Hình như bác hơi nhầm rồi.Thời của tôi, ở những nơi dễ thấy và trang trọng trong trường lớp người ta hay dán khẩu hiệu: "Học, học nữa, học mãi". Tôi không chắc cô, trò hiểu thấu đáo ý nghĩa của khẩu hiệu rất kêu này. Ngay cả vào năm 2024 này, vào các trang có tính chất tuyên truyền như là các trang web của các cơ sở giáo dục đào tạo, tôi đọc những bài tán dương khẩu hiệu này và tôi không thấy người ta nghị luận đúng về nó.
Kiến thức trong thời đại ngày nay được đào sâu, phát triển, cập nhật rất nhanh. Trình độ văn hóa (literacy) trong thế kỷ này được định nghĩa bằng khả năng học tiếp và học lại (relearn) chứ không phải lấy xong một mảnh bằng là đã có trình độ văn hóa, suốt đời.
Tôi đọc và hiểu bài của Mợ UWBothell nói về 2 loại giấy tờ khác nhau rõ ràng: 1 là kiểu như tấm bằng Đại Học và 2 là Chứng chỉ hành nghề. Cái bằng Đại Học thì ở xứ nào Mẽo, hay Việt hay ở đâu đó nó cũng là suốt đời bác nhé. Chẳng lẽ bằng Đại Học của bác cũng có thời hạn à?
Còn cái "Chứng chỉ hành nghề" thì mọi ngành đều có thời hạn, ở Mẽo hay Việt hoặc nước nào theo tôi hiểu cũng vậy. Và để được hành nghề tiếp thì bác phải có thêm 1 số điều kiện (như Mợ UW đề cập là cần 30 CEU...).
Ví dụ thì để mở phòng mạch ở Việt nam, mở pharmacy ở Việt Nam, ngoài cái bằng Bác sỹ, Dược sỹ (có giá trị suót đời) thì bác vẫn phải xin Chứng chỉ hành nghề (có thời hạn nhất định). Và nó cũng quy định muốn có chứng chỉ này bác cần mấy năm kinh nghiệm thực hành ở các cơ sở y tế, cũng như muốn gia hạn thì cần những điều kiện gì...
Và cũng như Mẽo, khi chứng chỉ này hết hạn, bác cũng phải xin gia hạn, cũng phải tham gia vào các lớp Medical Continuing Education (CE- tạm dịch: đào tạo kiến thức Y khoa liên tục, 3 năm là phải cập nhật 1 lần) và có chứng nhận giống hệt Mợ UW viết ở trên. Nếu không cái CE này là bác bị tước chứng chỉ và đóng cửa phòng mạch hay pharmacy liền.....