[Funland] Tin tức kỹ thuật quân sự quốc tế

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,838
Động cơ
138,353 Mã lực

 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,838
Động cơ
138,353 Mã lực
Bất ngờ những vũ khí trăm tuổi tái xuất trên chiến trường Ukraine
Thứ Năm, 06:48, 01/05/2025
VOV.VN trên Google News

VOV.VN - Trong cuộc xung đột Nga-Ukraine, các bên không chỉ triển khai những vũ khí hiện đại như máy bay không người lái, ống ngắm nhiệt và súng trường tiêu chuẩn NATO mà còn những loại vũ khí cổ điển, chẳng hạn như súng trường nạp đạn bằng khóa nòng từ đầu những năm 1900, súng tiểu liên từ Thế chiến II...

Nhiều loại vũ khí trong số này được lấy từ các kho dự trữ từ thời Liên Xô – vốn không được sử dụng trong nhiều thập kỷ qua. Một số do các đối tác nước ngoài cung cấp cho Nga và Ukraine.
bat ngo nhung vu khi tram tuoi tai xuat tren chien truong ukraine hinh anh 1



Súng máy Pulemyot Maxima 1910. Ảnh: GettySúng máy Pulemyot Maxima 1910
Pulemyot Maxima 1910 là súng máy có từ Thế chiến thứ nhất, hiện vẫn nằm trong tay quân đội Ukraine. Súng máy này lần đầu tiên được sản xuất dưới thời Sa hoàng Nicholas II. Đây là bản sao của súng máy Hiram Maxim do nhà phát minh người Mỹ Hiram Stevens Maxim chế tạo vào những năm 1880. Hiram Maxim được coi là loại vũ khí mạnh nhất trong Thế chiến thứ nhất với khả năng sát thương khủng khiếp và cũng là súng máy hoàn toàn tự động đầu tiên trên thế giới.
Hơn một thế kỷ sau, Ukraine đã đưa vũ khí này ra khỏi kho để tái triển khai, đặc biệt quanh khu vực Bakhmut. M1910 có kích thước khá cồng kềnh so với hầu hết súng máy hiện đại, nặng tới 68kg và có tốc độ bắn chậm hơn nhiều (chỉ 600 phát/phút). Ưu điểm là súng sở hữu hệ thống làm mát bằng nước - hệ thống này đặc biệt phù hợp cho tác chiến thời hiện đại và vẫn bắn được đạn 7,62×54mmR.

Theo các chuyên gia quân sự, sở dĩ Ukraine vẫn sử dụng loại vũ khí này là vì nó vẫn hiệu quả. Maxima được làm mát bằng nước do đó nó không quá nóng như súng làm mát bằng không khí hiện đại trong các cuộc giao tranh kéo dài. Loại vũ khí này dễ bảo trì và có thể sử dụng đạn đã lưu hành. Trong hoạt động phòng thủ như giữ chiến hào hoặc củng cố cứ điểm, loại súng này có thể giúp các binh sỹ Ukraine hoàn thành nhiệm vụ.
Ngoài ra, một số đơn vị phòng thủ của Ukraine được cho là khá linh hoạt khi sử dụng Súng máy Pulemyot Maxima 1910. Họ đã dựng các bệ đỡ gắn bốn khẩu súng Maxim cạnh nhau, quay ra 4 phía, tất cả đều bắn đồng bộ. Cách thiết kế này giúp họ có thể quan sát 360 độ, với chế độ vận hành từ xa hoặc bằng các nút điều khiển cơ bản, biến một khẩu súng máy có từ thế kỷ trước thành một loại pháo phòng không tự chế.
Súng trường Mosin-Nagant
Súng trường bắn tỉa Mosin-Nagant, ra mắt lần đầu tiên vào năm 1891, được coi là một trong những trụ cột chính trong kho vũ khí của Sa hoàng và Liên Xô. Hơn một thế kỷ sau, vũ khí này vẫn được sử dụng trên chiến trường ở Ukraine. Lực lượng Nga cũng sử dụng khẩu súng này trong chiến đấu như một loại vũ khí tạm thời.
bat ngo nhung vu khi tram tuoi tai xuat tren chien truong ukraine hinh anh 2

Súng trường bắn tỉa Mosin-Nagant. Ảnh: Wikipedia
Nhiều tân binh mới chưa có kinh nghiệm chiến đấu đã được trang bị súng trường Mosin-Nagant thay vì Kalashnikov tiêu chuẩn. Theo giới phân tích, điều này có thể cho thấy kho dự trữ quân sự của Nga đang cạn kiệt và họ phải triển khai bất cứ loại vũ khí nào vẫn còn sử dụng được. Một số báo cáo cho biết, binh sỹ Nga đã tấn công vào các vị trí của Ukraine bằng súng trường Mosin–Nagant hồi tháng 7/2023.
Súng máy Type 73
Ngoài súng trường Mosin-Nagant, quân đội Nga được cho là cũng sử dụng súng máy Type 73 của Triều Tiên. Được thiết kế vào những năm 1970, Type 73 là một trong những vũ khí ít được biết đến nhất của Bình Nhưỡng. Vũ khí này là một sự kết hợp khác biệt: nó có thể nạp đạn từ cả băng đạn 100 viên hoặc hộp tiếp đạn kiểu AK, và bắn loại đạn vành 7,62×54mmR. Các loại đạn dược này tương thích với loại đạn mà súng trường PKM và Dragunov của Nga sử dụng.
bat ngo nhung vu khi tram tuoi tai xuat tren chien truong ukraine hinh anh 3

Súng máy Type 73. Ảnh: HSUO
Súng máy Type 73 khá cồng kềnh, cũ kỹ và chưa từng được sử dụng ở tuyến đầu ngay cả ở Triều Tiên kể từ những năm 1980. Nhưng nó đã bất ngờ xuất hiện trong cuộc xung đột Nga-Ukraine.
UNITED24 Media đưa tin vào đầu năm 2025 rằng quân đội Ukraine đã thu hồi được một số Type 73 gần Avdiivka. Các chuyên gia cho rằng, nhiều khả năng Triều Tiên đã cung cấp loại súng này cho Nga thông qua Iran.
Súng tiểu liên Thụy Điển
Súng tiểu liên Thụy Điển, tên chính thức là Carl Gustaf m/45, không phải là loại vũ khí phù hợp với cuộc xung đột trong thế kỷ 21. Nhưng nó đã xuất hiện ở Ukraine. Súng tiểu liên 9mm này được Thụy Điển phát triển vào những năm 1940 và trở nên nổi tiếng khi được lực lượng SEAL của Hải quân Mỹ sử dụng. Nó đơn giản, bền bỉ và nhỏ gọn. Đây là những tính năng rất quan trọng, ngay cả trong thời đại mà máy bay không người lái và vũ khí công nghệ cao chiếm ưu thế.
Vào đầu năm 2024, một số hình ảnh trên chiến trường cho thấy vũ khí này đang nằm trong tay quân đội Ukraine. Không rõ liệu vũ khí này được cung cấp chính thức hay thông qua các kênh bí mật, nhưng sự xuất hiện trở lại của nó cho thấy Ukraine và các đối tác đang đào sâu kho dự trữ để trang bị cho các đơn vị chiến đấu của nước này.
Các loại vũ khí khác
Vào tháng 7/2023, một video xuất hiện từ khu vực Luhansk cho thấy binh sỹ dự bị Nga sử dụng các loại vũ khí như súng tiểu liên PPSh-41, PPS-43, súng carbine SKS và thậm chí cả úng tiểu liên M1 Thompson.
PPSh-41 có băng đạn hình trống và tốc độ bắn cao, là một trong những loại vũ khí được Hồng quân sử dụng rộng rãi nhất trong Thế chiến II. Nó bắn đạn Tokarev 7,62×25mm, được thiết kế để chiến đấu cận chiến trong chiến hào và trên đường phố. Mặc dù có hiệu quả, nhưng loại súng này nặng, gây tiếng ồn và không phù hợp với các cuộc đấu súng trong xung đột hiện đại.
PPS-43 là phiên bản khác của PPSh, có cấu tạo đơn giản và nhỏ gọn hơn. PPS-43 có khoang đạn 7,62×25mm, rất dễ sử dụng. Nó không có hộp tiếp đạn dạng trống như phiên bản trước mà sử dụng hộp tiếp đạn dạng thanh tiện dụng hơn.
Súng carbine SKS, được phát triển vào cuối những năm 1940, là một loại súng trường bộ binh Liên Xô tồn tại trong thời gian ngắn, bắn loại đạn cỡ 7,62×39mm. Phương tiện có hộp tiếp đạn cố định và không có khả năng bắn tự động. Dù được xuất khẩu rộng rãi trong Chiến tranh Lạnh, nhưng nó đã nhanh chóng bị loại biên.
Cuối cùng, súng tiểu liên M1 Thompson là vũ khí Mỹ, được cung cấp cho Liên Xô theo chương trình Cho thuê-Cho mượn trong Thế chiến II. Tiểu liên Thompson M1A1 từng được lính Mỹ ưa chuộng bởi độ ổn định, khả năng bắn liên thanh và diệt địch hữu hiệu trong chiến hào. Tuy nhiên, nó nhanh chóng bị thay thế do chi phí chế tạo tốn kém và thời gian xuất xưởng lâu.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,838
Động cơ
138,353 Mã lực
Dự án tàu ngầm mới giúp Ba Lan thách thức vị thế của Nga ở Biển Baltic
Thứ Năm, 06:45, 01/05/2025
VOV.VN trên Google News

VOV.VN - Công ty quốc phòng Hàn Quốc Hanwha Ocean mới đây đã đưa ra một đề nghị đầy tham vọng: cung cấp cho Ba Lan các tàu ngầm KSS-III Batch 2 tiên tiến như một phần trong Chương trình Orka của Warsaw. Động thái này được cho là có thể thay đổi cán cân sức mạnh hải quân ở Biển Baltic.

