh sỹ không thể làm được, chẳng hạn như tiếp tục bắn dù bị đối phương đáp trả. Robot này giống như tháp pháo điều khiển từ xa, rất hiệu quả. Một số robot khác cũng thay thế vai trò súng phóng lựu tự động, chẳng hạn như robot "Burya" do công ty Frontline của Ukraine phát triển. Thực chất, đây là một tháp pháo phóng lựu từ xa có thể gắn trên xe bánh xích hoặc chân máy.
Ukraine ngày càng đầu tư phát triển robot di động có vũ khí. Hồi tháng 4/2025, Bộ Quốc phòng Ukraine đã phê duyệt việc sử dụng tổ hợp robot mặt đất D-21-12R của nước này, được trang bị súng máy Browning cỡ nòng .50 do Mỹ sản xuất.
Nhưng Yabchanka cho biết, các robot ngắm bắn di động vẫn chưa được sử dụng ở quy mô lớn, vì thế khó tạo ra tác động đáng kể dọc chiến tuyến. Sở dĩ việc sử dụng vẫn còn nhiều hạn chế là bởi sự kết nối đôi khi gặp khó khăn. Nga có thể gây nhiễu hoặc tấn công một robot đang di chuyển khiến Ukraine mất khả năng kiểm soát.
Thách thức lớn nhất đối với Ukraine
Ukraine đang sử dụng robot thực hiện nhiều nhiệm vụ khác nhau, nhưng Yabchanka cho biết, thách thức lớn nhất là triển khai robot thực hiện chức năng bắn. Các nhiệm vụ khác như sơ tán thương vong hoặc cài đặt mìn nổ ít phức tạp hơn.
Robot đang được sử dụng ngày càng nhiều trên chiến trường nhưng không phải tất cả các đơn vị của Ukraine đều có quyền truy cập hoặc sử dụng chúng với số lượng lớn. Đơn vị của Yabchanka đã tiên phong trong việc sử dụng robot và sau đó chia sẻ kinh nghiệm với những đơn vị khác.
Công nghệ robot không phải là mới, nhưng ngày càng có nhiều quốc gia nhận thức được tiềm năng của công nghệ này trong xung đột. Nhiều quốc gia phương Tây đã rút ra bài học từ cuộc xung đột Ukraine và đang nỗ lực phát triển robot mặt đất hay máy bay không người lái. Một số công ty phương Tây cũng đang sản xuất các phương tiện này và có sản phẩm đang được sử dụng tại Ukraine. Chẳng hạn phương tiện mặt đất không người lái THeMIS của nhà sản xuất xe robot Milrem Robotics (Estonia) đã có mặt tại Ukraine.
Ông Kuldar Väärsi, giám đốc điều hành của Milrem Robotics cho biết, robot hỗ trợ quân đội Ukraine bằng cách đến "các vị trí mà họ không muốn điều quân" để tấn công và thực hiện các chức năng khác như vận chuyển thiết bị. Theo quan chức này, cuộc xung đột Nga- Ukraine đã chứng minh rằng "xe mặt đất không người lái có vị trí thực sự quan trọng trên chiến trường".
Tại Ukraine, các robot liên tục được tinh chỉnh và cải tiến. Những bình sỹ ở tuyến đầu của Ukraine thường xuyên liên lạc với các nhà sản xuất để nêu rõ những vấn đề họ gặp phải khi sử dụng robot và đề xuất các giải pháp.
Ông Kuldar Väärsi cho biết việc hợp tác với chuyên gia Ukraine rất hữu ích vì họ có nhiều kinh nghiệm trên chiến trường và nắm được điểm mạnh cũng như điểm yếu của nhiều loại vũ khí.

Nga bắt đầu sử dụng bom lượn có tầm bay gần 100km tập kích Ukraine
Thứ Năm, 15:22, 05/06/2025
VOV.VN trên Google News

VOV.VN - Giới chức chức Ukraine cho hay nói Nga đã bắt đầu sử dụng bom lượn tăng tầm UMPK-PD, có khả năng bay xa tới 95 km, để tập kích tỉnh Kharkov và Sumy.

Theo chuyên trang quân sự Defense Express của Ukraine, máy bay ném bom Su-34 của Nga đã bắt đầu sử dụng thường xuyên loại bom lượn thế hệ mới UMPK-PD (phiên bản tầm xa). Được trang bị bộ cánh dẫn đường mở rộng, những quả bom mới này có thể tấn công mục tiêu ở khoảng cách lên tới 95 km – vượt xa so với tầm bắn 60–80 km của các phiên bản UMPK trước đó.
nga bat dau su dung bom luon co tam bay gan 100km tap kich ukraine hinh anh 1


Su-34 Nga mang bom lượn tăng tầm. Ảnh: Defense Express
Nga đã bắt đầu phát triển thế hệ bom lượn dẫn đường mới UMPK-PD từ năm 2023 nhưng đến tháng 3/2025, những hình ảnh hệ thống này được sử dụng trên thực địa mới bắt đầu xuất hiện.
Văn phòng Công tố khu vực Kharkov mới đây xác nhận các loại bom mới này đã được sử dụng trong các cuộc tấn công tại vùng Kharkov và Sumy, gọi đây là các đợt thử nghiệm vũ khí. Cơ quan này cũng cho biết, phía Nga có thể đang tiếp tục điều chỉnh để tăng thêm tầm bắn hiệu quả của loại bom này.

Thông tin về việc Nga phát triển UMPK-PD (Mô-đun Dẫn đường và Cánh nâng Hợp nhất Tăng tầm) lần đầu xuất hiện vào tháng 9/2024, khi các blogger quân sự Nga tiết lộ quá trình thử nghiệm đang bước vào giai đoạn cuối. Một bức ảnh xuất hiện hồi tháng 3/2025 cho thấy máy bay ném bom Su-34 mang theo bốn quả bom FAB-500M62 được trang bị bộ cánh lượn mới.
Defense Express cho biết, bom lượn tầm xa phiên bản mới có các cải tiến gồm: cánh lớn hơn, giá treo chắc chắn hơn và hệ thống dẫn đường mạnh hơn. Những cải tiến này mang lại 2 lợi thế rõ rệt cho lực lượng Nga: mở rộng phạm vi tấn công từ tiền tuyến hiện tại và tăng khả năng sống sót cho máy bay và phi công bằng cách phóng bom từ khoảng cách an toàn va xa hơn.
Tuy nhiên, theo giới phân tích, loại bom mới của Nga cũng có nhược điểm là càng bay xa nhờ dẫn đường vệ tinh, chúng càng dễ bị hệ thống tác chiến điện tử của Ukraine gây nhiễu hoặc điều hướng sai. Để khắc phục điểm yếu này, Nga đã bắt đầu trang bị các ăng-ten định vị vệ tinh Kometa-M với các mô-đun gồm từ 8-12 thành phần– số lượng thành phần càng nhiều thì hệ thống càng khó bị vô hiệu hóa.
Các loại bom lượn dẫn đường bằng vệ tinh, vốn là bom từ thời Liên Xô được cải tiến bằng cách lắp thêm cánh lượn và bộ định vị, Từng được xem là “vũ khí thần kỳ”. Chúng được đánh giá là đóng vai trò then chốt trong các bước tiến của Nga tại Donbass năm 2024, bao gồm cả việc chiếm được thành phố Avdiivka nhờ vào độ chính xác và tầm bắn xa.
Tuy nhiên, lực lượng Ukraine được cho là đã tìm ra cách gây nhiễu các loại bom lượn này. Nhờ vào các hệ thống tác chiến điện tử, Ukraine đã khiến nhiều quả bom mất khả năng dẫn đường. Một số trang tin chuyên về quân sự nha Forbes hay Bulgarian Military cho rằng độ lệch mục tiêu của bom lượn có thể lên tới 1 km, dấu hiệu cho thấy “thời kỳ hoàng kim” của loại bom này đang dần khép lại.
 

hkm417

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
4,319
Động cơ
77,983 Mã lực
Tuổi
125
Cảnh báo đỏ cho căn cứ Mỹ ở Thái Bình Dương nhìn từ chiến thuật UAV của Ukraine
Thứ Năm, 11:33, 05/06/2025
VOV.VN trên Google News

VOV.VN - Cuộc tấn công bằng UAV của Ukraine nhằm vào các máy bay ném bom chiến lược và nhiều máy bay quân sự khác của Nga đã phơi bày sự mong manh của các căn cứ không quân và lực lượng không quân Mỹ, đặc biệt là tại khu vực Thái Bình Dương, trước nguy cơ bị tấn công tương tự từ các đối thủ tiềm tàng.

Trong nhiều năm qua, việc tăng cường phòng thủ cho các căn cứ không quân Mỹ nhằm bảo vệ năng lực tác chiến trên không đã là chủ đề được quan tâm, nhất là trong bối cảnh các nước không ngừng mở rộng kho tên lửa đạn đạo. Tuy nhiên, cuộc tấn công vừa qua của Ukraine vào các căn cứ không quân của Nga đã làm “nóng” lại mối lo ngại này và mở ra nhiều cuộc thảo luận mới.
canh bao do cho can cu my o thai binh duong nhin tu chien thuat uav cua ukraine hinh anh 1



Chiến dịch “Mạng Nhện” của Ukraine nhằm vào máy bay Nga có thể mang đến những bài học quý giá cho các cường quốc quân sự. Ảnh: Không quân Mỹ“Không còn vùng an toàn tuyệt đối”
Chiến dịch mang tên “Mạng Nhện” cho thấy Ukraine đã bí mật đưa hơn 100 UAV vào sâu trong lãnh thổ Nga và tiến hành tấn công từ địa điểm gần các căn cứ không quân chủ chốt. Phía Ukraine tuyên bố đã đánh trúng 41 máy bay Nga, trong đó có một số máy bay ném bom chiến lược, với tổng thiệt hại ước tính hơn 7 tỷ USD. Đây là một chiến dịch bất ngờ, đặt ra nhiều câu hỏi về chiến thuật và phòng thủ.
Cuộc tấn công của Ukraine ngay lập tức thu hút sự chú ý của các lãnh đạo quân sự Mỹ. Phát biểu tại một hội nghị về quốc phòng ứng dụng trí tuệ nhân tạo trong tuần này, Bộ trưởng Hải quân Mỹ John Phelan nhận định “Mạng Nhện” là một chiến dịch “nổi bật”.

Tham mưu trưởng Lục quân Mỹ, tướng Randy George, cũng nhấn mạnh rằng cuộc tấn công này cho thấy Mỹ cần phải linh hoạt hơn và đẩy mạnh việc đầu tư vào các hệ thống phòng thủ chống UAV. Tướng George cho rằng đây là ví dụ mới nhất về khả năng tác chiến phi đối xứng mà Ukraine thể hiện trong suốt cuộc xung đột: sử dụng UAV giá rẻ để tiêu diệt các khí tài quân sự đắt đỏ của Nga. Theo ông, Mỹ cần nghiêm túc xem xét chiến lược này.
Các chuyên gia quốc phòng từ lâu đã cảnh báo về mối đe dọa ngày càng tăng đối với các căn cứ không quân Mỹ, nhất là tại khu vực phía Tây Thái Bình Dương. Việc tăng cường khả năng phòng thủ để ngăn chặn các đòn tấn công phủ đầu từ các đối thủ như Trung Quốc ngày càng trở nên cấp thiết, nhằm tránh tình trạng máy bay chưa kịp cất cánh đã bị phá hủy.
Theo ông Tom Shugart, chuyên gia tại Trung tâm An ninh Mỹ Mới (CNAS), cuộc tấn công “Mạng Nhện” của Ukraine nên được xem là “hồi chuông cảnh tỉnh” ở cấp độ các nhà hoạch định chính sách và Quốc hội Mỹ. “Không còn vùng an toàn tuyệt đối nữa”, ông cảnh báo.
Trong khi Trung Quốc đã dành cả thập kỷ qua để xây dựng các nhà chứa máy bay kiên cố, kéo dài đường băng và mở rộng khu vực đỗ máy bay, thì nỗ lực củng cố và mở rộng căn cứ không quân của Mỹ lại rất hạn chế, đặc biệt tại khu vực Thái Bình Dương. Các căn cứ này hiện vẫn thiếu các hệ thống phòng thủ thụ động như nhà chứa máy bay gia cố hoặc lực lượng phân tán.
Một báo cáo của Viện Hudson đầu năm nay do ông Shugart và chuyên gia Tim Walton đồng tác giả nhận định: nếu xảy ra chiến tranh giữa Mỹ và Trung Quốc, Bắc Kinh sẽ cần ít nỗ lực hơn để phá hủy các căn cứ không quân của Mỹ và đồng minh, trong khi vẫn duy trì được năng lực tác chiến của mình.
Hai chuyên gia cũng nhấn mạnh sự gia tăng của UAV nước ngoài bay qua các căn cứ quân sự càng cho thấy nhu cầu cấp thiết trong việc củng cố hệ thống phòng thủ, đặc biệt ở những căn cứ chiến lược có bố trí máy bay ném bom.
Mối đe dọa mới từ UAV
Theo chuyên gia Mark Cancian từ Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược và Quốc tế (CSIS), cuộc tấn công của Ukraine chắc chắn sẽ thúc đẩy các cuộc thảo luận nghiêm túc hơn về hệ thống phòng thủ chống UAV tại các căn cứ. Ông lưu ý rằng các biện pháp bảo vệ hiện nay tập trung nhiều vào tên lửa, nhưng UAV lại đặt ra những thách thức hoàn toàn khác.
Không giống tên lửa, UAV có thể bay chậm, bay thấp, thay đổi đường bay linh hoạt và không dễ bị radar phát hiện. Với giá thành rẻ, UAV cho phép đối phương đánh tiêu hao mà không cần tốn kém về hỏa lực chiến lược. Để phòng thủ hiệu quả trước UAV, ông Cancian cho rằng không thể chỉ có mái che mà mặt trước để hở, vì UAV có thể dễ dàng bay vào. Một trong những giải pháp được đề xuất là lắp đặt các cấu trúc lưới hoặc màn chắn cho các khu vực mở.
canh bao do cho can cu my o thai binh duong nhin tu chien thuat uav cua ukraine hinh anh 2

Máy bay ném bom, tiêm kích và nhiều loại máy bay khác của Mỹ sẽ là mục tiêu giá trị cao trong trường hợp xảy ra xung đột. Ảnh: Không quân Mỹ
Theo ông Walton, cuộc tấn công vừa qua, chủ yếu sử dụng các UAV loại quadcopter, chỉ là phần nổi của tảng băng. Trong tương lai, các loại UAV tương tự với mức độ tự động hóa cao hơn, tên lửa hành trình cỡ nhỏ giá rẻ hoặc các loại vũ khí khác có thể được triển khai.
Không chỉ các máy bay đậu dưới đất, mà cả tàu chiến, trạm chỉ huy mặt đất, hệ thống phòng không và phòng thủ tên lửa cũng có thể trở thành mục tiêu trong các cuộc tấn công kiểu mới.
Ông Tim Robinson, chuyên gia hàng không quân sự thuộc Hiệp hội Hàng không Hoàng gia Anh, nhận định rằng phương Tây không chỉ cần tăng cường phòng thủ cho các căn cứ mà còn nên cân nhắc xây dựng thêm nhiều căn cứ, thậm chí nhiều hơn số lượng máy bay hiện có để gây nhiễu cho đối phương hoặc dùng làm căn cứ mồi nhử.
Ông Walton cho rằng trong các cuộc điều trần ngân sách quốc phòng năm 2026, Quốc hội cần đặt ra câu hỏi về mức độ bảo vệ hiện nay của các căn cứ quân sự Mỹ trước các mối đe dọa hiện đại như UAV, đồng thời xác định rõ ngân sách cần thiết cho cả hệ thống phòng thủ chủ động và thụ động.
Ngoài các vấn đề trên, vẫn còn câu hỏi đặt ra là liệu kế hoạch Vòm Vàng (Golden Dome), một sáng kiến phòng thủ tên lửa và phòng không của chính quyền Tổng thống Donald Trump có tính đến bài học từ các cuộc tấn công như “Mạng Nhện” của Ukraine hay không.
Một số chuyên gia ngành công nghiệp quốc phòng cho rằng dù chủ yếu tập trung vào tên lửa, chương trình này không thể bỏ qua mối đe dọa từ UAV. Nhiều lãnh đạo quân sự Mỹ hiện cũng đang bày tỏ quan điểm tương tự.
“Nếu bạn là Tư lệnh Không quân mà vẫn chưa trằn trọc suy nghĩ mỗi đêm về cách tự bảo vệ mình trước các đòn tấn công như vậy, thì bạn sẽ thua trong cuộc chiến tiếp theo”, chuyên gia Robinson bình luận.
 

hkm417

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
4,319
Động cơ
77,983 Mã lực
Tuổi
125
Nga kỳ vọng vào “quái vật” tàng hình PAK DA sau khi bị Ukraine tấn công lớn bằng UAV
Thứ Năm, 07:02, 05/06/2025
VOV.VN trên Google News

VOV.VN - Nga đang đẩy mạnh chương trình phát triển máy bay ném bom tàng hình thế hệ tiếp theo PAK DA ("Poslannik") nhằm thay thế các máy bay Tu-95 và Tu-160 cũ, sau khi Ukraine tiến hành cuộc tấn công lớn bằng UAV vào nhiều sân bay quân sự của nước này.

