[Funland] Hoa kỳ công bố chính sách Thuế đối ứng với Việt Nam và các nước khác

ca_kiem

Xe container
Biển số
OF-96282
Ngày cấp bằng
21/5/11
Số km
7,371
Động cơ
532,202 Mã lực
Nơi ở
..
Bài viết này có những điểm đúng nhưng cũng có nhiều điểm sai. Ví dụ

1) Những điểm chưa đúng hoặc vẫn còn thiếu cơ sở khoa học kiểm chứng để có thể đưa ra kết luận (tài liệu tham khảo để phía dưới)
- "Hiệu suất Nd, Dy, Pr 98–99%": Thực ra chưa thấy công bố khoa học hoặc thông cáo chính thức nào nêu con số này cho FJH-clor hóa ở nam châm phế; số liệu Rice công bố là ">90% hiệu suất & độ tinh khiết", không phải 98–99%.
- "Giá < 1 USD/kg, rẻ hơn 10 lần": Rice chỉ nêu giảm 54% chi phí vận hành trong phân tích TEA; không có mức giá tuyệt đối <1 USD/kg.
- "Pilot 10 kg/giờ tại Houston do Rice + ORNL, DOE CMI đồng tài trợ": không tìm thấy nguồn xác nhận. Tài liệu gần nhất nói về Flash Metals USA (được Rice cấp phép) và Metallium (ASX: MTM) có demo 1 tấn/ngày tại Houston, dry-commissioning mục tiêu 12/2025; không nêu ORNL/CMI đồng tài trợ cho pilot 10 kg/h.
- "American Rare Earths Inc. (AREI), niêm yết Nasdaq: ARRX, được DOE chỉ định dẫn dắt thương mại hóa FJH": không có nguồn. "American Rare Earths" hiện lên OTC: ARRNF / ASX: ARR, tập trung thăm dò mỏ (Halleck Creek, La Paz), không phải đơn vị chủ lực FJH; còn thương mại hóa FJH tại Mỹ thấy nhắc Flash Metals USA và Metallium.

- "Sẽ chuyển giao FJH cho Mitsubishi Chemical, BASF, Lynas cuối 2026": không có thông cáo/hợp đồng công khai xác nhận. (Lynas có dự án HREE ở Texas được DoD hỗ trợ, nhưng đó là tách chiết truyền thống, không phải FJH cấp phép từ Rice.)

- "Mỹ là số 1 về tái chế nam châm": khó khẳng định. Mỹ có Noveon, và các dự án FJH/flash đang tăng tốc; nhưng châu Âu có HyProMag (HPMS) đã vận hành/pilot quy mô lớn và mở rộng ở Anh-Đức-Mỹ-Nhật. Nói “số 1” hiện chưa có thước đo đồng thuận.

2) Còn đây là những thứ đúng hay ít nhất là có cơ sở
- FJH (Flash Joule Heating) của Rice là bước tiến lớn cho tái chế nam châm: quy trình "một bước – vài giây", giảm ~87% năng lượng và giảm ~54% chi phí vận hành so với thủy luyện; thí nghiệm cho độ tinh khiết & hiệu suất thu hồi >90% trong một bước. Rice cho biết IP đã cấp phép cho Flash Metals USA, dự kiến "vào sản xuất" từ quý I/2026.

- Trung Quốc chi phối gần như toàn bộ chuỗi: ~85–92% công suất tinh luyện và ~90–94% sản lượng nam châm NdFeB toàn cầu (tùy nguồn), nên đúng là họ nắm “cửa trên” ở khâu tinh chế/nam châm.

- Mỹ bắt đầu có sản xuất/tái chế nam châm thương mại: Noveon Magnetics (Texas) đã ký off-take 5 năm với Nidec và có thỏa thuận cung ứng với GM năm 2025 — cho thấy năng lực trong nước đang hình thành.

Đánh giá:
Như vậy, tái chế nam châm và thành tựu FJH của Mỹ là có, nhưng thành tựu chuyển hoá ra thực tế thế nào, sức cạnh tranh với Trung Quốc ra sao thì chỉ có thời gian mới trả lời. Vả lại, Trung Quốc cũng vẫn tiếp tục phát triển công nghệ tái chế nam châm nói riêng và tinh chế đất hiếm nói chung của mình, chứ họ cũng không đứng yên


Đây là một số thành tựu gần đây của Trung Quốc
- Năng lực tái chế từ phế nam châm tăng nhanh: theo Argus, công suất tái chế REO từ phế NdFeB của Trung Quốc đã vượt 80.000 tấn/năm (2024), dự báo 100.000 tấn/năm (2025), với ~40 nhà máy vận hành.

