- Biển số
- OF-796154
- Ngày cấp bằng
- 9/11/21
- Số km
- 1,255
- Động cơ
- 59,961 Mã lực
Rất mong Cuba sớm đc bỏ cấm vận
Hồi tháng 4 e hụt chuyến sang CB vì gửi hành lý xong rồi thì nhận kq dương tính covid an ninh phải lội ngược lấy vali trả lại. Trước chuyến đi thì được truyền tai thông tin sang đó không đề cập trao đổi kinh nghiệm đổi mới của mình với bạn. Hình như mình từng nhiệt tình rồi nhưng kết quả k tới thì phải.VN anh em thân thiết với Cu3 thế mà k mách anh em cách để thoát cấm vận của mẽo nhỉ? Giờ mà vẫn phải xin viện trợ gạo thì đủ biết nó bi đát như thế nào rồi.
Em thì làm đủ thứ, đã tiếp xúc với anh em Cuba nhiều lần, từ phái đoàn ngoại giao đến người nông dân, và đã sang Cuba ở.Chắc cụ làm bên ngoại giao hay thương mại gì đó ạ? Ae Cuba sag đây ngoài tivi thì còn mua gì nữa cụ? Chị e cuba thì tỷ lệ gốc âu nhiều hơn gốc phi nên chắc cũng ngon lành. Mong cụ chia sẻ thêm vs ae ofer.
VN tư vấn nhiệt tình cho Cuba gian đoạn đàm phán với Obama. Nhưng Cuba cắn chặt điều khoản bắt Mỹ phải bồi thường 300 tỷ USD thì mới chịu hạ mình chơi với Mỹ. Mỹ nghe xong chán không muốn đàm phán nữa, VN cũng chán không tư vấn được nữa nên giải tán tất cả về nhà. Sang đến đời Trump thì Cuba đổi ý nhưng không kịp nữa vì Trump không quan tâm Cuba.
Cu ba luôn muốn đàm phán ở thế cửa trênChắc cú là 2 bên đã tiếp xúc với nhau nên dười obama mới đi đến gần ký kết...nhưng thời trump thì chính sách của Mỹ thay đổi. Nhìn iran thử coi ký hiệp định rùi mà vẫn bị Mỹ dưới thời trump bị vứt sọt rác đó thui.
Nên chính nước Mỹ mới là vấn đề...đã không muốn thì các yêu cầu cũng chỉ là yêu cầu thui.
Chị ý tầm 80 kg, nước da không được sáng cho lắm, giống mấy cái chị ở ban nhạc Boney M.Thế cụ có vào ngủ ko?
1 số cụ đã gặp Mỹ đen bảo ko, 1 số cụ chưa gặp bảo có, 1 số cụ thì cổ vũ!!!!Chị ý tầm 80 kg, nước da không được sáng cho lắm, giống mấy cái chị ở ban nhạc Boney M.
Em đợt ý 56 kg.
Theo ý kiến của cụ thì em có nên vào không?
VN ngủ thì CB thức. CB ngủ thì VN gác..cụ cứ thế mà làm.Chị ý tầm 80 kg, nước da không được sáng cho lắm, giống mấy cái chị ở ban nhạc Boney M.
Em đợt ý 56 kg.
Theo ý kiến của cụ thì em có nên vào không?
Thế còn cụ. Nếu là cụ thì cụ vào không ?Thế cụ có vào ngủ ko?
Muốn lắm chứ... trước thời obama đã gần như tiến tới 1 thoả thuận nhưng trump, biden thì không chiụ. Cái naỳ chủ yếu phía Mỹ chứ cuba muốn cũng chẳng được.
Câu chuyện là thế này cụ ạ: Thời Obama coi trọng cải thiện quan hệ với Cuba, đầu tiên là nới lỏng du lịch, kiều hối, và đến nhiệm kỳ 2 (2012-2016) thì bắt đầu đàm phán bình thường hóa quan hệ, giống VN và Mỹ những năm 1992-1995.Xin phép rachfan giai thích vụ này ạ, em tìm comment của cụ mà không thấy
Giống mình những năm 7x.Câu chuyện là thế này cụ ạ: Thời Obama coi trọng cải thiện quan hệ với Cuba, đầu tiên là nới lỏng du lịch, kiều hối, và đến nhiệm kỳ 2 (2012-2016) thì bắt đầu đàm phán bình thường hóa quan hệ, giống VN và Mỹ những năm 1992-1995.
Tuy nhiên khác với VN, lúc đàm phán với Mỹ thì hầu như tất cả lãnh đạo đều đồng lòng, còn Cuba năm 2014-15 thì 2 phái cải cách và bảo thủ lại không thỏa thuận được với nhau. Phái bảo thủ chủ trương ăn thua đủ với Mỹ, mà rõ rệt nhất là bắt Mỹ đền bù cho các thiệt hại mà cấm vận đã gây ra từ 1961 đến lúc đó.
