- Biển số
- OF-495198
- Ngày cấp bằng
- 6/3/17
- Số km
- 1,137
- Động cơ
- 198,774 Mã lực
- Tuổi
- 39
Đàn ông đã nói là làm!
Cách đây 2 tháng em có post bài hỏi các cụ rằng thì nấu rượu nghiêm chỉnh có khó không? Với 1 ước muốn có 1 sản phẩm rượu cổ truyền chất lượng có thương hiệu và giá bán cao, tỷ suất lợi nhuận tốt. Các cụ có thể xem bài viết theo link sau:
https://www.otofun.net/threads/nau-ruou-nghiem-chinh-co-kho-khong.1613073/
Nói chung số em đỏ, được các cụ tư vấn nhiệt tình, kiểu như đây là vấn đề của chung mọi người đàn ông. Anh em ai cũng có nhu cầu uống rượu và cao hơn cả là nhu cầu uống rượu ngon, rượu sạch…
Đứng trước ý định, lại cò gỗ được vợ em để nó xì tiền đầu tư tại ..quê vợ với lý do rất hồn nhiên: tiền hồi môn của em, em mang về quê là đúng rồi, sau có thế nào thì em còn có xưởng rượu.. Chắc bùi tai, nên xin cái cho ngay. Coi như xong vụ vốn liếng.
Tiếp theo của câu chuyện sản xuất rượu là vấn đề : nấu như thế nào, đầu tư ra sao, chất lượng thế nào, bán cho ai, tính toán thế nào…
Sau khi lượn 1 vòng chán chê các loại diễn đàn rượu, forum nấu rượu.. vân vân và mây mây thì em hình dung ra quy mô đầu tư 1 xưởng rượu bài bản chuyên nghiệp thì có mấy khâu chính như sau:
A. Tổ chức sản xuất
1- Chọn lựa nguyên liệu đầu vào. Các yếu tố ảnh hưởng đến chất lượng rượu chính là loại men, loại gạo, nguồn nước.
2- Kỹ thuật chế biến : kỹ thuật ngâm ủ, chưng cất rượu..
3- Kỹ thuật xử lý rượu: loại bỏ độc tố như máy lọc, ngâm hạ thổ, máy lão hóa…
4- Chiết rót đóng chai và thành phẩm sản phẩm.
B. Tổ chức bán hàng
Với 1 thằng tay mơ như em thì mọi khâu đều là cả vấn đề. Khó quá thì hỏi, mà khó nữa thì bỏ tiền ra mà mua.. Em mới đánh liều về hỏi mẹ vợ - 30 năm nấu rượu gia đình, rằng: con muốn mở xưởng rượu ở nhà, ý bà ra sao?
Thấy thằng con rể có ý định đầu tư, bà mới bảo đất vườn nhà rộng khoảng 8 sào, tao cắt cho 1 sào để mày xây xưởng rượu. Đất Thái Bình có mấy thứ mày tiêu cả đời không hết là : gạo Thái Bình chuyên nấu rượu, đinh lăng Thái Bình để ngâm rượu, nhà có bể nước mưa 30 m3 – hết lại đầy lấy mà nấu. Mày chỉ có việc mang tiền về đây để mẹ nấu cho.
Coi như xong về mặt chấp thuận chủ trương, em gọi ông anh vợ thợ xây lên bảo xây cho em 1 phòng bếp chế biến sau phục vụ ngâm tẩm rộng khoảng 30 m2, 1 phòng ủ men rượu 20 m2, 1 kho rượu để hạ thổ rượu cũng khoảng 20 m2, sân hè, mái tôn…
Xong vụ cơ sở vật chất, em các bác lại phi sang Bắc Ninh tìm mấy cơ sở sản xuất nồi nấu rượu để mua nồi, trao đổi với mấy bác già bán nồi mới ngỡ ngàng về cái ngành rượu.. tính khốc liệt cũng như quy mô kinh khủng. Các xưởng rượu lớn có khoảng 20 nhân công trở lên, doanh thu đều rất lớn và lũy kế kinh khủng, lượng rượu trốn thuế là không thể kiểm soát được. Nhưng điểm yếu chính là các ông chủ lò rượu đều là nông dân xịn – lười đọc sách tìm hiểu, sử dụng chủ nghĩa kinh