- Chuẩn hóa quy trình tái chế: Trung Quốc vừa ban hành GB/T 46213-2025 – “Kỹ thuật tái chế tái sản xuất phế nam châm Nd-Fe-B dạng kết dính”, công bố 29/08/2025, hiệu lực 01/03/2026; do SAC/TC229 (Uỷ ban tiêu chuẩn hoá về đất hiếm) chủ trì, có sự tham gia của Baotou Rare Earth Research Institute và nhiều doanh nghiệp nam châm lớn. Đây là tín hiệu rõ ràng cho thấy họ đang chuẩn hoá và mở rộng công nghiệp tái chế.

- R&D quy mô lớn ngay tại "thủ phủ" Baotou: nhóm bề mặt của Baotou Rare Earth Research Institute công bố dây chuyền thí điểm khuếch tán biên hạt (GBD) giúp giảm 30–70% nhu cầu Dy/Tb (HREE) mà vẫn đạt cấp 50UH/52SH — vừa tiết kiệm HREE, vừa thuận lợi cho vòng kín tái chế.

- Xiết quản trị và giữ công nghệ trong nước: 2025 Trung Quốc kích hoạt hệ thống theo dõi quốc gia cho ngành nam châm và mở rộng kiểm soát xuất khẩu sang cả công nghệ chế biến/tái chế — điều này vừa củng cố chuỗi cung ứng nội địa, vừa hạn chế rò rỉ know-how.

- Vị thế sản xuất nam châm vẫn áp đảo: IEA ghi nhận Trung Quốc chiếm phần lớn sản lượng nam châm NdFeB toàn cầu năm 2024, tạo sẵn "nguồn phế" và kinh tế quy mô thuận lợi cho tái chế.


- Nền tảng khoa học nội địa dày: tổng quan học thuật gần đây từ các nhóm Trung Quốc cho thấy họ theo đuổi song song HD/HPMS (trực tiếp), thủy luyện, hỏa luyện, điện hoá và các biến thể chọn lọc/ion liquid… hướng tới công nghệ quy mô công nghiệp.

Tóm lại: trong khi Mỹ nổi lên với FJH, Trung Quốc đang mở rộng công suất tái chế, chuẩn hoá bằng tiêu chuẩn quốc gia, đẩy mạnh R&D và đạt tiếp những thành tựu mới và siết quản trị – xuất khẩu. Cuộc đua tái chế nam châm vì thế hai bên đều tăng tốc, không ai đứng yên cả.

Ngoải ra, Trung Quốc không chỉ vừa có R&D mới, vừa chuyển hóa R&D ra sản xuất rất nhanh trong mảng tái chế nam châm/tinh luyện đất hiếm.

- R&D về giảm HREE và nâng hạng nam châm => lập tức chạy trung thử (pilot)
+ Viện Nghiên cứu Đất hiếm Baotou công bố (8/2025) đã chế tạo thành công 50UH/52SH từ nền N50 với giảm 30–70% Dy/Tb nhờ khuếch tán biên hạt (GBD); kèm dây chuyền trung thử để chuyển thẳng sang sản xuất.
+ Về mặt học thuật, GBD đã được “công nghiệp hóa nhanh” ở Trung Quốc trong thập niên qua, giúp tiết kiệm HREE ngay ở khâu vật liệu – từ đó giảm áp lực nguồn cung và làm tái chế dễ thở hơn.

- Quy mô tái chế phế nam châm “cất cánh”
+ Theo Argus, công suất tái chế REO từ phế NdFeB của TQ đã vượt 80.000 t/năm (2024), dự báo 100.000 t/năm (2025), với ~40 nhà máy hoạt động – cho thấy tốc độ mở rộng rất nhanh từ phòng thí nghiệm tới nhà máy.
+ Nhóm China Northern Rare Earth và công ty con ở Giang Tây, Nội Mông… liên tục mở rộng dự án tái chế phế NdFeB vài nghìn tấn/năm và nâng công suất tinh luyện, củng cố “hệ sinh thái” để hấp thụ R&D ngay khi sẵn sàng.