Theo đề xuất được công bố vào đầu tháng 4/2025, Hanwha Ocean sẽ cung cấp cho Ba Lan 3 tàu ngầm diesel-điện tiên tiến kèm theo gói bảo trì, sửa chữa và đại tu toàn diện, đầu tư vào cơ sở hạ tầng đóng tàu của Ba Lan, và một tàu cho thuê để huấn luyện thủy thủ đoàn.
Tàu ngầm đầu tiên có thể được giao trong vòng 6 năm kể từ khi ký hợp đồng. Cả 3 tàu sẽ được đưa vào biên chế trong lực lượng hải quân Ba Lan trong vòng 8 năm rưỡi.
Kế hoạch này thể hiện quyết tâm của Ba Lan trong việc hiện đại hóa đội tàu lạc hậu và củng cố vị trí chiến lược trong khu vực, trong bối cảnh căng thẳng với Nga ngày càng gia tăng.

Vì sao một nhà đóng tàu Hàn Quốc lại quyết giành hợp đồng hải quân châu Âu và điều gì làm cho KSS-III trở thành một yếu tố có thể thay đổi cục diện trên biển Baltic Ba Lan?
du an tau ngam moi giup ba lan thach thuc vi the cua nga o bien baltic hinh anh 1


Mô hình tàu ngầm KSS-III Batch 2 tại triển lãm hàng hải quốc tế MADEX 2023 ở Busan, Hàn Quốc. Ảnh: Naval NewsTàu ngầm KSS-III Batch 2: Đỉnh cao công nghệ tàu ngầm Hàn Quốc
KSS-III Batch 2, còn được gọi là lớp Dosan Ahn Changho, là đỉnh cao của công nghệ tàu ngầm Hàn Quốc. Tàu do Hanwha Ocean và HD Hyundai Heavy Industries thiết kế và chế tạo, là một phần quan trọng trong nỗ lực hiện đại hóa Hải quân Hàn Quốc.
Với lượng choán nước khi nổi khoảng 3.600 tấn và lượng choán nước khi lặn khoảng 4.000 tấn, chiều dài 89,3 mét và chiều rộng 9,6 mét, KSS-III lớn hơn so với nhiều tàu ngầm hoạt động ở Biển Baltic nhưng vẫn đủ linh hoạt cho các vùng nước nông trong khu vực.
Hệ thống động lực của tàu là một yếu tố nổi bật, kết hợp động cơ diesel-điện với động cơ sử dụng không khí độc lập (AIP). Hệ thống này kết hợp với pin lithium-ion từ Samsung SDI giúp tàu ngầm có thể lặn lâu gấp 3 lần so với phiên bản KSS-III Batch 1 trước đó và giảm tiếng ồn động cơ, tăng cường khả năng tàng hình. Đây là một lợi thế quan trọng ở Biển Baltic, nơi độ sâu trung bình chỉ khoảng 50 mét và luôn có sự hiện diện của các tài sản chống tàu ngầm, săn ngầm của đối phương, chẳng hạn như máy bay tuần tra Nga.
Vũ khí trang bị trên tàu ngầm này cũng là một điểm đáng chú ý. KSS-III Batch 2 được trang bị 6 ống phóng ngư lôi 533mm, có thể phóng các ngư lôi nặng như K761 Tiger Shark của Hàn Quốc hoặc các loại tương đương phương Tây, cũng như các tên lửa chống tàu như Harpoon của Mỹ hay Haeseong của Hàn Quốc.
KSS-III Batch 2 còn được trang bị 10 ống phóng thẳng đứng (VLS), điều hiếm thấy đối với tàu ngầm không chạy bằng năng lượng hạt nhân, có thể phóng tên lửa đạn đạo phóng từ tàu ngầm Hyunmoo-IV-4 hoặc tên lửa hành trình Chonryong. Những vũ khí này có thể tấn công các mục tiêu trên đất liền và biển cách hàng trăm km, mang lại cho Ba Lan khả năng chiến lược chưa từng có trong lịch sử hải quân của nước này.
Hệ thống quản lý tác chiến trên tàu, do Hanwha Systems phát triển, tích hợp một mảng sonar hình móng ngựa từ LIG Nex1, mang lại khả năng phát hiện vượt trội trong môi trường âm học nhiều thách thức của Biển Baltic.
Các cảm biến bổ sung bao gồm sonar phát hiện mìn của Thales, hệ thống hỗ trợ điện tử radar của Indra và ăng-ten quang học Series 30 của Safran, đảm bảo nhận thức tình huống toàn diện. Mức độ tự động hóa cao giúp thủy thủ đoàn có thể rút xuống còn 33 người, mặc dù tàu vẫn đủ chỗ cho 50 người, bao gồm lực lượng đặc biệt cho các nhiệm vụ bí mật.
Hải quân Ba Lan và lực lượng tàu ngầm hiện tại
Năng lực hải quân hiện tại của Ba Lan tương đối khiêm tốn khi so với nhiều nước khác. Hải quân Ba Lan hiện chỉ sở hữu duy nhất một tàu ngầm lớp Kilo thời Liên Xô, là tàu ORP Orzeł được đưa vào biên chế từ năm 1986. Với lượng choán nước 2.450 tấn khi lặn và chiều dài 72,6 mét, tàu lớp Kilo sử dụng động lực diesel-điện và cần phải nổi lên thường xuyên để sạc lại pin.
Vũ khí trang bị của tàu ORP Orzeł bao gồm 6 ống phóng ngư lôi 533mm có thể phóng cả ngư lôi và tên lửa chống hạm, nhưng không có khả năng phóng VLS và hệ thống AIP như KSS-III. Các cảm biến lỗi thời và tiếng ồn cao khiến nó dễ bị các hệ thống chống tàu ngầm hiện đại, đặc biệt là của Hạm đội Baltic Nga, phát hiện.
Ba Lan đã loại biên 4 tàu ngầm lớp Kobben của Na Uy từ năm 2017 đến 2021 và ORP Orzeł là tàu ngầm duy nhất của nước này từ đó tới nay. Chương trình Orka, bắt đầu từ năm 2014 và được tái cấu trúc vào năm 2023, dự kiến mua 3-4 tàu ngầm mới để thay thế đội tàu cũ này, tập trung vào khả năng tàng hình, khả năng phóng tên lửa hành trình và có thể phối hợp với lực lượng NATO.
Lợi thế chiến lược và thách thức của KSS-III
Ưu điểm kỹ thuật của KSS-III mang lại lợi thế chiến lược lớn cho Ba Lan. Hệ thống AIP và pin lithium-ion cho phép nó thực hiện các cuộc tuần tra kéo dài, theo dõi các động thái hải quân của Nga ở Biển Baltic mà không bị phát hiện.
Các ống phóng VLS mang lại khả năng răn đe, cho phép tấn công các cơ sở quân sự của Nga, chẳng hạn như khu vực Kaliningrad, hoặc các tài sản hải quân khác của Moscow từ khoảng cách an toàn. Điều này đánh dấu sự chuyển mình của hải quân Ba Lan từ thế phòng thủ bị động trở thành một lực lượng nắm sức mạnh chủ động.
Với khả năng linh hoạt, tàu ngầm KSS-III có thể thực hiện nhiều nhiệm vụ, bao gồm chống tàu ngầm, chống tàu mặt nước, thu thập thông tin tình báo và rải mìn, đáp ứng nhu cầu của hải quân Ba Lan về một nền tảng đa nhiệm.
Biển Baltic với những vùng nước nông và hẹp đòi hỏi các tàu ngầm có thể hoạt động bí mật và tránh bị phát hiện. KSS-III với lớp phủ âm học chống dội và động cơ ít tiếng ồn giúp tàu rất khó bị phát hiện, thậm chí so với các phiên bản mới hơn của tàu ngầm Kilo của Nga, như dự án 636.3 Varshavyanka.
Đề nghị của Hanwha Ocean không chỉ dừng lại ở việc cung cấp tàu ngầm mà còn bao gồm các giải pháp vận hành và công nghiệp cho Ba Lan. Công ty này đề xuất cho thuê một tàu ngầm lớp Jang Bogo (KSS-I) đã loại biên, là một tàu 1.200 tấn dựa trên thiết kế Type 209 của Đức, để làm nền tảng huấn luyện.
Hải quân Hàn Quốc dự kiến loại biên tàu Jang Bogo vào năm 2027. Sau đó, con tàu sẽ được cải tạo với các hệ thống chỉ huy tương thích với KSS-III, giúp thủy thủ Ba Lan có kinh nghiệm vận hành trước khi nhận tàu ngầm mới.
Giải pháp tạm thời này giúp giảm nguy cơ trì hoãn trong việc đạt được khả năng sẵn sàng chiến đấu, một thách thức thường gặp khi chuyển đổi sang các nền tảng tiên tiến.
Dù sở hữu nhiều điểm mạnh, KSS-III vẫn tồn tại không ít thách thức. Một số sĩ quan tàu ngầm Ba Lan bày tỏ lo ngại rằng lượng giãn nước 3.600 tấn của KSS-III là quá lớn so với vùng biển hẹp và nông như Biển Baltic, khiến họ nghiêng về các thiết kế nhỏ gọn hơn như Type 212CD của Đức. Việc tích hợp các hệ thống phương Tây cũng sẽ đòi hỏi sự phối hợp với các nhà sản xuất châu Âu, có thể phát sinh các rào cản liên quan đến quyền sở hữu trí tuệ, gây phức tạp cho quá trình xuất khẩu và vận hành.
Chi phí cao của chương trình Orka, ước tính vượt mốc 2,5 tỷ USD, có thể tạo thêm áp lực cho ngân sách quốc phòng của Ba Lan, vốn đã bị căng mỏng bởi hàng loạt cam kết mua sắm xe tăng, máy bay và khinh hạm. Trong khi đó, dù trung tâm bảo trì, sửa chữa, đại tu (MRO) do Hanwha đề xuất hứa hẹn mang lại lợi ích lâu dài, nhưng các nhà máy đóng tàu của Ba Lan lại thiếu kinh nghiệm với công nghệ tàu ngầm tiên tiến, đặt ra nghi vấn về khả năng tiếp nhận nhanh chóng kiến thức và công nghệ từ phía Hàn Quốc.
Những rào cản này tuy không phải không thể vượt qua, nhưng vẫn cho thấy rõ rủi ro của việc chọn một nền tảng ngoài châu Âu trong khu vực vốn nằm trong sự chi phối của các công ty quốc phòng Đức và Pháp.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,838
Động cơ
138,353 Mã lực
Nga cải thiện hiệu suất qua thực chiến ở Ukraine khiến NATO lo ngại
Thứ Tư, 06:26, 30/04/2025
VOV.VN trên Google News

