[TT Hữu ích] Góc Khuất Của Chiến Tranh

langriser

Xe điện
Biển số
OF-743475
Ngày cấp bằng
18/9/20
Số km
2,006
Động cơ
647,480 Mã lực
Tôi cho rằng, ý của bác langriser là:
-Lúc bấy giờ, Việt Nam ta, coi cả Liên Xô và Mỹ, đều là đồng minh của Việt Nam.

Nếu hiểu như thế, thì mọi ý tứ coi như sẽ được giải tỏa, bác VladimirP à.
Thanks bác đã có các còm về một góc khuất hồi 02/09/.
Do đây là tài liệu của Mỹ có ghi chép các sự kiện liên quan tới 2/9 của người Mỹ, không phải nguồn chính thống nên em bị bem: Mỹ có nhắc lại 1 số sự kiện với từ "giá như", như sự kiện Nguyễn Ái Quốc gửi thư tới tổng thống Mỹ sau thế chiến 1, và sự kiện 2/9 này nữa, vì đã từ chối lời đề nghị hợp tác của Hồ Chí Minh, Hoa Kỳ đã lãng phí cơ hội xây dựng một mối quan hệ tốt đẹp với Việt Nam, điều có thể đã giúp người Mỹ không phải sa vào một cuộc chiến kéo dài hai thập kỷ.
Sau 2/9 là một số sự kiện liên quan tới người Mỹ, như cuộc bầu cử quốc hội đầu tiên tạo nên sự chính danh và sau cái chết đầy bí ẩn của Thiếu tá Albert Peter Dewey, một người đầy cảm tình với VN, không muốn Mỹ đối đầu với VN, với câu nói "Nam Kỳ đang bốc cháy; người Pháp và Anh sẽ bị kết liễu tại đây, và chúng ta phải cút khỏi Đông Nam Á. " đã coi như chấm dứt sự hỗ trợ của Mỹ cho VN dân chủ (Wiki ghi do tình báo Anh làm, trong khi phía Mỹ cho rằng là tình báo Pháp hợp tác với quân Bình Xuyên làm, và tình báo Mỹ ghi hận vụ này, 10 năm sau họ đã dùng Ngô Đình Diệm lật đổ và tống cổ tình báo Pháp và quân Bình Xuyên)
Nguồn chính thống của mình ít nhắc tới sự giúp đỡ của Mỹ trong ngày 2/9, em muốn nêu ra để mọi người biết và thảo luận xem các sự kiện mà Mỹ nêu có đúng không ? Cũng như sau này là các sự kiện do Liên Xô nêu ra: đặc nhiệm Liên Xô tham chiến ở VN, do Trung Quốc nêu ra về sự hiện diện của quân Trung Quốc tại khu vực biên giới (sau này báo chính thống có đưa tin về việc này, nhưng tiền căn hậu quả thì ít người biết)
Thấy bác kia bảo là tin vịt và chả cũng bảo không phải nguồn chính thống nên em cũng thôi, dù các sự kiện đó không ít thì nhiều cũng đã được đăng lại và qua các bằng chứng gián tiếp.
Em sẽ tìm các nguồn chính thống về các thông tin góc khuất, vì không hiểu sao không được phổ biến để mọi người biết
 

langriser

Xe điện
Biển số
OF-743475
Ngày cấp bằng
18/9/20
Số km
2,006
Động cơ
647,480 Mã lực
Viết xong vài dòng, chợt em nhận ra việc công nhận tình báo Mỹ, tình báo Trung Quốc cừ khôi thế nào trong chiến tranh VN đúng là nhạy cảm thiệt. Mục đích ban đầu của em chỉ muốn cho mọi người thấy họ cũng giỏi như thế nào, và Việt Nam ta còn giỏi hơn họ, chứ không phải chỉ là chiến thắng một chiều, lúc nào mình cũng thắng trong khi địch như những thằng ngu. Và việc tình báo của họ bị thất thủ rất kỳ lạ, bên ta thì bảo do ông bà gánh còng lưng, như vụ Sơn Tây, ám sát tướng Giáp, và tướng Đan dưới đây, ( có thể là ngẫu nhiên nhưng Mỹ viết là tình báo nội gián cung cấp thông tin, và không báo chính thống nào đưa tin nên mọi người coi là tin vịt đi)

Tiếng chuông điện thoại lúc 8 giờ tối và sự thoát chết kỳ lạ của vị tướng tư lệnh mặt trận

Vào buổi sáng ngày 22.2.1979, ba tôi rẽ qua nhà, thông báo ngắn gọn với mẹ con tôi rằng ông sẽ lên chiến trường Lạng Sơn.

