Nhà em có thằng cháu con cô em, năm nay nó học lớp 7. Trước đây lớp 1-2 thì học trường QT, sau ko đủ xiền nên quay về trường công học. Nó là đứa thông minh, nhưng do bố mẹ chiều nên ít hoạt động, thích game. Ăn uống chỉ thích đồ mềm như trứng sốt cà chua ... chứ đồ cứng nó ko chịu ăn. Do học trường QT thì văn nói chung ko để ý nên về trường công học môn này cũng "khó" phải đi học phụ đạo thầy cô. Tuy nhiên nó có một tính mà em ko rõ nên cho là "hư" hay chỉ là cá tính ? Vì cũng được chiều nên ai góp ý chuyện gì về bản thân nó,nó đều phản ứng lại. Nhẹ thì: Chú/bác đừng nhắc đến chuyện đó. Nhưng đa phần là: Tại sao chú/bác lại quan tâm đến chuyện đó của cháu nhỉ ? Và nặng là: Chú/bác có thể im đi, đừng nhắc đến được không. Thậm chí bố mẹ có góp ý gì nó cũng phản ứng thế trong bất kỳ góp ý gì về ăn uống, ăn mặc, sinh hoạt, chơi game .... Em sau vài lần thấy nó phản ứng thế thì mình thôi ko góp ý nữa. Nhưng nhiều khi đi chơi, mình có nói gì mà nó ko thích nó cũng buông lời vậy nên mình cũng ko muốn nói. Bố mẹ nó cũng góp ý nhiều nhưng có lẽ cái thói quen học 2 năm trong trường QT nó ăn sâu trong tâm trí hay cá tính nó như vậy ?
Quan điểm của e là có lẽ ta nên thay đổi, hướng đến cá nhân hơn để phù hợp với thời đại và các con rồi
Hôm qua, e còn vừa nghe chuyện cậu e phàn nàn về đứa cháu học lớp 8, trường tư thôi.
Có ông bảo vệ, hình như bảo có uống tý bia, thấy học sinh nó để xe ntn đó, hầm hầm chạy ra, không hướng dẫn gì, chửi nó luôn, chắc phũ mồm kiểu: "đcmm, đập chết cmm..."
Thằng bé về bảo với bme là "bọn con không thể chấp nhận được".
Giờ bọn nó đang bàn nhau viết tâm thư gửi Hiệu trưởng.???
Mọe chả bù cho bọn e ngày bé, bảo vệ chửi, véo tai, đá đít, đấm cho mấy cái, về chả dám ho he
Chúng nó như thế giờ có gọi là cá tính không nhỉ?
Nhưng gen Z - e tin là các con sẽ có những cái không cam chịu như chúng ta