Máy bay ném bom mới có thể mang được tải trọng 30 tấn, vận chuyển vũ khí siêu thanh trong phạm vi 12.000km. Tuy nhiên, chương trình này không chỉ bị trì hoãn mà còn đối mặt với những thách thức đáng kể.
nga ky vong vao quai vat tang hinh pak da sau khi bi ukraine tan cong lon bang uav hinh anh 1


Bản vẽ phác thảo máy bay ném bom mới PAK-DA của Nga (Ảnh: Bộ Quốc phòng Nga).
Ban đầu, Nga có kế hoạch vận hành chuyến bay đầu tiên vào năm 2024 và bắt tay sản xuất vào năm 2027 nhưng mốc thời gian đã bị lùi lại. Những khó khăn về kinh tế, lệnh trừng phạt của phương Tây hạn chế quyền tiếp cận các thiết bị điện tử tiên tiến quan trọng và sự phức tạp về mặt kỹ thuật trong quá trình phát triển máy bay ném bom tàng hình đã đặt ra nhiều câu hỏi về việc triển khai hoạt động kịp thời của PAK DA. Với tình hình hiện tại, một số báo cáo cho biết, PAK DA có thể thực hiện chuyến bay sớm nhất vào năm 2025 và được đưa vào sản xuất sau năm 2030.
Vai trò của “quái vật” tàng hình PAK DA
Sau khi mất một số máy bay ném bom chiến lược trong "Chiến dịch mạng nhện" của Ukraine cuối tuần qua, Nga hiện thiếu khoảng 12 máy bay ném bom, thậm chí nhiều hơn trong phi đội mang tên lửa chiến lược. PAK DA - máy bay ném bom mới nhất sắp ra mắt hứa hẹn sẽ giúp Nga hiện đại hóa toàn diện phi đội máy bay ném bom và thay thế các máy bay Tu-22M3 và Tu-85 cũ.

Khái niệm PAK DA ra đời từ cuối những năm 1990 khi quân đội Nga đưa ra các yêu cầu về một loại máy bay ném bom chiến lược mới. Vào tháng 12/ 2007, Không quân Nga đã cung cấp bộ yêu cầu kỹ thuật và chiến thuật đầu tiên cho Cục thiết kế Tupolev và việc tài trợ cho chương trình bắt đầu vào năm 2008. Ban đầu, có những suy đoán rằng PAK DA sẽ được phát triển dựa trên máy bay siêu thanh Tu-160, nhưng các báo cáo sau đó chỉ ra rằng đây sẽ là một thiết kế hoàn toàn mới.
Năm 2009, Bộ Quốc phòng Nga đã trao cho Tupolev hợp đồng nghiên cứu và phát triển kéo dài ba năm để tiến hành nghiên cứu máy bay ném bom tầm xa mới. Đến năm 2020, các báo cáo cho biết, ba nguyên mẫu PAK DA sẽ sẵn sàng cho đợt thử nghiệm sơ bộ vào tháng 4/2023 và đợt thử nghiệm cấp nhà nước bắt đầu vào tháng 2/2026. Chuyến bay đầu tiên của máy bay ném bom này ban đầu được lên kế hoạch vào năm 2024 nhưng đã bị hoãn lại đến năm 2025. Nga dự kiến đưa PAK DA vào sản xuất đại trà vào năm 2027.
Thiết kế và khả năng
PAK DA được cho là có thiết kế cánh bay tương tự như máy bay ném bom B-2 Spirit của Mỹ, nhằm mục đích giảm tiết diện radar và tăng đáng kể khả năng tàng hình. Thiết kế này giúp máy bay tránh bị hệ thống radar của đối phương phát hiện và xâm nhập hiệu quả hơn vào không phận được bảo vệ nghiêm ngặt. Máy bay ném bom mới của Nga dự kiến có phạm vi hoạt động khoảng 12.000 km, cho phép thực hiện các nhiệm vụ tầm xa mà không cần tiếp nhiên liệu trên không. Ngoài ra, nó có thể bay trên không tối đa 30 giờ, kéo dài thời gian thực hiện nhiệm vụ.
PAK DA được thiết kế để mang tải trọng tối đa 30 tấn, trong đó có cả vũ khí thông thường và vũ khí hạt nhân. Tải trọng này cho phép nó mang theo nhiều loại đạn dược, từ bom dẫn đường chính xác đến tên lửa siêu thanh.
Một trong những yêu cầu chính của PAK DA là khả năng mang vũ khí siêu thanh. Những vũ khí này có thể bay với tốc độ lớn hơn Mach 5, khiến chúng cực kỳ khó bị đánh chặn bằng các hệ thống phòng thủ tên lửa hiện tại. Khả năng này tăng cường đáng kể tiềm năng tấn công và giá trị chiến lược của máy bay ném bom.
PAK DA sẽ được trang bị hệ thống điện tử hàng không và tác chiến điện tử hiện đại. Các hệ thống này được thiết kế để tăng cường khả năng sống sót của máy bay trong môi trường xung đột bằng cách gây nhiễu radar và hệ thống liên lạc của đối phương đồng thời cung cấp khả năng định vị và nhắm mục tiêu tiên tiến.
Máy bay ném bom này dự kiến sẽ có tốc độ bay khoảng 800 km/giờ, trần bay là 20.000 mét. Mặc dù có tốc độ cận âm, nhưng khả năng tàng hình và tác chiến điện tử tiên tiến của nó sẽ bù đắp cho việc thiếu tốc độ siêu thanh.
PAK DA có phi hành đoàn gồm bốn người, nhưng dự kiến sẽ có mức độ tự động hóa cao để giảm khối lượng công việc cho phi hành đoàn và tăng hiệu quả thực hiện nhiệm vụ. Máy bay sẽ được tích hợp các hệ thống tự động để định vị, nhắm mục tiêu và các biện pháp phòng thủ.
Tại sao Nga muốn phát triển PAK DA?
Có rất nhiều yếu tố quyết định thành công của chương trình PAK DA. Phi đội máy bay ném bom của Nga, mặc dù vẫn có sức mạnh đáng kể, nhưng lại đang già cỗi và cần được hiện đại hóa mạnh mẽ. Việc phát triển PAK DA là dấu hiệu rõ ràng cho thấy cam kết của Nga trong việc duy trì và phát triển năng lực máy bay ném bom chiến lược.
PAK DA dự kiến sẽ thay thế hầu hết các mẫu máy bay cũ và cung cấp phương tiện để triển khai cả vũ khí thông thường và vũ khí hạt nhân trên những khoảng cách xa. Đây là điều đặc biệt quan trọng, xét đến những tổn thất mà Nga phải gánh chịu trong cuộc xung đột với Ukraine. Hơn nữa, đây sẽ là máy bay ném bom tàng hình đầu tiên của Nga, có khả năng mang lại cho Moscow lợi thế đáng kể về cả hoạt động tấn công và phòng thủ. Xét theo giá trị thực tế, PAK DA có thể trở thành mối đe dọa đối với Mỹ, tạo ra thách thức trực tiếp cho máy bay B-21 Raider.
Thách thức
Bất chấp khả năng đầy hứa hẹn của PAK DA, chương trình này đã phải đối mặt với nhiều thách thức và sự hoài nghi từ các nhà phân tích phương Tây. Việc phát triển một loại máy bay tiên tiến như vậy đòi hỏi nguồn lực tài chính và công nghệ đáng kể. Đã có những lo ngại về khả năng của Nga trong việc duy trì chương trình phát triển máy bay này do những hạn chế về kinh tế.
Ngoài ra, cuộc xung đột với Ukraine cũng gây thêm áp lực cho ngân sách quốc phòng và cơ sở công nghiệp của Nga. Các lệnh trừng phạt của phương Tây khiến khả năng mua sắm thiết bị điện tử tiên tiến của Nga bị hạn chế.
Mặc dù chính phủ Nga đã đặt ra các mục tiêu đầy tham vọng cho chương trình, nhưng sự chậm trễ và các thách thức về kỹ thuật không phải là hiếm trong quá trình phát triển máy bay quân sự tiên tiến.
Tuy nhiên, nếu PAK DA cất cánh trong năm nay và nếu dự án tiến triển theo đúng kế hoạch, thì điều này sẽ đặt ra một thách thức chiến lược đáng kể đối với Mỹ và các đồng minh. Thời gian sẽ trả lời liệu PAK DA có vượt qua được thách thức hay không.
 

hkm417

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
4,319
Động cơ
77,983 Mã lực
Tuổi
125
Mỹ "thức tỉnh" vì đòn UAV của Ukraine: Máy bay chiến lược B-2 có thể chịu số phận tương tự Tu-95
Huyền Chi

Huyền Chihuyenchi@viettimes.vn
14 phút trước

0:00/0:00
0:00

Cuộc tấn công bằng UAV của Ukraine nhằm vào máy bay ném bom chiến lược Nga khiến giới chức và tướng lĩnh Mỹ thừa nhận: căn cứ không quân Mỹ trong nước không còn an toàn trước nguy cơ tấn công bằng drone hoặc tên lửa.

Giới chuyên gia quân sự Mỹ giật mình vì đòn UAV của Ukraine B-2 có thể chịu số phận tương tự.jpgHình ảnh vệ tinh cho thấy máy bay ném bom chiến lược Tu-95 bị phá hủy vào ngày 4/6, sau cuộc tấn công bằng UAV của Ukraine vào Căn cứ Không quân Olenya của Nga. Ảnh: Maxar Technologies.
Cuộc tấn công bất ngờ bằng máy bay không người lái (UAV) của Ukraine nhắm vào phi đội máy bay ném bom chiến lược của Nga trong tuần này đã khiến các tướng lĩnh và chuyên gia phân tích quân sự Mỹ phải xem xét lại nguy cơ đối với các máy bay giá trị cao của Mỹ, không chỉ tại các căn cứ ở trong nước mà còn ở nước ngoài, và tình hình thực sự đáng lo ngại.
"Đây là một thời điểm khiến người ta phải giật mình", Tướng David Allvin, Tham mưu trưởng Không quân Mỹ, phát biểu tại một hội nghị quốc phòng ở Washington hôm 3/6, thừa nhận rằng Mỹ dễ tổn thương trước các cuộc tấn công tương tự.
"Không có nơi nào thực sự an toàn, kể cả trên lãnh thổ nước Mỹ", ông Thomas Shugart, chuyên gia cấp cao tại Trung tâm An ninh Mỹ Mới (CNAS), nói với CNN.
Theo ông Shugart, các căn cứ không quân Mỹ về cơ bản là “chưa được gia cố”, tức là không có đủ hầm trú bom kiên cố để bảo vệ máy bay khỏi các cuộc tấn công từ UAV hay tên lửa.
Giới chức quân đội Ukraine cho biết họ đã tấn công 41 máy bay của Nga hôm Chủ nhật tuần trước, bao gồm cả máy bay ném bom chiến lược và trinh sát, một số bị phá hủy và số khác bị hư hại. Phân tích sau đó xác nhận ít nhất 12 máy bay bị phá hủy hoặc hư hại, và việc kiểm tra ảnh vệ tinh vẫn đang tiếp tục.
Chiến dịch của Ukraine sử dụng UAV được đưa bí mật vào lãnh thổ Nga, ngụy trang trong các “ngôi nhà di động bằng gỗ” gắn trên xe tải, được lái đến gần bốn căn cứ không quân Nga.
Khi tới gần mục tiêu, mái nhà của xe được mở từ xa, và UAV được phóng đi để thực hiện đòn tấn công.
Các máy bay Nga đỗ trần trụi trên đường băng, tương tự như cách nhiều máy bay Mỹ hiện diện tại các căn cứ trong và ngoài nước.
“Chúng ta rất dễ bị tổn thương”, Tướng lục quân Mỹ đã nghỉ hưu Stanley McChrystal nhận định. “Chúng ta có rất nhiều tài sản giá trị cao và cực kỳ đắt đỏ”.
Phía Ukraine ước tính họ đã phá hủy số máy bay trị giá 7 tỷ USD của Nga. Để so sánh, mỗi máy bay ném bom tàng hình B-2 của Không quân Mỹ có giá tới 2 tỷ USD, và Mỹ chỉ có 20 chiếc như vậy.

Ông Shugart đồng tác giả một báo cáo của Viện Hudson hồi tháng 1, cảnh báo rằng các căn cứ quân sự của Mỹ có thể bị tấn công nếu xảy ra xung đột với Trung Quốc.
“Lực lượng tấn công của Quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc (PLA) – bao gồm máy bay, bệ phóng tên lửa, tàu mặt nước và tàu ngầm, cùng đặc nhiệm – có thể tấn công máy bay và hệ thống hỗ trợ của Mỹ ở mọi căn cứ, kể cả trong lục địa Mỹ”, báo cáo viết.
Giới chuyên gia quân sự Mỹ giật mình vì đòn UAV của Ukraine B-2 có thể chịu số phận tương tự 2.pngMột cặp máy bay B-1B Lancers lăn bánh trên đường băng trong một nhiệm vụ huấn luyện tại Căn cứ Không quân Andersen, Guam, vào ngày 4/3. Ảnh: Không quân Mỹ.
Các mô phỏng chiến tranh và phân tích cho thấy: “Phần lớn máy bay của Mỹ sẽ bị tiêu diệt khi còn đang đỗ dưới mặt đất, và tổn thất có thể mang tính hủy diệt”.
Tạp chí Air and Space Forces năm ngoái từng chỉ ra rằng căn cứ Anderson ở đảo Guam, nơi cực kỳ quan trọng của Mỹ ở Thái Bình Dương, hiện vẫn chưa có nhà trú bom kiên cố cho các máy bay B-2, B-1 và B-52.
Tướng Allvin thừa nhận thực trạng này: “Hiện tại, tôi không nghĩ chúng ta đang ở mức cần thiết”.
Ông McChrystal nhấn mạnh Mỹ cần xem xét nghiêm túc không chỉ cách bảo vệ máy bay mà cả việc giám sát khu vực xung quanh căn cứ. “Điều này mở rộng phạm vi đe dọa mà chúng ta phải đối mặt,” ông nói.
Cái giá của việc chỉ “phòng thủ”
Tuy nhiên, mọi phương án bảo vệ đều tiêu tốn ngân sách lớn. Ông Allvin cho biết Mỹ đang đứng trước bài toán ngân sách khó khăn: Chi tiền để xây nhà trú bom kiên cố và đánh chặn UAV/tên lửa, hay đầu tư vào vũ khí tấn công để áp chế đối thủ trước?
“Nếu tất cả những gì chúng ta làm là phòng thủ mà không thể phản công, thì đó không phải là cách dùng tiền hiệu quả”, ông nói. “Chúng tôi luôn biết rằng phải gia cố căn cứ, nhưng luôn có hạng mục khác được ưu tiên hơn”.
Hầm trú bom không phải là dự án “hào nhoáng” dễ gây chú ý như các siêu máy bay B-21 mới với giá 700 triệu USD mỗi chiếc.
Tổng thống Mỹ Donald Trump gần đây cũng công bố kế hoạch phát triển tiêm kích tàng hình mới F-47, với chi phí khởi điểm 300 triệu USD mỗi chiếc.

“F-47 là máy bay tuyệt vời, nhưng sẽ chết yểu trên mặt đất nếu chúng ta không bảo vệ nó”, ông Allvin cảnh báo.
Trong khi đó, xây một nhà trú bom chỉ mất khoảng 30 triệu USD, theo ông Shugart và ông Walton.
Giới chuyên gia quân sự Mỹ giật mình vì đòn UAV của Ukraine B-2 có thể chịu số phận tương tự 3.pngTổng thống Donald Trump phát biểu cùng Bộ trưởng Quốc phòng Pete Hegseth tại Phòng Bầu dục ở Nhà Trắng vào ngày 20/5. Ảnh: Getty.
Tháng trước, ông Trump công bố thêm dự án “Vòm Vàng” (Golden Dome), lá chắn tên lửa nội địa, với chi phí dự kiến lên tới 175 tỷ USD. Tuy nhiên, hệ thống này chỉ được thiết kế để đánh chặn tên lửa đạn đạo liên lục địa, chứ không phải UAV gắn trong xe tải như cách Ukraine vừa sử dụng.
Lãnh thổ rộng lớn: Vũ khí hay điểm yếu?
Trước đây, Nga coi lãnh thổ rộng lớn là lợi thế trong chiến tranh với Ukraine. Một căn cứ bị Ukraine tấn công trong chiến dịch “Mạng nhện” nằm gần Tokyo hơn là Kiev.
Chính sự rộng lớn đó giờ lại là điểm yếu, theo chuyên gia David Kirichenko trên blog Ukraine Watch thuộc Hội đồng Đại Tây Dương. Mỗi điểm qua biên giới có thể trở thành nơi xâm nhập; mỗi container trên đường bộ hoặc tàu hỏa đều đáng ngờ. “Đây là một cơn ác mộng hậu cần”, ông Kirichenko viết.
Và Mỹ cũng không nằm ngoài logic đó.
Các căn cứ máy bay ném bom của Mỹ thường đặt sâu trong đất liền, nhưng lại dễ tiếp cận qua các tuyến giao thông lớn.
Giới chuyên gia quân sự Mỹ giật mình vì đòn UAV của Ukraine B-2 có thể chịu số phận tương tự 4.pngMáy bay ném bom tàng hình B-2 Spirit được phép cất cánh tại Căn cứ Không quân Whiteman, Missouri, vào tháng 7/2024. Ảnh: Không quân Mỹ.
Ví dụ, toàn bộ 20 máy bay B-2 của Mỹ đặt tại căn cứ Whiteman (bang Missouri), chỉ cách đại lộ liên bang I-70 khoảng 25 dặm, với hàng nghìn xe tải qua lại mỗi ngày. Tương tự, căn cứ Dyess (bang Texas) cũng nằm gần đường cao tốc I-20.
“Hãy nghĩ tới vô số container và người nhập cư bất hợp pháp đang có mặt trong nội địa chúng ta”, ông Carl Schuster, cựu giám đốc điều hành Trung tâm Tình báo Thái Bình Dương Mỹ, cảnh báo. “Liên tưởng đó sẽ khiến nhiều người trong giới an ninh Mỹ lo lắng”.