Chiều hôm trước, Đại tướng Văn Tiến Dũng và Tổng tham mưu trưởng Lê Trọng Tấn đã gọi ba tôi về từ Học viện Quân sự cao cấp, nơi ông đang làm Phó Giám đốc, trao cho ba tôi quyết định bổ nhiệm ông làm Tư lệnh Quân đoàn 5 (sau đổi tên thành Quân đoàn 14), Tư lệnh Mặt trận Lạng Sơn.

Ba tôi với Đại tướng Lê Trọng Tấn có một mối thâm tình đặc biệt. Nơi nào chiến trường khốc liệt nhất, Đại tướng Lê Trọng Tấn sẽ nghĩ đến ba tôi. Còn với ba tôi, Tướng Lê Trọng Tấn là người anh, là "đại ca" - người mà dù bảo ông nhảy vào biển lửa ông cũng nhảy vào.

Ngay khi nhận được mệnh lệnh, ông chỉ về qua nhà 30 phút, bình thản từ biệt mẹ con tôi như thể đó chỉ là một ngày đi làm bình thường. Một chiếc xe của Bộ Quốc phòng đã chờ sẵn ngoài cửa, đưa ba tôi lên Lạng Sơn - nơi cuộc chiến ở biên giới Việt - Trung khốc liệt nhất.

Cái đấm tay đau đớn của Tướng Hoàng Đan trong chiến tranh biên giới: LỊCH SỬ LÀ GÌ MÀ LÀM LÍNH TÔI KHỔ THẾ? - Ảnh 5.
Tư lệnh Hoàng Đan ở mặt trận Lạng Sơn cùng với các cố vấn quân sự Liên Xô.
Ở Lạng Sơn, quân Trung Quốc dùng chiến thuật biển người khi tràn sang biên giới Việt Nam. 50.000 quân của chúng ta (trong đó chủ yếu là bộ đội địa phương, quân du kích và các đơn vị làm kinh tế vừa chuyển sang chiến đấu) đã phải chiến đấu chống lại 180.000 quân địch, nên chỉ sau vài ngày, 3 sư đoàn của ta ở Lạng Sơn đều tơi tả.

Vì địch quá đông, nên khi ba tôi lên đến Lạng Sơn thì TX Lạng Sơn vẫn đang cầm cự, nhưng việc mất TX Lạng Sơn có thể chỉ còn là ngày một ngày hai.

Lạng Sơn cách Hà Nội chỉ 150km. Ai cũng hiểu, nếu Trung Quốc vượt qua được đèo Sài Hồ, chiếm tỉnh Lạng Sơn thì có nghĩa rằng sẽ khó còn gì ngăn cản chúng tiến về Hà Nội. Và lẽ dĩ nhiên Thủ đô Hà Nội sẽ rơi vào tình trạng chiến tranh.

Ba tôi được cử lên làm Tư lệnh Mặt trận đúng lúc ngặt nghèo đó, với nhiệm vụ bằng mọi giá giữ Lạng Sơn, ngăn chặn nguy cơ chiến tranh lan về Hà Nội.

Một buổi sáng ngay khi vừa đặt chân lên Lạng Sơn, ông ngồi trong chiếc xe bọc thép chỉ huy K63 đi thẳng lên khu vực tiền duyên để khảo sát các phương án phản công. Chiếc xe bị trúng đạn chống tăng nổ tung...

Chỉ một vài tiếng sau, tin xấu nhanh chóng được báo về, lan khắp Bộ Quốc phòng, lan sang cả khu tập thể 38 Trần Phú.

Tất cả mọi người đều nghĩ rằng ba tôi đã chết. Nhưng vì chưa phải thông tin chính thức, nên không một ai dám thông báo với gia đình tôi.

Suốt cả ngày, bầu không khí của cả khu tập thể vô cùng căng thẳng. Không một ai cười nói với mẹ con tôi như mọi ngày. Hàng xóm thậm chí tránh nhìn mặt chúng tôi. Nhưng là con nhà lính, tôi mơ hồ hiểu rằng chắc hẳn đã có chuyện không hay xảy ra cho ba mình.

Buổi chiều khi mẹ tôi đi làm về, tôi hiểu bà đã biết tin. Bà im lặng một cách đáng sợ suốt bữa cơm tối. Nhưng cả buổi tối, chúng tôi chỉ cắm cúi ăn cơm, cố gắng tránh nói với nhau về chuyện đó chừng nào có thể.

