[Funland] Thằng nghiện

đường đời

Xe tăng
Biển số
OF-416913
Ngày cấp bằng
16/4/16
Số km
1,706
Động cơ
238,406 Mã lực
Ô thế có khi e với cụ nhìn nhau là nhận ra đấy. E chơi với hội bạn ở Trung Tự nên hồi đấy ngồi uống đấy suốt. Có lần 2 thằng ra đấy ngồi ông Nam hỏi có biết BS thú y ko để chữa cho con vượn (ông ý quý nó lắm). thằng bạn e bảo có biết nhưng lần trước gọi BS đến tiêm chết mất con chó nhà nó. Ông ý tưởng đùa nên cứ lấy số đt. Mấy hôm sau quay lại ông ý cứ lườm 2 thằng. Hóa ra con vượn bị chết. :D
Đợt đó Cụ ý cứ treo con vượn nhìn phát chán:))
 

omerta77

Xe điện
Biển số
OF-35686
Ngày cấp bằng
21/5/09
Số km
4,203
Động cơ
514,978 Mã lực
Đợt đó Cụ ý cứ treo con vượn nhìn phát chán:))
Đợt đấy ngại thế. 2 thằng tính hay đùa nên lúc nói thật ông ý cũng tưởng đùa. Chắc ông ý chửi mình thảm. Vui nhất là ngồi Bạn tôi có Hùng Bức Tường đánh đàn hát xuyên tạc. Xuân Bắc hồi đấy chưa nổi nên gọi Núi là sang uống rượu luôn
 

nadushop

Xe điện
Biển số
OF-192166
Ngày cấp bằng
2/5/13
Số km
3,351
Động cơ
384,662 Mã lực
Nơi ở
Nadu Shop Order Japan
Đợt đấy ngại thế. 2 thằng tính hay đùa nên lúc nói thật ông ý cũng tưởng đùa. Chắc ông ý chửi mình thảm. Vui nhất là ngồi Bạn tôi có Hùng Bức Tường đánh đàn hát xuyên tạc. Xuân Bắc hồi đấy chưa nổi nên gọi Núi là sang uống rượu luôn
tại ông ý tin người ấy chứ :D
 

davidhuy

Xe tăng
Biển số
OF-36516
Ngày cấp bằng
31/5/09
Số km
1,721
Động cơ
488,445 Mã lực
Nơi ở
Nay đây mai đó
Gì chứ nghiện thì quãng thời gian em lớn quá hưng thịnh ở Hạ Long. đúng lứa 80-82 bọn em, bạn bè anh em hàng xóm gần như tất cả đều nghiện. Khu nhà em được mệnh danh Thủ đô Nghiện của Hạ Long, mua bán như Thanh Nhàn luôn. May sao đời mình không bập vào.
 

haivanphe

Xe container
Biển số
OF-46470
Ngày cấp bằng
14/9/09
Số km
6,900
Động cơ
42,059 Mã lực
Nơi ở
Ha Noi
Hồi trước em cùng thằng bạn hay chạy GL. Có một đêm cậu hàng xóm gần nhà đi đua bị đâm phải vào Việt Đức, em chạy vào bê nó từ Việt Đức sang Răng Hàm Mặt để khâu sống, nhìn thấy các tổ lái nằm la liệt mà sợ quá nên từ bỏ. Câụ hàng xóm kia cũng tài lắm, câm điếc bẩm sinh mà vẫn phóng ầm ầm. Sau này thì bị đột tử.
 

omerta77

Xe điện
Biển số
OF-35686
Ngày cấp bằng
21/5/09
Số km
4,203
Động cơ
514,978 Mã lực
tại ông ý tin người ấy chứ :D
Ông ý bảo bọn mày cứ đùa a. E bảo bọn e nói thật a lại ko tin. Được cái hồi đấy hội bọn e cũng hay ngồi nên a e quý nhau. Bây giờ có mấy thằng thỉnh thoảng vẫn sang quán mới uống rượu. Bây giờ trông ông ý ngon lành chứ ko thảm như ở quán Bạn tôi. Bàn nào cũng uống thì chịu sao đc
 

nadushop

Xe điện
Biển số
OF-192166
Ngày cấp bằng
2/5/13
Số km
3,351
Động cơ
384,662 Mã lực
Nơi ở
Nadu Shop Order Japan
Ông ý bảo bọn mày cứ đùa a. E bảo bọn e nói thật a lại ko tin. Được cái hồi đấy hội bọn e cũng hay ngồi nên a e quý nhau. Bây giờ có mấy thằng thỉnh thoảng vẫn sang quán mới uống rượu. Bây giờ trông ông ý ngon lành chứ ko thảm như ở quán Bạn tôi. Bàn nào cũng uống thì chịu sao đc
Cách đây mấy tháng em cung thấy 2 bố con cụ ấy xuất hiện trên chương trình bữa trưa vui vẻ của Vtv 6, nhìn ngon lành lắm.
 

duyhung124

Xe tải
Biển số
OF-324280
Ngày cấp bằng
20/6/14
Số km
247
Động cơ
290,643 Mã lực
lót gạch hóng, mấy loại này e muốn thử lắm mà chưa dám
 

Simson

Xe buýt
Biển số
OF-3149
Ngày cấp bằng
18/1/07
Số km
564
Động cơ
564,466 Mã lực
Tầm năm 2000 đi qua nghĩa trang Đèo Bụt, vòng hoa trắng phủ đầy. Ông lái xe người Hạ Long nói đây gọi là nghĩa trang Bác Sỹ, toàn người trẻ chết vì tiêm.

Về nghiện, theo mình biết thì thời đầu thuốc phiện là từ vùng Điện Biên - Sơn La xuôi đến Hà nội và các tỉnh thành khác. Dân các tỉnh quanh HN thì nghiện nhiều nhất là Thái Nguyên và Hạ Long. Giai đoạn sau thì chẳng từ gì, tỉnh nào cũng nhiều.