Trong trường hợp xảy ra xung đột với Trung Quốc, ngay cả hỏa lực tấn công vượt trội của Mỹ cũng có thể không đủ, theo tướng Allvin. Lý do là Bắc Kinh đã đầu tư lớn vào việc bảo vệ căn cứ không quân của mình.
Theo Viện Hudson, PLA đã xây dựng hơn 650 nhà trú bom kiên cố tại các căn cứ trong phạm vi 1.150 dặm từ eo biển Đài Loan.
Ông Shugart và ông Walton nhận định: cách tốt nhất để buộc Trung Quốc chi nhiều tiền hơn nữa cho phòng thủ là khiến họ cảm thấy phải làm vậy.
“Nếu Mỹ tăng cường năng lực tấn công ở châu Á, PLA sẽ phải tiếp tục đổ tiền vào phòng thủ, từ đó giảm nguồn lực cho các chương trình khác như tên lửa tấn công hay mở rộng ảnh hưởng”, báo cáo kết luận.
 

hkm417

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
4,319
Động cơ
77,983 Mã lực
Tuổi
125
Nga đáp trả cuộc tấn công bằng máy bay không người lái của Ukraine bằng cuộc tấn công bằng tên lửa và không quân ồ ạt
Đông Âu và Trung Á, Tên lửa và Không gian
Ban biên tập tạp chí Military Watch
Ngày 6 tháng 6 năm 2025

Vụ nổ ở Kiev ngày 6 tháng 6 và vụ phóng Iskander-M

Vụ nổ ở Kiev ngày 6 tháng 6 và vụ phóng Iskander-M

Vào chiều ngày 6 tháng 6, Lực lượng vũ trang Nga đã phát động một cuộc không kích quy mô lớn vào các mục tiêu trên khắp Ukraine, tấn công nhiều mục tiêu khác nhau, từ các cơ sở công nghiệp quân sự quan trọng ở Kiev, đến các sân bay, kho nhiên liệu và các đơn vị tiền tuyến của Quân đội Ukraine. Nhiều nguồn tin của chính phủ Nga đã nêu rõ rằng cuộc tấn công này được tiến hành để trả đũa việc SBU Ukraine phát động Chiến dịch Mạng nhện vào ngày 1 tháng 6, nhằm vào các sân bay có máy bay ném bom chiến lược và hệ thống cảnh báo sớm và kiểm soát trên không trên khắp nước Nga. Việc phá hủy một cây cầu đường sắt của Nga bởi những kẻ phá hoại ngay trước khi một đoàn tàu chạy qua, gây ra hàng chục thương vong cho dân thường và bị Moscow đổ lỗi cho lực lượng Ukraine, tiếp tục được coi là một hành vi phạm tội mà các cuộc tấn công mới nhất sẽ đáp trả. Các cảnh quay từ Kiev cho thấy một số hệ thống phòng không Patriot còn lại của đất nước này phóng tên lửa đất đối không để đánh chặn các cuộc tấn công, bao gồm tên lửa đạn đạo Iskander-M, hàng trăm máy bay không người lái dùng một lần Shahed 136 và hàng chục tên lửa hành trình Kh-101 do máy bay ném bom chiến lược Tu-95MS phóng đi . Hải quân Nga cũng đã phóng tên lửa hành trình Kalibr như một phần của cuộc tấn công.

Sự phá hủy của máy bay ném bom Tu-95MS trong Chiến dịch Spider's Web

Sự phá hủy của máy bay ném bom Tu-95MS trong Chiến dịch Spider's Web


Theo Bộ Quốc phòng Nga, các mục tiêu của cuộc tấn công mới nhất bao gồm: "các văn phòng thiết kế, doanh nghiệp tham gia sản xuất và sửa chữa vũ khí và thiết bị quân sự của Ukraine, xưởng lắp ráp máy bay không người lái tấn công, trung tâm huấn luyện bay cũng như kho vũ khí và thiết bị quân sự". "Mục tiêu của cuộc tấn công đã đạt được. Tất cả các cơ sở được chỉ định đều bị tấn công", báo cáo kết luận. Nga đã liên tục đáp trả các cuộc tấn công của Ukraine vào các mục tiêu chiến lược hoặc dân sự được coi là đặc biệt khiêu khích bằng cách tiến hành các cuộc tấn công bằng tên lửa và không quân quy mô lớn, với một ví dụ đáng chú ý trước đó là vụ tiến hành cuộc không kích lớn nhất vào thời điểm đó trong ngành công nghiệp Nga vào ngày 29 tháng 12 năm 2023, để đáp trả thương vong dân sự hàng loạt do Ukraine pháo kích vào thành phố Belogrod. Trước đó vào ngày 10 tháng 10 năm 2022, các cuộc tấn công bằng tên lửa lớn đã được tiến hành nhằm vào nhiều mục tiêu cơ sở hạ tầng của Ukraine ở tất cả các khu vực chính, trong đó khu vực Kiev hứng chịu gần một phần ba các cuộc tấn công, để đáp trả vụ đánh bom Cầu Eo biển Kerch vào ngày 8 tháng 10 khiến ba người thiệt mạng.

 

hkm417

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
4,319
Động cơ
77,983 Mã lực
Tuổi
125
Anh Quốc đang có kế hoạch đầu tư hơn 40 tỷ đô la vào tàu ngầm tấn công hạt nhân để tăng gấp đôi quy mô hạm đội: Tại sao có khả năng cắt giảm sâu
Bắc Mỹ, Tây Âu và Châu Đại Dương, Hải quân
Ban biên tập tạp chí Military Watch
Ngày 6 tháng 6 năm 2025

Tàu ngầm tấn công lớp Astute của Hải quân Hoàng gia Anh

Tàu ngầm tấn công lớp Astute của Hải quân Hoàng gia Anh

Bộ Quốc phòng Anh đang có kế hoạch tài trợ cho việc mở rộng hạm đội tàu ngầm tấn công chạy bằng năng lượng hạt nhân lên gấp đôi quy mô hiện tại, với quyết định này là một phần của Đánh giá Quốc phòng Chiến lược mới nhất, ưu tiên cả các biện pháp chuẩn bị trung hạn và dài hạn cho khả năng xảy ra xung đột với Nga. Đánh giá này quy định việc mua sắm 12 tàu ngầm tấn công thế hệ tiếp theo. Hải quân Hoàng gia hiện đang vận hành một hạm đội chỉ gồm năm tàu ngầm tấn công, cụ thể là 7.400 tàu chạy bằng năng lượng hạt nhân Lớp Astute, với hai tàu nữa cùng loại hiện đang được thử nghiệm hoặc đang được đóng. Việc phát triển một lớp tàu ngầm tấn công thế hệ tiếp theo dự kiến sẽ diễn ra theo chương trình SSN-AUKUS và được theo đuổi chung với Hoa Kỳ và Úc. Kế hoạch tăng gấp đôi hạm đội tàu ngầm tấn công phản ánh một phần xu hướng rộng hơn hướng tới những nỗ lực mở rộng đáng kể năng lực tác chiến của Anh, đặc biệt tập trung vào các tài sản chiếu rọi sức mạnh trên biển và trên không. Điều này phù hợp với sự thay đổi của đất nước hướng tới tư thế "sẵn sàng chiến đấu" chủ yếu do căng thẳng gia tăng với Nga, nhưng cũng do quyết định ủng hộ những nỗ lực rộng rãi hơn của các quốc gia trên khắp thế giới phương Tây nhằm tăng cường sự hiện diện quân sự của họ ở Đông Á nhằm chống lại thách thức từ Trung Quốc đối với sự thống trị khu vực của phương Tây.

Tàu ngầm tấn công lớp Astute

Tàu ngầm tấn công lớp Astute


Tàu ngầm tấn công lớp Astute ước tính có giá hơn 2 tỷ đô la cho Bộ Quốc phòng mỗi chiếc, và khi tính cả lạm phát và chi phí dự kiến cao hơn nhiều cho các tàu thế hệ tiếp theo với các thế hệ công nghệ động cơ, hệ thống chống ồn, thông tin liên lạc và vũ khí mới, các tàu SSN-AUKUS dự kiến sẽ có giá hơn 3 tỷ đô la mỗi tàu. Số lượng tàu lớn hơn nhiều sẽ được đưa vào sử dụng không chỉ có chi phí duy trì lớn hơn đáng kể mà còn đòi hỏi đầu tư nhiều hơn vào cơ sở hạ tầng hỗ trợ. Kế hoạch đưa xưởng đóng tàu BAE Systems ở Barrow-in-Furness lên tốc độ đóng dự kiến là một tàu ngầm sau mỗi 18 tháng, đánh dấu sự đảo ngược lớn sau nhiều thập kỷ suy giảm trong ngành đóng tàu của Anh, dự kiến sẽ tốn thêm vài tỷ đô la. Nhìn chung, kế hoạch đưa vào sử dụng một hạm đội gồm 12 tàu ngầm tấn công chạy bằng năng lượng hạt nhân SSN-AUKUS có thể sẽ tốn hơn 40 tỷ đô la, chưa kể hàng chục tỷ đô la chi phí hoạt động trong suốt thời gian hoạt động của hạm đội, vì mỗi tàu dự kiến sẽ tốn hơn 100 triệu đô la mỗi năm.

Tàu ngầm tấn công lớp Astute của Hải quân Hoàng gia Anh

Tàu ngầm tấn công lớp Astute của Hải quân Hoàng gia Anh


Khả năng chi trả cho một hạm đội gồm 12 tàu ngầm tấn công chạy bằng năng lượng hạt nhân của Vương quốc Anh vẫn còn là một dấu hỏi lớn, đặc biệt là khi xem xét cả tình hình kinh tế của đất nước và mức độ tham vọng của nước này đối với việc mua sắm quốc phòng trong nhiều lĩnh vực khác, từ việc mua một hạm đội máy bay chiến đấu tàng hình vũ trang hạt nhân cho đến việc dẫn đầu một chương trình phát triển máy bay chiến đấu chiếm ưu thế trên không thế hệ thứ sáu. Mặc dù Quân đội Anh đã cắt giảm mạnh, đặc biệt là khi khả năng chiến đấu của họ bị tàn phá thêm do việc tặng thiết bị cho Ukraine với quy mô lớn, các chương trình đã lên kế hoạch cho Hải quân và Không quân được dự kiến sẽ không đủ khả năng chi trả, ngay cả khi mức chi tiêu quốc phòng được tăng lên hơn bốn phần trăm GDP. Xem xét xu hướng nhất quán sau Chiến tranh Lạnh là vượt quá chi phí lớn và lỗi hiệu suất trong các chương trình vũ khí của Anh, đã ảnh hưởng đến chương trình tàu ngầm Lớp Astute cùng nhiều chương trình khác, khả năng mua 12 tàu ngầm thế hệ tiếp theo với giá dưới 40 tỷ đô la dường như càng ít khả thi hơn. Bản thân hạm đội Lớp Astute không thể đạt được tốc độ tối đa dự kiến mà nó được thiết kế và trong số những vấn đề khác đã gặp phải là rò rỉ, ăn mòn và một số vấn đề về độ tin cậy. Xu hướng liên tục hướng tới các chương trình mua sắm lớn đang phải chịu những cắt giảm sâu, từ tàu khu trục Type 45 đang gặp nhiều khó khăn với quy mô hạm đội theo kế hoạch bị cắt giảm một nửa do chi phí vượt mức, cho đến hạm đội F-35B dự kiến sẽ không đạt được một nửa trong số 138 máy bay theo kế hoạch, việc cắt giảm sâu đối với kế hoạch đầy tham vọng cho một hạm đội gồm 12 tàu ngầm tấn công chạy bằng năng lượng hạt nhân vẫn có khả năng xảy ra.
 

hkm417

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
4,319
Động cơ
77,983 Mã lực
Tuổi
125
Phi đội máy bay ném bom của Nga bị thiệt hại nghiêm trọng như thế nào sau cuộc tấn công bằng máy bay không người lái chưa từng có của Ukraine?
Đông Âu và Trung Á, Máy bay và Phòng không
Ban biên tập tạp chí Military Watch
Ngày 6 tháng 6 năm 2025

Máy bay ném bom Tu-95MS bị phá hủy tại Belayaa và Tu-95MS đang hoạt động

Máy bay ném bom Tu-95MS bị phá hủy tại Belayaa và Tu-95MS đang hoạt động

Sau các cuộc tấn công thành công của Lực lượng vũ trang Ukraine vào các cơ sở ném bom chiến lược lớn trên khắp nước Nga vào ngày 1 tháng 6 theo Chiến dịch Mạng nhện, các câu hỏi liên quan đến mức độ thiệt hại đối với phi đội của Lực lượng hàng không vũ trụ Nga đã được nêu ra rộng rãi, với việc ngày càng có nhiều cảnh quay vệ tinh và máy bay không người lái cung cấp một số chỉ dẫn. Cuộc tấn công chứng kiến các phi đội lớn máy bay không người lái cánh quay dùng một lần tầm ngắn được phóng từ xe tải sâu trong lãnh thổ Nga và tấn công các mục tiêu cách xa biên giới Ukraine tới 4000 km. Cơ quan An ninh Ukraine, hay SBU, được cho là đã đóng vai trò chính trong việc tổ chức và thực hiện cuộc tấn công, đã báo cáo về phương tiện mà cuộc tấn công được thực hiện: "Trong quá trình hoạt động, công nghệ điều khiển UAV hiện đại đã được sử dụng, kết hợp các thuật toán trí tuệ nhân tạo tự động và sự can thiệp thủ công của người vận hành. Đặc biệt, một số UAV, do mất tín hiệu, đã chuyển sang thực hiện nhiệm vụ bằng trí tuệ nhân tạo theo một tuyến đường được lên kế hoạch trước. Sau khi tiếp cận và liên lạc với một mục tiêu được chỉ định cụ thể, đầu đạn đã tự động được kích hoạt."

Máy bay ném bom Tu-22M3 bị phá hủy tại Căn cứ không quân Belaya và nhiều máy bay ném bom còn nguyên vẹn

Máy bay ném bom Tu-22M3 bị phá hủy tại Căn cứ không quân Belaya và nhiều máy bay ném bom còn nguyên vẹn


Các nguồn tin của chính phủ Ukraine đã nhanh chóng tuyên bố rằng cuộc tấn công đã vô hiệu hóa 41 máy bay của Nga, phần lớn trong số đó là máy bay ném bom chiến lược và hệ thống cảnh báo sớm và kiểm soát trên không (AEW&C) A-50. Tuy nhiên, với các nguồn tin từ quốc gia này thường xuyên đưa ra những tuyên bố rất đáng ngờ hoặc hoàn toàn sai sự thật về những thành công của quân đội Ukraine kể từ khi bùng nổ các cuộc giao tranh toàn diện vào tháng 2 năm 2022, người ta đã mong đợi từ lâu rằng những tổn thất thực tế, mặc dù rất có hại cho khả năng của hạm đội Nga, sẽ thận trọng hơn nhiều. Ước tính do Andriy Kovalenko, một quan chức của Hội đồng An ninh và Quốc phòng Quốc gia Ukraine đưa ra rằng "ít nhất 13 máy bay của Nga đã bị phá hủy", được coi là đáng tin cậy hơn nhiều.
Nhìn vào cảnh quay vệ tinh, cuộc tấn công ấn tượng nhất trong tất cả các cuộc tấn công của SBU là cuộc tấn công vào Căn cứ không quân Belaya ở vùng Irkutsk của Nga gần biên giới Mông Cổ, nơi thường xuyên có các máy bay ném bom tầm trung Tu-22M3. Hình ảnh vệ tinh đã xác nhận việc phá hủy bốn máy bay. Ngoài ra, ba máy bay ném bom chiến lược liên lục địa Tu-95MS được đồn trú tạm thời tại cơ sở này cũng đã bị phá hủy. Cảnh quay từ máy bay không người lái xác nhận rằng các máy bay ném bom Tu-95 đã được nạp tên lửa hành trình Kh-101 khi bị nhắm mục tiêu, có thể là để chuẩn bị cho các phi vụ tiếp theo chống lại các mục tiêu của Ukraine. Tác động của máy bay không người lái dường như đã kích nổ tên lửa, dẫn đến sự phá hủy hoàn toàn của máy bay. Cuộc tấn công vào Căn cứ không quân Belaya cũng được cảnh quay vệ tinh xác nhận là đã phá hủy ít nhất hai máy bay ném bom Tu-22M3.