Lúc 8 giờ tối, điện thoại nhà tôi réo lên từng hồi. Không một ai trong gia đình tôi chịu đứng lên nghe điện thoại, vì không ai đủ can đảm và cũng không ai muốn mình người phải nghe tin tức khủng khiếp đó đầu tiên.

Cuối cùng tôi - bé nhất nhà, đứng bật dậy, lãnh lấy trách nhiệm đó... Nhưng ở đầu dây bên kia không phải ai xa lạ, mà chính là giọng ba tôi giòn giã. Tôi hét lên "Ba, ba, ba..." và mọi thứ vỡ òa.

Ba tôi kể, sáng hôm đó, sau khi bị trúng đạn, tất cả mọi người trên xe đều hy sinh. Chỉ có mình ba tôi may mắn thoát chết. Ông thoát được ra ngoài, đi bộ về Sở Chỉ huy, tiếp tục chỉ huy chiến đấu. Đến 8g tối mới nhớ ra là cần gọi điện về nhà. Tôi vẫn nhớ ông cười rổn rảng trong điện thoại, nói với mẹ tôi điều ông vẫn hay nói: "Bọn Tàu sao giết nổi tôi".

 

Fansipan99

Xe đạp
Biển số
OF-880877
Ngày cấp bằng
9/5/25
Số km
49
Động cơ
-19 Mã lực
Viết xong vài dòng, chợt em nhận ra việc công nhận tình báo Mỹ, tình báo Trung Quốc cừ khôi thế nào trong chiến tranh VN đúng là nhạy cảm thiệt. Mục đích ban đầu của em chỉ muốn cho mọi người thấy họ cũng giỏi như thế nào, và Việt Nam ta còn giỏi hơn họ, chứ không phải chỉ là chiến thắng một chiều, lúc nào mình cũng thắng trong khi địch như những thằng ngu. Và việc tình báo của họ bị thất thủ rất kỳ lạ, bên ta thì bảo do ông bà gánh còng lưng, như vụ Sơn Tây, ám sát tướng Giáp, và tướng Đan dưới đây, ( có thể là ngẫu nhiên nhưng Mỹ viết là tình báo nội gián cung cấp thông tin, và không báo chính thống nào đưa tin nên mọi người coi là tin vịt đi)

Tiếng chuông điện thoại lúc 8 giờ tối và sự thoát chết kỳ lạ của vị tướng tư lệnh mặt trận

Vào buổi sáng ngày 22.2.1979, ba tôi rẽ qua nhà, thông báo ngắn gọn với mẹ con tôi rằng ông sẽ lên chiến trường Lạng Sơn.

Chiều hôm trước, Đại tướng Văn Tiến Dũng và Tổng tham mưu trưởng Lê Trọng Tấn đã gọi ba tôi về từ Học viện Quân sự cao cấp, nơi ông đang làm Phó Giám đốc, trao cho ba tôi quyết định bổ nhiệm ông làm Tư lệnh Quân đoàn 5 (sau đổi tên thành Quân đoàn 14), Tư lệnh Mặt trận Lạng Sơn.

Ba tôi với Đại tướng Lê Trọng Tấn có một mối thâm tình đặc biệt. Nơi nào chiến trường khốc liệt nhất, Đại tướng Lê Trọng Tấn sẽ nghĩ đến ba tôi. Còn với ba tôi, Tướng Lê Trọng Tấn là người anh, là "đại ca" - người mà dù bảo ông nhảy vào biển lửa ông cũng nhảy vào.

Ngay khi nhận được mệnh lệnh, ông chỉ về qua nhà 30 phút, bình thản từ biệt mẹ con tôi như thể đó chỉ là một ngày đi làm bình thường. Một chiếc xe của Bộ Quốc phòng đã chờ sẵn ngoài cửa, đưa ba tôi lên Lạng Sơn - nơi cuộc chiến ở biên giới Việt - Trung khốc liệt nhất.

Cái đấm tay đau đớn của Tướng Hoàng Đan trong chiến tranh biên giới: LỊCH SỬ LÀ GÌ MÀ LÀM LÍNH TÔI KHỔ THẾ? - Ảnh 5.
Tư lệnh Hoàng Đan ở mặt trận Lạng Sơn cùng với các cố vấn quân sự Liên Xô.
Ở Lạng Sơn, quân Trung Quốc dùng chiến thuật biển người khi tràn sang biên giới Việt Nam. 50.000 quân của chúng ta (trong đó chủ yếu là bộ đội địa phương, quân du kích và các đơn vị làm kinh tế vừa chuyển sang chiến đấu) đã phải chiến đấu chống lại 180.000 quân địch, nên chỉ sau vài ngày, 3 sư đoàn của ta ở Lạng Sơn đều tơi tả.