Đến giờ toàn thấy bọn nhãi nó kẹo, ke, đá.

Mình thì chưa thử các món ý bao giờ. Hồi còn teen, có thử quệt thuốc phiện vào thuốc lá hút chơi, với cả cho và điếu cày hút nghịch.

Cơ mà bọn trong xóm chết vì nghiện cũng nhiều. Đến 1 giai đoạn cứ thằng nào k0 nghiện là đủ điều kiện vào D A N G cơ.

Gì chứ nghiện thì quãng thời gian em lớn quá hưng thịnh ở Hạ Long. đúng lứa 80-82 bọn em, bạn bè anh em hàng xóm gần như tất cả đều nghiện. Khu nhà em được mệnh danh Thủ đô Nghiện của Hạ Long, mua bán như Thanh Nhàn luôn. May sao đời mình không bập vào.
 

hieu20

Xe máy
Biển số
OF-84828
Ngày cấp bằng
11/2/11
Số km
71
Động cơ
410,890 Mã lực
Hay thật, em đọc một lèo bỏ cả buổi làm.
 

Không Trí

Xe tải
Biển số
OF-311498
Ngày cấp bằng
12/3/14
Số km
360
Động cơ
301,219 Mã lực
Nơi ở
Phố Vẫy - Tam Giác Qủy - Gia Lâm
Website
facebooko.com
Sorry cccm đợt này em ít có thời gian rảnh nên update chậm. Cụ mợ nào thích đọc thì đọc nhé, em ko có nhu cầu vào chợ nên các cụ đừng nhắn inbox bảo em chém gió nọ kia. E viết về tình yêu của em ra đây để mong mọi người bớt đc cái nhìn tiêu cực về người nghiện , hãy thêm bao dung với họ. Coi họ như bệnh nhân, đừng hắt hủi và đẩy họ vào bước đường cùng. Làm người, ai có lầm đường lạc lối rồi cũng có lúc nhận ra sai lầm của mình nhưng phải tạo cho họ cơ hội sửa chữa. Một điều nữa em muốn nhắn nhủ tới các cụ đã từng nghẹo và giờ đã hoàn lương, có cuộc sống ấm no hạnh phúc là " ngọt bùi nhớ lúc đắng cay" . Hãy biết trân trọng và giữ gìn hạnh phúc hiện tại. Chúc các cụ và gia đình luôn vui, khỏe!

Chap III:
Mọi khi A hay đến đón em đi chơi buổi tối, đưa đi cf hoặc lượn lờ mấy hàng sách cũ, rồi nhắn tin cho nhau cả đêm. Bỗng dưng mọi niềm vui đó bị stop, em buồn thối ruột thối gan. Tối đến chả biết làm gì, mới nghĩ ra trò viết nhật kí, làm thơ ( em xin đc trích vài câu thôi )

Ngày…tháng…năm…

“……

……

Vì sao em yêu anh????

Em cũng ko biết nữa…”


Ngày….tháng….năm…

“…..

…..

Vu vơ miệng cười

Bờ môi bật khóc…”


Ngày …tháng….năm..

“….

….

Có khi nào tình yêu chia hai nửa

Hạnh phúc ngọt ngào bỗng mặn chát bờ môt

Có khi nào hai ta chẳng thành đôi

…..”

…..

Nỗi nhớ A cứ tăng lên mỗi ngày , thơ mỗi ngày mỗi tâm trạng…Ngoài cái sự buồn ra, trong em còn dấy lên những ngờ vực và lo lắng. Trong lòng nặng trĩu tâm sự mà chẳng biết tâm sự cùng ai. Chuyện em yêu 1 anh nghiện em giấu không cho một ai biết, gia đình bạn bè ko ai biết hết. A có nói với em rằng em ko nên để phụ huynh nhà em biết A nghiện, nếu phụ huynh mà biết thì A sẽ rút lui khỏi cuộc tình này. A chẳng nói thì em cũng tự biết mình phải giữ cái bí mật này chứ để phụ huynh biết thì có mà bị cấm ngay. Những ngày không A là những ngày em chỉ mong trời nhanh tối, trời tối thì mong nhanh đến sáng…Em hồi hộp mong đến cái ngày được gặp lại A để được nghe A nói : Anh ổn rồi! Nhưng rồi nhiều lúc lại tự hỏi liệu mọi việc có ổn ko? Nếu ko ổn thì ta phải làm sao đây? E đã khóc vì thương A rất nhiều…

Một tuần , em nhớ ko chịu nổi nữa bèn gọi điện cho B , anh họ của A. E nhờ B chạy qua nhà xem tình hình A ra sao ( thời điểm này em chỉ biết và quen mỗi B là người thân của A thôi nhé vì em chưa đến nhà A lần nào ) . B do đã vun bọn em vào nhau ngay từ đầu nên sau khi biết em can đảm yêu thằng em nghiện của mình thì cũng tỏ ra là người có trách nhiệm. E bảo sang xem tình hình như nào là B đi ngay rồi về báo cáo lại rằng “ nó đang ngủ ngon như con chó con em ạ, ko vấn đề gì đâu, đừng lo lắng quá nhé. “

Ngày thứ 8,9…ko viết nhật kí, em đi chơi cho khuây khỏa đầu óc.

Ngày thứ 10

11h đêm, đang buông màn đi ngủ thì thấy có tin nhắn from “ Honey”

-“ Đang làm gì đấy?”

- “ Anh sao rồi. đang chuẩn bị đi ngủ nhưng A hiện lên kiểu này chắc lại nhắn tin cả đêm “

- “ ra mở cổng”

- “ đùa à?”

