Thế là sáng nay lạnh, ngọn gió lạnh đầu mùa mang đến thứ cảm xúc vừa thân thuộc, vừa lạ lẫm, vừa háo hức mong đợi.
Nàng gió Bấc mỏng như chiếc khăn voan, khi thì nhẹ nhàng lúc lại mãnh liệt trải tấm thân mình khắp các ngõ ngách của Hà Nội. Làn hương hoa sữa ngập ngừng bấy lâu chỉ chờ có thế để choàng dậy, cả không gian quyện đặc hương mùa thu. Và dường như, mùa Đông cũng khe khẽ cựa mình.
Cái thời tiết ẩm ương lúc giao mùa đúng là dịp để phụ nữ điệu đà, nào khăn, nào váy áo, nào nước hoa, son phấn các thứ. Dường như ai cũng muốn bỏ lại những ngột ngạt nóng bức, những xăng xe khói bụi ở phía sau để mà điệu đà. Và lạ là, vào một ngày như thế này, dù ở hoàn cảnh nào cũng thấy như mình đẹp và dịu dàng hơn

. Hôm nay có 1 người bạn gọi điện và hỏi “em bây giờ thế nào?”, em tự tin trả lời “hôm nay em đẹp như một bức tranh”

. Phụ nữ, nhiều khi tưởng phức tạp mà hoá ra cũng đơn giản một cách phù phiếm
Giữa cái se lạnh ngọt mềm ấy, mợ Red và mợ Yên có cách nhấm nháp ngọn gió đầu mùa theo một cách thật là tao nhã. Em hay nói với mọi người rằng những ngày thời tiết đẹp như thế này em chỉ muốn bỏ việc đi chơi, cứ ào ra ngoài phố để mặc váy áo tung bay trong gió, cho mái tóc bung xoã đến khi rối như một mớ rơm mới thoả cơn nghiện. Mệt rồi thì tìm một góc nhỏ mênh mang gió mà ngồi với ly trà chiều lãng đãng. Cuộc sống cứ chầm chậm trôi như thế thật là thích.
Cơ mà tất cả chỉ là mơ

. Sớm nay em lóc cóc đi làm từ 6h30 sáng, làm việc quần quật khi về đến nhà là 6h30 tối. Uh thì cũng có thời gian trên đường ngắm phố phường, cho ngọn gió lùa nhẹ bàn tay vào mái tóc rồi hất tung lên, cho những thanh âm rì rào của vòm lá xanh mướt vang bên tai, cho hương hoa sữa thấm ướt chiếm hữu mọi giác quan, cho sương chiều mơn man buông nhẹ trên vai. Phụ nữ phù phiếm luôn biết tìm niềm vui trong nghịch cảnh các mợ ạ
Sớm nay em chọn cho mình chiếc áo lệch vai đơn giản nhưng cũng đủ để tự thấy mình dịu dàng hơn ngày tháng cũ mợ Red ạ
PS: Mợ
Binhyennoiay ở HN có lâu không để các cụ ngoài này lên kế hoạch tiếp đón thật chu đáo cụ
Xe bo 4 banh nhỉ