Vì địch quá đông, nên khi ba tôi lên đến Lạng Sơn thì TX Lạng Sơn vẫn đang cầm cự, nhưng việc mất TX Lạng Sơn có thể chỉ còn là ngày một ngày hai.

Lạng Sơn cách Hà Nội chỉ 150km. Ai cũng hiểu, nếu Trung Quốc vượt qua được đèo Sài Hồ, chiếm tỉnh Lạng Sơn thì có nghĩa rằng sẽ khó còn gì ngăn cản chúng tiến về Hà Nội. Và lẽ dĩ nhiên Thủ đô Hà Nội sẽ rơi vào tình trạng chiến tranh.

Ba tôi được cử lên làm Tư lệnh Mặt trận đúng lúc ngặt nghèo đó, với nhiệm vụ bằng mọi giá giữ Lạng Sơn, ngăn chặn nguy cơ chiến tranh lan về Hà Nội.

Một buổi sáng ngay khi vừa đặt chân lên Lạng Sơn, ông ngồi trong chiếc xe bọc thép chỉ huy K63 đi thẳng lên khu vực tiền duyên để khảo sát các phương án phản công. Chiếc xe bị trúng đạn chống tăng nổ tung...

Chỉ một vài tiếng sau, tin xấu nhanh chóng được báo về, lan khắp Bộ Quốc phòng, lan sang cả khu tập thể 38 Trần Phú.

Tất cả mọi người đều nghĩ rằng ba tôi đã chết. Nhưng vì chưa phải thông tin chính thức, nên không một ai dám thông báo với gia đình tôi.

Suốt cả ngày, bầu không khí của cả khu tập thể vô cùng căng thẳng. Không một ai cười nói với mẹ con tôi như mọi ngày. Hàng xóm thậm chí tránh nhìn mặt chúng tôi. Nhưng là con nhà lính, tôi mơ hồ hiểu rằng chắc hẳn đã có chuyện không hay xảy ra cho ba mình.

Buổi chiều khi mẹ tôi đi làm về, tôi hiểu bà đã biết tin. Bà im lặng một cách đáng sợ suốt bữa cơm tối. Nhưng cả buổi tối, chúng tôi chỉ cắm cúi ăn cơm, cố gắng tránh nói với nhau về chuyện đó chừng nào có thể.

Lúc 8 giờ tối, điện thoại nhà tôi réo lên từng hồi. Không một ai trong gia đình tôi chịu đứng lên nghe điện thoại, vì không ai đủ can đảm và cũng không ai muốn mình người phải nghe tin tức khủng khiếp đó đầu tiên.

Cuối cùng tôi - bé nhất nhà, đứng bật dậy, lãnh lấy trách nhiệm đó... Nhưng ở đầu dây bên kia không phải ai xa lạ, mà chính là giọng ba tôi giòn giã. Tôi hét lên "Ba, ba, ba..." và mọi thứ vỡ òa.

Ba tôi kể, sáng hôm đó, sau khi bị trúng đạn, tất cả mọi người trên xe đều hy sinh. Chỉ có mình ba tôi may mắn thoát chết. Ông thoát được ra ngoài, đi bộ về Sở Chỉ huy, tiếp tục chỉ huy chiến đấu. Đến 8g tối mới nhớ ra là cần gọi điện về nhà. Tôi vẫn nhớ ông cười rổn rảng trong điện thoại, nói với mẹ tôi điều ông vẫn hay nói: "Bọn Tàu sao giết nổi tôi".

Cụ lại lấy truyện kể về bố của anh Hoàng Nam T. ra và coi như là lịch sử thì... Truyện xe cụ Đan trúng đạn, tất cả đều chết trừ cụ Đan chưa chắc đã đúng, và nếu có đúng cũng chưa thể kết luận là do tình báo TQ và TQ cố ý ám sát viên tướng giỏi của đối thủ đc... Cụ nói là VN giỏi hơn cả TQ, giỏi hơn cả Mỹ thì buồn cười lắm... Tỉnh lại đi cụ ạ.
 

