Aleksandr Sergeyevich Pushkin 6 tháng 6 năm 1799 – 10 tháng 2 năm 1837) là một
nhà thơ,
tiểu thuyết gia kiêm
nhà soạn kịch người
Nga. Được đánh giá là một trong những nhà thơ Nga vĩ đại nhất mọi thời đại và được tôn vinh là
Đại thi hào hoặc
Mặt trời thi ca Nga,
[ông thường được xem là biểu tượng của trào lưu
lãng mạn Nga vào
thế kỷ XIX bởi nhiều cống hiến trong sự đa dạng hóa
ngôn ngữ văn chương
Gorki viết: "Không có Puskin, thì trong một thời gian rất dài sẽ không có Gôgôn, LépTônxtôi, Tuốcghênhép, Đôtxtôiépxki. Tất cả những con người vĩ đại này của nước Nga đều công nhận Puskin là tổ tiên tinh thần của mình.”
I.A.Gôntsarốp nói: "Puskin là người cha, người khai sinh nền nghệ thuật Nga, cũng như Lômônôxốp - người cha của nền khoa học ở nước Nga”. Chính ông đã thừa nhận là mình được nuôi dưỡng bằng những vần thơ của Puskin như đứa bé được nuôi bằng sữa mẹ. Tuốcghênhép gọi Puskin là "người thầy học và lãnh tụ của mình”.
Còn LépTônxtôi đã nhiều lần gọi ông là "người thầy của chúng ta”. Puskin mất đi, Gôgôn trở nên cô đơn. Từ Pari nghe tin Puskin mất, tim ông như nhảy ra khỏi lồng ngực.