Hai máy bay ném bom Tu-22M3 bị phá hủy tại căn cứ không quân Belaya và chiếc Tu-22M3 còn nguyên vẹn (dưới cùng bên trái)

Hai máy bay ném bom Tu-22M3 bị phá hủy tại căn cứ không quân Belaya và chiếc Tu-22M3 còn nguyên vẹn (dưới cùng bên trái)


Tại Căn cứ Không quân Olenya ở phía tây bắc nước Nga, hình ảnh vệ tinh cho thấy ít nhất ba máy bay ném bom Tu-95MS khác đã bị phá hủy, cũng như một máy bay vận tải An-12. Tại Căn cứ Không quân Ukrainka, ít nhất một chiếc Tu-95MS khác bị bắn trúng. Tại Căn cứ Không quân Ivanovo, nơi lưu trữ hơn mười chiếc AEW&C A-50 trong kho ngoài trời, ít nhất hai chiếc trong số các máy bay này đã bị bắn trúng. Vẫn có khả năng những chiếc A-50 đang được đề cập là máy bay thời Liên Xô được cất giữ, thay vì các biến thể hiện đại được Lực lượng Không quân Vũ trụ Nga sử dụng tích cực. Đội bay A-50 đang hoạt động của Nga ước tính chỉ có khoảng chín chiếc, hoạt động để hỗ trợ các loại tài sản khác thay vì trong các phi đội đầy đủ. Điều này trái ngược với các đội bay ném bom Tu-95MS và Tu-22M3 của nước này, mỗi đội có khoảng 60 chiếc và được triển khai theo các đơn vị để cùng nhau tiến hành các cuộc tấn công. Do đó, việc phá hủy nhiều chiếc A-50 đang hoạt động bằng một cuộc tấn công vào một căn cứ không quân duy nhất là đặc biệt khó khăn.

Hệ thống A-50 AEW&C trong kho lưu trữ ngoài trời tại Căn cứ không quân Ivanovo

Hệ thống A-50 AEW&C trong kho lưu trữ ngoài trời tại Căn cứ không quân Ivanovo


Bằng chứng chung cho thấy Chiến dịch Spider's Web đã phá hủy bảy máy bay ném bom Tu-95MS, hay hơn mười phần trăm toàn bộ phi đội , cùng với hai máy bay ném bom Tu-22M3, một máy bay vận tải An-12 và một hoặc hai chiếc A-50 có nhiều khả năng không hoạt động và được cất giữ. Cuộc tấn công cũng được xác nhận là nhằm vào Căn cứ không quân Dyagilevo, nơi có cả máy bay ném bom Tu-22M3 và Tu-95MS, mặc dù không có dấu hiệu rõ ràng nào về bất kỳ thiệt hại nào đối với căn cứ máy bay ở đó. Tuy nhiên, khả năng máy bay tại Dyagilevo bị hư hại hoặc máy bay tại các cơ sở khác bị hư hại thêm vẫn còn đáng kể. Thành tựu chính của chiến dịch, ngoài việc làm lung lay niềm tin của Nga vào chiều sâu chiến lược của mình và củng cố tinh thần của Ukraine và Khối phương Tây nói chung, là việc phá hủy khoảng 8-9 phần trăm phi đội máy bay ném bom tầm xa liên lục địa của Nga. Đây là một thành tựu đặc biệt quan trọng khi xét đến việc phi đội của Nga là lớn thứ hai trên thế giới và trung bình triển khai các khung máy bay mới nhất so với bất kỳ đơn vị vận hành máy bay phản lực chiến đấu nào. Các phản ứng khả thi có thể bao gồm đầu tư vào các hầm trú ẩn máy bay kiên cố, của cả Lực lượng Không quân Vũ trụ Nga và các lực lượng khác quan tâm đến khả năng xảy ra các cuộc tấn công tương tự, cũng như các nỗ lực đẩy nhanh sản xuất loại máy bay ném bom duy nhất của Nga là Tu-160M và đẩy nhanh công việc phát triển máy bay ném bom thế hệ tiếp theo theo chương trình PAK DA.

HIMARS đấu với Iskander-M: Các cuộc tấn công chính xác của Ukraine vừa phá hủy ba bệ phóng tên lửa đạn đạo của Nga
Đông Âu và Trung Á, Tên lửa và Không gian
Ban biên tập tạp chí Military Watch
Ngày 6 tháng 6 năm 2025

Vụ nổ từ HIMARS đánh trúng Iskander (trái) và HIMARS (trên) và Iskander phóng

Vụ nổ từ HIMARS đánh trúng Iskander (trái) và HIMARS (trên) và Iskander phóng

Các cảnh quay từ khu vực Bryansk của Ukraine gần biên giới của đất nước này với Belarus đã cho thấy một cuộc tấn công thành công vào ba xe phóng từ hệ thống tên lửa đạn đạo Iskander-M do Quân đội Nga vận hành. Một xe phóng đã phát nổ, với hai xe khác được báo cáo là đã bị hư hại trong cuộc tấn công. Tầm bắn giao tranh dài 500 km của hệ thống Iskander-M đã liên tục cho phép chúng tấn công mục tiêu từ khoảng cách an toàn xa phía sau tiền tuyến, điều này khiến chúng có ít cơ hội bị nhắm mục tiêu trong ba năm giao tranh vừa qua. Tuy nhiên, các hệ thống bị nhắm mục tiêu ở Bryansk chỉ cách tiền tuyến 45 km, có thể là để chúng có thể tấn công các mục tiêu sâu hơn bên trong lãnh thổ Ukraine. Bản chất của các cuộc tấn công của Ukraine đã khiến một số nhà phân tích kết luận rằng các hệ thống pháo phản lực dẫn đường chính xác HIMARS của Ukraine rất có thể đã được sử dụng để vô hiệu hóa các mục tiêu.
Mặc dù khả năng dẫn đường chính xác của HIMARS thường tỏ ra không đáng tin cậy đối với các mục tiêu tiền tuyến của Nga, do sử dụng hiệu quả chiến tranh điện tử để bảo vệ các vị trí như vậy, các hệ thống này vẫn có hiệu quả đối với các mục tiêu xa hơn phía sau tiền tuyến như hệ thống phòng không hoặc cơ sở hạ tầng . Các hệ thống này có thể được trang bị tên lửa đạn đạo ATACMS cho các cuộc tấn công tầm xa như vậy, mặc dù khả năng thu thập dữ liệu nhắm mục tiêu hạn chế đối với các mục tiêu di động ở xa hơn và nguồn cung cấp tên lửa rất hạn chế đã hạn chế khả năng thực hiện các cuộc tấn công như vậy của Ukraine.

Phóng tên lửa GMLRS từ hệ thống HIMARS

Phóng tên lửa GMLRS từ hệ thống HIMARS


Phần lớn các bệ phóng HIMARS được cấu hình để mang theo sáu tên lửa GMLRS có tầm bắn 80 km, điều này hạn chế cơ hội tấn công các hệ thống Iskander-M trong hầu hết các trường hợp. Ngược lại, Iskander-M đã được sử dụng để vô hiệu hóa các bệ phóng HIMARS trong nhiều lần, ví dụ như một cuộc tấn công thành công vào hai bệ phóng ở khu vực Sumy vào ngày 1 tháng 6. Trong khi Ukraine vẫn là nhà khai thác nước ngoài lớn nhất của HIMARS, chỉ một phần tên lửa và bệ phóng được sản xuất tại Hoa Kỳ được phân bổ cho quốc gia này, với nước láng giềng Ba Lan là một trong những khách hàng khác cũng đang nhanh chóng nhận được các hệ thống này. Ngược lại, Quân đội Nga không chỉ nhận được hầu hết các bệ phóng và tên lửa Iskander-M đã sản xuất mà còn nhận được chúng với tốc độ tăng nhanh do những nỗ lực thành công nhằm mở rộng đáng kể sản lượng kể từ tháng 2 năm 2022. Điều này cũng cho phép triển khai các chiến thuật mới, chẳng hạn như thực hiện 'các cuộc tấn công kép' để tối đa hóa thương vong của kẻ thù. Do đó, trong khi Ukraine phụ thuộc rất nhiều vào mối quan hệ với Hoa Kỳ để duy trì kho vũ khí của mình, ngành công nghiệp Nga có thể sản xuất Iskander-M mà không cần đầu vào nước ngoài đáng kể. Kho vũ khí của nước này đã được bổ sung thêm từ cuối năm 2023 bằng việc mua tên lửa đạn đạo KN-23B có khả năng tương tự từ Triều Tiên.

Bệ phóng tên lửa đạn đạo từ hệ thống Iskander-M

Bệ phóng tên lửa đạn đạo từ hệ thống Iskander-M


Trước năm 2022, Lực lượng vũ trang Nga chủ yếu dựa vào Iskander-M để chống lại lực lượng mặt đất và phi đội không quân lớn hơn nhiều của NATO, với sự mở rộng của liên minh phương Tây và việc triển khai lực lượng ngày càng tăng gần biên giới Nga dự kiến sẽ dẫn đến một kho vũ khí lớn hơn nhiều được triển khai thường xuyên ngay cả khi các cuộc giao tranh ở Ukraine kết thúc có lợi cho lợi ích của Nga. Hệ thống này gần đây đã được ghi nhận là đã đạt được nhiều thành công đáng kể trong chiến đấu tại chiến trường Ukraine, với khả năng trốn tránh đáng tin cậy các hệ thống phòng không của Ukraine đã được cả các nguồn tin của Nga và Ukraine nhấn mạnh là một thế mạnh đặc biệt. Vào ngày 26 tháng 5, Không quân Ukraine nhấn mạnh rằng Iskander-M không thể bị đánh chặn bởi các hệ thống phòng không tầm xa MIM-104 Patriot của họ, tài sản có giá trị cao nhất được các lực lượng vũ trang của nước này triển khai, với người phát ngôn chính thức của lực lượng này là Igor Ignat nhận xét: "Các tên lửa Iskander thực hiện các động tác né tránh trong giai đoạn cuối, ngăn chặn các tính toán quỹ đạo của Patriot… Ngoài ra, Iskander có thể thả các mồi nhử có khả năng đánh lừa tên lửa Patriot."

Hệ thống Patriot của Ukraine tính bằng mili giây trước khi Iskander tấn công vào tháng 3 năm 2024

Hệ thống Patriot của Ukraine tính bằng mili giây trước khi Iskander tấn công vào tháng 3 năm 2024


Tuyên bố của người phát ngôn Không quân được đưa ra sau khi công bố đoạn phim trong hơn một năm xác nhận việc phá hủy các hệ thống Patriot trong các cuộc tấn công của hệ thống Iskander-M trong nhiều lần. Lần đầu tiên xác nhận phá hủy một hệ thống Patriot được xác nhận vào ngày 23 tháng 2 năm 2024, với một cuộc tấn công tiếp theo phá hủy một hệ thống Patriot khác gần địa phương Sergeevka vào ngày 10 tháng 3 năm đó, được đánh giá là đã khiến lực lượng mặt đất trong khu vực bị lộ . Bên cạnh một loạt các cuộc tấn công thành công vào các hệ thống Patriot, các hệ thống của Nga đã đạt được nhiều lần tiêu diệt các mục tiêu có giá trị cao, từ tập trung nhân sự đến máy bay chiến đấu . Do đó, việc phá hủy hiếm hoi các bệ phóng Iskander-M đại diện cho một thành công đáng kể đối với HIMARS của Ukraine, mặc dù khối lượng lớn các hệ thống Iskander-M đang được sản xuất, cùng với chi phí sản xuất và yêu cầu đào tạo tương đối thấp, có nghĩa là điều này không được kỳ vọng sẽ làm giảm đáng kể khả năng tấn công của Quân đội Nga. Hậu quả chính của cuộc tấn công có thể là khiến các đơn vị Iskander-M trong tương lai phải thận trọng hơn khi triển khai các hệ thống gần tiền tuyến.
HIMARS đã đạt được nhiều thành công đáng chú ý hơn đối với một số mục tiêu có giá trị cao hơn trong quá khứ, đáng chú ý nhất là cuộc tấn công vào ngày 1 tháng 1 năm 2023, khiến 89 quân nhân Nga thiệt mạng sau khi tấn công một doanh trại tạm thời ở khu vực Donetsk. Tuy nhiên, các hệ thống này được đánh giá là đóng vai trò nhỏ hơn nhiều trong cuộc xung đột so với Iskander-M, với nhiều yếu tố bao gồm số lượng nhỏ hơn nhiều, tầm bắn ngắn hơn và khó khăn khi chống lại các hệ thống tác chiến điện tử của Nga, tất cả đều góp phần vào điều này.
 

