Chơi thế khác nào bảo với ae chiến hữu đang nắm giữ trái phiếu Mỹ (hay nôm na đang cho Mỹ vay tiền): tao là thằng bùng tiền, tao thích thì tao làm đấy, ờ, à 

Hình trên của cụ chỉ là phân bổ 6.6k tỉ chứ không phải 22k tỉ, vì Nước ngoài chỉ nắm giữ 30% của Nợ mẽo
Theo hình này thì bản chất là chúng ta nợ nhau, tiền in ra làm ra sau trả cho số tiêu hiện tại. HayHình trên của cụ chỉ là phân bổ 6.6k tỉ chứ không phải 22k tỉ, vì Nước ngoài chỉ nắm giữ 30% của Nợ mẽo
Here’s who owns a record $21.21 trillion of U.S. debt
Americans own 70% of U.S. debt, but China, Japan loom large
View attachment 5473476
![]()
Here’s who owns a record $21.21 trillion of U.S. debt
Who owns a record $21.21 trillion in U.S. national debt? Some 70% is owned by Americans in one form or another. Foreigners own the rest.www.marketwatch.com
Hic, cụ dụng công quá.Bản chất của tiền mặt và trái phiếu chính phủ là như nhau.
Chính phủ Mỹ là 1 chính phủ chi tiêu ngân sách khổng lồ. Khi mua sắm hàng hoá dịch vụ, trả lương cho nhân viên, tiến hành chiến tranh (sau đây gọi tắt là hàng hoá dịch vụ)... thì CP Mỹ đều phải thanh toán. CP Mỹ thanh toán như thế nào?
- Cách 1: Trực tiếp thanh toán bằng tiền mặt. Để có tiền mặt, chính phủ Mỹ thực hiện thu ngân sách, chủ yếu thông qua thuế. Vấn đề là, nước Mỹ thường xuyên chi nhiều hơn thu (ngân sách thâm hụt nặng). Vậy phải làm thế nào?
- Cách 2: Phát hành trái phiếu. Trái phiếu CP Mỹ có thể phát hành trực tiếp cho người bán hàng hoá, dịch vụ cho CP Mỹ, hoặc phát hành cho 1 bên thứ 3 (một ngân hàng chẳng hạn), rồi lấy tiền đó thanh toán cho nhà cung cấp.
Như vậy, bản chất của tiền mặt và của trái phiếu CP Mỹ là như nhau, đều là công cụ tài chính để đổi lấy hàng hoá dịch vụ.
Quốc gia/tổ chức sở hữu USD Mỹ hay trái phiếu CP Mỹ đều có chung 1 mục đích tối hậu là mua sắm hàng hoá của Mỹ (việc các quốc gia/tổ chức/người dân mua bán với nhau bằng USD cũng chỉ để cuối cùng là có được sức mua đối với hàng hoá của Mỹ). Khác nhau chỉ là vấn đề thời gian: Người sở hữu USD Mỹ nắm giữ sức mua ở ngay thời điểm hiện tại; người nắm giữ trái phiếu CP Mỹ nắm giữ sức mua ở thì tương lai (thời điểm trái phiếu đáo hạn).
Giả sử như CP Mỹ từ chối trả nợ trái phiếu CP Mỹ đến hạn do TQ nắm giữ, TQ có lựa chọn khả thi nhất là bán tháo số trái phiếu này ra thị trường quốc tế, nhằm gỡ gạc không ít thì nhiều (lựa chọn khác là TQ gây chiến với Mỹ, nhưng chắc họ không làm thế). Mặc dù số TP CP Mỹ mà TQ giữ chiếm khoảng 5-6% tổng số nợ TP mà CP Mỹ đang có, nó chiếm tới 1/3 tổng số TP CP Mỹ ở nước ngoài, và lớn hơn nhiều lần so với tổng khối lượng giao dịch TP CP Mỹ hàng ngày trên thị trường quốc tế.
Hậu quả trong ngắn hạn là giá giao dịch trái phiếu CP Mỹ tuột dốc, lãi suất danh nghĩa và lãi suất thực của trái phiếu CP Mỹ phát hành mới sẽ tăng lên. Vấn đề là TQ sẽ không bán trái phiếu CP Mỹ để lấy USD, mà lấy 1 đồng tiền khác như EUR chẳng hạn.
Điều này có nghĩa là các tổ chức quốc tế ngoài TQ sẽ nắm giữ một lượng lớn TP CP Mỹ, hay nói cách khác là nắm giữ một lượng lớn sức mua hàng hoá, dịch vụ của Mỹ, vì sớm hay muộn số TP CP này cũng đáo hạn và chuyển thành tiền mặt. Chính các tổ chức này sẽ đưa TP CP Mỹ và tiền mặt về Mỹ, để mua sắm hàng hoá dịch vụ của Mỹ. Cung tiền tại Mỹ sẽ tăng vọt, dẫn tới lạm phát.