Vừa nhận được tin nhắn report xong thì thấy ngoài cổng có tiếng gọi “ H ơi”….A xuất hiện . Em phi ra cổng thấy A lù lù đứng ngoài, A mặc cái áo rét 3 lớp dày ú ụ như chết rét không bằng. Đó là ngày cuối cùng tháng 4/2007, rét nàng Bân đợt cuối , nhưng ko đến nỗi phải mặc cái áo dày như thế. Nhìn A trông chán đời lắm, như bố già. Mặt mũi hốc hác rõ sự mệt mỏi . A ho lụ khụ một lúc rồi mới nói như thở hắt ra :

- Anh mua gà tần cho này, mang vào nhà ăn đi, rồi ngủ sớm đi. Anh mệt, về luôn đây.

- Cho ôm một cái cho đỡ nhớ đã chứ, vội thế…

Con bé rúc đầu vào ngực A, ôm hôn ngấu nghiến quên mẹ luôn cả cái mùi hôi của thằng nghiện nửa tháng trời ko tắm.

Ngày hôm sau, E gọi A đến nhà ăn nhậu vì nhà có giỗ, tiện thể có đông anh em họ hàng cô dì chú bác, em giới thiệu luôn thể. Mục đích chính là để em thăm dò A xem tình hình cai thuốc có kết quả gì ko ,nếu A từ chối thì E nghĩ chắc chưa ổn rồi. Mục đích nữa là xem cách A giao tiếp với mọi người như nào. May quá, A đồng í. Khi A đến, trông sắc mặt tươi tỉnh hơn hôm qua, cũng tắm rửa sạch sẽ thơm tho ăn vận chỉnh tề, mày râu nhẵn nhụi, nom trẻ ra đến 5-6 tuổi. A vừa ngồi vào mâm, ông chú nghiện nhà em ( đã cai thành công – hơn A nhà e 2 tuổi ) nói :

- Tao trông mày cứ quen quen

Ôi bỏ mẹ….em nhột hết cả người. Ông chú bắt được sóng hay sao? Hay đã gặp nhau ở đâu mà ko nhớ… E nhìn xéo sang A xem thái độ ra như nào thì trông mặt ko có gì nghiêm trọng. A bảo :

- Chắc gương mặt phổ cập thôi ông chú.

Suốt bữa nhậu em cứ nơm nớp lo, chỉ sợ ông chú bắt được sóng của thằng nghiện , cuối buổi nhậu ông chỉ tếu táo bảo : tưởng mày dư lào chứ hóa ra chỉ yêu được cái thằng trông còn già hơn cả tao , lại còn *** uống nổi dăm chén .
A sau 10 ngày cai, cơ thể mệt mỏi nên vài chén đã say.

A bảo em đi uống trà đá cho giã rượu., vừa lên xe đi được 1 đoạn thì thấy tay lái loạng choạng, em ngồi sau sợ vãi linh hồn

- Thôi anh ra ngồi sau, em lái cho.

A ngoan ngoãn nghe theo vì biết ko thể lái đc rồi, rượu ngấm và càng ngày càng mệt hơn.E người bé nhỏ, lần đầu ngồi lái xe dream, chân vừa đủ chạm đất bằng mũi giày, A to cao và nặng cỡ 7 chục cân ngồi sau, lúc đầu còn biết quàng tay ôm em , về sau cứ thấy ngả ngả dần, em phải lái một tay, còn 1 tay giữ A…tới lúc ko thể giữ được nữa thế là cả người cả xe ngã nhào ra giữa đường. Người A mềm như bún. Một vài người dân xung quanh thấy ngã xe chạy ra giúp đỡ, ngửi thấy mùi rượu thì thôi, chả ai giúp nữa, họ lẳng lặng quay đi…Một con bé nặng 39 cân phải tự tìm cách lôi thằng 7 chục cân đang mềm như bún vào vỉa hè, cho hắn tựa lưng vào tường của 1 cửa hàng đóng cửa. E phát hiện ra mùi thối…hóa ra 2 đứa ngã vào đúng bãi nước thải ra từ một quán bia hơi, quần áo ngấm đủ . Mặc kệ cho A ngáy o o bên vỉa hè, em chạy đi tìm mua mấy chai lavie. Cách đấy chục mét có quán cf , em vào mua mấy chai nước rồi quay lại xối thẳng mặt A, rửa mătj cho hắn , chờ hắn xem hắn có tỉnh ko.

Nhìn điện thoại đã 11h, A vẫn ngáy o o, em cứ ngồi ôm hắn như vậy mặc kệ muỗi đốt, kiến bò. Trời bắt đầu mưa…Phải làm sao? Làm sao? E cuống lên gọi và lay A dậy, hắn mở được mắt ra thều thào :

- A say quá…

- Mưa rồi, bây giờ làm sao đây? A thấy đỡ đỡ chưa…

- Đang ở chỗ nào thế này?

- ơ thế ngã đau mà ko biết gì à? Đang ngoài đường chứ đâu, muộn quá rồi anh ơi, giờ làm sao để em bê được anh lên xe em chở anh tới nhà nghỉ nào đó chứ anh về sao nổi.