Tuankhoi001

Xe buýt
Biển số
OF-816773
Ngày cấp bằng
31/7/22
Số km
624
Động cơ
30,782 Mã lực
Viết xong vài dòng, chợt em nhận ra việc công nhận tình báo Mỹ, tình báo Trung Quốc cừ khôi thế nào trong chiến tranh VN đúng là nhạy cảm thiệt. Mục đích ban đầu của em chỉ muốn cho mọi người thấy họ cũng giỏi như thế nào, và Việt Nam ta còn giỏi hơn họ, chứ không phải chỉ là chiến thắng một chiều, lúc nào mình cũng thắng trong khi địch như những thằng ngu. Và việc tình báo của họ bị thất thủ rất kỳ lạ, bên ta thì bảo do ông bà gánh còng lưng, như vụ Sơn Tây, ám sát tướng Giáp, và tướng Đan dưới đây, ( có thể là ngẫu nhiên nhưng Mỹ viết là tình báo nội gián cung cấp thông tin, và không báo chính thống nào đưa tin nên mọi người coi là tin vịt đi)

Tiếng chuông điện thoại lúc 8 giờ tối và sự thoát chết kỳ lạ của vị tướng tư lệnh mặt trận

Vào buổi sáng ngày 22.2.1979, ba tôi rẽ qua nhà, thông báo ngắn gọn với mẹ con tôi rằng ông sẽ lên chiến trường Lạng Sơn.

Chiều hôm trước, Đại tướng Văn Tiến Dũng và Tổng tham mưu trưởng Lê Trọng Tấn đã gọi ba tôi về từ Học viện Quân sự cao cấp, nơi ông đang làm Phó Giám đốc, trao cho ba tôi quyết định bổ nhiệm ông làm Tư lệnh Quân đoàn 5 (sau đổi tên thành Quân đoàn 14), Tư lệnh Mặt trận Lạng Sơn.

Ba tôi với Đại tướng Lê Trọng Tấn có một mối thâm tình đặc biệt. Nơi nào chiến trường khốc liệt nhất, Đại tướng Lê Trọng Tấn sẽ nghĩ đến ba tôi. Còn với ba tôi, Tướng Lê Trọng Tấn là người anh, là "đại ca" - người mà dù bảo ông nhảy vào biển lửa ông cũng nhảy vào.

Ngay khi nhận được mệnh lệnh, ông chỉ về qua nhà 30 phút, bình thản từ biệt mẹ con tôi như thể đó chỉ là một ngày đi làm bình thường. Một chiếc xe của Bộ Quốc phòng đã chờ sẵn ngoài cửa, đưa ba tôi lên Lạng Sơn - nơi cuộc chiến ở biên giới Việt - Trung khốc liệt nhất.

Cái đấm tay đau đớn của Tướng Hoàng Đan trong chiến tranh biên giới: LỊCH SỬ LÀ GÌ MÀ LÀM LÍNH TÔI KHỔ THẾ? - Ảnh 5.
Tư lệnh Hoàng Đan ở mặt trận Lạng Sơn cùng với các cố vấn quân sự Liên Xô.
Ở Lạng Sơn, quân Trung Quốc dùng chiến thuật biển người khi tràn sang biên giới Việt Nam. 50.000 quân của chúng ta (trong đó chủ yếu là bộ đội địa phương, quân du kích và các đơn vị làm kinh tế vừa chuyển sang chiến đấu) đã phải chiến đấu chống lại 180.000 quân địch, nên chỉ sau vài ngày, 3 sư đoàn của ta ở Lạng Sơn đều tơi tả.

Vì địch quá đông, nên khi ba tôi lên đến Lạng Sơn thì TX Lạng Sơn vẫn đang cầm cự, nhưng việc mất TX Lạng Sơn có thể chỉ còn là ngày một ngày hai.

Lạng Sơn cách Hà Nội chỉ 150km. Ai cũng hiểu, nếu Trung Quốc vượt qua được đèo Sài Hồ, chiếm tỉnh Lạng Sơn thì có nghĩa rằng sẽ khó còn gì ngăn cản chúng tiến về Hà Nội. Và lẽ dĩ nhiên Thủ đô Hà Nội sẽ rơi vào tình trạng chiến tranh.

Ba tôi được cử lên làm Tư lệnh Mặt trận đúng lúc ngặt nghèo đó, với nhiệm vụ bằng mọi giá giữ Lạng Sơn, ngăn chặn nguy cơ chiến tranh lan về Hà Nội.

Một buổi sáng ngay khi vừa đặt chân lên Lạng Sơn, ông ngồi trong chiếc xe bọc thép chỉ huy K63 đi thẳng lên khu vực tiền duyên để khảo sát các phương án phản công. Chiếc xe bị trúng đạn chống tăng nổ tung...

