Béo quá đơn giản nhất là mặc đồng phục không được. Ngoài cơ thể xấu còn phá vỡ nét trên khuôn mặt, nên tổng thể xấu. Ngoài những mợ rất xinh, béo ở mức bụ bẫm nhìn vẫn có thiện cảm, béo ở mức sồ sề thì không thể khen là đẹp nữa.
Muốn nói gì, béo là điểm trừ nặng về ngoại hình. Dĩ nhiên trong văn phòng có nhiều vị trí công việc, nhưng nhân viên cũng như bàn, như ghế, như cây xanh, như tiểu cảnh... là một phần hoà vào tổng thể không gian doanh nghiệp tạo ra hình ảnh sáng sủa, lịch lãm, chuyên nghiệp. Người ta tốn công tốn của xây dựng hình ảnh, người ta càng muốn hoàn thiện chi tiết. Một nhân viên vòng bụng hơn một mét, một mình một size “đồng phục”, di chuyển ngang không gian chung, muốn lý luận thế nào, là phá vỡ cảnh quan ấy rồi. Có thể chấp nhận giai đoạn, ví dụ mang bầu, mới sinh,... chứ duy trì thường xuyên, liên tục là khó chấp nhận.
Nếu một vị trí có ít lựa chọn, sẽ có cơ hội cho người ngoại hình thấp điểm. Nếu có nhiều lựa chọn, không phải vì kỳ thị, người ta không trả tiền cho lựa chọn kém hơn.
Ai cũng thế thôi, mặc một bộ quần áo phẳng, có một kiểu tóc đẹp, môi tô son, chân đi giày, người ta khó có thể vạ vật nằm ra bàn, uể oải trên ghế, có cái gọi là thần thái kém sắc. Nhưng nếu mặc một bộ quần áo mềm thùng thình, mặt không trang điểm, mọi thứ đều hướng đến sự thoải mái, thì đừng đặt vấn đề đến thần thái và tác phong công việc. Ngay cả đến sự tự tin, nhiệt tình, vui vẻ đã khác nhau.
Khi nói đến nhược điểm, nên tìm cách khắc phục chứ đừng biện luận cho nó.