- Biển số
- OF-113030
- Ngày cấp bằng
- 16/9/11
- Số km
- 14,595
- Động cơ
- 531,863 Mã lực
Mời cụ vào mơ màng. Em thì vẫn đang trong này và ko muốn ra!Đọc còm của cụ em mơ màng nhớ nó thơm, nó ngọt, nó mềm ...![]()
Mời cụ vào mơ màng. Em thì vẫn đang trong này và ko muốn ra!Đọc còm của cụ em mơ màng nhớ nó thơm, nó ngọt, nó mềm ...![]()
Cuối tuần rồi Mợ, dậy và lang thang mua sắm đi thôi Mợ ơi. Phụ nữ tụi mình vẫn cứ giống nhau về nhiều sở thích phù phiếm đó ạMợ Bình Yên quả là "chất" hơn em nghĩ ấy...Thả tim, thả tim ạ...!!!
Nhìn các mợ kết hợp đồ, em dấy lên cảm giác muốn đi lượn lờ mua sắm quá!
Màu đen và đỏ, em cũng rất thích kết hợp cùng nhau. Vì nhìn rất tươi mới, kích thích nhưng cũng không quá chói. Màu đỏ của áo sơ mi làm cho không gian quanh người mặc sáng bừng lên. Khiến cho tâm trạng của chủ thể hay ai đó nhìn vào, đều rất tích cực.
Có một giai đoạn, em cũng rất nhiều màu đỏ, từ váy, áo sơ mi cho đến những chiếc khăn 90*90, với các sắc độ đỏ khác nhau. Tuy nhiên, khi có một món đồ màu đỏ trên người, em sẽ tiết chế phụ kiện lại. Hoặc áo đen thì khăn quàng cổ nhỏ màu đỏ mận; hoặc áo sơ mi đỏ sẽ cùng quần suông đen như của mợ; hoặc váy đỏ thì thêm một đôi bông tai ngọc trai màu trắng hoặc đen.
Và em nghĩ, sau một chiếc váy body màu đen mà bất cứ người phụ nữ nào cũng nên có, thì sau đó, là một chiếc váy đỏ (tươi, trầm hay màu rượu). Để bất cứ dịp tiệc tùng nào, chúng ta cũng có thể "toả sáng"...
Em cảm ơn Cụ đã khen ạ. Phụ nữ tụi em cứ được các cụ khen là cười tít mắt ạ.Thú thật các bác là em rất ghét cờ bạc nên ghét lây sang cả màu đỏ đi với màu đen. Nhưng hôm nay lần đầu tiên em thấy màu đen đi với màu đỏ lại rất diệu kỳ, khác hẳn đỏ đi với đen. Hoá ra là do góc nhìn các bác ah; mình đang chuẩn bị thay đổi thì thế giới đổi thay mất rồi! Mợ Yên trẻ quá, trẻ hơn tuổi mợ rất nhiều!
Với đề bài: "Làm thế nào để sản phẩm của mình được nhiều người biết tới" (Sản phẩm có thể là dược mỹ phẩm/TPCN/sữa hay các mặt hàng tiêu dùng,...), chúng ta có những gợi ý nào cho bất kỳ ai khi mới bước chân vào lĩnh vực này nhỉ mợ Mưa?Ui, chân em dài bằng 1/2 chân mẫu ảnh nha các mợ, nhưng đó là 1 trong các set đồ bất chấp mọi ánh nhìn của em. Các mợ còn trẻ, còn chỉn chu và thanh lịch, em có tí tuổi rồi nên ít quan tâm đến những thứ khác, yêu cảm xúc của bản thân là điều tối quan trọng
. Năm bảy mùa mưa sau biết đâu các mợ cũng giống em bây giờ
Ở đâu đó trong thớt này em cũng tâm sự với mợ Red là em mê mẩn những mẫu thiết kế của Elise vì nó mang hơi thở đặc trưng của thời trang Paris. Nhưng sau này em ít mặc phần vì định hướng phong cách của Elise có thay đổi, phần vì em bắt đầu ít gò bó bản thân trong những bộ đồ thanh lịch
Hôm trước em được chiêm ngưỡng 1 góc ảnh dịu dàng quá đỗi của mợ Yên, hôm nay lại đổi sang 1 góc cá tính nữa. Mợ làm em bất ngờ quá đi
Em chịu lạnh hơi kém, lỡ lạnh xíu là có thể ốm ngay. Vào những ngày chớm đông em cũng hay chọn những mẫu quần coluttes hoặc baggy đủ để không có cảm giác se lạnh phía cổ chân mà vẫn thoải mái.