Trong phiên đàm phán thứ 2 (2015) Mỹ ước tính tổng giá trị các tài sản Cuba đã tịch thu của Mỹ năm 1960-1961 là 2 tỉ đô. Phía Mỹ giảm xuống còn 800 triệu và muốn Cuba trả trong 10 năm. Nhưng phái bảo thủ Cuba đưa ra con số thiệt hại vì cấm vận từ 1961 đến 2014 là 300 tỉ đô và bảo "nếu chúng tôi trả các ông 800 triệu thì các ông phải trả lại 200 tỉ", cộng thêm những lời lẽ rất gay gắt. Đàm phán thế là đổ bể.
Đến thời Trump thì như tất cả các Tổng thống đảng Cộng hòa, Mỹ lại làm gắt chính sách với Cuba, còn Biden thì vì có quá nhiều thứ khác quan trọng hơn nên không để ý đến Cuba nữa.
Công nhận, ngoại giao nhân dân thế là chưa được rồi.Về mặt ngoại giao thì cụ như thế là chưa hoàn thành nhiệm vụ rồi![]()
Có đợt em còn thấy vedeo ông Obm nhảy đầm ở CB thì phải . Hay em nhớ nhầm cụ nhỉ ?Câu chuyện là thế này cụ ạ: Thời Obama coi trọng cải thiện quan hệ với Cuba, đầu tiên là nới lỏng du lịch, kiều hối, và đến nhiệm kỳ 2 (2012-2016) thì bắt đầu đàm phán bình thường hóa quan hệ, giống VN và Mỹ những năm 1992-1995.
Tuy nhiên khác với VN, lúc đàm phán với Mỹ thì hầu như tất cả lãnh đạo đều đồng lòng, còn Cuba năm 2014-15 thì 2 phái cải cách và bảo thủ lại không thỏa thuận được với nhau. Phái bảo thủ chủ trương ăn thua đủ với Mỹ, mà rõ rệt nhất là bắt Mỹ đền bù cho các thiệt hại mà cấm vận đã gây ra từ 1961 đến lúc đó.
Trong phiên đàm phán thứ 2 (2015) Mỹ ước tính tổng giá trị các tài sản Cuba đã tịch thu của Mỹ năm 1960-1961 là 2 tỉ đô. Phía Mỹ giảm xuống còn 800 triệu và muốn Cuba trả trong 10 năm. Nhưng phái bảo thủ Cuba đưa ra con số thiệt hại vì cấm vận từ 1961 đến 2014 là 300 tỉ đô và bảo "nếu chúng tôi trả các ông 800 triệu thì các ông phải trả lại 200 tỉ", cộng thêm những lời lẽ rất gay gắt. Đàm phán thế là đổ bể.
Đến thời Trump thì như tất cả các Tổng thống đảng Cộng hòa, Mỹ lại làm gắt chính sách với Cuba, còn Biden thì vì có quá nhiều thứ khác quan trọng hơn nên không để ý đến Cuba nữa.
Cụ nói cái gì cũng đúng. Nhưng, cụ cẩn thận khéo mấy ông đi tuần tra các ông ý lại khép cụ vào tội chính trị, các ông ý khóa cụ.Câu chuyện là thế này cụ ạ: Thời Obama coi trọng cải thiện quan hệ với Cuba, đầu tiên là nới lỏng du lịch, kiều hối, và đến nhiệm kỳ 2 (2012-2016) thì bắt đầu đàm phán bình thường hóa quan hệ, giống VN và Mỹ những năm 1992-1995.
Tuy nhiên khác với VN, lúc đàm phán với Mỹ thì hầu như tất cả lãnh đạo đều đồng lòng, còn Cuba năm 2014-15 thì 2 phái cải cách và bảo thủ lại không thỏa thuận được với nhau. Phái bảo thủ chủ trương ăn thua đủ với Mỹ, mà rõ rệt nhất là bắt Mỹ đền bù cho các thiệt hại mà cấm vận đã gây ra từ 1961 đến lúc đó.
Trong phiên đàm phán thứ 2 (2015) Mỹ ước tính tổng giá trị các tài sản Cuba đã tịch thu của Mỹ năm 1960-1961 là 2 tỉ đô. Phía Mỹ giảm xuống còn 800 triệu và muốn Cuba trả trong 10 năm. Nhưng phái bảo thủ Cuba đưa ra con số thiệt hại vì cấm vận từ 1961 đến 2014 là 300 tỉ đô và bảo "nếu chúng tôi trả các ông 800 triệu thì các ông phải trả lại 200 tỉ", cộng thêm những lời lẽ rất gay gắt. Đàm phán thế là đổ bể.
