- Biển số
- OF-834567
- Ngày cấp bằng
- 27/5/23
- Số km
- 9,147
- Động cơ
- 1,063,682 Mã lực
Riêng cụ em ưu đãi học phí, học 1 tính tiền 4. Rất là chào mừngHay em đk lớp học thêm văn của cô Love nhể?![]()
![]()

Riêng cụ em ưu đãi học phí, học 1 tính tiền 4. Rất là chào mừngHay em đk lớp học thêm văn của cô Love nhể?![]()
![]()

Bán bia thì kèm lạc giờ bán văn có kèm vở k cô giáo ơi? Ý em là vở viết thoyRiêng cụ em ưu đãi học phí, học 1 tính tiền 4. Rất là chào mừng![]()

Đấy là tiền tài liệu, tài liệu lưu hành nội bộBán bia thì kèm lạc giờ bán văn có kèm vở k cô giáo ơi? Ý em là vở viết thoy![]()

Thế gọi là 01 tiền gà 03 tiền tài liệu hả cô ơi?Đấy là tiền tài liệu, tài liệu lưu hành nội bộ![]()
Nay cô k mất ngủ nhể? Em đang nghe Hồ Lệ Thu lâu quá k nghe cs này hátEm ngủ từ hôm qua tới chiều nay mới dậy luôn cụ ạ. Chắc đêm nay lại thức tiếpThế gọi là 01 tiền gà 03 tiền tài liệu hả cô ơi?Nay cô k mất ngủ nhể? Em đang nghe Hồ Lệ Thu lâu quá k nghe cs này hát
Cuối cùng lại quay về nghe Hauser cho êm thôi mợ ạ:

Em có nên học lại môn văn không cô giáo ơi?Em ngủ từ hôm qua tới chiều nay mới dậy luôn cụ ạ. Chắc đêm nay lại thức tiếp
Cụ Nhím có sở thích nghe nhạc khá là giống với em í. Về Hauser thì chúng ta đã nhắc đến trong 1 còm nào đó từ năm ngoái rùi. Em cũng khá là thích giọng ca Nguyễn Đình Tuấn Dũng.
Nguyễn Đình Tuấn Dũng sở hữu một giọng hát ấm áp, trầm tĩnh nhưng lại có sức lay động sâu xa. Mỗi lần nghe ca sỹ cất tiếng, em thấy một sự đồng điệu lạ kỳ, như thể âm nhạc ấy không đến từ sân khấu ồn ào mà từ chính những rung động chân thật trong lòng người nghệ sĩ. Không cầu kỳ, không phô trương, giọng ca ấy chọn cách nhẹ nhàng mà bền bỉ đi vào trái tim người nghe, để lại dư âm lâu dài.
Trong số những ca khúc mà cs thể hiện, em đặc biệt thích bài “Nếu anh được lựa chọn”. Khi giọng hát cất lên, cảm giác như đang đứng giữa một khoảng lặng dịu dàng của tình yêu, nơi mỗi ca từ đều thấm đẫm sự chân thành và cả những day dứt rất người. Giọng hát của ca sỹ không quá cầu kỳ, không gắng gượng để phô diễn, mà nhẹ nhàng, mềm mại, nhưng lại đủ sức gợi mở một miền cảm xúc sâu kín trong lòng người nghe.
Ở phần mở đầu, từng câu hát được cất lên chậm rãi như một lời tâm sự. Sự lắng đọng ấy khiến trái tim người nghe rung lên nhè nhẹ, như thể đang nghe một người bạn đời bộc bạch những điều thầm kín nhất. Khi giai điệu tiến đến cao trào, ca sỹ vẫn giữ được sự kiểm soát, không bùng nổ dữ dội, nhưng lại dồn nén đủ để người nghe cảm nhận rõ khát khao yêu thương và mong muốn được lựa chọn trong tình yêu.
Điều em thích nhất là NĐTD luôn để khoảng lặng xen kẽ giữa các câu hát. Chính những khoảng lặng ấy khiến ca khúc không chỉ có nhạc và lời, mà còn có cả sự thở dài, sự xao xuyến, và cả những khoảng trống mà trái tim mỗi người tự lấp đầy bằng ký ức của mình. Nhờ thế, “Nếu anh được lựa chọn” trong giọng hát Nguyễn Đình Tuấn Dũng trở thành một cuộc hành trình cảm xúc mang màu sắc rất riêng.

