Sáng em đi chợ thấy người ta bán con gà ác, thỉnh thoảng bạn này mới đi chợ. Em mua 1 con về định tần với Đương quy nhưng nó hỏng rồi, chắc lâu quá, thé là em mang sâm ra tần với táo đỏ, kỳ tử và thục địa. Em thích ăn món gà tần với bánh mỳ nướng bơ đường ở quán Cây si chỗ Tống Duy Tân nên hnay em sẽ làm ăn.Chị nhìn mấy món hầm tần này tự dưng thấy sợ. Nhưng lại đang thèm ăn bánh ngọt, đang dụ thèng cu cơm nước xong ra mua bánh ngọt về cho mẹ, ăn uống với cf đen đá![]()
Mợ chắc thèm đồ ngọt nên em mời mợ Socola dâu. Trong mỗi viên đều có mọt quả dâu.


Tính em cũng đồng bóng, em cũng hay gửi đồ ăn cho vài người mình quý, nhưng trước khi gửi em sẽ cảnh báo nếu chê là nghỉ, Từ đó bạn bè em khi nhận được đồ ăn của em đều khen em, nào là" Chưa bao h thấy ngon thế.....thật khéo tay..." đại loại là em thích sống ảo kiểu đó mợ ạ. Còn quả thật những ai mà chê thì ko bao h em gửi lại món ăn nữa, ko phải em giận mà em ko có hứng nữa. Cho nên từ đó suy ra, bất cứ ai làm cho mình điều gì thì cũng nên khen như mợ ạ. Chê thì cho nghỉ. À mà bạn em cũng có vài người khéo lắm, nếu ko thích ăn thì bảo ko cần đâu, ko muốn em vất vả nhưng em biết thừa là họ không thích món đấy nhưng cũng ok, ko giận dỗi gi