VOV.VN - Chuỗi tiêu diệt (kill chain) của Nga, tức quy trình từ khi phát hiện mục tiêu đến khi khai hỏa, hiện đã trở nên nhạy bén và chính xác hơn nhiều so với giai đoạn đầu của cuộc xung đột ở Ukraine.

Federico Borsari, học giả nghiên cứu về công nghệ và đổi mới quân sự tại Trung tâm Phân tích Chính sách châu Âu (CEPA) chia sẻ với Business Insider rằng: "Nga đang thích nghi và chắc chắn đó là điều NATO đã nhận thấy".
Nga hiện đang vượt phương Tây về năng lực sản xuất pháo binh, làm dấy lên nguy cơ rằng NATO sẽ phải đối phó với một đối thủ sở hữu hỏa lực chiến trường vượt trội cùng đội hình máy bay không người lái trinh sát ngày càng hiệu quả.
nga cai thien hieu suat qua thuc chien o ukraine khien nato lo ngai hinh anh 1



Ảnh minh họa: SputnikKhởi đầu không thuận lợi
Một trong những vấn đề nghiêm trọng nhất của Nga ở giai đoạn đầu của cuộc xung đột ở Ukraine là thời gian từ khi phát hiện mục tiêu đến khi khai hỏa còn quá chậm. Việc sử dụng hỏa lực gián tiếp như pháo binh và súng cối mất hàng giờ đồng hồ, còn tên lửa hành trình thì thậm chí còn lâu hơn. Chuyên gia Borsari viết trong một báo cáo công bố hồi đầu tháng 4 rằng, các cuộc tấn công của Nga đôi khi bị trì hoãn tới 4 tiếng đồng hồ, khiến đòn đánh trở nên không hiệu quả vì lực lượng Ukraine đã kịp cơ động sang vị trí khác.

"Đặc biệt đối với tên lửa đạn đạo chiến thuật, tình trạng này xảy ra thường xuyên. Đôi khi thời gian còn kéo dài hơn thế", chuyên gia Borsari nói với Business Insider.
Các nhà nghiên cứu thuộc Viện Các quân chủng thống nhất Hoàng gia Anh (RUSI) có trụ sở tại London cũng nhận định vào tháng 11/2022 rằng các lực lượng Nga "thường bỏ lỡ mục tiêu do những điểm nghẽn tự tạo trong chuỗi tấn công của họ, chủ yếu là do khai hỏa quá muộn".
Một thách thức lớn là hệ thống trinh sát - tấn công của Nga ban đầu hoạt động kém hiệu quả, phụ thuộc vào các vệ tinh lạc hậu và số lượng ít ỏi các máy bay không người lái, vốn không theo kịp nhịp độ tác chiến trên chiến trường.
Nga từng sử dụng các máy bay không người lái trinh sát như Orlan-10 và Forpost trong giai đoạn đầu của chiến dịch quân sự nhưng số lượng không đủ để tạo ra sự khác biệt đáng kể.
Việc lựa chọn mục tiêu cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Đôi khi, lực lượng Nga lãng phí tên lửa chiến thuật để tấn công những nhóm nhỏ bộ binh Ukraine, trong khi chỉ phóng lẻ tẻ vài tên lửa hành trình vào các sân bay quân sự rộng lớn.
Một vấn đề khác là hệ thống chỉ huy và kiểm soát của Nga thời kỳ đầu còn quá cứng nhắc, lạc hậu và hỗn loạn. Sau khi thu thập được thông tin tình báo kịp thời, các đơn vị trên thực địa phải chờ đợi sự phê chuẩn từ nhiều cấp chỉ huy khác nhau trước khi tiến hành khai hỏa.
Sự hỗn loạn càng làm tiến trình bị trì trệ. Nhiều binh lính và sĩ quan Nga thường không nắm rõ khu vực phụ trách của mình, trong khi những vấn đề về liên lạc và công nghệ càng làm trầm trọng thêm tình trạng này.
Chẳng hạn, vào giai đoạn đầu của cuộc xung đột, nhiều đơn vị của Nga không được trang bị các máy tính xách tay Strelets - thiết bị cho phép nhắm vào lực lượng Ukraine một cách hiệu quả, báo cáo của RUSI vào tháng 5/2023 tiết lộ. Phần mềm của Strelets tổng hợp dữ liệu tình báo từ các thiết bị bay không người lái và các đơn vị trinh sát, hiển thị chúng trên bản đồ trực tuyến để các chỉ huy dễ dàng theo dõi.
Tuy nhiên, các nhà nghiên cứu cho biết, ngay cả những đơn vị Nga được cấp máy tính cũng thường để chúng trong hành lý hoặc không biết cách thiết lập sử dụng.
samohodnaya-puskovaya-ustanovka-9p78-1-iskander-m-8u9onwn6-1660773242.t.jpg

Giải mã sức mạnh “kẻ hủy diệt” Iskander-1000 của Nga khiến NATO và Ukraine lạnh gáy

VOV.VN - Hãng thông tấn Sputnik ngày 4/2 cho biết, Nga đang chuẩn bị triển khai phiên bản mới của tên lửa đạn đạo chiến thuật đất đối đất Iskander có tên gọi Iskander-1000 tới Ukraine. Tầm bắn mở rộng và khả năng tiên tiến của tên lửa này dự kiến sẽ làm gia tăng mối lo ngại đối với Ukraine và các quốc gia NATO.
Cách Nga cải thiện chuỗi tiêu diệt
Hiện nay, Nga triển khai hàng loạt thiết bị bay không người lái chiến thuật để tìm kiếm mục tiêu tại Ukraine với hàng trăm hệ thống quan sát ở nhiều độ cao và khoảng cách khác nhau. Đôi khi, các thiết bị tình báo, giám sát và trinh sát (IRS) này có thể phối hợp, cung cấp cho các chỉ huy Nga nhiều góc nhìn khác nhau về cùng một mục tiêu.
Moscow đã đẩy mạnh sản xuất UAV và chúng nhanh chóng trở thành xương sống cho hoạt động trinh sát của Nga. Năm 2023, hãng thông tấn nhà nước TASS đưa tin, nguồn cung cấp UAV Orlan đã tăng hơn 50 lần so với trước đây.
Việc hệ thống phòng không của Ukraine không đủ khả năng ứng phó cũng tạo điều kiện cho Nga tự do triển khai các máy bay trinh sát lớn hơn, cho phép thu thập thông tin tình báo về các hoạt động của Ukraine ở phía sau tiền tuyến và thực hiện các đòn tấn công hiệu quả, tương tự cách Ukraine từng sử dụng HIMARS để tấn công kho đạn và sở chỉ huy của Nga.
Với tầm nhìn chiến trường cải thiện nhờ UAV, Nga ngày càng tận dụng tên lửa đạn đạo tầm ngắn như Iskander-M và bom lượn để tấn công chính xác các mục tiêu giá trị cao ở phía sau tiền tuyến của Ukraine. Khoảng thời gian thiếu hụt đạn pháo trong năm 2023 cũng buộc Nga phải chuyển từ chiến thuật bắn phá ồ ạt sang các đòn tấn công chính xác hơn. Bên cạnh đó, cấu trúc chỉ huy của Nga cũng đã thay đổi so với những ngày đầu chiến sự.
Các nhà nghiên cứu Jack Watling và Nick Reynolds của RUSI cho biết trong một báo cáo năm 2023 rằng, "pháo binh Nga đã bắt đầu tinh chỉnh đáng kể Tổ hợp Tấn công Trinh sát" sau khi chứng kiến quân đội Ukraine phá hủy các kho đạn và trung tâm chỉ huy Nga bằng HIMARS.
"Họ đã tích hợp tốt hơn nhiều UAV hỗ trợ trực tiếp cho các chỉ huy có quyền khai hỏa", các nhà nghiên cứu nhận xét, đồng thời cho biết "pháo binh Nga cũng đã cải thiện khả năng bắn từ nhiều vị trí khác nhau và thực hiện chiến thuật bắn và chạy".
Nga cũng bắt đầu vận hành hệ thống Strelets hiệu quả hơn nhằm nâng cao sự phối hợp trên chiến trường. Các công nghệ khác đang góp phần vào sự thay đổi này.
Tương tự Ukraine, quân đội Nga đã tích hợp các thiết bị dân sự vào hoạt động quân sự như sử dụng điện thoại thông minh và thiết bị truyền tin qua vệ tinh. Cách tiếp cận này giúp các đơn vị cấp thấp trở nên gắn kết hơn và có khả năng kết nối tình báo với lệnh tấn công trong cùng một bức tranh chiến thuật.
Chẳng hạn, vào tháng 10, nhiều binh lính Nga được ghi nhận đã sử dụng ứng dụng nhắn tin Discord để chia sẻ thông tin thời gian thực về chiến trường và phối hợp các đòn tấn công.
Tuy vậy, việc sử dụng các hệ thống dễ tiếp cận này cũng tiềm ẩn rủi ro. Việc dùng điện thoại thông minh trên chiến trường đã dẫn đến nhiều vụ bị đối phương phát hiện, rò rỉ thông tin tình báo và các sự cố khác. Các lãnh đạo quân sự, từ Nga đến Mỹ, đều cảnh báo về nguy cơ này.
NATO tìm cách thích ứng
Chuỗi tiêu diệt nhanh và cải tiến hơn của Nga đồng nghĩa với việc các lực lượng phương Tây sẽ tập trung hơn nữa vào việc huấn luyện binh lính chiến đấu khi di chuyển nhanh và chia nhỏ đội hình nhằm giảm nguy cơ bị tấn công, chuyên gia Federico Borsari nhận định.
"Kể từ khi xung đột ở Ukraine nổ ra, nhu cầu triển khai lực lượng phân tán và phi tập trung đã được NATO đặc biệt nhấn mạnh", ông Borsari nói.
nga cai thien hieu suat qua thuc chien o ukraine khien nato lo ngai hinh anh 2

