- Biển số
- OF-94242
- Ngày cấp bằng
- 6/5/11
- Số km
- 10,280
- Động cơ
- 486,479 Mã lực
Thường thì những vụ chết vì tai nạn giao thông là hay có ma mãnh nhất


thôi, em chả rrrrrrrrrra'm đâu. Lại phải nói câu như mấy đứa miền Thái Bình quê em" Có mà MA người" " Ma nó cũng ko đến nỗi thế"Hôm nào cần gội đầu, mợ gọi em vào em trông cho đỡ sợ![]()
![]()
!
Mẩu truyện này em đọc ít cũng 2 lần rồi và cũng nhiều cụ mợ ở đây đã đọc nhưng em vẫn post lại cho cụ mợ nào chưa đọc
Những ngôi miếu ven đường..........

, nhà em ở khu TT Vĩnh Hồ, cửa sổ nhìn ra mấy cái ao, ở giữa có có 1 cây đa và 1 cái miếu nhỏ. Khi đó phường cho người lấp ao, chặt cây, phá miếu để xây cái khu TT binh đoàn 12. 
1 số cụ ăn trộm bỉm của F1 thấy lãng phí quá nên đề nghị kể vào ban ngày cụ ạCác cụ có chuyện hay thì để dành đi, tầm 10h30 đêm bắt đầu kể nó mới thú vị ạ.![]()

Khỉ gió cái nhà cụ này. E đã nghi nghi, cảnh giác rồi mà vưỡn giật hết cả nẩy. May mà cứng bóng vía + cảnh giác cao không thì lái ra quầnđể đỡ căng thẳng và sợ hãi thì các cụ / mợ hay chơi tạm trò này nhé ,tìm 5 điểm khác nhau giữa 2 bức tranh sau ,dễ lắm ợ
http://game.vipautopro.com/vip.swf
Kinh nhỉ xuất chưởng xa thế, thế nhà cụ có bắt đền cái chạn bát kôbà chỉ mặt bảo "Tao đạp vỡ cái chạn bát nhà mày mà chồng mày không chừa cái tội báng bổ". Đúng thế thật, vì trước khi đi, chạn bát nhà em bị đổ, vỡ hết cả bát, mấy anh em em còn phải đi dọn xong mới về quê.



Em đi và lang thang khá nhiều nơi rừng thiêng nước độc cho đến những vùng nghe kể xuất hiện vô vàn ma quỷ, nhưng chưa một lần gặp. Chả nhẽ em không có căn nhỉ?
Em giống các cụ này, chắc thuộc loại cứng bóng vía.Em thề, em hứa, em nói thật: đời em nhỉnh tí bốn xịch, từ nhỏ đến giờ em chỉ có 1 ao ước là được gặp ma mà em chưa toại nguyện![]()
. Lần đó khoảng hơn 10h đêm em phải ra canh cái xe Kpaz vừa gây tai nạn đang vứt ở bãi, chú lái xe thì đang trong trại. Em nằm ở ghế phụ, chân để lên ghế lái. Đang hút thuốc thì choang ! Mảnh kính lái vỡ văng vào mặt em rát rạt. Bỏ mịe, thằng nào ném vỡ kính rồi ! Em nghĩ thế nhưng vừa nhỏm dậy thì đầu xe đã bị nhấc dựng đứng lên, em thấy rõ cảm giác lăn lông lốc và phải ôm chặt lưng ghế phụ để khỏi bị lăn. Điếu thuốc đang hút dở bị rơi kẹp giữa ngực em và thành ghế, bỏng rát mà tay không dám buông vì sợ rơi. Một tí thì đầu xe lại từ từ hạ xuống và em lại lăn xuống đệm. Em ngồi dậy, đốt mấy nén nhang, lầm bầm khiếu nại: tôi chỉ là người trông xe thôi... Nhưng vẫn không thấy sợ, một lúc sau lại ngủ bình thường.Lạy mụ, mụ để cho chúng em ngủ với ợ.Yêu cầu mọi người trong Topic dừng mọi chuyện hay lại, đợi đên 23h đêm tu tập lại kể nhau nghe nhá![]()
