Tháng Bảy mùa mưa
Ui, hoa ngọc lan còn mix với bánh trung thu, hợp gu gì đâu...Gửi cả nhà một chút hương vị rằm tháng 7…
![]()
!
.

Cụ nói thật cho em, cách viết của em nó có vị j? Please!Nghĩ ngọt ngào thì viết sẽ ngọt ngào. Em cho là như vậy.![]()
Đúng là, nước hoa dù có chế tác đến thế nào, cũng không bằng mùi hương tự nhiên của các loài hoa được ấy mợ Sammy. Vì trong hoa có "sức sống" từ mùi của nhựa, của lá, của thân và của cả nắng-gió nữa. Quyện tất cả lại với nhau, tạo thành mùi "thiên nhiên" đan xen lẫn mùi đặc trưng của mỗi loài.Mình gom được ít hoa ngọc lan, nên ngoài bày với bánh trung thu thì cố vớt thêm 2 bông cài vào chỗ quạt trên xe. Ta nói thơm hơn hết thảy các loại nước hoa luôn á mợ RedMer ạ, lại hợp vô cùng với tiết trời mát mẻ này.
Hôm trước vừa mong chờ cơn gió se se, nào ngờ nàng Thu đến chỉ sau có 1 đêm, đúng là cầu được ước thấy![]()
Em mạnh dạn đề xuất là mợ viết có vị rượu, tin em đi, các cụ rất thích vị nàyCụ nói thật cho em, cách viết của em nó có vị j? Please!


Em rất thích mùi hương tinh khiết của hoa, của lá, của cỏ cây, cả mùi nồng nồng ngai ngái của đất khi mỗi cơn mưa đi qua. Không cần chờ khi hửng nắng, làn tinh dầu thơm từ các loại hoa đã phát tán mạnh trong không gian, chạm đến mọi giác quan trên cơ thể. Chao ôi là thư thái!Mọi thứ dường như được tắm gội sạch sẽ, giống như những cô gái mới lớn má đỏ hây hây chuẩn bị cho 1 cuộc hẹn hòĐúng là, nước hoa dù có chế tác đến thế nào, cũng không bằng mùi hương tự nhiên của các loài hoa được ấy mợ Sammy. Vì trong hoa có "sức sống" từ mùi của nhựa, của lá, của thân và của cả nắng-gió nữa. Quyện tất cả lại với nhau, tạo thành mùi "thiên nhiên" đan xen lẫn mùi đặc trưng của mỗi loài.
Ngắm hoa ngọc lan, thích nhất là khi trời mưa. Hàng triệu triệu chiếc lá vẫy "tay" reo vui dưới màn mưa, như một bản hoà ca của nhạc nước - khi nhìn qua ô cửa kính. Mặt lá loáng nước rồi tạo thành những vũ khúc, mặc gió quất ràn rạt vào cửa sổ. Sau cơn mưa, hoa có thể hơi nhạt hương, nhưng chợt có những tia nắng loé lên, là lại sực một mùi rất "gợi". Kiêu kì nhất là các cánh hoa "ngẩng" lên rất rõ ràng, rồi uốn cong cong nơi đầu cánh, tạo cảm giác vừa cương vừa nhu. Rất giống một thục nữ bên ngoài mạnh mẽ, bên trong dịu dàng...
Nước hoa đâu có thể "chứng minh" bằng hình ảnh rõ ràng đến thế?!


Đúng là phải có năng khiếu hay goii là thông minh ngôn ngữ. Mợ khen em nghe cũng thích nhỉEm mạnh dạn đề xuất là mợ viết có vị rượu, tin em đi, các cụ rất thích vị này
Còn em thì đơn giản lắm, nghĩ sao viết vậy. Em bị thần vịt nhập nên mỗi khi muốn viết gì thì từ ngữ cứ tự tuôn ra như bầy vịt kéo nhau chui vào đống lửa ấy cụ DaDieuchienxu nhở![]()

Ở Hn có chỗ Điện Biên Phủ phía Lăng Bác, ban đêm có rất nhiều mùi của các loài hoa đấy, ban đêm rất rõ, chỗ đấy còn có cả cỏ, mợ thử chưa? Chỗ đấy cũng có góc nhỏ là mấy quán nước ạ.Em rất thích mùi hương tinh khiết của hoa, của lá, của cỏ cây, cả mùi nồng nồng ngai ngái của đất khi mỗi cơn mưa đi qua. Không cần chờ khi hửng nắng, làn tinh dầu thơm từ các loại hoa đã phát tán mạnh trong không gian, chạm đến mọi giác quan trên cơ thể. Chao ôi là thư thái!Mọi thứ dường như được tắm gội sạch sẽ, giống như những cô gái mới lớn má đỏ hây hây chuẩn bị cho 1 cuộc hẹn hò
Khi đó, thèm lắm cái cảm giác thay 1 bộ quần áo sạch sẽ, chạy ra đường, hoà mình vào làn hương ấy. Cứ thế đi, lang thang 1 mình, hoặc ới 1 cô bạn thân tới một góc nhỏ ngồi rí rách với nhau về những cảm xúc không đầu không cuối, mặc kệ bao nhiêu là bon chen tất bật ngoài kia![]()
Có lần em chia sẻ với mợ về chuyện này rồi í.Đúng là phải có năng khiếu hay goii là thông minh ngôn ngữ. Mợ khen em nghe cũng thích nhỉ![]()

Chiều tháng bảy, hạt mưa ngâu rả ríchTháng Bảy mùa mưa
mây gục đầu xuống hàng cây mà khóc...
![]()