nghiệm, bán hàng theo mối có từ lâu, rượu thường không đạt tiêu chuẩn, thiếu công bố chất lượng, lấy số lượng để bù giá… Tuy nhiên, lứa các chủ rượu mới- quy mô nhỏ hơn trong tầm chục năm trở lại đây thì rất nguy hiểm – Họ có thể là thầy giáo, là kỹ sư xây dựng, là dân tài chính, dân nông nghiệp.. thấy tiềm năng ngành rượu nên đầu tư sản xuất. Đội này thường trẻ, tiếp cận nhanh về marketing online, chịu khó đọc sách, mua máy, có tìm hiểu kiến thức về rượu, biết xây dựng thương hiệu, giá rượu cũng tốt hơn đội khủng long vốn dày kia, nhưng số lượng cũng như quy mô thường ở mức trung bình. Nói chung về cơ bản sản phẩm rượu của đội này được coi là sạch và chất lượng. Và Đội này chính là đội mà em sẽ tham gia. Đội này thì họ cũng giấu nghề, cái khoe chỉ là thương hiệu rượu của mình.
Sau khi mua nồi nấu, kiếm sách báo tài liệu quy trình sản xuất rượu xong, em về thưa với bà mẹ vợ lần 2 về quy trình nấu:
1- Gạo ngon, nước mưa, men xịn ( trung bình men ở Thái Bình khoảng 40k/ kg nhưng em chấp nhận dung loại 70 k/ kg), men thuốc Bắc thơm lừng.
2- Chưng rượu 2 lần. Mỗi nồi bỏ 2 lít rượu đầu.
3- Hạ thổ 3 tháng.
4- Lọc qua máy lọc rồi chiết vào téc inox để đóng can, chai..
Nghe xong bà mẹ vợ em bảo, thế này mày nấu xong mang lên Hà Nội mà bán. Ở làng này chẳng ai mua rượu quá 25k/ lít. Mày nấu phức tạp thế tao chịu, không nấu quen.. Trước ở làng nấu phát ăn ngay, 3 ngày thì bán.. hàng họ để đến 3 tháng thì bán chác gì? Mày định đốt vốn con tao phỏng???
Lại văn sâm mất mấy ngày, giở sách quy trình xử lý rượu, rồi sách A, sách B thì bà mới xuôi xuôi nhưng vẫn thòng câu: Không ai mua vì đắt, lỗ mày chịu đấy nhé !
Thế rồi chủ nhật tuần qua, em được về chứng kiến mẻ rượu đầu tiên ra lò. 200kg gạo lấy ra 130 lít rượu 50 độ ngon – chưng lần 2 còn 110 lít rượu 50 độ, bơm xuống chum hạ thổ mà xúc động quá các cụ ạ !
Theo tính toán mẻ rượu ngâm đủ 100 ngày rơi vào đúng dịp Tết. Hàng thì chẳng có mà bán vì anh em bạn bè ai biết tin cũng nháy lấy mấy chục lít uống Tết. Coi như làm nháp cho sang năm thôi. Nhưng có chuyện này mà em thấy có niềm tin vào dự án này của mình.
Có 1 ông khác xã, thấy thợ xây bảo xây lò rượu quy mô nên phi xe xuống, mò vào tận xưởng, mở cửa phòng ủ men thấy thơm. Ông quay ra bảo: *** bán cho dân Hà Nội nữa. rượu thế này dân trong làng dùng thôi. Người trong làng từ lúc ủ men đến khi nấu rượu, qua thăm quan đông và cứ khen men thơm, rượu êm mặc dù vừa nấu ra làm em cảm thấy rất tin tưởng.
Hiện tại, 1 tuần thì em có 2 mẻ rượu- túc tắc từ giờ đến tết sẽ có khoảng 1000 lít rượu ngâm hạ thổ. Chắc qua rằm tháng giêng em mới bắt đầu bán đại trà, đóng chai.. Nhưng nói chung từ 1 ý nghĩ cống hiến 1 cái gì cho xã hội, em thấy việc làm 1 xưởng rượu sạch thấy nó xúc động cực, không đơn thuần chỉ là câu chuyện kinh doanh. Em cảm thấy như mình đã mang 1 sản phẩm tinh túy từ đâu đó về cho dân trong làng, tạo điều kiện cho họ được thưởng thức thứ rượu sạch thay cho thứ rượu tự nấu đục đục, hướng đến cái cao cấp về chất lượng hơn.
