Chi hội Câu lạc bộ chuyện vui, thơ ca, chém gió HNC!

xethunglop

Xe tải
Biển số
OF-93176
Ngày cấp bằng
27/4/11
Số km
384
Động cơ
406,390 Mã lực
Em cũng tặng mợ 1 chai Vodka mà admin ko cho lý do là "quan tâm hơi nhiều" đến mợ đấy ạ, haha...

Hú hú hú!!! nhận liền, nữa đi mợ, iem gần tỉnh rồi kakaka. Mợ đang đưa e đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác về khả năng sáng tác rồi đó.
Tặng mơ 1 thùng vodka này.
 

LINH MOI 2011

Xe tải
Biển số
OF-118804
Ngày cấp bằng
31/10/11
Số km
224
Động cơ
386,110 Mã lực
Nơi ở
Chưa có nơi cư ngụ :(
Cố spam đi, sắp lên xe tải rồi mợ ơi, haha... :))
Đây nhá:

Ở công ty chuyên đai lý cho các hãng nhớn về thiết bị, phụ tùng ... các loại :D Có anh trưởng phòng tên Thủng Săm trông coi phòng Im-Ex. và "bắt" các vụ buôn lậu từ Nam chí Bắc. Một hôm, anh bắt được 1 nữ nhân viên đạp xe đạp với 2 bao tải lớn ở 2 bên, Anh cùng cán bộ cấp dưới tiến ra chặn lại hỏi:
- Cô cho chúng tôi kiểm tra 2 bao tải của cô ?.
- Dạ, không có gì đâu ạ, toàn là cát thôi ạ!
Quả nhiên khi kiểm tra thì trong toàn là cát nên Anh Thủng cùng cán bộ cấp dứoi đành thả cô nhân viên đi.
Từ đó, ngày nào cô gái cũng đạp xe với 2 bao cát và lần nào kiểm tra, anh Thủng cũng chỉ thấy toàn là cát. Sau này khi về hưu, anh Thủng mới gặp riêng và gặng hỏi cô gái:
- Anh đã bắt hàng trăm vụ buôn lậu nhưng sao Anh không bắt được em buôn lậu cái gì, vậy rút cuộc em buôn lậu gì ???
- Dạ, nhà cháu buôn lậu xe đạp ạ!! Kekeke
 

LINH MOI 2011

Xe tải
Biển số
OF-118804
Ngày cấp bằng
31/10/11
Số km
224
Động cơ
386,110 Mã lực
Nơi ở
Chưa có nơi cư ngụ :(
Này Típ phát nữa Thủng nhá:

Hồi còn là sinh viên, Thủng Săm đã từng kinh qua nghề ... bơm xe đạp, tiền bạc là chuyện nhỏ còn chuyện to là...

Có một em tuổi "teen" dậy muộn vừa dắt xe ra khỏi cửa thì lốp xẹp lép do hết hơi. Dắt xe ra đầu đường, vừa trông thấy anh thợ sửa xe Thủng, cô nàng liền gọi to:

- Anh ơi, "bơm em phát"!

Anh Thủng nhìn vào lốp rồi đáp:

-Non thế bơm cái gi?

Đang vội nên cô gái nhanh nhẩu:

- Tối qua em vừa sờ rồi, không thủng đâu, cứ bơm đi!

Anh Thủng bèn lắc đầu:

- Thôi thì quay vào đây...

Hì hục hì hục...

- Ấy đủ rồi, nhẹ nhẹ không khéo chửa! b-( ;))
 

Thuysnoopy

Xe hơi
Biển số
OF-93287
Ngày cấp bằng
28/4/11
Số km
173
Động cơ
404,071 Mã lực
Nơi ở
HNC
Đấy nhé , liên hoàn đá rồi đấy cụ ạ . Em vodka mợ = chai vậy !!!:))
 

xethunglop

Xe tải
Biển số
OF-93176
Ngày cấp bằng
27/4/11
Số km
384
Động cơ
406,390 Mã lực
2 mợ ơi, em mong manh dễ vỡ chứ không dẻo dai bền bỉ như cụ Chánh nhà ta đâu ợ :40:
Iem mới hầu các mợ bao nhiu là Vodka roài mà vẫn bị ném đá thế này, hức... hức...
 