hkm417

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
4,319
Động cơ
77,983 Mã lực
Tuổi
125
Ảo ảnh hỗ trợ: Tích hợp Wi-Fi của NATO biến Ukraine thành phòng thí nghiệm proxy
0 0 0 Chia sẻ0 Mới Hỗ trợ SouthFrontTải xuống PDF
Ảo ảnh hỗ trợ: Tích hợp Wi-Fi của NATO biến Ukraine thành phòng thí nghiệm proxy
Hình ảnh minh họa
Trong khi các cuộc tấn công bằng tên lửa của Nga tiếp tục phá hủy một cách có hệ thống cơ sở hạ tầng quân sự của Ukraine, Kyiv ngày càng dựa vào các cảnh tượng truyền thông và các cử chỉ mang tính biểu tượng của phương Tây để duy trì ảo tưởng về sự ủng hộ không lay chuyển. Vào ngày 4 tháng 5, một đội tuần tra gồm các máy bay chiến đấu Mirage 2000 của Pháp đã thực hiện một chuyến bay trình diễn trên Biển Đen, theo một đường bay có hình dạng cố ý giống như biểu tượng cây đinh ba quốc gia của Ukraine. Không quân Ukraine ca ngợi động thái này là "một sự thể hiện rõ ràng và công khai về sự ủng hộ", nhưng thực tế lại kém ấn tượng hơn nhiều.
Những máy bay phản lực của Pháp này, mặc dù có hình ảnh bắt mắt, đã cất cánh từ các sân bay không phải của Ukraine—làm nổi bật tính hữu dụng hạn chế của chúng trong chiến đấu thực tế. Mirage 2000, giống như các máy bay khác do phương Tây cung cấp, vẫn bị hạn chế không chỉ bởi những hạn chế về mặt kỹ thuật mà còn bởi những cân nhắc về mặt chính trị, vì NATO cân bằng cẩn thận giữa việc bảo vệ uy tín với rủi ro mất mát trên chiến trường.
Ảo ảnh hỗ trợ: Tích hợp Wi-Fi của NATO biến Ukraine thành phòng thí nghiệm proxy
Nhấp để xem hình ảnh kích thước đầy đủ
Ảo ảnh hỗ trợ: Tích hợp Wi-Fi của NATO biến Ukraine thành phòng thí nghiệm proxy
Nhấp để xem hình ảnh kích thước đầy đủ
Giữa các hoạt động quan hệ công chúng đang diễn ra và những tuyên bố ầm ĩ, Ukraine vẫn chỉ là nơi thử nghiệm quân sự cho những kẻ hiếu chiến phương Tây.
Tích hợp số: Link-16 và ảo tưởng về khả năng tương tác của NATO
Một diễn biến quan trọng hơn—mặc dù vẫn còn nhiều vấn đề—là sự tích hợp chính thức của Ukraine vào kiến trúc chiến tranh số của NATO. Thứ trưởng Bộ Quốc phòng Kateryna Chernohorenko gần đây đã thông báo rằng Kyiv đã ký một thỏa thuận cấp phép cho Giao diện hệ thống CRC (CSI), một phần mềm chỉ huy và điều khiển cho phép trao đổi dữ liệu thời gian thực thông qua giao thức Link-16. Hệ thống này, thường được gọi là "Wi-Fi quân sự của NATO", sẽ cho phép các máy bay F-16, Mirage 2000 và các khẩu đội Patriot của Ukraine chia sẻ dữ liệu mục tiêu với các tài sản của Liên minh, bao gồm máy bay cảnh báo sớm trên không ASC-890 của Thụy Điển.
Ảo ảnh hỗ trợ: Tích hợp Wi-Fi của NATO biến Ukraine thành phòng thí nghiệm proxy
liếm để xem hình ảnh kích thước đầy đủ
Lực lượng vũ trang Ukraine sẽ có thể phối hợp hành động của mình trong một hệ thống kỹ thuật số chung với các nền tảng của các quốc gia Liên minh, trao đổi thông tin tình báo và nhận mọi chỉ định mục tiêu trực tiếp thông qua hệ thống này. Do đó, NATO đã chuyển sang thử nghiệm chiến đấu trực tiếp hệ thống điều khiển của mình, cho phép họ thử nghiệm nó trong một cuộc chiến thực sự của Lực lượng vũ trang Ukraine mà không cần sự tham gia của các đơn vị NATO. Các nước phương Tây sẽ truyền dữ liệu và phối hợp mọi thứ trực tuyến bằng cùng E3 hoặc E-7 và các phương pháp tình báo khác.
Nơi thử nghiệm cho NATO: Ukraine như một phòng thí nghiệm ủy nhiệm
Việc tích hợp vào Link-16 nhấn mạnh một chiến lược rộng hơn của NATO: sử dụng Ukraine làm bãi thử nghiệm trực tiếp cho các hệ thống phương Tây mà không có sự tham gia trực tiếp của Liên minh. Các lực lượng Ukraine hiện sẽ đóng vai trò là đơn vị vận hành tuyến đầu của các công cụ tác chiến mạng của NATO, cung cấp dữ liệu chiến trường thời gian thực cho tình báo phương Tây trong khi nhận dữ liệu mục tiêu từ AWACS và vệ tinh của NATO. Điều này đã thể hiện rõ trong các cuộc tấn công cấp cao như cuộc tấn công vào trung tâm năng lượng Sudzha của Nga vào tháng 3, được cho là dựa vào sự dẫn đường của vệ tinh Pháp và sự phối hợp HIMARS của Anh. Tuy nhiên, những khả năng này đã không thể thay đổi được quỹ đạo của cuộc chiến. Bản nâng cấp Link-16 xuất hiện chính xác vào thời điểm hệ thống phòng không của Ukraine chịu khuất phục trước các đợt tấn công bằng tên lửa và máy bay không người lái liên tục của Nga—cho thấy động thái này không phải là để đảo ngược tổn thất trên chiến trường mà là để tinh chỉnh các hệ thống của riêng NATO cho các cuộc xung đột trong tương lai.
Ảo ảnh hỗ trợ: Tích hợp Wi-Fi của NATO biến Ukraine thành phòng thí nghiệm proxy
Hình ảnh minh họa
Những hạn chế về mặt chiến lược và lời hứa suông về khả năng tương tác
Ukraine đã trở thành nguồn dữ liệu tình báo có giá trị về quân đội Nga. Bất chấp sự phô trương, việc Ukraine gia nhập Link-16 vẫn còn nhiều hạn chế, đặc biệt là khi xét đến sự thống trị của Nga trong chiến tranh điện tử và các cuộc tấn công tầm xa. Giá trị của hệ thống phụ thuộc vào các nền tảng có thể sống sót, nhưng các máy bay F-16 của Ukraine đã bị hạ cánh hoặc bị phá hủy ngay sau khi triển khai, và các máy bay F-16 của Ukraine không có đường truyền dữ liệu hiện đại, buộc phải dựa vào các mảng quét cơ học lỗi thời. ASC-890, mặc dù hữu ích cho việc giám sát khu vực phía sau, nhưng lại quá dễ bị tổn thương khi hoạt động gần tiền tuyến, khiến chúng trở thành những vai trò thụ động. Radar của ASC-890 có điểm mù. Hơn nữa, hiệu quả của hệ thống bị suy yếu do lượng radar tầm xa và hệ thống Patriot đang giảm dần của Ukraine, nhiều trong số đó đã bị phá hủy bởi các cuộc tấn công của Nga. Hơn nữa, NATO vẫn cảnh giác với việc tích hợp hoàn toàn, lo ngại Nga khai thác các đường truyền dữ liệu bị xâm phạm.
Theo các nhà quan sát quân sự Nga, tính hữu ích thực sự của hệ thống này có thể phát huy hoàn toàn trong trường hợp ngừng bắn kéo dài hoặc sau khi các hoạt động thù địch kết thúc, khi đó hệ thống có thể tạo điều kiện cho việc triển khai quân đội phương Tây hoặc lắp đặt cơ sở hạ tầng giám sát thường trực của NATO để phối hợp tốt hơn trong trường hợp leo thang khác - một sự thừa nhận ngầm rằng triển vọng chiến thắng hiện tại của Ukraine là rất mờ nhạt.
Ảo ảnh hỗ trợ: Tích hợp Wi-Fi của NATO biến Ukraine thành phòng thí nghiệm proxy
Hình ảnh minh họa
Sân khấu truyền thông so với thực tế quân sự
Những "chiến thắng" gần đây của Kyiv—dù là màn trình diễn máy bay chiến đấu được dàn dựng hay cái bắt tay kỹ thuật số với NATO—phản ánh sự bất hòa ngày càng tăng giữa biểu tượng phương Tây và thực tế chiến trường. Toàn bộ mạng lưới vệ tinh NATO đã hoạt động để hỗ trợ Ukraine trong nhiều năm. Trong khi Link-16 mang lại những cải thiện nhỏ về mặt phối hợp, nó không thể bù đắp cho tình trạng thiếu hụt nghiêm trọng về đạn dược, sức mạnh không quân và nhân sự được đào tạo của Ukraine. Ưu tiên của NATO dường như là tinh chỉnh các hệ thống của riêng mình thay vì đảm bảo chiến thắng cho Ukraine. Khi các lực lượng Nga có phương pháp làm suy yếu khả năng chiến đấu của Ukraine, những cử chỉ công nghệ cao này có nguy cơ trở thành những chú thích nhỏ trong một cuộc xung đột ngày càng được quyết định bởi sự hao mòn và sức mạnh công nghiệp. Sự đoàn kết của phương Tây, trước đây từng lên tiếng, giờ đây dường như chỉ còn là những pha nhào lộn trên không và giấy phép phần mềm—khác xa so với sự hỗ trợ quyết định mà Kyiv đang rất cần
 

hkm417

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
4,319
Động cơ
77,983 Mã lực
Tuổi
125


 

hkm417

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
4,319
Động cơ
77,983 Mã lực
Tuổi
125


 
Chỉnh sửa cuối:

hkm417

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
4,319
Động cơ
77,983 Mã lực
Tuổi
125
Ukraine thừa nhận máy bay chiến đấu của Nga vượt trội hơn F-16 giữa những báo cáo về tổn thất mới
0 0 0 Chia sẻ0 1 Hỗ trợ SouthFrontTải xuống PDF
Ukraine thừa nhận máy bay chiến đấu của Nga vượt trội hơn F-16 giữa những báo cáo về tổn thất mới
Hình ảnh tập tin.
Yury Ignat, phát ngôn viên của Không quân Ukraine (UAF), cho biết máy bay chiến đấu của Nga vượt trội hơn máy bay chiến đấu F-16 do Mỹ sản xuất được tặng cho Ukraine.
“Thật không may, ngày nay Nga có máy bay phản lực có tầm nhìn xa hơn và tên lửa bay xa hơn. Thậm chí khi so sánh với F-16. Chúng cũng có hệ thống phòng không mạnh mẽ, hoạt động song song với hàng không. Nếu chúng ta nói về MiG-29 và Su-27, chúng không thể so sánh được”, người phát ngôn cho biết trong một cuộc phỏng vấn với hãng tin Ukrainskaya Pravda được công bố vào ngày 3 tháng 6.
Không rõ Ukraine đã nhận được bao nhiêu máy bay F-16 trong số 85 máy bay được Bỉ, Đan Mạch, Na Uy và Hà Lan cam kết, nhưng con số này được cho là hơn mười chiếc. Tất cả các máy bay chiến đấu đều thuộc mẫu Block 15 cũ hơn, mặc dù chúng đã nhận được Bản cập nhật giữa vòng đời.
Tháng 3 năm ngoái, Ignat phàn nàn rằng máy bay F-16 của Ukraine “không thể cạnh tranh một chọi một trong không chiến” với các máy bay chiến đấu mới hơn của Nga như Su-35.
Không quân Ukraina đã thừa nhận mất ba chiếc F-16, vụ mất đầu tiên được báo cáo vào tháng 8 năm ngoái, hai vụ sau đó được báo cáo vào tháng 4 và tháng 5.
Hệ thống phòng không tầm xa S-400 của Nga và tên lửa không đối không tầm xa R-37M, thường được phóng từ máy bay chiến đấu Su-35, Su-57 và MiG-31, bị đổ lỗi cho cả ba tổn thất, mà Ukraine cáo buộc là kết quả của các sự cố. Cả hai hệ thống đều có thể tấn công các mục tiêu như F-16 từ phạm vi gần 400 km.
Chỉ một ngày sau cuộc phỏng vấn mới nhất của Ignat, truyền thông Nga đưa tin rằng một chiếc F-16 của Không quân Hoàng gia Anh đã biến mất khỏi radar khi đang thực hiện nhiệm vụ trên vùng Sumy. Một hệ thống S-400 được cho là đang hoạt động ở vùng Kursk gần đó của Nga vào thời điểm đó. Một chiếc Su-35 được trang bị tên lửa R-37M cũng đang bay tuần tra. Tuy nhiên, Không quân Hoàng gia Anh vẫn chưa giải quyết những báo cáo này.
Giống như nhiều loại vũ khí khác được cung cấp cho Ukraine sau khi chiến dịch quân sự đặc biệt của Nga bắt đầu, F-16 được các phương tiện truyền thông chính thống ở phương Tây ca ngợi là một công cụ thay đổi cuộc chơi. Cho đến nay, các máy bay chiến đấu hầu như không làm được gì có giá trị cho UAF. Ukraine vẫn tiếp tục dựa vào các máy bay chiến đấu cũ kỹ do Liên Xô sản xuất cho hầu hết các nhiệm vụ.
 

hkm417

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
4,319
Động cơ
77,983 Mã lực
Tuổi
125
Indonesia sắp hoàn tất thỏa thuận mua máy bay chiến đấu J-10C của Trung Quốc sau thành công trong chiến đấu với Ấn Độ - Báo cáo
Châu Á-Thái Bình Dương, Máy bay và Phòng không, Tên lửa và Không gian
Ban biên tập tạp chí Military Watch
Ngày 5 tháng 6 năm 2025

Không quân PLA Trung Quốc J-10C

Không quân PLA Trung Quốc J-10C

Bộ Quốc phòng Indonesia đang nỗ lực hoàn tất thỏa thuận mua 42 máy bay chiến đấu J-10 của Trung Quốc, như một phần của thỏa thuận mang tính bước ngoặt sẽ tăng cường đáng kể mối quan hệ quốc phòng giữa hai quốc gia lớn nhất Đông Á. Tổng tư lệnh Không quân, Nguyên soái Mohamad Tony Harjono đã đề cập đến khả năng mua sắm vào ngày 27 tháng 5, một lần nữa được Bộ trưởng Quốc phòng Sjafrie Sjamsoeddin và Đại sứ tại Trung Quốc Djauhari Oratmangun nêu ra ba ngày sau đó. Một số nguồn tin đã đưa tin rằng Bộ Quốc phòng quan tâm đến việc mua máy bay chiến đấu đã qua sử dụng, mặc dù Không quân Quân đội Giải phóng Nhân dân vẫn chưa cho bất kỳ chiếc J-10 nào nghỉ hưu, điều này sẽ đòi hỏi phải cho máy bay nghỉ hưu khỏi các đơn vị tiền tuyến.
Khả năng Trung Quốc cho nghỉ hưu sớm các máy bay chiến đấu J-10A cũ của mình để cung cấp cho các khách hàng nước ngoài quan trọng về mặt chiến lược nhưng đang eo hẹp về tiền mặt đã được các nhà phân tích suy đoán trong quá khứ , mặc dù việc hiện đại hóa gần đây các máy bay chiến đấu này với hệ thống điện tử hàng không cấp 'thế hệ 4+' nâng cao dựa trên hệ thống của J-10C tiên tiến có thể khiến Không quân PLA ít muốn chia tay các máy bay chiến đấu này hơn. Với đội bay J-10A hiện đã được hiện đại hóa, chi phí của chúng hiện có thể sẽ cao hơn đáng kể, mặc dù vẫn rẻ hơn nhiều so với việc mua các máy bay chiến đấu J-10C mới. Cũng có khả năng Không quân Indonesia sẽ mua các máy bay chiến đấu J-10C hiện đại đã qua sử dụng, điều này có thể cho phép chúng được giao nhanh hơn sau khi được sửa đổi và với chi phí thấp hơn một chút so với việc mua máy bay mới chế tạo. Tuy nhiên, việc mua các máy bay chiến đấu mới chế tạo cũng vẫn là một khả năng rõ ràng.

J-10C với các thùng nhiên liệu bên ngoài được trang bị cho chiến đấu không đối không

J-10C với các thùng nhiên liệu bên ngoài được trang bị cho chiến đấu không đối không


Tương lai của phi đội máy bay chiến đấu Indonesia từ lâu đã rất không chắc chắn, với việc Không quân Indonesia đã ký hợp đồng mua 11 máy bay chiến đấu Su-35S vào năm 2018, theo một thỏa thuận hiện vẫn đang bị đình chỉ . Nước này cũng là đối tác trong chương trình máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm KF-21 do Hàn Quốc đứng đầu và vào năm 2022 đã bày tỏ sự quan tâm đến việc mua máy bay chiến đấu F-15EX của Mỹ, mặc dù máy bay chiến đấu sau này được cho là quá tốn kém để tài trợ. Một kế hoạch mua 12 máy bay chiến đấu Mirage 2000-5 đã được Không quân Qatar Emiri cho nghỉ hưu cũng đã bị chấm dứt. Các đơn đặt hàng đối với J-10 sẽ cho phép lực lượng này thay thế muộn các máy bay chiến đấu F-5E/F cũ kỹ của mình, mà Su-35 ban đầu dự định thực hiện. J-10C hiện đang được sản xuất với quy mô lớn hơn bất kỳ máy bay chiến đấu thế hệ thứ tư nào khác trên thế giới, với ước tính 50 chiếc được chế tạo mỗi năm. Với việc Không quân Quân đội Giải phóng Nhân dân Trung Quốc dự kiến sẽ tiếp tục cắt giảm việc mua sắm máy bay chiến đấu của riêng mình, một phần lớn năng lực này có thể được phân bổ để đáp ứng các đơn đặt hàng của Indonesia. Máy bay chiến đấu này trước đây đã được Không quân Pakistan mua vào năm 2021, với việc giao máy bay nhanh chóng trái ngược hẳn với lịch trình giao hàng dài mà khách hàng của hầu hết các máy bay chiến đấu phương Tây phải đối mặt. Tuy nhiên, khả năng mở rộng đơn đặt hàng từ Pakistan và đơn đặt hàng từ các khách hàng mới như Ai Cập có thể làm chậm việc giao hàng cho Indonesia nếu nước này mua máy bay mới chế tạo.

Không quân Indonesia F-5E

Không quân Indonesia F-5E


Trung Quốc đã nổi lên là đối tác thương mại lớn nhất của Indonesia và là đối tác lớn nhất cho ngành công nghệ đang phát triển của nước này, với mối quan hệ giữa hai nước dự kiến sẽ tiếp tục được cải thiện song song với những nỗ lực của Jakarta nhằm củng cố quan hệ chiến lược với Nga. Mặc dù Bắc Kinh và Jakarta không có tranh chấp trên biển, tuy nhiên, tranh chấp về quyền đánh bắt cá đôi khi đã gây ra căng thẳng giữa hai nước, điều này có thể dẫn đến sự phản đối trong lực lượng vũ trang chủ yếu được đào tạo theo phương Tây đối với các bước đi mua máy bay chiến đấu của Trung Quốc. Tuy nhiên, khả năng của J-10C đã khiến nó trở thành máy bay chiến đấu cực kỳ hấp dẫn đối với các khách hàng tiềm năng trên toàn thế giới, đặc biệt là sau những thành công lớn của nó trong tay Không quân Pakistan vào đầu tháng 5, khi nó được ghi nhận đã bắn hạ ít nhất một chiếc Rafale do Pháp cung cấp do Không quân Ấn Độ vận hành. Thực tế là máy bay chiến đấu này không chỉ có chi phí vận hành và nhu cầu bảo dưỡng thấp hơn Rafale mà còn có chi phí mua sắm chỉ bằng một phần ba, và theo một số ước tính là gần bằng một phần sáu, phản ánh sự khác biệt lớn về hiệu quả giữa các ngành công nghiệp quốc phòng của Trung Quốc và Pháp.