Mợ RedMer: em cũng có chút kinh nghiệm về kinh doanh mỹ phẩm hơi khác với kinh nghiệm của mợ. Em chưa hiểu vấn đề của mợ nào ở trên hỏi nên chưa chia sẻ được. Khi nào em ít lười em sẽ gõ dài hơn về vấn đề này![]()
.
...
Ai người sửa túi nâng khăn ?Mùa rơi sương phủ lối dài
Trà phai rượu nhạt đắng cay nhọc nhằn...
![]()
Trên tay mấy đoá hoa tànAi người sửa túi nâng khăn ?
Ai người chia sẻ khó khăn cuộc đời ?
Lặng nhìn bầu rượu nhạt vơi
Hồn hoang muốn ngỏ bao lời tâm tư
Dưới sương 1 bóng ngồi thừ
Nỗi niềm dồn ứ dường như sắp bùng
Đông này đàn sẽ hợp cung ?
Hay là giấc mộng tương phùng vụt tan ?
Xem hoa Mận cụ Xe gửi về đây rồi, nhưng em cứ quên quên nhớ nhớ để trả lời, cũng là muốn hỏi luôn. Hôm nay, có người rủ đi Mộc Châu ngắm hoa Mận, mới sực nhớ ra mấy chiếc ảnh của cụ Xe.Sắp đến mùa hoa mận rồi các mợ nó ạ![]()
![]()
![]()
![]()
Em nghĩ vấn đề khi ra sản phẩm mới, mợ chưa trả lời được câu hỏi Tại sao tôi phải tin bạn và Tại sao tôi cần mua sản phẩm này của bạn mợ à.Em đã từng có một cửa hàng mỹ phẩm, nhưng rất tiếc, nó đã thất bại, do một vài yếu tố chủ quan của em. Rút ra bài học đau thương, để chia sẻ với mợ một vài kinh nghiệm. Nếu được quay lại, em sẽ chuẩn bị kỹ càng hơn về mọi thứ - tất nhiên là những yếu tố nằm trong tầm tay của em. Còn lại, hiện tại em vẫn cật lực kím xèng, nên bài toán làm sao có lợi nhuận cao nhất, em vẫn còn bỏ ngỏ ở đó:
1. Xác định rõ phân khúc khách hàng của mình:
- Sản phẩm của mình đáp ứng được yêu cầu gì của họ? (Cái này chắc mợ phải làm khảo sát, tìm hiểu thị trường khá lâu trước khi phân phối). Làm sao thuyết phục được họ trải nghiệm, cũng là một câu hỏi khá khó. Vì thật-giả lẫn lộn, nên khách hàng họ mất niềm tin vào các sản phẩm chăm sóc sức khoẻ khá nhiều. Chưa nói, vòng đời của sản phẩm tuy không quá dài, nhưng hiệu quả thì lại cần thời gian khá lâu mới có thể đánh giá.
- Sản phẩm của mình có gì khác biệt? Khi bắt đầu mở cửa hàng, em đinh ninh rằng sản phẩm em bán chắc chắn hơn rất nhiều sản phẩm công nghiệp trên thị trường. Đương nhiên một dòng dược mỹ phẩm, thì hơn đứt các sản phẩm khác trên thị trường rồi! Có chứng nhận, có bàn tay của Bác sĩ nhúng vào để sản xuất cơ mà. Hiệu quả thì mười mươi. Nhưng cái khác biệt là nó AN TOÀN. Em đã mang cái ý nghĩ đó, để nhập về rất nhiều và tự tin là sẽ bán được!
2. Địa điểm mở cửa hàng/giao diện của shop online:
- Địa điểm em mở không hấp dẫn. Có dân cư nhưng thưa, không tiện đường, khuất nữa.
Shop online thì gà mờ về công nghệ nên không biết chạy quảng cáo.
Đăng bài không nhiều, ít tương tác.
Nếu mợ bán offline, thì có thể nhìn các cửa hiệu xung quanh. Xem có anh nào cùng phân phối cùng loại với mình. Họ thiết kế bảng biểu ra sao, đi ngắm nghía rồi về tự design nhé. Còn online thì nên chú trọng đến giao diện và cách thức quảng cáo. Hiện tại, Fb đã hạn chế tương tác đi rất nhiều qua trang cá nhân. Bắt buộc phải sử dụng fanpage để có thể tiếp cận tới nhiều đối tượng hơn. Việc trả phí này em cũng lơ mơ lắm, nên mợ tham khảo mọi người xem sao ạ. Vì chạy quảng cáo, đâu em thử vài lần, thấy không hiệu quả nên em cắt chi phí.