Ảnh minh họa: Reuters
Việc phân tán lực lượng ngày càng được công nhận là điều tất yếu trong chiến trường hiện đại. Đây cũng là động lực đứng sau các hoạt động huấn luyện mới của phương Tây, chẳng hạn như các chiến dịch điều động máy bay chiến đấu trên đường cao tốc. Tuy nhiên, các chuyên gia cho rằng vẫn còn nhiều việc phải làm.
Sam Cranny-Evans, Giám đốc của công ty tư vấn quốc phòng Calibre Defence (Vương quốc Anh), viết trong một báo cáo cho Trung tâm Phân tích Lịch sử và Nghiên cứu Xung đột rằng, NATO cần chuẩn bị cho một nước Nga nhiều kinh nghiệm hơn và có khả năng chiến đấu với độ chính xác cao.
"Điều này rất quan trọng đối với quân đội Anh và các đồng minh bởi các bằng chứng hiện có cho thấy Nga đã rời xa học thuyết phản pháo mang nặng dấu ấn Liên Xô, để chuyển sang một mô hình tác chiến chính xác, có tính sát thương cao và có thể triển khai trên quy mô lớn", chuyên gia này cho hay.
Nhà phân tích Borsari thì cho rằng, một hành động cấp thiết mà Mỹ và châu Âu có thể thực hiện ngay lúc này là tập trung vào việc phá vỡ ngành sản xuất UAV công nghệ cao và đạn dược chính xác của Nga, vốn phụ thuộc nhiều vào linh kiện nhập khẩu.
"Lệnh trừng phạt của phương Tây, ở một mức độ nào đó, đã làm chậm quá trình Nga mua sắm các linh kiện cần thiết cho sản xuất. Điều này sẽ tác động trực tiếp đến khả năng triển khai lực lượng quy mô lớn và bền vững của Nga", ông Borsari nói.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,838
Động cơ
138,353 Mã lực


 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,838
Động cơ
138,353 Mã lực


 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,838
Động cơ
138,353 Mã lực
Tên lửa Burevestnik - “Át chủ bài” của Nga khiến lá chắn Mỹ lung lay
Thứ Sáu, 06:35, 02/05/2025
VOV.VN trên Google News

VOV.VN - Burevestnik, tên lửa hành trình sử dụng động cơ chạy bằng năng lượng hạt nhân với tầm bắn không giới hạn có thể vô hiệu hóa ngay cả hệ thống lá chắn tham vọng nhất của Mỹ.

Đầu năm nay, Tổng thống Mỹ Donald Trump đã khởi xướng sáng kiến đầy tham vọng mang tên Vòm Vàng (Golden Dome), một kế hoạch quy mô nhằm xây dựng hệ thống phòng thủ tên lửa quốc gia, có khả năng bảo vệ nước Mỹ trước những mối đe dọa hiện đại như tên lửa đạn đạo, vũ khí siêu vượt âm và tên lửa hành trình thế hệ mới. Với mục tiêu trở thành “lá chắn” thế hệ tiếp theo, Vòm Vàng được kỳ vọng sẽ bịt kín các lỗ hổng trong hệ thống phòng thủ và đảm bảo an toàn trước nhiều mối nguy hiểm từ trên không.
Tuy nhiên, ngay cả hệ thống phòng thủ tiên tiến nhất cũng có thể phải đối mặt với những mối đe dọa vượt ngoài khả năng thiết kế ban đầu. Trong khi Washington dốc sức triển khai chương trình Vòm Vàng, Nga cũng đang chuẩn bị đưa vào trang bị một loại vũ khí chưa từng có tiền lệ – tên lửa hành trình sử dụng năng lượng hạt nhân với tầm bay gần như không giới hạn. Đây là mối đe dọa mà Vòm Vàng khó ngăn chặn.
ten lua burevestnik - At chu bai cua nga khien la chan my lung lay hinh anh 1

Nga thử nghiệm tên lửa Burevestnik. Ảnh: BQP NgaThách thức bất ngờ đối với hệ thống phòng thủ mới của Mỹ
Nga hiện đang ở giai đoạn cuối cùng để triển khai một dòng tên lửa hành trình hoàn toàn mới, có khả năng làm thay đổi toàn bộ tư duy về phòng không: tên lửa hành trình sử dụng năng lượng hạt nhân với tầm bắn không giới hạn. Đáng chú ý nhất trong số này là tên lửa Burevestnik.