- "Chạy dây chuyền mới" diễn ra liên tục. - Ví dụ gần đây: Northern Zhaobao Magnets chạy thử dây chuyền 3.000 t/năm nam châm NdFeB tại Nội Mông (10/2025) - minh họa kiểu triển khai rất nhanh khi công nghệ/quy trình chín.

- Chuỗi cung ứng & chính sách giúp rút ngắn “time-to-factory”. Trung Quốc chiếm phần lớn sản xuất nam châm NdFeB toàn cầu năm 2024 => sẵn nguồn phế liệu lớn, mạng lưới nhà máy dày đặc để “thử-là-chạy”. Năm 2025 họ tăng cường kiểm soát xuất khẩu & triển khai hệ thống truy vết quốc gia cho nam châm – qua đó giữ công nghệ trong nước, buộc doanh nghiệp nội địa chuẩn hóa & mở rộng rất nhanh để đáp ứng nhu cầu


Tham khao:














Vấn đề ở đây là, với những công nghệ mới, Mỹ sẽ tự chủ được nguồn cung đất hiếm cho nhu cầu nội địa, đồng thời chia sẻ công nghệ tái chế cho Nhật Bản và châu Âu. Điều này khác biệt hoàn toàn so với Trung Quốc - nơi vừa có nhu cầu tiêu thụ đất hiếm khổng lồ để phục vụ sản xuất hàng hóa xuất khẩu toàn cầu, vừa khai thác lượng lớn để xuất khẩu trực tiếp.
Ví dụ, năm 2024, Trung Quốc cần khoảng 210.000 tấn đất hiếm, trong đó 165.000 tấn được sử dụng cho nhu cầu nội địa và 45.000 tấn dành cho xuất khẩu. Trong khi đó, nhu cầu của Hoa Kỳ thấp hơn nhiều, chỉ khoảng 15.000 tấn/năm, tương đương 7% so với Trung Quốc. Nhật Bản cần 38.000 tấn và châu Âu cần 17.000 tấn.
Nhìn vào các con số này, có thể thấy rằng nếu chỉ phục vụ nhu cầu nội địa của Hoa Kỳ, Nhật Bản và EU, việc tự khai thác, tinh chế và tái chế là hoàn toàn khả thi, thay vì phải sản xuất quy mô 100.000 – 200.000 tấn như Trung Quốc.
Như vậy, với việc áp dụng công nghệ tái chế và khai thác các mỏ trong nước, Hoa Kỳ hoàn toàn có thể đáp ứng nhu cầu thực tế 15.000 tấn/năm một cách dư dả. Mục tiêu của Hoa Kỳ không phải là sản xuất đất hiếm để xuất khẩu như Trung Quốc, mà chỉ cần đủ dùng trong nước.
Với mức tiêu thụ 15.000 tấn/năm, Hoa Kỳ dễ dàng đạt được mục tiêu tự chủ và quan trọng hơn, sẽ không còn bị phụ thuộc hay lo ngại trước các biến động từ phía Trung Quốc.
Tóm lại, lý do Trung Quốc sản xuất lượng đất hiếm lớn là do:
1. Phục vụ nhu cầu nội địa.
2. Sản xuất hàng hóa xuất khẩu toàn cầu.
3. Xuất khẩu trực tiếp đất hiếm.
Còn Mỹ thì khác, chỉ cần sản xuất đủ cho nhu cầu nội địa là đủ.
Ps: Cụ dùng AI chạy bài thì cũng nên biên tập lại tý, đừng để dãn dòng có khoảnh trắng... và bảo AI nó tóm lược gọn lại
 
Chỉnh sửa cuối:

.Bo My

Xe lăn
Biển số
OF-795404
Ngày cấp bằng
1/11/21
Số km
14,374
Động cơ
345,591 Mã lực
Dễ mà, nếu đào lên và tái chế mà có đất hiếm thì sao không làm đi mà qua Thái lan ký đất hiếm làm cái gì cho khổ!

