Em cop sang cho các cụ đọc đoạn xin visa đi Mỹ cho cả gia đình của cụ TungNguyenMD.
..... Ấy thế nhưng không phải cứ nói đi là đi được, kể cả lúc lợn tăng giá chứ đừng nói nó đang nhiễm dịch tả châu phi như bây giờ. Tiền không phải là vấn đề, rất nhiều tiền cũng chẳng giải quyết được, mà nó là vấn đề muôn thủa
“VISA vào Mỹ”
Xin visa vào Mỹ có lẽ là nơi khó nhất trên thế giới, nhất là từ khi anh Trump lên với chính sách xiết chặt người nhập cư và đối đầu với một loạt nước trên thê giới. Nên nước Mỹ lúc nào cũng canh cánh chuyện bị khủng bố. Bộ phận LSQ ở các nước là nơi cấp giấy phép đầu tiên cho ngừoi ta qua hàng rào. Nên họ làm khá là nghiêm ngặt.
Việc đầu tiên là khai online form DS 160. Cái này các bác cứ khai trung thực là được, chẳng cần phải bốc phét thu nhập lên mấy trăm củ một tháng làm gì. Các bạn LSQ mà biết thì các bác có mà tèo. Đây là bước đầu tiên và cực kỳ quan trọng để xét xem các bác có đủ tiêu chuẩn vào Mỹ hay không, nên các bác cứ có gì khai nấy. Nước Mỹ không cần các bác đem quá nhiều tiền vào để tiêu mà họ cần sự trung thực, sự cam kết trở về sau khi đã chơi ở nước họ. Nên các bác hãy cố gắng show ra những bằng chứng níu kéo các bác ở lại Việt nam
“Bồ dại, con ngoan, cha mẹ già yếu hay một công việc tốt có tương lai….” Là những lý do dễ được chấp nhận.
Các bác lưu ý: Không phải cứ hộ chiếu trắng là không có cơ hội vào Mỹ. Đoàn của em gồm 5 người, ngoài em ra có kha khá visa các nước khác trong hộ chiếu, còn lại hộ chiếu mọi người gần như trắng, thế mà đỗ cả đoàn được mới tài.
Thực tế thì khi nhân viên LSQ họ đọc form này của các bác, bằng một cách nào đó họ đã điều tra thân nhân của các bác rõ rồi. Nên chuyện đến phỏng vấn nó chỉ giúp cho những trường hợp còn hơi lăn tăn cần chứng minh thêm, nhìn mặt cho xác thực… chứ còn chuyện trượt hay đỗ nghe đâu cái form DS 160 này nó quyết định đến 80%. Thế cho nên nhiều bác đến phỏng vấn, nhân viên LSQ chỉ hỏi bâng quơ vài câu rồi cho trượt mà không biết tại sao.
Sau khi khai form xong, ra bưu điện đóng tiền cỡ gần 3.9 củ/ người. 24h sau điền số giao dịch vào để tạo lịch hẹn. Em hẹn sau 1 tuần cả nhà cùng đi phỏng vấn
Đến KS Vườn hồng còn khá sớm so với giờ hẹn của em, vậy là cả nhà ra quán Highland coffee cạnh đó ngồi uống cafe.
Trong quán cafe, mặt mũi ai nấy đều căng thẳng, chẳng biết ngày xưa các cụ đi đánh Mỹ có căng thẳng không, nhưng những gì em được nghe thì thấy hăng hái lắm, toàn lấy máu viết thư xin đi bộ đội….. Nhưng ngày nay xin vào Mỹ mặt mũi ai nấy đều căng thẳng. Kể cũng lạ
Đứng xếp hàng chờ đến lượt phỏng vấn, quan sát qua em thấy cũng đủ mọi thành phần. Có hai em chân dài như hoa hậu, nói tiếng Anh như gió….nhưng kết quả là cầm hộ chiếu ra về. Nghĩ cũng thấy tội cho hai em đó. Em mà là anh CO (Consular Officer) kia thì cứ gái xinh là em approval ngay
Có anh trai mặc comple đeo tie cẩn thận giữa tiết trời 40 độ. Hẳn là anh này cũng có việc quan trọng lắm hay quan chức cấp cao gì đây. Kết quả cũng tạch
Có một bà khoảnng ngoài 60 tuổi, khi đưa HC cho anh CO miệng nói liên hồi, khoe đi khắp thế giới rồi con trai đang làm Ph.D ở Úc, con gái ở Anh….chỉ cần đặt chân lên nước Mỹ một lần…..và kết quả là cũng cầm hộ chiếu ra về.
Quan sát thấy nhiều người trượt quá em đâm hoảng. Vì đoàn em có tận những 5 người nếu chỉ 1/5 người mà không được cấp Visa là cả nhà em huỷ đi Mỹ, những ngừoi còn lại được cấp cũng không giá trị gì. Chính vì vậy mà em chọn phỏng vấn nhóm.
Đến lượt đoàn em, em tiến lên nhìn anh CO và chào “Hi” cho nó suồng sã. Và sau đây là toàn bộ cuộc phỏng vấn bằng tiếng Anh
Me:
Hi
CO:
Hi! Vui lòng đưa cho tôi hộ chiếu của các bạn
(Tôi đưa HC của tất cả mọi người cho anh ấy)
CO:
Tất cả đây là một gia đình à?
Me:
Yes!
CO:
Quan hệ như thế nào?
Me:
Đây là bố tôi, đây là cô tôi, đây là con trai tôi….
CO:
Gia đình anh sang Mỹ làm gì?
Me:
À, tôi là backpacker năm nay tôi có kế hoach đi bắc Mỹ và tiện thể dẫn gia đình đi chơi, nhân tiện thăm ông bác tôi ở Canada.
CO:
À anh là Backpacker à? Tôi thấy HC của anh có đi Nam Mỹ vậy anh đi 1 mình hay cùng ai?
Me:
Tôi đi cùng team của tôi
CO:
Team này á? (Chỉ vào mọi người và cười)
Me:
Oh! No, team này già rồi không đi được, team khác cơ
CO quay sang con trai tôi hỏi:
Cậu nói được tiếng Anh không?
My son:
Yes!
CO:
Cậu có anh em gì không?
My son:
Tôi có em gái
CO:
Sao cô ấy không đi
My son:
Nó phải đi học và mẹ tôi ở nhà care nó
CO:
Ok – quay sang hỏi bà cô tôi bằng tiếng Việt:
Bà có mấy đứa con?
My aunt: T
ôi có 3 đứa
CO:
Chúng nó ở đâu?
My aunt: Ở VN
CO:
Ok và quay sang tôi:
Have a good trip!
Thế là xong, bố khỉ làm tôi mất bao công chuẩn bị giấy tờ sổ đỏ, sao kê tài khoản, chứng minh thân nhân…. Mà anh CO này toàn nói chuyện, chém gió chẳng cần xem bất cứ loại giấy tờ gì...
https://www.otofun.net/threads/ba-the-he-di-tay.1570110/