Không có gì ngạc nhiên khi giới phân tích quốc phòng Mỹ không lường trước được những mối đe dọa phi truyền thống như vậy. Gần đây, các chuyên gia tình báo mã nguồn mở đã chia sẻ hình ảnh vệ tinh cho thấy dấu hiệu xây dựng cơ sở phóng Burevestnik gần thành phố Vologda. Nếu được xác thực, đây có thể là bước đi tiếp theo trong quá trình triển khai một loại vũ khí có thể làm lung lay trật tự ổn định chiến lược toàn cầu.
Nga lần đầu tiên công bố tên lửa Burevestnik trong thông điệp liên bang của Tổng thống Vladimir Putin ngày 1/3/2018. Phương Tây gọi tên lửa này là SSC-X-9 “Skyfall”.
Cái tên “9M730 Burevestnik” thường được sử dụng thực chất không chính xác, vì định danh 9M730 ban đầu là của một phiên bản thuộc hệ thống tên lửa Iskander-M, nhưng đây chỉ là một chi tiết nhỏ trong bức tranh tổng thể.
Theo các báo cáo, Nga đã thử nghiệm Burevestnik trong nhiều năm tại các địa điểm như Novaya Zemlya, bãi thử hải quân Nenoksa gần Severodvinsk và tổ hợp tên lửa Kapustin Yar – nơi có cơ sở hạ tầng chuyên biệt do Tập đoàn năng lượng hạt nhân Rosatom vận hành.
Khoảng 2 năm trước, quá trình phát triển tên lửa này vẫn còn nhiều dấu hiệu chưa hoàn thiện. Tuy nhiên, các thông tin mới nhất cho thấy một bước chuyển lớn: các cơ sở phóng tên lửa này đang được xây dựng.
Burevestnik vận hành như thế nào?
Burevestnik có hình dáng giống như tên lửa hành trình thông thường với phần cánh có thể gấp gọn để dễ dàng phóng từ mặt đất. Ban đầu, tên lửa được đẩy lên bằng động cơ nhiên liệu rắn, sau đó chuyển sang động cơ phản lực sử dụng năng lượng hạt nhân. Về lý thuyết, động cơ này dùng một lò phản ứng hạt nhân nhỏ gọn để làm nóng luồng không khí đi vào, cho phép tên lửa bay liên tục trong nhiều tuần, thậm chí nhiều tháng mà không cần tiếp nhiên liệu.
Một số nguồn tin ước tính tầm bắn của tên lửa lên tới 22.000km – thực tế có thể coi là không giới hạn. Tên lửa này có khả năng bay liên tục trong khu vực xung đột tiềm tàng và chờ lệnh tấn công. Khi nhận lệnh, nó có thể tiếp cận mục tiêu từ những hướng không thể đoán trước, khiến việc đánh chặn gần như bất khả thi.
Về bản chất, Burevestnik được thiết kế như một “vũ khí Ngày Tận Thế”, nền tảng đảm bảo cho đòn tấn công đáp trả nếu chiến tranh hạt nhân xảy ra.
Khả năng xuyên thủng mọi lá chắn
Một tên lửa hành trình sử dụng năng lượng hạt nhân có thể tấn công bất kỳ đâu trên thế giới, từ bất kỳ hướng nào. Nó có thể tận dụng hệ thống liên lạc vệ tinh để thay đổi đường bay, né tránh đánh chặn và thậm chí nhận lệnh mục tiêu mới trong khi đang bay. Tất nhiên, do yêu cầu hàng đầu là đảm bảo an toàn tuyệt đối nên có thể Nga đã phát triển các hệ thống thu hồi chuyên biệt như dù hãm.
Khả năng vận hành động cơ hạt nhân an toàn bắt nguồn từ những đột phá công nghệ mà các nhà khoa học Nga đạt được trong thập niên 1990–2000, khi họ chế tạo thành công các lò phản ứng hạt nhân siêu nhỏ. Những tiến bộ này không chỉ mở đường cho Burevestnik mà còn cho các dự án khác như ngư lôi hạt nhân Poseidon.
Cả Mỹ và Liên Xô đều từng nghiên cứu máy bay chạy bằng năng lượng hạt nhân trong thời kỳ Chiến tranh Lạnh. Dù đầu tư lớn cho các dự án như B-36 hay Tu-95, nhưng cả 2 đều phải từ bỏ vì khó khăn kỹ thuật, chi phí cao và lo ngại an toàn phóng xạ.
Ngày nay, với công nghệ hiện đại hơn, Nga dường như đang tiến gần tới điều mà các kỹ sư thời Chiến tranh Lạnh chỉ dám mơ: một tên lửa hành trình sử dụng năng lượng hạt nhân trên thực tế với tầm bắn không giới hạn.
Burevestnik đã sẵn sàng?
Câu hỏi mà nhiều người quan tâm là liệu Burevestnik đã đủ điều kiện tác chiến hay chưa? Dù thông tin chi tiết vẫn được giữ kín, nhưng các cuộc thử nghiệm trong giai đoạn 2020–2021 tại Kapustin Yar và Nenoksa cho thấy Nga đã đạt được tiến bộ lớn. Việc hoàn thiện các cơ sở phóng cố định cũng là dấu hiệu cho thấy giai đoạn triển khai đang đến gần.
Một số báo cáo cho rằng Nga có thể bắt đầu biên chế tên lửa Burevestnik vào giai đoạn 2025–2026 và có thể triển khai với số lượng lớn. Với tầm bay gần như vô hạn, các tên lửa này có thể tuần tra những khu vực rộng lớn như Bắc Cực, Siberia hoặc Thái Bình Dương mà không bị các hệ thống phòng thủ thông thường phát hiện.
Thách thức lớn nhất đối với chương trình Vòm Vàng của Mỹ sẽ là khả năng phát hiện và theo dõi những tên lửa như Burevestnik. Đây là một nhiệm vụ cực kỳ khó khăn, đòi hỏi sự phối hợp chưa từng có với Hải quân Mỹ và tận dụng tối đa các hệ thống theo dõi từ không gian.
Không gian – Chốt cuối cùng của phòng thủ tên lửa?
Để có thể đối phó với một loại vũ khí như Burevestnik, Mỹ sẽ cần xây dựng một thành phần phòng thủ tên lửa dựa trên không gian. Theo dõi qua vệ tinh, nhận diện nhanh khu vực phóng và đánh chặn kịp thời sẽ là những yếu tố then chốt nhưng chúng đều vượt ngoài khả năng của các hệ thống hiện tại. Ngay cả các tàu chiến trang bị hệ thống Aegis tiên tiến cũng sẽ đối mặt với thách thức rất lớn.
Hiện tại, chưa có lời giải rõ ràng nào để đối phó với những vũ khí như Burevestnik.
Trong khi Washington vẫn đang chạy đua để chuẩn bị, Moscow đã có trong tay một lợi thế lớn, đặc biệt khi tính đến các vũ khí thế hệ mới khác như ngư lôi hạt nhân Poseidon.
Trong cuộc chạy đua mang tính sống còn này, Nga có thể đã “đi trước một nước cờ chiến lược” và đặt Mỹ trước một ván cờ mà Vòm Vàng khó có thể xoay chuyển tình thế.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,838
Động cơ
138,353 Mã lực


 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,838
Động cơ
138,353 Mã lực


 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,838
Động cơ
138,353 Mã lực

 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,838
Động cơ
138,353 Mã lực

 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,838
Động cơ
138,353 Mã lực
Xuồng không người lái (USV) của U cà bắn rơi Su-30 Nga. Lần đầu tiên trong lịch sử chiến tranh.
Ukr đánh hay thế cc nhỉ.
video bắn đâu, ảnh xác máy bay đâu ? toàn tuyên bố mõm style fake news của bọn u lâu nay chứ có gì hơn =))


Nói về fake news thì u là trùm, số 1 thế giới, dùng cả video game để nhận thành tích ảo
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,838
Động cơ
138,353 Mã lực


 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,838
Động cơ
138,353 Mã lực

 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,838
Động cơ
138,353 Mã lực
Vũ khí thay đổi tác chiến hiện đại và có vai trò quyết định ở Ukraine
Chủ Nhật, 07:46, 04/05/2025
VOV.VN trên Google News

VOV.VN - Đại sứ Ukraine tại Anh, đồng thời là cựu Tổng tư lệnh Lực lượng Vũ trang Ukraine - ông Valery Zaluzhny cho biết, cuộc xung đột ở Ukraine đã làm thay đổi mạnh mẽ bản chất của chiến đấu hiện đại với việc UAV trở thành lực lượng quyết định trên chiến trường và khiến các vũ khí hạng nặng trở nên lỗi thời.

Tại Diễn đàn Công nghệ Quốc phòng Ukraine - Vương quốc Anh được tổ chức ở London, ông Zaluzhny nhận định: "Cuộc xung đột ở Ukraine đã trở thành động lực thúc đẩy nhiều yếu tố dẫn đến sự thay đổi trật tự thế giới. Sự thay đổi đó đã xảy ra và điều này không phụ thuộc vào việc các chính trị gia hiện đại có muốn hay không".
Ông cho rằng xung đột Nga - Ukraine cũng đã hoàn toàn biến đổi bản chất của chiến đấu hiện đại.
vu khi thay doi tac chien hien dai va co vai tro quyet dinh o ukraine hinh anh 1


Ảnh minh họa: Reuters
“Vào một buổi sáng mùa hè năm 2023, khi binh lính Ukraine từng bước vượt qua hàng phòng thủ của địch tính từng mét, việc trên bầu trời bất ngờ xuất hiện các thiết bị bay không người lái với quy mô lớn đã dẫn đến sự chuyển đổi toàn bộ cách tổ chức cuộc giao tranh".

Sự phát triển của các UAV, bao gồm cả các loại UAV trinh sát và tấn công, cùng với các hệ thống nhận thức tình huống tiên tiến, đã giúp quân đội có thể quan sát gần như toàn bộ hoạt động của đối phương.
Ông Zaluzhny cho biết rằng xung đột hiện nay đã bước vào một giai đoạn mới, nơi mà các chiến thuật và loại vũ khí truyền thống không còn khả thi nữa.
“Nhờ vào các hệ thống không người lái và công nghệ số, những loại vũ khí quen thuộc đã chi phối chiến tranh suốt hàng thập kỷ giờ chỉ còn là lịch sử. Chúng không còn hiện hữu nữa".
Ông cũng nhấn mạnh rằng những tiến bộ công nghệ, đặc biệt trong lĩnh vực tác chiến điện tử, đã làm cho nhiều loại vũ khí truyền thống trở nên vô dụng.
"Xe bọc thép, từng là trụ cột của các chiến dịch tấn công kể từ năm 1915, nay trở nên dễ tổn thương trước các loại UAV giá rẻ, khiến việc sử dụng chúng trong những hình thức tác chiến khác hiện không còn khả thi. Các loại vũ khí dẫn đường chính xác cao sử dụng hệ thống định vị GPS cũng đã bị suy giảm hiệu quả do sự phát triển của tác chiến điện tử", Đại sứ Ukraine nhận định.
Theo ông Zaluzhny, các UAV không ngừng tạo ra những thách thức mới cho hệ thống phòng không.
“Sự xuất hiện của một số lượng lớn UAV cỡ nhỏ và giá rẻ đã khiến việc sử dụng những tên lửa phòng không cực kỳ đắt đỏ trở nên không phù hợp về mặt kinh tế".
So sánh với Thế chiến I, ông Zaluzhny cho rằng cuộc xung đột hiện nay đang ở trong trạng thái bế tắc ảo vì sự phát triển nhanh chóng của công nghệ đã làm cho các chiến thuật truyền thống trở nên không hiệu quả và các chiến dịch tấn công quen thuộc chẳng khác nào tự sát.
Ông Zaluzhny nhấn mạnh, tình trạng bế tắc hiện nay không chỉ diễn ra trên thực địa mà còn trong chiến lược bởi cả hai bên đều đang vật lộn để thích ứng với những thực tế mới của tác chiến hiện đại.
Cựu Tổng tư lệnh Lực lượng Vũ trang Ukraine cũng cho rằng cuộc xung đột với Nga đang tái cấu trúc trật tự toàn cầu, khi Mỹ cố gắng chuyển gánh nặng an ninh sang châu Âu và điều này có thể báo hiệu sự kết thúc của NATO.
Ông Zaluzhny nhận định, các cuộc đàm phán liên tục giữa Mỹ và Nga có thể sẽ làm tăng quyền lực của Điện Kremlin, đồng thời đặt châu Âu vào tình thế nguy hiểm.