 

baicx7

Xe buýt
Biển số
OF-781051
Ngày cấp bằng
18/6/21
Số km
817
Động cơ
58,793 Mã lực
Tuổi
125
Chỉnh sửa cuối:

TQA

Xe buýt
Biển số
OF-795614
Ngày cấp bằng
3/11/21
Số km
649
Động cơ
42,999 Mã lực
Tuổi
47
Mĩ thua. Mĩ phải xuống nước ở 2 thứ vũ khí sắc bén nhất của mình là giảm thuế và từ bỏ trừng phạt cti trung quốc. Đổi lại chỉ bán được mớ đậu tương, thậm chí trung quốc còn không bị ép mua dầu khí mĩ. Còn mĩ muốn trung quốc ngừng sử dụng đất hiếm làm vũ khí thì chỉ thu hoạch được thu hồi lệnh cấm tháng 9 trong vòng một năm. Còn trung quốc vẫn giữ nguyên lệnh cấm đất hiếm tháng 4 tức có thể tái sử dụng bất cứ lúc nào

Thực ra trước năm 2023 trung quốc không dám dùng đất hiếm làm vũ khí. Vì trung quốc cấm xuất khẩu đất hiếm thì mĩ khóa vòi Heli, vậy là trung quốc không sao tinh chế được đất hiếm. Nhưng sau khi mĩ đóng băng tiền của Nga, năm 2023 người Nga chuyển giao công nghệ Heli cho trung quốc. Sau 2 năm làm chủ công nghệ này, năm 2025 trung quốc thẳng tay vụt cây roi đất hiếm không trượt phát nào.

Túm váy lại: mĩ còn món vũ khí game chance là Đài loan nhưng không dám dùng, cho nên không có vũ khí uy lực như đất hiếm
Không rõ Nga và Trung Quốc có hợp tác với nhau về công nghệ helium không. Chỉ biết rõ sự thật là cả Nga và Trung Quốc đều đã phát triển công nghệ tách và tinh chế helium của riêng mình.
Hiện nay, Nga tăng mạnh sản lượng helium (80% sản lượng đến từ Gazprom) sau khi Amur GPP khởi động lại, rồi xuất khẩu helium lỏng sang Trung Quốc và phối hợp về logistics/thiết bị chứa ISO tank
- Nga bỏ thời gian chế tạo các thiết bị nội địa dùng cho nhà máy Amur GPP này thay thế cho các thiết bị mà ban đầu họ định nhập khẩu. Nga đã chế tạo các hệ thống cryogenic (làm lạnh sâu) và màng phân tách helium
- Nga cũng chế tạo van công nghệ PTPA cho nhà máy này
- Cryogenmash phát triển bồn chứa ISO helium phục vụ logistics cho Gazprom Helium Service
Vì thế nhà máy này đi vào sản xuất chậm hơn dự kiến ban đầu, vì dù sao thì việc thiết kế và thử nghiệm thiết bị nội địa cũng tiêu tốn thời gian, nhưng rồi cuối cùng cũng hoàn thành đi vào sản xuất, cụ thể là đến cuối năm 2024, các phân xưởng chính đã hoàn thành, và nhà máy bắt đầu đi vào vận hành thương mại.
Từ đây, Nga đã làm chủ hoàn toàn công nghệ tách helium, và sản lượng helium từ Amur GPP hiện chiếm phần lớn trong tổng sản lượng quốc gia.
Sản phẩm helium tinh khiết ~100% là sản phẩm chủ lực của Amur; Gazprom hiện bán helium từ Orenburg + Amur.



Trung Quốc cũng có không ít thành tựu công nghệ trong lĩnh vực helium, ví dụ:
- Trung Quốc đã phát triển công nghệ tách helium từ khí thiên nhiên và khí than, đặc biệt là màng phân tách helium do Viện Kỹ thuật Quy trình Trung Quốc phát triển, giúp giảm chi phí và tăng hiệu quả.
- Năm 2023, Trung Quốc xây dựng nhà máy đầu tiên trên thế giới tách helium từ khí than, đánh dấu bước tiến lớn trong nội địa hóa công nghệ helium.
- Trung Quốc tự công bố nhiều bước tiến công nghệ helium nội địa (ví dụ: dự án tách helium từ khí than tầng đạt 99,999% vào 12/2023; sản xuất hàng loạt ISO tank chứa helium năm 2024, v.v.).
- Năm 2024, Hangyang tuyên bố sản xuất hàng loạt ISO tank 40 ft cho helium, và đã nạp helium Amur của Nga qua cửa khẩu Hunchun—tức chuỗi nhập–phân phối trong nước được nội địa hóa về thiết bị chứa.
- Vào 12/2023, Trung Quốc công bố toàn cầu đầu tiên: bộ thiết bị công nghiệp tách helium từ khí than tầng (3,6 vạn Nm³/d), độ tinh khiết ≥99,999%, cho thấy nắm trọn bộ quy trình (PSA + màng + tinh chế).

