Máu nóng lên não thì đánh thôi. Tuy nhiên thành thật mà nói người như thế đầy ra. Đánh mãi chả hết. Nếu đánh cụ nên đánh kiểu du kích. Đầu tiên là làm cho xong cái việc của mình đi đã nhé. Vì vk con gia đình mình thì hơn.
thế đã ký giấy giới thiệu cho cụ chưa?Chào các cụ ofer,
Đã lâu lắm em không comment trên of vì bận công việc. Tuy nhiên, tâm trạng em đang vô cùng rối bời, nếu ko viết lúc này có lẽ sẽ phát điên.
Em là bác sĩ trẻ (thế hệ 9x), hiện công tác ở một bệnh viện tư lớn trong thành phố. Tự nhận bản thân chỉ biết chuyên môn, chưa khéo léo và không biết cách nịnh sếp, khiến sếp mất lòng. Mâu thuẫn từ đó mà phát sinh...
Đôi điều về sếp:
Sếp là phó giáo sư-tiến sĩ, thầy thuốc ưu tú, trưởng khoa của một khoa lớn bv 108 đã nghỉ hưu. Sếp mới về viện em làm trưởng khoa gần 2 năm, luôn tự hào về profile hoành tráng của mình.
Trong quá trình làm việc cùng, theo cảm nhận cá nhân em:
_ Sếp khá bảo thủ và độc đoán, chuyên môn cũng không vững vàng. Nhiều lần sếp can thiệp vào việc điều trị của em, kê thuốc không đúng chỉ định. Bản thân vỗ ngực học tiến sĩ y khoa ở châu Âu nhưng em trình bày phác đồ điều trị tiếng Anh, sếp không đọc được; trình bày phác đồ Bộ y tế tiếng Việt thì kêu: "mày chỉ lý thuyết, không biết thực hành. Tao điều trị hàng trăm bệnh nhân kiểu này rồi" bla bla,...
_ Hay xung đột chuyên môn khiến sếp ghét và ngứa mắt, nhiều lần nói xấu em với giám đốc bệnh viện. Nghe em giải thích, lãnh đạo cũng hiểu và giảng hòa: "Tôi biết cậu làm được việc, nhưng bằng cấp chuyên môn cậu không bằng bs X (sếp). Bệnh viện cần tiếng tăm bs X để hút bệnh nhân". Nói thêm bản thân em chuyên môn không xuất sắc nhưng thành thạo tiếng anh chuyên ngành, tự tin phiên dịch cho bệnh nhân nước ngoài và đồng nghiệp quốc tế đến giao lưu. Sa thải em, bệnh viện cũng không dễ tìm người thay thế.
_ Sếp thích đánh cắp chất xám của người khác. Về viện em gần 1 năm, sếp phát động phong trào sinh hoạt khoa học, yêu cầu mỗi bác sĩ trẻ phải chuẩn bị 1 đề tài bệnh học thuyết trình hàng tuần. Ban đầu em rất hào hứng vì nghĩ điều này giúp nâng cao kiến thức và chuyên môn. Sau mới biết, sếp đem đề tài của em và 1 số bạn khác, phát biểu trên VTV không chỉnh sửa 1 chữ nào.
Với những điều trên, em vẫn sẽ ngậm bồ hòn làm ngọt nếu không có giọt nước làm tràn ly:
Gần đây, em tự giành được suất tu nghiệp nước ngoài, sẽ lên đường khi biên giới tái mở cửa. Tréo ngoe ở chỗ bệnh viện bên kia yêu cầu cung cấp reference letter (thư giới thiệu) từ người trực tiếp quản lý (sếp) (bác nào tưng apply du học, chắc hiểu điều này). Thư giới thiệu em đã viết (do sếp không biết tiếng Anh), chỉ thiếu chữ ký và con dấu của sếp bên dưới. Mang lên nói khó, sếp tự đắc: "Không có tiền hoa quả, trà thuốc gì à? Chữ ký tao có giá lắm biết chưa". Bản thân sếp đã nhà lầu xe hơi nhưng vẫn tham phong bì cấp dưới như vậy.