Trong dài hạn, Mỹ cơ bản mất hết uy tín hơn 200 năm, TP CP và USD Mỹ không ai dám giữ vì ai cũng sợ bị xù nợ, số này sẽ quay trở về Mỹ thông qua hệ thống ngân hàng. Nói đơn giản: Bây giờ ngoài chợ có 10 hàng thịt, 9 hàng nhận VNĐ, 1 hàng chấp nhận lá mít. Như vậy thì tất cả số lá mít ngoài chợ sẽ bị dồn vào cái hàng thịt chấp nhận lá mít. Người nào sở hữu lá mít sẽ là người phải cầm (vận chuyển) lá mít đến cái cửa hàng thịt.
Còn nếu cụ hỏi về "tiền có chân à", thì em có thể nói luôn là tiền đi máy bay đấy. Những hãng bay như Norsk, American Airlines... đều nhận vận chuyển tiền mặt, vàng... số lượng lớn.
Hồi đó là mua công trái, keke... Nhà em 1 đống đổi được mấy đồng, phát chánKể ra thì trước các cụ nhà ta cũng mua trái phiếu chính phủ sau được trả bằng bát phở bò thì phải
Hồi xưa mua "công trái" là phân bổ "nghĩa vụ" của những gia đình "làm ăn" dư giả, và hoặc là những công nhân NN, coi như tiền "hiến" cho NN chứ chả ai nghĩ sẽ "thu hồi" đượcHồi đó là mua công trái, keke... Nhà em 1 đống đổi được mấy đồng, phát chán
Em nghĩ không có vụ Mỹ không trả nợ đâu, trừ khi hai nước có chiến tranh căng thẳng. Mục đích TQ mua trái phiếu Mỹ là để kiếm tiền lời (mà người ta hay gọi là nợ), và giữ nó như tài sản ổn định cho các ngân hàng TW TQ, đây là lượng USD dự trữ nhằm phục vụ xuất khẩu. Vì TQ muốn giữ đồng NDT thấp, họ phải có lượng USD đủ nhiều để kiểm soát tỉ giá giữa USD và NDT. Giữ lượng USD nhiều dưới dạng trái phiếu Mỹ, ổn định và có lời nhất, dễ chuyển đổi ra tiền mặt nhanh nhất khi cần. TQ sợ bị xù thì cứ bán ra thị trường, biết bao nhiêu nhà đầu tư khắp nơi đang chờ mua.Hic, cụ dụng công quá.
Tiện tay cụ giải thích giúp em xem làm sao mà Mẽo không trả nợ Tung Của được nhỉ? Trái phiếu làm sao ghi được là tờ nào bán cho Tung Của đâu? Tức là đến hạn cứ ông nào Tung Của đến thì không thanh toán hử cụ?
Cụ nói kĩ hơn một chút về xuất khẩu lạm phát cho em mở mang chút được không ạ?
Hiểu như cụ là đúng. Mỹ không phân biệt được ai nắm giữ series trái phiếu nào, do vậy tối đa Mẽo chỉ có 2 giải pháp:Hic, cụ dụng công quá.
Tiện tay cụ giải thích giúp em xem làm sao mà Mẽo không trả nợ Tung Của được nhỉ? Trái phiếu làm sao ghi được là tờ nào bán cho Tung Của đâu? Tức là đến hạn cứ ông nào Tung Của đến thì không thanh toán hử cụ?
Cụ nói kĩ hơn một chút về xuất khẩu lạm phát cho em mở mang chút được không ạ?
Rót cụ ly nữa ko đc. Đây là lý do mà Gadafi, Sadam phải chết và cả Trung đông, OPEC phải dùng $ thanh toán cho dầu mỏ. EU mơ về đồng ơ, china mơ về đồng tệ, Nga mơ về đồng rúp,... độc lập ko bị neo vào $ là chính đáng thôi. Một loạt các nước còn gửi vàng tại Mỹ nữa, sẽ khốn nạn khi Mỹ nói ko nghe ấy chứ.Hiểu như cụ là đúng. Mỹ không phân biệt được ai nắm giữ series trái phiếu nào, do vậy tối đa Mẽo chỉ có 2 giải pháp:
- Chặn các yêu cầu thanh toán tới từ TQ.