Dream2222

Đi bộ
Biển số
OF-140893
Ngày cấp bằng
7/5/12
Số km
3
Động cơ
365,030 Mã lực
Làm thơ là việc nên làm trong lúc xiền chưa rơi vào đầu, em nghĩ thế!

Iem mở hàng phát:

"Mợ Điệp quê ở Vân Đồn
Cái răng thì trắng, tâm hồn thì đen..."

Post tạm vậy đã. Iem đi tìm tí cảm hứng để sáng tác típ đêy!
Làm thơ nhớ tránh vần "ồn"
Kẻo không động đến cái ......ồn chị em
 

Dream2222

Đi bộ
Biển số
OF-140893
Ngày cấp bằng
7/5/12
Số km
3
Động cơ
365,030 Mã lực
Phía sau một người đàn ông đích thực là một người đàn bà thích đực
 

LINH MOI 2011

Xe tải
Biển số
OF-118804
Ngày cấp bằng
31/10/11
Số km
224
Động cơ
386,110 Mã lực
Nơi ở
Chưa có nơi cư ngụ :(
Cụ chủ tịt cứ phải đổ xe đá mới thấy xuất hiện nhể:

Chuyện rằng, Cụ chủ tịt trở về nhà hôm đới đới .... :D với nhiều vết bầm tím trên người. Gấu nhà cụ hỏi: "Anh có chuyện gây gổ à ???"

" Hoàn toàn không, Anh chỉ vô tình nói Thủng, ném cho Anh cái cờ lê số 27"

"Thì sao???"

" Anh đâu có ngờ HNC có nhiều người có cái tên Thủng thế !!!" :P :))
 

xethunglop

Xe tải
Biển số
OF-93176
Ngày cấp bằng
27/4/11
Số km
384
Động cơ
406,390 Mã lực
Câu này đụng chạm quá nhỉ :(
 

ph_hanoi

Xe buýt
Biển số
OF-70498
Ngày cấp bằng
12/8/10
Số km
584
Động cơ
434,260 Mã lực
Nơi ở
Mercedes Benz Haxaco Hà Nội- 46 Láng Hạ
Website
www.mercedes-benz3s.com

LINH MOI 2011

Xe tải
Biển số
OF-118804
Ngày cấp bằng
31/10/11
Số km
224
Động cơ
386,110 Mã lực
Nơi ở
Chưa có nơi cư ngụ :(
Chỉ là copi và bết, coi chơi cho vui thui :-" mọi người khỏi take it serious :-" 