Chỉ một vài tiếng sau, tin xấu nhanh chóng được báo về, lan khắp Bộ Quốc phòng, lan sang cả khu tập thể 38 Trần Phú.

Tất cả mọi người đều nghĩ rằng ba tôi đã chết. Nhưng vì chưa phải thông tin chính thức, nên không một ai dám thông báo với gia đình tôi.

Suốt cả ngày, bầu không khí của cả khu tập thể vô cùng căng thẳng. Không một ai cười nói với mẹ con tôi như mọi ngày. Hàng xóm thậm chí tránh nhìn mặt chúng tôi. Nhưng là con nhà lính, tôi mơ hồ hiểu rằng chắc hẳn đã có chuyện không hay xảy ra cho ba mình.

Buổi chiều khi mẹ tôi đi làm về, tôi hiểu bà đã biết tin. Bà im lặng một cách đáng sợ suốt bữa cơm tối. Nhưng cả buổi tối, chúng tôi chỉ cắm cúi ăn cơm, cố gắng tránh nói với nhau về chuyện đó chừng nào có thể.

Lúc 8 giờ tối, điện thoại nhà tôi réo lên từng hồi. Không một ai trong gia đình tôi chịu đứng lên nghe điện thoại, vì không ai đủ can đảm và cũng không ai muốn mình người phải nghe tin tức khủng khiếp đó đầu tiên.

Cuối cùng tôi - bé nhất nhà, đứng bật dậy, lãnh lấy trách nhiệm đó... Nhưng ở đầu dây bên kia không phải ai xa lạ, mà chính là giọng ba tôi giòn giã. Tôi hét lên "Ba, ba, ba..." và mọi thứ vỡ òa.

Ba tôi kể, sáng hôm đó, sau khi bị trúng đạn, tất cả mọi người trên xe đều hy sinh. Chỉ có mình ba tôi may mắn thoát chết. Ông thoát được ra ngoài, đi bộ về Sở Chỉ huy, tiếp tục chỉ huy chiến đấu. Đến 8g tối mới nhớ ra là cần gọi điện về nhà. Tôi vẫn nhớ ông cười rổn rảng trong điện thoại, nói với mẹ tôi điều ông vẫn hay nói: "Bọn Tàu sao giết nổi tôi".

Tưởng chuyện gì.
Chuyện cụ Đan thoát chết do lúc đó không ở trong xe ai chả biết, chỉ có ông con trời của cụ kể lại theo kiểu tiểu thuyết ba xu cho ly kỳ rùng rợn thôi.
Next đi cho đỡ phí đất của diễn đàn. =))
 

hoaoaihuong

Xe tăng
Biển số
OF-313492
Ngày cấp bằng
27/3/14
Số km
1,978
Động cơ
362,661 Mã lực
Cụ lại lấy truyện kể về bố của anh Hoàng Nam T. ra và coi như là lịch sử thì... Truyện xe cụ Đan trúng đạn, tất cả đều chết trừ cụ Đan chưa chắc đã đúng, và nếu có đúng cũng chưa thể kết luận là do tình báo TQ và TQ cố ý ám sát viên tướng giỏi của đối thủ đc... Cụ nói là VN giỏi hơn cả TQ, giỏi hơn cả Mỹ thì buồn cười lắm... Tỉnh lại đi cụ ạ.
Tình báo mà làm ăn tắc trách quá cụ nhẩy, Được cả pháo binh hỗ trợ mà vẫn không xong! =))
 

langriser

Xe điện
Biển số
OF-743475
Ngày cấp bằng
18/9/20
Số km
2,006
Động cơ
647,480 Mã lực
Tưởng chuyện gì.
Chuyện cụ Đan thoát chết do lúc đó không ở trong xe ai chả biết, chỉ có ông con trời của cụ kể lại theo kiểu tiểu thuyết ba xu cho ly kỳ rùng rợn thôi.
Next đi cho đỡ phí đất của diễn đàn. =))
Vâng cụ, vụ xe tướng Đan bị trúng đạn chống tăng thì em nghĩ nhiều người không biết có vụ này nếu không quan tâm. Cụ nói không có vụ đó thì không có vụ đó thôi.
Em đọc các bài viết lá cải, tiểu thuyết ba xu và xem phim ba xu của nước ngoài có mấy tình tiết ly kỳ kiểu đó, không biết do họ sáng tác hay có căn cứ vào sự kiện có thật nào không
Em xin giới thiệu một phim như vậy do Nga sản xuất "Cuộc chiến xa lạ" có cảnh đặc nhiệm Liên Xô tấn công căn cứ Mỹ tại Mỹ cướp trực thăng phút 17:30. Còn phim Tàu xưa về 1979 chắc nhiều cụ không thích nên em không đưa
Và theo nhiều cụ, tin đặc nhiệm Liên Xô ở Việt Nam là tin vịt 3 xu
 