Mưa nặng hạt hơn, bọn e lại ngồi yên trú mưa , A cứ ôm lấy con bé và lảm nhảm : Anh yêu em, anh yêu em, anh yêu em….( báo cáo với các cụ các mợ đó là lần duy nhất em được nghe cái câu Anh yêu Em ) . Em ngó nhìn xung quanh, chẳng thấy 1 con taxi nào( nhà em ngoại thành nên hiếm ) , giờ ngồi đây cũng ko ngồi được, mà đi xe máy thì cũng ko biết sẽ đi kiểu gì vì A vẫn chưa tự lết được. E nhớ ra là gọi cho B anh họ thì sẽ tốt hơn. Nhờ B bắt taxi đến đón A rồi em đi xe của A về cũng được. Số nhọ, B ko nghe máy. E lại ngồi suy nghĩ mông lung, éo hiểu tại sao đời mình lại có lúc như thế này, bao nhiêu thằng ngon hơn *** yêu lại đi yêu thằng nghiện. 12h đêm mà ko có mặt ở nhà thì ông bà già chửi cho bục mặt. Cuối cùng, em quyết gọi cho 1 thằng anh họ, nhờ nó điều hộ 1 con taxi quen. Chờ nửa tiếng nó đến, 2 anh em cùng thằng lái xe vật vã mãi mới lôi được A lên xe , chở thẳng về nhà em. Về tới cổng, em gọi mẹ em ra đỡ giùm và xin phép cho A ngủ lại nhà vì say quá rồi. ( ông cụ nhà em cũng say sau khi tàn cỗ và đã đi ngủ trước) . Mẹ em dễ tính và cũng tin tưởng con cái nên vấn đề này ko có gì là khó khăn. Đẩy đc A lên cái sofa phòng khách, em móc họng cho A ọe ra một đống rồi hắn lại ngủ và ngáy như sấm. Nửa đêm, A khát nước tỉnh dậy, thấy em ngồi dưới , ngủ gục đầu vào mép ghế, hắn lay em dậy và tỏ ra ngơ ngác ko hiểu vì sao hắn lại ngủ ở nhà em. Hắn ko còn nhớ hắn say như thế nào nữa…Rồi bọn em lại ôm nhau , có mỗi một đứa nhìn thấy bọn em đó là bóng tối J) . Ôm – hôn – ôm – hôn…và cái tay bắt đầu ko để yên. 2 đứa lần mò nhau trong im lặng , hết sức nhẹ nhàng để ko bị phát hiện. Đến lúc nhột đếch chịu đc nữa thì A bảo :
- Thôi, nhịn ! Anh phải đi khám sức khỏe lại đã…
- Anh chích rồi à?

- Rồi
- bóc bánh trả tiền ko?

- Có

- Anh chả được cái vẹo gì, chỉ được cái thành thật. Thế bao nhiêu % là an toàn?Thế bao giờ đi khám đây?

- Chắc ko vấn đề gì nhưng cứ khám cho chắc, lo cho em thôi.A sẽ đi tập thể hình 1-2 tháng cho khỏe lại rồi đi khám tổng thể luôn.Sau đấy chắc phải kiếm việc gì làm ổn định chứ ko lông bông mãi như này được.
- Good ! thôi ngủ đi, em về phòng, sắp sáng rồi. Sáng dậy nhớ xin lỗi bố mẹ nhé

- ừ, ngượng nhỉ…
định rót mợ ly nữa cho mềm môi kể cho hay mà ứ rót đc nữa. :v
 

đường đời

Xe tăng
Biển số
OF-416913
Ngày cấp bằng
16/4/16
Số km
1,706
Động cơ
238,406 Mã lực
Vâng, vật lòi mắt ăn uống gì được đâu ạ, cuối giờ trưa đội chuẩn bị nghỉ thì có 1 thằng nào đó phi xuống, vứt cơm nắm và 1 hộp sữa vào và nói: A DHN ơi, ăn đi bây giờ toàn bọn mới thôi, đừng bật cứ cố gắng đi nhé... Em chưa nhận ra là ai. Em bám song sắt cố ngước lên đội thì thấy thằng L con, nó chắc chỉ 16,17 tuổi thôi ngồi trên lan can buồng lao động nhìn Em cười khẩy.
Bạc bẽo cái lũ nghiện này thật, trước khi Em về lần 1 thì nó vào Em cưu mang nó các kiểu mà bây giờ nó nhìn mình như đồ vứt đi!
Đêm đó người Em chưa hết đau, trời thì lạnh mà cơn vật cũng chưa hết nên người cứ nổi gai ốc và toát mồ hôi, mồ hôi của nghiện thì hôi lắm, (đến Em là thằng nghiện mà còn ko ngửi nổi), cơm không thể ăn được do vật, người đúng như đống rẻ rách nằm 1 chỗ với cái chân bị cùm bằng thanh sắt dài suốt qua 2 cái cùm chữ C bám chặt vào chân, nếu đứng dậy di chuyển thì không khác gì tội phạm ra pháp trường sử bắn của Pháp. Nằm trên sàn bê tông lạnh, người thì không còn tí sức lực nào do bị đánh nên thanh sắt cùm chân đè nên người mà Em chả buồn soay, mặc cho cái chân đang mất cảm giác...
Vâng, vật lòi mắt ăn uống gì được đâu ạ, cuối giờ trưa đội chuẩn bị nghỉ thì có 1 thằng nào đó phi xuống, vứt cơm nắm và 1 hộp sữa vào và nói: A DHN ơi, ăn đi bây giờ toàn bọn mới thôi, đừng bật cứ cố gắng đi nhé... Em chưa nhận ra là ai. Em bám song sắt cố ngước lên đội thì thấy thằng L con, nó chắc chỉ 16,17 tuổi thôi ngồi trên lan can buồng lao động nhìn Em cười khẩy.
Bạc bẽo cái lũ nghiện này thật, trước khi Em về lần 1 thì nó vào Em cưu mang nó các kiểu mà bây giờ nó nhìn mình như đồ vứt đi!
Đêm đó người Em chưa hết đau, trời thì lạnh mà cơn vật cũng chưa hết nên người cứ nổi gai ốc và toát mồ hôi, mồ hôi của nghiện thì hôi lắm, (đến Em là thằng nghiện mà còn ko ngửi nổi), cơm không thể ăn được do vật, người đúng như đống rẻ rách nằm 1 chỗ với cái chân bị cùm bằng thanh sắt dài suốt qua 2 cái cùm chữ C bám chặt vào chân, nếu đứng dậy di chuyển thì không khác gì tội phạm ra pháp trường sử bắn của Pháp. Nằm trên sàn bê tông lạnh, người thì không còn tí sức lực nào do bị đánh nên thanh sắt cùm chân đè nên người mà Em chả buồn soay, mặc cho cái chân đang mất cảm giác...
Buổi tối đó cũng có bà bác sĩ xuống thăm hỏi Em, bà đó quen lúc trước ở đây...
- Lại vào à con, phí đời thế?
Vâng, cái số biết sao được hả U.
Rồi bà ấy cho Em mấy viên thuốc ngủ sau đó bỏ đi...gần bữa cơm tối... mùi rơm xung quanh của các hộ dân gần đó bay vào nên Em biết. Nằm trên sàn lạnh như băng, bên cạnh chả có thằng đồng nghiệp nào:D, cây cối vẫn thế toàn cỏ voi cao bằng đầu người xào xạc... rùng rợn hơn bãi tha ma. chắc cũng 7h00... Em nghĩ. Đang nằm mơ mộng ngày về thì két... tiếng cửa sắt kéo trên thanh ray, rồi lại... két, rít rít... tiếng cửa xếp... xoạch xoạch... tiếng mở cửa đẩy cuối cùng. Em biết ngay là đội đưa cơm, nhưng bây giờ không có cán bộ đi theo mà chỉ có 1 thằng gầy cao cùng vài thằng khác, chân vung tay quăng khuỳnh khuỳnh như dân XHD có đẳng cấp ngoài xã hội ý. Em mệt quá rồi nên cũng chả buồn để ý nhiều hơn nữa, cửa buồng cắt cơn mở... 1 cái đầu đội mũ nike nhòm vào... rồi tất cả vào... Thằng đội trưởng và cả lũ kia vào làm gì nhiều thế, có mỗi đưa cơm cho nghiện mà cầu kỳ quá:)), Em đang tự hỏi thì... bốp bốp, huỵch huỵch... DCM lũ chó đàn, chả thằng nào chịu thiệt nhảy vào cắn Em như chó điên.
Em thì chả kêu nổi nữa, mà có kêu được cũng không kêu vì ở đây khác tù là... Kêu còn ăn đòn nhiều hơn, kêu lên cán bộ mà nghe thấy chỉ nói vọng xuống... khóa mồm nó lại!
Tối đó lại đau hết người, nói thật bên ngoài đời Em cực kỳ dát đến bây giờ chỉ ai động vào gia đình Em thì Em mới điên lên chứ bản thân có lần say rượi bị 1 hội nó phệt dã man... nhưng ngược lại mới vừa rồi có lũ trẻ ranh... cao to hơn Em nhiều đánh võng làm Mẹ Em tí ngã, hôm đó đi 2 bánh chứ 4 bánh chắc có thằng lên bàn thờ... Mẹ Em chỉ nói... bọn mất dạy, thế mà cả lũ nó quay lại trên chỗ đường Kim Liên Mới chửi lại... Em vứt luôn xe phi lên và cứ mũ bảo hiểm loại xịn Em táng toàn vào mồm:))...tránh để nó phản ứng trước, lần đó là lần thứ 2 Em dùng đòn tù, lần đầu Em bảo vệ người yêu, chính là Gấu bây giờ... đi nhà nghỉ với G, đang cãi nhau mà có 2 thằng chõ m. õm vào, Em lừa tóm tóc 1 thằng, đập thẳng đầu nó vào cái kính nhà nghỉ, vẫn kịp xoay sang đạp thằng thứ 2, một hội chạy từ trên tầng xuống... Em phi mẹ nó vào phòng đóng cửa và gọi 113;))
 