Trước khi mở ra cái xưởng này, em tưởng tự tin định giá sản phẩm đến 200k/ lít. Nhưng nay em lại nghĩ khác, phải làm sao để người dân trong làng – 1 xã miền biển Thái Bình mua được rượu rồi hãy tính đến người Hà Nội như mục tiêu ban đầu. Như thế mới là sự đóng góp cho xã hội, cho địa phương. Đầu tiên em nghĩ e tạo ra thương hiệu riêng cho em cho bản thân, nhưng khi đặt in tem mác, em lại chỉnh thành: đặc sản Thái Bình.. Coi như sản phẩm này là của Thái Bình, là thương hiệu chung chứ không phải của riêng mình..
Em xin mod cho topic này từ giờ đến Tết để em cập nhật được sự hình thành của 1 thương hiệu rượu miền quê truyền thống, nấu sạch làm thật ăn thật, từ lúc là hạt gạo đến khi ra thành giọt rượu hạ thổ, đóng vào chai và bước vào các bữa tiệc của cuộc sống. Đây là cảm xúc em muốn chia sẻ với các cụ. Mong các cụ xem ủng hộ và đừng hỏi về mua bán!
Trân trọng
Gạo nếp Thái Bình vo sạch- nếp 97 nấu rượu.
Các khay cơm nấu xong được trải ra bạt để chuẩn bị tơi ra.
Dỡ cơm nếp ra khỏi khay
Cơm nếp
Dùng cào gỗ cào cơm ra
Rắc men lên cơm
Rắc men lên cơm
Rắc men lên cơm
Rắc men lên cơm
Rắc men lên cơm
Cơm đã trộn men
Ủ cơm vào chậu
Các khay cơm nếp
Khay gạo
Khay gạo
Khay gạo vo sạch
Bơm nước mưa vào khay gạo
ủ men trong phòng men
Men thuốc Bắc hàng thửa
Men thuốc Bắc giã tay cho nhuyễn
Khay cơm ra lò
Cách đây 2 tháng em có post bài hỏi các cụ rằng thì nấu rượu nghiêm chỉnh có khó không? Với 1 ước muốn có 1 sản phẩm rượu cổ truyền chất lượng có thương hiệu và giá bán cao, tỷ suất lợi nhuận tốt. Các cụ có thể xem bài viết theo link sau:
https://www.otofun.net/threads/nau-ruou-nghiem-chinh-co-kho-khong.1613073/
Nói chung số em đỏ, được các cụ tư vấn nhiệt tình, kiểu như đây là vấn đề của chung mọi người đàn ông. Anh em ai cũng có nhu cầu uống rượu và cao hơn cả là nhu cầu uống rượu ngon, rượu sạch…
Đứng trước ý định, lại cò gỗ được vợ em để nó xì tiền đầu tư tại ..quê vợ với lý do rất hồn nhiên: tiền hồi môn của em, em mang về quê là đúng rồi, sau có thế nào thì em còn có xưởng rượu.. Chắc bùi tai, nên xin cái cho ngay. Coi như xong vụ vốn liếng.
Tiếp theo của câu chuyện sản xuất rượu là vấn đề : nấu như thế nào, đầu tư ra sao, chất lượng thế nào, bán cho ai, tính toán thế nào…
Sau khi lượn 1 vòng chán chê các loại diễn đàn rượu, forum nấu rượu.. vân vân và mây mây thì em hình dung ra quy mô đầu tư 1 xưởng rượu bài bản chuyên nghiệp thì có mấy khâu chính như sau:
A. Tổ chức sản xuất
1- Chọn lựa nguyên liệu đầu vào. Các yếu tố ảnh hưởng đến chất lượng rượu chính là loại men, loại gạo, nguồn nước.
2- Kỹ thuật chế biến : kỹ thuật ngâm ủ, chưng cất rượu..
3- Kỹ thuật xử lý rượu: loại bỏ độc tố như máy lọc, ngâm hạ thổ, máy lão hóa…