Chỉnh sửa cuối:

Baoleo

Xe tăng
Biển số
OF-320235
Ngày cấp bằng
19/5/14
Số km
1,955
Động cơ
385,643 Mã lực
Do đây là tài liệu của Mỹ có ghi chép các sự kiện liên quan tới 2/9 của người Mỹ, không phải nguồn chính thống nên em bị bem: Mỹ có nhắc lại 1 số sự kiện với từ "giá như", như sự kiện Nguyễn Ái Quốc gửi thư tới tổng thống Mỹ sau thế chiến 1, và sự kiện 2/9 này nữa, vì đã từ chối lời đề nghị hợp tác của Hồ Chí Minh, Hoa Kỳ đã lãng phí cơ hội xây dựng một mối quan hệ tốt đẹp với Việt Nam, điều có thể đã giúp người Mỹ không phải sa vào một cuộc chiến kéo dài hai thập kỷ.
Sau 2/9 là một số sự kiện liên quan tới người Mỹ, như cuộc bầu cử quốc hội đầu tiên tạo nên sự chính danh và sau cái chết đầy bí ẩn của Thiếu tá Albert Peter Dewey, một người đầy cảm tình với VN, không muốn Mỹ đối đầu với VN, với câu nói "Nam Kỳ đang bốc cháy; người Pháp và Anh sẽ bị kết liễu tại đây, và chúng ta phải cút khỏi Đông Nam Á. " đã coi như chấm dứt sự hỗ trợ của Mỹ cho VN dân chủ (Wiki ghi do tình báo Anh làm, trong khi phía Mỹ cho rằng là tình báo Pháp hợp tác với quân Bình Xuyên làm, và tình báo Mỹ ghi hận vụ này, 10 năm sau họ đã dùng Ngô Đình Diệm lật đổ và tống cổ tình báo Pháp và quân Bình Xuyên)
Nguồn chính thống của mình ít nhắc tới sự giúp đỡ của Mỹ trong ngày 2/9, em muốn nêu ra để mọi người biết và thảo luận xem các sự kiện mà Mỹ nêu có đúng không ? Cũng như sau này là các sự kiện do Liên Xô nêu ra: đặc nhiệm Liên Xô tham chiến ở VN, do Trung Quốc nêu ra về sự hiện diện của quân Trung Quốc tại khu vực biên giới (sau này báo chính thống có đưa tin về việc này, nhưng tiền căn hậu quả thì ít người biết)
Thấy bác kia bảo là tin vịt và chả cũng bảo không phải nguồn chính thống nên em cũng thôi, dù các sự kiện đó không ít thì nhiều cũng đã được đăng lại và qua các bằng chứng gián tiếp.
Em sẽ tìm các nguồn chính thống về các thông tin góc khuất, vì không hiểu sao không được phổ biến để mọi người biết
Cảm ơn các thông tin của bạn nhé ~o)
 

Fansipan99

Xe đạp
Biển số
OF-880877
Ngày cấp bằng
9/5/25
Số km
49
Động cơ
-19 Mã lực
Vâng cụ, vụ xe tướng Đan bị trúng đạn chống tăng thì em nghĩ nhiều người không biết có vụ này nếu không quan tâm. Cụ nói không có vụ đó thì không có vụ đó thôi.
Em đọc các bài viết lá cải, tiểu thuyết ba xu và xem phim ba xu của nước ngoài có mấy tình tiết ly kỳ kiểu đó, không biết do họ sáng tác hay có căn cứ vào sự kiện có thật nào không
Em xin giới thiệu một phim như vậy do Nga sản xuất "Cuộc chiến xa lạ" có cảnh đặc nhiệm Liên Xô tấn công căn cứ Mỹ tại Mỹ cướp trực thăng phút 17:30. Còn phim Tàu xưa về 1979 chắc nhiều cụ không thích nên em không đưa
Văn học, tiểu thuyết, phim ảnh... đc phép hư cấu cho hay, cho hấp dẫn. Nhưng chúng ta chỉ hiểu là đó là truyện, là phim thôi, ko nên coi đó là lịch sử.