haingocvn

Xe máy
Biển số
OF-349071
Ngày cấp bằng
1/1/15
Số km
57
Động cơ
268,660 Mã lực
Sorry cccm đợt này em ít có thời gian rảnh nên update chậm. Cụ mợ nào thích đọc thì đọc nhé, em ko có nhu cầu vào chợ nên các cụ đừng nhắn inbox bảo em chém gió nọ kia. E viết về tình yêu của em ra đây để mong mọi người bớt đc cái nhìn tiêu cực về người nghiện , hãy thêm bao dung với họ. Coi họ như bệnh nhân, đừng hắt hủi và đẩy họ vào bước đường cùng. Làm người, ai có lầm đường lạc lối rồi cũng có lúc nhận ra sai lầm của mình nhưng phải tạo cho họ cơ hội sửa chữa. Một điều nữa em muốn nhắn nhủ tới các cụ đã từng nghẹo và giờ đã hoàn lương, có cuộc sống ấm no hạnh phúc là " ngọt bùi nhớ lúc đắng cay" . Hãy biết trân trọng và giữ gìn hạnh phúc hiện tại. Chúc các cụ và gia đình luôn vui, khỏe!

Chap III:
Mọi khi A hay đến đón em đi chơi buổi tối, đưa đi cf hoặc lượn lờ mấy hàng sách cũ, rồi nhắn tin cho nhau cả đêm. Bỗng dưng mọi niềm vui đó bị stop, em buồn thối ruột thối gan. Tối đến chả biết làm gì, mới nghĩ ra trò viết nhật kí, làm thơ ( em xin đc trích vài câu thôi )

Ngày…tháng…năm…

“……

……

Vì sao em yêu anh????

Em cũng ko biết nữa…”


Ngày….tháng….năm…

“…..

…..

Vu vơ miệng cười

Bờ môi bật khóc…”


Ngày …tháng….năm..

“….

….

Có khi nào tình yêu chia hai nửa

Hạnh phúc ngọt ngào bỗng mặn chát bờ môt

Có khi nào hai ta chẳng thành đôi

…..”

…..