4- Chiết rót đóng chai và thành phẩm sản phẩm.
B. Tổ chức bán hàng
Với 1 thằng tay mơ như em thì mọi khâu đều là cả vấn đề. Khó quá thì hỏi, mà khó nữa thì bỏ tiền ra mà mua.. Em mới đánh liều về hỏi mẹ vợ - 30 năm nấu rượu gia đình, rằng: con muốn mở xưởng rượu ở nhà, ý bà ra sao?
Thấy thằng con rể có ý định đầu tư, bà mới bảo đất vườn nhà rộng khoảng 8 sào, tao cắt cho 1 sào để mày xây xưởng rượu. Đất Thái Bình có mấy thứ mày tiêu cả đời không hết là : gạo Thái Bình chuyên nấu rượu, đinh lăng Thái Bình để ngâm rượu, nhà có bể nước mưa 30 m3 – hết lại đầy lấy mà nấu. Mày chỉ có việc mang tiền về đây để mẹ nấu cho.
Coi như xong về mặt chấp thuận chủ trương, em gọi ông anh vợ thợ xây lên bảo xây cho em 1 phòng bếp chế biến sau phục vụ ngâm tẩm rộng khoảng 30 m2, 1 phòng ủ men rượu 20 m2, 1 kho rượu để hạ thổ rượu cũng khoảng 20 m2, sân hè, mái tôn…
Xong vụ cơ sở vật chất, em các bác lại phi sang Bắc Ninh tìm mấy cơ sở sản xuất nồi nấu rượu để mua nồi, trao đổi với mấy bác già bán nồi mới ngỡ ngàng về cái ngành rượu.. tính khốc liệt cũng như quy mô kinh khủng. Các xưởng rượu lớn có khoảng 20 nhân công trở lên, doanh thu đều rất lớn và lũy kế kinh khủng, lượng rượu trốn thuế là không thể kiểm soát được. Nhưng điểm yếu chính là các ông chủ lò rượu đều là nông dân xịn – lười đọc sách tìm hiểu, sử dụng chủ nghĩa kinh nghiệm, bán hàng theo mối có từ lâu, rượu thường không đạt tiêu chuẩn, thiếu công bố chất lượng, lấy số lượng để bù giá… Tuy nhiên, lứa các chủ rượu mới- quy mô nhỏ hơn trong tầm chục năm trở lại đây thì rất nguy hiểm – Họ có thể là thầy giáo, là kỹ sư xây dựng, là dân tài chính, dân nông nghiệp.. thấy tiềm năng ngành rượu nên đầu tư sản xuất. Đội này thường trẻ, tiếp cận nhanh về marketing online, chịu khó đọc sách, mua máy, có tìm hiểu kiến thức về rượu, biết xây dựng thương hiệu, giá rượu cũng tốt hơn đội khủng long vốn dày kia, nhưng số lượng cũng như quy mô thường ở mức trung bình. Nói chung về cơ bản sản phẩm rượu của đội này được coi là sạch và chất lượng. Và Đội này chính là đội mà em sẽ tham gia. Đội này thì họ cũng giấu nghề, cái khoe chỉ là thương hiệu rượu của mình.
Sau khi mua nồi nấu, kiếm sách báo tài liệu quy trình sản xuất rượu xong, em về thưa với bà mẹ vợ lần 2 về quy trình nấu:
1- Gạo ngon, nước mưa, men xịn ( trung bình men ở Thái Bình khoảng 40k/ kg nhưng em chấp nhận dung loại 70 k/ kg), men thuốc Bắc thơm lừng.
2- Chưng rượu 2 lần. Mỗi nồi bỏ 2 lít rượu đầu.
3- Hạ thổ 3 tháng.
4- Lọc qua máy lọc rồi chiết vào téc inox để đóng can, chai..
Nghe xong bà mẹ vợ em bảo, thế này mày nấu xong mang lên Hà Nội mà bán. Ở làng này chẳng ai mua rượu quá 25k/ lít. Mày nấu phức tạp thế tao chịu, không nấu quen.. Trước ở làng nấu phát ăn ngay, 3 ngày thì bán.. hàng họ để đến 3 tháng thì bán chác gì? Mày định đốt vốn con tao phỏng???