Cụ có link phim Tàu (phim tài liệu, phim truyện) về 1979 thì đưa lên đi, xem Tàu nó tuyên truyền thế nào về cuộc chiến đó.
 
Chỉnh sửa cuối:

langriser

Xe điện
Biển số
OF-743475
Ngày cấp bằng
18/9/20
Số km
2,006
Động cơ
647,480 Mã lực
Văn học, tiểu thuyết, phim ảnh... đc phép hư cấu cho hay, cho hấp dẫn. Nhưng chúng ta chỉ hiểu là đó là truyện, là phim thôi, ko nên coi đó là lịch sử.

Cụ có link phim Tàu (phim tài liệu, phim truyện) về 1979 thì đưa lên đi, xem Tàu nó tuyên truyền thế nào về cuộc chiến đó.
Trước em xem nhiều phim mà giờ kiếm không ra, như phim Cuộc chiến xa lạ của Nga đã bị xoá trên Youtube.
Mời cụ xem phim Hành động chớp nhoáng do Tàu sản xuất năm 1987, có cảnh cuối phút 1:24:40 là dùng súng chống tăng bắn cháy xe chở tướng VN, trong phim ngủm hết.
Còn tin và truyện ba xu của Mỹ, Tàu là VN có gián điệp do họ cài vào, cách thức liên lạc và thông tin thế nào thì các cụ đọc truyện của cụ Ẩn.
À, cụ nào rành khí tài thì cho em xin thông tin các loại khí tài của Trung trong phim, đánh đồi huy động cả máy bay, trực thăng, xe tăng, rốc két, pháo binh kèm chiến thuật biển người.. rồi còn phái đặc công luồn sâu chỉ điểm, ám sát tướng đối phương.
Tàu làm tuyên truyền thì cực lố, em đang tìm lại cảnh lố đó nhưng lâu quá rồi
 
Chỉnh sửa cuối:

langriser

Xe điện
Biển số
OF-743475
Ngày cấp bằng
18/9/20
Số km
2,006
Động cơ
647,480 Mã lực
Phút 40 trở đi là trò lố của Tàu: trước khi rút quân về nước, quân Tàu còn quét sạch đường phố Việt Nam, giúp đỡ thực phẩm cho dân thường Việt Nam, giúp người già sửa mái tranh dột nát.. một hình ảnh tuyệt vời nếu như có thực =))
2025-09-09_125207.png

2025-09-09_125223.png

Em xin hết. Để em tìm nguồn chính thống của VN về những câu chuyện chưa phổ biến. Clip này của nhà báo phương Tây nên theo cụ nào đó thì không tin được nhé.
 
Chỉnh sửa cuối:

Fansipan99

Xe đạp
Biển số
OF-880877
Ngày cấp bằng
9/5/25
Số km
49
Động cơ
-19 Mã lực
Phút 40 trở đi là trò lố của Tàu: trước khi rút quân về nước, quân Tàu còn quét sạch đường phố Việt Nam, giúp đỡ thực phẩm cho dân thường Việt Nam, giúp người già sửa mái tranh dột nát.. một hình ảnh tuyệt vời nếu như có thực =))
2025-09-09_125207.png

2025-09-09_125223.png

Em xin hết. Để em tìm nguồn chính thống của VN về những câu chuyện chưa phổ biến. Clip này của nhà báo phương Tây nên theo cụ nào đó thì không tin được nhé.
Bộ phim tài liệu của Tây, em nghĩ là khá đáng tin cậy, nghiêm túc..., còn lại các số liệu của chính các bên tham chiến thì như nhận xét ở đoạn từ 1:30 đến 1:45 của phim.
 

langriser

Xe điện
Biển số
OF-743475
Ngày cấp bằng
18/9/20
Số km
2,006
Động cơ
647,480 Mã lực
Bộ phim tài liệu của Tây, em nghĩ là khá đáng tin cậy, nghiêm túc..., còn lại các số liệu của chính các bên tham chiến thì như nhận xét ở đoạn từ 1:30 đến 1:45 của phim.
Giả sử mà em nói Tàu tuyên truyền rằng 1979 quân Tàu khi rút về nước đã quét dọn đường xá VN sạch sẽ, cho dân thường VN lương thực, lợp mái nhà tranh cho dân VN v.vv mà không có Video này thì khối cụ bảo em là bịa chuyện, Tàu nó không làm lố thế đâu :))
Nhà báo phương Tây được Tàu cung cấp cho vài cảnh quay này, chứ em nghĩ thực tế Tàu chiếu cho dân họ xem thì càng kinh nữa.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top