Cứ 1 gà 3 tài liệu là ngon ngay cụ ạEm có nên học lại môn văn không cô giáo ơi?![]()

Em mới biết đến giọng ca này gần đây và đã rất mến mộ, hôm nay lại thấy đồng cảm với những nhận xét rất hay và tinh tế của mợ. Em xin góp một bài trước hay nghe Phạm Hoàng Nam, nhưng giờ nghe Dũng hát cũng thấy rất mê.Em ngủ từ hôm qua tới chiều nay mới dậy luôn cụ ạ. Chắc đêm nay lại thức tiếp
Cụ Nhím có sở thích nghe nhạc khá là giống với em í. Về Hauser thì chúng ta đã nhắc đến trong 1 còm nào đó từ năm ngoái rùi. Em cũng khá là thích giọng ca Nguyễn Đình Tuấn Dũng.
Nguyễn Đình Tuấn Dũng sở hữu một giọng hát ấm áp, trầm tĩnh nhưng lại có sức lay động sâu xa. Mỗi lần nghe ca sỹ cất tiếng, em thấy một sự đồng điệu lạ kỳ, như thể âm nhạc ấy không đến từ sân khấu ồn ào mà từ chính những rung động chân thật trong lòng người nghệ sĩ. Không cầu kỳ, không phô trương, giọng ca ấy chọn cách nhẹ nhàng mà bền bỉ đi vào trái tim người nghe, để lại dư âm lâu dài.
Trong số những ca khúc mà cs thể hiện, em đặc biệt thích bài “Nếu anh được lựa chọn”. Khi giọng hát cất lên, cảm giác như đang đứng giữa một khoảng lặng dịu dàng của tình yêu, nơi mỗi ca từ đều thấm đẫm sự chân thành và cả những day dứt rất người. Giọng hát của ca sỹ không quá cầu kỳ, không gắng gượng để phô diễn, mà nhẹ nhàng, mềm mại, nhưng lại đủ sức gợi mở một miền cảm xúc sâu kín trong lòng người nghe.
Ở phần mở đầu, từng câu hát được cất lên chậm rãi như một lời tâm sự. Sự lắng đọng ấy khiến trái tim người nghe rung lên nhè nhẹ, như thể đang nghe một người bạn đời bộc bạch những điều thầm kín nhất. Khi giai điệu tiến đến cao trào, ca sỹ vẫn giữ được sự kiểm soát, không bùng nổ dữ dội, nhưng lại dồn nén đủ để người nghe cảm nhận rõ khát khao yêu thương và mong muốn được lựa chọn trong tình yêu.
Điều em thích nhất là NĐTD luôn để khoảng lặng xen kẽ giữa các câu hát. Chính những khoảng lặng ấy khiến ca khúc không chỉ có nhạc và lời, mà còn có cả sự thở dài, sự xao xuyến, và cả những khoảng trống mà trái tim mỗi người tự lấp đầy bằng ký ức của mình. Nhờ thế, “Nếu anh được lựa chọn” trong giọng hát Nguyễn Đình Tuấn Dũng trở thành một cuộc hành trình cảm xúc mang màu sắc rất riêng.
Đây có món gà đốt đây mợ nèCứ 1 gà 3 tài liệu là ngon ngay cụ ạ![]()

Cảm ơn cụ đã đồng cảm và dành lời đẹp đẽ cho cảm nhận của riêng emEm mới biết đến giọng ca này gần đây và đã rất mến mộ, hôm nay lại thấy đồng cảm với những nhận xét rất hay và tinh tế của mợ. Em xin góp một bài trước hay nghe Phạm Hoàng Nam, nhưng giờ nghe Dũng hát cũng thấy rất mê.

Đừng đốt gà thế, cháy hết cả văn

Thì mợ làm ly vang cắm tai nghe vào nghe lại Trần Thái Hoà hát trên Thuý Nga Paris by night coi sao?Đừng đốt gà thế, cháy hết cả văn
Mà hay là em cũng đốt, đốt kiểu Tây với là thyme
![]()
Úi chà, cụ vừa đưa em lên máy bay sang Ba-di nghe nhạc, em đang nghe dở chừng lại 1 nhát kéo em về tận Hà Đông, chạm tay vào lụa là gấm vóc ngay được. Em say máy bay đấyMợ Forever One Love có nghe chú Tuấn Ngọc không nhỉ? Mợ nhận xét thế nào vì giọng chú Ngọc em thấy hơi lạ. Vũ Khanh hát bài này cũng hay. Mợ Love chắc hát hay lắm nhỉ?