Như vậy, cả Nga và Trung Quốc có tự phát triển công nghệ của riêng mình, còn trong cả đống các công nghệ liên quan đến Helium, có công đoạn nào họ hợp tác chuyển giao cho nhau hay không thì chẳng ai biết cả.
 

TQA

Xe buýt
Biển số
OF-795614
Ngày cấp bằng
3/11/21
Số km
649
Động cơ
42,999 Mã lực
Tuổi
47
Vấn đề ở đây là, với những công nghệ mới, Mỹ sẽ tự chủ được nguồn cung đất hiếm cho nhu cầu nội địa, đồng thời chia sẻ công nghệ tái chế cho Nhật Bản và châu Âu. Điều này khác biệt hoàn toàn so với Trung Quốc - nơi vừa có nhu cầu tiêu thụ đất hiếm khổng lồ để phục vụ sản xuất hàng hóa xuất khẩu toàn cầu, vừa khai thác lượng lớn để xuất khẩu trực tiếp.
Ví dụ, năm 2024, Trung Quốc cần khoảng 210.000 tấn đất hiếm, trong đó 165.000 tấn được sử dụng cho nhu cầu nội địa và 45.000 tấn dành cho xuất khẩu. Trong khi đó, nhu cầu của Hoa Kỳ thấp hơn nhiều, chỉ khoảng 15.000 tấn/năm, tương đương 7% so với Trung Quốc. Nhật Bản cần 38.000 tấn và châu Âu cần 17.000 tấn.
Nhìn vào các con số này, có thể thấy rằng nếu chỉ phục vụ nhu cầu nội địa của Hoa Kỳ, Nhật Bản và EU, việc tự khai thác, tinh chế và tái chế là hoàn toàn khả thi, thay vì phải sản xuất quy mô 100.000 – 200.000 tấn như Trung Quốc.
Như vậy, với việc áp dụng công nghệ tái chế và khai thác các mỏ trong nước, Hoa Kỳ hoàn toàn có thể đáp ứng nhu cầu thực tế 15.000 tấn/năm một cách dư dả. Mục tiêu của Hoa Kỳ không phải là sản xuất đất hiếm để xuất khẩu như Trung Quốc, mà chỉ cần đủ dùng trong nước.
Với mức tiêu thụ 15.000 tấn/năm, Hoa Kỳ dễ dàng đạt được mục tiêu tự chủ và quan trọng hơn, sẽ không còn bị phụ thuộc hay lo ngại trước các biến động từ phía Trung Quốc.
Tóm lại, lý do Trung Quốc sản xuất lượng đất hiếm lớn là do:
1. Phục vụ nhu cầu nội địa.
2. Sản xuất hàng hóa xuất khẩu toàn cầu.
3. Xuất khẩu trực tiếp đất hiếm.
Còn Mỹ thì khác, chỉ cần sản xuất đủ cho nhu cầu nội địa là đủ.
Ps: Cụ dùng AI chạy bài thì cũng nên biên tập lại tý, đừng để dãn dòng có khoảnh trắng... và bảo AI nó tóm lược gọn lại
Hình như những gì bạn nói chẳng liên quan gì đến những gì tôi nói trong bài. Tôi cũng không hề phủ nhận khả năng Hoa Kỳ đạt được mục tiêu sản xuất cho nhu cầu nội địa không cần xuất khẩu của mình. Tôi chỉ bảo rằng có không ít thông tin hay nhận định trong bài là chưa đúng hay chưa có cơ sở, và rằng bây giờ vẫn còn sớm để đưa ra bất kỳ kết luận nào.
Ngoài ra, với tư duy của Mỹ, rất khó để họ chấp nhận chỉ sản xuất cho nội địa không cần xuất khẩu. Vì theo thói quen của họ, nếu giả sử họ làm xong, kiểu gì cũng sẽ tìm cách tăng sản lượng và bắt các nước "đồng minh" mua hàng của họ, kể cả khi việc nhập hàng của Mỹ kém hiệu quả kinh tế hơn nhập từ các nước khác. Nhưng biết đâu lần này Mỹ lại đổi thói quen.