Sợ Vợ Lợi Hay Hại 
Nguyễn Nhật Ánh 

Phàm ở đời, không nhất thiết người chồng nào cũng sợ vợ . Nhưng thôi, chúng ta chẳng nhắc đến bọn người vô lương tâm, chỉ nhìn vợ bằng nửa con mắt đó làm gì. Ta chỉ nói đến chúng ta thôi, những người chồng luôn luôn nhìn đắm đuối vợ mình bằng hai con mắt đầy đủ. Và hai con mắt đó lúc nào cũng ánh lên vẻ tha thiết biết lỗi khi vợ cật vấn bằng một giọng nanh nọc: "Sao, đi đâu mà giờ này anh mới vác mặt về?". Tất nhiên là ta biết ta đi đâu . Những người chồng đứng đắn như chúng ta thì chẳng bao giờ về trễ vì một lý do bậy bạ . Rõ ràng là ta đi họp về muộn. Nhưng lẽ nào lại nói điều đó ra khi vợ mình đang giận. Nói ra, có nghĩa là ta thét vào mặt vợ: "Cô là kẻ chuyên nghi ngờ bậy bạ, không hề biết tí gì về công việc của tôi!". Ôi, lẽ nào ta lại nhẫn tâm đến như thế! Và nếu ta lỡ mồm nói ra, vợ ta cảm thấy bị mất mặt, nổi cơn lôi đình lên thì sao ? Tai họa ai chịu ? Thì còn ai nữa ngoài đôi tai sưng tấy lên vì bị véo của chúng ta, những người quen chịu trận. Vì vậy, lỡ rơi vào tình huống nan giải đó, tốt nhất là chúng ta im lặng ra vẻ biết lỗi . Chẳng có gì xấu hổ hết! Ông cha ta chẳng đã nói "Im lặng là vàng" sau bao năm quen nhẫn nại trước các bà, các mẹ của ta đó sao! Vâng, ta im lặng và âm thầm xuống bếp, lục cơm nguội ra ăn, bởi vì sẽ chẳng có cô vợ giàu nguyên tắc nào lại đợi cơm khi chồng về muộn. Vả lại, vợ ta đã đứng chờ ngồi đợi mỏi mòn con mắt vì ta rồi, lẽ nào ta còn hành hạ cô ta nữa . Những người chồng biết điều hãy cùng ta lặng lẽ xuống bếp xới cơm ăn một mình, vừa ăn vừa gặm nhấm khuyết điểm của mình. Ăn xong thì hãy lo mà rửa chén, không phải cái chén ta vừa ăn mà cả một đống chén ngỗn nghện từ sáng tới giờ. Gặp thằng chồng khốn nạn thì chắc chắn nó sẽ mặt nhăn mày nhó, nhưng ta thì không, thậm chí ta còn nở một nụ cười hạnh phúc. Bởi vì ta đã quen những thử thách này rồi . Từ hồi lấy nhau đến giờ, ngày nào cũng thế, vợ ta cứ sợ ta bớt yêu nàng nên luôn luôn tạo điều kiện cho ta chứng minh tình cảm trước sau như một của mình. Cái đống chén này là một ví dụ . Vợ ta cứ tưởng ta không biết nên thử thách ta hoài! Ta xắn gối ngồi xuống (bởi ta đã kịp thay đồ đâu!), tay cầm nùi giẻ lên mà trong lòng cứ tội nghiệp vợ: Ôi, nàng phải nhọc lòng thử thách ta biết bao, chứng tỏ nàng yêu ta lắm! Một người chồng mẫu mực phải biết cách rửa chén không gây tiếng động. Lúc này im lặng vẫn cứ còn là vàng! Bởi lúc ta ngồi rửa chén thì vợ ta đang ngủ. Nàng không đủ sắt đá để chứng kiến sự thử thách của mình và vì không nỡ nhìn chồng cặm cụi ngồi rửa một núi chén nên nàng đành phải đi ngủ. Và vì vợ ta đi ngủ, ta phải rửa chén bát êm thắm, lặng lẽ như một nghệ sĩ kịch câm chính cống. Dù sao thì trong chuyện này, tay nghề ta cũng cao lắm rồi . Bình tĩnh nhé, đừng sẩy tay! Ta dặn ta như thế, bởi vì một tiếng động vang lên vào lúc này có khác gì một quả bom nguyên tử nổ. Ai sẽ bảo vệ ta trước cơn thịnh nộ chính đáng của vợ? Không ai cả! Và cái tai tội nghiệp của ta một lần nữa lại chứng minh rằng "tai không chỉ dùng để nghe mà còn dùng để cho người khác trút sự phẫn nộ". Rửa chén bát, úp vào chạn xong, ta nhón gót đi lên nhà trên, nhón gót thay đồ, nhón gót đi ... vệ sinh và cuối cùng nhón gót mò vào giường. Ô kìa, vợ ta đâu rồi ? Cô ta không có trong giường! Sau một thoáng bất ngờ, ta giận tím cả mặt. Không phải giận vì đêm nay ta lại ngủ một mình mà giận vì ta biết cô ta ở đâu rồi! Cô ta chơi bài tứ sắc ở nhà bên cạnh, các ông bạn đứng đắn của ta ạ! Đêm nào cũng thế, cô ta lỉnh đi chơi bài suốt đêm, có khi một, hai giờ sáng mới về. Nhiều đồ đạc trong nhà đã bắt đầu biến mất một cách kỳ quặc mà ta chưa dám hỏi . Hừ, sớm muộn gì ta cũng hỏi thôi (tất nhiên là muộn)! Sức khỏe cô ta thì sa sút thấy rõ (tai ta độ rày ít đau hơn). Cái hại của cờ bạc rành rành như thế mà cứ đâm đầu vào . Ta là chồng, ta biết phải làm gì trong lúc này chứ! Thế là ta xăm xăm bước qua nhà hàng xóm quyết kêu vợ ta về, mắng nhiếc cho một trận nên thân! Cái gì chứ việc này thì rõ ràng ta đúng. Ta ló đầu vào tìm kiếm. Kia, vợ ta kia rồi, cô ta đang xòe bài . Ta cố trấn tĩnh hắng giọng: 
- Em ơi ... 

