Giá bất động sản đã lên quá cao. Việt nam cần có các chính sách siết giá bất động sản. Để toàn dân và đặc biệt những người trẻ có thể sở hữu nhà ở. Hiện nay các tập đoàn bất động sản thì lãi quá cao. Đây là sự bòn rút túi tiền của người dân.
Chúng ta không thế cấm họ kinh doanh, cũng không thể hạn chế họ kinh doanh. Cũng không thể giới hạn mức giá.
Nhưng chúng ta vẫn phải nghĩ ra giải pháp để khống chế mức giá trên trời do họ dẫn dắt. Chúng ta sẽ không đi vào vết xe đổ của trung quốc bằng siết quá mạnh khiến nền kinh tế giảm tốc. Tăng trưởng vẫnp phụ thuộc rất lớn vào thị trường bất động sản. Nhưng cũng không thể giá nhà ở mức trên trời. Cần có các quy định về cấp phép xây dựng. Chẳng hạn như không cấp phép các dự án cao cấp hay biệt thự. Mà sẽ tập trung cấp phép các dự án bình dân. Vậy định nghĩa thế nào là dự án cao cấp. ý tưởng đó về mặt luật pháp có gì sai trái không? Về góc độ kinh doanh có gì mâu thuẫn với kinh tế thị trường không? Mong các cụ cho ý kiến.
Việc giá bất động sản tăng cao và mong muốn người dân, đặc biệt là giới trẻ, có thể tiếp cận nhà ở là một vấn đề lớn ở nhiều quốc gia, bao gồm cả Việt Nam. Các ý tưởng của cụ về việc kiểm soát giá nhà ở bằng cách hạn chế các dự án cao cấp và tập trung vào phân khúc bình dân là một góc nhìn đáng để phân tích.
Dưới đây là một số ý kiến xoay quanh đề xuất của cụ, nhìn từ nhiều khía cạnh khác nhau.
Định nghĩa "Dự án cao cấp" và tính khả thi
Để thực hiện chính sách này, việc đầu tiên là phải định nghĩa rõ ràng thế nào là một dự án cao cấp và một dự án bình dân. Điều này không hề đơn giản. Một số tiêu chí có thể được xem xét như:
- Vị trí: Dự án nằm ở trung tâm thành phố, khu vực đắc địa, có giao thông thuận tiện.
- Tiện ích nội khu: Có đầy đủ các tiện ích như bể bơi, phòng gym, trung tâm thương mại, công viên, khu vui chơi trẻ em...
- Vật liệu và thiết kế: Sử dụng vật liệu xây dựng cao cấp, thiết kế độc đáo, mật độ xây dựng thấp.
- Giá bán: Giá bán trên mỗi mét vuông vượt quá một mức nhất định.
Tuy nhiên, việc định nghĩa này có thể gặp nhiều khó khăn. Ví dụ, một dự án ban đầu được cấp phép là bình dân, nhưng sau đó chủ đầu tư lại sử dụng vật liệu cao cấp, nâng cấp tiện ích và bán với giá cao. Việc kiểm soát chất lượng và giá bán sau khi dự án đã được cấp phép là một thách thức lớn.
Góc độ pháp lý
Về mặt pháp lý, việc phân loại và hạn chế cấp phép xây dựng có thể gặp một số vướng mắc.
- Vi phạm quyền tự do kinh doanh: Hiến pháp và pháp luật Việt Nam công nhận quyền tự do kinh doanh của công dân. Việc hạn chế doanh nghiệp đầu tư vào một phân khúc thị trường nhất định có thể bị coi là vi phạm quyền này.
- Thẩm quyền ban hành: Nếu muốn áp dụng chính sách này, cần có một văn bản pháp lý đủ mạnh (như nghị định, thông tư) để làm cơ sở. Tuy nhiên, việc ban hành các quy định này cần phải cân nhắc kỹ lưỡng để không vi phạm các luật hiện hành.
- Tính công bằng: Chính sách này có thể tạo ra sự bất bình đẳng giữa các doanh nghiệp. Các doanh nghiệp đã có dự án cao cấp sẽ tiếp tục hưởng lợi, trong khi các doanh nghiệp mới sẽ bị hạn chế.
Góc độ kinh tế thị trường
Về mặt kinh tế, việc can thiệp mạnh vào thị trường bất động sản bằng cách hạn chế nguồn cung dự án cao cấp có thể dẫn đến một số hệ lụy không mong muốn.
- Thiếu hụt nguồn cung phân khúc cao cấp: Nhu cầu đối với nhà ở cao cấp vẫn luôn tồn tại, đặc biệt là ở các thành phố lớn. Nếu chính sách này được thực hiện, nguồn cung sẽ giảm, đẩy giá của các dự án cao cấp hiện có lên cao hơn nữa.
- Dịch chuyển vốn đầu tư: Khi bị hạn chế ở phân khúc cao cấp, các doanh nghiệp có thể chuyển vốn sang các lĩnh vực khác, hoặc thậm chí là đầu tư ra nước ngoài, làm giảm nguồn vốn đổ vào thị trường bất động sản trong nước.
- Ảnh hưởng đến tăng trưởng kinh tế: Ngành bất động sản có mối liên kết chặt chẽ với nhiều ngành khác như xây dựng, vật liệu xây dựng, nội thất... Việc siết chặt thị trường có thể ảnh hưởng tiêu cực đến tăng trưởng kinh tế tổng thể.
Giải pháp khác thay thế
Thay vì can thiệp trực tiếp vào việc cấp phép dự án, các chính sách sau đây có thể hiệu quả hơn để kiểm soát giá và giúp người dân tiếp cận nhà ở:
- Phát triển nhà ở xã hội và nhà ở bình dân: Nhà nước có thể khuyến khích các chủ đầu tư xây dựng nhà ở xã hội bằng cách giảm thuế, đơn giản hóa thủ tục hành chính, hỗ trợ vốn.
- Đánh thuế cao hơn đối với bất động sản thứ hai trở lên: Áp dụng thuế lũy tiến đối với những người sở hữu nhiều bất động sản, đặc biệt là các căn nhà bỏ trống, để hạn chế đầu cơ.
- Kiểm soát tín dụng: Ngân hàng nhà nước có thể siết chặt tín dụng đối với bất động sản, đặc biệt là các dự án cao cấp, để giảm dòng tiền đổ vào phân khúc này.
Nhìn chung, ý tưởng của cụ là một sự can thiệp trực tiếp vào quy luật cung cầu của thị trường. Mặc dù có thể mang lại hiệu quả nhất thời, nhưng nó cũng tiềm ẩn nhiều rủi ro về mặt pháp lý và kinh tế. Các chính sách vĩ mô, gián tiếp hơn như thuế và tín dụng, thường được coi là công cụ hiệu quả và bền vững hơn trong dài hạn để ổn định thị trường bất động sản.
P/S: Copyright by AI