PS: AI (ít nhất là của tôi) không bao giờ có dãn dòng và khoảng trắng cả, và nó viết rất đều. Tôi dùng ít nhất 2 AI làm công cụ, và dùng gói thuộc loại xịn nhất, đắt tiền nhất của nó. Tài liệu thu được là tổng hợp từ nhiều hơn một con AI đưa lên. Thực tế vì dùng bản xịn nên kết quả nó đưa ra dày đặc và rất nhiều, tôi đã rút gọn và cô đọng đi khá nhiều đấy
 

congngo

Xe container
Biển số
OF-37266
Ngày cấp bằng
4/6/09
Số km
6,331
Động cơ
547,425 Mã lực
Nói túm lại, qua cuộc chiến thương mại và cấm vận Nga, Triều do Mỹ khơi mào và khởi xướng thì thấy rằng các quốc gia muốn tự chủ được trong các cuộc thương lượng thì cần phải làm chủ ít nhất một công nghệ "lõi" để làm ra một sản phẩm mà các nước khác phải lệ thuộc vào nó ít nhất là trong thời gian 5 đến 10 năm.
 

lighting

Xe tải
Biển số
OF-324
Ngày cấp bằng
14/6/06
Số km
327
Động cơ
432,126 Mã lực
wrong answer. Đào ở đâu?
Nhiều cụ đã nói rồi mà cụ không hiểu à (?)
Quặng đất hiếm trên thế giới không thiếu; vấn đề là "cái giá" để sàng lọc và tinh luyện nó
VN trữ lượng đất hiếm đứng thứ 2 Thế giới

"Ước tính trữ lượng đất hiếm của thế giới là 120 triệu tấn. Theo ước tính của Cục Khảo sát địa chất Mỹ, trữ lượng và tài nguyên đất hiếm ở Việt Nam đạt khoảng 22 triệu tấn, đứng thứ 2 thế giới, chỉ sau Trung Quốc"
.
 

ca_kiem

Xe container
Biển số
OF-96282
Ngày cấp bằng
21/5/11
Số km
7,371
Động cơ
532,202 Mã lực
Nơi ở
..
Hình như những gì bạn nói chẳng liên quan gì đến những gì tôi nói trong bài. Tôi cũng không hề phủ nhận khả năng Hoa Kỳ đạt được mục tiêu sản xuất cho nhu cầu nội địa không cần xuất khẩu của mình. Tôi chỉ bảo rằng có không ít thông tin hay nhận định trong bài là chưa đúng hay chưa có cơ sở, và rằng bây giờ vẫn còn sớm để đưa ra bất kỳ kết luận nào.
Ngoài ra, với tư duy của Mỹ, rất khó để họ chấp nhận chỉ sản xuất cho nội địa không cần xuất khẩu. Vì theo thói quen của họ, nếu giả sử họ làm xong, kiểu gì cũng sẽ tìm cách tăng sản lượng và bắt các nước "đồng minh" mua hàng của họ, kể cả khi việc nhập hàng của Mỹ kém hiệu quả kinh tế hơn nhập từ các nước khác. Nhưng biết đâu lần này Mỹ lại đổi thói quen.