- Anh làm cái trò gì đó? 

Vợ ta lạnh lùng hỏi, đầu không quay lại . Tim ta tự dưng chơi điệu ***xcô, mặc dù ta không thích nhạc trẻ. Đầu ta lỡ thò vào cửa, giờ không biết làm sao . Tự dưng rút ra mà không trả lời nghiêm chỉnh câu hỏi của vợ thì bất lịch sự quá. Mà để cái đầu trong nhà trong khi cái thân ngoài hiên thì coi không được. Tự nhiên, ta giận ta ghê, đâm đầu vô đây chi không biết! Vợ ta giải trí một chút mà ta cũng quấy rầy, thật là đồ vô lương tâm! Cuối cùng, ta cũng nghĩ ra được một câu đáng điểm mười: 

- Anh tính qua hỏi em cần tiền không, anh đưa thêm! 

Tất nhiên là vợ ta không từ chối, sợ ta buồn. Còn ta thì dùng mấy trăm bạc mà chuộc được tính mạng, kể cũng hên! Thế là vợ ta ngồi thức bên đó, ta nằm thức bên đây . Cách nhau một bước, xa nhau nghìn trùng. Chuyện đó, đến nay vẫn còn! Ta nhờ tài học vấn uyên bác nên sợ vợ cũng có dựa trên cơ sở lý luận, nay muốn tìm người trao đổi kinh nghiệm hầu nâng lên thành một học thuyết triết học. 

Ta bắt chước Lỗ Tấn: "Liếc mắt coi khinh nghìn lực sĩ. Cúi đầu làm ngựa cho vợ ta". Lỗ Tấn nói là "trẻ con" nhưng không có "vợ ta" làm sao có "trẻ con"? Ta sợ vợ ta chứ có sợ vợ ai đâu mà xấu! Cũng từ Lỗ Tấn ta suy ra: "Vợ nhờ chồng sợ mà thành hùm" (từ câu "Rừng nhờ người đi mà thành đường"). Nghe chí lý thay! Ta vốn người hào kiệt, coi khinh nghìn lực sĩ, bình sinh chưa biết sợ ai, nhưng sở học lộn xộn nhớ lầm câu "nếu không có cái mình thích thì hãy thích cái mình có" thành câu "nếu không có cái mình sợ thì hãy sợ cái mình có". Gia tài ta chẳng có gì ngoài vợ nên từ đó đâm ra sợ vợ mà thành tật. Nay, tính can vợ bỏ bài bạc hoài mà không được, ta lại ngẫm ra "nếu cứ sợ cái không đáng sợ ắt sẽ hại cái không đáng hại". Ôi, phải chăng vì yêu vợ mà ta hại vợ? Hỡi các ông chồng đứng đắn giống như ta, hãy trả lời! Sợ vợ, lợi hay hại?