Nghi ngờ từ lâu và biết sẽ có lúc thế này, em đã tìm hiểu và viết mail hỏi trường đại học châu Âu, nơi sếp học tiến sĩ. Thư trả lời họ nhấn mạnh: bs X chưa từng học tiến sĩ ở đây, chỉ theo 1 khóa trao đổi ngắn hạn vài tháng giữa họ và bv 108, có giấy chứng nhận hoàn thành khóa học. Trong khi ấy, website viện em ghi rõ: Bs X học tiến sĩ y khoa chuyên ngành A ở đại học tổng hợp B (châu Âu). Em đã chụp màn hình và lưu lại.
Những bác rành luật cho em hỏi: nếu đưa bằng chứng cho báo chí, sếp có bị xử lý về mặt pháp luật không?
Trong lòng em hiện giờ bức xúc tột cùng. Bố mẹ khuyên em không nên chuyện bé xé ra to, đằng nào cũng tu nghiệp và không làm lâu dài ở đó nữa. Nói thêm gia đình sếp hình như có thế lực trong quân đội (từng khoe người bác làm chức to, được đặt tên đường), nhưng nhà em cũng không vừa, tuy không ai làm ngành y ngoài em nhưng quen biết khá nhiều trong giới truyền thông.
Với người cậy thế chèn ép, bắt nạt cấp dưới như vậy, em nên hòa hay đánh đây?
Em định nhờ giám đốc bệnh viện can thiệp trước hoặc sẽ giải trình với bệnh viện bên kia về conflict of interest như 1 cụ đã gợi ý. Hy vọng đầu xuôi đuôi lọt. Đọc 1 lèo comment, tâm trạng em bình lặng hơn nhiều rồi. Cảm ơn các cụ ạ...thế đã ký giấy giới thiệu cho cụ chưa?
Lội còm đọc thấy còm này có tâm nhất, cụ thớt còn quá trẻ, chắc cũng ít va vấpBV 108 không phải là chuyên môn yếu, cụ không nên tự tin về chuyên môn quá. Kinh nghiệm của em đi làm (trong khối nhà nước) là không nên quá tin vào mấy lời nói riêng, bảo riêng của cấp trên; khi có sự việc họ sẽ không nói vậy trước tập thể cán bộ đâu.
Một điểm nữa là không nên tin vào sức mạnh của giới truyền thông quá. Truyền thông mạnh là bởi vì có người cho nó mạnh thôi. Nếu muốn người ta sẽ bắt nó im trong 2 phút.
Cụ hiện tại có 2 việc: Việc chính là đi du học, việc phụ là hạ bệ ông sếp (vì việc này là trả đũa thôi).
1. Việc chính phải xong cái đã. Theo em, cơ hội đi học không dễ dàng, cụ nên chịu khó lạy lục sếp. Nếu sếp này không chịu, thì xin chữ ký của giám đốc bệnh viện. Cây lúa trĩu hạt thì nó mới cong được xuống. Cái được mất nhỏ này chả ăn thua gì.
2. Việc phụ: Cụ phải nắm rõ CV sếp xem thực hư thế nào. Trang web bệnh viện chả có ý nghĩa mấy, nhất là khi bệnh viện của cụ có lẽ là tư nhân và không phải là 108. Sếp cụ hoàn toàn có thể chối bay, đổ tội thằng Admin, và lãnh đạo bệnh viện em tin là cũng sẽ nhận lỗi về mình (do chịu sức ép quan hệ). Thế là vô ích, chưa kể nếu người ta lần mò ra cụ là người tung tin thì cụ nên xác định đi.
Muốn nắm rõ CV sếp cụ phải lấy được CV khoa học thật kia, có chữ ký của sếp, chữ ký của thủ trưởng cơ quan, đóng dấu đỏ. Nếu CV ấy mà ghi sai, thì lúc đấy cụ muốn tung hê thì cũng được thôi.