Không quân Pakistan J-10C với tên lửa không đối không PL-15 và ba thùng nhiên liệu ngoài

Không quân Pakistan J-10C với tên lửa không đối không PL-15 và ba thùng nhiên liệu ngoài


Trong quá khứ, J-10C đã chứng tỏ có khả năng vượt trội hoặc ngang bằng hiệu suất của các máy bay chiến đấu lớn hơn nhiều với công suất động cơ gấp đôi hoặc hơn và mang theo radar có kích thước gấp đôi hoặc hơn. Máy bay chiến đấu này được báo cáo vào năm 2020 là liên tục vượt trội hơn các máy bay chiến đấu Su-35 do Nga cung cấp trong các cuộc giao chiến giả định ở Trung Quốc. Điều này phản ánh nhiều ưu điểm của máy bay chiến đấu bao gồm độ phản xạ radar thấp hơn, cảm biến chính tiên tiến hơn và tích hợp tên lửa không đối không PL-10 và PL-15, cả hai đều có lợi thế rất đáng kể so với tên lửa R-74 và R-77-1 tương ứng của Su-35. Đáng ngạc nhiên hơn, J-10C đã nhiều lần chứng tỏ có khả năng đối đầu trực tiếp với máy bay chiến đấu hạng nặng 'thế hệ 4+' J-16 trong nhiều tình huống không chiến. Mặc dù được coi là kém năng lực hơn so với J-16, được sản xuất song song và tích hợp các công nghệ tiên tiến tương tự trên một khung máy bay lớn hơn nhiều, J-10C đã chứng tỏ khả năng chiếm ưu thế trong không chiến trong nhiều lần, khiến nó trở thành một trong những máy bay chiến đấu tiền thế hệ thứ năm mạnh nhất đang được đưa vào sử dụng.

Quân đội Nga thu giữ hai xe tăng Abrams cuối cùng của Ukraine còn nguyên vẹn: Tại sao chúng bị bỏ lại?
Đông Âu và Trung Á, Mặt đất
Ban biên tập tạp chí Military Watch
Ngày 5 tháng 6 năm 2025

Tăng cường Abrams Ukraine

Tăng cường Abrams Ukraine

Hai trong số những xe tăng chiến đấu chủ lực M1A1 Abrams còn lại cuối cùng của Quân đội Ukraine đã bị Quân đội Nga bắt giữ gần tiền tuyến ở khu vực Sumy, với cảnh quay xác nhận rằng những chiếc xe này đã bị bỏ lại tương đối nguyên vẹn. Nhân sự hoạt động dưới Trung đoàn súng trường cơ giới số 22 đã chiếm được những chiếc xe này, sau khi các đội trinh sát bảo vệ khu vực này khỏi máy bay không người lái và chất nổ, sau đó một đơn vị sửa chữa được giao nhiệm vụ vận chuyển những chiếc xe này đến các vị trí phía sau. Hai xe bọc thép MaxxPro, một xe chiến đấu bộ binh Stryker và một xe bọc thép cứu hộ Challenger cũng đã bị bắt giữ trong cùng một hoạt động. Những thành công này đã đạt được khi Quân đội Nga đã tiến đáng kể vào Sumy, chiếm được nhiều khu định cư, với lệnh từ Điện Kremlin đã được ban hành để thiết lập một vùng đệm trong khu vực. Việc bắt giữ hai xe tăng Abrams còn nguyên vẹn đã làm dấy lên nhiều suy đoán về lý do tại sao chúng có thể bị bỏ lại, với khả năng vẫn là những chiếc xe bị hỏng hoặc hết nhiên liệu.

Xe tăng Abrams của Quân đội Ukraine bị bắt giữ ở Sumy

Xe tăng Abrams của Quân đội Ukraine bị bắt giữ ở Sumy

Abrams là một trong hai lớp xe tăng bên cạnh T-80 của Nga sử dụng động cơ tua-bin khí , mang lại khả năng cơ động cao, nhưng cũng đặt ra yêu cầu bảo dưỡng đáng kể và mức tiêu thụ nhiên liệu cao cho người vận hành. Là lớp xe tăng hoạt động nặng nhất trên thế giới, Abrams nặng hơn T-80 khoảng 50 phần trăm, do đó mức tiêu thụ nhiên liệu của nó cao hơn đáng kể so với các lớp khác. Điều này từ lâu đã được nêu bật là một thiếu sót tiềm ẩn hàng đầu có thể cản trở tính hữu dụng của xe tăng trong trường hợp xảy ra xung đột kéo dài với đối thủ ngang hàng. Nhân viên Ukraine đã nhiều lần nêu bật sự không hài lòng với hiệu suất của Abrams, nêu ra cả các vấn đề kỹ thuật như dễ bị ngưng tụ của các thành phần điện tử cũng như dễ bị hỏa lực của Nga tấn công. Tình trạng thiếu hụt nghiêm trọng đạn nổ mạnh cho pháo 120mm của xe tăng cũng là một vấn đề lớn ảnh hưởng đến Abrams và các xe tăng chiến đấu chủ lực khác do phương Tây cung cấp trong chiến trường, không tương thích với đạn xe tăng 125mm được Quân đội Ukraine sử dụng rộng rãi.


Bắt giữ và thu hồi xe tăng Abrams của Quân đội Ukraine tại Sumy

Bắt giữ và thu hồi xe tăng Abrams của Quân đội Ukraine tại Sumy


Mặc dù chỉ có 31 xe tăng Abrams được chuyển giao cho Ukraine, các đơn vị Quân đội Nga đã nhiều lần chiếm giữ các phương tiện này trong quá khứ. Vào đầu tháng 9 năm 2024, một xe tăng Abrams đã được quay phim bị lực lượng Nga bắt giữ và kéo đi gần thị trấn Avdiivka cùng với một xe tăng Leopard 2A6, trong khi tháng sau, một xe tăng Abrams do Lữ đoàn cơ giới số 47 vận hành đã bị bắt giữ gần thành phố Pokrovsk. Ngay từ tháng 2 năm đó, cảnh quay về hoạt động chiến đấu đầu tiên của một xe tăng Abrams của Quân đội Ukraine chống lại lực lượng Nga đã cho thấy một chiếc xe tăng dường như bị bỏ lại đang di chuyển trên đường trong một cảnh quan xung quanh là các lỗ đạn pháo và cây đổ, mặc dù vẫn chưa chắc chắn liệu chiếc xe tăng này có bị bắt giữ sau đó hay không. Hiện tại, ước tính có dưới 10 xe tăng Abrams vẫn đang phục vụ trong Quân đội Ukraine, với hầu hết các vụ tiêu diệt được quay phim chống lại các phương tiện này đều đạt được bằng pháo có điều khiển hoặc bằng máy bay không người lái 'kamikaze' dùng một lần , mặc dù một trong những chiếc xe tăng được xác nhận đã bị xe tăng T-72B3 của Nga phá hủy sau khi hai bên đấu súng gần Avdiivka. Kích thước khổng lồ của Abrams được cho là đã khiến hạm đội này thu hút lượng hỏa lực đặc biệt lớn, vì chúng lớn hơn nhiều so với xe tăng do Liên Xô chế tạo của Ukraine như T-80 và T-64, hoặc so với xe tăng do Quân đội Nga vận hành.

Bắt giữ xe tăng Abrams gần Pokrovsk

Bắt giữ xe tăng Abrams gần Pokrovsk


Xe tăng Abrams lần đầu tiên được nhìn thấy triển khai để giao chiến với lực lượng Nga vào ngày 23 tháng 2, với tổn thất đầu tiên được xác nhận ba ngày sau đó, tiếp theo là giai đoạn tổn thất dữ dội kéo dài hơn một tháng. Các phương tiện này đã được rút tạm thời khỏi tiền tuyến vào tháng 4 và mức độ bảo vệ giáp của chúng được cải thiện trong nước, mặc dù chúng sẽ tiếp tục bị hao mòn nhanh chóng trong các cuộc giao tranh sau đó. Các nguồn tin của Mỹ và Ukraine liên tục phản ánh không tốt về hiệu suất của Abrams tại chiến trường Ukraine. Vào tháng 12 năm 2024, Cố vấn An ninh Quốc gia Hoa Kỳ Jake Sullivan kết luận rằng các phương tiện này "không hữu ích" cho nỗ lực chiến tranh của Ukraine. Khi được hỏi liệu chính quyền Biden có thể chuẩn bị tốt hơn cho Ukraine cho các cuộc tấn công chống lại lực lượng Nga hay không, ông đã trích dẫn Abrams làm ví dụ về việc có bao nhiêu loại vũ khí của Mỹ không có tác động mong muốn tại chiến trường. Ông tuyên bố: "Khi nói đến xe tăng Abrams, chúng tôi đã gửi xe tăng Abrams đến Ukraine… Các đơn vị xe tăng Abrams này thực sự thiếu hụt quân số vì đây không phải là thiết bị hữu ích nhất đối với họ trong cuộc chiến này".

Xe tăng Abrams của Ukraine bị pháo dẫn đường chính xác tấn công vào đầu tháng 5

Xe tăng Abrams của Ukraine bị pháo dẫn đường chính xác tấn công vào đầu tháng 5


Nói về những hạn chế của Abrams, Thứ trưởng Bộ Quốc phòng Hoa Kỳ phụ trách Chính sách Colin Kahl cũng quan sát tương tự: “Thách thức với Abrams là nó đắt tiền. Khó huấn luyện. Rất khó để duy trì. Nó có một động cơ tua-bin lớn, phức tạp đòi hỏi nhiên liệu phản lực… Thành thật mà nói, đánh giá của chúng tôi chỉ là Abrams không phải là năng lực phù hợp tại thời điểm này.” Điều này phản ánh những lời chỉ trích tương tự liên quan đến các lớp xe tăng khác của phương Tây được cung cấp cho Ukraine. Sau những tiết lộ ngày càng tăng về sự không hài lòng của các đơn vị Ukraine đối với các loại xe này, một quan chức quốc phòng Úc giấu tên phát biểu với Australian Broadcasting Corporation đã lưu ý về khả năng Úc cung cấp xe tăng Abrams mới cho nước này: “Chúng tôi bắt đầu nghi ngờ liệu người Ukraine có thực sự muốn những chiếc xe này hay không — nóc xe tăng là điểm yếu nhất của Abrams và đây là một cuộc chiến máy bay không người lái.” Mặc dù có những câu hỏi nghiêm túc được nêu ra liên quan đến hiệu quả của xe tăng phương Tây tại chiến trường Ukraine, nguồn cung cấp xe tăng Liên Xô của các thành viên NATO ngày càng trở nên khan hiếm, với T-64 tạo thành xương sống của hạm đội Ukraine đang rất khan hiếm bên ngoài đất nước, trong khi kho dự trữ xe tăng T-72 được sử dụng rộng rãi đã phần lớn cạn kiệt bên ngoài Ba Lan. Với năng lực sản xuất xe tăng của riêng Ukraine đã bị suy giảm nghiêm trọng sau khi Liên Xô tan rã, và sau đó biến mất hoàn toàn, nguồn cung cấp xe phương tiện của phương Tây vẫn là phương tiện duy nhất để bổ sung cho tổn thất về thiết giáp.
 

hkm417

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
4,319
Động cơ
77,983 Mã lực
Tuổi
125



 
Chỉnh sửa cuối:

hkm417

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
4,319
Động cơ
77,983 Mã lực
Tuổi
125
“Sẽ đến trong vài tháng nữa”: Máy bay chiến đấu tàng hình thế hệ thứ 5 của Trung Quốc sẵn sàng cho Pakistan; Được trang bị tên lửa PL-17: Truyền thông
Qua
Sakshi Tiwari
-
Ngày 5 tháng 6 năm 2025


Chia sẻ

Facebook


Twitter


WhatsApp


ReddIt


Theo nguồn tin, Pakistan đã sẵn sàng đưa vào sử dụng máy bay chiến đấu tàng hình thế hệ thứ năm FC-31 do Trung Quốc sản xuất để tăng cường sức mạnh không quân, vài tuần sau khi Không quân Pakistan (PAF) tham gia vào một cuộc đụng độ ngắn nhưng dữ dội với Không quân Ấn Độ.
Một quan chức cấp cao giấu tên của Pakistan nói với Janes rằng Trung Quốc sẽ sớm bắt đầu cung cấp cho Không quân Pakistan (PAF) máy bay chiến đấu tàng hình đa năng Shenyang FC-31 “Gyrfalcon”.
Máy bay "sẽ bắt đầu đến trong vòng vài tháng nữa" và xác nhận rằng các phi công của PAF hiện đang ở Trung Quốc để đào tạo lái máy bay, vị quan chức này tuyên bố.
FC-31 được cho là biến thể xuất khẩu của J-35A, máy bay tàng hình thế hệ thứ năm được Trung Quốc ra mắt tại Triển lãm hàng không Chu Hải vào tháng 11 năm 2024.
Vị quan chức này không tiết lộ thời điểm ký kết thỏa thuận mua máy bay hoặc số lượng máy bay cụ thể mà Pakistan sẽ mua.
Theo ấn phẩm này, một nguồn tin nội bộ khác của chính phủ Pakistan đã thông báo vào tháng 5 năm 2025 rằng máy bay FC-31 được mua sẽ được trang bị tên lửa không đối không (AAM) PL-17 của Trung Quốc, có tầm bắn 400 km.
Islamabad lần đầu tiên công bố ý định mua một số lượng không xác định máy bay chiến đấu tàng hình từ Trung Quốc vào tháng 1 năm 2024. Vào thời điểm đó, Tổng tư lệnh Không quân Pakistan khi đó, Thống chế Không quân Zaheer Ahmed Baber Sidhu, tuyên bố rằng "nền tảng để mua máy bay chiến đấu tàng hình J-31 đã được đặt ra" và nó sẽ sớm trở thành một phần trong phi đội của PAF".
Sau đó, vào tháng 12 năm 2024, một loạt báo cáo khác nêu rằng Islamabad sẽ mua khoảng 40 máy bay chiến đấu J-35A, dự kiến sẽ được giao trong vòng 24 tháng.
Thẩm Dương FC-31 - Wikipedia
Thẩm Dương FC-31 – Wikipedia
Không một báo cáo và tuyên bố nào trong số này có thể được EurAsian Times xác minh độc lập, và việc mua lại này cũng chưa được chính phủ Pakistan hoặc Trung Quốc chính thức xác nhận.

Pakistan là quốc gia vận hành thiết bị quân sự Trung Quốc lớn nhất bên ngoài đất nước. PAF trước đó đã đưa vào sử dụng máy bay J-10CE của Trung Quốc vào năm 2022, một máy bay được triển khai trong cuộc xung đột với Ấn Độ vào tháng 5 năm 2025.
Không quân Pakistan tuyên bố đã bắn hạ nhiều máy bay chiến đấu của Không quân Ấn Độ, bao gồm ba máy bay Rafale, bằng cách sử dụng tổ hợp tên lửa tầm xa J-10CE và PL-15E.
Các nguồn tin tại Pakistan nhấn mạnh rằng "thành công" của J-10CE đã củng cố niềm tin của Pakistan vào công nghệ hàng không vũ trụ của Trung Quốc và mở đường cho các vụ mua sắm tiên tiến hơn, như vụ mua FC-31.


Tháng trước, một số báo cáo cho biết Trung Quốc đang đẩy nhanh việc chuyển giao J-35A cho Pakistan, sau khi Bộ trưởng Ngoại giao Pakistan Ishaq Dar hoàn thiện các chi tiết về hậu cần và tài chính trong chuyến thăm Trung Quốc ngay sau Chiến dịch Sindoor.
Đáng chú ý, FC-31 sẽ là nền tảng quân sự lớn đầu tiên của Trung Quốc được Pakistan đưa vào sử dụng sau cuộc đụng độ quân sự với Ấn Độ từ ngày 7 đến ngày 10 tháng 5. Mặc dù đã được lên kế hoạch từ trước và không liên quan trực tiếp đến cuộc xung đột, thời điểm triển khai tiềm năng này lại có ý nghĩa quan trọng, vì bức tranh rõ ràng hơn về tổn thất quân sự của Pakistan hiện đang dần hiện rõ.
Tập tin: J-10CE của Pakistan
Theo báo cáo của phương tiện truyền thông Ấn Độ, Không quân Ấn Độ đã phá hủy sáu máy bay chiến đấu, hai máy bay giám sát giá trị cao, một máy bay vận tải C-130, hơn 30 tên lửa và một số máy bay không người lái trong cuộc xung đột kéo dài bốn ngày kết thúc bằng lệnh ngừng bắn vào tối ngày 10 tháng 5. Báo cáo đã trích dẫn phân tích kỹ thuật về dữ liệu hoạt động để chứng minh cho tuyên bố của mình.
Nếu những tuyên bố này là đúng, PAF có thể cần phải tăng cường sức mạnh không quân để nâng cao năng lực chống lại Không quân Ấn Độ.
Việc đưa vào sử dụng máy bay thế hệ thứ năm của Trung Quốc được cho là thời điểm then chốt đối với PAF do công nghệ tiên tiến và đặc điểm khó phát hiện của máy bay.
Đáng chú ý hơn, máy bay sẽ được trang bị tên lửa PL-17 có tầm bắn 400 km, một bản nâng cấp đáng kể so với tên lửa PL-15E "được cho là" được PAF sử dụng để bắn hạ máy bay chiến đấu của Ấn Độ.
Máy bay FC-31, do Tập đoàn máy bay Thẩm Dương (SAC) của Trung Quốc trực thuộc Tập đoàn công nghiệp hàng không Trung Quốc (AVIC) phát triển, là máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm cỡ trung, một chỗ ngồi, hai động cơ, có khả năng tàng hình tiên tiến, bao gồm thiết kế khó bị phát hiện với đường dốc hút gió quét về phía trước, gờ cửa hút gió siêu thanh không cần phân luồng (DSI) và vật liệu composite để tránh radar băng tần L và băng tần Ku.