Chúc các Cụ/ Mợ ngày mới vui vẻ, hiệu quả và hạnh phúc!!!
 

hoangchuoi

Xe tải
Biển số
OF-72931
Ngày cấp bằng
15/9/10
Số km
237
Động cơ
427,312 Mã lực
Nơi ở
Đầm Trấu

ph_hanoi

Xe buýt
Biển số
OF-70498
Ngày cấp bằng
12/8/10
Số km
584
Động cơ
434,260 Mã lực
Nơi ở
Mercedes Benz Haxaco Hà Nội- 46 Láng Hạ
Website
www.mercedes-benz3s.com
Hồi còn con gái, em cũng đọc nhiều sách, báo về đời sống gia đình. Em cũng đồng tình với các chị về việc nam nữ bình quyền chồng cho con bú được thì vợ có thể an tâm đi kiếm tiền. Chồng mà lau nhà, rửa bát thì vợ dư sức sửa điện, thay bóng đèn. Em nhiệt liệt hoan hô những mẫu người phụ nữ coi cái bếp như một sự xâm hại nghiêm trọng đến vị trí phụ nữ hiện đại. Em cũng sẵn sàng tẩy chay các nhãn hàng quảng cáo trên truyền hình nếu họ sử dụng phụ nữ làm nhân vật tiêu điểm trong mấy vụ nấu cơm, giặt giũ. Phụ nữ hiện đại tuyệt đối không thể ở xó bếp được.


Thậm chí, em còn đi tập lái xe trước cả chồng để loại bỏ hẳn hình ảnh cứ là phụ nữ phải ngồi cạnh và được đưa đón. Đại loại là em đã hoàn thành xuất sắc các gạch đầu dòng cho một người phụ nữ hiện đại. Còn như chuyện chồng vung tay đáp trán thì tất lẽ dĩ ngẫu em cũng chẳng ngán chồng. Em cũng đã học đến đai đen Karate lẫn Aikido. Em cam đoan chồng mà đụng vào em thì chồng chỉ có thể đo ván đếm răng. Túm tụm lại rằng em đã sẵn sàng cho vai trò một người phụ nữ hiện đại thời nam nữ bình quyền. Em đã sẵn sàng làm vợ và làm mẹ. Một bà vợ hiện đại, một người mẹ đầy sức mạnh.


Đêm tân hôn, em có khéo léo để bằng lái xe ô tô, chứng nhận đai đen Karate và bộ võ phục Aikido bên cạnh thùng tiền mừng cưới. Em cũng dịu dàng nhắn nhủ chồng về một gia đình dân chủ - bình đẳng- tôn trọng sự riêng tư, cùng nhau hoàn thành kế hoạch 5 năm lần thứ nhất. Chồng em chỉ cười mỉm. Chẳng biết có phải do anh ấy e sợ cười to quá sẽ khó ăn nói sau này hay vì anh ấy cười coi chuyện đó nhỏ nhặt, đàn bà không chấp. Nhưng mà em cũng mặc kệ thôi. Em là mẫu phụ nữ hiện đại kia mà.


Chồng em không to con, chỉ cao hơn em tí tị. Chồng em cũng chẳng thuộc hàng võ sỹ đấm bốc hay chuyên gia tâm lý. Chồng em thu nhập cũng vừa vừa để hai vợ chồng gộp vào thành đu đủ. Đại loại là vậy. Chồng em chỉ được cái là rất yêu em. (Đấy là em đoán thế dựa trên khảo sát từ 20 ông chồng của các bà bạn, 10 ông bạn đang làm chồng cộng với 5 bạn trai cũ bây giờ đã có vợ. Chồng em được điểm cao nhất về yêu vợ).


Sau tuần trăng mật ngọt ngào và 100 ngày đầu hôn nhân, mọi thứ thật giản đơn và ấm áp. Ngày ngày chúng em ăn cơm trưa cùng nhau (em qua đón chồng vì em biết lái xe ô tô mà), tối tối, em và chồng thay phiên nhau xuống bếp. Các món về trứng, thịt lợn, thịt bò do em đạo diễn, chồng em đi chợ. Các món về cá, dê, mỳ... đại loại là đặc sản hơn tẹo thì do chồng em đạo diễn, em biên kịch. Bữa cơm luôn có rượu vang và âm nhạc. Tất nhiên, sau đó thì luôn có màn đặc biệt do em chủ động hoặc anh ấy chủ trì.


