- Biển số
- OF-833968
- Ngày cấp bằng
- 17/5/23
- Số km
- 6,746
- Động cơ
- 671,275 Mã lực
- Tuổi
- 23
Chết dở, bên bển họ không có cái kêu là Bảo hiểm y tế à bác?ở Mỹ nhổ cái răng hết 3k, ở VN ông Đại tá nếu phải nhổ cái răng ko mất đồng nào
Chết dở, bên bển họ không có cái kêu là Bảo hiểm y tế à bác?ở Mỹ nhổ cái răng hết 3k, ở VN ông Đại tá nếu phải nhổ cái răng ko mất đồng nào
3k thi nhổ được gần 10 cái cụ ạ . Extraction là hạng mục nhổ răng đấy ạ. Nha sỹ bill 378$, giảm giá còn 232$, bảo hiểm của em trả $145 , phần em còn $86.40 . Đây là bill em đi nhổ và trồng implant. Sau khi bảo hiểm trả ( max $2000/năm) thì phần em là $2,195.20. Đây chỉ là cho trụ implant thôi, em phải đi nha sỹ thông thường để làm cái răng gắn vô nữa, khoản đấy thì nha sỹ của em báo hết $1200ở Mỹ nhổ cái răng hết 3k, ở VN ông Đại tá nếu phải nhổ cái răng ko mất đồng nào
3k thi nhổ được gần 10 cái cụ ạ . Extraction là hạng mục nhổ răng đấy ạ. Nha sỹ bill 378$, giảm giá còn 232$, bảo hiểm của em trả $145 , phần em còn $86.40 . Đây là bill em đi nhổ và trồng implant. Sau khi bảo hiểm trả ( max $2000/năm) thì phần em là $2,195.20. Đây chỉ là cho trụ implant thôi, em phải đi nha sỹ thông thường để làm cái răng gắn vô nữa, khoản đấy thì nha sỹ của em báo hết $1200![]()
Hehe cám ơn cụ chi tiết quá ạ. Ý em đơn giản là muốn cho cụ kia thấy là mọi sự so sánh nó khập khiễng thôi3k thi nhổ được gần 10 cái cụ ạ . Extraction là hạng mục nhổ răng đấy ạ. Nha sỹ bill 378$, giảm giá còn 232$, bảo hiểm của em trả $145 , phần em còn $86.40 . Đây là bill em đi nhổ và trồng implant. Sau khi bảo hiểm trả ( max $2000/năm) thì phần em là $2,195.20. Đây chỉ là cho trụ implant thôi, em phải đi nha sỹ thông thường để làm cái răng gắn vô nữa, khoản đấy thì nha sỹ của em báo hết $1200![]()

Nhà cụ ngược với nhà em, hai thằng cháu em cũng học xong ra trường đi làm và nhất quyết ko về VN, kêu về xô bồ ồn ào quá nên mệt mỏi. Cu F1 lớn nhà e cũng nhấp nhổm theo các anh, đúng là mỗi người một tính, người thì thích mê mệt người thì thấy chán phèo.Em qua lại Mỹ nhiều lần, lần ngắn 10 ngày, lần dài cả tháng. Chủ yếu qua đi công tác và kết hợp thăm con. Lần nào cũng đến ngày thứ 3-4 là có hiện tượng bồn chồn (anxiety hẳn hoi) vì cuộc sống yên ắng quá làm em không chịu nổi. Cái gì cũng riêng mình từ sáng tới chiều. Các khu em đã đi qua gồm Cali chỗ phố Bolsa của cụ chủ, thủ đô Washington DC, New York, Atlanta, Memphis. Chỗ nào cũng có bạn bè VN tiếp đón vài ba bữa mà vẫn thấy khổ sở vì thiếu giao tiếp với xã hội Châu Á tấp nập kiểu ở VN.
Văn hoá Mỹ hay tổ chức lễ party nho nhỏ ở công ty cho nhân viên vào các dịp lễ lạt. Cơ quan em ởVN cũng thế. Cơ mà nó chỉ là bề mặt, mọi người nói cười với nhau vậy thôi chứ quan hệ nó không khăng khít đậm sâu. Em lúc nào cũng chỉ thích nhao ra đường ăn uống với bạn bè, người quen, cafe, trà đá, rồi ăn đủ thứ vặt vãnh mình thích. Em yêu ẩm thực đa dạng của VN cực kỳ. Chua cay măn ngọt, riêng món nước thôi ngoài phở, bún cơ bản còn hàng bao nhiêu phiên bản khác. Em không có quá nhiều bạn, nhưng bạn là đúng nghĩa sâu đậm thực sự. Túm nhau đi cafe là dốc lòng được, bàn bạc được chuyện nọ chuyện kia tới nơi. Nên qua Mỹ em không thấy có được một mạng lưới xã hội tương tự (có thể người khác có em không biết), đồ ăn không ngon, không đa dạng và đắt. Nên nhà em có cơ hội xin đi cả nhà (không mất tiền, không phải đi dạng EB5 ạ) mà em hỏi chồng con ai cũng bảo tự dưng sao đi làm gì. Thằng con lớn em lúc 20 tuổi em bảo suy nghĩ lần cuối đi bố mẹ có làm thủ tục sang không, vì sau 21 tuổi là bố mẹ không được bảo lãnh con nữa đâu. Lúc đó nó đang học năm 2 đại học bên đó, mà nó cũng bảo sang đây làm gì, con về VN chứ không ở lại đây đâu. Giờ nó ra trường đã xin được việc và mới đi làm rồi, xác định làm 3 năm rồi về thôi (dù công ty nó cũng to và hết 1 năm sẽ lại làm thủ tục xin thẻ xanh cho bọn quốc tế để giữ chân lâu dài). Thằng con em cũng nghiện và thèm đồ ăn VN ạ, nên nó phải tự lọ mọ làm một số thứ cho đúng ý và vừa miệng. Em ví dụ vài ảnh dưới.![]()
![]()
![]()
![]()
Lính Mỹ và gd của họ không mất xu nào cho 97% các dịch vụ y tế, lâu lâu nếu có mất cũng rất ít, nên cụ ví dụ đoạn trên cũng không khớp. Quân đội Mỹ nhiều quyền lợi cực kỳ, mà cứ 18t đi tự nguyện là được, nên là lựa chọn không tệ cho những người học hành không tốt mà cũng không giỏi buôn bán.Hehe cám ơn cụ chi tiết quá ạ. Ý em đơn giản là muốn cho cụ kia thấy là mọi sự so sánh nó khập khiễng thôi![]()
Chỉ có 7 phần trăm người Mỹ không có bảo hiểm y tế thôi cụ. Đó là những người hết sức đặc biệt. Một là họ rất, rất giàu.... Họ không thèm quan tâm đến tiền khám, chữa bệnh. Hai là họ sống ngoài vòng pháp luật... Ba là họ đang ở trong tù....Bốn là họ hà tiện, thương tiền hơn sức khỏe...Năm họ là những người không có giấy tờ hợp pháp....Chết dở, bên bển họ không có cái kêu là Bảo hiểm y tế à bác?