Nó được trang bị động cơ WS-19, cung cấp cho máy bay lực đẩy 12 tấn. Máy bay có hai khoang vũ khí bên trong, mỗi khoang có sức chứa hai tên lửa không đối không tầm trung và các giá treo bên ngoài cho nhiều loại bom và tên lửa, bao gồm cả đạn dược không đối đất và không đối đất.
Được thiết kế để chiếm ưu thế trên không, hỗ trợ trên không tầm gần, ngăn chặn trên không và tấn công chính xác, máy bay có radar mảng pha quét điện tử chủ động (AESA) và cảm biến tiên tiến giúp nâng cao nhận thức tình huống.
Việc đưa loại máy bay này vào sử dụng có thể làm thay đổi cán cân khu vực theo hướng có lợi cho Pakistan, điều này giải thích tại sao Trung Quốc lại nhanh chóng xuất khẩu loại máy bay này sang Islamabad.
Khoảng cách năng lực đang hình thành
Việc mua lại này được coi là động thái nhằm đối phó với lực lượng không quân Ấn Độ, hiện đang dựa vào các máy bay chiến đấu thế hệ 4.5 như Rafale và Su-30MKI.
Ấn Độ hiện đang phát triển chương trình Máy bay chiến đấu hạng trung tiên tiến (AMCA) thế hệ thứ năm, với nguyên mẫu dự kiến sẽ ra mắt vào năm 2028.
Tuy nhiên, nếu Pakistan bắt đầu đưa FC-31 vào biên chế trong vài tháng tới, khoảng cách năng lực rõ ràng sẽ tồn tại trong nhiều năm cho đến khi AMCA sẵn sàng đưa vào biên chế.
Một kế hoạch phát triển mười năm do Ấn Độ đặt ra, năm nguyên mẫu và thử nghiệm bay rộng rãi đang được tiến hành. Tuy nhiên, các chương trình máy bay nội địa của Ấn Độ nổi tiếng là chậm trễ, tạo ra sự không chắc chắn và nghi ngờ.
J-35A. Ảnh: Được cung cấp bởi Không quân PLA.
Một số chuyên gia tin rằng việc Pakistan mua máy bay tàng hình thế hệ thứ năm của Trung Quốc sẽ gây ra mối đe dọa cho Ấn Độ.
Máy bay chiến đấu tàng hình có thể thay đổi đáng kể cán cân khu vực. Máy bay chiến đấu tàng hình có tiết diện radar (RCS) nhỏ hơn nhiều so với máy bay chiến đấu không tàng hình. Vì việc phát hiện và theo dõi máy bay chiến đấu dựa trên radar, nên RCS giảm làm suy giảm khả năng phòng không của đối phương.
Cựu chiến binh Không quân Ấn Độ và chuyên gia quân sự, Phi đội trưởng Vijainder K. Thakur (đã nghỉ hưu), trước đó đã lập luận : “Hiệu suất của các hệ thống phòng không giảm sút khi hoạt động chống lại máy bay chiến đấu tàng hình do phạm vi phát hiện thấp hơn. Mặc dù mức độ suy giảm phụ thuộc vào hiệu quả của việc định hình tàng hình, nhưng điều này luôn xảy ra.”
Ông nói thêm: "Trung Quốc được biết là đã phát triển các tên lửa không đối không và không đối đất cho phép máy bay chiến đấu J-35A phóng vũ khí trước khi chúng có thể được theo dõi hiệu quả trên radar của IAF".
Từ Su-57 & F-35 trong một khung hình duy nhất đến mô hình tỷ lệ đầy đủ của AMCA! Tám điểm nổi bật chính của Aero India 2025
Mô hình AMCA được trưng bày tại triển lãm Aero India 2025 diễn ra vào tháng 2 năm 2025.
Tình hình trở nên tồi tệ hơn nhiều đối với Ấn Độ khi đối thủ khác của nước này là Trung Quốc đã vận hành hơn 200 máy bay chiến đấu tàng hình thế hệ thứ năm J-20 và hiện đang vận hành hai nguyên mẫu máy bay phản lực thế hệ thứ sáu khác nhau, cụ thể là J-36 và J-50.
Vào thời điểm Ấn Độ đưa AMCA vào hoạt động, Trung Quốc sẽ tăng đáng kể đội bay J-20 và có thể đưa vào sử dụng máy bay thế hệ thứ sáu. Trong khi đó, Pakistan sẽ vận hành khoảng 30-40 chiếc FC-31. Ngoài ra, Islamabad cũng được cho là đang tham gia vào chương trình máy bay thế hệ thứ năm KAAN của Thổ Nhĩ Kỳ.
Điều này đã chia rẽ cộng đồng chiến lược Ấn Độ, với một bộ phận khẳng định rằng cần phải mua máy bay thế hệ thứ năm, chẳng hạn như Su-57, như một giải pháp tạm thời. Một số chuyên gia đã chỉ ra rằng lời đề nghị của Nga có thể được xem xét, vì nó sẽ đòi hỏi cả sản xuất trong nước và hỗ trợ AMCA.
“Nếu Ấn Độ muốn duy trì chương trình AMCA trong thời gian dài, họ cần một máy bay chiến đấu tạm thời, và Su-57 có thể là lựa chọn tốt hơn”, cựu chiến binh Không quân Ấn Độ, Thống chế Không quân Anil Chopra (đã nghỉ hưu) lập luận. “Có thể đáng để nhanh chóng xây dựng một kho dự trữ lớn các máy bay chiến đấu thế hệ 4.5 như LCA Mk2 và Rafale và mua tên lửa không đối đất tầm xa (BrahMos II) và tên lửa không đối đất tầm xa hơn như Astra III hoặc R-37M của Nga”.
Tuy nhiên, một số cựu lãnh đạo IAF vẫn còn hoài nghi. Cựu lãnh đạo IAF RKS Bhadauria gần đây đã đề xuất rằng Ấn Độ không nên nhập khẩu bất kỳ máy bay nào và thay vào đó tập trung vào AMCA.
“Bây giờ, chính phủ đã đặt niềm tin vào AMCA, và bây giờ chúng ta cần làm mọi thứ với tư cách là một quốc gia để đẩy nhanh AMCA,” Bhadauria nói. “Nguyên nhân gây lo ngại về những gì Pakistan sẽ nhận được từ Trung Quốc trong thời gian tạm thời — có thể là J-20 hoặc J-35 — hãy để họ có được những thứ này. Điều đó sẽ được nghiên cứu. Điều quan trọng là trong thời gian tạm thời, bạn xử lý những mối đe dọa này như thế nào, và có những cách thức và phương tiện để giải quyết mối đe dọa này mà họ sẽ có.”
Hiện tại, có thể khẳng định rằng Pakistan một lần nữa đánh bại Ấn Độ trong việc đưa vào sử dụng máy bay thế hệ tiếp theo tiên tiến, một xu hướng đã thấy rõ từ giữa những năm 1950, khi hai nước bắt đầu xây dựng sức mạnh không quân.
 

hkm417

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
4,319
Động cơ
77,983 Mã lực
Tuổi
125
Chiến tranh Ấn Độ-Pakistan: Vệ tinh quân sự của Trung Quốc giúp Pakistan tấn công Ấn Độ; Delhi nỗ lực thu hẹp 'khoảng cách lớn' với Bắc Kinh
Qua
Ritu Sharma
-
Ngày 4 tháng 6 năm 2025


Chia sẻ

Facebook


Twitter


WhatsApp


ReddIt


Không phải là tin tức mới khi Trung Quốc hỗ trợ Pakistan bằng vũ khí quân sự trong cuộc đối đầu quân sự gần đây với Ấn Độ. Tuy nhiên, ít được thảo luận hơn là sự hỗ trợ mà chòm sao vệ tinh Trung Quốc cung cấp về mặt Tình báo, Giám sát và Trinh sát (ISR) cho Islamabad, và cách New Delhi phản công bằng cách huy động tất cả các tài sản quân sự và dân sự của mình vào không gian.
Quân đội Ấn Độ đang thực hiện các bước gia tăng để xây dựng chòm sao 52 vệ tinh của riêng mình trong năm năm tới, nhằm mục đích tăng cường khả năng do thám từ không gian. Tuy nhiên, kế hoạch đầy tham vọng này đã gặp phải trở ngại vì nỗ lực định vị vệ tinh NVS-02 trên quỹ đạo dự định đã không thành công do động cơ đẩy trên vệ tinh bị hỏng.
Được phóng vào ngày 29 tháng 1 năm 2025, trên tên lửa GSLV-Mk 2, sứ mệnh này đánh dấu lần phóng thứ 100 của ISRO từ sân bay vũ trụ Sriharikota.
Vệ tinh này là một thành phần quan trọng của hệ thống Định vị với Chòm sao Ấn Độ (NavIC) của Ấn Độ, nhằm mục đích cung cấp dịch vụ định vị chính xác trên khắp Ấn Độ và mở rộng tới 1500 km ngoài biên giới nước này.
“Chúng tôi đã rút hết mọi nguồn lực (tài sản không gian dân sự và quân sự) và trao cho lực lượng vũ trang. Chúng tôi hầu như luôn nhìn nhau. Chúng tôi có những khoảng trống, nhưng chúng tôi đã làm tốt hơn nhiều”, một nguồn tin quen thuộc với vấn đề này nói với tờ EurAsian Times về hoạt động trinh sát trên không gian trong chiến tranh Ấn Độ-Pakistan. Nguồn tin thừa nhận rằng Ấn Độ có những khoảng trống, và năng lực không gian của nước này hiện tại không đủ so với Trung Quốc.

Trên thực tế, cái gọi là "chuỗi tiêu diệt" mà Pakistan đạt được với sự trợ giúp của các tài sản vũ trụ của Trung Quốc đã được trích dẫn là lý do đằng sau vụ bắn hạ máy bay chiến đấu của Ấn Độ. Vị quan chức thừa nhận rằng Trung Quốc đang đi trước rất xa khi nói đến các tài sản vũ trụ.
“Họ có nhiều tài sản hơn chúng ta gấp 4-5 lần. Người Trung Quốc có 7 vệ tinh địa tĩnh. Họ có thể nhìn thấy mọi lúc. Nhưng độ phân giải thấp hơn. Chúng rất quan trọng đối với an ninh hàng hải của họ”, vị quan chức này nói thêm.
Kiến trúc không gian của Trung Quốc bao gồm nhiều lớp cơ sở hạ tầng, từ vệ tinh quỹ đạo Trái Đất tầm thấp đến các trạm kiểm soát mặt đất, tất cả đều được kết nối với nhau để tạo thành một mạng lưới kiên cường.

Người Trung Quốc có thể nhìn thấy mọi lúc, nhưng vệ tinh của họ có giới hạn về băng thông, chu kỳ nhiệm vụ và cấu hình quỹ đạo. Tuy nhiên, mặc dù có tài sản không gian, Trung Quốc không thể giúp Pakistan xác định chính xác các tài sản quan trọng của Ấn Độ, chẳng hạn như Hệ thống tên lửa đất đối không tầm xa S-400.

Theo các cơ sở dữ liệu toàn diện , chẳng hạn như cơ sở dữ liệu do Keep Track công bố, Trung Quốc có liên quan đến khoảng 5.330 vệ tinh trên quỹ đạo. Hoa Kỳ dẫn đầu với khoảng 11.655 vệ tinh, và Nga theo sau với khoảng 7.187 vệ tinh.


Ở đây, vệ tinh bao gồm các vật thể được phóng cho mục đích thương mại, khoa học, quân sự và mục đích chung quốc tế—kể cả khi chúng liên quan đến các tác nhân phi chính phủ—và đôi khi thậm chí là cả tàu vũ trụ đã ngừng hoạt động vẫn được theo dõi trên quỹ đạo. Để so sánh, Ấn Độ có 218 vệ tinh.
Vệ tinh Ấn Độ
Phóng vệ tinh Ấn Độ

Thật khó để xác định chính xác thông tin chi tiết về các vệ tinh trinh sát quân sự mà Trung Quốc đang vận hành; tuy nhiên, thông tin nguồn mở cho thấy Trung Quốc có khoảng 30 đến 40 vệ tinh trinh sát đang hoạt động.
Hầu hết trong số này thuộc dòng Yaogan, được thiết kế đặc biệt để cung cấp hình ảnh và các hình thức tình báo tín hiệu khác cho quân đội Trung Quốc. Vì nhiều vệ tinh có chức năng kép và một số tài sản được chính phủ Trung Quốc giữ bí mật, nên tổng số vệ tinh quân sự có thể cao hơn.
Chuỗi tên lửa Yaogan - bao gồm cả vụ phóng Yaogan-41 cho thấy khả năng và số lượng tên lửa của Trung Quốc đang tiếp tục được mở rộng.
Yaogan-41 đảm bảo không ai thoát khỏi vệ tinh gián điệp của Trung Quốc
Vệ tinh cảm biến từ xa Yaogan-41 đã được phóng lên quỹ đạo địa tĩnh (GEO) vào ngày 15 tháng 12 năm 2023. Vệ tinh này dự kiến sẽ cho phép giám sát liên tục Thái Bình Dương và Ấn Độ Dương, cũng như Đài Loan và Trung Quốc đại lục.


Theo chính phủ Trung Quốc, Yaogan-41 là vệ tinh viễn thám quang học dân sự tầm cao dùng để ước tính năng suất cây trồng, quản lý môi trường, dự báo thời tiết và phòng chống thiên tai.
Tuy nhiên, các nhà phân tích phương Tây nhận thấy rằng cùng với các vệ tinh giám sát khác của Trung Quốc, Yaogan-41 được cho là mang lại cho Trung Quốc khả năng chưa từng có trong việc xác định và theo dõi các vật thể nhỏ như ô tô trên toàn bộ khu vực Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương, khiến lực lượng hải quân và không quân của Hoa Kỳ và các quốc gia khác trong khu vực gặp nguy hiểm.
Phần lớn các vệ tinh giám sát hoạt động ở Quỹ đạo Trái đất Thấp, vì việc đưa vệ tinh vào LEO dễ dàng và rẻ hơn. Ngoài ra, vệ tinh ở LEO tạo ra độ phân giải sắc nét hơn vì gần Trái đất hơn. Tuy nhiên, nhược điểm lớn nhất của vệ tinh LEO là thiếu tính liên tục, điều này rất quan trọng đối với hoạt động giám sát.
Một vệ tinh ở LEO mất chưa đầy hai giờ để quay quanh Trái Đất. Vì vậy, nó chỉ có thể giám sát một điểm nhất định trên Trái Đất trong vài phút. Ngoài ra, do cơ học quỹ đạo, có thể mất nhiều giờ hoặc nhiều ngày để vệ tinh đó quay lại cùng một điểm một lần nữa. Tuy nhiên, một chòm sao vệ tinh ở Quỹ đạo Trái Đất Thấp (LEO) có thể giúp giảm thời gian quay lại.

Mặt khác, các vệ tinh trên quỹ đạo GEO có cùng tốc độ với Trái đất. Điều này có nghĩa là chúng nhìn Trái đất như thể nó đứng yên. Chỉ có GEO mới cung cấp một vệ tinh, như Yaogan-41 , với tầm nhìn liên tục về cùng một địa điểm. Một lợi thế bổ sung là vệ tinh GEO từ độ cao 36.000 km có thể nhìn thấy gần một nửa bề mặt Trái đất.
Các vệ tinh Yaogan cũng đóng vai trò quan trọng trong việc hỗ trợ lực lượng tên lửa của Trung Quốc, cung cấp dữ liệu cần thiết để nhắm mục tiêu chính xác các tên lửa đạn đạo và tên lửa hành trình tầm xa.
Có một số vệ tinh địa tĩnh, nhưng chúng chủ yếu dành cho dự báo thời tiết và sử dụng các hệ thống cảm biến từ xa có độ phân giải thấp để theo dõi các đám mây lớn và bão. Chỉ có Trung Quốc và Ấn Độ vận hành các vệ tinh GEO quang học có độ phân giải cao ; tuy nhiên, hệ thống của Ấn Độ có tải trọng đa phổ, không giống như các vệ tinh tương tự của Trung Quốc, mang theo máy ảnh quang học ánh sáng khả kiến .

