Tôi ko ăn thịt chó. Tôi cũng phản đối việc ăn thịt chó. Tôi ko biết với góc nhìn của anh, tôi có sống như loằn hay ko... Nhưng chắc chắn là cái thằng ăn thịt chó cạnh nhà tôi, với góc nhìn của tôi, nó sống như loằn.
Nhà nó nuôi con chó. Con này chó cái, rất chịu khó đẻ. Chó con mở mắt là vợ nó bán lấy tiền đút bóp. Con chó mẹ chả hề gì, dù miếng ăn vẫn là thứ cơm thừa sau bữa của chủ. Vẫn nhẫn nại, trung thành và hớn hở.
Rồi đến hôm con nhà nó đầy tháng, nó lừa bắt con chó, trói giật cánh khỉu. Nó tính làm thịt con chó đãi họ hàng. Con chó giãy kinh lắm. Kêu nhưng ko đc vì *** cũng đã bị buộc chặt…
Bi kịch cho tôi là thế nào mà con chó giãy ra được, nó lao sang nhà tôi. Thằng người cũng lao sang theo đòi chó. Dù rất muốn cứu con chó nhưng tôi đã ko thể. Mới thoáng nghe tiếng chủ, con chó đã đái vãi ra, chân trệt xuống nền run bần bật. Con chó *** vẫn bị buộc nhưng cái tiếng rên sợ hãi nghe qua cổ họng, có lòi mới ko nghe thấy…
Vì ko phải chuyện hư cấu để kết thúc có hậu là con chó đc cứu. Chuyện có thật nên cái kết là con chó đã thành món ngon trong lễ đầy tháng con nhà chủ.
Trong khi tôi thì khổ sở từ lúc phải để nó vào lôi con chó đi, lúc tiếng con chó kêu oẳng một cái, và lúc khói rơm thui chó xộc vào nhà… Ám ảnh!
Tôi hy vọng là anh ko sống như loằn, dù là ăn thịt chó. Và sẽ tử tế hơn cái thằng đấy, dù là một xíu (!)
Tôi ko ăn thịt lợn. Tôi cũng phản đối việc ăn thịt lợn. Tôi ko biết với góc nhìn của anh, tôi có sống như loằn hay ko... Nhưng chắc chắn là cái thằng ăn thịt lợn cạnh nhà tôi, với góc nhìn của tôi, nó sống như loằn.
Nhà nó nuôi con lợn. Con này lợn cái, rất chịu khó đẻ. Lợn con mở mắt là vợ nó bán lấy tiền đút bóp. Con lợn mẹ chả hề gì, dù miếng ăn vẫn là thứ cơm thừa sau bữa của chủ. Vẫn nhẫn nại, trung thành và hớn hở.
Rồi đến hôm con nhà nó đầy tháng, nó lừa bắt con lợn, trói giật cánh khỉu. Nó tính làm thịt con lợn đãi họ hàng. Con lợn giãy kinh lắm. Kêu nhưng ko đc vì *** cũng đã bị buộc chặt…
Bi kịch cho tôi là thế nào mà con lợn giãy ra được, nó lao sang nhà tôi. Thằng người cũng lao sang theo đòi lợn. Dù rất muốn cứu con lợn nhưng tôi đã ko thể. Mới thoáng nghe tiếng chủ, con lợn đã đái vãi ra, chân trệt xuống nền run bần bật. Con lợn *** vẫn bị buộc nhưng cái tiếng rên sợ hãi nghe qua cổ họng, có lòi mới ko nghe thấy…
Vì ko phải chuyện hư cấu để kết thúc có hậu là con lợn đc cứu. Chuyện có thật nên cái kết là con lợn đã thành món ngon trong lễ đầy tháng con nhà chủ.
Trong khi tôi thì khổ sở từ lúc phải để nó vào lôi con lợn đi, lúc tiếng con lợn kêu oẳng một cái, và lúc khói rơm thui lợn xộc vào nhà… Ám ảnh!
Tôi hy vọng là anh ko sống như loằn, dù là ăn thịt lợn. Và sẽ tử tế hơn cái thằng đấy, dù là một xíu (!)