- Phong toả tài khoản của TQ tại FED và tại các ngân hàng Mỹ. Nói rõ thêm: Khi Mỹ phát hành TP cho TQ và TQ mua, không nhất thiết TQ phải điều máy bay chở USD cho Mỹ và đem TP về; trong nhiều trường hợp thì CP Mỹ sẽ gửi lệnh thanh toán đến FED hoặc các ngân hàng để làm bút toán kế toán là xong (ghi sổ). Một lượng lớn tài sản của TQ, bao gồm cả USD, vàng, và TP CP Mỹ là nằm trên các bút toán này chứ không được chở trên máy bay về TQ.
Do vậy, những TP nào mà TQ nắm giữ trực tiếp, bằng hiện vật thì TQ vẫn có thể bán ra thị trường quốc tế.
Xuất khẩu lạm phát (hơi dài dòng chút): Hình dung nước VN, người dân thanh toán bằng tiền VNĐ. Giả sử như vì lý do chi tiêu, NHNN của VN in thêm 5% lượng tiền mặt và chi tiêu, lập tức VN sẽ có lạm phát (vì hàng hoá, của cải, sản xuất vẫn thế; chỉ là lượng tiền tăng lên mà thôi). Lạm phát tăng lên, có nghĩa là người dân (những người cầm tiền VNĐ) nghèo đi, sức mua của VNĐ giảm xuống. Nói cách khác, của cải (sức mua) mà người dân có bị chiếm lấy bởi nhà nước. Lưu ý là phát hành tiền (cho không tiền) để bù đắp bội chi bị nghiêm cấm ở VN; NHNN VN vẫn phát hành tiền mới cho CP VN, nhưng nó được thực hiện thông qua vay nợ giữa CP VN và NHNN VN; nó vẫn gây ra lạm phát trong ngắn hạn, nhưng trong dài hạn thì CP VN lại phải thu tiền về (thông qua tăng thuế để tăng thu NS chẳng hạn) để trả nợ NHNN VN.
Nước Mỹ sau WW2 cơ bản không bị thiệt hại gì nặng, trở thành nước chủ nợ tái thiết của châu Âu và Nhật Bản, và sau này là cả Hàn Quốc. Giai đoạn 194x-198x cũng là giai đoạn mà nền sản xuất của Mỹ rất tốt, nước Mỹ là nước SX hàng hoá tốt nhất. Do vậy, các nước châu Âu, Nhật, Hàn đều vay tiền của CP Mỹ bằng đồng USD, và dùng chính tiền ấy mua hàng hoá của Mỹ. Điều này dẫn tới đồng USD trở thành đồng tiền mà quốc gia nào cũng phải dự trữ, được sử dụng chung giữa các nước.
Sở hữu đồng tiền thanh toán và dự trữ quốc tế là thế mạnh đáng sợ của Mỹ. Đợt Covid vừa rồi CP Mỹ chi hàng nghìn tỷ USD trong một khoảng thời gian rất ngắn có vài tháng, toàn bộ đều lấy nguồn từ việc FED phát hành thêm tiền cho CP Mỹ thông qua vay nợ (giống như VN).
Nếu như chỉ có dân Mỹ nắm giữ đồng USD thì trong ngắn hạn (độ vài năm) lạm phát sẽ lên rất cao, mấy chục %, trước khi giảm xuống do CP Mỹ thu tiền về để trả nợ FED (lúc này sẽ có giảm phát do cung tiền giảm).
Nhưng vấn đề là cả thế giới nắm giữ USD, lạm phát này sẽ do cả thế giới cùng phải gánh. Thứ nhất là mức độ lạm phát sẽ không cao lắm (vì cả thế giới gánh thì nhẹ gánh hơn là một mình Mỹ gánh). Thứ hai là Mỹ "xuất khẩu" được lạm phát ra bên ngoài cho các quốc gia và tổ chức sở hữu USD và "nhập khẩu" về sức mua: sức mua của người khác/các quốc gia khác bị Mỹ chiếm lấy.
Thế nên TQ mới thèm muốn đưa đồng CNY trở thành đồng tiền quốc tế.
Hiện giờ ít ai nắm tờ trái phiếu mà dùng tài khoản mở tại các công ty chứng khoán, rồi mấy cty chứng khoán đó cũng mở lại tài khoản tại ngân hàng trung ương Mỹ. Khi giao dịch cũng toàn là chuyển khoản. Nếu cần thì thống kê rồi chặn được, bằng cách yêu cầu tất cả các công ty chứng khoán Mỹ phong tỏa tài khoản TQ.Hic, cụ dụng công quá.
Tiện tay cụ giải thích giúp em xem làm sao mà Mẽo không trả nợ Tung Của được nhỉ? Trái phiếu làm sao ghi được là tờ nào bán cho Tung Của đâu? Tức là đến hạn cứ ông nào Tung Của đến thì không thanh toán hử cụ?
Cụ nói kĩ hơn một chút về xuất khẩu lạm phát cho em mở mang chút được không ạ?