3. Chính sách chiết khấu/tri ân cho khách hàng như thế nào?
Em có tính toán đến vấn đề này, và xác định mình sẽ cắt phần ưu đãi của mình từ nhà sản xuất để tặng cho khách hàng khi họ trải nghiệm, dùng thử. Nên em nghĩ, mợ nên có một chính sách rõ ràng cho những khách hàng thân thiết riêng, vãng lai riêng. Tất nhiên là có khác nhau, nhưng đôi khi, khách hàng vãng lai, lại là khách hàng giới thiệu khách hàng khác cho mình ạ.
Và khách hàng thì rất thích được tặng quà, được nhớ đến ngày sinh nhật và các đại lý chăm sóc họ, thích được quan tâm một cách riêng biệt. Do vậy, em nghĩ ngoài tặng quà theo chương trình tri ân, mình cũng nên tìm hiểu xem tính cách khách hàng như thế nào, để có thể quan tâm họ một cách chân thành nhất. Con người mà, ai chẳng muốn nhận được những tình cảm thật sự...
...
Có rất nhiều nguyên nhân, dẫn đến việc em phải dừng công việc đó lại. Em chỉ nhớ lại sơ qua mấy ý này, và ngày nghỉ rỗi nên em xin được chia sẻ cùng mợ. Có gì đang lấn cấn, mợ cứ chia sẻ ở đây, chúng em có thể nhìn khách quan dưới góc độ là khách hàng để tham gia cùng mợ nhé!
Em nhớ , em sẽ chia sẻ thêm ạ!
Em định qua bên kia, nhưng có mợ ở đây, nên em trả lời luôn nha:Em nghĩ vấn đề khi ra sản phẩm mới, mợ chưa trả lời được câu hỏi Tại sao tôi phải tin bạn và Tại sao tôi cần mua sản phẩm này của bạn mợ à.
Mợ có trí nhớ tốt quá, ảnh trên là mùa hoa năm trướcXem hoa Mận cụ Xe gửi về đây rồi, nhưng em cứ quên quên nhớ nhớ để trả lời, cũng là muốn hỏi luôn. Hôm nay, có người rủ đi Mộc Châu ngắm hoa Mận, mới sực nhớ ra mấy chiếc ảnh của cụ Xe.
Năm ngoái, cụ Xe cũng thả vài chiếc về hoa Mận về đây, em cứ xuýt xoa rồi bỏ ngỏ ở đó...
Có vẻ như cụ Xe hay đi cung Tây Bắc, nên có nhiều ảnh về các loài hoa trên đó. Cứ mang ảnh về, nhìn, là em lại thấy nao lòng. Phần vì biết mùa hoa này đến, là một năm sắp trôi qua. Phần vì những cánh hoa mỏng manh kia, dễ làm cho con người thấy luống cuống. Thêm cái không khí lạnh lạnh tràn về dịp đầu Đông, càng làm cho người người cuống quýt.
Nhanh quá! Em lại sắp viết một lời "Cảm ơn" một năm sắp qua mất rồi...! Cái cảm giác khi cầm trên tay một bó hoa Mận, hoa Tuyết Mai, rồi sửa soạn cắm vào chiếc bình gốm mộc, là lúc trong lòng ngân lên nhiều hoài niệm. Dù một năm có bừa bộn, ngổn ngang hay hân hoan vì những thành tựu, thì lúc hoa Mận, hoa Mai nở, cũng là lúc trên gương mặt hằn thêm một nỗi nhọc nhằn...
Nên muốn ngắm hoa, lại phải đợi chờ và nhận đủ những vui, buồn của một năm cũ. Rồi mới thả những ưu phiền trôi đi, và thư thả nhìn những bông li ti đó "cựa" mình.
Cho em thả một chiếc ảnh hoa dịu dàng để góp cùng cụ Xe. Rồi ngồi bó gối đợi cụ Xe chia sẻ về những lần đi Tây Bắc chụp hoa Mận. Sắp tới, có khi em cũng gói ghém ít đồ để lên đó chơi...Nhưng em còn chưa định hình được đi đứng thế nào, heo mi...