Mỹ chấp thuận bán phụ tùng và thiết bị huấn luyện F-16 cho Ukraine
Thứ Bảy, 08:58, 03/05/2025
VOV.VN trên Google News

VOV.VN - Ngày 2/5, Chính quyền Tổng thống Mỹ Donald Trump thông báo đã chấp thuận việc bán cho Ukraine các phụ tùng thay thế và thiết bị huấn luyện cho máy bay chiến đấu F-16.



Play
Mute

Loaded: 0%


Progress: 0%
Remaining Time -1:05
Trong một tuyên bố, Bộ Ngoại giao Mỹ cho biết đã thông báo cho Quốc hội nước này về thương vụ trị giá 310,5 triệu USD, bao gồm các phụ tùng thay thế, dịch vụ mặt đất và việc "đào tạo nhân viên liên quan đến vận hành và bảo dưỡng" của máy bay chiến đấu F-16.
Bộ Ngoại giao Mỹ nhấn mạnh giao dịch này sẽ đảm bảo việc đào tạo phi công và "tăng khả năng tương tác" giữa lực lượng vũ trang Ukraine với lực lượng vũ trang Mỹ.
my chap thuan ban phu tung va thiet bi huan luyen f-16 cho ukraine hinh anh 1


Ukraine đã nhận được những chiếc F-16 đầu tiên từ các đồng minh phương Tây vào tháng 8/2024. Ảnh: La Libre
Sau hai năm chịu áp lực từ phía Washington, Ukraine đã nhận được những chiếc F-16 đầu tiên từ các đồng minh phương Tây vào tháng 8 năm ngoái.

Theo Tổng thống Volodymyr Zelensky, Kiev đã nhận được thêm một số máy bay F-16 vào tháng 3 vừa qua. Quân đội Ukraine đặc biệt sử dụng lọai máy bay cơ động này để phá hủy các tên lửa của Nga.
Giới chuyên gia nhận định việc có thêm sự hỗ trợ từ phía Mỹ trong việc đào tạo phi công và bảo dưỡng các máy bay F-16 sẽ giúp Kiev bớt khó khăn hơn trong các cuộc đụng độ tầm cao với Nga, nhất là về mặt tinh thần. Mặc dù trên thực tế, quân đội Ukraine liên tục chịu nhiều sức ép từ phía quân đội Nga trong vài tháng vừa qua.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,838
Động cơ
138,353 Mã lực
Rafale F5 mang tên lửa hạt nhân siêu thanh ASN4G xuất hiện vào năm 2035
Thứ Bảy, 05:12, 03/05/2025
VOV.VN trên Google News

VOV.VN - Trong tương lai, tên lửa hạt nhân siêu thanh ASN4G được thiết kế để đổi mới sức mạnh trên không của lực lượng răn đe hạt nhân Pháp, sẽ được triển khai tại Căn cứ Không quân 116 tại Luxeuil-Saint-Sauveur vào năm 2035.

Cải tạo căn cứ Không quân 116

Trong chuyến thăm Căn cứ Không quân 116 tại Luxeuil-Saint-Sauveur, Haute-Saône, Tổng thống Pháp Macron tuyên bố, trong tương lai, tên lửa hạt nhân siêu thanh ASN4G được thiết kế để đổi mới sức mạnh trên không của lực lượng răn đe hạt nhân của Pháp, sẽ được triển khai tại địa điểm này vào năm 2035. Thông báo được đưa ra khi các nước châu Âu tìm cách tăng cường khả năng răn đe hạt nhân trong bối cảnh bất ổn về vai trò mà Mỹ sẽ đảm nhận trong thời gian tới.
rafale f5 mang ten lua hat nhan sieu thanh asn4g xuat hien vao nam 2035 hinh anh 1


Ảnh: Máy bay chiến đấu Rafale của Pháp. Nguồn: armyrecognition.com
Hiện tại, căn cứ không quân có một phi đội Rafale không có khả năng thực hiện các cuộc tấn công hạt nhân. Sau khi triển khai, đây sẽ trở thành căn cứ không quân hạt nhân thứ tư của Pháp. Ba căn cứ khác là - Saint-Dizier, Istres và Avord có tổng cộng 50 máy bay Rafale được trang bị tên lửa siêu thanh ASMPA mang đầu đạn hạt nhân.
Đầu tư 1,5 tỷ euro vào Căn cứ Không quân Luxeuil, sức chứa của căn cứ sẽ tăng gấp đôi, có thể tiếp nhận hơn 2.000 quân nhân và nhân viên dân sự vào năm 2035, củng cố thêm vai trò của căn cứ trong chiến lược phòng không của Pháp. Luxeuil sẽ có phi đội Rafale F5 đầu tiên vào năm 2032 và sẽ đi vào hoạt động một năm sau đó trong khi nhóm máy bay chiến đấu thứ hai sẽ sẵn sàng vào năm 2036.

Ngoài vai trò răn đe hạt nhân, căn cứ sẽ tiếp tục đảm bảo các nhiệm vụ "kiểm soát trên không" và tham gia vào các hoạt động của NATO, đặc biệt là ở sườn phía đông của liên minh. Việc tích hợp máy bay chiến đấu Rafale F5 và tên lửa ASN4G khẳng định tầm quan trọng chiến lược của Luxeuil trong thế phòng thủ của Pháp, kết hợp các nỗ lực hiện đại hóa với việc thích ứng với các thách thức an ninh mới nổi.
Hai phi đội máy bay chiến đấu Rafale F5 (40 chiếc) sẽ được phân bổ đến căn cứ này. Đây là một phần của kế hoạch lớn hơn nhằm hiện đại hóa năng lực không quân Pháp, bao gồm việc đẩy nhanh các đơn đặt hàng Rafale và khoản đầu tư 1,5 tỷ euro nâng cấp cơ sở hạ tầng để có thể lưu trữ tên lửa hạt nhân mới nhất. Mục đích là biến căn cứ này thành một trong những căn cứ tiên tiến nhất trong việc tăng cường khả năng răn đe hạt nhân của Pháp.
Phát triển Rafale F5 và ASN4G
Rafale F5 hiện đang trong quá trình phát triển kết hợp những tiến bộ đáng kể về khả năng kết nối, tác chiến điện tử và ưu thế thông tin. Đây sẽ là máy bay chiến đấu đầu tiên của Pháp tích hợp máy bay không người lái chiến đấu tàng hình có nguồn gốc từ chương trình nEUROn, được thiết kế để hoạt động cùng với máy bay nhằm tăng cường khả năng thâm nhập trong môi trường có tranh chấp và cung cấp khả năng trinh sát tiên tiến.
Rafale là máy bay chiến đấu đa năng có thể thực hiện các chức năng từ nhiệm vụ phòng không/cảnh sát trên không, nhiệm vụ răn đe hạt nhân, triển khai và hỗ trợ sức mạnh cho các nhiệm vụ bên ngoài, nhiệm vụ tấn công sâu, hỗ trợ trên không cho lực lượng mặt đất và nhiệm vụ trinh sát. Nó có phiên bản một chỗ ngồi và hai chỗ ngồi có thể được Lục quân, Không quân và Hải quân sử dụng.
Rafale F5 sẽ tích hợp radar Thales RBEX2 mới, cải thiện phạm vi phát hiện, độ phân giải và sự kết hợp cảm biến, đồng thời mang lại cho phi công khả năng nhận thức tình huống tốt hơn so với các hệ thống radar thế hệ hiện tại. Những cải tiến này cho phép Lực lượng Không quân Chiến lược Pháp (FAS) hoạt động trong các môi trường ngày càng cạnh tranh.
Một tính năng chính của Rafale F5 là khả năng mang tên lửa siêu thanh gắn đầu đạn hạt nhân ASN4G, sẽ thay thế ASMPA - tên lửa siêu thanh được trang bị đầu đạn hạt nhân. ASMPA có tầm bắn 600 km và hiện tại Pháp có 54 tên lửa như vậy. ASN4G là tên lửa siêu thanh hạt nhân không đối đất thế hệ thứ tư, có khả năng tàng hình và cơ động được cải thiện. Được MBDA phát triển, ASN4G sử dụng động cơ phản lực ramjet, đạt tốc độ Mach 6 - 7, có tầm bắn hơn 1.000 km có thể xuyên thủng các hệ thống phòng không tiên tiến.
Tầm bắn của nó sẽ tăng cường tính linh hoạt chiến lược của lực lượng răn đe của Pháp, trong khi kiến trúc tàng hình sẽ giảm khả năng phát hiện của radar, cải thiện khả năng sống sót của nó trong môi trường tác chiến điện tử. Song song với đó, Pháp tiếp tục phát triển phương tiện lướt siêu thanh V-MAX, phản ánh nỗ lực lớn hơn nhằm đa dạng hóa và tăng cường cả khả năng tấn công thông thường và hạt nhân.
Để đáp ứng nhu cầu ngày càng tăng của Không quân Pháp, Dassault Aviation sẽ tăng cường sản xuất Rafale, dần dần đạt tốc độ năm máy bay mỗi tháng. Nỗ lực này nhằm duy trì nguồn cung ổn định cho các lực lượng của Pháp đồng thời thực hiện các cam kết xuất khẩu cho các đối tác Ấn Độ, Ai Cập, Hy Lạp và Indonesia. Trong bối cảnh căng thẳng địa chính trị gia tăng những diễn biến này phản ánh ý định của Pháp củng cố quyền tự chủ chiến lược và duy trì khả năng răn đe hạt nhân trước các mối đe dọa đang phát triển.
Pháp có thể đang tìm cách chia sẻ khả năng răn đe hạt nhân của mình với các đồng minh châu Âu khác theo hình thức tương tự như các thỏa thuận chia sẻ hạt nhân hiện tại của Mỹ với Đức, Italia, Bỉ, Hà Lan và Thổ Nhĩ Kỳ. Tuyên bố của Macron rằng Pháp sẵn sàng cung cấp khả năng răn đe hạt nhân cho các quốc gia thành viên NATO là quan trọng và đại diện cho một sự thay đổi đáng kể trong chính sách hạt nhân của Pháp.
Điều này cho thấy quốc gia này là ứng cử viên nặng ký cho vị trí lãnh đạo ở châu Âu. Quyết định phát triển ASN4G và máy bay chiến đấu được lựa chọn của họ Rafale F5, cùng với việc tái phát triển Căn cứ Không quân Luxeuil, trấn an NATO về cam kết của Pháp không chỉ đối với quyền tự chủ chiến lược của riêng mình mà còn đối với an ninh chung của châu Âu.
Việc bổ sung các tên lửa hạt nhân siêu thanh tầm xa, dự kiến sẽ diễn ra vào những năm 2030, sẽ thúc đẩy đáng kể khả năng răn đe hạt nhân của Pháp. Việc tăng cường kho vũ khí hạt nhân của Paris cũng sẽ được các giới quốc phòng châu Âu hoan nghênh sau những thay đổi chính sách của Mỹ đối với an ninh châu Âu và cuộc chiến ở Ukraine.
 