Tks mợ đẹp đã cho nhận định sâu sắc về hai nam ca sỹ hát bài Áo Lụa Hà Đông này. Hoa đẹp quá mợ ạ, em ngủ đc 01 giấc giờ mí dậy đây. Hôm nào nghe mợ hát chắc hay đấy nhỉ?Úi chà, cụ vừa đưa em lên máy bay sang Ba-di nghe nhạc, em đang nghe dở chừng lại 1 nhát kéo em về tận Hà Đông, chạm tay vào lụa là gấm vóc ngay được. Em say máy bay đấy
Nếu đặt Tuấn Ngọc và Vũ Khanh trong cùng ca khúc “Áo lụa Hà Đông”, sẽ thấy hai sắc thái rất khác nhau, như hai tấm gương phản chiếu cùng một chiếc áo lụa nhưng dưới ánh sáng khác.
Tuấn Ngọc hát “Áo lụa Hà Đông” với sự thanh tao, tiết chế và sang trọng. Giọng hát ông mềm như một lớp lụa mỏng phủ lên giai điệu, để lại nhiều khoảng trống cho người nghe tự hòa mình vào nỗi nhớ. Giọng hát không vồ vập, không thiết tha đến nghẹn ngào, mà cứ nhè nhẹ, thanh nhã như một ánh mắt thoáng qua, đủ để tim mình rung lên rồi lặng lại. Ở Tuấn Ngọc, có một sự kiềm chế tinh tế. ông hát như để gợi, để mở, chứ không muốn khép kín cảm xúc.Nghe ông hát, như chạm tay vào một sự hoài niệm trầm tĩnh, như người đứng ngoài thời gian, nhìn về kỷ niệm bằng ánh mắt dịu dàng.
Trong khi Vũ Khanh lại chọn cách hát giàu kịch tính hơn. Giọng nam trung của ông có sự dày dặn, vang và hơi khàn, khiến ca khúc khoác lên mình một lớp tình cảm trực diện, nồng nàn. Ở Vũ Khanh, “Áo lụa Hà Đông” không chỉ là ký ức, mà là nỗi nhớ vẫn còn nóng hổi, như vừa chạm tay vào tấm lụa trắng, vừa thở dài vì mất mát.
Nếu Tuấn Ngọc tạo cảm giác thanh thoát, thì Vũ Khanh lại khiến người nghe thấy rõ sự day dứt.
Có thể nói, Tuấn Ngọc là nốt trầm sang trọng, Vũ Khanh là nốt dày cháy bỏng. Một bên là hoài niệm được gói ghém thật mảnh, một bên là ký ức bật lên thành tiếng gọi tha thiết. Cả hai đều hay, nhưng hợp với những tâm trạng khác nhau: khi muốn thả lòng trong sự dịu nhẹ thì tìm đến Tuấn Ngọc, còn lúc trái tim cần sự đồng cảm mạnh mẽ thì Vũ Khanh sẽ chạm tới nhiều hơn.
So với những đỉnh cao của Tuấn Ngọc như: Riêng một góc trời, Niệm khúc cuối, Tình nhớ… thì “Áo lụa Hà Đông” mang sắc thái khác. Ở những bản kia, Tuấn Ngọc dường như hát bằng cả trái tim mở rộng, để tiếng hát vừa sáng vừa dày, cuốn trọn người nghe trong nỗi buồn đẹp. Còn với “Áo lụa Hà Đông”, ông hát như người đứng từ xa ngắm nhìn, để lại khoảng lặng mênh mang cho người nghe tự thêu dệt câu chuyện của mình.
“Áo lụa Hà Đông” không phải là nốt cao vút trong sự nghiệp Tuấn Ngọc, mà là một nốt trầm dịu dàng, đủ để ai yêu lụa, yêu Hà Đông, yêu vẻ đẹp mềm mại của kỷ niệm, sẽ tìm thấy trong đó một chỗ neo rất riêng.
Nếu bắt em chọn giữa những giọng ca này chắc giống như đứng giữa một rừng các cụ đẹp trai phong độ, ngó bên này lại tiếc bên kia. Thành ra cứ quay vòng vòng, chóng cả mặt
Hay giống như đi qua bác bán hoa, có đôi khi ôm về cả mớ, ngồi vừa nghe Trần Thái hoà hát vừa nhặt nhặt tỉa tỉa đau gãy hết cả lưng, tới khi đếm vội chắc cũng cỡ 90 bông chứ mấy
![]()

