E chỉ nhớ 1 chuyện năm e hơn 1 tuổi, chính xác vì e có hỏi bố mẹ e. Đến bây giờ thỉnh thoảng e vẫn mơ về nó. Còn từ lúc hơn 1 tuổi đến năm lớp 8 e mới giải mã đc những hình ảnh đấy là gì. Chuyện là e rất hay mơ và nhớ về hình ảnh có người bế e đứng dưới gốc đa nhìn ra cánh đồng, chỉ cho e cái máy cày đang chạy, hình ảnh rất thật chứ ko mờ ảo, chỉ có điều e ko nhớ đc người bế e là ai. Còn bé nên e chẳng nghĩ ngợi nhiều cũng chẳng kể với ai. Vì cuộc sống với giao thông đường xá lúc đó khó khăn, nên mãi đến năm lớp 8 e đc bố mẹ đưa về quê, xe ôm chạy đến cổng làng e tự dưng thấy rất quen thuộc, rồi cây đa hiện ra, e mới nhớ hình ảnh cây đa, cánh đồng, máy cày chính là ở đây. Lúc đó e mới bảo với mẹ, mẹ bảo đúng rồi, lúc hơn 1 tuổi bố mẹ đưa e về, người bế e ra gốc đa là ông ngoại. Rất tiếc là năm đấy e về ông ngoại đã mất rồi. Giờ mỗi lần về quê đi qua gốc đa đấy e lại thấy trong lòng rất nhẹ nhàng, yên bình, lần nào về cũng ra gốc đa đó ngồi, chỉ là ông ngoại với máy cày ko còn nữa.