rugi_vnb

Xe điện
Biển số
OF-673778
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
4,838
Động cơ
138,353 Mã lực
F-16 đấu Rafale: Pakistan “đe dọa” Ấn Độ bằng máy bay chiến đấu Falcon; Liệu máy bay phản lực xuất xứ từ Hoa Kỳ có thể thay thế máy bay chiến đấu Pháp của IAF không?
Qua
Ritu Sharma
-
Ngày 4 tháng 5 năm 2025


Chia sẻ

Facebook


Twitter


WhatsApp


ReddIt


Sau vụ tấn công khủng bố Pahalgam kinh hoàng vào ngày 22 tháng 4 năm 2025, Ấn Độ đã thực hiện một loạt các hành động chiến lược trong khi vẫn giữ quyền hành động động lực vào thời điểm họ lựa chọn. Điều này đã khiến bộ máy quân sự Pakistan phải lo lắng và khiến bộ máy tuyên truyền của họ phải hoạt động quá mức.
Đối tượng bị tuyên truyền là máy bay chiến đấu mới nhất của Không quân Ấn Độ (IAF), Rafale, một phần trong nỗ lực phô trương sức mạnh của Ấn Độ. Pakistan tuyên bố F-16 Fighting Falcons của họ đã đẩy lùi máy bay chiến đấu Rafale do Pháp sản xuất của IAF. Một số báo cáo thậm chí còn tuyên bố đã bắn hạ Rafale.
Trong khi đó, Rafale, ngoài việc tuần tra không phận Ấn Độ, đã thử nghiệm hạ cánh chiến tranh trên Đường cao tốc Ganga ở Uttar Pradesh. Đường băng dài 3,5 km cho phép hạ cánh cả ban ngày và ban đêm, cho phép các hoạt động quân sự diễn ra suốt ngày đêm và đánh giá khả năng tồn tại của đường cao tốc như một đường băng thay thế trong trường hợp khẩn cấp.
Những tuyên bố của Pakistan đã bị các chuyên gia kiểm tra thực tế bác bỏ; tờ EurAsian Times đã xem xét khả năng của hai máy bay chiến đấu - một máy bay chiến đấu của Mỹ gần bốn thập kỷ tuổi và một máy bay chiến đấu của châu Âu được trang bị hệ thống điện tử hàng không mới nhất và được trang bị vũ khí tối tân.
Máy bay F-16 và Rafales chưa bao giờ tham gia các trận không chiến với nhau ngoại trừ trong các cuộc tập trận của NATO, do đó căng thẳng giữa Ấn Độ và Pakistan đã thu hút sự quan tâm của các nhà quan sát quân sự trên toàn cầu.
Việc xếp những chiếc F-16 đã bốn thập kỷ vào cùng hạng với những chiếc Rafales thế hệ 4.5 của Pháp không chỉ gây hiểu lầm mà còn thể hiện sự tự tin thái quá của bộ máy tuyên truyền PAF.
Khi PAF đưa F-16 vào sử dụng, IAF cũng đưa vào sử dụng một số máy bay phản lực chiến đấu, bao gồm Mirage 2000, Jaguar và MiG-29. Những máy bay chiến đấu IAF này đã chứng minh được bản lĩnh của mình trong cuộc chiến Kargil và các cuộc không kích Balakot năm 2019, khi Mirage-2000 đánh lừa hệ thống phòng không của Pakistan và tấn công cơ sở hạ tầng khủng bố trong nước.
Để hiểu được sự bất cân xứng về sức mạnh giữa hai lực lượng không quân, chúng ta hãy phân tích khả năng của máy bay F-16 trong Không quân Pakistan (PAF) và máy bay Rafales trong Không quân Ấn Độ (IAF).
Chim ưng chiến đấu trên bầu trời Nam Á
Năm 1981, Hoa Kỳ đã đồng ý bán máy bay chiến đấu đa năng một động cơ F-16 cho Pakistan theo Chương trình Peace Gate. Vào thời điểm đó, máy bay này là loại máy bay hiện đại nhất, có hệ thống điều khiển fly-by-wire và khả năng cơ động cao.

Những chiếc máy bay phản lực mạnh mẽ này có tốc độ cao lên tới Mach 2 và có thể mang theo vũ khí hạng nặng. Bán kính chiến đấu của nó bị giới hạn ở khoảng 350 dặm và các biến thể trước đó không có tên lửa ngoài tầm nhìn.
Không quân Pakistan đã nhận được tổng cộng 28 chiếc F-16A và 12 chiếc F-16B hai chỗ ngồi trong khoảng thời gian từ năm 1982 đến năm 1986. Những máy bay phản lực chiến đấu này đã được đưa vào các phi đội 9, 11 và 14 của PAF và được triển khai dọc theo biên giới Afghanistan. Vũ khí bổ sung của máy bay phản lực chiến đấu bao gồm hai tên lửa tầm nhiệt AIM-9L tiên tiến và hai tên lửa AIM-9P-4 Sidewinder rẻ hơn.
Tên lửa AIM 9L 'Lima' Sidewinder mang lại cho máy bay F-16 một lợi thế đặc biệt vì chúng có thể tấn công đối thủ từ mọi góc độ, không giống như các tên lửa tầm nhiệt trước đó chỉ khóa mục tiêu từ phía sau máy bay.


Máy bay chiến đấu F-16 của Không quân Pakistan
Không quân Pakistan F-16
Các máy bay F-16A/B của những năm 1980 mang theo công nghệ đối phó điện tử (ECM), cho phép các máy bay F-16 của PAF dễ dàng gây nhiễu radar của đối phương. Không có máy bay chiến đấu nào khác của PAF vào thời điểm đó sở hữu công nghệ này.
Năm 1988, Không quân Pakistan quyết định đặt mua 11 máy bay F-16 A/B mới và mua thêm 60 máy bay chiến đấu loại này vào năm 1989. Tuy nhiên, do tham vọng hạt nhân của Islamabad, quan hệ Hoa Kỳ-Pakistan trở nên tồi tệ hơn và Washington đã áp đặt lệnh cấm vận vũ khí.
Lệnh cấm vận khiến PAF gặp khó khăn trong việc duy trì và vận hành F-16. Không chỉ không có F-16 mới nào được đưa đến mà họ còn không có phụ tùng thay thế. Sự hạn chế đối với phi đội F-16 đã được cảm nhận trong cuộc xung đột Kargil năm 1999.
Năm 1999, F-16 đã bị các máy bay chiến đấu của Ấn Độ có nguồn gốc từ Liên Xô—MiG-29 và MiG-21 đối đầu. Phát biểu với tờ EurAsian Times trước đó , cựu phó tổng tư lệnh Không quân Ấn Độ Anil Khosla (đã nghỉ hưu) cho biết: “Máy bay Mig-29 và Mig-21 đóng vai trò quan trọng trong việc thống trị không phận địa phương bằng cách ngăn chặn máy bay địch can thiệp vào các hoạt động trên không và trên bộ của chúng tôi”.
“Những nỗ lực mà các máy bay này thực hiện trong các cuộc hộ tống phòng không và tuần tra chiến đấu trên không cả ngày lẫn đêm đã chứng minh là một biện pháp răn đe hiệu quả, đảm bảo ưu thế trên không tại địa phương. Đôi khi, các máy bay F-16 của PAF, bay trên quỹ đạo ở phía bên của LOC, đã bị các máy bay chiến đấu phòng không của chúng tôi bay theo một mô hình bảo vệ phía trên cuộc tấn công giữ lại”, Khosla nói thêm.
Điều này khiến PAF phải hợp tác với Trung Quốc để phát triển JF-17 'Thunder'.
Năm 2013, Pakistan đã mua thêm chín chiếc F-16A và bốn chiếc F-16 B trực tiếp từ Jordan. Ngày nay, Pakistan vận hành khoảng sáu mươi sáu chiếc F-16A/B và mười chín chiếc F-16C/D trong bốn phi đội đang hoạt động: Phi đội 'Griffins' số 9 ở Sargodha, phi đội huấn luyện và phòng không 'Sherdills' số 19 ở Thatta, và phi đội đa nhiệm Arrows số 11 đóng tại Shahbaz gần Jacobabad. Căn cứ cuối cùng cũng là nơi đóng quân của phi đội đa nhiệm Falcons số 5, đơn vị F-16C/D duy nhất.