Em Cảm ơn mợ rất nhiều! những lời khuyên của mợ đọc rất dễ hiểu và thực tế hơn là mấy cuốn sách em mua. Em cũng lấy những ý này để dạy con emCó lần em chia sẻ với mợ về chuyện này rồi í.
Giống như tất cả mọi việc khác, để có một chút kết quả thì ai cũng cần quá trình rèn luyện. Như việc mợ thích làm món chay, từ thích mợ sẽ tìm hiểu, rồi thử nghiệm, có lần như ý có lần không, một lần chưa như ý mợ sẽ thử làm lại một lần khác, một lần như ý mợ cũng muốn làm lại một lần khác để thưởng thức, để chia sẻ với mọi người xung quanh. Chia sẻ rồi có người khen ngon, khen đẹp, mợ lại muốn làm một lần nữa. Đó là quá trình rèn luyện! Căn bản cần 2 thứ: thích và không bỏ cuộc.
Viết văn hay làm thơ cũng thế. Mợ đã thích rồi, chỉ cần rèn luyện không bỏ cuộc nữa là sẽ có thành quả.
Đúng là em may mắn khi có 1 chút năng khiếu, nên bắt đầu sẽ dễ dàng hơn một chút. Bắt đầu từ việc lắng nghe chính cảm xúc của mình, gọi tên chính xác những cảm xúc đó, rồi lắng nghe và quan sát vạn vật xung quanh, cố gắng gọi tên chính xác màu sắc, trạng thái của chúng rồi so sánh tìm sự tương đồng giữa sự vật này với sự vật khác. Những việc đó em tự rèn luyện từ lúc còn học cấp 2. Đến năm lớp 8, lần đầu tiên em có bài được đăng báo, đó là động lực mạnh mẽ thúc em mải mê viết. Dù đến mãi sau em vẫn chỉ coi đó là cuộc dạo chơi, là một trong những trải nghiệm thú vị vì khả năng của em còn quá nhiều hạn chế. Em vốn cũng tham lam nên cái gì cũng muốn thử, cứ a ma tơ thế thôi, biết để cho vui chứ không đeo đuổi đến cùng một thứ gì cụ thế.
Có đôi lần trò chuyện với nhà thơ Thái Thăng Long, ông thường nói với em rằng ông viết được là do lộc trời cho, trời còn cho lộc thì còn viết. Có một nhà thơ nghiệp dư khác, đã từng có những giai đoạn mà mỗi câu anh viết ra cứ như vết cứa vào tim người đọc. Nhưng khoảng 2 năm trở lại chỉ thấy anh share lại những bài cũ, có nhắn hỏi anh nói câu từ đã bỏ anh đi mất, muốn viết mà không biết bắt đầu từ đâu. Rõ ràng những rung động với cuộc sống này hẳn là ai cũng có, có những người dễ dàng để biến những rung động đó thành câu chữ, có người thì khó khăn hơn. Nhưng cứ bắt đầu đi, ban đầu có thể viết chưa hay, thử lại lần nữa xem thế nào, nếu hay hơn một chút thì đó đã là thành quả. Lần sau lại thử thêm một lần nữa… Cứ như vậy, mỗi ngày sẽ thành một thói quen, rồi đến một lúc câu chữ cũng sẽ tự kéo nhau về. Quan trọng là rèn luyện thành thói quen và không bỏ cuộc. Khi đó, mợ sẽ lại thấy tự ngưỡng mộ bản thân mình lắm cho mà xem![]()
. 



Chúc chị một cuối tuần thật đẹp nhé !“Những người trẻ nỗi buồn cũng rất trẻ”. Ai mang câu này vào đây nhỉ? Nàng thơ Vân Phương. đúng không nhỉ?
Bản ballad ngọt và man mác buồn 1 cách rất trẻ. Cảm giác của chị khi nghe xong là thấy như chưa từng có nỗi buồn nào ngang qua cuộc đời, chỉ có những rung động mong manh đầy sức sống. Cảm ơn pinsu90 nhiều!
Nghe nói HN mấy nay mưa dầm, e rằng vài cơn Mưa! của cụ chưa đủ....ngập, nên mình mạnh dạn góp thêm ít Mưa!Cơn Mưa! ngày nào còn nhớ không anh
Hai đứa hẹn hò gặp Mưa! bất chợt
Em bối rối sợ Mưa! ướt áo
Anh cười xoà: mưa mùa hạ đó em
Anh đưa tay hứng lấy những hạt mưa
Quay lại hỏi: em thích mưa hả bé?
Em mỉm cười nhìn anh rất khẽ
Bởi cơn mưa mùa hạ mà anh!
Rồi thời gian cứ thế trôi nhanh
Những cơn mưa cũng qua cùng mùa hạ
Anh bước qua đời em như mùa thay lá
Để đông về mình em bước cô đơn
Bất chợt hôm nay phố cũ mây tràn
Chốn hẹn xưa và cơn mưa ngày ấy
Mưa vội vã vô tình có nhớ
Tiếng cười anh mưa mùa hạ đó em…
Rồi thời gian cứ thế trôi nhanh
Những cơn mưa cũng qua cùng mùa hạ
Anh bước qua đời em như mùa thay lá
Để đông về mình em bước cô đơn
Nguồn: vẫn coppy![]()
Nghe khẩu khí, có vẻ như "người đó" đang ở cách xa Su. Nếu như đã có duyên, thì mình cũng nên chân thành nói rằng "mình ổn". Vì "ổn" nên mới đi qua những cảm xúc hỗn độn đó, để ngồi trả lời họ đó thôi, phải không?!Chúc chị một cuối tuần thật đẹp nhé !
Có người bạn hỏi em câu này : Em có đang sống vui ko?
câu hỏi làm em giật mình và thật sự chưa có câu trả lời. Các chị giúp em dc ko, chị RedMer ơi