EM ủng hộ cụ! nhưng trước mắt Cụ cứ lựa cho xong cái thủ tục của Cụ đi đã, còn sau đấy mới hành động tiếp. với tính cách của Ông phò Dáo xư ấy em nghĩ chả việc gì Ổng không làm đâuEm định nhờ giám đốc bệnh viện can thiệp trước hoặc sẽ giải trình với bệnh viện bên kia về conflict of interest như 1 cụ đã gợi ý. Hy vọng đầu xuôi đuôi lọt. Đọc 1 lèo comment, tâm trạng em bình lặng hơn nhiều rồi. Cảm ơn các cụ ạ...

GS hay TS chưa chắc đã là người tử tế và có văn hóa? Ơ kìa!Sao nhiều thằng nó lên đến tầm GS-TS rồi mà vẫn bẩn bựa thế hả lão, về hưu rồi, danh lợi đủ cả rồi mà lại còn bày đặt gợi ý hoa quả trà thuốc của mấy đứa 9x, đúng là thầy thuốc như mẹ ghẻ chứ mẹ hiền cái đèo gì.
Không liên quan topic nhưng tiếng Việt mình nên dịch là người tố giác, bởi vì ở ta người thổi còi thường là trọng tài hay các chú công an, tức là phe cầm chịch giải quyết vấn đề rồi. Bên VCB có hẳn 1 trang quy định về người tố giác đó bác, tui thấy gọi vậy là chuẩn.Người thổi còi có thể là anh hùng ở phương Tây, nhưng ở VN sẽ không có đất sống.
Em giống cụ, đến 2 từ đó em thật sự ngỡ ngàng lỗi chính tả sơ đẳngCụ khuyên rất chí lý nhưng câu cuối "chân trọng" nó giảm mất 50%![]()



Những ông sếp nhiều kinh nghiệm, người ta nhìn người nhanh lắm. Với một chú nhân viên trẻ như cụ, mà đã tìm cách lật sếp, kiện sếp, kiện cơ quan, thì nói thật tư cách người lao động của cụ hơi kém. Cả tây cả ta đều không ưa dạng nhân viên luôn tìm cách lật đổ nồi cơm chung như cụ. Để tiến bộ, cụ cần rèn luyện hơn.Chào các cụ ofer,
Đã lâu lắm em không comment trên of vì bận công việc. Tuy nhiên, tâm trạng em đang vô cùng rối bời, nếu ko viết lúc này có lẽ sẽ phát điên.
Em là bác sĩ trẻ (thế hệ 9x), hiện công tác ở một bệnh viện tư lớn trong thành phố. Tự nhận bản thân chỉ biết chuyên môn, chưa khéo léo và không biết cách nịnh sếp, khiến sếp mất lòng. Mâu thuẫn từ đó mà phát sinh...
Đôi điều về sếp:
Sếp là phó giáo sư-tiến sĩ, thầy thuốc ưu tú, trưởng khoa của một khoa lớn bv 108 đã nghỉ hưu. Sếp mới về viện em làm trưởng khoa gần 2 năm, luôn tự hào về profile hoành tráng của mình.
Trong quá trình làm việc cùng, theo cảm nhận cá nhân em:
_ Sếp khá bảo thủ và độc đoán, chuyên môn cũng không vững vàng. Nhiều lần sếp can thiệp vào việc điều trị của em, kê thuốc không đúng chỉ định. Bản thân vỗ ngực học tiến sĩ y khoa ở châu Âu nhưng em trình bày phác đồ điều trị tiếng Anh, sếp không đọc được; trình bày phác đồ Bộ y tế tiếng Việt thì kêu: "mày chỉ lý thuyết, không biết thực hành. Tao điều trị hàng trăm bệnh nhân kiểu này rồi" bla bla,...