Tôi biết đại khái các thông tin đó mà.Chỉ có 7 phần trăm người Mỹ không có bảo hiểm y tế thôi cụ. Đó là những người hết sức đặc biệt. Một là họ rất, rất giàu.... Họ không thèm quan tâm đến tiền khám, chữa bệnh. Hai là họ sống ngoài vòng pháp luật... Ba là họ đang ở trong tù....Bốn là họ hà tiện, thương tiền hơn sức khỏe...
Còn nếu như đi làm việc đàng hoàng thì ai cũng có bảo hiểm. Như em đi làm thì công ty mua cho cá nhân và gia đình của nhân viên. Tức là miễn phí hoàn toàn.
Còn nếu như người lao động tự do thu nhập thấp thì có Obama Care Insurance với giá rẻ. Còn lao động tự do, có thu nhập cao mà không chịu mua bảo hiểm y tế thì đó là lựa chọn của họ.
Còn người nghèo hay tàn tật, già yếu thì chính phủ cho miễn phí bảo hiểm y tế hoàn toàn.
Trẻ em thì tất nhiên là miễn phí đến 18 tuổi nếu như gia đình thu nhập thấp.
Tóm lại, chi phí y tế ở Mỹ rất cao nên ai cũng cần có bảo hiểm y tế. Những người đi du học hay du lịch Mỹ thì phải nhớ mua bảo hiểm y tế.
![]()
Tôi biết đại khái các thông tin đó mà.
Bác kia than vãn, nhổ răng mất 3 ngàn, tôi thắc mắc thôi.
Rượu thuốc hình như bị đánh thuế tiêu thụ đặc biệt. E dạng nghiện thuốc lá, lần sang công tác không mang theo vì nghĩ đi qua sân bay sẽ mua. Mà lúc hạ cánh k đi qua khu vực cửa hàng miễn thuế nên vào San Francisco là phải lùng mua. Bình thường mua tùy sân bay tầm 25 hoặc 32 đô/ cây Marlboro gold Thụy Sĩ, bước chân vào cửa hàng thuốc lá thấy thấy đề 11,5 đô/ bao, mà đầu óc lúc đó hý hửng thế nào cứ nghĩ sang 1 cây trong đầu bảo sao lại rẻ thế. Bảo lấy 1 cây thanh toán hơn 100 đô xong mới giật mình nhận ra. Nhưng mà công nhận thuốc nội địa Mỹ hút ngon.Vang Mỹ thấy rẻ còn rượu mạnh cũng đắt phết!
Cụ chủ làm e nhớ đến câu trong film Ký sinh trùng, đại ý: họ giàu nên họ TỐTai nói gì thì nói, tự do ngôn luận mà. Đúng thì nghe, không đúng thì bỏ qua. Em chỉ mượn còm của bác để giải thích cho những người muốn tìm hiểu về bảo hiểm y tế ở Mỹ.
Đầu năm 2024 này, chính quyền Cali cấp bảo hiểm y tế miễn phí cho gần 700 nghìn người di dân lậu.. Hi hi...họ thu thuế của bọn em để lo bảo hiểm y tế cho những người leo rào vào Mỹ. ....
Đùa thôi, thà làm thế còn hơn mang tiền thuế của dân Mỹ đi làm những chuyện chết người.
![]()

Cụ mới là khập khiễng. Quân đội Mỹ cũng có chế độ đãi ngộ quá tốt, gấp nhiều lần so với qđ VN. Nên ông lính quèn có thâm niên 8 năm cũng chả mất đồng nào khi nhổ răng!Hehe cám ơn cụ chi tiết quá ạ. Ý em đơn giản là muốn cho cụ kia thấy là mọi sự so sánh nó khập khiễng thôi![]()
Đất nước phát triển hơn thì thu nhập cao hơn là bình thường . Cao gấp 10 lần nhưng vị trí xã hội … sao bằng .Thằng cháu em nó 28 tuổi, Trung sỹ phục vụ trong Không quân Hoa Kỳ ở Phoenix- Arizona. Lương của nó 70K/năm. Em nói chơi với nó là lương của một lính quèn ở Mỹ bằng lương 10 ông Đại tá ở VN.![]()
Quân nhân Mỹ rất được xh trọng vọng - ví dụ ra đường cafe có thể vài người xa lạ đến chào & nói "thank you for your service".Cao gấp 10 lần nhưng vị trí xã hội … sao bằng .