Những bước tiến nhỏ của Ấn Độ vào không gian
Ấn Độ đã thức tỉnh trước tầm quan trọng chiến lược của các tài sản không gian trong chiến tranh trong Chiến tranh Kargil khi việc Hoa Kỳ từ chối GPS khiến binh lính của họ phải vật lộn khi họ cố gắng đẩy quân nổi dậy Pakistan ra khỏi các vị trí cố thủ của họ. Tuy nhiên, công việc đã diễn ra với tốc độ chậm như sên.
“Chỉ trong vài năm trở lại đây, Ấn Độ mới nhận ra những tác động quân sự của không gian và lực lượng vũ trang Ấn Độ đã bắt đầu tuyên bố sở hữu nó. IAF đã nhận ra việc sử dụng Kautilaya (một hệ thống Tình báo điện tử do bản địa phát triển)”, vị quan chức này nói thêm.
Ấn Độ đã thành lập Cơ quan Không gian Quốc phòng vào năm 2019, dự kiến sẽ phát triển thành Bộ Tư lệnh Không gian hoàn chỉnh. IAF đã hình dung Ấn Độ sẽ có hơn 100 vệ tinh quân sự, cả lớn và nhỏ, trong vòng bảy đến tám năm tới, với sự tham gia tích cực của khu vực tư nhân.

Vệ tinh AI của Trung Quốc
Vệ tinh hỗ trợ AI của Trung Quốc
Để theo kịp với sự phát triển toàn cầu, IAF đang dần mở rộng phạm vi nhiệm vụ của mình từ các hoạt động phản công và phòng thủ trên không sang các hoạt động trong lĩnh vực không gian. Là một phần của quá trình chuyển đổi này, Hệ thống chỉ huy và kiểm soát không quân tích hợp (IACCS) hiện tại sẽ phát triển thành Hệ thống chỉ huy và kiểm soát không quân và không gian tích hợp (IASCCS).
Về phần mình, chính phủ đã rút ngắn thời gian phóng vệ tinh quân sự. Dự án Kautilya của DRDO đã bổ sung thêm khả năng giám sát không gian của Ấn Độ.
Vệ tinh nặng 436 kg, được đặt trên quỹ đạo 749 km, giúp lực lượng vũ trang Ấn Độ xác định chính xác vị trí của radar đối phương bằng cách phát hiện các tín hiệu điện từ mà chúng phát ra. Được chế tạo trong khoảng tám năm, nó mang theo các thiết bị có khả năng phát hiện, định vị và mô tả các tín hiệu điện từ, cụ thể là của radar quân sự.
Vệ tinh thu thập thông tin tình báo hàng đầu của Ấn Độ, EMISAT, đã theo dõi kỹ lưỡng vị trí của Quân đội Giải phóng Nhân dân Trung Quốc (PLA) ở vùng Tây Tạng bị chiếm đóng.

Ấn Độ cũng có một vệ tinh ELINT, được phóng vào năm 2019, đã nhấn mạnh tính hữu ích của nó bằng cách vượt qua vị trí của PLA ở Tây Tạng gần Arunachal Pradesh. Tổ chức Nghiên cứu Không gian Ấn Độ (ISRO) đã phóng 29 vệ tinh, bao gồm EMISAT, từ Hoa Kỳ, Litva, Tây Ban Nha và Thụy Sĩ. Đây là lần đầu tiên cơ quan vũ trụ Ấn Độ phóng các vệ tinh này trên ba quỹ đạo khác nhau.
Việc phóng vệ tinh do thám điện tử là một thành tựu quan trọng đối với Ấn Độ; Trung Quốc đã sử dụng vệ tinh ELINT theo bộ ba, vì một vệ tinh duy nhất sẽ không đủ để xác định chính xác mục tiêu.
Ít nhất ba trong số chúng được yêu cầu để nhận các tín hiệu điện tử từ một mục tiêu trên mặt đất và định vị mục tiêu đó thông qua phép tam giác hóa. Một chòm sao vệ tinh ELINT điển hình bao gồm ba vệ tinh trên quỹ đạo, bay theo đội hình tam giác với độ nghiêng quỹ đạo là 63,4 độ.
Thất bại gần đây trong việc đưa NVS-02 vào quỹ đạo được chỉ định là một trở ngại đối với hệ thống định vị NAVIC của Ấn Độ. Hệ thống vệ tinh định vị Beidou của Trung Quốc đóng vai trò trung tâm trong kiến trúc không gian của Trung Quốc.
Mặc dù là hệ thống dẫn đường dân sự, nhưng nó rất quan trọng đối với quân đội Trung Quốc. Hệ thống này bảo vệ các hoạt động quân sự của Trung Quốc khỏi sự gián đoạn của các cường quốc quân sự khác và cung cấp cho PLA khả năng nhắm mục tiêu chính xác.
Beidou-3 được hoàn thành vào năm 2020 và bao gồm 35 vệ tinh cung cấp dịch vụ định vị, dẫn đường và tính giờ toàn cầu. Hệ thống này cho phép PLA tiến hành các hoạt động quân sự ở bất kỳ nơi nào trên thế giới mà không cần dựa vào GPS, do đó mang lại cho Trung Quốc một lợi thế chiến lược đáng kể.

Ấn Độ mở cửa không gian cho khu vực tư nhân
Vào năm 2024, Ấn Độ đã tuyển dụng các công ty tư nhân để phát triển vệ tinh do thám cấp quân sự cho đất nước. Vệ tinh đầu tiên trong loạt vệ tinh này, do Tata Advanced Systems Ltd (TASL) chế tạo, đã được phóng vào tháng 4 năm 2024.
Vệ tinh trinh sát theo dõi các diễn biến từ hoạt động di chuyển quân đến phóng tên lửa từ độ cao 500 km. Thông tin này hữu ích cho Ấn Độ để theo dõi tài sản của đối phương trong một cuộc xung đột quân sự và nhắm mục tiêu vào chúng nếu cần thiết.
Ấn Độ phụ thuộc vào Hoa Kỳ để có được dữ liệu trinh sát. Các lực lượng vũ trang cần cung cấp tọa độ và thời gian chính xác cho các nhà cung cấp nước ngoài để có được hình ảnh. Kiểm soát mặt đất sẽ được thiết lập tại Bengaluru và được sử dụng để xử lý hình ảnh do vệ tinh gửi.
Đại tá Vinayak Bhatt, cựu quan chức Quân đội Ấn Độ và là nhà phân tích hình ảnh dày dạn kinh nghiệm, gọi đây là "bước đi tuyệt vời" và đã nói với tờ EurAsian Times: "Chúng tôi cũng cần nhiều vệ tinh EO (Quan sát Trái đất) hơn với độ phân giải thời gian cao hơn. Chúng tôi cần nhiều trạm tải dữ liệu hơn và nhiều nhà phân tích hình ảnh hơn. Ngày nay, chúng tôi cần các vệ tinh hỗ trợ AI có thể mang lại cho nhà phân tích lợi thế bổ sung so với đối thủ của chúng tôi".

Quan sát Trái đất (EO) đề cập đến việc sử dụng công nghệ cảm biến từ xa để giám sát đất liền, môi trường biển (bao gồm biển, sông và hồ) và bầu khí quyển. Trước những căng thẳng âm ỉ với Trung Quốc, Ấn Độ đã phóng một loạt vệ tinh hình ảnh radar (RISAT), mở rộng đội tàu từ 12 vệ tinh vào năm 2019 lên 16 vệ tinh.
Ấn Độ đã xây dựng RISAT-2 với tốc độ nhanh hơn sau vụ tấn công khủng bố Mumbai năm 2008. Đây là vệ tinh trinh sát chuyên dụng đầu tiên của Ấn Độ. Vệ tinh này được sử dụng để giám sát biên giới, chống xâm nhập và hoạt động chống khủng bố và đã ngừng hoạt động vào tháng 10 năm 2022.
RISAT-2B, được phóng vào tháng 5 năm 2019, là vệ tinh thứ ba trong loạt vệ tinh này và được lắp radar X-Band nội địa. Vệ tinh này được sử dụng để thu thập hình ảnh điểm có độ phân giải cao với độ phân giải khoảng 0,5 x 0,3 m và có tuổi thọ sứ mệnh là năm năm. RISAT-2BR1 được phóng vào tháng 12 năm 2019 từ SDSC.
Vệ tinh này cũng có thời gian hoạt động là năm năm và được sử dụng cho các mục đích tương tự, với độ phân giải chỉ 0,35 m.
 

hkm417

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-781052
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
4,319
Động cơ
77,983 Mã lực
Tuổi
125
Trong một động thái hiếm hoi, Trung Quốc công bố thông tin chi tiết quan trọng về tên lửa hạt nhân 12.000 km có thể tấn công bất cứ nơi nào ở Hoa Kỳ!
Qua
Sumit Ahlawat
-
Ngày 5 tháng 6 năm 2025


Chia sẻ

Facebook


Twitter


WhatsApp


ReddIt


Được biết đến với chương trình vũ khí hạt nhân bí mật, Trung Quốc lần đầu tiên tiết lộ những thông tin chi tiết quan trọng về một trong những loại vũ khí hạt nhân của nước này.
Trong một động thái hiếm hoi khiến những người theo dõi Trung Quốc bất ngờ, đài truyền hình nhà nước Trung Quốc CCTV đã công bố những thông tin chi tiết quan trọng về một trong những hệ thống tên lửa hạt nhân hàng đầu của nước này, DF-5.
Chương trình hạt nhân của Trung Quốc theo truyền thống được giữ bí mật cao, đặc biệt là liên quan đến khả năng tên lửa và việc triển khai cụ thể, và không rõ lý do tại sao thông tin về DF-5, một tên lửa đạn đạo xuyên lục địa (ICBM), lại được công khai.
Thời điểm tiết lộ cũng rất thú vị, vì nó diễn ra chỉ vài ngày sau Đối thoại Shangri-La 2025 tại Singapore, diễn đàn quốc phòng và an ninh lớn nhất châu Á.
Tại đây, Hoa Kỳ đã đưa ra một thông điệp rõ ràng: Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương là ưu tiên hàng đầu của chính quyền Trump trong bối cảnh nước này coi Trung Quốc đang có hành động hung hăng.

Tại cuộc đối thoại, Bộ trưởng Quốc phòng Hoa Kỳ Pete Hegseth đã kêu gọi các đồng minh châu Á tăng cường phòng thủ để ứng phó với việc Trung Quốc tăng cường quân sự gần Đài Loan.
Hegseth đã nhắc đến Trung Quốc hơn 20 lần trong bài phát biểu đầu tiên của mình tại Shangri-La và đưa ra lời cảnh báo trực tiếp tới Bắc Kinh.
“Bất kỳ nỗ lực nào của Trung Quốc nhằm chinh phục Đài Loan bằng vũ lực sẽ dẫn đến hậu quả tàn khốc cho Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương và thế giới. Không có lý do gì để che đậy điều đó”, Hegseth nói .

Ông cũng nhấn mạnh rằng Hoa Kỳ rất nghiêm túc trong việc chống lại ảnh hưởng ngày càng gia tăng của Trung Quốc ở phương Tây.

“Chúng tôi cũng đang tăng cường an ninh ở Tây Bán Cầu và giành lại Kênh đào Panama khỏi ảnh hưởng xấu của Trung Quốc. Xét cho cùng, đó là địa hình then chốt. Trung Quốc không xây dựng kênh đào đó. Chúng tôi đã làm. Và chúng tôi sẽ không cho phép Trung Quốc biến nó thành vũ khí hoặc kiểm soát nó”, ông nói.


Giọng điệu trong bài phát biểu của Hegseth khiến nhiều người ngạc nhiên. Trung Quốc chắc chắn đã bị bất ngờ.
Ông cho biết: “Nếu biện pháp răn đe thất bại và nếu được Tổng tư lệnh của tôi yêu cầu, chúng tôi đã chuẩn bị thực hiện những gì Bộ Quốc phòng làm tốt nhất – chiến đấu và giành chiến thắng – một cách quyết đoán”.
Việc công khai DF-5 có thể là phản ứng trước bài phát biểu của Hegseth. ICBM DF-5 có tầm bắn 12.000 km và có khả năng vươn tới lục địa Hoa Kỳ cũng như các nước Tây Âu.

Đây có thể là cách Trung Quốc thể hiện năng lực của mình và gửi đi thông điệp rằng Bắc Kinh nghiêm túc trong việc bảo vệ chủ quyền và lợi ích của mình.
DF-5 và khả năng của nó
Ở Trung Quốc, các tiết lộ chính thức thường sử dụng ngôn ngữ mơ hồ, tránh các chi tiết chính xác về vũ khí. Tuy nhiên, chương trình phát sóng ngày 2 tháng 6 là duy nhất ở chỗ nó cung cấp thông tin cụ thể và chuyên sâu về một tên lửa hạt nhân chiến lược của Trung Quốc.
ICBM Đông Phong DF-5B Trung Quốc
ICBM Đông Phong DF-5B
Báo cáo tiết lộ rằng tên lửa hai tầng, được mô tả là "ICBM chiến lược thế hệ đầu tiên" của Trung Quốc, có thể mang một đầu đạn hạt nhân duy nhất có sức nổ từ 3 đến 4 megaton TNT.

Để dễ hình dung, con số này lớn hơn khoảng 200 lần so với hai quả bom nguyên tử mà Hoa Kỳ thả xuống Hiroshima và Nagasaki vào cuối Thế chiến II.
Báo cáo cho biết thêm rằng tên lửa này có tầm bắn tối đa là 12.000 km (7.460 dặm), đủ sức tấn công lục địa Hoa Kỳ và Tây Âu, và có độ chính xác trong phạm vi 500 mét.
Báo cáo cũng cho biết tên lửa này "dài 32,6 mét, đường kính 3,35 mét và trọng lượng phóng là 183 tấn".
Trong chương trình phát sóng, cựu huấn luyện viên Quân đội Giải phóng Nhân dân Trung Quốc Song Zhongping cho biết tên lửa này được phát triển vào đầu những năm 1970 và đưa vào sử dụng năm 1981, đóng vai trò quan trọng trong chiến lược răn đe hạt nhân của Trung Quốc.

“Nếu không có DF-5, Trung Quốc sẽ không được coi là một quốc gia có khả năng tấn công liên lục địa đáng tin cậy. Nó đóng vai trò quan trọng trong sự nổi lên của Trung Quốc như một cường quốc hạt nhân, chứng minh với thế giới rằng Trung Quốc phải được coi trọng”, Song nói.
Theo Missile Threat, một nền tảng chuyên về công nghệ tên lửa, “DF-5 (Dong Feng-5 / CSS-4) là tên lửa đạn đạo liên lục địa (ICBM) đặt trong hầm. Đây là ICBM đầu tiên mà Trung Quốc phát triển và có một trong những tầm bắn xa nhất. Những tên lửa này có khả năng mang tải trọng hạt nhân lớn trên khắp Hoa Kỳ và Tây Âu.”
DF-5 cũng là cơ sở cho một số chương trình quân sự và không gian khác. "Những nỗ lực này bao gồm tên lửa phóng không gian Long March-2C, chương trình ném bom quỹ đạo phân đoạn DF-6 (đã hủy), chương trình hỗ trợ thâm nhập của PRC và DF-5B", báo cáo cho biết.
DF-5B tương tự như khả năng của DF-5, nhưng có thể mang đầu đạn MIRV. Công nghệ MIRV, hay Phương tiện tái nhập mục tiêu độc lập nhiều lần, cho phép một tên lửa mang và phóng nhiều đầu đạn hạt nhân, mỗi đầu đạn có khả năng tấn công một mục tiêu khác nhau trên một khu vực địa lý rộng lớn.
Hơn nữa, vào năm 2017, các phương tiện truyền thông đưa tin rằng Trung Quốc đã thử nghiệm một biến thể mới của tên lửa, DF-5C, được trang bị 10 đầu đạn tái nhập có thể nhắm mục tiêu độc lập (MIRV).
Một lời cảnh báo ẩn giấu cho thế giới?
Cựu huấn luyện viên PLA Song Zhongping cho rằng việc tiết lộ thông tin chi tiết về DF-5 cũng có thể có nghĩa là Trung Quốc hiện đang sở hữu vũ khí hạt nhân và hầm chứa tên lửa tiên tiến hơn nhiều. Do đó, Bắc Kinh cảm thấy tự tin khi công bố các thông số kỹ thuật chính của DF-5 vào phạm vi công cộng.
“Những gì chúng ta đang thấy là sự loại bỏ dần các hệ thống cũ hơn – những hệ thống đã phục vụ mục đích của chúng. Thông điệp rất rõ ràng: Trung Quốc có nhiều khả năng mạnh mẽ hơn nhiều mà họ chưa cho thế giới thấy.”
Điều đáng chú ý là Trung Quốc cũng có ICBM như DF-31 và DF-41 trong kho vũ khí của mình. Năm ngoái, Trung Quốc đã tiến hành thử nghiệm thành công DF-31. Nhân tiện, đây là lần đầu tiên sau bốn thập kỷ, Trung Quốc thừa nhận thử nghiệm ICBM.
Theo SIPRI , Trung Quốc là cường quốc hạt nhân lớn thứ ba thế giới sau Nga và Hoa Kỳ. Vào năm 2024, Bắc Kinh có hơn 500 đầu đạn hạt nhân trong kho vũ khí của mình.
Dữ liệu vũ khí hạt nhân SIPRI năm 2024. Nguồn SIPRI.
Tuy nhiên, theo ước tính của Lầu Năm Góc, Trung Quốc hiện đã có hơn 600 đầu đạn hạt nhân và sẽ có kho vũ khí hơn 1.000 vũ khí hạt nhân vào năm 2030.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top