_ Hay xung đột chuyên môn khiến sếp ghét và ngứa mắt, nhiều lần nói xấu em với giám đốc bệnh viện. Nghe em giải thích, lãnh đạo cũng hiểu và giảng hòa: "Tôi biết cậu làm được việc, nhưng bằng cấp chuyên môn cậu không bằng bs X (sếp). Bệnh viện cần tiếng tăm bs X để hút bệnh nhân". Nói thêm bản thân em chuyên môn không xuất sắc nhưng thành thạo tiếng anh chuyên ngành, tự tin phiên dịch cho bệnh nhân nước ngoài và đồng nghiệp quốc tế đến giao lưu. Sa thải em, bệnh viện cũng không dễ tìm người thay thế.
_ Sếp thích đánh cắp chất xám của người khác. Về viện em gần 1 năm, sếp phát động phong trào sinh hoạt khoa học, yêu cầu mỗi bác sĩ trẻ phải chuẩn bị 1 đề tài bệnh học thuyết trình hàng tuần. Ban đầu em rất hào hứng vì nghĩ điều này giúp nâng cao kiến thức và chuyên môn. Sau mới biết, sếp đem đề tài của em và 1 số bạn khác, phát biểu trên VTV không chỉnh sửa 1 chữ nào.
Với những điều trên, em vẫn sẽ ngậm bồ hòn làm ngọt nếu không có giọt nước làm tràn ly:
Gần đây, em tự giành được suất tu nghiệp nước ngoài, sẽ lên đường khi biên giới tái mở cửa. Tréo ngoe ở chỗ bệnh viện bên kia yêu cầu cung cấp reference letter (thư giới thiệu) từ người trực tiếp quản lý (sếp) (bác nào tưng apply du học, chắc hiểu điều này). Thư giới thiệu em đã viết (do sếp không biết tiếng Anh), chỉ thiếu chữ ký và con dấu của sếp bên dưới. Mang lên nói khó, sếp tự đắc: "Không có tiền hoa quả, trà thuốc gì à? Chữ ký tao có giá lắm biết chưa". Bản thân sếp đã nhà lầu xe hơi nhưng vẫn tham phong bì cấp dưới như vậy.
Nghi ngờ từ lâu và biết sẽ có lúc thế này, em đã tìm hiểu và viết mail hỏi trường đại học châu Âu, nơi sếp học tiến sĩ. Thư trả lời họ nhấn mạnh: bs X chưa từng học tiến sĩ ở đây, chỉ theo 1 khóa trao đổi ngắn hạn vài tháng giữa họ và bv 108, có giấy chứng nhận hoàn thành khóa học. Trong khi ấy, website viện em ghi rõ: Bs X học tiến sĩ y khoa chuyên ngành A ở đại học tổng hợp B (châu Âu). Em đã chụp màn hình và lưu lại.
Những bác rành luật cho em hỏi: nếu đưa bằng chứng cho báo chí, sếp có bị xử lý về mặt pháp luật không?
Trong lòng em hiện giờ bức xúc tột cùng. Bố mẹ khuyên em không nên chuyện bé xé ra to, đằng nào cũng tu nghiệp và không làm lâu dài ở đó nữa. Nói thêm gia đình sếp hình như có thế lực trong quân đội (từng khoe người bác làm chức to, được đặt tên đường), nhưng nhà em cũng không vừa, tuy không ai làm ngành y ngoài em nhưng quen biết khá nhiều trong giới truyền thông.
Với người cậy thế chèn ép, bắt nạt cấp dưới như vậy, em nên hòa hay đánh đây?
Điều trị thì ở góc độ bệnh nhân, em sẽ không chọn đhy. Các thày chỉ giỏi lý thuyết và chuẩn đoán thôi. Còn điều trị đỉnh phải là các bv chuyên ngành tuyến TƯ như BM, VĐ, K,108,C vvEm đã từng đem những case lâm sàng đó đi hỏi các đàn anh và thầy mình ở YHN. Họ đều nhận xét điều trị như vậy không ổn (hại nhiều hơn lợi). Đây không còn là ý kiến của riêng em đâu cụ...