Lại văn sâm mất mấy ngày, giở sách quy trình xử lý rượu, rồi sách A, sách B thì bà mới xuôi xuôi nhưng vẫn thòng câu: Không ai mua vì đắt, lỗ mày chịu đấy nhé !
Thế rồi chủ nhật tuần qua, em được về chứng kiến mẻ rượu đầu tiên ra lò. 200kg gạo lấy ra 130 lít rượu 50 độ ngon – chưng lần 2 còn 110 lít rượu 50 độ, bơm xuống chum hạ thổ mà xúc động quá các cụ ạ !
Theo tính toán mẻ rượu ngâm đủ 100 ngày rơi vào đúng dịp Tết. Hàng thì chẳng có mà bán vì anh em bạn bè ai biết tin cũng nháy lấy mấy chục lít uống Tết. Coi như làm nháp cho sang năm thôi. Nhưng có chuyện này mà em thấy có niềm tin vào dự án này của mình.
Có 1 ông khác xã, thấy thợ xây bảo xây lò rượu quy mô nên phi xe xuống, mò vào tận xưởng, mở cửa phòng ủ men thấy thơm. Ông quay ra bảo: *** bán cho dân Hà Nội nữa. rượu thế này dân trong làng dùng thôi. Người trong làng từ lúc ủ men đến khi nấu rượu, qua thăm quan đông và cứ khen men thơm, rượu êm mặc dù vừa nấu ra làm em cảm thấy rất tin tưởng.
Hiện tại, 1 tuần thì em có 2 mẻ rượu- túc tắc từ giờ đến tết sẽ có khoảng 1000 lít rượu ngâm hạ thổ. Chắc qua rằm tháng giêng em mới bắt đầu bán đại trà, đóng chai.. Nhưng nói chung từ 1 ý nghĩ cống hiến 1 cái gì cho xã hội, em thấy việc làm 1 xưởng rượu sạch thấy nó xúc động cực, không đơn thuần chỉ là câu chuyện kinh doanh. Em cảm thấy như mình đã mang 1 sản phẩm tinh túy từ đâu đó về cho dân trong làng, tạo điều kiện cho họ được thưởng thức thứ rượu sạch thay cho thứ rượu tự nấu đục đục, hướng đến cái cao cấp về chất lượng hơn.
Trước khi mở ra cái xưởng này, em tưởng tự tin định giá sản phẩm đến 200k/ lít. Nhưng nay em lại nghĩ khác, phải làm sao để người dân trong làng – 1 xã miền biển Thái Bình mua được rượu rồi hãy tính đến người Hà Nội như mục tiêu ban đầu. Như thế mới là sự đóng góp cho xã hội, cho địa phương. Đầu tiên em nghĩ e tạo ra thương hiệu riêng cho em cho bản thân, nhưng khi đặt in tem mác, em lại chỉnh thành: đặc sản Thái Bình.. Coi như sản phẩm này là của Thái Bình, là thương hiệu chung chứ không phải của riêng mình..
Em xin mod cho topic này từ giờ đến Tết để em cập nhật được sự hình thành của 1 thương hiệu rượu miền quê truyền thống, nấu sạch làm thật ăn thật, từ lúc là hạt gạo đến khi ra thành giọt rượu hạ thổ, đóng vào chai và bước vào các bữa tiệc của cuộc sống. Đây là cảm xúc em muốn chia sẻ với các cụ. Mong các cụ xem ủng hộ và đừng hỏi về mua bán!
Trân trọng

Gạo nếp Thái Bình vo sạch- nếp 97 nấu rượu.

Các khay cơm nấu xong được trải ra bạt để chuẩn bị tơi ra.

Dỡ cơm nếp ra khỏi khay

Cơm nếp

Dùng cào gỗ cào cơm ra

Rắc men lên cơm

Rắc men lên cơm

Rắc men lên cơm

Rắc men lên cơm

Rắc men lên cơm

Cơm đã trộn men

Ủ cơm vào chậu

Các khay cơm nếp

Khay gạo

Khay gạo

Khay gạo vo sạch

Bơm nước mưa vào khay gạo

ủ men trong phòng men

Men thuốc Bắc hàng thửa

Men thuốc Bắc giã tay cho nhuyễn

Khay cơm ra lò