Đại loại 100 ngày đầu yên ổn khiến em dự định viết sách: Làm thế nào để có một cuộc hôn nhân hoàn hảo? Thậm chí em còn định liên hệ với truyền hình để đăng ký lên chương trình Người Xây Tổ Ấm nói về việc Làm Vợ Dễ Như Ăn Ốc, 100 tuyệt chiêu để sướng sau cưới. Vâng, đó là em cứ nói quá lên thế để mọi người biết rằng em thoả mãn thế nào về cuộc hôn nhân của mình.


Mọi chuyện chỉ xảy ra khi anh ấy tát em cái đầu tiên. Hình như đó là ngày thứ 131 hay 151 gì đó, tức là sau gần nửa năm cưới nhau. Lý do: Một trận cãi nhau inh ỏi, em đã dùng sức mạnh của đai đen Karate để đưa máy tính của chồng bay vào góc nhà.


Hôm đó, em tức giận vì anh ấy mải mê cày game không thèm bê giùm em chậu quần áo vừa giặt lên sân thượng để phơi. Anh ấy sững người ra nhìn em. Lúc đó, cơn máu nóng bốc lên đầu em rồi, em bật phát ngay một câu: “Đừng có nhìn tôi (em xưng tôi luôn - bình quyền mà), lần sau thì không phải là cái máy tính đâu”. Và lúc này thì anh ấy nổi giận thật sự. Anh ấy trừng mắt lên nhìn em, gân xanh nổi chằng chịt hai bên thái dương.


Em cũng đâu ngán, em lao tới: “Anh định làm gì? Đánh lại tôi ư? Dám không? Sức nào mà mơ?”. Và em lĩnh ngay cái tát, nhanh đến độ em cũng không đỡ kịp. Thật ra chỉ vì nó quá bất ngờ, ngoài dự liệu của em thôi, chứ nếu nhắc trước, đời nào em để dính đòn. Nhưng thay vì em lao vào cho anh ấy biết đai đen Karate của em là đai đen thực học thì em lại ngồi sụp xuống và khóc.


Cái phụ nữ trong em nó khóc, nó tổn thương chứ không phải là em. Anh ấy không nói gì nữa và bê chậu quần áo lên sân thượng phơi rồi ở tịt trên đó luôn. Em khóc đã đời rồi ngủ thiếp đi lúc nào không biết. Trong mơ, em thấy mình đau đớn vô cùng. Nhưng nhìn lại thì thấy hoá ra em đang ở vai chồng mình chứ không phải vai của em. Cái đau đớn ấy, tổn thương ấy của chồng cũng đâu dễ chịu? Em nghĩ lại và bao nhiêu đau khổ, vật vã bay biến hết. Phải, nếu biết nghĩ lại, nghĩ như một người ngoài cuộc, không bị ảnh hưởng bởi cơn giận trong tâm, ta sẽ tỉnh táo hơn và thấy ra nhiều điều hơn đấy.


Cái tát thứ 2 của chồng đến với em là năm thứ 2 của đời sống vợ chồng. Lần này em khôn hơn rồi, em chẳng dại gì dùng Karate nữa. Hôm ấy, em cú chồng vì đi họp lớp với bạn bè đến tận 9h tối mới chịu về làm cho em đói mềm ra. Em cú lắm! Thế là em đợi chồng về. Thay vì cho anh ấy một trận bầm dập, em gọi điện cho một cậu bạn trai cũ của em mà anh ấy cũng biết. Gọi trước mặt anh ấy. Hẹn hò như tình nhân: Đến đón em lúc 10h nhé! Đi ăn rồi vào bar nhảy nhót tí cho thư giãn.


Chồng em tức nổ mắt. Nhưng anh ấy kìm chế cũng giỏi. Thay vì nạt nộ, anh ấy chỉ bảo: “Anh sẽ đưa em đi hoặc em hãy ở nhà. Anh xin lỗi vì đã về muộn song đừng làm vậy để mà ảnh hưởng đến gia đình mình”. Em nhếch mép, cố tình làm ra vẻ coi lời anh ta là rác. Anh nhắc lại lần thứ hai. Em mới trả lời bằng cái chất giọng chọc ngoáy nhất có thể: “Anh cứ đi ngủ trước, nếu tôi về quá muộn tôi sẽ ngủ ở nơi khác”.