Đến thời Trump thì như tất cả các Tổng thống đảng Cộng hòa, Mỹ lại làm gắt chính sách với Cuba, còn Biden thì vì có quá nhiều thứ khác quan trọng hơn nên không để ý đến Cuba nữa.
Đồng ý 100%.Thế nào là nghèo? Trả lời được câu hỏi này thì mới có câu trả lời chính xác tiếp theo về Cuba có thật sự nghèo hay không.
Trong mắt tôi thì Cuba không phải là nghèo, người dân nói chung họ cảm thấy hạnh phúc, luôn nở nụ cười khắp mọi nơi.
Về mặt bằng tri thức: ví dụ khi tôi ra ngoài chợ nói chuyện với một vài người bán hàng, hỏi họ về kiến thức các viện bảo tàng, hội hoạ này khác…thì họ luôn trả lời một cách rất hiểu biết và khá chi tiết viện bảo tàng ở đâu, nên đến vào giờ nào, nên đi điểm nào trước. Qua đó có thể hiểu được về nhân sinh quan của người dân Cuba nói chung cao hơn chúng ta.
Khi tới Cuba, có một bác tên Pablo ra đón chúng tôi trên một chiếc xe Citroen cũ nhưng còn tốt lắm, có một chị phiên dịch đi cùng bác ấy, chị này trước đây sang Vietnam học tiếng Việt. Sau thời gian nói chuyện qua lại thì thấy rằng Cuba là một đất nước khá thú vị hơn những gì mình hiểu biết về họ. Về công nghệ sinh học, xây dựng…và các ngành khoa học khác khá nổi tiếng trên thế giới, thậm chí các nước khác phải học Cuba. Người dân được cung cấp trứng sữa miễn phí, chỉ riêng điều này tôi thấy họ không nghèo không khổ như chúng ta tưởng tượng.
Năm tôi đến Cuba là năm 2013, không internet, không có điện thoại di động, nhưng điều đó không hề quan trọng, và người dân dường như không thấy đó là nhu cầu cấp thiết.
Vậy nếu nói Cuba nghèo thì so sánh trên hệ quy chiếu nào? Mỹ cứ cấm vận, điều đó cũng không ảnh hưởng, người dân vẫn sống tốt sống khoẻ vui vẻ, qua đó thấy nhà nước họ cũng đang làm rất tốt việc đem ấm no hạnh phúc cho người dân Cuba đấy chứ.
Có cái clip trên tiktok của tay nào sang Cuba, cho kem hoặc sách hai bé kia chọn sách luôn cụ ạ.Thế nào là nghèo? Trả lời được câu hỏi này thì mới có câu trả lời chính xác tiếp theo về Cuba có thật sự nghèo hay không.
Trong mắt tôi thì Cuba không phải là nghèo, người dân nói chung họ cảm thấy hạnh phúc, luôn nở nụ cười khắp mọi nơi.
Về mặt bằng tri thức: ví dụ khi tôi ra ngoài chợ nói chuyện với một vài người bán hàng, hỏi họ về kiến thức các viện bảo tàng, hội hoạ này khác…thì họ luôn trả lời một cách rất hiểu biết và khá chi tiết viện bảo tàng ở đâu, nên đến vào giờ nào, nên đi điểm nào trước. Qua đó có thể hiểu được về nhân sinh quan của người dân Cuba nói chung cao hơn chúng ta.
Khi tới Cuba, có một bác tên Pablo ra đón chúng tôi trên một chiếc xe Citroen cũ nhưng còn tốt lắm, có một chị phiên dịch đi cùng bác ấy, chị này trước đây sang Vietnam học tiếng Việt. Sau thời gian nói chuyện qua lại thì thấy rằng Cuba là một đất nước khá thú vị hơn những gì mình hiểu biết về họ. Về công nghệ sinh học, xây dựng…và các ngành khoa học khác khá nổi tiếng trên thế giới, thậm chí các nước khác phải học Cuba. Người dân được cung cấp trứng sữa miễn phí, chỉ riêng điều này tôi thấy họ không nghèo không khổ như chúng ta tưởng tượng.
Năm tôi đến Cuba là năm 2013, không internet, không có điện thoại di động, nhưng điều đó không hề quan trọng, và người dân dường như không thấy đó là nhu cầu cấp thiết.
Vậy nếu nói Cuba nghèo thì so sánh trên hệ quy chiếu nào? Mỹ cứ cấm vận, điều đó cũng không ảnh hưởng, người dân vẫn sống tốt sống khoẻ vui vẻ, qua đó thấy nhà nước họ cũng đang làm rất tốt việc đem ấm no hạnh phúc cho người dân Cuba đấy chứ.