PS: AI (ít nhất là của tôi) không bao giờ có dãn dòng và khoảng trắng cả, và nó viết rất đều. Tôi dùng ít nhất 2 AI làm công cụ, và dùng gói thuộc loại xịn nhất, đắt tiền nhất của nó. Tài liệu thu được là tổng hợp từ nhiều hơn một con AI đưa lên. Thực tế vì dùng bản xịn nên kết quả nó đưa ra dày đặc và rất nhiều, tôi đã rút gọn và cô đọng đi khá nhiều đấy
Vì bạn dùng nhiều AI quá nên ko tự phân tích và ko hiểu ý của tôi. Tôi đưa ra một vất đề là hiện nay trung quốc bắt cả thế giới đương nhiên cả Mỹ và khối G7 làm con tin qua đất hiếm ( cái này có cần dẫn chứng không? thôi ko cần nhé) Vì ngày xưa vì mấy cái luật môi trường khắc nhiệt + chi phí nhân công cao nên từ năm 1990 Mỹ và phương tây bỏ cái tinh luyện đất hiếm cho Trung quốc làm vì tin tưởng xẽ ko bị bắt làm con tin. Đấy là phân chia thị trường.
Việc ý tôi muốn nói khi Trung quốc bắt bí Mỹ và đồng minh thì bắt buộc họ phải dùng đủ mọi cách để ko bị lệ thuộc ... ====> Họ toàn lực lao vào nghiên cứu với đủ mọi cách để khắc phục thì trong đó Mỹ có giải pháp Tái chế đất hiếm bằng phương pháp mới... như trên tôi ko nhắc lại. Tôi không khẳng định giải pháp đó đúng hay sai tuy nhiên với tiềm lực nước Mỹ thì tôi có thể tin còn nếu nói đây là ý tưởng của Lào, Thái Lan, hay ta thì tôi ko tin. Ý tôi đưa bài này ra ko phải tôi bịa mà có thông tin bất kỳ ai tra trên google hay AI có ngay...
Cụ có thể dùng AI để trích xuất các link dẫn nói okie tôi không phản đối nhưng đối với tôi quan trọng là kết quả vì ta nói đến tương lai.
Có thể tôi sai cũng có thể tôi đung vì đây là diễn dàn thoải mái ko phải là bảo vệ đề tài khoa học quan trong chúng ta phải đợi kết quả 2027 Mỹ xẽ phát triển và tự chủ cái này thế nào chứ cũng đừng tin vào mấy cái link trang web AI nó đưa lên.
Nói thật bây giờ tôi ngồi cùng với cụ mở tramg Web tiếng Trung ra tôi đố cụ đọc đc đấy... trừ khi cụ là người Trung... nếu cụ là người việt tôi cuộc 1 ăn 10 cụ ko đọc nổi 50% bài viết
Cụ có nhớ lần Trump nói đánh thuế đều toàn thế giới 50 học giả kinh tế với hành trăm bài viết là kinh tế Mỹ lạm phát rồi khủng hoảng.... nhưng cuối cùng thì sao?
Nếu mà tin nhưng bài phân tích kinh tế trên những tờ báo nổi tiếng của mấy lão đấy thì ăn cám.
Con tôi nói cụ copy bài AI thì cụ chịu khó biên tập xoá
khoảng trắng đoạn xuống dòng trước khi copy rồi paste vào bài không nhìn là biêt cụ copy và paste vào luôn làm bài viết nó bị dài ra
IMG_6987.jpeg
 
Chỉnh sửa cuối:

.Bo My

Xe lăn
Biển số
OF-795404
Ngày cấp bằng
1/11/21
Số km
14,374
Động cơ
345,591 Mã lực
TQ vẫn giữ nguyên hạn chế đất hiếm từ tháng 4 nhé, không được cung cấp sản phẩm cho quân sự. Nên Mỹ phải tìm cách ký đất hiếm với Thái Lan, Lào, Myanmar...

Mấy cái ký này vẫn không có gram đất hiếm nào, mà chỉ là các nước hứa không cấm vận Mỹ.

Có mấy mã đất hiếm rất hiếm và nhạy cảm cho quân sự, khó đội lốt dân sự để mua.
 

Lá me xanh

Xe buýt
Biển số
OF-722540
Ngày cấp bằng
28/3/20
Số km
884
Động cơ
114,761 Mã lực
Tuổi
36
Nói túm lại, qua cuộc chiến thương mại và cấm vận Nga, Triều do Mỹ khơi mào và khởi xướng thì thấy rằng các quốc gia muốn tự chủ được trong các cuộc thương lượng thì cần phải làm chủ ít nhất một công nghệ "lõi" để làm ra một sản phẩm mà các nước khác phải lệ thuộc vào nó ít nhất là trong thời gian 5 đến 10 năm.
Thêm nữa là phải tự chủ về quốc phòng, chứ như Nhật hay EU có công nghệ lõi vẫn bị Mỹ dắt như cún
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top