Lúc này thì anh ấy cũng đã điên lên rồi. Anh ấy cũng chỉ lạnh lùng đáp lại: “Nếu vậy thì cô đi luôn và đừng về đây nữa”. Em vẫn không buông tha: “Đây cũng là nhà tôi sao tôi phải đi?”. Anh ấy đáp: “Vậy thì tôi đi”. Em nhún vai: “Tuỳ!”. Rồi son phấn, rồi cố ý kiếm bộ đồ lót sexy nhất để mặc. Anh ấy cũng dọn quần áo vào vali. Em bâng quơ: “Có những loại đàn ông quá hèn, không giữ nổi vợ mình và chấp nhận để vợ mình đi ngủ với thằng đàn ông khác”. Anh ấy dằn cái vali xuống, mắt đỏ quạch lên đầy hung dữ. Còn em thì hả hê. Thật sự, em muốn làm cho anh ấy đau nhất có thể. Thế nên thấy anh ấy như vậy, em hả hê lắm.


Em buông lời thách thức luôn: “Ra đường nhớ đội mũ che sừng nhé!”. Anh ấy đã bị hạ gục ngay lập tức. Và cánh tay được vung ra. Lần này thì em tránh được. Em cười điệu mũi: “Sao không dùng sừng để húc?”. Thôi xong em, trong khi em đề phòng tay phải thì tay trái của anh cũng đã xuất chiêu. Em không tưởng được cú lật tay nào nhanh hơn thế. Em lại oà khóc tức tưởi.


Và em cũng tuôn luôn một tràng ấm ức: “Anh có biết anh bỏ rơi em, em đã tủi thân thế nào không? Anh có biết là em yêu anh đến thế nào không? Em không thể chịu nổi khi mà anh đã vô tâm với em. Trời ạ, em rất yêu chồng mình kia mà. Em nào có muốn hẹn hò với bạn trai cũ đâu. Em chỉ vờ gọi điện thôi mà. Chỉ vì em đành hanh và cay nghiệt, em hả hê với việc làm đau anh”.


Hai cái tát sau hơn một năm kết hôn để em nhận ra rằng đàn ông chỉ vũ phu khi đàn bà phũ miệng. Em hiểu ra rằng tất cả những ông chồng tử tế đều không bao giờ có ý định đánh vợ. Chỉ là em - và một cơ số phụ nữ như em - tự cho mình cái quyền được làm tổn thương người khác và sau đó bao biện bằng việc mình thì có quyền còn anh ta chỉ được quyền chấp nhận.


Rằng dù phụ nữ tụi em có hỗn hào với cha mẹ anh ấy, có đành hanh và phũ mồm thì anh ấy lấy em anh ấy phải chấp nhận. Rằng đàn ông cấm được đánh phụ nữ dù cho người phụ nữ đó có chùm váy lên đầu đàn ông hoặc vén váy lên với người đàn ông khác.



Em không biết các chị “nữ quyền vô đối” có trách cứ em hay không chứ em thì em sẵn sàng bị tát nếu như em quá quắt đến mất kiểm soát bản thân như những lần em đã kể. Cái tát ấy giúp em tỉnh ngộ để giữ lại mái ấm nhà em.


Thôi thì, hãy cứ tát em nếu có thể làm cho em bớt điên. Bởi cái điên của phụ nữ nếu không được ngăn chặn và thuần dưỡng kịp thời, nó sẽ khiến cho hôn nhân đổ vỡ. Với em thì là thế, hãy cứ tát em nếu có thể...
 

Thuysnoopy

Xe hơi
Biển số
OF-93287
Ngày cấp bằng
28/4/11
Số km
173
Động cơ
404,071 Mã lực
Nơi ở
HNC
Bạn ph Hòa hôm nay ăn nhầm cái gì mà ảo nhể :-L . Cả thế giới người ta đang nâng niu phụ nữ , tự dưng up cái bài của con dở hơi nào thích an tát . :-w
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top