Sáng mợ lại nghe thử Minh Chuyên và Lê Tâm với bài "Hà Nội và Em khi thu chớm đông sang" coi sao nhé? Không biết khi nào thì mợ Love thật là mợ nhỉ? Thu hay Đông hả mợ?Úi chà, cụ vừa đưa em lên máy bay sang Ba-di nghe nhạc, em đang nghe dở chừng lại 1 nhát kéo em về tận Hà Đông, chạm tay vào lụa là gấm vóc ngay được. Em say máy bay đấy
Nếu đặt Tuấn Ngọc và Vũ Khanh trong cùng ca khúc “Áo lụa Hà Đông”, sẽ thấy hai sắc thái rất khác nhau, như hai tấm gương phản chiếu cùng một chiếc áo lụa nhưng dưới ánh sáng khác.
Tuấn Ngọc hát “Áo lụa Hà Đông” với sự thanh tao, tiết chế và sang trọng. Giọng hát ông mềm như một lớp lụa mỏng phủ lên giai điệu, để lại nhiều khoảng trống cho người nghe tự hòa mình vào nỗi nhớ. Giọng hát không vồ vập, không thiết tha đến nghẹn ngào, mà cứ nhè nhẹ, thanh nhã như một ánh mắt thoáng qua, đủ để tim mình rung lên rồi lặng lại. Ở Tuấn Ngọc, có một sự kiềm chế tinh tế. ông hát như để gợi, để mở, chứ không muốn khép kín cảm xúc.Nghe ông hát, như chạm tay vào một sự hoài niệm trầm tĩnh, như người đứng ngoài thời gian, nhìn về kỷ niệm bằng ánh mắt dịu dàng.
Trong khi Vũ Khanh lại chọn cách hát giàu kịch tính hơn. Giọng nam trung của ông có sự dày dặn, vang và hơi khàn, khiến ca khúc khoác lên mình một lớp tình cảm trực diện, nồng nàn. Ở Vũ Khanh, “Áo lụa Hà Đông” không chỉ là ký ức, mà là nỗi nhớ vẫn còn nóng hổi, như vừa chạm tay vào tấm lụa trắng, vừa thở dài vì mất mát.
Nếu Tuấn Ngọc tạo cảm giác thanh thoát, thì Vũ Khanh lại khiến người nghe thấy rõ sự day dứt.
Có thể nói, Tuấn Ngọc là nốt trầm sang trọng, Vũ Khanh là nốt dày cháy bỏng. Một bên là hoài niệm được gói ghém thật mảnh, một bên là ký ức bật lên thành tiếng gọi tha thiết. Cả hai đều hay, nhưng hợp với những tâm trạng khác nhau: khi muốn thả lòng trong sự dịu nhẹ thì tìm đến Tuấn Ngọc, còn lúc trái tim cần sự đồng cảm mạnh mẽ thì Vũ Khanh sẽ chạm tới nhiều hơn.
So với những đỉnh cao của Tuấn Ngọc như: Riêng một góc trời, Niệm khúc cuối, Tình nhớ… thì “Áo lụa Hà Đông” mang sắc thái khác. Ở những bản kia, Tuấn Ngọc dường như hát bằng cả trái tim mở rộng, để tiếng hát vừa sáng vừa dày, cuốn trọn người nghe trong nỗi buồn đẹp. Còn với “Áo lụa Hà Đông”, ông hát như người đứng từ xa ngắm nhìn, để lại khoảng lặng mênh mang cho người nghe tự thêu dệt câu chuyện của mình.
“Áo lụa Hà Đông” không phải là nốt cao vút trong sự nghiệp Tuấn Ngọc, mà là một nốt trầm dịu dàng, đủ để ai yêu lụa, yêu Hà Đông, yêu vẻ đẹp mềm mại của kỷ niệm, sẽ tìm thấy trong đó một chỗ neo rất riêng.
Nếu bắt em chọn giữa những giọng ca này chắc giống như đứng giữa một rừng các cụ đẹp trai phong độ, ngó bên này lại tiếc bên kia. Thành ra cứ quay vòng vòng, chóng cả mặt
Hay giống như đi qua bác bán hoa, có đôi khi ôm về cả mớ, ngồi vừa nghe Trần Thái hoà hát vừa nhặt nhặt tỉa tỉa đau gãy hết cả lưng, tới khi đếm vội chắc cũng cỡ 90 bông chứ mấy
![]()
Em không cảm được giọng bạn Lala ở bài này. Sao cứ giống giống Mỹ Tâm.Sáng em nghe lại ca sỹ yêu thích của mợ hát song ca với em Lala Tran đây ạ:
Thì mợ tập trung nghe TD thôi, có lẽ bạn ý chưa đc nhập tâm chăng? Em cũng k quá khó tính và nghiêng về nghe giọng nhà trai nên nhà gái phụ hoạ cũng ok mà mợ.Em không cảm được giọng bạn Lala ở bài này. Sao cứ giống giống Mỹ Tâm.

Cụ hay nghe trên youtube bằng loa Tv hay PC? Ko biết bit rate bao nhiêu cụ nhỉ?Thì mợ tập trung nghe TD thôi, có lẽ bạn ý chưa đc nhập tâm chăng? Em cũng k quá khó tính và nghiêng về nghe giọng nhà trai nên nhà gái phụ hoạ cũng ok mà mợ.![]()