Đa tạ cụ Chúa tểHiểu như cụ là đúng. Mỹ không phân biệt được ai nắm giữ series trái phiếu nào, do vậy tối đa Mẽo chỉ có 2 giải pháp:
- Chặn các yêu cầu thanh toán tới từ TQ.
- Phong toả tài khoản của TQ tại FED và tại các ngân hàng Mỹ. Nói rõ thêm: Khi Mỹ phát hành TP cho TQ và TQ mua, không nhất thiết TQ phải điều máy bay chở USD cho Mỹ và đem TP về; trong nhiều trường hợp thì CP Mỹ sẽ gửi lệnh thanh toán đến FED hoặc các ngân hàng để làm bút toán kế toán là xong (ghi sổ). Một lượng lớn tài sản của TQ, bao gồm cả USD, vàng, và TP CP Mỹ là nằm trên các bút toán này chứ không được chở trên máy bay về TQ.
Do vậy, những TP nào mà TQ nắm giữ trực tiếp, bằng hiện vật thì TQ vẫn có thể bán ra thị trường quốc tế.
Xuất khẩu lạm phát (hơi dài dòng chút): Hình dung nước VN, người dân thanh toán bằng tiền VNĐ. Giả sử như vì lý do chi tiêu, NHNN của VN in thêm 5% lượng tiền mặt và chi tiêu, lập tức VN sẽ có lạm phát (vì hàng hoá, của cải, sản xuất vẫn thế; chỉ là lượng tiền tăng lên mà thôi). Lạm phát tăng lên, có nghĩa là người dân (những người cầm tiền VNĐ) nghèo đi, sức mua của VNĐ giảm xuống. Nói cách khác, của cải (sức mua) mà người dân có bị chiếm lấy bởi nhà nước. Lưu ý là phát hành tiền (cho không tiền) để bù đắp bội chi bị nghiêm cấm ở VN; NHNN VN vẫn phát hành tiền mới cho CP VN, nhưng nó được thực hiện thông qua vay nợ giữa CP VN và NHNN VN; nó vẫn gây ra lạm phát trong ngắn hạn, nhưng trong dài hạn thì CP VN lại phải thu tiền về (thông qua tăng thuế để tăng thu NS chẳng hạn) để trả nợ NHNN VN.
Nước Mỹ sau WW2 cơ bản không bị thiệt hại gì nặng, trở thành nước chủ nợ tái thiết của châu Âu và Nhật Bản, và sau này là cả Hàn Quốc. Giai đoạn 194x-198x cũng là giai đoạn mà nền sản xuất của Mỹ rất tốt, nước Mỹ là nước SX hàng hoá tốt nhất. Do vậy, các nước châu Âu, Nhật, Hàn đều vay tiền của CP Mỹ bằng đồng USD, và dùng chính tiền ấy mua hàng hoá của Mỹ. Điều này dẫn tới đồng USD trở thành đồng tiền mà quốc gia nào cũng phải dự trữ, được sử dụng chung giữa các nước.
Sở hữu đồng tiền thanh toán và dự trữ quốc tế là thế mạnh đáng sợ của Mỹ. Đợt Covid vừa rồi CP Mỹ chi hàng nghìn tỷ USD trong một khoảng thời gian rất ngắn có vài tháng, toàn bộ đều lấy nguồn từ việc FED phát hành thêm tiền cho CP Mỹ thông qua vay nợ (giống như VN).
Nếu như chỉ có dân Mỹ nắm giữ đồng USD thì trong ngắn hạn (độ vài năm) lạm phát sẽ lên rất cao, mấy chục %, trước khi giảm xuống do CP Mỹ thu tiền về để trả nợ FED (lúc này sẽ có giảm phát do cung tiền giảm).
Nhưng vấn đề là cả thế giới nắm giữ USD, lạm phát này sẽ do cả thế giới cùng phải gánh. Thứ nhất là mức độ lạm phát sẽ không cao lắm (vì cả thế giới gánh thì nhẹ gánh hơn là một mình Mỹ gánh). Thứ hai là Mỹ "xuất khẩu" được lạm phát ra bên ngoài cho các quốc gia và tổ chức sở hữu USD và "nhập khẩu" về sức mua: sức mua của người khác/các quốc gia khác bị Mỹ chiếm lấy.
Thế nên TQ mới thèm muốn đưa đồng CNY trở thành đồng tiền quốc tế.
Nên mở sang Mỹ và Ấn thôi cho an tâm cụ nhỉ.Mới có thông báo VN mở đường bay với Trung Quốc luôn hả các bác? Em không hiểu kiểu gì nữa, bên đó là ổ dịch mà, Việt Nam nhập cảnh kiểu này không kiểm soát nổi lại cách ly nữa thì khỏi làm ăn gì luôn