Bẩm cụ, Vn có bao nhiêu doanh nghiệp, và bao nhiêu giàu trong khi bao nhiêu người mang danh giám đốc lao đao. Kể cả những người đã giàu, có phải họ đã sướng. Vì sao em nói làm doanh nghiệp muôn đời khổ, vì để giàu (em cứ tạm giả thiết ở VN thu nhập trên 100tr/tháng là giàu, là sung túc), có thể làm chủ doanh nghiệp, có thể làm thuê, có thể làm freelancer, có thể làm thương lái (buôn bán thông thường k có pháp nhân), cũng có thể thừa kế lại BĐS cho thuê...nhưng làm chủ doanh nghiệp thì
Cái khổ thứ nhất: về phương diện kinh tế bao nhiêu rủi ro chịu hết, không có chuyện ko có việc thì ngồi chơi. Lương nhân viên vẫn trả, thuê văn phòng vẫn trả, thuế má vẫn đóng, gia đình vẫn phải nuôi, nếu đang vay nợ ngân hàng thì vẫn phải trả.
Cái khổ thứ hai: chết do chính sách, một cái Nghị định ra vào tháng 5 năm ngoái làm em mất gần nửa doanh thu từ cuối năm ngoái đến nay.
Cái khổ thứ ba: khó dừng lại. Cụ đừng bảo sao khổ thế thì đừng làm nữa đi làm thuê đi. Vậy anh em trong Công ty, chẳng lẽ bảo thôi giải tán chúng mày ai về nhà lấy tao giải tán công ty à. Pháp nhân công ty mở ra dễ, đóng khó, phải hoàn thành đủ các nghĩa vụ về thuế, thanh lý xong các hợp đồng, k còn công nợ. Ví dụ ngành nghề dịch vụ tư vấn, hợp đồng cả năm chưa xong thì sao dừng dc.
Như anh Vượng đây, để thúc đẩy dc cái F1 nào tiền cửa quan, nào tiền đầu tư cơ sở vật chất, marketing... bao nhiêu công sức giờ dịch phát dừng luôn, em bảo anh ấy đắng có gì sai. P/s: em cũng là chủ doanh nghiệp, em cũng k nói "làm DN muôn đời khổ vì ...khó làm giàu", cụ đừng nhét chữ vào mồm em.