- Biển số
- OF-836509
- Ngày cấp bằng
- 4/7/23
- Số km
- 3,182
- Động cơ
- 190,597 Mã lực
Thế thì cũng không hẳn là đúng. Vì nếu ngừoi có điều kiện ở căn villa 70-200 thậm chí cả nghìn tỷ nhưng do điều kiện, sở thích, ý muốn cá nhân mà họ không muốn đem BĐS đó đầu tư. Hoặc người ta đam mê, sưu tầm đồ cổ, tranh hoặc vật phẩm nghệ thuật. Khi đó theo lý thuyết trên thì những tài sản đó không được nhìn nhận đánh giá về mức độ giàu có?Để đánh giá đúng nhất mức độ giàu có nhiều chuyên gia cho rằng nên nhìn vào investable assets (tài sản có thể đầu tư), bao gồm những tài sản sẵn sàng thanh khoản. TS loại này không bao gồm cái nhà đang ở, xe đang đi và đương nhiên những bđs “kẹp chim”. Nếu theo tiêu chuẩn này, những gia đình chỉ có 1 bđs hoặc toàn bđs khó bán, dù được định giá cao bao nhiêu chăng nữa, ko bao giờ có thể gọi là giàu nếu ko có nguồn thu đủ tốt. Ví dụ thường thấy là những gia đình ở nhà giá trị cao nhưng ko có thu nhập, cuộc sống của họ sẽ chuẩn của người nghèo.
Investable assets bao gồm cả giá trị doanh nghiệp. Business value có thể được tính dễ dàng dựa trên doanh thu/ lợi nhuận * hệ số tuỳ mảng. Ví dụ ngành may mặc e làm thì business value = khoảng 4 lần lợi nhuận năm. Các ngành mới mẻ năng động hơn như phần mềm, máy tính thường có hệ số cao hơn rất nhiều, có thể bằng hàng chục lần lợi nhuận năm.
Vì vậy việc sở hữu business/ dòng tiền quan trọng hơn so với sở hữu tài sản cố định trong việc đánh giá mức độ giàu có của 1 cá nhân.
Thực tế em thấy những người thể loại trên sống thoải mái hạnh phúc hơn nhiều người lúc nào cũng nhăm nhe đầu tư. Balance sheet của họ cũng lành mạnh hơn nhiều người có phần lớn tài sản sẵn sàng thanh khoản.