Nỗi nhớ A cứ tăng lên mỗi ngày , thơ mỗi ngày mỗi tâm trạng…Ngoài cái sự buồn ra, trong em còn dấy lên những ngờ vực và lo lắng. Trong lòng nặng trĩu tâm sự mà chẳng biết tâm sự cùng ai. Chuyện em yêu 1 anh nghiện em giấu không cho một ai biết, gia đình bạn bè ko ai biết hết. A có nói với em rằng em ko nên để phụ huynh nhà em biết A nghiện, nếu phụ huynh mà biết thì A sẽ rút lui khỏi cuộc tình này. A chẳng nói thì em cũng tự biết mình phải giữ cái bí mật này chứ để phụ huynh biết thì có mà bị cấm ngay. Những ngày không A là những ngày em chỉ mong trời nhanh tối, trời tối thì mong nhanh đến sáng…Em hồi hộp mong đến cái ngày được gặp lại A để được nghe A nói : Anh ổn rồi! Nhưng rồi nhiều lúc lại tự hỏi liệu mọi việc có ổn ko? Nếu ko ổn thì ta phải làm sao đây? E đã khóc vì thương A rất nhiều…

Một tuần , em nhớ ko chịu nổi nữa bèn gọi điện cho B , anh họ của A. E nhờ B chạy qua nhà xem tình hình A ra sao ( thời điểm này em chỉ biết và quen mỗi B là người thân của A thôi nhé vì em chưa đến nhà A lần nào ) . B do đã vun bọn em vào nhau ngay từ đầu nên sau khi biết em can đảm yêu thằng em nghiện của mình thì cũng tỏ ra là người có trách nhiệm. E bảo sang xem tình hình như nào là B đi ngay rồi về báo cáo lại rằng “ nó đang ngủ ngon như con chó con em ạ, ko vấn đề gì đâu, đừng lo lắng quá nhé. “

Ngày thứ 8,9…ko viết nhật kí, em đi chơi cho khuây khỏa đầu óc.

Ngày thứ 10

11h đêm, đang buông màn đi ngủ thì thấy có tin nhắn from “ Honey”

-“ Đang làm gì đấy?”

- “ Anh sao rồi. đang chuẩn bị đi ngủ nhưng A hiện lên kiểu này chắc lại nhắn tin cả đêm “

- “ ra mở cổng”

- “ đùa à?”

Vừa nhận được tin nhắn report xong thì thấy ngoài cổng có tiếng gọi “ H ơi”….A xuất hiện . Em phi ra cổng thấy A lù lù đứng ngoài, A mặc cái áo rét 3 lớp dày ú ụ như chết rét không bằng. Đó là ngày cuối cùng tháng 4/2007, rét nàng Bân đợt cuối , nhưng ko đến nỗi phải mặc cái áo dày như thế. Nhìn A trông chán đời lắm, như bố già. Mặt mũi hốc hác rõ sự mệt mỏi . A ho lụ khụ một lúc rồi mới nói như thở hắt ra :

- Anh mua gà tần cho này, mang vào nhà ăn đi, rồi ngủ sớm đi. Anh mệt, về luôn đây.

- Cho ôm một cái cho đỡ nhớ đã chứ, vội thế…

Con bé rúc đầu vào ngực A, ôm hôn ngấu nghiến quên mẹ luôn cả cái mùi hôi của thằng nghiện nửa tháng trời ko tắm.

Ngày hôm sau, E gọi A đến nhà ăn nhậu vì nhà có giỗ, tiện thể có đông anh em họ hàng cô dì chú bác, em giới thiệu luôn thể. Mục đích chính là để em thăm dò A xem tình hình cai thuốc có kết quả gì ko ,nếu A từ chối thì E nghĩ chắc chưa ổn rồi. Mục đích nữa là xem cách A giao tiếp với mọi người như nào. May quá, A đồng í. Khi A đến, trông sắc mặt tươi tỉnh hơn hôm qua, cũng tắm rửa sạch sẽ thơm tho ăn vận chỉnh tề, mày râu nhẵn nhụi, nom trẻ ra đến 5-6 tuổi. A vừa ngồi vào mâm, ông chú nghiện nhà em ( đã cai thành công – hơn A nhà e 2 tuổi ) nói :

- Tao trông mày cứ quen quen

Ôi bỏ mẹ….em nhột hết cả người. Ông chú bắt được sóng hay sao? Hay đã gặp nhau ở đâu mà ko nhớ… E nhìn xéo sang A xem thái độ ra như nào thì trông mặt ko có gì nghiêm trọng. A bảo :

- Chắc gương mặt phổ cập thôi ông chú.

Suốt bữa nhậu em cứ nơm nớp lo, chỉ sợ ông chú bắt được sóng của thằng nghiện , cuối buổi nhậu ông chỉ tếu táo bảo : tưởng mày dư lào chứ hóa ra chỉ yêu được cái thằng trông còn già hơn cả tao , lại còn *** uống nổi dăm chén .
A sau 10 ngày cai, cơ thể mệt mỏi nên vài chén đã say.

A bảo em đi uống trà đá cho giã rượu., vừa lên xe đi được 1 đoạn thì thấy tay lái loạng choạng, em ngồi sau sợ vãi linh hồn

- Thôi anh ra ngồi sau, em lái cho.

A ngoan ngoãn nghe theo vì biết ko thể lái đc rồi, rượu ngấm và càng ngày càng mệt hơn.E người bé nhỏ, lần đầu ngồi lái xe dream, chân vừa đủ chạm đất bằng mũi giày, A to cao và nặng cỡ 7 chục cân ngồi sau, lúc đầu còn biết quàng tay ôm em , về sau cứ thấy ngả ngả dần, em phải lái một tay, còn 1 tay giữ A…tới lúc ko thể giữ được nữa thế là cả người cả xe ngã nhào ra giữa đường. Người A mềm như bún. Một vài người dân xung quanh thấy ngã xe chạy ra giúp đỡ, ngửi thấy mùi rượu thì thôi, chả ai giúp nữa, họ lẳng lặng quay đi…Một con bé nặng 39 cân phải tự tìm cách lôi thằng 7 chục cân đang mềm như bún vào vỉa hè, cho hắn tựa lưng vào tường của 1 cửa hàng đóng cửa. E phát hiện ra mùi thối…hóa ra 2 đứa ngã vào đúng bãi nước thải ra từ một quán bia hơi, quần áo ngấm đủ . Mặc kệ cho A ngáy o o bên vỉa hè, em chạy đi tìm mua mấy chai lavie. Cách đấy chục mét có quán cf , em vào mua mấy chai nước rồi quay lại xối thẳng mặt A, rửa mătj cho hắn , chờ hắn xem hắn có tỉnh ko.