Máy bay F-16A/B đã cũ kỹ và đang dần trở nên lỗi thời, và thân máy bay của chúng sẽ sớm vượt quá tuổi thọ được thiết kế.
Turkish Aerospace Industry đã giúp Pakistan nâng cấp giữa vòng đời (MLU) cho máy bay chiến đấu F-16 của PAF. Vào tháng 6 năm 2009, PAF đã chọn TAI để nâng cấp giữa vòng đời cho 41 máy bay General Dynamics F-16A/B Block-15.
Việc nâng cấp bắt đầu vào năm 2010 và dẫn đến việc lắp đặt radar AN/APG-68(v9), buồng lái mới, Hệ thống chỉ thị gắn trên mũ bay chung (JHMCS), hệ thống tác chiến điện tử và đối phó điện tử mới, và bổ sung cấu trúc để đảm bảo rằng F-16 đạt được tuổi thọ dự kiến là 8.000 giờ một cách an toàn. Chương trình đã hoàn thành vào tháng 9 năm 2014.
Vào tháng 5 năm 2016, Pakistan và Thổ Nhĩ Kỳ đã ký hợp đồng trị giá 75 triệu đô la Mỹ để nâng cấp máy bay F-16 của PAF và tối ưu hóa MLU (Nâng cấp giữa vòng đời) cho các hoạt động ban đêm.
Gần đây nhất, chính quyền Trump, sau khi lên nắm quyền nhiệm kỳ thứ hai, đã phê duyệt gói 397 triệu đô la Mỹ để hỗ trợ phi đội F-16. Bất chấp những nâng cấp, không thể phủ nhận sự mệt mỏi về mặt cấu trúc.
Ngoài ra, PAF theo truyền thống dựa vào phi đội F-16 của mình trong khuôn khổ phòng thủ. Trọng tâm là các vai trò đánh chặn và phản công trên không, phụ thuộc rất nhiều vào sự nhanh nhẹn và tốc độ của F-16. Trong một kịch bản phòng thủ, các phi công F-16 được đào tạo để vượt trội trong các thao tác tầm gần, G cao có thể phá vỡ hiệu quả lợi thế BVR của đối thủ.
Rafales – Sự xuất hiện của “Cơn gió giật”
Trong một thời gian dài, Tên lửa không đối không tầm trung tiên tiến (AMRAAM) trên các máy bay F-16 của PAF đã là nguồn gây kinh hoàng cho IAF. Mẫu AIM-120A/B đầu tiên có tầm bắn lên tới 75 km. Nhưng vào năm 2010, Pakistan đã nhận được một lô AIM-120C-5 , với tầm bắn 100 km.
Tầm bắn của AMRAAM giúp F-16 có lợi thế hơn so với các đối thủ Ấn Độ. Tuy nhiên, sự xuất hiện của máy bay chiến đấu Rafale của Pháp đã thay đổi điều đó. Được trang bị BVRAAM (Tên lửa không đối không ngoài tầm nhìn) Meteor, Rafale là quái thú bay nguy hiểm nhất ở Nam Á.
Meteor đưa F-16 với AMRAAM vào tầm tấn công của Rafales. Ngay cả JF-17, sẽ tạo thành xương sống của sức mạnh không quân Pakistan, cũng dễ bị tổn thương trước Rafales.
Tên lửa thiên thạch
Sau vụ tấn công khủng bố Pahalgam, Pakistan, lo sợ các cuộc tấn công trả đũa từ Ấn Độ, đã đóng không phận của mình đối với máy bay đăng ký của Ấn Độ. Tuy nhiên, không giống như Balakot Strikes, Rafale không cần phải vượt qua biên giới để gây thiệt hại cho cơ sở hạ tầng khủng bố của Pakistan.
Meteor trên Rafales có 'khu vực không thoát' lớn nhất—khu vực mà mục tiêu không thể tránh khỏi bị bắn trúng về mặt động học, hoặc khả năng tiêu diệt là rất cao. Meteor có tầm bắn mở rộng 120 km (so với 100 km của AMRAAM), cho phép nó săn đuổi và tiêu diệt các mối đe dọa ở khoảng cách xa ngay cả trong điều kiện thời tiết khắc nghiệt.
Nói một cách đơn giản hơn, tên lửa Meteor cho phép phi công Ấn Độ tấn công F-16 trước khi chúng phát hiện ra Rafale. AMRAAM của F-16 hiệu quả nhưng có tầm bắn xa hơn. Radar AESA của Rafale tăng cường khả năng bắn phát đầu tiên, khiến F-16 khó trả đũa hơn.
Ngoài ra, máy bay Rafale của Ấn Độ còn được trang bị hệ thống mồi bẫy kéo bằng sợi quang X-Guard, cho phép máy bay tránh được cả tên lửa không đối không và đất đối không.
Tên lửa phóng từ trên không Scalp trên máy bay phản lực Rafale được thiết kế để tấn công các mục tiêu có giá trị cao như radar, căn cứ không quân, cảng và trung tâm liên lạc ở Pakistan. Với khả năng bay tầm xa và tầm thấp, tên lửa có thể hoạt động bất cứ lúc nào trong ngày hay đêm.
Bên cạnh đó, máy bay chiến đấu Rafale của Ấn Độ được trang bị vũ khí thông minh không đối đất Hammer mọi thời tiết. Hammer là vũ khí bắn và quên có tầm bắn 70 km và có khả năng chống nhiễu và lỗi định vị mục tiêu tuyệt vời. Nó có thể được phóng từ tầm bắn nhỏ đến tầm xa hơn là 70 km mà không cần sử dụng GPS.
Khung máy bay nhẹ hơn và tỷ lệ lực đẩy trên trọng lượng cao khiến F-16 trở nên lý tưởng cho các cuộc cơ động cận chiến. Tuy nhiên, hệ thống fly-by-wire và khả năng cơ động vượt trội của Rafale có thể chống lại lợi thế này trong các cuộc giao tranh kéo dài.
máy bay Rafale
Máy bay chiến đấu Rafale
Hệ thống SPECTRA của Rafale, có bộ tác chiến điện tử tiên tiến, giúp phát hiện 40 mục tiêu từ phạm vi 90 dặm. Tuy nhiên, hệ thống này có thể gây nhiễu và đánh lừa radar của đối phương, khiến F-16 khó có thể khóa mục tiêu.
Radar RBE2 AESA của Thales phát hiện các mối đe dọa với độ chính xác cao hơn, giúp phi công Rafale tránh được tên lửa. F-16 của Pakistan không có bộ tác chiến điện tử tiên tiến tương đương, khiến nó dễ bị tổn thương hơn.
Trên lý thuyết, F-16 có tầm bay xa hơn một chút so với Rafale, nhưng IAF đã sử dụng những máy bay phản lực chiến đấu này cho các nhiệm vụ dài ngày. Máy bay Rafale của IAF đã thực hiện các chuyến phà không dừng từ nhà máy Dassault tại Bordeaux đến căn cứ Ambala ở Ấn Độ, sử dụng tiếp nhiên liệu trên không để bay trong gần 8 giờ 45 phút.
Trong cuộc tập trận Gagan Shakti năm 2018, máy bay IAF cất cánh từ các căn cứ không quân phía đông, tấn công các mục tiêu mô phỏng ở bán đảo phía nam Ấn Độ, sau đó tiến đến quần đảo Andaman, thực hiện các nhiệm vụ kéo dài 8-10 giờ. Tầm bay này giúp Rafales có đủ khả năng tấn công Pakistan từ bất kỳ hướng nào họ muốn.
Tóm lại, Rafale của Ấn Độ chiếm ưu thế trong chiến đấu BVR, làm suy yếu khả năng trả đũa của Pakistan. F-16 của Pakistan rất giỏi trong không chiến, nhưng điều đó đòi hỏi phải tiếp cận đối thủ trước, mà Rafale có lợi thế không thể phủ nhận.
Hơn nữa, tác chiến điện tử và tàng hình trực diện mang lại cho Rafale lợi thế quyết định so với F-16 và bất kỳ máy bay nào trong kho vũ khí của Pakistan. Hơn nữa, khả năng nhân đôi lực lượng (Su-30MKI, AWACS) làm nghiêng cán cân về phía Rafale.
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top