Ảnh: Em mượn
![]()
. Em thích phong cảnh hùng vĩ của núi rừng Tây Bắc, thèm men rượu ngô, thích mùi thơm của hạt dổi, và tình người Tây Bắc, cố gắng mỗi năm một lần được đến với núi rừng Tây Bắc, mấy hôm nữa chắc là em lại đi Lai Châu.
Ah, em biết mặt cụ Xe U30 rồi nhé! Tươi không cần tướiMợ có trí nhớ tốt quá, ảnh trên là mùa hoa năm trước. Em thích phong cảnh hùng vĩ của núi rừng Tây Bắc, thèm men rượu ngô, thích mùi thơm của hạt dổi, và tình người Tây Bắc, cố gắng mỗi năm một lần được đến với núi rừng Tây Bắc, mấy hôm nữa chắc là em lại đi Lai Châu.
![]()
![]()
![]()

30 x 2 mợ nó ạAh, em biết mặt cụ Xe U30 rồi nhé! Tươi không cần tưới![]()

Lòng yêu chẳng được đáp đềnTrên tay mấy đoá hoa tàn
Hết mùa rơi rụng chen ngang lối về
Rồi thành tâm trạng ủ ê
Nâng khăn sửa túi bốn bề ngổn ngang
Nếu mai thấy cánh hoa vàng
Lẻ loi trên bậc tam quan cổng chùa
Người đành cất bước sang ngang
Hay là thương đoá hoa vàng - nhặt lên?
Sau hơn một năm ở lại chơi "nhà", cụ Xe đã gửi những chiếc ảnh có cả bản thân trong đó. Thật đúng như những gì em mường tượng: Nụ cười đôn hậu, vẻ thân thiện, dễ gần và có chút phong sương...Em cảm ơn cụ Xe nhiều ạ!Mợ có trí nhớ tốt quá, ảnh trên là mùa hoa năm trước. Em thích phong cảnh hùng vĩ của núi rừng Tây Bắc, thèm men rượu ngô, thích mùi thơm của hạt dổi, và tình người Tây Bắc, cố gắng mỗi năm một lần được đến với núi rừng Tây Bắc, mấy hôm nữa chắc là em lại đi Lai Châu.
![]()
![]()
![]()
Ui, chân em dài bằng 1/2 chân mẫu ảnh nha các mợ, nhưng đó là 1 trong các set đồ bất chấp mọi ánh nhìn của em. Các mợ còn trẻ, còn chỉn chu và thanh lịch, em có tí tuổi rồi nên ít quan tâm đến những thứ khác, yêu cảm xúc của bản thân là điều tối quan trọng
. Năm bảy mùa mưa sau biết đâu các mợ cũng giống em bây giờ
Ở đâu đó trong thớt này em cũng tâm sự với mợ Red là em mê mẩn những mẫu thiết kế của Elise vì nó mang hơi thở đặc trưng của thời trang Paris. Nhưng sau này em ít mặc phần vì định hướng phong cách của Elise có thay đổi, phần vì em bắt đầu ít gò bó bản thân trong những bộ đồ thanh lịch
Hôm trước em được chiêm ngưỡng 1 góc ảnh dịu dàng quá đỗi của mợ Yên, hôm nay lại đổi sang 1 góc cá tính nữa. Mợ làm em bất ngờ quá đi
Em chịu lạnh hơi kém, lỡ lạnh xíu là có thể ốm ngay. Vào những
Em cũng ít mặc quần tây, hầu hết là mặc đầm hoặc jean. Mấy cái quần suông và jumpsuit của em là mua của Elise và Ivy thôi Mợ ơi vì em chỉ hợp dáng suông hoặc vẩy hơi loe chút chút.Với đề bài: "Làm thế nào để sản phẩm của mình được nhiều người biết tới" (Sản phẩm có thể là dược mỹ phẩm/TPCN/sữa hay các mặt hàng tiêu dùng,...), chúng ta có những gợi ý nào cho bất kỳ ai khi mới bước chân vào lĩnh vực này nhỉ mợ Mưa?
Kinh nghiệm của người này, có thể không đúng với người khác, nhưng có những gạch đầu dòng, phần nào cũng giúp cho "người mới" có cái nhìn sơ bộ. Đây không phải việc của một thành viên mới nào, mà là câu hỏi khiến cho nhiều người trăn trở, mình thử mổ xẻ xem sao,.