Nhìn điện thoại đã 11h, A vẫn ngáy o o, em cứ ngồi ôm hắn như vậy mặc kệ muỗi đốt, kiến bò. Trời bắt đầu mưa…Phải làm sao? Làm sao? E cuống lên gọi và lay A dậy, hắn mở được mắt ra thều thào :

- A say quá…

- Mưa rồi, bây giờ làm sao đây? A thấy đỡ đỡ chưa…

- Đang ở chỗ nào thế này?

- ơ thế ngã đau mà ko biết gì à? Đang ngoài đường chứ đâu, muộn quá rồi anh ơi, giờ làm sao để em bê được anh lên xe em chở anh tới nhà nghỉ nào đó chứ anh về sao nổi.

Mưa nặng hạt hơn, bọn e lại ngồi yên trú mưa , A cứ ôm lấy con bé và lảm nhảm : Anh yêu em, anh yêu em, anh yêu em….( báo cáo với các cụ các mợ đó là lần duy nhất em được nghe cái câu Anh yêu Em ) . Em ngó nhìn xung quanh, chẳng thấy 1 con taxi nào( nhà em ngoại thành nên hiếm ) , giờ ngồi đây cũng ko ngồi được, mà đi xe máy thì cũng ko biết sẽ đi kiểu gì vì A vẫn chưa tự lết được. E nhớ ra là gọi cho B anh họ thì sẽ tốt hơn. Nhờ B bắt taxi đến đón A rồi em đi xe của A về cũng được. Số nhọ, B ko nghe máy. E lại ngồi suy nghĩ mông lung, éo hiểu tại sao đời mình lại có lúc như thế này, bao nhiêu thằng ngon hơn *** yêu lại đi yêu thằng nghiện. 12h đêm mà ko có mặt ở nhà thì ông bà già chửi cho bục mặt. Cuối cùng, em quyết gọi cho 1 thằng anh họ, nhờ nó điều hộ 1 con taxi quen. Chờ nửa tiếng nó đến, 2 anh em cùng thằng lái xe vật vã mãi mới lôi được A lên xe , chở thẳng về nhà em. Về tới cổng, em gọi mẹ em ra đỡ giùm và xin phép cho A ngủ lại nhà vì say quá rồi. ( ông cụ nhà em cũng say sau khi tàn cỗ và đã đi ngủ trước) . Mẹ em dễ tính và cũng tin tưởng con cái nên vấn đề này ko có gì là khó khăn. Đẩy đc A lên cái sofa phòng khách, em móc họng cho A ọe ra một đống rồi hắn lại ngủ và ngáy như sấm. Nửa đêm, A khát nước tỉnh dậy, thấy em ngồi dưới , ngủ gục đầu vào mép ghế, hắn lay em dậy và tỏ ra ngơ ngác ko hiểu vì sao hắn lại ngủ ở nhà em. Hắn ko còn nhớ hắn say như thế nào nữa…Rồi bọn em lại ôm nhau , có mỗi một đứa nhìn thấy bọn em đó là bóng tối J) . Ôm – hôn – ôm – hôn…và cái tay bắt đầu ko để yên. 2 đứa lần mò nhau trong im lặng , hết sức nhẹ nhàng để ko bị phát hiện. Đến lúc nhột đếch chịu đc nữa thì A bảo :
- Thôi, nhịn ! Anh phải đi khám sức khỏe lại đã…
- Anh chích rồi à?

- Rồi
- bóc bánh trả tiền ko?

- Có

- Anh chả được cái vẹo gì, chỉ được cái thành thật. Thế bao nhiêu % là an toàn?Thế bao giờ đi khám đây?

- Chắc ko vấn đề gì nhưng cứ khám cho chắc, lo cho em thôi.A sẽ đi tập thể hình 1-2 tháng cho khỏe lại rồi đi khám tổng thể luôn.Sau đấy chắc phải kiếm việc gì làm ổn định chứ ko lông bông mãi như này được.
- Good ! thôi ngủ đi, em về phòng, sắp sáng rồi. Sáng dậy nhớ xin lỗi bố mẹ nhé

- ừ, ngượng nhỉ…
Đoạn cuối trong bóng tối chắc mợ lại chém rồi, em ứ tin đâu, dễ gì mà stop here:D:D:D
 

MP3

Xe điện
{Kinh doanh chuyên nghiệp}
Biển số
OF-30965
Ngày cấp bằng
10/3/09
Số km
2,323
Động cơ
940,504 Mã lực
Nơi ở
Thanh Xuân quận
Website
goo.gl
Tối đó lại đau hết người, nói thật bên ngoài đời Em cực kỳ dát đến bây giờ chỉ ai động vào gia đình Em thì Em mới điên lên chứ bản thân có lần say rượi bị 1 hội nó phệt dã man... nhưng ngược lại mới vừa rồi có lũ trẻ ranh... cao to hơn Em nhiều đánh võng làm Mẹ Em tí ngã, hôm đó đi 2 bánh chứ 4 bánh chắc có thằng lên bàn thờ... Mẹ Em chỉ nói... bọn mất dạy, thế mà cả lũ nó quay lại trên chỗ đường Kim Liên Mới chửi lại... Em vứt luôn xe phi lên và cứ mũ bảo hiểm loại xịn Em táng toàn vào mồm:))...tránh để nó phản ứng trước, lần đó là lần thứ 2 Em dùng đòn tù, lần đầu Em bảo vệ người yêu, chính là Gấu bây giờ... đi nhà nghỉ với G, đang cãi nhau mà có 2 thằng chõ m. õm vào, Em lừa tóm tóc 1 thằng, đập thẳng đầu nó vào cái kính nhà nghỉ, vẫn kịp xoay sang đạp thằng thứ 2, một hội chạy từ trên tầng xuống... Em phi mẹ nó vào phòng đóng cửa và gọi 113;))
Bình tĩnh cụ ạ, giờ mình là bố, là chồng, cái gì cho qua được thì qua cụ ạ. Trẻ trâu chấp nó làm gì.
Cảm ơn cụ đã cho OF 1 câu chuyện sống động
 