Khi em lên ý tưởng, một mình em mất rất nhiều thời gian để tìm sản phẩm; tìm nhà cung cấp. Khi tìm được rồi, thì cũng trao đổi qua lại mất khá nhiều lần mới ra chính sách chiết khấu. Em đến tận nơi để có thể nhìn quy trình, cách thức sản xuất và tự đưa ra quyết định nhập hàng. Đó là những ngày cực kỳ căng thẳng, vì đi lại, vì lo lắng...
Nhưng đó chưa phải là chuỗi ngày khổ ải. Khi nhìn trên kệ hàng, các sản phẩm vẫn đứng hiên ngang chào mình, không hề "ra trận",...
Em mong muốn được lắng nghe những kinh nghiệm của mợ Mưa. Mợ Mưa dành thời gian gõ chữ về đây nhé. Rồi mình đàm đạo cho qua những ngày Đông lạnh giá,
Sớm nay, nắng đã trải khắp nơi, nên em chỉ kịp ra đường với một chiếc váy đen điểm vài chi tiết ren đáp ở vai. Thật sự đơn giản ấy mợ Binhyennoiay . Em muốn mua mấy mẫu quần suông, các mợ có biết brand nào lên dáng đẹp đẹp, cho em xin địa chỉ với nhé! Em cảm ơn ạ!
Vâng, nếu được chấp nhận, ko lạc đề, thì em sẽ từ từ trả lời ạSau hơn một năm ở lại chơi "nhà", cụ Xe đã gửi những chiếc ảnh có cả bản thân trong đó. Thật đúng như những gì em mường tượng: Nụ cười đôn hậu, vẻ thân thiện, dễ gần và có chút phong sương...Em cảm ơn cụ Xe nhiều ạ!
Những ai từng "đi" qua đây, em đều nhớ. Nhưng nhớ nhất là những người nán lại chơi lâu. Vì có những sợi dây "dùng dằng" đó, nên chủ đề này thỉnh thoảng lại "loé lên" rồi "chợt tắt". Chìm sâu trong một chiếc Hộp với đủ các loại thông tin, ồn ào và đa dạng...
Nhưng cụ Xe hay mang những chiếc ảnh với nhiều loài hoa của núi rừng Tây Bắc về. Mà hoa của Tây Bắc từ hoa Ban, hoa Mận, hoa Đào (phai) đều có một sức hút khó chối từ buộc người ta phải ngắm lâu thật lâu...!
Em cảm nhận, những ai đã từng đến với Hà Giang, Mộc Châu...hay các tỉnh lân cận trên đó rồi, đều mong muốn quay lại. Quay lại, chẳng phải vì khao khát, thèm thuồng những món ăn, những vạt hoa trải dài, hay thích những cung đường khúc khuỷu. Mà vì nhớ quá cái không khí trong lành; nhớ quá cái mùi cỏ ướt lẫn trong sương; nhớ ơi là nhớ cái chân tình, mộc mạc của con người ở đó. Để rồi ra về, mà có gì đó vừa thương vừa day dứt. Bởi mỗi lần đến, là một lần thấy "thay da đổi thịt", dù thật lòng chẳng muốn. Nên cứ đến để lưu lại chút gì đó...cho đỡ khắc khoải...!
Cũng là, đến để đặt cái bon chen trong mình xuống. Một đôi lần, tự vui với mình, buông những muộn phiền ở phía sau, hoà với cái lạnh ngọt ngào để nương mình với những cảm xúc rất NGƯỜI!
Cụ Xe còn nợ em và mọi người ở đây, việc lên kế hoạch và kể chi tiết câu chuyện của riêng mình từ năm 2021 đó. Em đợi mãi, hôm nay mới mở lời. Liệu có đưa cụ Xe vào thế "tiến thoái lưỡng nan" hông nhỉ?
Em có một chiếc ảnh hoa Mận để tạm biệt tháng 10 vì đã mang những cảm xúc cuối Thu rất "lặng". Cho em, cho mọi người được bồng bềnh trong những giai điệu của "Mùa Thu cho em"...
![]()
Thỉnh thoảng mợ nó cứ tưới tắm thêm chút cho tươi hơn nhéAh, em biết mặt cụ Xe U30 rồi nhé! Tươi không cần tưới![]()

Em góp theo, ảnh cũ cũng lâu rồi; nhưng cứ nhìn thấy bến đò em lại nhớ."Mây đi vắng trời xanh buồn rộng rãi
Sông im dòng đọng nắng đứng không trôi"...
![]()