đường đời

Xe tăng
Biển số
OF-416913
Ngày cấp bằng
16/4/16
Số km
1,706
Động cơ
238,406 Mã lực
Buổi tối đó cũng có bà bác sĩ xuống thăm hỏi Em, bà đó quen lúc trước ở đây...
- Lại vào à con, phí đời thế?
Vâng, cái số biết sao được hả U.
Rồi bà ấy cho Em mấy viên thuốc ngủ sau đó bỏ đi...gần bữa cơm tối... mùi rơm xung quanh của các hộ dân gần đó bay vào nên Em biết. Nằm trên sàn lạnh như băng, bên cạnh chả có thằng đồng nghiệp nào:D, cây cối vẫn thế toàn cỏ voi cao bằng đầu người xào xạc... rùng rợn hơn bãi tha ma. chắc cũng 7h00... Em nghĩ. Đang nằm mơ mộng ngày về thì két... tiếng cửa sắt kéo trên thanh ray, rồi lại... két, rít rít... tiếng cửa xếp... xoạch xoạch... tiếng mở cửa đẩy cuối cùng. Em biết ngay là đội đưa cơm, nhưng bây giờ không có cán bộ đi theo mà chỉ có 1 thằng gầy cao cùng vài thằng khác, chân vung tay quăng khuỳnh khuỳnh như dân XHD có đẳng cấp ngoài xã hội ý. Em mệt quá rồi nên cũng chả buồn để ý nhiều hơn nữa, cửa buồng cắt cơn mở... 1 cái đầu đội mũ nike nhòm vào... rồi tất cả vào... Thằng đội trưởng và cả lũ kia vào làm gì nhiều thế, có mỗi đưa cơm cho nghiện mà cầu kỳ quá:)), Em đang tự hỏi thì... bốp bốp, huỵch huỵch... DCM lũ chó đàn, chả thằng nào chịu thiệt nhảy vào cắn Em như chó điên.
Em thì chả kêu nổi nữa, mà có kêu được cũng không kêu vì ở đây khác tù là... Kêu còn ăn đòn nhiều hơn, kêu lên cán bộ mà nghe thấy chỉ nói vọng xuống... khóa mồm nó lại!
Tối đó lại đau hết người, nói thật bên ngoài đời Em cực kỳ dát đến bây giờ chỉ ai động vào gia đình Em thì Em mới điên lên chứ bản thân có lần say rượi bị 1 hội nó phệt dã man... nhưng ngược lại mới vừa rồi có lũ trẻ ranh... cao to hơn Em nhiều đánh võng làm Mẹ Em tí ngã, hôm đó đi 2 bánh chứ 4 bánh chắc có thằng lên bàn thờ... Mẹ Em chỉ nói... bọn mất dạy, thế mà cả lũ nó quay lại trên chỗ đường Kim Liên Mới chửi lại... Em vứt luôn xe phi lên và cứ mũ bảo hiểm loại xịn Em táng toàn vào mồm:))...tránh để nó phản ứng trước, lần đó là lần thứ 2 Em dùng đòn tù, lần đầu Em bảo vệ người yêu, chính là Gấu bây giờ... đi nhà nghỉ với G, đang cãi nhau mà có 2 thằng chõ m. õm vào, Em lừa tóm tóc 1 thằng, đập thẳng đầu nó vào cái kính nhà nghỉ, vẫn kịp xoay sang đạp thằng thứ 2, một hội chạy từ trên tầng xuống... Em phi mẹ nó vào phòng đóng cửa và gọi 113;))
Rồi cái gì qua cũng qua, Em xuống buồng chung lại được vào buồng Cũ, mọi thứ không thay đổi nhiều, vào gặp ngay thằng L, nó bây giờ lên làm đàn anh nhưng vì nó chỉ là thằng cắn bậy nên nó có chỗ đứng chứ thực tế nó không quyết định được gì trong cái thế giới nghiện nhơ nhớp này!
 

đường đời

Xe tăng
Biển số
OF-416913
Ngày cấp bằng
16/4/16
Số km
1,706
Động cơ
238,406 Mã lực
Bình tĩnh cụ ạ, giờ mình là bố, là chồng, cái gì cho qua được thì qua cụ ạ. Trẻ trâu chấp nó làm gì.
Cảm ơn cụ đã cho OF 1 câu chuyện sống động
Vâng Cụ à, Em đánh nhau vì chúng nó chửi Mẹ Em là lần gần đây, Còn vụ G nhà Em cách đây hơn 8 năm rồi ạ, bây giờ có cho tiền Em cũng chả dám đâu, vạn bất đắc dĩ mới đánh nhau... Giờ này Em 2 nhóc, lương chả có ( đưa thẻ cho Vợ) chỉ chăm chăm kiếm ngoài để bù khú với a em và thêm thắt nuôi Vợ Con thôi, nên chả có hơi sức đâu mà đánh với đấm ạ.
 
Chỉnh sửa cuối:

Quân Đuôi

Xe điện
Biển số
OF-3737
Ngày cấp bằng
11/3/07
Số km
2,775
Động cơ
580,823 Mã lực
Nơi ở
Xóm Liều
Thuốc lú Thúy Ái em sợ lắm 8-x8-x8-x, mà cái này em thấy cũng chả giải quyết được mệ gì. Thật :D
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top